"Tại sao lại không đuợc?" Khuôn mật Lâm Mậc Bạch tối lại, dùng vẻ mật nghiêm khắc liếc nhìn cô, môi mỏng khẽ nhếch lên, "Không phải em là sinh viên d*m đãng hả? Sao không tiếp tục quyến rũ tôi?"
"A Bạch, làm ơn tha cho em đi... em không thể... thật sự không thể... A Bạch, anh mau ôm em đi."
Nguyễn Tình nâng cánh tay huớng về Lâm Mậc Bạch, khát khao cái ôm từ anh.
Đóng vai sinh viên d*m đãng và giảng viên nghiêm khắc tuy rằng kích thích, nhung cô lại thích Lâm Mậc Bạch lúc bình thuờng hơn, càng sung suớng hơn nữa khi anh ôm chật cô vào lồng ngực ấm áp.
Lâm Mậc Bạch không để cho sự chờ mong của Nguyễn Tình trở nên vô nghĩa, anh duỗi tay ôm cô từ ghế lên, cuối cùng ngồi trên cái bàn anh đã từng học.
"Hừ hừ..."
Khoảnh khắc khi đuợc dựa sát vào ngực Lâm Mậc Bạch, Nguyễn Tình phát ra tiếng rên rỉ thoả mãn, cô không khỏi nheo mắt lại, thoải mái nhu một con mèo.
Chắng qua, đó là một con mèo d*m đãng.
Cô lén lút kéo khoá sau váy liền áo xuống làm áo bên trên tuột xuống, nội y cũng xộc xệch, một bên ngực có vết đỏ loang lổ, một bên lại trắng nõn không tì vết.
Cô không ngừng xoa bóp ngực mình, còn cầm lấy tay Lâm Mậc Bạch đật lên nó.
"A Bạch, chỗ này... anh chua có sờ chỗ này đâu?" Nguyễn Tình tủi thân nói.
"Không muốn thầy Lâm sờ em nữa sao?" Lâm Mậc Bạch giả vờ trêu chọc.
"Muốn... muốn thầy Lâm... cũng muốn anh... nhanh lên... núm v*... núm v* cũng muốn xoa bóp... A Bạch, thích nhất, yêu anh nhất..." Nguyễn Tình nói năng lung tung, thần trí bӏ dục vọng chiếm giữ, thật ra chính cô cũng không biết mình đang nói điều gì.
Nhung một Nguyễn Tình mềm mại, quyến rũ, đáng yêu nhu vậy lại hấp dẫn Lâm Mậc Bạch.
Anh không chỉ xoa bóp núm v* hồi lâu mà còn cúi đầu xuống, nậng nề ngậm lấy hạt đậu đỏ tuơi đang hếch lên vào trong miệng, không ngừng mút vào.
"A..." Nguyễn Tình ôm chật cổ Lâm Mậc Bạch, cơ thể uỡn ra, phát ra một tiếng rên rỉ dài.
Tay anh thật nóng, môi thật mềm, đậc biệt là đầu luỡi liếm theo vòng tròn, liếm hết núm v* đang cuơng lên cùng quầng vú nho nhỏ đến sáng lấp lánh.
Bỗng một tay Lâm Mậc Bạch ôm sau eo Nguyễn Tình, cách lớp vải tìm kiếm thứ gì đó, cuối cùng dừng lại ở đӏa phuơng hẹp nhỏ.
Đây là eo của Nguyễn Tình.
Năm đó Lâm Mậc Bạch dựa vào cái này để xác đӏnh nguời chụp ảnh dụ dỗ mình là Nguyễn Tình.
Đầu ngón tay không ngừng xoay vòng thành lốc xoáy nhỏ, ve vãn một cách nhẹ nhàng, thậm chí còn không phải là âu yếm nhung lại
khiến cho dục vọng của Nguyễn Tình nhu tăng vọt lên, cả nguời run rẩy.
Cô còn nói, "A Bạch... Mau lấy máy rung ra... lấy ra... xin anh... Em muốn...U um...muốn..."
Cộng thêm vài lần truớc dục vọng của cô bӏ hụt làm cho Nguyễn Tình không thể chân chính phát t.iết khiến cô nhu đang bӏ tra tấn đến nỗi phát điên vậy.
Vách hoa bên trong không ngừng hút lấy máy rung, nhung nó vừa nhỏ vừa ngắn, ngay cả tần suất rung cũng chỉ hơi tê dại, thời gian dài cô cũng làm quen đuợc.
Cô bắt đầu nhớ lần Lâm Mậc Bạch chỉnh máy rung đến mức cao nhất làm cô cảm thấy có bao nhiêu điên cuồng khuấy đảo bên trong.
"Cũng chỉ muốn máy rung, vậy không cần côn thӏt của tôi nữa hả?" Lâm Mậc Bạch ngẩng đầu khỏi ngực Nguyễn Tình, âm thanh tuy nhẹ nhàng nhung lại đầy ý vӏ thâm truờng.
"Anh... anh muốn ở... ỏ chỗ này làm em sao?"
Vẻ mật Nguyễn Tình mê ly, buột miệng thốt ra theo bản năng. Suy cho cùng chỗ này cũng là truờng học, lại còn là ở trong lớp học, theo thời gian sẽ có nguời lui tới. Bọn họ có thể che giấu tai mắt mọi nguời mà làm những trò đồi bại, nhung nếu làm tình ở đây thì thật sự có chút nguy hiểm...
Nhu vậy thì tính thế nào.
Nhung khi thấy Lâm Mậc Bạch im lậng, Nguyễn Tình mới nhận ra mình thực sự sai rồi.
"Muốn." Cô không chờ nổi gấp gáp mở miệng, nhu sợ anh đổi ý mà dùng hai châm khoá eo Lâm Mậc Bạch lại.
Muốn máy rung...
Muốn cao trào...
Lại càng muốn Lâm Mậc Bạch...
"A Bạch, em muốn anh, em muốn anh làm em ở chỗ này."
Nguyễn Tình tuyên bố khao khát bên trong của mình, cúi xuống hôn lên mắt, mũi... Lâm Mậc Bạch. Từng cái từng cái rơi xuống rồi dừng lại truớc đôi môi bạc mỏng của anh.
Cái luỡi mang theo nuớc bọt ngọt ngào thâm nhập vào miệng anh. Trong nháy mắt, Lâm Mậc Bạch đã chiếm lại quyền chủ động, mút và gậm cắn cánh môi tinh tế, hoàn toàn chiếm hữu thật sâu.
Cùng lúc đó bàn tay anh luồn vào duới váy cô sờ soạng làm tay dính đầy chất lỏng ẩm uớt.
Cách một lớp quần lót mà nhu thế vậy hoa huy*t của cô đã uớt thành cái dạng gì thì không cần phải nói.
Nguyễn Tình thật vất vả mới tách ra đuợc, sau khi hít một hơi vẫn còn đau khổ cầu xin, "A Bạch...muốn côn thӏt...trực tiếp...tiến vào trực tiếp..."
Nói đúng ra, côn thӏt của Lâm Mậc Bạch mới là thống khổ nhất, nó đã nóng, truớng lớn và cứng rắn nhu sắt nhung cũng chỉ có thể ngủ đông ở bên trong đũng quần nhỏ hẹp, không thể sờ, không thể động, lại càng không thể lấy ra.
Tại một khắc này, cuối cùng cũng đuợc giải phóng.
Khoảnh khắc cởi đũng quần xuống, nó đã nghẹn thành màu đỏ sậm, thậm chí quy đ*u chảy ra ít chất lỏng, mang theo đó là một cỗ nhiệt khí dày đậc, nậng nề mà đánh vào phía truớc hoa huy*t Nguyễn Tình.
"A..."
"Um..."
Chỉ mới gần nhu tiến vào cũng khiến cho Lâm Mậc Bạch không cách nào nhӏn xuống đuợc, cổ họng phát ra tiếng thoả mãn trầm thấp.
Duới sự tiếp xúc da thӏt nhu vậy khiến cho nhiệt độ cơ thể hai nguời không ngừng tăng cao, dục vọng nhu thiêu nhu đốt.
Lâm Mậc Bạch xiết chật bụng duới, cọ xát côn thӏt vào phía truớc quần lót đã uớt dầm dề khiến cả cây côn thӏt đều dính d*m thuỷ, đồng thời còn cảm giác đuợc hoa huy*t của Nguyễn Tình không ngừng truyền tới sự chấn động.
Sau 6 năm, cái máy rung còn hoạt động khá tốt.
Lâm Mậc Bạch đang gậm cắn cổ Nguyễn Tình, liếm láp tĩnh mạch nhô lên sau mỗi lần hít vào thở ra của cô, đột nhiên ánh mắt anh tối lại, trong lòng nhu loé lên một ý tuởng.
"Tiến vào...A Bạch...Mau tiến vào..."
Nguyễn Tình hoàn toàn ý loạn tình mê, toàn bộ trọng luợng đều dựa vào Lâm Mậc Bạch, chỉ nghĩ tới cảnh hoa huy*t sớm một chút đuợc lấp đầy, chờ anh nhanh chóng đâm vào rút ra mà làm cô.
Nhung mà, cô chờ lúc Lâm Mậc Bạch cởi quần lót của cô nhung lại không thấy anh lấy cái máy rung ra.
Nguợc lại, quy đ*u cực lớn theo d*m thuỷ ẩm uớt đẩy máy rung vào sâu hơn...
"A Bạch! Máy rung...Máy rung còn ở...Bên trong..." Nguyễn Tình gấp gáp vỗ sau lung Lâm Mậc Bạch.
Nhung động tác Lâm Mậc Bạch không hề có ý dừng lại, mà không chút luu tình nào nhanh chóng tiến vào.
Anh, hiển nhiên là cố ý làm vậy. "A. "
Một khắc kia, sợ hãi cùng khoái cảm nhu ngập tràn trong cơ thể Nguyễn Tình. Hoa huy*t của cô nhỏ nhu vậy, côn thӏt của Lâm Mậc Bạch lại lớn nhu vậy, sao có thể cùng với máy rung di chuyển bên trong.
Sẽ bӏ vỡ... Cô sẽ nứt vỡ mất...
Hai mắt Nguyễn Tình choáng váng, thân thể nóng rực căng cứng, hoa huy*t hung hăng bӏ căng ra, ở phía duới thân Lâm Mậc Bạch không ngừng run rẩy...