Nhật Ký Vượt Tường Của Vợ Yêu

Chương 20: Đỗ hành, em muốn ly hôn


Chương trước Chương tiếp

Đ?y l? khu vui chơi lớn nhất th?nh phố B, người tới nơi n?y chơi phần lớn l? người trẻ tuổi, c?c cặp t?nh nh?n l? học sinh ở trường đại học v? học sinh cấp 3 kết bạn m? đến. Lần đầu ti?n T? Diệp tới đ?y chơi, l?c bắt đầu c? chỉ d?m thử một v?i tr? nguy hiểm nhỏ, sau đ? Thạch Lỗi cổ vũ c?, rốt cuộc lấy dũng kh? đi ngồi t?u lượn c?ng với b?nh xe cao chọc trời, c?n c? một tr? gọi l? chuột leo n?i.

Lực ly t?m t?c dụng, mất đi trọng lực k?ch th?ch, c?ng với tốc độ đi?n cuồng, T? Diệp hoảng sợ mắt cũng trợn tr?n. Thạch Lỗi b?n cạnh nắm chặt tay của c?, lớn tiếng k?u l?n: "T? Diệp, gọi a ??"Tiếng gi? nhanh ch?ng thổi tan tiếng k?u của anh, tiếng kinh h? của mọi người ngay tr?n t?u lượn vang vọng ở b?n tai.

T? Diệp rốt cuộc kh?ng nhịn được, một tay nắm tay vịn, một tay nắm chặt tay Thạch Lỗi, nhắm mắt lại h? miệng, đ?nh mất tất cả ưu nh?, k?u to ra tiếng.

K?u gọi kh?n giọng, giống như từ đ?y l?ng ph?t ra, ph?ng th?ch cảm x?c uất ức đ? n?n nhiều năm của c?.

L?c t?u lượn dừng lại, T? Diệp rất nhanh cởi d?y nịt an to?n ra, rất nhanh chạy đến b?n cạnh, sắc mặt t?i nhợt ngồi chồm hổm xuống. Thạch Lỗi lo lắng, cuống qu?t tới đ?y đỡ c? hỏi: "Em kh?ng sao chứ?"

Đầu T? Diệp rủ xuống từ từ n?ng l?n, trong con mắt nhiễm nước ẩm ướt y hệt như tr?n ch?u m?u bạc, tr?n gương mặt trắng no?n treo v?i giọt sương.

Thạch Lỗi cho l? c? bị dọa sợ, lo lắng nắm tay của c?: "C? muốn uống ch?t nước hay kh?ng? Kh?ng c? chuyện g?, b?y giờ đ? qua."

Anh lấy ra khăn giấy, muốn lau đi nước mắt cho T? Diệp, nhưng T? Diệp chợt tr?n ra một nụ cười tươi tắn, như hoa hồng đ?n nắng sớm nở rộ sau mưa, kiều diễm m? người. "C?i n?y chơi rất kh?, em rất th?ch." C? cười n?i như vậy.

L?ng của Thạch Lỗi lỡ mất một nhịp, anh mấp m?y m?i, cười đề nghị: "Nếu như em th?ch, sau n?y ch?ng ta trở lại chơi c?i n?y."

T? Diệp gắng sức m? gật đầu: "Được!" Gi? đ? thổi loạn t?c của c?, c? nh?nh t?c d?i kh?ng biết điều nhẹ nh?ng phất qua c?nh m?i phấn hồng trơn b?ng của c? như vậy.

Hầu kết của Thạch Lỗi chuyển động, anh cảm thấy kh?t kh?, anh nh?n chằm chằm mấy sợi t?c mỏng n?y, thậm ch? anh bắt đầu ghen tỵ.

Tr?n khu?n mặt nhỏ nhắn của T? Diệp tr?n đầy vui sướng, c? cười nh?n Thạch Lỗi, ch? ? tới vẻ mặt kỳ qu? của Thạch Lỗi, cũng kh?ng suy nghĩ nhiều, chỉ rất tự nhi?n hỏi: "Anh nh?n c?i g? chứ?"

Thạch Lỗi l?ng t?ng "Khụ" một tiếng, đưa tay gạt đ?m t?c rối bời của T? Diệp.

Khi anh tiến l?n trước th? hơi thở ph?i nam nồng đậm bao phủ T? Diệp, T? Diệp c? thể ngửi thấy được m?i mồ h?i tr?n ngập tr?n người của người con trai n?y. M?i mồ h?i th? ra cũng kh?ng kh? ngửi, ngược lại mang theo m?i vị thanh xu?n.

Tr?i tim T? Diệp nhất thời lỡ mất một nhịp, l?c n?y c? mới chợt ? thức được, tư thế của hai người mập mờ cỡ n?o.

Gi? lớn, t?c d?i rối loạn, người con trai c?i đầu, gần như đụng phải gương mặt của c?.

Thạch Lỗi gạt t?c d?i của T? Diệp xong, nhưng kh?ng c? động, anh c?i đầu dừng ở khu?n mặt trắng n?n tinh xảo của T? Diệp, th?m t?nh nh?n l?ng mi của c? nhẹ nh?ng lay động, mặt rốt cuộc từ từ tiếp cận xuống.

Anh nhẹ giọng th? thầm: "T? Diệp. . . . . ." Anh c?i đầu n?i ph?n nửa, c?i chữ ?Diệp? mơ hồ cuối c?ng đ?, ph?t ra ở l?c bốn c?nh m?i giao nhau.

Khi m?i cực n?ng đ? d?n l?n m?nh th? trong đầu T? Diệp trống rỗng, mọi sự vật tr?n thế gian giống như bất động trong nh?y mắt n?y, sau đ? tr?n ra với tốc độ v? c?ng chậm, đ?n đuốc rực rỡ.

H? hấp của Thạch Lỗi dồn dập, anh vươn tay ?m lấy T? Diệp, một khi m?i của anh đụng chạm lấy m?i mềm mại n?y, liền muốn tiến th?m một bước, vội v?ng muốn đi thăm d?.

Nhưng khi động t?c của anh tiến một bước th? T? Diệp cũng tỉnh t?o lại, c? nhẹ nh?ng hơi nghi?ng mặt, trốn ra.

Nụ h?n nhiệt liệt của người con trai rơi v?o giữa t?c tản ra hương thơm của c?

Người con trai đưa c?nh tay c? lực ra, v?ng chắc lấy c?, cẩn thận từng li từng t? v?ng chắc. Kh?ng d?m d?ng sức sợ kh?ng cẩn thận liền đ?nh n?t.

Hai người cũng kh?ng nh?c nh?ch, c? dựa v?o trong ngực anh, nhắm mắt lại nghe tiếng đập cuồng loạn trong lồng ngực của anh.

Tay của anh mang theo một ch?t run rẩy, nắm ở h?ng của c?, mặt lại ch?n ở tr?n vai c?.

Người xung quanh rất nhiều, c? xếp h?ng, c? cười vui, c? k?u sợ h?i. Thỉnh thoảng quay đầu, c? người nh?n bọn họ mấy lần, chỉ c? điều cũng kh?ng dừng lại.

Đều l? người trẻ tuổi, cũng y?u qua hoặc l? đang y?u, nh?n nam nữ ?m nhau th? bọn họ chỉ nh?n nhau cười một tiếng, thậm ch? bọn họ h?o hứng bừng bừng h?n người y?u b?n cạnh một c?i.

Thật l?u sau, l?u đến mức ?m thanh xung quanh đ? sớm chết đi truyền v?o trong tai T? Diệp lần nữa th? T? Diệp mở mắt.

C? ngơ ng?c tựa v?o trong ngực người con trai n?y, v? ? thức n?i: ?Anh th?ch em, thật sao??

Thạch Lỗi kh?n đục ?Ừ? một tiếng, nhiệt liệt n?i: ?T? Diệp, anh th?ch em, anh y?u em!? Anh c?n kh?ng nhịn được ?m chặt c?, để cho c? gần m?nh hơn một ch?t.

T? Diệp cười khe khẽ: ?Thạch Lỗi, anh biết c?i g? gọi l? y?u sao??

Thạch Lỗi kh?ng ngờ T? Diệp hỏi như thế, anh nhất thời kh?ng biết trả lời như thế n?o, tr?n thực tế anh chỉ biết m?nh y?u T? Diệp, nhưng c?i g? l? y?u, anh kh?ng nghĩ qua.

Thật ra th? T? Diệp cũng kh?ng cần Thạch Lỗi trả lời, c? rời khỏi lồng ngực Thạch Lỗi, nhẹ nh?ng m? ki?n quyết tr?nh tho?t khỏi anh, đứng l?n, đ?n gi? thổi bay t?c m?nh, sửa sang lại ?o kho?c rối loạn bởi v? ?m.

Thạch Lỗi ng?y ngẩn cả người, tr?n khu?n mặt trơn b?ng m? tinh xảo của T? Diệp, kh?ng c? yếu đuối thường ng?y, m? ngược lại c? tỉnh t?o v? lạnh nhạt m? anh chưa từng thấy qua.

Mặc d? anh kh?ng c? qu? nhiều kinh nghiệm, nhưng biết đ?y kh?ng phải l? vẻ mặt b?nh thường của c? g?i sa v?o t?nh y?u sẽ c?.

Huống hồ, bọn họ vừa mới ?m v? h?n qua.

T? Diệp khẽ cười, c? quay đầu lại nh?n Thạch Lỗi vẫn ngồi xổm tr?n mặt đất, ?Thạch Lỗi, c?m ơn anh, h?m nay em chơi rất vui vẻ.?

C? vui vẻ m? cười bổ sung th?m một c?u: ?Em vĩnh viễn sẽ kh?ng bao giờ qu?n h?m nay.?

Thạch Lỗi đ? cảm thấy c? g? đ? kh?ng đ?ng, nhưng m? người anh vẫn đứng l?n, cố gắng để cho giọng n?i của m?nh b?nh thản, n?i: ?T? Diệp, mỗi ng?y về sau em đều sẽ vui vẻ như h?m nay vậy, anh??

T? Diệp lại kh?ng để cho anh n?i tiếp, c? lắc đầu một c?i: ?Thạch Lỗi, anh kh?ng hiểu.?

Trong l?ng Thạch Lỗi đ? d?ng l?n dự cảm chẳng l?nh, anh vội v?ng chạy l?n trước cố gắng bắt được c?nh tay T? Diệp: ?T? Diệp, nếu như c? c?i g? m? anh kh?ng hiểu r?, em c? thể n?i thẳng cho anh! Bất kể xảy ra chuyện g?, anh cũng sẽ ở c?ng em, em c? chuyện g? th? n?n n?i cho anh biết.?

T? Diệp lại n? tr?nh tay của anh, b?n m?i c? tho?ng hiện l?n nụ cười thản nhi?n, trong mắt c?n cứng rắn ki?n quyết hơn so với tảng đ?: ?Nếu anh thật sự y?u em, vậy th? chờ em đi, nếu như tương lai c? một ng?y như vậy, anh suy nghĩ th?m c? phải l? thật sự y?u em hay kh?ng??

N?i xong, c? cầm l?n một t?i nhỏ kh?c của ch?nh m?nh, đi tới cửa.

Thạch Lỗi luống cuống, anh h? to ph?a sau lưng c?: ?T? Diệp, em biết m?nh đang n?i g? sao? Em chờ anh một ch?t!? N?i xong anh vội v?ng dọn dẹp đồ b?n cạnh, b?nh nước v? c?c loại đồ ăn vặt, đ?y đều l? chuẩn bị cho T? Diệp.

T? Diệp đi rất nhanh, c? cũng kh?ng muốn Thạch Lỗi đuổi theo, c? đ?n gi? sải bước đi ph?a trước, kh?ng hề để t?m đến tiếng cười đ?a v? tiếng k?u sợ h?i.

Giữa l?c đi tới, một người đ?n ?ng t?c h?i cua cường tr?ng tiến l?n, c?i đầu gọi: ?Tiểu thư.?

T? Diệp ngước mắt liếc anh ta một c?i, hơi ch?m chọc n?i: ?Anh thật sự tận chức tận tr?ch.?

Người đ?n ?ng cường tr?ng c?i đầu, kh?ng hề n?i chuyện.

T? Diệp nghe ?m thanh người kia muốn đuổi tới sau lưng, ra lệnh người đ?n ?ng n?i: ?L?i xe đi v?o, t?i muốn rời khỏi.?

============

Một ng?y n?y T? Diệp tự nhi?n kh?ng muốn trở về trường học, c? muốn trốn học.

Xe l?i thẳng đến biệt thự của nh? họ Đỗ, khi tiến v?o ph?ng kh?ch, c? nh?n thấy đầu ti?n ch?nh l? Đỗ H?nh.

Đỗ H?nh đang nh?n Laptop của m?nh, nghe được ?m thanh T? Diệp tiến v?o th? ngay cả m? mắt cũng chưa từng n?ng l?n.

T? Diệp dứt kho?t quang minh ch?nh đại đi tới trước mặt Đỗ H?nh, ưu nh? ngồi xuống, nhẹ giọng nhắc nhở sự tồn tại của m?nh với Đỗ H?nh: ?Em đ? trở về.?

Tr?n mặt Đỗ H?nh kh?ng c? bất kỳ biểu cảm g?, tiếp tục nh?n chằm chằm m?n h?nh m?y t?nh của m?nh.

L?c n?y b? Trần tự m?nh bưng nước uống l?n, một ly tr? xanh, một ly nước tr?i c?y, tr? xanh l? cho Đỗ H?nh, nước tr?i c?y l? cho T? Diệp.

Dĩ nhi?n b? Trần ? thức được kh?ng kh? ở giữa hai vợ chồng c? g? đ? kh?ng đ?ng, chỉ c? điều b? kh?ng d?m n?i g? cả, chỉ lo ?u liếc nh?n T? Diệp, sau đ? lặng lẽ lui xuống.

T? Diệp cầm ly nước tr?i c?y l?n, nhẹ nh?ng xoay tr?n, nhưng kh?ng uống.

?Chuyện ng?y h?m nay, chắc hẳn anh cũng biết rồi hả?? Sau khi y?n lặng thật l?u, T? Diệp thể hiện r? r?ng về sự tồn tại của m?nh lần nữa.

Lần n?y, rốt cuộc Đỗ H?nh ngẩng đầu l?n.

Đỗ H?nh nh?n chằm chằm c? g?i nhỏ một tay m?nh nu?i lớn n?y, con ngươi th?m trầm gần như khiến người kh?c nh?n kh?ng đến đ?y.

L?ng của T? Diệp rụt lại, người đ?n ?ng trước mắt n?y l? người đ?n ?ng sống chung nhiều năm, anh đ? cho m?nh người cha từ ?i, anh trai mến y?u, c?ng với người chồng dịu d?ng che chở.

L?ng c? đau thương một ch?t, nhưng nhớ tới đủ loại qu? khứ, loại đau n?y rất nhanh biến mất.

C? kh?ng c? c?ch n?o đi thăm d? r? r?ng rốt cuộc ch?n tướng năm đ? như thế n?o, nhưng c? lại kh?ng muốn tiếp tục bị giam ở trong lồng chim tơ v?ng nữa.

Chưa bao giờ như h?m nay, dường như l?c n?y c? c? dũng kh? g?nh chịu như vậy.

C? l? c? g?i của thi?n t?i thương trường T? Mộ Dung, từ l?c c? sinh ra liền c? được quyền thừa kế t?i sản trăm tỷ.

Cha c? để lại cho c?, cũng kh?ng chỉ l? tiền bạc v? cổ phần, m? l? tr?ch nhiệm v? truyền thừa.

C? vẫn cho l? m?nh qu? mức yếu ớt, liền ?ch kĩ n?p ở dưới c?nh chim của người đ?n ?ng n?y nhắm mắt lại. Nhưng khi nghi vấn bắt đầu bao phủ giữa bọn họ th? c? đ? kh?ng muốn lệ thuộc v? phục t?ng rồi.

Nắm chắc di sản m? cho c? để lại, nhận lời g?nh v?c tr?ch nhiệm của người con g?i T? Mộ Dung, tra r? ch?n tướng tai nạn xe cộ năm đ?, sau đ? bu?ng tay đi y?u đi sống vui vẻ, đ?y mới l? điều cha c? mong đợi ở con g?i đi.

T? Diệp cố lấy tất cả dũng kh?, con ngươi trong trẻo nh?n thẳng người đ?n ?ng sắc b?n n?y m? xem kỹ, lớn mặt m? n?i r? r?ng: ?Đỗ H?nh, em muốn ly h?n.?
...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...