"Ph?!"
Cảnh Phong đại tr? sư vẫn kh?ng nh?c nh?ch, chẳng qua chỉ h? mồm ra nhẹ nh?ng đọc l?n một chữ như vậy, trong miệng phun ra năm luồng hơi thở huyền sắc như l? d?ng th?c tập k?ch bất ngờ, đại kh? s?ng rực lấp k?p cả bầu trời m?nh m?ng.
"Ầm!"
Cơn mưa hoa khắp bầu trời biến th?nh bụi trần rơi v?o trong nước s?ng, ngay cả những đao kiếm băng tinh kia tiếp theo cũng vỡ vụn từng ch?t một h?a th?nh từng giọt từng giọt nước.
Bầu trời đ?m lại trở n?n s?ng trong, ngay cả tầng m?y tr?n m?n trời cũng đều bị t?ch ra l?m lộ ra ?nh trăng tr?n s?ng trong.
- Cảnh Phong đại tr? sư quả nhi?n l? danh bất hư truyền, h?m nay tiểu nữ rốt cuộc cũng được l?nh gi?o.
Thanh ?m của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt khẽ run, c?ng ng?y c?ng c?ch xa đến khi trở n?n kh?ng thể n?o nghe thấy được th? đ? đi xa ngo?i mười dặm.
Nghe thanh ?m của n?ng liền biết n?ng đ? bị thương nặng, kh? tức kh?ng đủ lực hồn hậu, ngay cả linh kh? tr?n người cũng biến mất kh?ng ?t.
L?c n?y ch?nh l? thời cơ tốt để nhổ cỏ tận gốc, Phong Phi V?n h? c? thể bỏ qua cơ hội n?y.
H? h?! Đ?ng Phương K?nh Nguyệt, c? cũng c? ng?y h?m nay! Xem bổn thiếu gia kh?ng truy s?t c? ba ng?y ba đ?m mới l? chuyện lạ ? nha!
Phong Phi V?n lợi dụng l?c Cảnh Phong đại tr? sư kh?ng để ? liền từ tr?n Hồng nha phi hạm len l?n lặn xuống nước, nhanh ch?ng ẩn nấp, bay đạp tr?n bờ s?ng hướng về ph?a Đ?ng Phương K?nh Nguyệt bỏ trốn m? đuổi theo.
- Đ?ng Phương K?nh Nguyệt, c? trốn kh?ng tho?t đ?u!
Phong Phi V?n ch?n đạp tr?n ngọn thảo mộc, lướt gi? m? đi, hắn nhảy một c?i d?i liền vượt qua s?ng lớn đoạn tuyệt với bờ b?n kia, một chưởng liền xuất ra ngo?i.
Đ?ng Phương K?nh Nguyệt đ?ng l? đ? bị thương, bạch y tr?n người đ? nhuốm m?u, ngay cả tốc độ cũng đ? thua xa với trước đ?y nhưng m? b?ng d?ng n?ng vẫn hiện ra vẻ nhẹ nh?ng, thoải m?i như sương m? m? đi ở trong rừng, dung mạo vẫn tuyệt mỹ nếu như kh?ng muốn n?i l? thanh thản v? c?ng.
Phong Phi V?n c?ng n?n n?ng đuổi theo, một chưởng kh? l?nh đ?nh ra l?m cho một c?i c?y cổ mộc gần đ? bị đ?nh g?y.
- Phong Phi V?n, d? cho ta đ? bị thương th? ngươi cũng kh?ng phải l? đối thủ của ta.
?nh trăng s?ng trong như muốn v? tri v? thức đắm ch?m v?o sơn lĩnh ở đằng xa!
"V?o!"
Đ?ng Phương K?nh Nguyệt bắt đầu dừng lại, đứng nổi bật ở tr?n đỉnh sơn lĩnh, tuy l? khoảnh khắc trước cũng c?n đi vội nhưng m? giờ khắc n?y đ? đứng vững, nhanh ch?ng quay người lại v? ng?n tay bắt đầu gảy tr?n d?y đ?n, đ?n tỳ b? run l?n.
Một luồng s?ng ?m mang t?nh hủy diệt từ trong d?y đ?n bay ra giống như l? lưỡi đao.
Uy lực tiếng tỳ b? của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt kinh người v? c?ng, một tu sĩ ti?n căn trung kỳ ở c?ch xa ngo?i trăm trượng cũng c? thể bị n? l?m cho phải bỏ mạng, Phong Phi V?n hiển nhi?n kh?ng d?m tiếp nhận, cơ thể trầm xuống trốn tho?t s?ng ?m, sau đ? từng bước chợt đạp tr?n mặt đất m? chạy ra ngo?i.
Hai tay mở ra kh?ng ngừng đ?nh ra ch?n chưởng, mỗi một chưởng đều mang uy lực mạnh mẽ, mang theo cả linh diễm hồng sắc!
Đ?y l? Nhất muội nguy?n hỏa, giống như l? từng đợt đại phiến nhiệt bay ra ngo?i.
"Ầm!"
Đ?ng Phương K?nh Nguyệt đứng ở dưới một c?i c?y phong thụ hồng sắc, ống tay ?o bay nh? nhẹ, ng?n tay nhanh ch?ng khảy sợi d?y đ?n tấu l?n một kh?c thi?n lai th? mỹ, mỗi một ?m ph? (nốt nhạc) đều l? một lưỡi đao chết, tất cả ?m ph? đan v?o một chỗ nối th?nh một mảnh kh?ng gian chiến ph?p, s?t kh? gầm r?t lao về ph?a trước l?m cho to?n bộ thảo mộc tr?n đất đều bị quyện lại th?nh bụi trần.
"Ba, ba ..."
Ch?n ngọn nguy?n hỏa chưởng ấn bị s?ng ?m đ?nh cho tan n?t.
Đ?ng Phương K?nh Nguyệt tuy l? bị thương nhưng m? tu vi vẫn mạnh mẽ như trước, thận trọng vững v?ng ?p chế được Phong Phi V?n, mỗi một lần xuất thủ đều c? thể l?m cho Phong Phi V?n luống cuống tay ch?n, d? sao tu vi của n?ng căn bản đ?ng l? đ? đủ mạnh mẽ.
Phong Phi V?n c?ng đ?nh c?ng kinh ngạc, trong l?ng sinh ra một dự cảm xấu: "B? nương chết bầm n?y c? thật l? bị thương hay kh?ng? L?m sao m? ta lu?n cảm thấy l? n?ng đang giả bộ bị thương, cố t?nh đưa ta tới nơi n?y, muốn đ?nh chết ta ở trong hoang sơn d? lĩnh chứ."
- Hạo thi?n linh k?nh!
Đ?ng Phương K?nh Nguyệt ch?n đạp tr?n một khối hư v?n m?u trắng, tr?n lưng sinh ra một đ?i c?nh quang bạch sắc, ống tay ?o bằng lụa trắng hơi lay động, một mảnh ?nh s?ng thần hoa từ trong tay n?ng liền bay ra h?a th?nh một v?ng bạch ngọc vi?n k?nh s?ng rực.
N?ng kh?ng giống như một người bị thương ch?t n?o, tr?i lại th? tinh kh? lu?n tr?n đầy, kh? thế c?ng l?m cho người ta sợ h?i, đem linh kh? trực tiếp tế xuất ra ngo?i, tr?i lơ lửng tr?n trời cao trăm trượng, ?nh s?ng ch?i chang từ tr?n cao chiếu xuống dưới.
Linh uy của Hạo thi?n linh k?nh được dẫn động, một luồng sức mạnh khiếp sợ kh? ph?ch nh?n t?m lấp đầy trong trời đất l?m cho mặt đất cũng bị dồn n?n tới mức nứt ra, đem cự thạch ng?n c?n cũng bị đ? ?p vỡ ra tan n?t.
"Ầm ầm!"
Thần l?i được một c?nh tay lớn k?o ra từ tr?n Hạo thi?n linh k?nh bay xuống, đồng thời hướng về ph?a Phong Phi V?n m? bổ tới.
Vậy m? n?ng cho đ?i tới l?i điện linh kh?, mẹ kiếp, một người con g?i bị thương nặng th? lấy ở đ?u ra sức mạnh như thế chứ, c?i n?y xem ra thật sự l? bị n?ng g?i bẫy rồi.
Phong Phi V?n trong l?ng tức giận, l?c trước tự hắn t?nh kế lừa n?ng một lần, b?y giờ lại bị n?ng t?nh kế lại, r? r?ng l? n?ng kh?ng hề bị thương nhưng lại giả vờ bị thương rồi dẫn Phong Phi V?n rời khỏi Hồng nha phi hạm, sau đ? liền trừng trị hắn.
Phong Phi V?n hiển nhi?n sẽ kh?ng khoang tay chờ chết, hai ch?n đạp tr?n mặt đất, một tay hướng về tr?n trời cao m? h?nh động, đeo miểu quỷ ban chỉ v?o tr?n ng?n tay, tức khắc ?nh s?ng hắc sắc ch?i chang liền tr?n lan v? tận h?a th?nh một đ?m m?y m?u đen giống như một l? chắn diện thần muốn ngăn cản l?i điện đầy trời kia.
Miểu quỷ ban chỉ cũng l? linh kh? cấp bậc linh kh?, chiến uy hiển h?ch, phảng phất trong đ? l? thanh ?m của long ng?m từ b?n trong truyền ra l?m cho đồi n?i bị chấn động run rẩy.
"Ầm ầm!