Hồi Ức Của Một Linh Hồn

Chương 36


Chương trước Chương tiếp

Đêm nay mệt, nhưng thấy thật buồn, ngủ đek được. Haizzz

Chap 36 chẳng biết là cố tình hay vô ý để tibu và jenny đi với nhau...

New mail from [email protected]

Hi anh tibu

Anh có biết em đang ở đâu không hả tibu? Em đang ở Huế nè, hì hì. Em thích con người ở đây lắm đặc biệt là mấy cô bé nói giọng Huế, dễ thương lắm anh à. Không biết giờ này anh đang làm gì nhỉ? Em thấy hơi nhớ anh, nhưng em biết chắc anh sẽ không nhớ tới em đâu :P

Cái nóng của Huế và Sài gòn đều gay gắt như nhau, chính vì thế mà em ở trong khách sạn cả ngày anh à. Muốn gọi điện thoại cho anh lắm nhưng em không dám gọi, vì sợ làm phiền anh đi với lớp nè. Hình như anh đang ở quê nhà của chị sunny đúng không? Cảm giác thế nào, chắc tuyệt lắm nhỉ.

Mấy ngày nữa là anh có mặt ở Huế phải không? Em hy vọng sẽ gặp anh.

P/s Em có quà cho anh đó nhe

Rồi buổi sáng phải rời xa cái nơi sunny sinh sống cũng đến. Buồn và nuối tiếc, đó là cảm giác của tibu lúc này. Sự nuối tiếc đó nó lớn lắm, không phải chỉ lúc này, mà sau quãng thời gian và tất cả những chuyện đã xảy ra. Mọi thứ đều vượt quá tầm kiểm soát của tibu.

Hình như rồi thì thời gian cũng có thể chữa lành tất cả vết thương, nhưng những vết sẹo nó có biến mất hay không? Hay là luôn tổn tại để nhắc nhở chính bản thân chúng ta.

Sau cơn mưa rồi thì trời cũng phải sáng mà thôi, dù là mưa phùn mưa dầm hay là mưa bất chợt, ngắn hay dài cũng không quan trọng, điều quan trọng là nắng sẽ lại đến.

Tibu biết rằng có lẽ lúc này, dù có sunny hay không tibu vẫn sẽ tiếp tục sống và sống thật tốt cũng như là cái cách sunny đã quên tibu vậy...

Hình như tibu đã trưởng thành rất nhiều, kể cả trong suy nghĩ. Không như trước đây, khóc lóc và yếu mềm như một đứa con nít không được mua kẹo hay mất đi một món đồ chơi quý giá. Giờ tibu đã tập làm quen với cuộc sống không có những thứ không thuộc về mình.

Ừ mỗi người một cuộc đời khác nhau, dù hạnh phúc hay bất hạnh hay cũng phải chấp nhận nó... đừng trách ai hay than vãn về số phận, hãy hiểu rằng mình có một cuộc sống tốt hơn nhiều người.

Đêm đầu tiên ở Huế, sau khi ăn tối thì cả nhóm Tibu, Nhân, Vinh, thầy MNT ( một người rất đặc biệt sẽ nói ở một trong những chap sau này ) cùng một vài đứa nữa đi hát karaoke. Khoảng 8h thì tibu nhận được điện thoại từ một số lạ

- Alo tibu đó hả? Biết em là ai không.

Tibu hơi chần chừ một chút và suy nghĩ, cô bé này giọng Huế có một chút ngọt ngào vì quá nhẹ nhàng.

- Xin lỗi, bạn là ai vậy ạ. Tibu hơi ấp úng và hỏi lại

- Anh này, mới đây mà quên người ta rồi sao. Em giận anh đó nhe

- Nhưng xin lỗi, thật sự mình không biết bạn là ai mà.

Rồi bất chợt...

- Ha ha lừa được anh rồi nhé, thấy em có giống người Huế không?

Giọng Sài gòn, có một chút lai nhẹ nhàng như rót mật vào tai, tibu nhận ra ngay người quen

- Em nhe jenny, dám chọc anh sao. Muốn gì đây

- Em muốn nhiều thứ lắm tibu à. Hehe Nhưng trước hết là em muốn gặp anh, vì em biết anh đang ở Huế.

- Ừ vậy mình gặp nhau đi ha, giờ sao đây nè?

- Để em xuống khách sạn chỗ lớp anh chơi vì em tò mò muốn biết về những người bạn của anh, muốn biết lớp anh như thế nào, rồi hồi nữa anh phải đưa em về lại đó nha.

- Anh đang ở ks xxx nè, em xuống liền hả?

- Nửa tiếng nữa em xuống nè

- OK em, vậy anh ngồi quán cafe cạnh khách sạn đó luôn nha.

Quán cafe đó thì hiện giờ không thể nhớ được tên, chỉ nhớ được rằng cái cách trang trí của quán rất đặc biệt, đậm chất cung đình của Huế, chạy xung quanh quán là một con sông nhân tạo nhỏ cùng các hòn non bọ lớn bé khác nhau. Rất đặc biệt và đặc trưng! Rồi hai thằng ngồi nói chuyện vớ vẩn khoảng hơn 20 phút thì taxi dừng trước quán cafe.

Biết nói làm sao nhỉ... ờ thì trong các bộ phim của nước ngoài hay có cái cảnh một nữ diễn viên chính bước xuống từ xe hơi? Là nó đấy !

Từ taxi, đôi chân của jenny bước ra trước, nó trắng và thon dài thật sự khiến nhiều cô gái phải ganh tỵ khi nhìn thấy, jenny mặc một cái áo thun màu đen rộng và dài đủ để che phủ gần hết cái quần cái quần cộc. Quyến rũ là đây, không phải chỉ riêng tibu mà thật sự Nhân ngồi bên cạnh cũng phải thở oxy.

Đây là cô gái đầu tiên mà tibu cảm thấy đẹp đến mức mình phải chú ý, jenny khác với trong wc quá nhiều, đẹp hơn lộng lẫy hơn và quyến rũ hơn, như là một bông hồng đẹp nhất trong đóa hồng được chọn lựa kỹ nhất.

Mà có lẽ cũng chẳng thể dùng ca từ nào để diễn tả được vẻ đẹp của một người phụ nữa. Khi mà tibu chưa kịp chớp mắt, khi mà Nhân chưa kịp ngậm cái miệng của mình lại thì jenny đã tiếng gần tới chỗ của hai thằng và lên tiếng

- Tibu , nhìn là em nhận ra anh ngay, anh khác với hình mà em nhìn thấy quá nhỉ. hì hì. Kia chắc là anh Nhân phải ko? Anh tibu nhắc về anh suốt.

- Em cũng khác với sự tưởng của anh nhiều lắm đó jenny, ở ngoài đời có vẻ em xinh hơn trong hình, còn cao nữa chứ. Em ở khách sạn nào? Gần đây không? Tibu hỏi lại

- Em ở Imperial á, mấy chị lễ tân trên đó dễ thương lắm. Hì

- Em uống gì, kêu đi jenny. Rồi Nhân cũng lên tiếng

- Em uống trà đào. Trà đào á anh tibu. Hì rồi jenny quay sang nháy mắt với tibu.

Trà đào? Hà, tibu chợt mỉm cười. Món thức uống mà tibu ưa thích nhất, và cũng chỉ mình jenny biết lý do tại sao.

Rồi jenny đứng dậy

- Sorry hai anh nhe, em đi tolet một chút

Khi jenny đi rồi thì Nhân lập tức quay lại, nói với tibu :

- Đờ cờ mờ, oắt thờ phắt

- Gì dậy Nhân, điên rồi hả mày?

- Mày quen nhỏ này ở đâu vậy tibu, sao nó đẹp quá vậy, bộ nó lai tây hả? Nhìn mặt lai đẹp quá. Éc

- Kết rồi hả? Ha ha, mối không? Tao giới thiệu. khà khà. Ừ ông già nói người nước ngoài, lý do quen được thì cũng vớ vẩn lắm, nhưng tao với nó thân lắm. Tại tao kêu lớp mình ra đây thực tập nên nó ra theo nè.

- Cái đệch, ở khách sạn imperial nữa chứ, 5 sao đó mày. Tối nay tính lên ngủ chung với nó hả. Khà khà. Mẹ, mày thì sướng rồi, tao thì khổ, thôi tối nay tao làm vài khói tự ký, để cho thằng anh em sung sướng và hạnh phúc vậy. Ha ha

- Tao với nó bình thường mà, có gì đâu mà mày nói bậy không. Cái thằng.

Một lúc sau thì jenny ra, ba đứa ngồi nói chuyện một hồi thì bắt taxi đi ăn bún. Sau đó lại tản bộ ở trung tâm. Rồi đột ngột Nhân bỏ về trước, chẳng biết là cố tình hay vô ý để tibu và jenny đi với nhau...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...