Kinh Phiến vẫn trầm mặc không nói, ăn xong chút đồ ăn liền xoay người đi ngủ, chẳng để ý tới ai cả. Bạch Vân và Cẩm Quan thường tranh nhau đồ ăn ầm ĩ cũng lặng im tựa người vào tảng đá, lẳng lặng nhìn ngọn lửa đang nhảy nhót, thế nhưng chỉ lát sau cũng gục lên vai nhau, mệt mỏi thiếp đi. Hai tỷ muội của Thất Thạch Môn canh giữ phía bên ngoài, Mai Hoa và Triệt Thủy đi ngủ trước, lát sau sẽ dậy thay phiên cho bọn họ.
Huyền Sinh dựa người vào tường, Song Tịnh ngủ trong lòng từ chiều vẫn chưa tỉnh. Hắn không dám ngủ, chốc chốc lại để ý hơi thở của người bên cạnh, chỉ sợ nhắm mắt lại liền sẽ mất nàng.
Nhưng Song Tịnh cũng không khó chịu chút nào, nàng thậm chí còn khẽ ngáy, có khi còn chu môi ôm chặt lấy Huyền Sinh lẩm bẩm nói mớ, sau đó nghiêng người, tiếp tục ngang nhiên ở nơi không khí căng thẳng như này, ngủ đến vô cùng nhàn nhã, hạnh phúc.