Lang Gia Bảng

Chương 53: Chân tướng thảm khốc


Chương trước Chương tiếp

Khu chữ Thi?n trong thi?n lao l? ph?ng giam được canh g?c nghi?m ngặt nhất, nhưng canh g?c nghi?m ngặt kh?ng c? nghĩa l? điều kiện trong n?y cũng khắc nghiệt nhất, ngược lại ph?ng giam n?y c?n c? thể coi l? rộng r?i, sạch sẽ, chỉ l? tường d?y hơn những ph?ng giam kh?c, lưới sắt cũng nhiều hơn mấy lớp m? th?i.

Hạ Giang ngồi dựa v?o một g?c ph?ng giam, nhắm mắt hồi tưởng lại cả qu? tr?nh thất bại của m?nh.

Hắn lăn lộn h?ng chục năm trong quan trường, dựa v?o suy nghĩ chu to?n v? phong c?ch l?m việc cay độc, hắn tha hồ ngang ngược, hống h?ch m? chưa bao giờ gặp thảm cảnh như thế.

L?c đầu, hắn chỉ bất ngờ v? bị đồ đệ phản bội, nhưng b?y giờ, Ho?ng đế Đại Lương kh?ng tin tưởng v?o sự phản bội n?y, hắn lại cho rằng đ?y l? mưu kế của một cao nh?n.

Sự t?n nhiệm của Ho?ng đế Đại Lương đối với Huyền K?nh ti l?c n?y đ? ho?n to?n biến mất, trong cơn tức giận kh? ngu?i, ?ng ta thậm ch? c?n kh?ng muốn nh?n thấy Hạ Giang, chỉ sai M?ng Ch? phụng chỉ tới, hỏi vị nguy?n thủ t?n nh?n n?y c? chịu nhận tội hay kh?ng.

Mặc d? lần n?o tới cũng l? c?u hỏi n?y, nhưng d? Hạ Giang c? chịu nhận tội th? hắn cũng kh?ng thể nhận được, bởi v? hắn ho?n to?n kh?ng thể giao Vệ Tranh ra.

Huống hồ c?n cả tội danh mưu hại ho?ng tử, c? nhận tội cũng chỉ c? đường chết.

Một khi d?nh d?ng đến sự uy nghi?m của vương quyền, thủ đoạn của Ho?ng đế Đại Lương t?n nhẫn thế n?o, người kh?c c? thể kh?ng r? nhưng hắn th? cực k? r? r?ng.

Trong bầu kh?ng kh? ẩm ướt của ph?ng giam, Hạ Giang cắn răng nghĩ đến g? thanh ni?n tr?ng th? yếu ớt đến mức chỉ khẽ chạm v?o l? vỡ nhưng thực ra lại mạnh mẽ đến mức khiến người ta phải sợ h?i kia.

Lần đầu ti?n nghe thấy c?i t?n T? Triết, hắn kh?ng hề ch? ?, cho rằng đ? chẳng qua chỉ l? một kẻ c? d? t?m, hi vọng c? thể chuyển chiến từ giang hồ v?o triều đ?nh, chưa chắc đ? c? bao nhi?u sức mạnh. Quan trọng hơn l? khi đ? hắn quả thật kh?ng c? bao nhi?u hứng th? với cuộc đấu đ? gi?nh quyền kế vị, Th?i tử v? Dự vương ai thắng ai thua hắn đều kh?ng quan t?m, Huyền K?nh ti vĩnh viễn l? Huyền K?nh ti, hắn vốn kh?ng cần lo lắng.

Nhưng cục diện sau đ? lại đột ngột thay đổi. Tĩnh vương đột nhi?n trỗi dậy, ng?y c?ng mạnh, Hạ Giang c? cảm gi?c bị đe dọa, từ đ? hắn mới bắt đầu nghi?m t?c ứng ph? với cục diện hỗn loạn n?y.

Nhưng điều hắn tuyệt đối kh?ng nghĩ tới l?, chỉ v? coi thường một người giang hồ ẩn th?n sau m?n m? hắn đ? thua ngay từ chi?u đầu, đ?nh mất thắng lợi tưởng như vẫn nắm chắc trong l?ng b?n tay, suy bại đến cục diện th? thảm thế n?y.

B?y giờ Hạ Giang kh?ng c?n nghĩ đến việc l?m thế n?o để đạp đổ Tĩnh vương nữa. Hắn đang nghĩ l?m thế n?o để sống, đặc biệt l? l?m thế n?o để sống sau khi hắn đ? d?ng hai bản sớ l?n m? kh?ng nhận được ch?t th?ng tin hồi ?m.

L?c n?y tiếng kh?a sắt b?n ngo?i ph?ng giam vang l?n. Cửa ph?ng giam được mở ra, c? điều Hạ Giang kh?ng hề c? ? nghĩ thừa cơ chạy trốn, bởi v? người d?m mở cửa t?y tiện như vậy nhất định chỉ c? M?ng Ch?.

M?ng Ch?, người xếp hạng thứ hai bảng cao thủ Lang Gia, đệ nhất cao thủ Đại Lương.

Đại thống lĩnh cấm qu?n cầm giấy v? b?t, mực mới đến, hiển nhi?n điều n?y c? nghĩa Ho?ng đế ho?n to?n kh?ng h?i l?ng với lời khai của nghi phạm.

"Hạ Giang, sự ki?n nhẫn của bệ hạ l? c? hạn, nếu như đến b?y giờ ngươi c?n kh?ng khai nhận tội lỗi th? bệ hạ chỉ c? thể xử phạt nặng." Hai tay khoanh trước ngực, M?ng Ch? lạnh l?ng n?i.

"Đ? l? tội chết th? c?n c? thể nặng đến đ?u nữa?" Hạ Giang chống tay v?o tường đ?, đứng l?n. "M?ng đại thống lĩnh, những nội dung trong sớ đều l? sự thật, v? sao bệ hạ lại kh?ng tin?"

M?ng Ch? n?i, mặt kh?ng biểu cảm: "Ngươi tố c?o Mai Trường T? l? người cũ của Kỳ vương, c? căn cứ g? kh?ng?"

"Ch?nh hắn thừa nhận..."

"Nếu ngươi l? người cũ của Kỳ vương th? ngươi c? tự thừa nhận kh?ng? Hơn nữa v? duy?n v? cớ, v? sao hắn phải chủ động thừa nhận với ngươi rằng hắn l? người cũ của Kỳ vương? Mai Trường T? c? giống một kẻ ngu ngốc tự t?m tội chết kh?ng?" M?ng Ch? cười lạnh, n?i. "Muốn bệ hạ tin tưởng th? kh?ng được n?i lung tung, ngươi h?y n?i sự thật đi, chẳng hạn như giao Vệ Tranh ra đ?y."

"Vệ Tranh kh?ng ở trong tay ta, ta giao ra thế n?o được?'

"Kh?ng giao nghĩa l? kh?ng nhận tội?"

Cuộc thẩm vấn lại rơi v?o v?ng luẩn quẩn như mấy lần trước, Hạ Giang cảm thấy như sắp ph?t đi?n, cố gắng h?t s?u mấy hơi, điều h?a lại nhịp thở, n?i: "M?ng đại nh?n, ta thừa nhận đ? chuyển Vệ Tranh qua Đại l? tự giam giữ, hơn nữa cố ? để phản tặc v?o Huyền K?nh ti l? c? ? đồ kh?ng tốt, nhưng tất cả những g? Hạ Đ?ng n?i như ta sai khiến n? th? đều l? vu khống, h?m hại, bệ hạ kh?ng thể chỉ nghe từ một ph?a được."

M?ng Ch? y?n lặng nh?n hắn rất l?u, ?nh mắt lạnh như băng. "Hạ Giang, vậy m? Hạ Đ?ng c?n gỡ tội cho ngươi... Chuyện đến nước n?y, ngươi d?m l?m kh?ng d?m nhận cũng th?i, sao lại đổ tội cho đồ nhi của m?nh? Bệ hạ cho ngươi cơ hội d?ng sớ giải th?ch, l?m sao c? thể n?i l? chỉ nghe từ một ph?a? Hạ Đ?ng ch?nh l? ?i đồ của ngươi, v? sao ả phải vu khống, h?m hại ngươi?"

Cơ mặt Hạ Giang kh?ng kiểm so?t được khẽ co giật. C?u hỏi của M?ng Ch? ch?nh l? điểm hắn kh? giải th?ch nhất. Mọi người đều biết quan hệ giữa Hạ Đ?ng v? hắn, trước kia chưa từng nghe n?i thầy tr? bất h?a, sau khi xảy ra chuyện mới n?i hai người đ? trở mặt th? d? l? ai cũng kh?ng khỏi sinh nghi trong l?ng, hơn nữa nguy?n nh?n trở mặt lại kh? c? thể n?i ra.

"Ngươi th? chết kh?ng nhận tội, muốn k?o d?i th?m ch?t thời gian cũng kh?ng sao." M?ng Ch? tiếp tục n?i. "Hai t?n thiếu chưởng sứ của ngươi cũng đ? khai nhận, ngươi từng lệnh cho bọn ch?ng để phản tặc đi v?o trong Huyền K?nh ti, kh?ng cần thực sự chống cự."

"Ta l?m thế l? để ti?u diệt to?n bộ bọn phản tặc. Ta đ? c?i thuốc nổ trong địa lao, ch?nh l? để diệt hết đ?m giặc cướp n?y, chẳng lẽ bọn ch?ng kh?ng n?i sao?"

"Xem trong lời khai của bọn ch?ng th? kh?ng c?." Giọng n?i kh?ng hề dao động của M?ng Ch? c?ng l?m người ta tuyệt vọng. "Sau khi ta ni?m phong Huyền K?nh ti cũng kh?ng ph?t hiện dấu vết của thuốc nổ trong địa lao. Trong lời khai của Hạ Xu?n v? Hạ Thu cũng kh?ng nhắc tới chuyện n?y. Ngươi c?n c? bằng chứng kh?c để chứng minh m?nh v? tội kh?ng?"

Sắc mặt Hạ Giang lập tức trắng bệch. Trong ng?y xảy ra chuyện, để khuyến kh?ch Tĩnh vương lớn mật ra tay, hắn cố ? để Hạ Xu?n v? Hạ Thu bị dẫn ra ngo?i, kh?ng cần bọn họ phối hợp h?nh động. Đương nhi?n hắn cũng kh?ng n?i với bọn họ về việc đặt bẫy thuốc nổ v? khi thuốc nổ được k?ch hoạt th? cả Hạ Đ?ng cũng sẽ bị nổ chết. Hạ Thu th? kh?ng cần phải n?i, c?n Hạ Xu?n d? kh?ng c? quan hệ huyết thống với Hạ Đ?ng nhưng cũng đ? ở b?n cạnh n?ng ta từ khi c?n nhỏ, hắn kh?ng n?i với bọn họ l? sợ c? chuyện rắc rối xảy ra, v? thế b?y giờ bọn họ kh?ng thể l?m chứng... Nhưng c?n hai t?n thiếu chưởng sứ đ?...

"Xin M?ng đại nh?n hồi bẩm bệ hạ, lời khai của hai thiếu chưởng sứ c? vấn đề. Bọn ch?ng biết rất r? r?ng việc c? g?i thuổc nổ, bọn ch?ng biết ta đ? chuẩn bị ti?u diệt đ?m giặc cướp đ?..."

"Muộn rồi." M?ng Ch? n?i, giọng lạnh như băng, dập tắt hi vọng cuối c?ng của Hạ Giang. "Hai thiếu chưởng sứ n?y chỉ biết lệnh của thủ t?n l? ngươi m? qu?n mất bọn ch?ng đang giữ chức quan của triều đ?nh, l?c bị thẩm vấn lu?n miệng n?i bọn ch?ng chỉ phụng mệnh l?m việc n?n v? tội. Dực vương điện hạ bẩm b?o bệ hạ về sự đi?n cuồng của ch?ng, bệ hạ nổi cơn thịnh nộ, lệnh cho nội gi?m đ?nh bốn mươi trượng, bọn ch?ng kh?ng chịu nổi, chết rồi."

"Chết rồi..." Những giọt mồ h?i lăn xuống từ tr?n tr?n Hạ Giang. Hắn ngỡ ng?ng bước tới mấy bước, hỏi: "Tại sao lại l? Dực vương điện hạ thẩm ?n?"

"Vụ ?n n?y, bệ hạ kh?ng muốn để quan lại tham dự. Dực vương điện hạ tuy kh?ng quan t?m đến việc triều ch?nh nhưng d? sao cũng l? ho?ng tử, sai Dực vương điện hạ x?t xử th? c? g? kh? hiểu?"

Hạ Giang nhắm mắt lại, cảm thấy tứ chi dường như đ? bị x?ch chặt, kh?ng thể gi?y giụa được. Kh?ng l?u trước, v? việc tranh tiểu thiếp, Dực vương đ? bị Dự vương ức hiếp. Nếu Dực vương muốn nh?n cơ hội n?y tr?t giận th? cũng l? việc rất b?nh thường. Chuyện tr?n đời ch?nh l? như vậy, c? lẽ một ng?y n?o đ?, người m? ngươi ho?n to?n kh?ng để v?o mắt l?c c? quyền c? thế sẽ gi?ng cho ngươi một đ?n nặng nề nhất, nghĩ cũng kh?ng nghĩ ra, tr?nh cũng tr?nh kh?ng tho?t.

?nh mắt M?ng Ch? s?ng quắc nh?n Hạ Giang đ? bị ?p tới tuyệt cảnh n?y, vẻ mặt kh?ng hề dịu đi. "Hạ Giang, ngươi c? ng?y h?m nay thật sự l? gieo gi? c? ng?y gặt b?o. Một Huyền K?nh sứ đ? kh?ng c?n được Ho?ng thượng t?n nhiệm th? c? l? g?, điều n?y ngươi cũng hiểu rất r? r?ng. B?y giờ bệ hạ kh?ng muốn nghe đến những chuyện về ngươi, sau n?y ngay cả ta c? thể cũng kh?ng quay lại đ?y. Ngươi chết chắc rồi, nhưng bao giờ chết th? lại chưa biết, c? điều chậm nhất cũng kh?ng qua nổi thu quyết. Trước đ? ngươi phải ở trong thi?n lao n?y một thời gian, ta nghĩ tr?n người ngươi chắc cũng kh?ng chỉ c? một m?n nợ n?y, nh?n l?c rảnh rang trước khi chết, ở đ?y c? giấy c? mực, ngươi chậm r?i hồi tưởng, rồi viết ra, đừng mang v?o quan t?i để trở th?nh tội nghiệp kiếp sau."

N?i xong những lời n?y, đại thống lĩnh cấm qu?n kh?ng th?m nh?n Hạ Giang nữa, xoay người rời khỏi ph?ng giam, kh?a kĩ cửa, để lại một kh?ng gian tối tăm, y?n tĩnh đến mức l?m người ta ngạt thở trong ph?ng.

Rời khỏi khu chữ Thi?n, M?ng Ch? kh?ng ra ngo?i ngay m? đi dọc h?nh lang đến nữ lao thăm Hạ Đ?ng.

Nữ lao nằm ở tầng tr?n c?ng, ?nh s?ng v? kh?ng kh? lưu th?ng tốt hơn rất nhiều. L?c M?ng Ch? đi v?o, Hạ Đ?ng đang đứng ở ch?nh giữa ph?ng giam, ngẩng đầu nh?n một tia s?ng yếu ớt chiếu v?o từ ? cửa sổ tr?n cao, nghe thấy tiếng mở cửa cũng kh?ng quay lại.

"Hạ đại nh?n, c? người nhờ ta đến thăm đại nh?n. Đại nh?n c? khỏe kh?ng?"

Hạ Đ?ng kh?ng tiếp lời.

?nh s?ng mặt trời chiếu l?n mặt n?ng ta, nước da như trong suốt, những nếp nhăn hiện l?n r? r?ng. N?ng ta nheo mắt, dường như đang đếm những hạt bụi trong tia s?ng.

Trạng th?i b?nh tĩnh tuyệt đối n?y thực ra cũng l? một thứ cảm gi?c tuyệt vọng.

M?ng Ch? đột nhi?n kh?ng biết n?n n?i g?.

?ng ta c? thể an ủi nữ nh?n n?y thế n?o? N?i c? người sẽ cầu xin cho n?ng ta? N?i t?nh mạng n?ng ta kh?ng c? g? đ?ng lo? Sau khi đ? trải qua đủ mọi đau khổ trong đời, Hạ Đ?ng sao c?n để ? đến sự sống chết của ch?nh m?nh...

Sau khi y?n lặng hồi l?u, M?ng Ch? cũng chỉ c? thể bất đắc dĩ hỏi một c?u: "Hạ đại nh?n, đại nh?n c?n c? lời g? muốn ta chuyển cho người n?o kh?ng?"

Cuối c?ng Hạ Đ?ng cũng chậm r?i đưa ?nh mắt tới, hai mắt long lanh khẽ động: "Xu?n huynh v? Thu huynh b?y giờ thế n?o?"

"?, trong ng?y xảy ra chuyện, cả hai người họ đều kh?ng c? mặt, kh?ng thể cho rằng bọn họ cũng l? đồng mưu, cho n?n chắc sẽ bị c?ch chức, nếu c? h?nh phạt g? kh?c th? cũng kh?ng nặng..."

"Vậy... c?n hắn?''

"Hắn ch?nh l? thủ phạm, kh?ng c?n đường sống." M?ng Ch? cảm thấy kh?ng cần phải n?i kh?o. "Đ?y l? trừng phạt đ?ng tội, Hạ đại nh?n kh?ng cần ?y n?y."

Hạ Đ?ng c?i đầu cười thảm. "Ta kh?ng ?y n?y. Tr?i tim ta sớm đ? chết rồi, l?m sao c?n c? thể ?y n?y nữa?"

"Hạ đại nh?n, tướng qu?n Niếp Phong chết kh?ng nhắm mắt, trước khi ch?n tướng được l?m r?, xin đại nh?n cố gắng bảo trọng."

Nhắc tới Niếp Phong, một tho?ng đau đớn hiện l?n trong mắt Hạ Đ?ng. N?ng ta bất gi?c đưa một tay l?n, khẽ v?n v? lọn t?c bạc b?n tr?n.

Cứ thế sụp đổ c? lẽ l? việc nhẹ nh?ng nhất. Kh?c thảm, trốn tr?nh, t? liệt, thậm ch? l? chết, tất cả đều thoải m?i hơn l? cắn răng ki?n tr?. Nhưng n?ng ta biết m?nh vĩnh viễn kh?ng thể lựa chọn những c?ch l?m thoải m?i đ?, bởi v? n?ng ta l? th? tử của Niếp Phong, ngay cả khi kh?ng c?n lưu luyến sự sống th? cũng muốn để người chết được an ủi. N?ng ta phải t?m ra ch?n tướng của vụ thảm s?t năm đ? để đến tế trước mộ phần vong phu.

"M?ng đại nh?n, xin chuyển c?o ti?n sinh, Hạ Đ?ng tin rằng ti?n sinh kh?ng phải người n?ng vội, Hạ Đ?ng cũng tin rằng ti?n sinh c? thể trả lại sự c?ng bằng cho người đ? khuất. Trước đ?, d? c? bị đi lưu đ?y ta cũng c? thể gắng gượng, ti?n sinh kh?ng cần ph?n t?m v? ta."

M?ng Ch? trịnh trọng khom m?nh h?nh lễ với n?ng ta, c?ch xưng h? cũng thay đổi: "Ta nhất định sẽ chuyển lời n?y của Niếp phu nh?n cho ti?n sinh. Kh?ng chỉ ti?n sinh sẽ kh?ng để bản ?n cũ năm đ? bị ch?n v?i m? Tĩnh vương điện hạ cũng đ? thề phải truy tra đến c?ng. Mặc d? tr?n người Niếp tướng qu?n kh?ng c? ? danh, nhưng d? sao Niếp tướng qu?n cũng l? căn nguy?n của vụ ?n X?ch Diễm. Nếu kh?ng thể bố c?o ch?n tướng vụ ?n n?y trước b?ch t?nh trong thi?n hạ th? anh linh Niếp tướng qu?n cũng kh?ng được an nghỉ. C? điều, l?c n?o c? thể ho?n th?nh t?m nguyện n?y th? thật sự rất kh? n?i, xin Niếp phu nh?n cố gắng nhẫn nại."

Hạ Đ?ng quay người lại, ?nh s?ng chiếu v?o b?n mặt, in những đường n?t b?n m? n?ng ta l?n một b?n c?nh mũi. N?ng ta kh?ng mở miệng trả lời, nhưng sự trầm tĩnh v? ki?n nhẫn trong mắt đ? n?i r? hết thảy.

M?ng Ch? cũng kh?ng nhiều lời, chắp tay thi lễ rồi rời khỏi ph?ng giam.

Ngo?i u minh đạo, một l?o ngục tốt vẫn trốn ở chỗ khuất l?n nh?n về ph?a b?n n?y, hoặc n?i, ?ng ta cho rằng m?nh đang trốn.

Khu ph?ng giam chữ H?n vẫn trống kh?ng, vắng lạnh m? c? quạnh.

M?ng Ch? chỉ liếc một ?nh mắt vội v? về ph?a đ? rồi sải những bước d?i rời đi.

B?n đ? c?n giữ lại dấu ch?n cuối c?ng của Kỳ vương, b?n đ? từng l? nơi chấm dứt hi vọng của rất nhiều người, nhưng thống lĩnh cấm qu?n hiểu c?n rất l?u nữa mới c? thể x?t thương, tưởng nhớ.

Th?ng Hai năm nay c? hội thi m?a xu?n ba năm tổ chức một lần, theo quy định sẽ do bộ Lễ chủ tr?, Ho?ng đế ph?i một quan chủ khảo, mười t?m ph? chủ khảo tuyển chọn sĩ tử trong thi?n hạ.

Những năm trước, mỗi khi đến dịp hội thi, để gi?p người của m?nh tranh đoạt vị tr? gi?m khảo, Th?i tử v? Dự vương đều sử dụng hết mưu mẹo, vừa c?ng khai vừa ngấm ngầm đấu đ? đến tối mắt tối mũi. M? c?c gi?m khảo được chọn bằng c?ch n?y đương nhi?n phải suy nghĩ đến lợi ?ch của chủ nh?n, v? vậy c?c tệ nạn thi cử cũng ho?nh h?nh.

Một số ngự sử v? triều thần trung trực đ? can gi?n v? số lần nhưng kh?ng những kh?ng c? hiệu quả m? kết cục c?n rất th? thảm.

Những tệ nạn trong tuyển chọn sĩ tử đ? trở th?nh một căn bệnh kinh ni?n của triều đ?nh, những người c? ch?t kiến thức đều hiểu r? điều n?y.

C? điều người ta cũng biết r? t?nh h?nh năm nay nhất định sẽ thay đổi, c?n thay đổi thế n?o th? rất nhiều người đều đang tr?ng ng?ng.

Khoa cử l? con đường duy nhất của đa số những người đi theo con đường l?m quan, chỉ trừ con trưởng của c?c gia tộc thế tập, trong đ? d?nh d?ng tới rất nhiều vấn đề phức tạp. Địa phương, xuất th?n, nh?n th?n, bằng hữu, sư m?n... rất nhiều nh?n tố c? thể ảnh hưởng đến kết quả cuối c?ng chứ kh?ng chỉ l? vấn đề đấu đ? phe c?nh. Muốn kh?ng khuất phục trước những thứ n?y, muốn ngăn chặn tất cả mọi hoạt động ti?u cực th? sẽ phải chịu đựng ?p lực đến từ nhiều ph?a, đồng thời ch?nh m?nh cũng phải bảo đảm tuyệt đối c?ng bằng, ch?nh trực để tr?nh bị người kh?c chỉ tr?ch.

L?c n?y Th?i tử đ? đổ, Dự vương bị giam lỏng, người c? thể g?y ảnh hưởng đến việc lựa chọn gi?m khảo năm nay h?nh như chỉ c? một m?nh Tĩnh vương. Nếu hắn c? ? định sử dụng tầm ảnh hưởng của m?nh trong việc n?y th? chẳng ai d?m đứng ra chống đối.

Cuối th?ng Gi?ng, bộ Lễ tuy?n bố ng?y tốt tổ chức k? thi m?a xu?n năm nay theo tử vi, Ho?ng đế Đại Lương thăm d? ? kiến của Tĩnh vương về chuyện lựa chọn gi?m khảo v? nhận được c?u trả lời: "Sự t?nh quan trọng, kh?ng d?m đ?p ngay, xin cho nhi thần suy nghĩ kĩ mấy ng?y."

Mặc d? kh?ng c? c?u trả lời r? r?ng nhưng c? thể thấy Tĩnh vương kh?ng hề định đặt th?n ngo?i chuyện.

Nhưng thay đổi th?i xấu chắc chắn kh?ng phải một chuyện dễ d?ng, l?m kh?ng tốt sẽ phản t?c dụng, cho n?n mọi người đều đang chờ đợi danh s?ch cuối c?ng được đưa ra, tr?n thực tế cũng l? đang chờ xem quyết s?ch cuối c?ng của vị th?n vương n?y c? đắc tội với người kh?c hay kh?ng. Tĩnh vương sẽ cố gắng đề cử những nh?n sĩ ch?nh trực được hắn t?n thưởng hay sẽ khuất phục trước th?ng lệ hằng năm, chọn một quan chủ khảo biết điều, để lại một khe hở để tấn th?n cho một số người.

M?ng Bốn th?ng Hai, danh s?ch cuối c?ng cũng được Trung Thư lệnh k? ph?t, do ti lễ quan tuy?n đọc trước triều đ?nh.

Nếu người ta c? thể rơi cằm thật th? h?m đ? trong triều đ?nh nhất định c? thể nhặt được cằm rơi ở khắp nơi.

Tất cả c?c ph? chủ khảo đều l? những thị lang trẻ tuổi, hăng h?i nhất trong s?u bộ, nhưng quan chủ khảo lại l? Tr?nh Tri Kỵ, nguy?n l? c?c l?o của Phượng c?c đ? bảy mươi ba tuổi.

Tr?nh l?o đại nh?n đ? ở nh? nghỉ ngơi nhiều năm, kh?ng bước ch?n v?o cung, mặc d? c?c l?o l? quan chức danh dự mọi người đều biết nhưng theo chế độ, ?ng ta vẫn c? chức vụ ch?nh nhất phẩm, thuộc phạm vi c? thể được chọn l?m quan chủ khảo.

Chỉ l? trước kia chưa từng c? người như ?ng ta được đề bạt, l?c mọi người suy đo?n những người c? thể được lựa chọn cũng kh?ng c? ai nghĩ đến ?ng ta.

C? điều người ta nhanh ch?ng nhận ra hiệu quả của sự phối hợp gi? trẻ trong c?ch l?m của Tĩnh vương. Tr?nh Tri Kỵ kh?ng phải một l?o thần qu? cứng rắn, ?ng ta hiền hậu, nhu h?a, kh?ng bao giờ từ chối kh?ch đến thăm, kh?ng l?m người kh?c mất thể diện.

Bởi v? ?ng ta đ? nhiều năm kh?ng v?o triều n?n kh?ng hiểu r? c?c mối quan hệ trong triều, một chuyện chỉ cần tho?ng nhắc tới l? người kh?c sẽ hiểu r? nhưng đến chỗ ?ng ta lại phải giải th?ch cặn kẽ đầu đu?i. Mấu chốt l? nếu kh?ng phải quan hệ cực k? vững chắc th? ai d?m t?y tiện n?i r? m?nh l? con ai ch?u ai, đặc biệt l? n?i với một l?o thần bị mọi người qu?n l?ng rất nhiều năm, kh?ng c?n ai biết r? n?ng s?u thế n?o.

D? sao th? mạo hiểm cũng vẫn l? chuyện đầu ti?n cần suy nghĩ, kh?ng thể c?n chưa quen đường đ? ngh?nh ngang khi?ng một h?m v?ng bạc ch?u b?u tới nh? nhờ vả người ta, mấy ngự sử mới thượng nhậm lại kh?ng phải đồ bỏ.

Nhưng từ khi x?c định gi?m khảo đến l?c v?o trường thi chỉ c? thời gian mười ng?y.

C?c con đường tiếp x?c với Tr?nh Tri Kỵ c?n chưa được l?m r? th? vị l?o đại nh?n n?y đ? thu xếp h?nh l? v?o trường thi.

Kh?ng c?n ảnh hưởng của ngoại giới v? tư t?m của từng người, việc tranh luận v? dị nghị cũng trở n?n đơn giản hơn nhiều.

Thực ra khuyết điểm lớn nhất trong sự phối hợp gi? trẻ ch?nh l? người gi? bảo thủ, kh?ng tiếp nhận quan điểm mới. Người trẻ tự phụ, kh?ng t?n trọng kinh nghiệm của tiền bối.

Trong "mấy ng?y suy nghĩ" để quyết định chọn ai, vấn đề lớn nhất Tĩnh vương suy nghĩ ch?nh l? chuyện n?y.

Mặc d? trong danh s?ch cuối c?ng kh?ng phải to?n bộ đều l? những người hắn đề nghị, ch?nh Ho?ng đế Đại Lương cũng thay mấy người, nhưng cục diện cơ bản th? kh?ng thay đổi, cuối c?ng cũng đạt được hiệu quả Tĩnh vương muốn.

Tr?nh Tri Kỵ quả thật l? một lựa chọn th?ch hợp. Mặc d? ?ng ta đ? gi? nhưng t?nh t?nh kh?ng hề cố chấp, rất th?ch nghe người kh?c tranh luận. Đồng thời ?ng ta lại l? đại học sĩ đời trước, c?c l?o của Phượng c?c, kinh nghiệm cực k? phong ph?, chỉ sau ng?y đầu ti?n chấm thi, mười t?m vị ph? chủ khảo đ? bội phục vị l?o ti?n sinh n?y, kh?ng c? ai d?m kh?ng t?n trọng ?ng ta.

Một khi quan chủ khảo kh?ng phản cảm trước những c?ch l?m cấp tiến của những người trẻ tuổi, c?c ph? chủ khảo lại thừa nhận quyền uy của quan chủ khảo, việc tr?i buộc lẫn nhau đương nhi?n c? thể biến th?nh b? đắp cho nhau, kh?ng hề sinh ra m?u thuẫn g? lớn.

Thực ra k? thi năm nay c?n xa mới c? thể đạt đến mức độ kh?ng bỏ s?t bất cứ nh?n t?i n?o, bởi v? điều đ? l? kh?ng thể, nhưng tối thiểu đ?y tuyệt đối l? k? thi sạch sẽ nhất, c?ng bằng nhất trong nhiều năm nay.

Mục ti?u của Tĩnh vương l? "kh?ng cầu lập c?ng, kh?ng được mắc lỗi". Hắn kh?ng hi vọng c? thể nhanh ch?ng xử l? được hết những tệ nạn đ? k?o d?i bao năm nay, cũng kh?ng ?p dụng c?ch thức cứng rắn, lạnh l?ng, dễ g?y ra bất m?n v? phản đối để bảo đảm li?m khiết. Điều đầu ti?n hắn cần thay đổi ch?nh l? quan niệm "kh?ng c? tệ nạn kh?ng phải trường thi" vẫn tồn tại từ trước đến nay, chặt đứt rất nhiều c?i gọi l? th?ng lệ đ? tiếp diễn nhiều năm, bước một bước đầu ti?n tr?n con đường chỉnh l? qu? tr?nh tuyển chọn quan lại.

K? thi xu?n kết th?c thuận lợi, kh?ng c? s?ng gi? lớn, điều n?y l?m cho Ho?ng đế Đại Lương rất vui vẻ.

Điều ?ng ta lo lắng nhất vốn l? Tĩnh vương kh?ng hiểu thời thế, một mực l?m theo những suy nghĩ của m?nh khiến triều ch?nh gặp cơn s?ng gi?, b?y giờ xem ra hắn cũng đ? dần kh?n kh?o hơn, đương nhi?n trong l?ng rất vui mừng.

Chớp mắt đ? cỏ xanh oanh lượn, th?ng Ba đ? tới, Nội đ?nh ti bắt đầu bận rộn chuẩn bị cho cuộc đi săn m?a xu?n của ho?ng tộc v? việc chuyển gi? qua h?nh cung ở n?i Cửu An.

Ngo?i Dự vương c?n đang bị giam lỏng kh?ng được t?y gi?, c?c ho?ng tử c?n lại đương nhi?n đều phải đi theo, cộng với t?n thất trọng thần hộ tống l? hai trăm người, mỗi người đều c? một đ?m t?y t?ng, quy m? của cuộc đi săn m?a xu?n xem như lớn nhất trong mấy năm nay.

Ho?ng hậu vẫn phụng chiếu lưu thủ trong cung như những năm trước, nhưng phi tần t?y gi? đ? kh?ng phải Việt qu? phi từng được sủng ?i nhất s?u cung m? l? Tĩnh phi.

Hai ng?y trước khi nghi gi? rời kinh, Mục Thanh lại ngồi tr?n vương kiệu t?m người khi?ng tiến về T? trạch, hơn nữa v?o thẳng đến hậu viện mới hạ kiệu, m? từ tr?n kiệu bước xuống, ngo?i vị tiểu vương gia n?y c?n c? một thanh ni?n dường như vừa mới khỏi bệnh nặng.

L? Cương lẳng lặng bước tới thi lễ rồi đưa hai người v?o ch?nh ph?ng của Mai Trường T?.

Mục Thanh vui mừng hớn hở, vừa v?o cửa đ? quay về hướng chủ nh?, chắp tay n?i: "Ta đưa người đến rồi, tr?n đường hết thảy b?nh an, kh?ng xảy ra chuyện g?." N?i xong hắn dịch người qua b?n cạnh, để thanh ni?n sau lưng hiện th?n.

"Đa tạ Mục vương gia." Mai Trường T? cười đ?p lễ, rồi lại nh?n thanh ni?n đ?. "Tại hạ Mai Trường T?, may mắn được gặp Vệ tướng qu?n, xin hỏi thương thế đ? khỏi chưa?"

Vệ Tranh kiềm chế sự k?ch động trong l?ng, run giọng n?i: "Ơn cứu gi?p của T? ti?n sinh, tại hạ kh?ng bao giờ qu?n..." Hắn vừa n?i vừa định quỳ gối tham b?i, nhưng bị ?nh mắt nhu h?a của đối phương ngăn lại, đ?nh c?i người v?i thật s?u.

Mục Thanh cho rằng nhiệm vụ đ? ho?n th?nh, thoải m?i vung tay, hỏi: "Phi Lưu đ?u?"

"Hắn kh?ng c? nh?." Mai Trường T? hiểu ? vị tiểu vương gia n?y, chỉ c? điều b?y giờ c? người đang chờ trong mật thất, đương nhi?n phải nghĩ c?ch trục kh?ch trước. "H?m kh?c ta sẽ dẫn hắn đến phủ, c?n h?m nay e rằng kh?ng thể gặp được. Ta phải an tr? Vệ tướng qu?n một ch?t đ?."

"Nhớ phải đến đấy." Mục Thanh l? một người h?o sảng, kh?ng hề chấp nhặt, chỉ dặn một c?u rồi xoay người dứt kho?t bước đi.

B?ng d?ng hắn vừa biến mất, Vệ Tranh đ? quỳ rạp xuống đất, rưng rưng n?i: "Thiếu so?i... Đều do Vệ Tranh nhất thời sơ sảy..."

"Được rồi. Ngươi v? ta c?n phải kh?ch kh? như thế l?m g??" Mai Trường T? cũng kh?ng đỡ hắn l?n m? ch?nh m?nh ngồi xuống, nắm vai hắn, n?i. "Ngươi b?nh tĩnh một ch?t, đừng qu? k?ch động. Ta phải dẫn ngươi đi gặp Tĩnh vương, trước mặt hắn kh?ng được lỡ miệng gọi ta."

"V?ng..."

"Đứng l?n đi."

Vệ Tranh h?t s?u, đưa tay đỡ Mai Trường T? c?ng đứng l?n. Hai người s?nh vai đi v?o ph?ng trong, mở cửa mật đạo, một trước một sau đi v?o.

"Tĩnh vương điện hạ, Vệ tướng qu?n đến rồi." Sau khi n?i một c?u đơn giản như vậy, Mai Trường T? cũng tr?nh sang một b?n như Mục Thanh l?c n?y, lẳng lặng l?i v?o trong g?c.

"Vệ Tranh... tham kiến Tĩnh vương điện hạ..."

Nh?n cố nh?n tưởng rằng sẽ kh?ng bao giờ gặp lại, Ti?u Cảnh Diễm v? c?ng x?c động, vội ổn định t?m trạng, bước tới đỡ Vệ Tranh đứng thẳng dậy.

Liệt Chiến Anh đứng sau lưng hắn cũng kh?ng k?m được bước tới một bước, quan s?t kĩ Vệ Tranh một lượt từ tr?n xuống dưới, một l?c sau hai mắt đ? đỏ l?n.

"Điện hạ, mọi người đều ngồi xuống rồi n?i chuyện. Ta nghĩ tối nay sẽ c? rất nhiều chuyện cần n?i." V? đ? gặp Vệ Tranh nhiều lần n?n t?m t?nh M?ng Ch? ổn định nhất, ?ng ta đi tới sắp xếp chỗ ngồi.

Liệt Chiến Anh nhất quyết đứng hầu b?n cạnh theo đ?ng qu?n quy. Vệ Tranh th? lặng lẽ tho?ng nh?n Mai Trường T?, hiển nhi?n cũng rất muốn đứng ra ph?a sau ch?ng, đ?ng tiếc ch?ng đang tựa v?o cạnh b?n nghịch chiếc l? sưởi, kh?ng ngước mắt l?n.

"Vệ Tranh, gặp nhau trong mật thất, ngươi kh?ng cần giữ lễ tiết. Ta c? rất nhiều lời muốn hỏi ngươi, ngươi ngồi xuống đi." Tĩnh vương chỉ một chỗ ngồi gần hắn nhất. "Rất nhiều nghi hoặc ta giấu trong l?ng nhiều năm, vốn tưởng rằng kh?ng thể giải đ?p, may m? ?ng trời ph? hộ, c? thể gặp lại người cũ, ngươi nhất nhất phải giải đ?p cho ta."

"V?ng." Vệ Tranh thi lễ rồi mới chậm r?i ngồi xuống. "Xin điện hạ cứ hỏi, Vệ Tranh nhất định biết g? n?i đ?, n?i l? n?i hết."

Tĩnh vương chăm ch? nh?n v?o mắt hắn, c?u đầu ti?n đ? hỏi: "C?n c? người n?o kh?c sống s?t kh?ng?"

Vấn đề n?y Vệ Tranh đ? c? chuẩn bị, cho n?n lập tức đ?p: "C?. Chỉ l? kh?ng nhiều, người c? chức vụ c?ng ?t hơn. V? bị tuy?n bố l? phản qu?n, phải phục khổ dịch, cho n?n d? chỉ l? binh l?nh cũng kh?ng d?m về qu?, chỉ c? thể phi?u bạt nơi đất kh?ch."

"Những người ta biết c?n c? những ai?"

"Dưới hiệu ?y th? e l? điện hạ kh?ng quen. C?n tr?n hiệu ?y chỉ c? Niếp Đạc..."

Tĩnh vương kh?ng k?m được kinh ngạc. "Niếp Đạc c?n sống?"

"V?ng. Nhưng hiện hắn ở nơi n?o, ta kh?ng r? lắm. T?m lại đều đ? giấu t?n ẩn nấp."

"Niếp Đạc cũng l? người của chủ doanh... Vậy c?n ph?a bắc khe n?i? Những người ở đ? thật sự kh?ng c?n ai sống s?t?"

Vệ Tranh c?i đầu, kh?ng biết l? kh?ng nỡ trả lời hay l? kh?ng muốn trả lời.

"Sao lại như vậy..." Tĩnh vương cố gắng ổn định giọng n?i run rẩy. "Người kh?c kh?ng biết nhưng ta biết r? nhất, X?ch Vũ doanh l? chiến đội mạnh nhất, chỉ dựa v?o trăm ng?n binh m? Tạ Ngọc v? Hạ Giang đưa từ bi?n giới ph?a t?y đến, l?m sao c? thể ti?u diệt được X?ch Vũ doanh?"

Vệ Tranh đột nhi?n ngẩng đầu, ?nh mắt như lửa. "Chẳng lẽ ngay cả điện hạ cũng cho rằng bọn ta ch?m giết với Tạ Ngọc th?nh như vậy sao? Chẳng lẽ X?ch Diễm qu?n bọn ta thật sự l? phản qu?n sẽ đ?nh nhau với qu?n đội triều đ?nh th?nh kết cục th? thảm như vậy sao?"

Tĩnh vương t?m chặt c?nh tay Vệ Tranh, mạnh đến mức gần như c? thể b?p n?t xương hắn. "? ngươi l? c?c ngươi kh?ng phản kh?ng, Tạ Ngọc vẫn hạ độc thủ? Nhưng với t?nh t?nh của Tiểu Th? th? cho d? l?c đầu hắn kh?ng muốn phản kh?ng, chỉ cần dao đồ tể giơ l?n th? hắn tuyệt đối sẽ kh?ng ngồi chờ chết!"

"Điện hạ n?i đ?ng, nhưng..." Vệ Tranh nghiến răng, cơ h?m căng cứng tạo th?nh đường n?t g?c cạnh. "Khi dao đồ tể giơ l?n, bọn ta vừa trải qua ?c chiến, đ? kh?ng c?n sức mạnh nữa..."

"?c chiến..." Tĩnh vương cũng tương đối hiểu t?nh thế bắc cương năm đ?, chỉ tho?ng suy nghĩ đ? tỏ ra hết sức kinh sợ. "Chẳng lẽ Tạ Ngọc b?o l? đ?nh lui hai trăm ng?n đại qu?n Đại Du, bảo vệ ph?ng tuyến bắc cương thực ra l? c?c ngươi... Hắn... hắn c?n l? một v? tướng kh?ng? Tham c?ng cướp c?ng gi?nh được tước hầu ấn so?i, hắn thật sự kh?ng cảm thấy đỏ mặt sao?"

"Đ?nh lui?" Vệ Tranh cười lạnh, n?i. "Đại Du d?ng v? lập quốc, nếu chỉ l? đ?nh lui th? mười mấy năm qua Đại Lương sao c? thể y?n b?nh như vậy? Nếu kh?ng phải qu?n tướng tr?n dưới X?ch Diễm bọn ta d?ng m?u thịt trung hồn ti?u diệt hai trăm ng?n chủ lực qu?n đội ho?ng gia của bọn ch?ng th? bắc cương của Đại Lương c? thể c? mười ba năm th?i b?nh n?y sao?"

"Nhưng ph?a Đại Du chưa từng..." Tĩnh vương chỉ run giọng n?i được nửa c?u, trong l?ng đ? r? r?ng.

?Đại Du bị diệt hai trăm ng?n đại qu?n chủ lực, đương nhi?n sẽ kh?ng chủ động bẩm b?o với triều đ?nh Đại Lương rằng: "Bọn ta kh?ng phải bị Tạ Ngọc đ?nh lui, bọn ta thực ra đ? bị X?ch Diễm ti?u diệt." Chỉ sợ sau khi biết được kết cục của X?ch Diễm tại Mai Lĩnh, Ho?ng đế Đại Du đ? vui mừng nhảy m?a kh?ng th?i.

Nếu kh?ng phải đ? mất qu?n chủ lực th? rất c? khả năng g? Ho?ng đế hiếu chiến n?y đ? nh?n cơ hội điểm binh tấn c?ng xuống nam từ l?u rồi.

M? đối với Ho?ng đế Đại Lương ở xa tận đế đ? Kim Lăng th? ?ng ta đ?u biết t?nh h?nh thực sự ở bắc cương, chỉ xem tấu sớ của bộ Binh v? Huyền K?nh ti, hơn nữa trong th?m t?m sớm đ? c? l?ng nghi ngờ v? ki?ng kỵ rất s?u n?n mới quyết đo?n tự hủy Trường Th?nh như vậy.

"Xem ra qu? nửa những g? ch?ng ta biết về t?nh h?nh năm đ? đều l? giả." Liệt Chiến Anh giận dữ n?i. "Vệ Tranh, ngươi chậm r?i kể cho điện hạ nghe từ đầu, chỉ cần ch?n tướng vẫn c?n th? một ng?y n?o đ? sẽ đ?i lại được c?ng bằng!"

Vệ Tranh gật đầu, ổn định lại t?m t?nh, n?i: "Ban đầu bọn ta đ?ng qu?n ở bắc tuyến Cam Ch?u. L?c đ? nhận được sắc chỉ của Ho?ng đế, y?u cầu to?n qu?n X?ch Diễm b? gi?p kh?ng động. Kh?ng ngờ sắc chỉ vừa đến một ng?y, chiến b?o từ tiền tuyến đ? truyền về, Đại Du đưa hai trăm ng?n qu?n đội ho?ng gia, đ? đoạt T?c Đ?i, đ?nh thẳng đến Mai Lĩnh. Nếu ch?ng ta phụng chỉ kh?ng động, một khi qu?n Đại Du đột ph? Mai Lĩnh, gần mười ch?u tiếp theo đều l? đồng bằng, kh?ng c? chỗ hiểm yếu để ph?ng thủ. Xưa nay X?ch Diễm lấy bảo cảnh an d?n l?m tr?ch nhiệm của m?nh, sao c? thể ngồi nh?n ng?n vạn con d?n gặp cảnh tai ương ngập đầu, huống hồ qu?n t?nh khẩn cấp, tướng ở ngo?i c? thể kh?ng nhận lệnh vua, cho n?n L?m so?i vừa ph?i người cấp b?o vừa hạ lệnh nhổ trại ngh?nh địch. Sau đ? h?nh động n?y cũng được xếp v?o tội lớn. Tấu b?o của L?m so?i ho?n to?n kh?ng về đến kinh th?nh, nhất định l? đ? bị chặn tr?n đường."

Tĩnh vương kh? kiềm chế cơn giận dữ, cố gắng nhắm mắt một l?t. "Ngươi n?i tiếp đi!"

"Bọn ta h?nh qu?n ng?y đ?m, gần như đến Mai Lĩnh c?ng l?c với qu?n Đại Du. Điện hạ biết đấy, bởi v? đầu năm bị cắt giảm, khi đ? binh lực của bọn ta chỉ c? bảy mươi ng?n, kh?ng thể cứng đấu cứng, cho n?n L?m so?i lệnh tướng qu?n Niếp Phong đi v?ng đến Tuyệt Hồn cốc ở ph?a bắc gần đ? để tiếp ứng, X?ch Vũ doanh l?m ti?n phong cường c?ng cửa n?i ph?a bắc, chủ lực cắt đứt qu?n địch, chia ra để ti?u diệt từng phần.

Đ?m đ? gi? tuyết dữ dội, Niếp Ch?n đại nh?n đi theo X?ch Vũ doanh, đội tuyết d?ng dầu mỡ hỏa c?ng... Trận ?c chiến đ?, bảy mươi ng?n nam nh?n bọn ta tắm m?u ba ng?y ba đ?m, d?ng hết sức mạnh, cuối c?ng ch?m hết binh l?nh ho?ng gia m? Đại Du vẫn lấy l?m tự h?o, chỉ c? ?t t?n binh bại tướng chạy tho?t." Tr?n mặt Vệ Tranh tỏa ra ?nh s?ng tự h?o, nhưng chỉ trong nh?y mắt lại trở n?n ảm đạm. "Nhưng khi đ? ch?nh bọn ta cũng thương vong thảm trọng, qu?n lực đ? rơi v?o trạng th?i kiệt sức, kh?ng thể kh?ng nghỉ ngơi tại chỗ. L?c n?y thiếu so?i đ? ph?t hiện c? g? đ? kh?ng đ?ng, bởi v? c?nh qu?n của Niếp Phong đi tiếp ứng từ đầu đến cuối kh?ng hề xuất hiện.

Tuyệt Hồn cốc v? Bắc cốc chỉ c?ch nhau một v?ch đ?, mặc d? địa thế hiểm trở nhưng với danh Tật Phong tướng qu?n của Niếp Phong th? trừ khi c? chuyện bất ngờ, nếu kh?ng sẽ kh?ng chậm chạp như vậy.

Thế l? thiếu so?i lệnh ta tiến về Nam cốc li?n lạc chủ doanh hỏi nguy?n do. Ai ngờ ta vừa tới, c?n chưa tiến v?o so?i trướng, trăm ng?n binh m? của Tạ Ngọc v? Hạ Giang đ? chạy tới..."

Tĩnh vương đập tay một c?i, một g?c b?n bằng gỗ l? cứng rắn g?y rời rồi rơi xuống.

Đ?y cũng l? lần đầu ti?n nghe thấy những chuyện n?y, trong l?ng k?ch động, M?ng Ch? cắn răng quay lại tho?ng nh?n Mai Trường T?, lại chỉ thấy ch?ng ngồi trong g?c, mặt kh?ng biểu cảm, hơi ngẩng đầu nhưng kh?ng hề nh?c nh?ch, h?nh như đ? đ?ng cứng th?nh một bức tượng đ?.

"Ban đầu nh?n thấy bọn chứng, bọn ta c?n tưởng rằng... bon ta lại cho rằng... bọn ch?ng l? viện qu?n..." Sự bi phẫn v? th? lương trong giọng n?i của Vệ Tranh đủ để b?p n?t l?ng dạ những người cứng rắn nhất tr?n đời. Hắn ngẩng đầu, nh?n thẳng về ph?a Tĩnh vương. "Kết cục... Điện hạ đ? biết, Nam cốc trở th?nh địa ngục Tu La, c?n Bắc cốc... bị đốt ch?y th?nh một mảnh đất kh? cằn. C?c huynh đệ l?c ch?m giết với binh l?nh ho?ng gia dũng m?nh nhất của Đại Du cũng vượt qua được, cuối c?ng lại ng? xuống dưới tay ch?nh qu?n m?nh. Rất nhiều người đến l?c chết vẫn kh?ng r? rốt cuộc đ? xảy ra chuyện g?. Ta liều chết chạy tới b?n cạnh L?m so?i, nhưng L?m so?i đ? bị thương nặng, l?m nguy. C?u cuối c?ng của L?m so?i l? lệnh cho bọn ta chạy trốn, c? thể sống được người n?o hay người ấy. Ta nghĩ khi đ? trong l?ng L?m so?i hẳn phải lạnh lắm, hẳn phải đau lắm, may mắn l? L?m so?i c?n chưa nh?n thấy kh?i đen bốc l?n từ Bắc cốc th? đ? đi rồi... Thuộc cấp của ng?i, th?n binh của ng?i kh?ng c? ai rời khỏi ng?i, cho d? cuối c?ng bọn họ chỉ c?n bảo vệ một thi thể. Nhưng ta kh?ng thể, chủ tướng của ta l? L?m Th?, ta muốn chạy về Bắc cốc, nhưng dao đổ tể ch?m xuống thật sự qu? nhiều, ta chỉ chạy được nửa đường đ? ng? xuống. L?c tỉnh lại, ta đ? được Tố cốc chủ, người sau n?y l? cha nu?i của ta cứu tho?t..."

Tĩnh vương nghiến răng cố gắng chịu đựng, cuối c?ng vẫn kh?ng k?m được v?i đầu v?o hai l?ng b?n tay. M?ng Ch? cũng quay đầu đi, d?ng ng?n tay lau lệ n?ng nơi kh?e mắt. Liệt Chiến Anh th? sớm đ? nước mắt như mưa.

Chỉ c? Mai Trường T? vẫn duy tr? tư thế trước đ?, ?nh mắt thăm thẳm nh?n bức tường đ? th? r?p.

"Tố cốc chủ... khi ấy tại sao lại ở đ??" Một l?c l?u sau, Tĩnh vương h?t s?u một hơi, ổn định tinh thần, lại hỏi.

"Mai Lĩnh c? một loại dược liệu qu? hiếm, rất hiếm gặp. Khi đ? cha nu?i v? một bằng hữu của ?ng đến đ? h?i thuốc v? gặp t?nh h?nh thảm thiết như thế. Trong l?c đại loạn, họ kh?ng thể l?m việc g?, chỉ c? thể cải trang lẫn v?o khi Tạ Ngọc thu dọn chiến trường, nghĩ c?ch cứu một v?i người ra."

"Vậy Niếp Đạc..."

"Niếp Đạc khi đ? được L?m so?i ph?i đi th?m th?nh t?nh h?nh của Niếp Phong, sau đ? tr?n đường ph?t gi?c c? chuyện bất thường n?n đ? t?m c?ch trốn được.

Tĩnh vương gục đầu xuống, y?n lặng rất l?u, sau đ? lại hỏi một c?u đ? hỏi trước đ?: "Vệ Tranh, Bắc cốc... thật sự kh?ng c?n người sống s?t sao?"

Vệ Tranh n? tr?nh ?nh mắt hắn, n?i nhỏ: "Ta kh?ng hề nghe n?i c? ai..."

Mặc d? trong l?ng sớm đ? biết kh?ng c?n hi vọng, nhưng sau khi nghe thấy c?u trả lời n?y, Ti?u Cảnh Diễm vẫn kh?ng k?m được đau đớn trong l?ng.

Bằng hữu của hắn, bằng hữu từ nhỏ c?ng nhau lăn lộn, c?ng nhau tập văn luyện v? của hắn, bằng hữu lu?n v?nh v?o tự đắc, hu?nh hoang hết sức nhưng thực ra lại cực k? quan t?m gi?p đỡ hắn, bằng hữu c?ng hắn giao t?nh mạng cho nhau tr?n sa trường, bằng hữu c?n cười đ?a dặn hắn mang ngọc trai về l?c hắn sắp đi... Bằng hữu đ? đ? kh?ng thể về được nữa...

Vi?n minh ch?u mang về từ th?i ấp ở Đ?ng hải vẫn được hắn để trong h?m ở đầu giường, lạnh lẽo, c? quạnh. Nhưng vị tướng qu?n thiếu ni?n lẽ ra sẽ trở th?nh chủ nh?n của n? th? ngay cả h?i cốt cũng kh?ng biết đang v?i nơi đ?u.

Mười ba năm đ? qua, vong hồn chưa y?n, ? danh chưa rửa. B?y giờ hắn đ? l? th?n vương thất ch?u, vinh quang vạn trượng, rốt cuộc cũng c? ? nghĩa g??



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...