Trời ngày càng lạnh, Chúc Sa đã khoác thêm một chiếc áo khoác dày.
Cô làm việc chăm chỉ, cố gắng chiếm hết tâm trí để không nghĩ đến chuyện khác, cuối cùng cũng ký được một đơn hàng lớn.
Trưởng phòng nói muốn chúc mừng, mọi người dùng công ty tiền thưởng tụ tập với nhau.
Kết quả "công thần" là cô đây bị kính không ít rượu.
Bụng có hơi khó chịu, thời điểm cô đi ra ngoài tìm buồng vệ sinh, vừa vặn đụng phải Lục Tùng. Lục Tùng thấy bộ dạng cô đi đường cũng không ổn, cau mày lại nói: "Sao uống nhiều như vậy."
Chúc Sa híp mắt nhìn, lúc lâu mới nhận ra là hắn: "Là anh hả... Đồng nghiệp tụ tập..."
"Đã trễ như vậy rồi, tôi đưa cô về nhà."
"Không cần... Đợi chút nữa chúng tôi về cùng nhau..."