Lang Gia Bảng

Chương 54


Chương trước Chương tiếp

"Xin điện hạ chớ n?n n?ng!" L?c n?y, giọng n?i của Mai Trường T? nhẹ nh?ng vang l?n. "Vụ ?n n?y l? do bệ hạ kết luận, li?n quan đến rất nhiều người, kh?ng phải muốn lật l? lật dễ d?ng như vậy. Kế s?ch hiện nay, điện hạ chỉ c? thể tạm k?m n?n sự bi phẫn, l?m từng bước một, chỉ cần mục ti?u ki?n định, quyết ch? kh?ng dời, từng bước củng cố sức mạnh th? c? g? phải lo?"

"Đ?ng vậy!" L?c n?y M?ng Ch? cũng đ? b?nh tĩnh lại, nhỏ giọng khuy?n nhủ. "Mu?n lật ?n, trước hết phải l?m bệ hạ nhận sai. Nhưng sai lầm n?y thật sự qu? lớn, bệ hạ d? c? tin cũng chưa chắc đ? chịu nhận. Huống hồ Vệ Tranh b?y giờ vẫn l? nghịch phạm, lời hắn n?i c? gi? trị hay kh?ng, hắn c? cơ hội c?ng bố những lời n?y giữa triều đ?nh hay kh?ng, tất cả đều c?n l? ẩn số. Điện hạ b?y giờ nhất quyết kh?ng thể manh động."

"Nhưng... nhưng..." Liệt Chiến Anh vừa kh?c vừa n?i. "Oan khuất lớn như vậy, chẳng lẽ chỉ biết chịu đựng? C?c tướng sĩ của ch?ng ta huyết chiến sa trường lại chỉ c? thể c? kết cục như vậy sao?"

"Vụ ?n n?y kh?ng phải vụ ?n của ri?ng X?ch Diễm qu?n." Mai Trường T? n?i với giọng đều đều. "Quan trọng hơn l? c?n c? cả m?u của đại ho?ng tử trong đ? nữa. Muốn bệ hạ lật ?n chẳng kh?c n?o muốn ?ng ta đồng ? lưu lại ? danh giết oan c?ng thần v? con ruột trong s?ch sử ng?n đời. Đừng n?i đến qu?n vương đế ho?ng, chỉ cần l? nam nh?n, n?o c? ai kh?ng để ? đến danh tiếng sau khi chết? Nếu muốn đạt được mục đ?ch cuối c?ng, l?c n?y Tĩnh vương điện hạ tuyệt đối kh?ng được đề nghị x?t xử lại vụ ?n X?ch Diễm."

"Lời của T? ti?n sinh ta hiểu." Tĩnh vương ngẩng đầu, hai mắt đỏ hoe, mặt trắng như tuyết. "Nhưng ta cũng muốn nhắc nhở T? ti?n sinh, mục đ?ch cuối c?ng của ta ch?nh l? lật lại vụ ?n n?y, những chuyện kh?c tạm thời c? thể xếp sau."

Mai Trường T? nh?n lại hắn một l?c l?u, cười nhạt. "V?ng, T? mỗ ghi nhớ."

"Sau n?y Vệ Tranh vẫn ở chỗ ti?n sinh sao?"

"B?y giờ việc l?ng bắt hắn đ? ch?ng lại, nhưng nếu mạo hiểm đưa hắn về Dược Vương cốc th? vẫn sợ c? chuyện kh? lường trước tr?n đường. Nơi n?y của ta mọi người đều k?n tiếng, rất an to?n, điện hạ cứ y?n t?m."

"Vậy th? l?m phiền ti?n sinh." Tĩnh vương lại quay sang n?i với Vệ Tranh: "Lần n?y c? thể cứu được ngươi ra, tất cả đều dựa v?o kế s?ch v? t?nh to?n của ti?n sinh. Ngươi ở đ?y phải nghe theo mệnh lệnh của ti?n sinh."

Vệ Tranh lập tức ?m quyền, n?i: "V?ng! Vệ Tranh nhất định sẽ nghe lệnh ti?n sinh."

Hắn trả lời qu? nhanh, qu? dứt kho?t, Tĩnh vương lại cảm thấy giật m?nh. Tuy n?i Mai Trường T? c? ?n cứu mạng đối với hắn, nhưng một v? tướng t?nh t?nh cương liệt kh?ng dễ d?ng khẳng định sẽ nghe lệnh một người kh?c như vậy.

"Trong phủ của ta cũng kh?ng c? quy củ g?, Vệ tướng qu?n kh?ng cần kh?ch s?o." Mai Trường T? mỉm cười, chuyển chủ đề: "Nếu hỏi c? ai kh?ng chọc được th? người đ? l? Yến đại phu. Thương thế của ngươi c?n chưa khỏi hẳn, chắc chắn ?ng ấy sẽ đến xem bệnh cho ngươi. L?c đ? ngươi ng?n vạn lần kh?ng được đắc tội với ?ng ấy để ta khỏi bị li?n lụy."

"Ta đ? gặp vị l?o đại phu n?y, quả thật c? kh? thế." M?ng Ch? cũng tiếp lời. "Hiếm khi thấy c? người m? T? ti?n sinh cũng phải sợ."

Liệt Chiến Anh bước tới, cau m?y nhỏ giọng thuyết phục Vệ Tranh: "Hay l? ngươi đến Tĩnh vương phủ đi, nhiều bằng hữu cũ, cũng rất an to?n..."

Mai Trường T? lạnh nhạt liếc một c?i, chỉ hơi nh?u m?y, Liệt Chiến Anh liền ? thức được đề nghị của m?nh kh?ng đ?ng, vội c?i đầu l?i hai bước.

C? điều khi nh?n thấy cảnh n?y, sức ch? ? của Tĩnh vương cũng bị thu h?t m? qu?n mất chuyện vừa rồi, thấp giọng tr?ch mắng: "Chiến Anh, T? ti?n sinh đ? sắp xếp, ngươi kh?ng được n?i nọ n?i kia."

"V?ng." Liệt Chiến Anh th?n l? tướng qu?n, cũng kh?ng phải một người lỗ m?ng, l?ng dạ v? kiến thức cũng đều c? cả, lập tức khom người tạ lỗi. "Chiến Anh nhiều lời, xin ti?n sinh thứ lỗi."

"Liệt tướng qu?n hộ vệ s?t người điện hạ, sau n?y xin suy nghĩ kĩ c?ng hơn để đảm bảo chu to?n." Mai Trường T? cũng kh?ng kh?ch s?o, mơ hồ n?i th?m một c?u, lại xoay người n?i với Tĩnh vương: "Điện hạ đ? sắp xếp nh?n thủ ở lại kinh th?nh khi đi săn chưa?"

"Đ? bố tr? thỏa đ?ng rồi."

"Chuyến đi săn m?a xu?n k?o d?i trọn nửa th?ng, trong kinh th?nh th? chiếu lệnh của Ho?ng hậu l? cao nhất, Dự vương cũng ở lại, quả thật kh?ng thể khinh thường." Mai Trường T? khẽ than một tiếng rồi lẩm bẩm n?i tiếp: "Thực ra b?y giờ t?m tư của ta cũng giống như Hạ Giang, hi vọng bọn ch?ng sẽ c? h?nh động. Đ?ng tiếc trong t?nh thế hiện nay, Dự vương chưa chắc đ? d?m mạo hiểm. Điện hạ ch? ? cho người gi?m s?t l? được."

Tĩnh vương gật đầu, vẻ mặt bắt đầu c? ch?t lơ đ?ng. Ch?n tướng sự việc mới ph?t hiện tối nay khiến hắn vừa giận dữ vừa đau thương, giống như c? một tảng đ? lớn đ? tr?n ngực, mang đến một cảm gi?c đau khổ đến ngột ngạt.

Hắn vốn muốn cố gắng chống đỡ cảm gi?c n?y, tiếp tục thương thảo sự vụ với Mai Trường T? như thường ng?y, nhưng vừa n?i được mấy c?u hắn đ? ph?t hiện c? g? đ? kh?ng ổn. ?t nhất l? trong đ?m nay hắn kh?ng thể suy nghĩ đến bất cứ chuyện g? kh?c, bởi v? trong đầu hắn bừng bừng như c? nham thạch n?ng chảy, ho?n to?n kh?ng thể lắng xuống, kh?ng thể trở lại trạng th?i b?nh thường.

"Mời điện hạ về nghỉ ngơi trước!" Trong giọng n?i của Mai Trường T? lộ vẻ ủ rũ mơ hồ, ch?ng dời ?nh mắt khỏi người Tĩnh vương, đồng thời lui lại một bước.

Mật thất lập tức trở n?n y?n lặng. Ti?u Cảnh Diễm chậm r?i đứng l?n, cụp m? mắt che giấu tất cả t?m t?nh trong đ?y mắt.

Hắn vỗ vỗ vai Vệ Tranh, h?nh như muốn n?i với Vệ Tranh mấy c?u nữa nhưng cuối c?ng lại kh?ng n?i g?, chỉ lặng lẽ xoay người, dẫn Liệt Chiến Anh đến c?nh cửa đ? đi về phủ m?nh.

M?ng Ch? vốn muốn ở lại th?m một l?t, nhưng sau khi nh?n sắc mặt Mai Trường T? th? cũng đ?nh c?ng đi theo Tĩnh vương.

Cửa đ? chậm r?i kh?p lại, ngăn c?ch tất cả mọi ?m thanh.

Th?n thể Mai Trường T? khẽ lắc lư, Vệ Tranh lập tức ?p tới đỡ lấy người ch?ng.

"Đa tạ." Vị thiếu so?i ng?y xưa dựa một phần sức nặng của m?nh v?o c?nh tay g? ph? tướng, nhưng cảm gi?c mệt mỏi vẫn ng?y c?ng r? r?ng, gần như kh? m? chống cự. "Đi, ch?ng ta cũng về th?i."

Vệ Tranh thổi tắt ngọn đ?n trong mật thất, ?nh s?ng từ mật đạo chiếu v?o, thăm thẳm mờ mờ, c? vẻ cũ kĩ m? xa xăm.

Đi tới ranh giới giữa khoảng s?ng v? b?ng tối, Mai Trường T? dừng lại, ?nh mắt ngưng đọng, kh?ng biết đang nghĩ g?.

Vệ Tranh lẳng lặng đứng b?n cạnh nh?n ch?ng, đột nhi?n n?i: "Thiếu so?i, thuộc hạ cho rằng thực ra c? thể n?i với..."

Nửa c?u sau của ph? tướng X?ch Vũ lập tức bị nuốt v?o, bởi v? thiếu so?i của hắn đ? tho?ng quay lại nh?n hắn.

? nghĩa của ?nh mắt n?y cực k? r? r?ng.

"Những lời như thế, sau n?y kh?ng cần nhắc lại nữa..." N?i xong c?u n?y, Mai Trường T? lại thu ?nh mắt sắc b?n, lần nữa trở lại trạng th?i vừa mệt mỏi vừa ngỡ ng?ng, dường như ?nh mắt như lửa ch?y vừa rồi chỉ l? ảo gi?c trong nh?y mắt của Vệ Tranh m? th?i.

?n

Cuộc đi săn m?a xu?n của ho?ng tộc tr?n thực tế ch?nh l? một h?nh thức tế b?i, ? nghĩa của n? l? sự tạ ơn trời đ? ban cho con người sự dũng m?nh, cho n?n năm n?o cũng phải l?m, d? c? quốc tang cũng kh?ng cấm.

Địa điểm đi săn m?a xu?n lu?n l? n?i Cửu An, nơi n?y c?ch kinh th?nh năm trăm dặm, c? rừng rậm, c? đồng cỏ, c?n c? một t?a h?nh cung, kh?ng thiếu thứ g?.

C? điều, theo quy củ th? ba ng?y đi săn đầu ti?n, ngay cả Ho?ng đế cũng kh?ng thể v?o ở h?nh cung, phải hạ trại ở nơi hoang d? để tỏ l?ng k?nh trọng trời cao.

Hai mươi bảy th?ng Ba, tinh kỳ của thi?n tử lắc lư ra khỏi th?nh, Ho?ng hậu dẫn ch?ng thần lưu thủ ra cổng kinh th?nh v?i lạy tiễn đưa.

Mặc d? Tĩnh vương phụng chỉ phải ?dẫn T? ti?n sinh theo?, nhưng vị tr? của hắn l? đồng h?nh b?n cạnh long liễn của Ho?ng đế Đại Lương để chờ lệnh bất cứ l?c n?o, c?n vị T? ti?n sinh n?y chỉ c? thể dẫn c?c t?y t?ng của m?nh đi c?ng đội ngũ của Tĩnh vương phủ ở ph?a sau.

C? điều, v? Tĩnh vương bị triệu v?o cung từ s?ng sớm rồi lại phải theo s?t b?n cạnh Ho?ng đế Đại Lương n?n hắn mới kh?ng nh?n thấy một cảnh chắc chắn sẽ khiến hắn ngạc nhi?n v? nghi ngờ. Mai Trường T? cũng cảm thấy rất mừng v? chuyện n?y.

Buổi s?ng, người ngh?nh ngang đi v?o cổng T? trạch đ?n Mai Trường T? l? Liệt Chiến Anh. Mọi người định c?ng đến Tĩnh vương phủ hội hợp, tổng cộng ba mươi người, được Tĩnh vương sắp xếp đồng h?nh c?ng c?c t?y t?ng trong đội ngũ đi săn.

Do giờ l?nh xuất ph?t được x?c định l? ch?nh ngọ, thời gian vẫn c?n sớm, cho n?n vừa v?o cổng Tĩnh vương phủ, Liệt Chiến Anh đ? mời Mai Trường T? v?o sảnh nghỉ ngơi, c?n hắn th? ngồi b?n cạnh, hai người thuận miệng tr? chuyện một số vấn đề qu?n vụ để giết thời gian.

Một t?ch tr? c?n chưa uống hết, Mai Trường Tộ đột nhi?n nghe thấy tiếng h? vang l?n ngo?i sảnh. Sau một tho?ng sững sờ, ch?ng đột nhi?n nhớ ra tiếng h? n?y l? tiếng g?.

L?c n?y Liệt Chiến Anh đ? chạy ra ngo?i cửa sảnh, h?t lớn: ?C?c ngươi buộc n? sớm như vậy l?m g?? Mau cởi ra, l?c xuất ph?t cho n? l?n xe ngựa l? được.?

Sắc mặt Mai Trường T? hơi t?i, ch?ng vội v?ng n?ng ch?n để che giấu, đầu ?c nhanh ch?ng hoạt động.

Một l?t sau Liệt Chiến Anh quay trở lại. Ch?ng liền hỏi bằng giọng b?ng quơ: ?C?i g? k?u b?n ngo?i thế??

?L? Răng Phật, một con s?i m? điện hạ của bọn ta nu?i.?

?S?i điện hạ nu?i??

?Ti?n sinh kh?ng thường xuy?n đến phủ bọn ta n?n kh?ng biết. Răng Phật b?nh thường kh?ng ra ph?a trước. N? l? một con s?i con được điện hạ của bọn ta nhặt về nu?i từ khi c?n b? sữa, đến b?y giờ cũng mười lăm tuổi rồi. Chẳng ai biết n? c?n sống được bao l?u? Răng Phật rất cao ngạo, ngo?i điện hạ n? kh?ng th?n cận với ai cả. Trong vương phủ của bọn ta, điện hạ l? l?o Đại, n? ch?nh l? l?o Nhị!? Liệt Chiến Anh n?i xong liền bật cười ha hả.

?Vậy ??? Mai Trường T? khẽ cười theo hắn, lại hỏi: ? Lần n?y sẽ dẫn n? đi theo ???

?Răng Phật th?ch đi ra ngo?i chơi, b?y giờ n? cũng kh?ng c?n sống được bao l?u nữa, n?n nếu c? thể đưa n? ra ngo?i th? điện hạ sẽ đưa.?

?Nhưng d? c? nu?i trong nh? th? n? cũng l? s?i, vừa rồi tại sao ngươi lại bảo người ta thả n? ra.?

?T? ti?n sinh đừng sợ, mặc d? Răng Phật kh?ng th?ch chơi với người kh?c nhưng chỉ cần điện hạ kh?ng hạ lệnh th? n? sẽ kh?ng cắn ai.?

Mai Trường T? hơi đảo mắt, cười n?i: ?Kh?ng phải ta sợ n? cắn ta m? ta sợ n? cắn người kh?c. N?i với ngươi, ta c? một dị năng, bất kể động vật hung dữ thế n?o cũng đều th?ch chơi với ta, tuyệt đối sẽ kh?ng cắn ta.?

?Tr?n đời c?n c? dị năng như thế sao?? Liệt Chiến Anh rất t? m?. ?Ta chưa nghe n?i bao giờ cả.?

Hắn c?n đang n?i th? một b?ng d?ng l?ng l? m?u x?m nhạt đ? xuất hiện ngo?i cửa, d?ng vẻ ngẩng cao ngạo giống như một đế vương đang chăm ch? tuần tra l?nh địa của m?nh.

?Răng Phật đẹp thật.? Mai Trường T? khen.

?Tất nhi?n.? Liệt Chiến Anh đắc ? như con s?i n?y l? của hắn nu?i. ?N? to khỏe, l?ng vừa d?y vừa d?i, mấy năm trước c?n đẹp hơn. B?y giờ n? gi? rồi, c? điều l?ng vẫn rất mượt.?

Răng Phật quay đầu lại nh?n, hai mắt m?u n?u đậm dường như c? linh kh?, s?ng long lanh. N? chỉ dừng lại trong chốc l?t ngo?i cửa rồi đột nhi?n ngẩng đầu h? d?i một tiếng, cả người co lại rồi lao thẳng tới người Mai Trường T? như t?n rời cung, kh? thế giống như chuẩn bị nuốt chửng ch?ng v?o bụng.

Liệt Chiến Anh chưa từng thấy cảnh n?y, sợ đến t?i mặt, vội v?ng nhảy tới ngăn cản. G? T? ti?n sinh n?y b?y giờ l? người quan trọng nhất của Tĩnh vương, nếu m?nh tr?ng coi b?n cạnh m? c?n để hắn bị Răng Phật l?m bị thương th? chẳng th? t?m miếng đậu phụ đ?m đầu chết qu?ch cho xong.

Nhưng d? phản ứng của Liệt Chiến Anh đ? rất nhanh, h?nh động của con s?i vẫn nhanh hơn hắn một bước, huống hồ từ cửa v?o đến chỗ Mai Trường T? cũng kh?ng phải l? một khoảng c?ch qu? xa.

Khi hắn vừa nhảy tới định giữ Răng Phật lại th? con s?i x?m đ? l?ch qua b?n cạnh hắn, lao thẳng v?o trong l?ng Mai Trường T?, su?t nữa đụng ng? cả người lẫn ghế.

?Ơ?? Cảnh tượng tiếp theo khiến Liệt Chiến Anh h? hốc miệng, đứng ngơ ng?c rất mất phong độ, ho?n to?n kh?ng n?i n?n lời.

Chỉ thấy hai ch?n trước của Răng Phật đ? đặt l?n vai Mai Trường T?, c?i mũi ươn ướt th?n mật ngửi cổ ch?ng, thỉnh thoảng c?n khẽ cọ v?o cổ ch?ng, d?ng vẻ l?m nũng n?y giống hệt l?c ở b?n cạnh Tĩnh vương.

?Thế n?o, Liệt tướng qu?n?? Mai Trường T? l?ch người tr?nh nước d?i của Răng Phật, cười n?i. ?Ta kh?ng lừa ngươi về dị năng n?y chứ??

?Ơ, h?a ra l? thật ??? Liệt Chiến Anh ngơ ng?c, n?i. ?Đ?ng l? t?i thật??

?Trước kia c? một con ngựa bất kham, kh?ng ai thuần phục được, nhưng lại chịu ăn cỏ tr?n tay ta.? Mai Trường T? vỗ vỗ vai Răng Phật, để n? nằm dựa v?o đầu gối m?nh. ?Chắc l? Răng Phật c? đơn lắm, Tĩnh vương điện hạ bận như vậy, chẳng mấy khi c? thời gian chơi với n? đ?ng kh?ng??

?Đ?ng vậy, nhất? nhất l? nửa năm nay, điện hạ bận? bận trăm c?ng ngh?n việc?? Liệt Chiến Anh c?n chưa hết khiếp sợ, n?i chuyện lắp bắp.

Mai Trường T? cũng kh?ng vội, chọn mấy đề t?i m? Liệt Chiến Anh thấy hứng th?, từ từ dẫn dắt hắn n?i chuyện thoải m?i.

Liệt Chiến Anh d? sao cũng kh?ng phải người c? t?m tư phức tạp, sau khi c? hứng th? n?i chuyện th? sức ch? ? cũng rời khỏi Răng Phật theo sự dẫn dắt của Mai Trường T?. Hắn c?ng n?i c?ng vui vẻ, cuối c?ng phần lớn thời gian l? hắn n?i chuyện, Mai Trường T? chỉ mỉm cười lắng nghe, thỉnh thoảng xen v?o một, hai c?u khuyến kh?ch.

Răng Phật ở b?n cạnh khi th? đi v?ng v?ng quanh chiếc ghế, khi th? d?ng đu?i quệt v?o đầu gối Mai Trường T?, tự chơi một m?nh, sau một l?c Liệt Chiến Anh cũng thấy quen mắt.

Cứ thế nửa canh giờ tr?i qua rất nhanh, tất cả việc chuẩn bị b?n ngo?i đ? được l?m xong.

Người từng v? một c?u của Mai Trường T? m? bị gi?ng xuống chức b?ch phu trưởng l? Th?ch M?nh lần n?y cũng đi theo, hắn sải bước v?o th?ng b?o đ? đến giờ xuất ph?t. Mai Trường T? thấy phục sức của hắn đ? trở lại l? hiệu ?y, kh?ng khỏi mỉm cười, hỏi: ?Ngươi bắt được con qu?i th? đ? chưa??

Th?ch M?nh rầu rĩ n?i: ?C?n chưa? Con qu?i th? đ? rất xảo quyệt??

L?c n?y Phi Lưu vừa bay v?o, nh?n thấy Răng Phật, hắn ?ơ? một tiếng, đưa tay định vuốt nhưng bị con s?i x?m khinh thường tr?nh ra.

Phi Lưu lập tức t? m? đuổi theo đ?i vuốt tiếp, Răng Phật lại tr?nh, nhưng lần n?y n? kh?ng tr?nh được, bị Phi Lưu vuốt một c?i v?o cổ.

Răng Phật lập tức nổi giận quay lại phản k?ch, một người một s?i vờn nhau ầm ĩ trong đại sảnh. Mai Trường T? ở b?n cạnh chỉ cười tủm tỉm, nh?n theo nhưng ho?n to?n kh?ng c? ? định ngăn cản.

?T? T? ti?n sinh.? Liệt Chiến Anh c? ch?t kh? xử. ?Thời gian sắp đến rồi??

?A, vậy ch?ng ta đi th?i.?

?Hắn? Bọn ch?ng??

?Ch?ng ta đi th? bọn ch?ng sẽ đi theo.? Mai Trường T? n?i rồi đi ra trước.

Liệt Chiến Anh kh?ng l?m g? được một người một s?i đang vờn nhau, đ?nh phải đi theo ph?a sau ch?ng. C? điều Mai Trường T? n?i rất đ?ng, bọn họ vừa đi ra th? Phi Lưu v? Răng Phật đ? ngừng đ?nh nhau, cả hai chạy ra ngo?i với tốc độ ngang bằng nhau.

Trong đội ngũ của Tĩnh vương phủ, phần lớn l? người học v?, chỉ c? Mai Trường T? ngồi xe ngựa. Răng Phật nhất quyết đ?i l?n xe c?ng ch?ng, thế l? Phi Lưu chưa bao giờ ngồi xe ngựa cũng lần đầu ti?n tr?o l?n xe. Một người một s?i ngồi đối diện nhau, tiếp tục tr? chơi ngươi vuốt ta tr?nh, ngươi cắn ta n?, tr?n đường cũng kh?ng qu? buồn tẻ.

Buổi chiều tới một trấn nhỏ, nơi dự định dừng ch?n, cả đội ngũ t?y gi? hạ trại. Tĩnh vương vấn an xong liền trở về vương trường do Liệt Chấn Anh chuẩn bị để nghỉ ngơi.

Về đến gần vương trướng, nh?n thấy hai b?ng d?ng tho?ng qua ph?a sau cổng rồi biến mất, Tĩnh vương kh?ng khỏi kinh ngạc.

?Tr?n đường đi, Răng Phật đ? l?m quen với ta v? Phi Lưu rồi.? Mai Trường T? từ b?n trong đi ra, tươi cười tiến l?n ngh?nh đ?n. ?Liệt tướng qu?n c?n n?i Răng Phật kh?ng th?ch chơi với người kh?c, thực ra t?nh n? cũng rất hay, ta vốn đ? biết c?ch chơi với động vật n?n cũng kh?ng c? g?, nhưng Phi Lưu th?ch độc lai độc v?ng m? cũng chơi rất th?n với Răng Phật.?

?Thế ?? Răng Phật quả thật kh?ng th?ch chơi với người kh?c. Xem ra ti?n sinh v? Phi Lưu đ?ng l? kh?ng giống với người thường.? Mặc d? cũng rất kinh ngạc nhưng v? kh?ng nh?n thấy cảnh Răng Phật lao thẳng v?o l?ng Mai Trường T? kh?ng chịu đi ra n?n Tĩnh vương cũng kh?ng ch? ? lắm, chỉ nh?n quanh một lượt, hỏi: ?Chiến Anh đ?u??

?D?y đ?n của ta bị đứt n?n nhờ hắn đi chọn mấy sợ l?ng bờm ngựa thật tốt.? Mai Trường T? đưa tay chỉ ra ph?a sau. ?Xem k?a, hắn đ? nh?n thấy điện hạ n?n chạy về rồi.?

Vừa dứt lời, Liệt Chiến Anh đ? chạy tới gần, ?m quyền thi lễ. ?Điện hạ, doanh trướng đ? sắp xếp xong, mời điện hạ v?o nghỉ.?

?Lều của T? ti?n sinh phải ở giữa lều của c?c ngươi, biết kh?ng??

?Thuộc hạ đ? sắp xếp đ?ng như vậy.?

?Tốt.? Tĩnh vương gật đầu t?n thưởng, quay lại ph?a Mai Trường T?. ?B?y giờ c?n sớm, ti?n sinh v?o trong trướng ta ngồi một l?t??

Mai Trường T? sợ Răng Phật quay về n?n chỉ cười nhạt. ?Vốn n?n nghe lệnh, c? điều đ? đi một ng?y đường, ta cảm thấy hơi mệt, muốn đi ngủ sớm một ch?t.?

Biết th?n thể ch?ng kh?ng tốt, Ti?u Cảnh Diễm cũng kh?ng kh? chịu, chỉ nhẹ giọng n?i: ?Vậy th? kh?ng l?m mất thời giờ của ti?n sinh nữa. Ng?y mai c?n phải đi cả ng?y, quả thật n?n nghỉ ngơi sớm một ch?t.?

Mai Trường T? khom người thi lễ, lui về lều của m?nh.

Bởi v? phải phụ tr?ch mọi sự xung quanh vương trướng, thần kinh v? cũng căng thẳng, đương nhi?n Liệt Chiến Anh sẽ kh?ng nghĩ đến chuyện kể lại t?nh h?nh l?c Răng Phật gặp Mai Trường T?. Chờ Tĩnh vương đi v?o trong trướng, hắn lại tiếp tục đi tuần tra xung quanh.

S?ng sớm h?m sau, Tĩnh vương lại vội v? chạy tới chỗ Ho?ng đế Đại Lương vấn an, v? được Ho?ng đế ban cơm n?n cũng ở lại lu?n, kh?ng quay về.

Mai Trường T? cố ? dậy muộn hơn hắn n?n hai người kh?ng gặp nhau.

Tốc độ của đội ngũ h?m nay nhanh hơn h?m qua một ch?t, đến ho?ng h?n đ? đến n?i Cửu An, một loạt lều k?o d?i li?n mi?n được dựng l?n b?n ngo?i h?nh cung. Ở giữa l? ho?ng trướng ch?p v?ng c? hoa văn rồng cao năm trượng, rộng mười trượng, tuy chỉ được dựng tạm thời nhưng b?i thiết b?n trong cũng cực k? tinh xảo, giữa lều c? m?nh nhung chia lều th?nh hai phần, b?n ngo?i để l?m việc, b?n trong để nghỉ ngơi.

Lều của Tĩnh phi s?t b?n ho?ng trướng, quy c?ch c? nhỏ hơn một ch?t nhưng v? phải phụng dưỡng Ho?ng đế n?n gần như cả đ?m b? đều ở trong ho?ng trướng, chỉ đến ban ng?y, khi những nam nh?n ra ngo?i đi săn, b? mới trở lại lều của m?nh.

Ba ng?n cấm qu?n đi theo M?ng Ch? chia ca canh g?c, bảo vệ hai chiếc lều lớn n?y k?n như th?ng sắt, e l? một con chuột cũng kh?ng lọt v?o được.

Lều của những người trong ho?ng tộc v? c?c trọng thần đương nhi?n phải nhỏ hơn ch?t nữa, độ cao phụ thuộc v?o địa vị, v?y k?n xung quanh bốn ph?a ho?ng trướng.

Sau một đ?m nghỉ ngơi, h?m sau, cuộc đi săn m?a xu?n năm nay ch?nh thức bắt đầu.

Mặc d? Mai Trường T? cũng thay đồ đi săn, đi theo b?n cạnh Tĩnh vương nhưng lại kh?ng mang nửa mũi t?n n?o, hiển nhi?n kh?ng c? ? định l?m bất kỳ việc g? li?n quan đến chữ ?săn? đ?.

Những người đi theo ho?ng gi? đa số đều đ? nghe danh ch?ng n?n đến ch?o hỏi, cho n?n tr?n đường đến địa điểm săn bắn ch?ng gần như chỉ c? một việc để l?m l? tiếp kh?ch.

Đến trước đ?i săn, Ho?ng đế Đại Lương lệnh cho Cao Trạm triệu ch?ng v? Tĩnh vương c?ng l?n đ?i, tươi cười n?i chuyện v?i c?u, mặc d? kh?ng n?i về nội dung g? r? r?ng nhưng ?t ra cũng thể hiện th?i độ qu? mến của m?nh đối với hai người n?y cho ho?ng thất, cận thần xem.

M?a xu?n l? thời gian vạn vật sinh s?i, vốn kh?ng n?n s?t sinh, cho n?n đi săn m?a xu?n v? đi săn m?a thu cũng kh?c nhau. Đi săn m?a xu?n chủ yếu l? thực hiện c?c nghi thức tế lễ chứ kh?ng so t?i thi đấu, mọi người v?o rừng đi tới đi lui cũng chỉ l?m ra d?ng đi săn, thỉnh thoảng bắn một v?i con thỏ hoang, g? rừng g? đ?, gần như kh?ng bao giờ bắn c?c lo?i th? lớn như hươu, nai?

S?ng sớm, Ho?ng đế Đại Lương chủ tr? lễ tế bắt đầu cuộc đi săn, sau đ? được một đ?m đ?ng thị vệ v?y quanh đi v?o rừng rậm một canh giờ, cuối c?ng mang hai con g? rừng về lều.

D? sao ?ng ta cũng đ? nhiều tuổi, sau bữa cơm trưa th? cảm thấy mệt mỏi, đước Tĩnh phi nhẹ nh?ng đấm b?p, chẳng bao l?u đ? ch?m v?o giấc ngủ.

Tĩnh phi c? thời gian rảnh, vội lệnh Cao Trạm cẩn thận chăm s?c Ho?ng đế, c?n m?nh th? đi ra khỏi lều.

B? vừa đi về lều của m?nh vừa dặn d? thị nữ: ?Mau đến chỗ Tĩnh vương, bảo Tĩnh vương mời T? ti?n sinh đến gặp ta.?

Tĩnh vương c?ng đi săn với Ho?ng đế Đại Lương, sau khi đưa Ho?ng đế về trướng liền c?o lui, c? điều lại kh?ng về ngay m? đến thăm tam ho?ng tử Dực vương v? ngũ ho?ng tử Ho?i vương.

Mặc d? quan hệ giữa hai vị vương gia n?y v? Tĩnh vương cũng kh?ng th?n thiết cho lắm nhưng nh?n chung cũng vẫn tốt. Trước kia, mỗi l?c đi săn l? Th?i tử v? Dự vương suốt ng?y b?m lấy Lương đế, ba huynh đệ n?y kh?ng được sủng ?i n?n thường qua lại với nhau.

C? điều năm nay địa vị của Tĩnh vương kh?c hẳn trước kia, hai ho?ng tử n?y cũng kh?ng d?m t?y tiện tới lều của hắn như những năm trước, v? thế l?c c? thời gian, Tĩnh vương liền chủ động đến chơi.

Lều của Dực vương v? Ho?i Vương ở cạnh nhau, để tiếp đ?i Tĩnh vương, mọi người tụ tập ở b?i đất trống giữa hai lều, trải chiếu nướng thịt, uống rượu, cũng v? c?ng vui vẻ, đầm ấm.

L?c cơm no rượu say, mọi người bắt đầu uống tr? cho ti?u cơm th? thị nữ của Tĩnh phi được Liệt Chiến Anh đưa đến t?m, Mai Trường T? cũng đứng chờ ở ph?a xa xa.

Vừa nghe n?i l? Tĩnh qu? phi c? lệnh triệu, Dực vương v? Ho?i vương n?o d?m l?m mất thời giờ của hắn, vội v?ng đứng dậy tiễn kh?ch.

Từ lều của c?c ho?ng tử đến ho?ng trướng cũng kh?ng xa, c? điều tr?n đường phải đi qua khu vực bảo vệ của cấm qu?n. M?ng Ch? đứng ở trước cửa lều thi lễ đưa tiễn, đưa mắt tho?ng nh?n Mai Trường T?. Mai Trường T? cười với ?ng ta, vẻ mặt b?nh tĩnh.

Đến trước lều của Tĩnh phi, thị nữ v?o trước th?ng b?o, hai người một trước một sau đi v?o.

Trong lều b?y biện đơn giản nhưng sạch sẽ, chỉ c? một ?n, một giường, hai kỳ v? bốn, năm c?i ghế thấp lưng tr?n. Tĩnh phi mặc một chiếc ?o cho?ng da chồn m?u x?m, v?y d?i m?u trắng, do đang để quốc tang n?n tr?n đầu chỉ mang trang sức bằng bạc, thoạt nh?n ung dung thuần khiết, nhu h?a dịu d?ng.

Nh?n thấy con trai quỳ xuống thi lễ, b? mỉm cười, đưa tay n?ng dậy.

?Mẫu th?n, vị n?y ch?nh l? T? ti?n sinh.? Tĩnh vương đưa tay giới thiệu.

Mai Trường T? tiến l?n thi lễ: ?T? mỗ b?i kiến Tĩnh phi nương nương.?

Ch?ng vốn chỉ đứng c?ch một bước ngắn sau lưng Tĩnh vương, Tĩnh phi đ? sớm nh?n thấy ch?ng, c? điều t?m t?nh phức tạp chưa d?m nh?n kĩ. L?c n?y, hai người mặt đối mặt, nh?n d?ng người gầy yếu đ?, nghe giọng n?i xa lạ đ?, Tĩnh phi chợt thấy trong l?ng lạnh gi?, cổ họng ngh?n nghẹn, một hồi l?u kh?ng n?i được lời n?o.

?Mẫu th?n kh?ng được khỏe ??? Tĩnh vương ph?t hiện t?nh h?nh kh?c thường, nhẹ nh?ng đỡ c?nh tay Tĩnh phi.

Tĩnh phi gượng cười, điều chỉnh lại t?m trạng, n?i: ?T? ti?n sinh đi đường vất vả, mời ngồi!?

Mai Trường T? tạ ơn, ngồi xuống ghế d?nh cho kh?ch. L?c n?y Tĩnh phi đ? b?nh tĩnh lại, sai người d?ng tr?, kh?ch kh? hỏi: ?T? ti?n sinh đ? ở kinh th?nh hơn một năm rồi nhỉ? Đ? quen với cuộc sống ở đ?y chưa??

?Chỉ l? m?a đ?ng ở đ?y hơi lạnh một ch?t, c?n lại những thứ kh?c đều tốt cả.?

?Ti?n sinh sợ lạnh ???

?V?ng.?

Tĩnh phi liền quay lại n?i với Tĩnh vương: ?T?nh con v? t?m kh?ng biết chăm s?c người kh?c, c? để ? trong lều của ti?n sinh c? đủ than lửa hay kh?ng? Hạ trại nơi hoang d? n?y sẽ lạnh hơn trong nh? nhiều.?

Mai Trường T? cười, n?i: ?Tạ ơn nương nương quan t?m. Điện hạ chăm s?c rất chu to?n, b?y giờ kh?ng ai muốn v?o lều của tại hạ nữa v? n?ng qu?.?

Tĩnh phi lắc đầu, n?i: ?Thời gian n?y sẽ kh?ng giống như ở nh?, ti?n sinh thường xuy?n phải ra ngo?i, nếu trong lều qu? ấm m? b?n ngo?i qu? lạnh th? cũng dễ sinh bệnh. Ti?n sinh n?n để kh?ng kh? lưu th?ng, đảm bảo nhiệt độ th?ch hợp l? tốt nhất.?

?Nương nương quả nhi?n am hiểu y đạo.? Mai Trường T? hạ thấp người. ?Trong nh? tại hạ c? một vị đại phu, c? điều lần n?y kh?ng đi theo, tại hạ đ?nh phải giữ ấm như vậy, đa tạ nương nương chỉ điểm.?

?Ti?n sinh đội gi? đến đ?y, kh?ng n?n uống tr? n?y.? Tĩnh phi lập tức cao giọng triệu thị nữ đến dặn d?: ?Đi lấy tr? gừng t?a đến.?

Thị nữ v?ng lệnh rời đi, kh?ng bao l?u sau đ? mang một ấm tr? bằng tử sa v? một chiếc ch?n nhỏ đến.

Thấy Tĩnh phi đứng dậy đ?ch th?n r?t tr?, Mai Trường T? vội tạ ơn: ?Sao d?m phiền nương nương, để vị tỷ tỷ n?y r?t được rồi.?

Tĩnh phi cười khẽ, lệnh cho thị nữ lui ra, n?ng t?ch tr? l?n, n?i: ?Ti?n sinh gi?p đỡ Cảnh Diễm như thế, ta k?nh lễ một ly tr? xanh cũng l? việc n?n l?m.? Vừa n?i b? vừa đưa đưa ly tr? tới, kh?ng ngờ tuột tay, ly tr? rơi xuống, tr? gừng bắn tung t?e l?m ?o Mai Trường T? ướt hết.

?Ai da, ti?n sinh c? bị bỏng kh?ng?? Tĩnh phi vội lấy khăn tay lau gi?p ch?ng, Tĩnh vương cũng s?p tới gần.

Mai Trường T? biết ? Tĩnh phi, trong l?ng c? ch?t chua x?t n?n kh?ng tr?nh n?, để Tĩnh phi v?n tay ?o của m?nh l?n.

L?c nh?n thấy c?nh tay trắng trẻo kh?ng c? vết t?ch g? của ch?ng, vẻ mặt Tĩnh phi giống hệt vẻ mặt quận ch?a Ngh? Ho?ng, c? điều b? k?n đ?o hơn một ch?t, chỉ ngơ ng?c lui lại một bước chứ kh?ng c? biểu hiện g? kh?c.

?T? mỗ kh?ng bị bỏng, nương nương kh?ng cần lo lắng.? Mai Trường T? chuyển ?nh mắt qua chỗ kh?c, thấp giọng n?i một c?u.

Tĩnh vương d?u mẫu phi trở lại chỗ ngồi, vẻ mặt c? ch?t nghi hoặc, muốn hỏi nhưng lại kh?ng biết n?n hỏi g?, do dự một l?t mới n?i: ?Mẫu th?n h?m nay dường như tinh thần mệt mỏi, chi bằng nghỉ ngơi một l?t, h?m kh?c h?i nhi v? T? ti?n sinh sẽ đến sau??

Tĩnh phi lộ vẻ suy tư lại kh?ng để ? đến lời của con trai, y?n lặng chốc l?t, đột nhi?n n?i với Mai Trường T?: ?Ta rất th?ch quyển Tường địa k? đ? của T? ti?n sinh. Trong đ? c? viết về một d?ng th?c ở Đồ Ch?u, ta thấy ti?n sinh c? ghi ch?, chắc l? đ? đi qua nơi đ???

?V?ng.?

?Thấy trong s?ch mi?u tả d?ng th?c n?y như bay thẳng từ tr?n xuống, kh? thế h?ng tr?ng, tiếc l? ta kh?ng thể tận mắt nh?n thấy. C? điều ta nhất thời kh?ng nhớ r? lắm, d?ng th?c n?y ở huyện phủ n?o của Đồ Ch?u??

?nh mắt Mai Trường T? khẽ run l?n, kh?e miệng m?m chặt.

Phủ Tần Oanh thuộc Đồ Ch?u, đ?p ?n v? c?ng đơn giản, lại l? khu? danh của vong mẫu.

Mặc d? ch?ng biết c?u hỏi n?y của Tĩnh phi c? ? g? nhưng chung quy kh?ng thể thản nhi?n n?i ra, cho n?n sau khi chần chừ một l?t, ch?ng chỉ bất đắc dĩ lắc đầu. ?T? mỗ cũng kh?ng nhớ r? lắm.?

Tĩnh phi lặng nh?n ch?ng, kh?ng biết v? sao hai ?nh mắt lại trở n?n trong suốt m? đau buồn.

Tĩnh vương c? ch?t bất an nh?n mẫu phi, hỏi: ?Mẫu th?n rất muốn đi xem th?c nước n?y ?? H?i nhi c?n nhớ, nơi đ? l???

?Con kh?ng cần phải n?i.? Tĩnh phi nhanh ch?ng ngắt lời hắn. ?Ta chỉ hỏi một ch?t th?i, l?m sao m? đi được.?

?Nương nương b?y giờ c? địa vị cao qu?, quả thật kh?ng thể t?y ? xuất h?nh, đ?nh phải coi như một điều tiếc nuối suốt đời n?y vậy.? Mai Trường T? bu?ng m? mắt, khuy?n một c?u.

?Địa vị cao qu??? Tĩnh phi cười buồn, sắc mặt ảm đạm, ?Kh?ng n?i chuyện n?y nữa. Ta thấy hơi thở của ti?n sinh kh?ng đều, sắc mặt trắng xanh, bệnh t?nh chắc đ? k?o d?i l?u. B?nh thường ti?n sinh vẫn uống thuốc g???

?Một số loại thuốc bổ dưỡng, tại hạ cũng kh?ng hiểu lắm, đều nghe lời đại phu cả.?

?Ta cũng hiểu sơ sơ y đạo, nếu ti?n sinh kh?ng ngại th? c? thể để ta xem mạch một ch?t được kh?ng??

B? n?i như vậy ngay trước mặt Tĩnh vương, Mai Trường T? đương nhi?n kh?ng thể từ chối, ngược lại Ti?u Cảnh Diễm b?n cạnh khuy?n nhủ: ?Mẫu th?n, b?n canh T? ti?n sinh đ? c? danh y, mẫu th?n kh?ng cần??

?Ta chỉ xem mạch, chứ c? ch?m cứu, k? thuốc đ?u, sao con phải cuống l?n?? Tĩnh phi cười dịu d?ng. ?Con kh?ng biết tất cả những người theo nghề y đều muốn biết nhiều loại bệnh sao??

Tĩnh vương biết mẫu phi mặc d? dịu d?ng nhưng một khi đ? quyết định điều g? th? rất kh? thay đổi n?n đ?nh đứng dậy, chuyển chiếc ghế của Tĩnh phi đến b?n cạnh Mạnh Trường T?, lại mang một chiếc gối nhỏ tới.

Hai tay Mai Trường T? nắm chặt trong tay ?o. Đương nhi?n ch?ng biết r? t?nh h?nh cơ thể m?nh, nhưng ch?ng lại kh?ng biết y đạo của Tĩnh phi đ? đạt đến tr?nh độ n?o, đương nhi?n cũng kh?ng đo?n được m?nh đưa tay ra rồi b? mật c? giữ được nữa hay kh?ng. C? điều l?c n?y ch?ng kh?ng thể lựa chọn được nữa, ?nh mắt s?u thẳm v? x?t thương của Tĩnh phi cũng khiến ch?ng kh?ng thể từ chối, cho n?n cuối c?ng vẫn chậm r?i đặt cổ tay tr?i l?n tr?n gối.

Tĩnh phi ngưng thần điều tức, chậm r?i đặt hai ng?n tay l?n cổ tay Mai Trường T?, nhắm hờ mắt xem x?t hồi l?u, l?u đến mức l?m người ta cảm thấy sốt ruột, cuối c?ng mới chậm r?i r?t tay về.

Tĩnh vương c?i người, đang định mở miệng thăm d? t?nh h?nh thế n?o, chợt cảm thấy v? c?ng hoảng sợ. Sau khi thu tay về, Tĩnh phi đưa tay che miệng, dưới h?ng mi d?i, nước mắt rơi xuống như những chuỗi ngọc trai kh?ng ngừng lại được.

Đ? nhiều năm Ti?u Cảnh Diễm kh?ng nh?n thấy mẫu phi thanh bạch, trầm lặng của m?nh rơi lệ, n?n l?c n?y trong l?ng v? c?ng hoảng hốt, lập tức quỳ xuống, hỏi: ?Mẫu th?n l?m sao thế? C? chuyện g? kh?ng thoải m?i mẫu th?n cứ n?i ra, h?i nhi sẽ xử l???

Tĩnh phi h?t s?u một hơi nhưng vẫn kh?ng ngừng nức nở.

Một người c?ng trầm tĩnh, ch?n chắn th? khi cảm x?c vỡ ?a sẽ c?ng kh? khống chế.

B? b?m v?o vai con trai, bất kể hắn c? hỏi thế n?o cũng chỉ rơi lệ, lắc đầu, kh?c một hồi l?u mới n?i khẽ: ?Cảnh? Cảnh Diễm, h?m nay con đ? vẫn an phụ ho?ng chưa??

B? kh?c như thế m? lại hỏi một c?u kh?ng li?n quan g?, Tĩnh vương nhất thời ngơ ng?c. ?H?i nhi v? phụ ho?ng s?ng nay vẫn c?n đi săn m???

?Thế c?n buổi chiều??

?C?n chưa đi.?

?Con đến vấn an phụ ho?ng đi??

Tĩnh vương ngẩn ra. ?Kh?ng phải phụ ho?ng đang ngủ trưa sao??

?Ngủ trưa cũng n?n đi.? Tĩnh phi n?i một c?ch đứt qu?ng. ??t nhất l?c phụ ho?ng tỉnh dậy cũng nghe nội thị n?i con đ? tới, trong l?ng ?ng ấy sẽ vui vẻ??

Ti?u Cảnh Diễm ngơ ng?c nh?n mẫu phi một hồi l?u, đột nhi?n hiểu ra dụng ? của b?, lập tức quay lại nh?n về ph?a Mai Trường T?, lại thấy vị mưu sĩ n?y đ? đứng l?n, lẳng lặng tr?nh sang một b?n, khu?n mặt như đeo mặt nạ, kh?ng biết đang nghĩ g?.

?Mau đi đi, đi đi?? Tĩnh phi vỗ ngực con trai, thong thả nhưng ki?n quyết đẩy hắn ra ngo?i. Nhưng đến l?c hắn đ? đi, b? lại kh?ng n?i chuyện với Mai Trường T? ngay m? thả người xuống ghế, nước mắt vẫn rơi.

Mai Trường T? bất đắc dĩ nh?n b? một l?t, cuối cũng cũng thở d?i một tiếng, chậm r?i tiến l?n ngồi trước gối b?, lấy khăn mềm trong tay ?o ra lau nước mắt cho b?, n?i khẽ: ?Nương nương đừng kh?c, kh?c nữa cũng c? ?ch g? đ?u.?

?Ta biết? C? điều đ? nhẫn nhịn bao nhi?u năm, đột nhi?n kh?ng nhịn được nữa?? H?nh như Tĩnh phi cũng đang cố gắng ổn định lại t?m t?nh, k?o Mai Trường T? ngồi xuống lại b?n cạnh, nh?n ch?ng với đ?i mắt đẫm lệ, lại c?i đầu d?ng khăn tay lau nước mắt.

?B?y giờ con vẫn rất ổn.? Mai Trường T? dịu d?ng an ủi. ?Chỉ ốm yếu hơn người thường một ch?t, những cũng kh?ng c? vấn đề g? lớn.?

Tĩnh phi nức nở n?i: ?Độc hỏa h?n l? loại độc đứng đầu thi?n hạ, muốn giải được đ?u phải chỉ cần lột một lớp da? V? thần y trừ độc cho con c? n?i g? kh?ng??

??ng ấy n?i? con c? căn cơ tốt, kh?ng c? việc g?.?

?Sao c? thể kh?ng c? việc g? được chứ? ?p xương lột da h?t độc, điều quan trọng nhất ch?nh l? nghỉ ngơi dưỡng bệnh.? Tĩnh phi nắm tay Mai Trường T?, th?nh khẩn n?i. ?Con đừng lo cho Cảnh Diễm nữa, h?y dưỡng bệnh cho tốt. Những việc trong kinh cứ để ta l?m, con cứ tin ta, nhất định ta sẽ l?m được...?

Mai Trường T? nh?n b? bằng ?nh mắt ấm ?p m? ki?n định, chậm r?i lắc đầu. ?Kh?ng được, trong cung v? ngo?i cung d? sao cũng kh?ng giống nhau? Con đi đến nước n?y, đ? vượt qua bao nhi?u trở ngại, nương nương cũng định ngăn cản con nữa sao??

Tĩnh phi thấy tim m?nh như bị dao đ?m, lại kh?ng k?m được nước mắt như suối chảy, dường như những đau khổ k?m n?n trong mười mấy năm đồng loạt tr?o ra l?c n?y.

?Nương nương muốn gi?p con th? đừng n?i g? với Cảnh Diễm.? Viền mắt Mai Trường T? cũng dần dần đỏ nhưng kh?e m?i vẫn giữ nụ cười mơ hồ. ?Cảnh Diễm rất tốt, con cũng kh?ng mệt như nương nương nghĩ đ?u. Nương nương y?n t?m, con c? chừng mực m?. Sau n?y nương nương cứ l?m b?nh phỉ cho Cảnh Diễm đi, cho d? Cảnh Diễm c? nhầm lẫn con cũng kh?ng ăn bừa đ?u.?

?Tiểu Th?? Tiểu Th??? Tĩnh phi th? th?o c?i t?n n?y, nhẹ nh?ng vuốt ve gương mặt Mai Trường T?. ?Trước kia con rất giống phụ th?n con??

?Nương nương, ch?ng ta kh?ng n?i chuyện n?y nữa.? Mai Trường T? tiếp tục lau nước mắt cho b?. ?B?y giờ kh?ng phải l?c n?i những chuyện n?y, nương nương sẽ gi?p con đ?ng kh?ng??

Tĩnh phi chăm ch? nh?n ch?ng hồi l?u, cuối cũng nhắm hai mắt lại, gật đầu thong thả m? nặng nề.

Thấy b? nhận lời, kh?e miệng Mai Trường T? để lộ nụ cười nh?n nhạt, vẻ mặt r? r?ng l? y?n l?ng nhưng lại tỏ ra hết sức bi thương.

Tĩnh phi kh?ng đ?ng l?ng nh?n tiếp, c?i đầu, d?ng khăn tay che mặt.

?Nương nương.? Mai Trường T? chậm r?i đứng dậy, khẽ n?i. ?Kh?ng c?n sớm nữa, con cũng n?n về rồi. Nương nương đừng suy nghĩ qu? nhiều.?

Tĩnh phi h?t một hơi thật s?u, lau kh? nước mắt tr?n mặt, ngẩng l?n. ?Con y?n t?m, b?n chỗ Cảnh Diễm ta biết n?n l?m thế n?o.?

Mai Trường T? gật đầu, lui lại một bước, quỳ xuống h?nh đại lễ rồi xoay người v?n m?n trướng, bước đi kh?ng quay đầu lại.

L?c n?y đ? l? buổi chiều, ngo?i trướng c? ?nh nắng d?u dịu nhưng kh?ng kh? vẫn c?n lạnh lẽo.

Ti?u Cảnh Diễm lặng lẽ bắt tay sau lưng, đứng bất động dưới cửa ho?ng trướng như đ? đ?ng cứng. Nghe thấy tiếng bước ch?n sau lưng, Tĩnh cương lập tức quay đầu lại, ?nh mắt nh?n chăm ch?, ngữ điệu kh?ng cao nhưng lại rất cương quyết: ?Mẫu th?n đuổi ta ra ngo?i rốt cuộc l? để n?i g? với ti?n sinh.?

Bị Tĩnh vương ?p hỏi, Mai Trường T? kh?ng trực tiếp trả lời m? đưa mắt nh?n ho?ng trướng b?n ph?a Đ?ng. ?Điện hạ kh?ng v?o vấn an sao??

?Phụ ho?ng đang ngủ trưa, vấn an sao được??

?Vậy v? sao điện hạ kh?ng đi v?o lều??

?R? r?ng l? mẫu th?n muốn tr?nh ta, sao ta phải quay về sớm như vậy để quấy rầy mẫu th?n??

?Nhưng điện hạ vẫn rất muốn biết ta v? nương nương n?i g???

?Đương nhi?n.? Ti?u Cảnh Diễm bị th?i độ b?nh thản của ch?ng l?m cho ph?t c?u. ?Đ? rất nhiều năm kh?ng thấy mẫu th?n mất khống chế như vậy, ta phải biết nguy?n do của việc n?y.?

?Vậy v? sao điện hạ kh?ng nghe trộm? Nương nương v? ta đều kh?ng phải cao thủ g?, điện hạ cẩn thận một ch?t th? sẽ kh?ng bị ph?t hiện.?

Tĩnh vương trợn mắt nh?n ch?ng, tr?n mặt tho?ng hiện vẻ giận dữ. ?Kh?ng phải l? ta chưa bao giờ l?m chuyện như vậy, nhưng ta sẽ kh?ng bao giờ l?m thế với mẫu th?n.?

?Vừa rồi điện hạ đ? kh?ng nghe trộm th? b?y giờ sao phải vặn hỏi ta?? Mai Trường T? lạnh l?ng n?i. ?Hai chuyện n?y c? kh?c nhau bao nhi?u đ?u. Nếu điện hạ thật sự muốn biết ta v? nương nương n?i chuyện g? th? tốt nhất h?y đến hỏi Tĩnh phi nương nương, hỏi ta d? sao cũng kh?ng hay lắm.?

Tĩnh vương nhất thời nghẹn lời, ?nh mắt dao động, c? ch?t chần chừ.

?Thực ra?? Mai Trường T? n?i chậm lại. ?Theo thiện ? của T? mỗ th? điện hạ chỉ cần biết rằng Tĩnh phi nương nương l? một mẫu th?n tốt, to?n t?m to?n ? muốn tốt cho điện hạ l? được rồi, cần g? phải truy cứu qu? s?u? Mỗi người đều c? những thứ thuộc về ch?nh m?nh kh?ng muốn cho người kh?c biết, kh?ng hỏi cũng coi như l? một loại hiếu thảo, nếu thật sự kh?ng nhịn được th? cứ hỏi thẳng trước mặt. T?m lại ta sẽ kh?ng n?i g?, xin điện hạ thứ lỗi!?

Tĩnh vương sải bước đi qua mấy lượt rồi chợt dừng lại. ?Mẫu th?n kh?ng cho ti?n sinh n?i ???

?Nương nương kh?ng dặn như vậy, nhưng nương nương muốn điện hạ tr?nh ra ngo?i th? cũng c? nghĩa l? kh?ng muốn để điện hạ biết.?

?Kh?ng muốn để ta biết, thế v? sao lại để ti?n sinh biết??

Mai Trường T? ch?n nản bu?ng xu?i hai vai. ?Xem ra điện hạ thật sự kh?ng nhịn được, vậy điện hạ đi hỏi nương nương đi. Ta về trước.? N?i xong ch?ng chắp tay, quay người đi thật.

Tĩnh vương nổi giận nhưng chuyện li?n quan đến mẫu phi của hắn n?n hắn cũng kh?ng c? c?ch n?o kh?c. Sau một hồi do dự, cuối c?ng hắn vẫn kh?ng y?n t?m, lần nữa v?n r?m đi v?o lều.

Tĩnh phi đang d?ng khăn ướt lau mặt. Tr?n gương mặt b? chỉ c?n mi mắt ửng đỏ, c?n tất cả đều trở lại b?nh thường.

Nh?n thấy con trai đi v?o, b? đặt khăn tay xuống, khẽ cười, n?i: ?Con về rồi ?? T? ti?n sinh kh?ng đợi con, đ? c?o từ về trước rồi.?

?H?i nhi biết. H?i nhi v? T? ti?n sinh đ? gặp nhau b?n ngo?i?? Ti?u Cảnh Diễm đi tới, đỡ mẫu phi ngồi xuống ghế rồi lấy một chiếc đệm tới ngồi dựa v?o đầu gối b?, ngẩng l?n chậm r?i hỏi: ?Mẫu th?n thật sự kh?ng c? lời g? cần n?i với h?i nhi sao??

Tĩnh phi đặt một tay l?n đầu con trai, nhẹ nh?ng vuốt t?c, thở d?i một tiếng. ?Cảnh Diễm, con c? thể đừng hỏi được kh?ng??

?Nhưng đ? rất l?u rồi h?i nhi kh?ng thấy mẫu th?n đau l?ng như thế. C? lẽ nếu mẫu th?n n?i với h?i nhi th? h?i nhi sẽ c? thể l?m được g? đ?

?Mẫu th?n biết l?ng hiếu thảo của con.? Tĩnh phi để lộ nụ cười đau khổ, giọng vẫn dịu d?ng, hiền từ như cũ. ?Nhưng m?, Cảnh Diễm, mẫu th?n cũng c? qu? khứ, rất nhiều chuyện xảy ra trước khi sinh con, thực ra kh?ng li?n quan tới con, sao con nhất định phải hỏi chứ??

?Trước khi h?i nhi sinh ra?? Tĩnh vương tho?ng giật m?nh.

Đối với mỗi người con, chuyện mẫu th?n cũng c? qu? khứ trước khi m?nh sinh ra quả thật l? kh? tưởng tượng.

?Mẫu th?n đau l?ng như thế l? v? chuyện đ? xảy ra c?ch đ?y đ? l?u, l?u lắm, l?u đến mức đ? qu?n mất, cho n?n khi đột nhi?n nhớ lại mới kh? k?m n?n cảm x?c như vậy.? Tĩnh phi th? thảo, n?i rất mơ hồ. ?Thực ra cũng kh?ng li?n quan g? tới T? ti?n sinh, chỉ l? những k? ức đ? đ? bị hắn gợi lại? Hắn l? một người rất chu đ?o, rất quan t?m đến người kh?c. Mặc d? mẫu th?n kh?ng y?u cầu hắn đừng n?i g? nhưng hắn vẫn nhất định kh?ng n?i, cho n?n con đừng ?p hắn, đến l?c mẫu th?n cảm thấy n?n n?i đương nhi?n sẽ n?i với con.?

Kh?ng hề thương lượng từ trước nhưng Tĩnh phi v? Mai Trường T? lại rất ăn ?, c?ng l?m như nội dung cuộc n?i chuyện l? b? mật của Tĩnh phi chứ kh?ng phải b? mật của Mai Trường T?, nhưng Tĩnh vương kh?ng hề ph?t hiện được điều n?y.

Xuất ph?t từ sự quan t?m v? y?u qu? d?nh cho mẫu phi, cho d? hắn c? đầy bụng nghi ngờ th? cũng phải kiềm chế, kh?ng thể tiếp tục vặn hỏi được.

Mặc d? trong l?ng hắn kh?ng hề tin tường, trong đầu đ? xuất hiện v? số ? nghĩ, suy đo?n tất cả mọi khả năng nhưng cuối c?ng vẫn kh?ng thể kh?ng c?i đầu n?i khẽ: ?Vậy xin mẫu th?n bảo trọng, h?i nhi c?o lui?.

Tĩnh phi im lặng gật đầu, kh?ng hề giữ lại. Sau khi thấy con trai đ? ra ngo?i trướng, b? mới lấy một lọ thuốc mỡ trong tay ?o ra, ngồi trước gương b?i l?n quầng mắt, nhưng mới b?i được một l?t lại kh?ng k?m được rơi lệ.

Lần gặp mặt n?y kết th?c vội v? như vậy, kh?ng c? s?ng gi?, kh?ng c? bất ngờ, nhưng kết quả h?nh như lại c? ch?t kỳ lạ, ?t nhất l? trung lang tướng Liệt Chiến Anh của Tĩnh vương phủ nghĩ như vậy.

Hai người c?ng ra ngo?i, nhưng khi quay về lại một trước một sau. Người về trước điềm nhi?n như kh?ng, người về sau th? cau m?y trầm tư.

N?i bọn họ bất h?a, nhưng mỗi ng?y bọn họ vẫn ch?o hỏi nhau như cũ. N?i hết thảy vẫn như thường, th? bọn họ lại đột nhi?n trở n?n xa lạ, l?u rồi kh?ng ngồi d?ng cơm c?ng nhau, n?i chuyện với nhau. Ngược lại, vị Ho?i vương chỉ th?ch đọc s?ch kia lại c? vẻ th?n với Mai Trường T? hơn một ch?t v? gần đ?y thường xuy?n tới chỗ ch?ng mượn s?ch.

Cục diện kỳ lạ n?y tiếp diễn bảy, t?m ng?y, cuối c?ng bị một vị kh?ch bất ngờ đến thăm ph? vỡ.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...