Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1198: Nguyên Anh hậu kì! (Thượng)


Chương trước Chương tiếp

Lúc này hắc mang trong mắt gã đã biến mất hơn phân nửa, mà khí tức cũng suy yếu hơn nhiều so với mới đầu. Thế nhưng sau khi chứng kiến khả năng khôi phục của gã, trong lòng Bạch Tiểu Thuần dần dần tuyệt vọng.

- Đây là thứ khả năng khôi phục gì vậy!

Cặp mắt Bạch Tiểu Thuần trở nên diên cuồng, tên Lôi Sơn này không khó đánh bại thế nhưng nếu muốn giết hắn thì chỉ làm cho người ta tức đến lộn ruột. Nếu đổi thành tu sĩ khác dù cho có là Thiên Nhân mà chịu thương thế như vậy cũng phải dầu hết đèn tắt. Thế nhưng Lôi Sơn này vẫn có thể nhanh chóng khôi phục.

Hồng Trần Nữ ở bên cạnh cũng im lặng. Nhìn Lôi Sơn đã khôi phục hơn phân nửa, hiện giờ đang lao ra, thở sâu một cái, nàng biết Lôi Sơn không chết thì hai người sẽ rất khó mà chạy trốn, hơn nữa tình hình bây giờ quá khẩn cấp, nàng lại không chắc Hồng Trần Tử Mạch có thể phong ấn đối phương bao lâu.

Một khi Bạch Tiểu Thuần giả kia phá vây mà ra, chỉ sợ trong một thời gian cực ngắn hắn sẽ đuổi tới, đến lúc đó... bọn họ chắc chắn phải chết!

Nghĩ tới đây, Hồng Trần nữ liếc nhìn Bạch Tiểu Thuần thật sâu. Lúc trước nhìn thấy một loạt thuật pháp thần thông của hắn, nhất là Thủy Trạch Quốc Độ đã đủ để nàng đoán ra. Nhưng dù nàng có muốn cũng không thể truy cứu chuyện này được, hiện tại mạng sống mới là quan trọng! Nàng nhắm đôi mắt lại rồi lập tức mở ra, ánh mắt đầy chiến ý cùng kiêu ngạo. Không chút do dự, nàng lập tức trấn áp thương thế của mình rồi nhảy lên!

Tu vi Thiên Nhân từ cơ thể Hồng Trần Nữ ầm bộc phát, khuếch tán ra bốn phương. Lúc này dường như nàng lại trở về bộ dáng cao cao tại thượng dẫn đầu Cự Quỷ Quân Đoàn, hất tay áo lên, lạnh lùng mở miệng.

- Bạch Hạo, mau rời khỏi đây, phạm vi của lớp cấm chế này chắc chắn phải có cực hạn, ngươi phải đem việc này báo cho cha ta Cự Quỷ Vương và Đại Thiên Sư, chủ nhân của khôi lỗi này có thể hút sinh cơ mà mạnh lên. Đây chính là cái mầm đại họa cho Man Hoang chúng ta!

Hồng Trần Nữ nói xong, không thèm để ý tới Bạch Tiểu Thuần trả lời ra sao, lóe lên một cái, rời khỏi Thiên Chu, quyết đoán đi tới chỗ Lôi Sơn đang khôi phục.

Bạch Tiểu Thuần toàn thân chấn động, sự việc trước mắt hắn thấy thật quen thuộc, thật giống như chuyện ở Lạc Trần sơn mạch năm đó. Hắn nhìn bóng lưng Hồng Trần Nữ, hơi thở dồn dập, có điều hiện tại hắn đã không còn là tên tu sĩ Ngưng Khí nho nhỏ ngày nào nữa rồi!

- Chu Tử Mạch, ngươi chỉ cần cầm cự một nén nhang, sau một nén nhang... mọi chuyện cứ để ta giải quyết!

Bạch Tiểu Thuần mở miệng, giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị, đồng thời còn ẩn chứa ý chí thiết huyết. Nói xong, hắn quay người lại, không điều khiển Thiên Chu mà bước vào bên trong một mật thất, mở trận pháp ra, phong tỏa bốn phía lại rồi khoanh chân ngồi xuống, lấy Quy Văn Nồi ra!

Người

Lúc trước, Bạch Tiểu Thuần luyện linh Nguyên Anh của chính mình mười lăm lần, tu vi đột phát lên Nguyên Anh Trung kì liền thôi. Hắn sợ rằng sẽ gây động tĩnh quá lớn, quá kinh người nên không dám tiếp tục. Cũng vì cái bài danh trên Minh Hoàng bảng quá làm lộ hết mọi chuyện, khiến cho cả thiên hạ đều biết số lần luyện linh Nguyên Anh của hắn...

Vì vậy dù đã luyện thành lửa mười sáu màu, thậm chí là lửa mười chín màu, hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nó mà không dám luyện Nguyên Anh, đành phải đợi thời cơ thích hợp rồi mới tiến hành.

Vốn định đợi đến khi đủ sức liền luyện một mạch lên Thiên Nhân, thế nhưng vào lúc này, dưới nguy cơ sống còn Bạch Tiểu Thuần cũng không thể nghĩ nhiều đến vậy.

Chỉ cần giữ được mạng nhỏ thì có bại lộ hay không hắn cũng không để ý. Hơn nữa điều quan trọng nhất là, việc Công Tôn Uyển Nhi cải trang thành hắn đã thu hút sự chú ý của người khác, Bạch Tiểu Thuần nghĩ dù bây giờ hắn có luyện Nguyên Anh cũng không dễ dàng bị người ta nghi ngờ.

- Không quản được nhiều chuyện như vậy!

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ thẫm, hắn cũng có suy nghĩ tới Hồng Trần Nữ. Có điều trước mắt hai người chỉ có thể đồng tâm hiệp lực, chuyện khác thì để sau này tính. Công Tôn Uyển Nhi quả thực đã mang đến cho hắn áp lực quá lớn, đối phương sợ rằng có thể sẽ thoát khốn rất nhanh. Mà một khi nàng đuổi theo, hậu quả như thế nào thì hắn cũng không dám tưởng tượng.

Mà hiện tại, hắn chỉ có thể nâng cao chiến lực lên đến cực hạn mới dám chắc mình có thể hủy diệt được cái tên đánh nãy giờ không chết kia. Chỉ như vậy, Bạch Tiểu Thuần mới có thể chạy đi liền một mạch, không bị kẻ khác truy đuổi.

Mà lúc này thời gian rất cấp bách, Hồng Trần Nữ thương thế vốn rất nặng, bây giờ lại phải ở ngoài giao chiến với Lôi Sơn. Cứ mỗi một giây qua đi là nguy cơ lại tăng lên, Bạch Tiểu Thuần nghe từ bên ngoài truyền đến những tiếng nổ mà run sợ. Hắn nghiến chặt răng, từ trong túi Trữ vật lấy ra lửa mười sáu màu, mười bảy màu, mười tám màu rồi đến mười chín màu!

Bốn đám đa sắc hỏa này vừa xuất hiện, lập tức toàn bộ mất thất đều đỏ thẫm lên đồng thời phát ra nhiệt độ cực cao. Bạch Tiểu Thuần vỗ trán, ầm một tiếng, toàn thân chấn động, Nguyên Anh trực tiếp từ thiên linh của hắn bay ra.

Từ sau khi đạt tới Nguyên Anh Trung Kì, nhất là khi luyện linh tới mười lăm lần, Nguyên Anh của hắn đã trở nên vô cùng ngưng thực, thậm chí khi xuất hiện cũng không cảm thấy lạnh lẽo khi bị gió lạnh thổi qua.

Nó gần như không có gì quá chênh lệch với thân thể, nhưng Bạch Tiểu Thuần không rảnh để cảm nhận sự khác biệt. Nguyên Anh của hắn vào lúc này lóe lên, trực tiếp đi vào trong Quy Văn Nồi khoanh chân ngồi xuống. Nó vô cùng thành thạo giơ tay ra ném đám lửa mười sáu màu đi.

Lập tức ngọn lửa mười sáu kia liền bay tới Quy Văn Nồi, ngay khi chạm tới liền dung nhập vào đó. Vô số hoa văn phức tạp trên Quy Văn Nồi lóe lên kim mang, tỏa ra hào quang vô biên, bao trùm lấy Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuần.

Ầm ầm, tiếng nổ rung trời mà người bên ngoài không thể nghe được, lập tức vang lên bên tai Bạch Tiểu Thuần. Trong khi đó, Hồng Trần Nữ cùng Lôi Sơn đang kịch liệt giao đấu.

Phía xa xa, bên trong Khôi Hoàng Thành, ở gần Minh Hoàng Bảng đã không còn nhiều Hồn Tu nữa rồi. Nhìn thấy kẻ đứng thứ nhất, Bạch Tiểu Thuần, đã luyện linh Nguyên Anh đến mười lăm lần thật sự đã làm cho mọi người tuyệt vọng, chẳng còn muốn tranh đoạt với hắn nữa. Dù có thèm muốn đến mấy cũng đâu thể làm gì...

Trong con mắt của mọi người, luyện linh Nguyên Anh mười lăm lần xong mà chưa chết thì thật là kỳ tích... Mà cũng không có kẻ nào đủ liều mạng, đủ dũng khí để tranh đấu với một người như vậy.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...