Nhật Ký Vượt Tường Của Vợ Yêu

Chương 19: Dục vọng ngượng ngùng


Chương trước Chương tiếp

Dạo phố xong, T? Diệp dứt kho?t kh?ng trở về nh?, đi thẳng đến trường học, c? vẫn muốn l?n lớp ng?y h?m sau.

Đến trường học c?n chưa kịp ăn cơm tối, điện thoại của Đỗ H?nh đến. Giống như v? số lần bọn họ kh?ng vui nho nhỏ trước kia, Đỗ H?nh giống như chưa từng xảy ra chuyện l?c trước, ?n h?a hỏi T? Diệp đi dạo phố hay chuyện vụn vặt.

T? Diệp lập tức dứt kho?t cũng giả vờ qu?n mất chuyện l?c trước, tr? chuyện c?u c? c?u kh?ng c?ng anh, sau lại n?i đi dạo phố xong, hai người kh?ng thể n?i nữa, cuộc tr? chuyện rơi v?o y?n lặng.

T? Diệp suy nghĩ một ch?t, cười n?i l?n việc ban ng?y: "H?m nay đi chơi, đụng phải một người bạn đi qua."

Đỗ H?nh vừa nghe c?i n?y, quả nhi?n lập tức hỏi: "A, bạn g??"

T? Diệp đ? n?i nguồn gốc của La Tử Sa v? cha m?nh, cũng n?i chuyện h?m nay v? t?nh gặp gỡ La Tử Sa rồi uống chung c? ph?. Đỗ H?nh nghe trầm thấp cười l?n: "B?c T? lu?n lu?n d?u dắt hậu bối, anh nhớ được l?c ấy ?ng ấy trợ gi?p rất nhiều học sinh ngh?o khổ v? trẻ mồ c?i." T? Diệp gật đầu: "Cũng l? kh? được, cha em đi đ? nhiều năm như vậy, vị La Tử Sa n?y c?n c? thể nhớ ?n đức của ?ng ấy."

T? Diệp vừa n?i như thế, Đỗ H?nh lập tức trầm mặc, kh?ng kh? ở giữa hai người rơi v?o trong cứng ngắc.

Thật ra th? d? sao Đỗ H?nh cũng l? người do cha T? Diệp d?u dắt đ?y n?y, năm đ? Đỗ H?nh v? cha của anh ồn ?o mạnh mẽ như vậy, nếu như kh?ng phải khi anh kh? khăn th? cha của T? Diệp ch?a tay gi?p đỡ, tại sao c? thể c? nh?n vật số một l? Đỗ H?nh tr?n thương trường đ?y?

Đỗ H?nh trong sự trầm mặc khẽ cười một tiếng: "H?m n?o em hẹn ra anh Sa n?y, c?ng nhau ăn một bữa cơm."

T? Diệp cười đ?p, sau đ? coi như kh?ng c? chuyện g? xảy ra rồi n?i đến: "L?c em v? anh Sa ăn cơm, c?n gặp được chị Trịnh Hu?n, h?nh như chị ấy biết anh Sa."

Đỗ H?nh gật đầu: "Nghĩ cũng đ?ng, bọn họ đều l? người c?ng nghề, biết l? kh? tr?nh khỏi."

T? Diệp đầy bụng kh? xử, nhỏ giọng n?i: "Em c? thể cầu xin anh một chuyện hay kh?ng?" Ở b?n trong giọng n?i mười ch?n tuổi, mang theo rụt r? trẻ con, đ?y l? Đỗ H?nh vĩnh viễn kh?ng thể từ chối y?u cầu.

Đỗ H?nh để giọng n?i mềm mại, nhẹ n?i: "Chuyện g??"

T? Diệp uất ức mang theo tố c?o nho nhỏ: "Em kh?ng th?ch c? người lu?n nh?n nhất cử nhất động của m?nh, rất kh? chịu!"

C? nhẹ sai lệch ph?a dưới, l?m nũng n?i: "H?m nay gặp phải chị Trịnh Hu?n cũng thế, em cũng chỉ uống chung c? ph? với anh Sa, giọng điệu n?i chuyện của chị ấy, chế giễu giống em như thật sự l?m chuyện c? lỗi với anh vậy.?

Đỗ H?nh nghe thế, ch?n m?y lập tức nh?u lại, giọng n?i ?n h?a dụ dỗ: ?C? ấy nước lu?n lu?n t?y tiện, em kh?ng cần để ? l? được.?

=============

Sau khi c?p điện thoại của Đỗ H?nh, cuối c?ng T? Diệp cũng thở ph?o nhẹ nh?m.

Bản ?n vụ tai nạn xe cộ của cha m?nh năm xưa, một c? g?i yếu đuối nho nhỏ như c?, lật lại bản ?n quả thực l? kh? như l?n trời. Ở dưới t?nh huống kh?ng r? địch ta, h?m nay c? c? thể l?m duy nhất cũng chỉ c? thể l? bảo vệ m?nh rồi.

T? Diệp nh?n đồng hồ, đ?ng l?c l? thời gian ăn cơm tối, c? mặc ?o kho?c l?n, đi ra khỏi k? t?c x?.

Ai ngờ mới ra k? t?c x?, chỉ thấy một b?ng d?ng giống như tảng đ? đứng ở cửa k? t?c x?.

L? Thạch Lỗi.

Mấy ng?y kh?ng thấy, Thạch Lỗi sa s?t tinh thần rất nhiều, cằm mang theo r?u ria, v?nh mắt đen rất dọa người, cố t?nh l?c n?y anh đang nh?n m?nh, tr?n n?t mặt tr?n đầy khổ sở v? ?y n?y.

T? Diệp sợ hết hồn: ?Thạch Lỗi, anh l?m sao vậy??

Thạch Lỗi nghe được lời n?i của T? Diệp, th?n h?nh giật giật, nh?n T? Diệp, trong con ngươi lại dần hiện ra từng ch?t nước mắt, m?i anh động mấy c?i, mới d?ng giọng n?i giống như kh?n kh?n n?i: ?T? Diệp, em? Anh rốt cuộc nh?n thấy em.?

T? Diệp c?ng th?m kh?ng hiểu: ?Anh l?m sao vậy? Anh bị ốm sao?? N?i xong c? đi l?n trước, muốn nh?n người n?y rốt cuộc xảy ra chuyện g??

Kh?ng đợi T? Diệp đi v?o, Thạch Lỗi bước một bước d?i tiến l?n, chợt đem T? Diệp v?o gần trong ngực m?nh hơn, hung hăng ?m lấy.

Sức lực của Thạch Lỗi rất lớn, c?nh tay gắt gao đ? T? Diệp ở tr?n lồng ngực của ch?nh m?nh, sức lực n?y dường như muốn khảm T? Diệp v?o trong th?n thể của anh. C?nh tay T? Diệpbị siết chặt rất đau, nhưng c? kh?ng gi?y giụa, c? lặng lẽ tựa v?o trong ngực người con trai trẻ tuổi n?y, cảm nhận tiếng tim đập như sấm v? thở dốc nồng đậm, dồn dập của người con trai?

Cảm gi?c ?m trong ngực n?y, ho?n to?n kh?c biệt với Đỗ H?nh.

Th?n thể thanh xu?n, ?m kh?ng lưu lo?t, dục vọng ngượng ng?ng, kh?ng hề cất giữ ch?t nhiệt t?nh n?o, c?ng với n?ng rực nồng đậm giống như nham thạch c? thể tan chảy băng đ?.

Đối mặt với người con trai n?y, T? Diệp kh?ng cần phải suy đo?n, c?ng kh?ng cần phải che giấu.

Thạch Lỗi v?i mặt ở b?n trong sợi t?c mềm mại m?i thơm ng?t của T? Diệp, tham lam liều mạng ngửi, trong lời n?i lại c? vẻ nghẹn ng?o: ?T? Diệp, anh cho l? về sau em vĩnh viễn kh?ng để ? đến anh nữa.?

Giọng n?i của người con trai n?y xen lẫn mất m?c v? kh?t vọng khiến t?m T? Diệp nhẹ ng?nh động, c? ngẩng đầu l?n, nh?n ?nh mắt của anh hỏi: ?Xảy ra chuyện g???

Trong mắt Thạch Lỗi vẫn mang theo ? đau, anh c?i đầu ngưng mắt nh?n T? Diệp giống y hệt như b?p b? trong ngực, cẩn thận từng li từng t? n?i: ?Em kh?ng giận anh sao??

T? Diệp c?ng th?m kh?ng hiểu: ?Em giận anh v? c?i g???

Thạch Lỗi thấp thỏm như cũ: ?Trước đ? anh gửi cho em một tin nhắn, n?i, n?i?? Anh l?ng t?ng, mặt bắt đầu đỏ l?n: ?N?i anh muốn ?m em một c?i, nhưng em đối với anh?? Anh c?i đầu: ?Sau đ? anh liều mạng nhận lỗi với em, gửi cho em rất nhiều tin nhắn, em đều kh?ng để ? anh. Hơn nữa h?m nay em cũng chưa tới đi học.?

T? Diệp nhớ tới c?i tin nhắn trước đ? của Thạch Lỗi, lập tức chợt hiểu. Mấy ng?y nay bởi v? chuyện nguy?n nh?n tai nạn xe cộ của cha m?nh, c? ho?n to?n kh?ng c? t?m tr? nhớ tới c?i kh?c, về phần tin nhắn kia của Thạch Lỗi, lại sớm bị c? quăng ra ngo?i ch?n tầng m?y. C?n đ?m tin nhắn kia của Thạch Lỗi, l?c ấy c? đ?u c? ? định nh?n, sau đ? c?n lại l? ho?n to?n qu?n lu?n.

T? Diệp ngẩng đầu nh?n người con trai tiều tụy trước mắt, nghĩ tới mấy ng?y nay sợ l? anh ho?n to?n kh?ng ngủ ngon đi, trong l?ng lại hiện thương mơ hồ, kh?ng nhịn được thả mềm giọng n?i: ?Em kh?ng tức giận, anh y?n t?m.?

L?c n?y t?m t?nh Thạch Lỗi đ? kh?i phục lại, tay vốn ?m T? Diệp cũng vội v?ng bu?ng ra: ?Nhưng sao h?m nay em kh?ng đi học??

T? Diệp nở nụ cười mệt mỏi: ?Chỉ l? th?n thể em kh?ng thoải m?i th?i.?

Thạch Lỗi nghe thế, tay vốn đưa xuống thấp lại giơ l?n, vẻ mặt lo lắng: ?C?i g?? Em bị ốm??

T? Diệp vội v?ng lắc đầu: ?Cũng chỉ l? kh?ng thoải m?i th?i, b?y giờ đ? tốt lắm.? C? cũng kh?ng muốn để ch?ng trai trước mắt n?y lo lắng.

Cuối c?ng Thạch Lỗi y?n t?m lại, nhưng m? n?i chuyện với T? Diệp vẫn cẩn thận giống như đối mặt với loại b?p b? dễ vỡ. Trước mắt đ?ng l?c l? thời gian ăn cơm, r? r?ng hai người c?ng đi ăn cơm, ngược lại T? Diệp kh?ng qu? đ?i, nhưng Thạch Lỗi xem ra hẳn l? v?i ng?y kh?ng ăn cơm thật ngon rồi, h?m nay khẩu vị của T? Diệp rất tốt, y?u cầu rất nhiều thức ăn, T? Diệp thấy chỉ muốn cười.

L?c ăn cơm hai người thuận miệng n?i chuyện, Thạch Lỗi v? để cho T? Diệp vui vẻ chỉ n?i ch?t chuyện vui chơi trước kia của m?nh, trong đ? n?i đến khu vui chơi lớn nhất th?nh phố B, n?i xong mặt m?y hớn hở, T? Diệp nghe hay, suy nghĩ ng?y mai của m?nh một ch?t, sắp xếp n?i: ?Chiều nay em kh?ng c? lớp, kh?ng bằng ch?ng ta c?ng đi khu vui chơi đ? chứ??

Thạch Lỗi đầu ti?n l? sững sờ, T? Diệp thấy vậy, vội v?ng n?i: ?Nếu như anh c? việc kh?c, vậy th? sau n?y h?y n?i.?

Ai ngờ Thạch Lỗi lại liều mạng lắc đầu m? n?i: ?Ng?y mai anh kh?ng c? chuyện g?, ch?ng ta cứ quyết định như vậy, ng?y mai c?ng đi khu vui chơi.?

=============

S?ng ng?y h?m sau, Thạch Lỗi sớm chuẩn bị một ch?t ở k? t?c x?, anh mua đồ ăn vặt, chuẩn bị thức uống, đều l? anh suy đo?n hẳn l? T? Diệp th?ch ăn. Di?m Qu?n c?ng ph?ng k? t?c x? l? bạn th?n c?ng khoa bốn năm nay của anh, nh?n d?ng vẻ hưng phấn của Thạch Lỗi ở b?n cạnh, muốn n?i lại th?i.

Thạch Lỗi vừa đặt một ?t đồ ăn vặt v? thức uống ở trong ba l?, vừa kh?ng để ? ch?t n?o n?i: ?M?nh biết r? cậu lại muốn khuy?n m?nh chiều nay đi phỏng vấn, nhưng m?nh ch?nh l? kh?ng muốn đi, c?ng lắm th? bu?ng tha.?

Di?m Qu?n nh?u chặt m?y nh?n Thạch Lỗi: ?Cậu m? muội rồi.? Anh kết luận xuống một c?u như vậy.

Thạch Lỗi ngẩng đầu l?n, nghi?m t?c nh?n Di?m Qu?n n?i: ?Kh?ng sai, c? thể cậu cho rằng m?nh m? muội rồi. M?nh cảm thấy được từ khi quả b?ng của m?nh bay qua b?n cạnh c? ấy th? m?nh đ? m? muội rồi. Đ?y l? lần đầu ti?n c? ấy n?i l?n y?u cầu với m?nh, cũng l? lần đầu ti?n c? ấy mời m?nh, m?nh tuyệt đối sẽ kh?ng từ chối c? ấy.?

Di?m Qu?n cười lạnh: ?Cậu xem c? ấy c? phần qu? qu? gi? rồi.?

Di?m Qu?n cười lạnh: ?Cậu xem c? ấy c? phần qu? qu? gi? rồi.?

Thạch Lỗi nghe thế, tr?n mặt mất hứng: ?Giọng điệu của cậu l? c? ? g???

Di?m Qu?n v? c?ng tức giận, chỉ l? suy nghĩ một ch?t c?n l? nhịn xuống: ?Chẳng qua l? m?nh? m?nh cảm thấy c? bạn g?i cũng kh?ng nhất định đ?ng gi? để cậu đối đ?i như vậy.?

Thạch Lỗi nghe thế hạnh ph?c thở d?i, bất đắc dĩ lắc đầu nh?n Di?m Qu?n: ?Đ? l? bởi v? cậu kh?ng hiểu, bởi v? cậu kh?ng gặp được một c? g?i như vậy.?

Khu?n mặt anh ước ao v? hạnh ph?c: ?C? g?i n?y, để cho cậu cảm thấy cậu nguyện ? v? c? l?n n?i đao xuống biển lửa, nguyện ? bỏ ra tất cả chỉ v? khiến c? ấy vui l?ng.?

Di?m Qu?n b?n cạnh kh?ng n?i lời n?o, anh muốn n?i nhưng nh?n thấy d?ng vẻ của bạn tốt như vậy, anh thật sự kh?ng đ?nh l?ng.

Hơn nữa, d? sao c? một số việc cũng cần chứng cứ, anh cũng chỉ suy đo?n th?i


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...