Nếu như Đ?ng Phương K?nh Nguyệt cao qu? kia c? thể vừa ? người n?y th? đ? mới l? chuyện lạ!
Đối với lời n?i của Phong Phi V?n th? đại tr? sư Cảnh Phong dĩ nhi?n l? kh?ng tin nửa lời, nhưng m? b?y giờ hắn đang muốn cầu cạnh Phong Phi V?n, như vậy th? l?c n?y hiển nhi?n chỉ c? thể xua đuổi Đ?ng Phương K?nh Nguyệt đi trước mới được.
Sau nửa ng?y b?n t?nh ?m mưu th? Phong Phi V?n v? đại tr? sư Cảnh Phong hai người đ? nh?n nhau m? cười, một con hồ ly, một con tiểu hồ ly xem ra đ? đạt được thỏa thuận n?o đ?.
- Dừng tay!
Cảnh Phong đại tr? sư đứng ở tr?n mạn thuyền thật cao, trường b?o m?u đen tr?n người bị gi? thổi bay phất phới, một tiếng h? to l?m cho cả m?n đ?m hỗn loạn lắng lại.
Những chiến sĩ cổ cương l?ng đầy căm phẫn kia l?c n?y mới tức tối dừng c?ng k?ch lại, lui về Hồng nha phi hạm, dĩ nhi?n cũng c? mấy người bướng bỉnh kh?ng tu?n thủ, hai b?n vẫn v?y quanh Đ?ng Phương K?nh Nguyệt, con mắt đỏ ngầu muốn t?i chiến.
Cho đến khi Cảnh Phong đại tr? sư h? to l?n một c?u nữa th? mấy người ki?u căng kh?ng nghe lời n?y mới chịu lui trở về.
Cảnh Phong đại tr? sư gầy chẳng kh?c n?o một c?y tr?c, đứng thẳng nghi?m t?c n?i:
- Đ?ng Phương c? nương, d? cho c? l? hậu duệ qu? tộc của Ng?n C?u gia tộc đi nữa, một khi đ? giết người của cổ cương tộc ta th? h?m nay c? đừng mơ tưởng mọi chuyện được bỏ qua dễ d?ng.
Cảnh Phong đại tr? sư hiển nhi?n biết r? Đ?ng Phương K?nh Nguyệt kh?ng hề giết người, nhưng m? hắn v? Phong Phi V?n đ? c? giao ước n?n đương nhi?n sẽ tương kế tựu kế, thử n?i ra một con đường cho n?ng.
Đ?ng Phương K?nh Nguyệt thanh lịch tao nh? đứng ở dưới ?nh trăng l?m động l?ng người, mũi ch?n dẫm tr?n mặt nước s?ng gợn lăn tăn như một bụi c?y bạch h? duy?n d?ng y?u kiều, đ?i mắt linh động như v? sao kia ở dưới khăn che mặt l?c c? l?c kh?ng, thản nhi?n cười n?i:
- Đ?ng Phương K?nh Nguyệt từ trước đến nay chỉ giết người tội ?c t?y trời, tuyệt đối kh?ng lạm s?t kẻ v? tội, trong n?y nhất định c? hiểu lầm.
Tuy l? đ? trải qua một trận đại chiến nhưng m? n?ng cũng kh?ng lộ một ch?t mệt mỏi, rất dễ nhận thấy vừa rồi n?ng kh?ng c? d?ng to?n lực, ngay cả một giọt mồ h?i tr?n tr?n cũng kh?ng c?.
Kh?e mắt Cảnh Phong đại tr? sư hơi nghi?ng một ch?t, nh?n chăm ch? về hướng g?c ẩn nấp của Phong Phi V?n, cười gượng n?i:
- N?i như vậy Đ?ng Phương c? nương truy s?t vị n?o đ? th? vị đ? nhất định l? kẻ tiểu nh?n gian t? tội ?c t?i trời sao?
Trong l?ng Phong Phi V?n đau đớn, c?i l?o gi? n?y thực sự l? đ?ng gh?t, vậy m? cũng đem ta mắng chưởi th?nh kẻ tiểu nh?n gian t?, ta cũng chỉ muốn xem xem Đ?ng Phương K?nh Nguyệt c? ấy sẽ l?m thế n?o để b?i nhọ thanh danh của ta đ?y?
Đ?ng Phương K?nh Nguyệt đối với ta hận thấu xương tủy, ở trong miệng của n?ng hiển nhi?n sẽ kh?ng c? nửa chữ sạch sẽ, c?i b? nương chết bầm n?y kh?ng n?i xấu ta mới l? lạ ?, trong l?ng Phong Phi V?n đ? bắt đầu chưởi rủa Đ?ng Phương K?nh Nguyệt.
Đ?ng Phương K?nh Nguyệt trầm tư một ch?t, nghĩ đến cảnh Phong Phi V?n d?ng một quyền đ?nh m?nh ng? lăn xuống đất, trong l?ng liền cảm thấy một hồi n?ng giận, nhưng m? muốn n?i Phong Phi V?n tội ?c t?y trời th? lại kh?ng n?i được, d? sao th? t?n tiểu tử n?y ch?nh l? đ? dẫn người đi giết Tam gia, n?i về can đảm kh? ph?ch, n?i về mưu lược, n?i về nh?n phẩm đều l? một nh?n t?i tốt nhất, dĩ nhi?n đ?y đều l? do Đ?ng Phương K?nh Nguyệt kh?ng biết đến qu? khứ của Phong thiếu gia, chỉ đối với Phong Phi V?n b?y giờ m? đ?nh gi?.
Nếu để cho n?ng biết r? Phong thiếu gia từng ở trong th?nh Linh Ch?u l?m đủ loại chuyện ?c, n?i kh?ng chừng s?t ? trong l?ng n?ng c?ng nồng nặc hơn, thứ khốn kiếp n?y tốt nhất l? n?n giết sạch mới cảm thấy vui sướng.
Vẻ mặt Đ?ng Phương K?nh Nguyệt c? phần hơi mất tự nhi?n n?i:
- Hắn ngược lại cũng kh?ng phải l? một người tội ?c t?i trời, luận về nh?n phẩm v? t?i hoa th? đều l? hạng người c? thi?n tư tuyệt đỉnh, chẳng qua chỉ l? do ta v? hắn c? một ch?t ?n o?n c? nh?n, ta kh?ng thể kh?ng bắt hắn được.
H?!
"Thi?n tư tuyệt đỉnh, ?n o?n c? nh?n, nữ vương? Nam m?? Mẹ kiếp, chẳng lẽ thực sự như lời của tiểu tử kia n?i, tiểu c? nương n?y coi trọng hắn, đ?y ch?nh l? sự x?ch m?ch trong chuyện t?nh cảm đ?y m?! Thật l? phiền phức, rất l? phiền phức!"
Cảnh Phong đại tr? sư lu?n lu?n nh?n chằm chằm v?o sự biến h?a tinh tế trong ?nh mắt của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt, hơn nữa với lời n?i của n?ng m? tiến h?nh ph?n t?ch th? lần nữa c?ng x?c định t?n tiểu tử Phong Phi V?n kia quả thật l? kh?ng c? n?i xạo, đ?ch x?c l? bởi v? d?ng dấp qu? đẹp trai n?n được n?ng thương nhớ, vậy mới c? thể bị n?ng truy đuổi l?n trời kh?ng đường m? xuống đất cũng kh?ng cửa.
L?c n?y trong l?ng của Phong Phi V?n cảm thấy v? c?ng x?c động, đứng ở trong g?c tối nh?n chằm chằm Đ?ng Phương K?nh Nguyệt đang ứng ở tr?n mặt nước xa xa, trong mắt mang theo vẻ kinh ngạc:
"C?i n?y ... Đ?ng Phương K?nh Nguyệt c? ấy tuy l? cay độc một ch?t nhưng ngược lại vẫn c? thể coi l? một người ?n o?n ph?n minh, tr?i lại ta lại l? kẻ l?ng dạ tiểu nh?n. Tuy l? n?ng c?ng với Thủy Nguyệt Đ?nh c? d?ng dấp v? c?ng giống nhau nhưng m? nh?n phẩm của n?ng so với Thủy Nguyệt Đ?nh lại cao hơn kh?ng chỉ gấp trăm ng?n lần!"
"?i! L?ng dạ của nữ nh?n như quả trứng muối, b?n ngo?i th? trơ trụi thuần khiết, ai biết được b?n trong lại c? bao nhi?u t?m tư sặc sỡ chứ."
Đ? trải qua một lần t?nh cảm đối với Thủy Nguyệt Đ?nh, Phong Phi V?n đ? bị tổn thương qu? s?u đậm, trong l?ng đối với nữ nh?n đ? ho?n to?n mất l?ng tin, d? cho hắn y?u th?ch Đ?ng Phương K?nh Nguyệt như thế n?o đi nữa nhưng m? trong l?ng trước sau lu?n c? sự xa c?ch.
- Haizzz! Đ?ng Phương c? nương, chuyện như vậy miễn cưỡng kh?ng thể được đ?u!
Cảnh Phong đại tr? sư thở d?i n?i, trong l?ng cảm th?n, tinh lực những người trẻ tuổi n?y thực sự qu? dồi d?o, v? người m?nh th?ch m? c? thể đuổi theo ba ng?y ba đ?m, c?i luồng kh? nghị lực n?y vẫn l? n?n khen ngợi.
Đ?ng Phương K?nh Nguyệt hừ lạnh một tiếng:
- Nếu hắn đ? d?m l?m sẽ phải c? can đảm g?nh chịu, kh?ng c? g? l? miễn cưỡng hay kh?ng miễn cưỡng, h?m nay ta nhất định phải bắt hắn, muốn hắn phải cho ta một c?u trả lời hợp l?!
Giữa đ?i l?ng m?y của Cảnh Phong đại tr? sư lại co giật, cảm t?nh n?y đ?ng l? t?n tiểu tử Phong Phi V?n kia bội t?nh bạc nghĩa, c?i n?y c?ng th?m phức tạp, trời ơi, c?i loại chuyện rắc rối n?y l?m sao m? ta lại gặp phải chứ?
Cảnh Phong đại tr? sư tự nhận l? th?ng minh tuyệt đỉnh nhưng m? tr?n b?nh diện chuyện t?nh cảm nam nữ lại l?m cho vị l?o nh?n kh? ph?ch n?y c? cảm gi?c l?ng ta l?ng t?ng.
"Tiểu tử Phong Phi V?n n?y thực sự l? qu? khốn nạn, sớm biết l? vấn đề t?nh cảm l?o phu đ? kh?ng đ?p ứng hắn rồi, những m? nếu đ? đ?p ứng thế th? cũng kh?ng c?n đường để m? quay lại."
Cảnh Phong đại tr? sư nhẹ nh?ng sửa lại ch?m r?u một ch?t, n?i:
- Khụ khụ, l?o phu thanh minh lần nữa, nếu c? muốn truy đuổi người th? kh?ng c? tr?n Hồng nha phi hạm, nếu c? lại muốn cố t?nh g?y sự th? l?o phu sẽ kh?ng kh?ch kh? đối với c?. Giết người th? đền mạng, nợ m?u phải trả bằng m?u.
Những chiến sĩ cổ cương kia cũng đồng thời g?o th?t:
- Giết người th? đền mạng, nợ m?u phải trả bằng m?u!
- Giết người th? đền mạng, nợ m?u phải trả bằng m?u!
...
Phong Phi V?n trong l?ng cười khẩy những cũng mang theo v?i phần mong đợi, hắn cũng muốn nh?n xem Đ?ng Phương K?nh Nguyệt sẽ xử l? như thế n?o, c? n?ng n?y bất luận l? tr? tuệ hay l? tu vi đều l? hạng người tuyệt đỉnh, t?nh c?ch của n?ng người thường kh?ng thể so s?nh được, nếu như n?ng xuất thủ nhất định l? long trời lở đất.
B?n tay bạch ngọc của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt ở tr?n hồng sắc tỳ b? chuyển động, trong l?ng cũng l? do dự, Phong Phi V?n d?m chắc l? n?u m?nh ở tr?n Hồng nha phi hạm, nếu muốn bắt t?n hỗn đ?n n?y cũng chỉ c? thể qua được cửa ải của Cảnh Phong đại tr? sư, c?ng phải đối mặt với mấy ng?n t?n chiến sĩ cổ cương cường mạnh.
- Hừ! Nếu Cảnh Phong đại tr? sư đ? b?nh vực cho hắn th? tiểu nữ cũng chỉ c? thể đắc tội.
Trong đ?i mắt đẹp của Đ?ng Phương K?nh Nguyệt bắn t?e ra hai luồng linh hoa u lam, hướng bay về ph?a trước, nhiệt độ giữa trời đất tức khắc chợt giảm xuống, những ngọn s?ng cả tr?n bề mặt s?ng lớn đang cuộn tr?o m?nh liệt đều kết th?nh một tầng băng tinh thật d?y.
- Một kh?c ruột gan đứt, t?m kiếm tri ?m nơi ch?n trời n?o!
Đ?ng Phương K?nh Nguyệt d?ng ba ng?n tay gảy li?n tục, mỗi một ng?n tay đều nhanh như lướt nước, d?y đ?n chập chờn, b?ng d?ng kh?ng khỏi tung bay l?n giống như l? bạch điệp bay tr?n trời.
"Ầm ầm!"
Một kh?c thanh thế n?y đ?ng sợ bực n?o mới l?m cho băng tinh tr?n s?ng lớn bị đ?nh tan n?t h?a th?nh h?ng ngh?n h?ng vạn lưỡi đao băng giống như đao sơn kiếm vũ đang gầm r? bổ nh?o về ph?a trước.
- Hai kh?c ruột gan đứt, khinh vũ lần đi chớ lưu luyến!
Một đ?i quang ảnh thần vũ m?u trắng ứng theo ?m thanh m? sinh th?nh tr?i lơ lửng sau lưng n?ng, rộng khoảng ba trượng, thi?ng li?ng m? thuần khiết đẹp đẽ, tỏa ra từng tia linh quang m?u trắng văng đầy con s?ng d?i.
C?nh chim vỗ một c?i th? n?ng cũng đ? bay tới ph?a tr?n của Hồng nha phi hạm.
- Ba kh?c ruột gan đứt, hoa rơi v? mưa t?i thấy buồn!
V? v?!
Tr?n m?n trời m?y đen cuồn cuộn mang theo tiếng sấm đ?nh, m?n đ?m bị sức mạnh của tiếng tỳ b? l?m cho đọng lại v? dĩ nhi?n biến th?nh nhiều c?nh hoa m?u đen rơi xuống chẳng kh?c n?o mưa đ?m vậy.