Vùi đầu vào nơi mềm mại mỏng manh nhất trên người nàng, Tạ Phi cảm thấy hôm nay công chúa càng thơm ngọt mỹ vị, như thể ăn vẫn không đủ, y cứ l.iếm dọc theo khe thịt, hôn một đường đến rốn nhỏ của nàng, khi thì gặm nhấm, lúc thì l.iếm láp, được y hầu hạ như vậy làm công chúa cảm thấy như đang bồng bềnh trên mây, cơ thể cứ trôi phiêu lãng không biết mình đang ở đâu.
Tạ Phi ngẩng đầu lên, thấy mỹ nữ vừa rồi còn nhìn mình với đôi mắt đẫm lệ, giờ ánh mắt nàng đã chuyển qua mê say, dường như trời sinh đã có lực hút, hút hết thần trí của y vào. Y hơi ngồi dậy, móc c.ôn th/ịt vốn đã sưng to của mình ra, mài lên tiểu h/uyệt mới bị mình l.iếm láp đã ướt át lầy lội.
Khép hai chân công chúa xong, hai tay y bắt đầu nhào nặn, dày vò bầu ngực căng tròn của nàng, bên dưới y không vội cắm vào, liên tục cọ xát cự vật nóng bỏng lên hoa tâm của công chúa, da thịt trắng nõn của nàng đã phiếm hồng, cảm giác hơi nóng rát, không phải là cơn đau khiến người ta thống khổ mà là một loại khoái cảm tê dại, dù công chúa bị khăn bịt miệng nhưng vẫn không che được âm thanh nỉ non kiều mị không ngừng vang lên.
Tiếng rên yêu kiều lọt vào tai Tạ Phi làm hơi thở của y càng thêm nặng nề, dục hoả trong mắt đang bùng cháy hừng hực, y nhìn nàng chăm chú như muốn thiêu đốt nàng.
Q.uy đ/ầu đã dính đầy mật dịch của nàng trở nên ướt đẫm óng ánh, công chúa đã bị ngón tay và lưỡi y trêu chọc cao trào hai lần, lúc này y lại dùng ngón tay dài cắm vào hạ th.ân nàng, quả nhiên đường đi thông thuận dễ dàng hơn bay nãy không ít, đầu ngón tay thô ráp ấn vào phần da thịt mềm mại nhô lên trong vách thành mềm mại, ngón tay đảo nhẹ vân vê rồi đột nhiên ấn mạnh, một dòng xuân dịch tuôn ra bắn vào lòng bàn tay y, đầu công chúa trống rỗng, cố gắng vặn eo như muốn nhiều hơn.
"Ưm ... A ... " Công chúa vặn người khẽ phát ra tiếng nỉ non quyến rũ.
Tạ Phi giờ bàn tay ướt đẫm vỗ nhẹ vào bầu ngực đang vươn thắng của nàng, sau đó kéo nhẹ nhũ hoa công chúa: "Kêu lớn một chút, để bọn họ nghe thấy công chúa bị ta chơi sướng như thế nào."
Bên ngoài còn có người canh xe ngựa, công chúa đang đắm chìm trong dục sắc, bị y nhắc nhở nên căng thẳng, không dám phát ra âm thanh nào nữa.
Tạ Phi rút chiếc khăn trong miệng nàng ra, đã ướt đẫm một mảng.
Y nhéo nhũ hoa nở rộ của nàng, bên trên vừa nhéo mạnh, bên dưới đột nhiên cắm vào, bên trong ấm áp thoải mái như dự kiến làm y thoả mãn thở ra, cảm thấy tinh thần sảng khoái cực hạn.
Công chúa lại hơi đau, nhũ hoa bị y nhéo mạnh, bên dưới bỗng có vật cứng chèn vào trướng đến khó chịu, nhưng cùng với cơn đau đó là những làn sóng khoái cảm bắt đầu dâng trào trong đầu nàng, vậy mà nàng còn âm thầm mong chờ y sẽ cắm mạnh hơn một chút.
Trong miệng đã không còn chướng ngại vật, công chúa vẫn cực lực nhẫn nhịn, răng cắn chặt môi dưới để không phát ra âm thanh nào.
Y bắt đầu luật động thong thả, không bão táp mưa sa mãnh liệt như ngày trước, giờ lại cực kỳ kiên nhẫn triền miên với nàng, tiết tấu chậm rãi rồi lại xâm nhập vào sâu, động tác như tầm bò ăn làm công chúa ngứa ngáy khó nhịn, nàng bất lực vặn eo, ánh mắt nhìn y ý bảo mình muốn nhiều hơn.
Công chúa khẽ cắn môi, ánh mắt dính chặt vào người y không dời y, lời mời gọi thầm lặng như vậy lọt vào trong mắt Tạ Phi, c.ôn th/ịt dưới thân càng thêm cương cứng, nhưng nàng đã lên đỉnh mấy lần, thành thịt sưng tấy đè ép y làm vật căn cắm vào càng sâu càng khó rút ra.
"Công chúa nhìn cho rõ, ai là nam nhân của nàng."
Nói xong, eo Tạ Phi dùng sức giã mạnh vào, rong ruổi tàn nhẫn trong tiểu h/uyệt của nàng.
Những cú giã vào mạnh mẽ của y làm công chúa đê mê khóc không thành tiếng, cánh hoa và nhụy hoa kiều nộn bị đánh đến đỏ bừng sau trận mưa rền gió dữ, mắt cá chân của công chúa vẫn bị xích sắt khóa chặt, giây phút này hai chân nàng bị tách sang hai bên, không thể kẹp eo y cũng không thể khép lại làm nàng khó chịu đến cực điểm, cảm giác đau nhức tê dại ở xương cụt cũng ập đến vào lúc này.
Cổ tay vẫn bị trói, chân bị cố định bằng xích sắt, cả người nàng bị y khống chế hoàn toàn, bị đè dưới thân mặc y thọc vào rút ra.
Không nhận được câu trả lời của nàng làm nam nhân giã vào càng thêm mạnh bạo, hỏi lại lần nữa: “Công chúa nói đi, ai mới là nam nhân của nàng?"
C.ôn th/ịt đảo lộng trong đường hoa khuấy ra dòng suối trong suốt, công chúa khẽ nức nở, ngoan ngoãn trả lời y: "Thành Vân, là Thành Vân ca ca ... "