Phần 1 : Tốt nhất kh?ng n?n gặp nhau, như thế sẽ kh?ng phải y?u nhau
Bắc Kinh qu? rộng lớn, đi đến đ?u cũng cảm thấy rất xa, nhớ đến ai cũng cảm thấy rất xa. Do đ? ?n Tĩnh cứ lu?n thử kh?ng nhớ đến Đỗ Hiểu Phong, cố t?nh mang t?nh cảm 7 năm đ? n?n lại th?nh một vi?n đ? b? t?, vứt qua ph?a b?n kia thời gian. Khi n?i chuyện với người kh?c, c? cũng chỉ cười nhẹ một c?i. Nhưng c? biết rằng, r? r?ng kh?ng phải thế.
1.
?n Tĩnh nằm tr?n giường, nghe hết b?i ?Bắc Kinh ch?o đ?n bạn? m? c? chỉnh l?m chu?ng b?o thức, rồi mới lề mề b? dậy.
H?m nay l? ng?y cuối tuần, tuần trước c?c bạn học thời phổ th?ng đ? đưa th?ng b?o tr?n ?Mạng nh?n nh?n? (1 trang web của TQ, tựa như facebook), hẹn h?m nay gặp nhau, nghe n?i đ?y l? lần họp đầy đủ rất hiếm c?, nghĩ lại cũng phải, ngay cả một người đ? nhạt dần trong t?m tr? của bạn b? như c? m? cũng được gửi th?ng điệp đến, chứng tỏ buổi gặp mặt n?y đ?ch thật l? rất c? quy m?.
Vốn dĩ ?n Tĩnh kh?ng muốn đi, so với việc c?ng bạn học cũ nhớ lại chuyện xưa, c? muốn ở nh? ngủ một giấc hơn. C? kh?ng c? nhiệt t?nh như T? T?, l?m việc rất cực nhọc, cộng th?m thời gian chen ch?c trong t?u điện ngầm, mỗi ng?y ?n Tĩnh c? ?t nhất 12 tiếng đồng hồ l? ở b?n ngo?i. Thủ đ? Bắc Kinh to lớn với đầy những dấu t?ch lịch sử m? bấy l?u nay được c? xem l? niềm tự h?o, giờ đ?y lại trở th?nh một g?nh nặng.
Bắc Kinh qu? lớn rồi, đi đến đ?u cũng cảm thấy rất xa, nhớ đến ai cũng cảm thấy rất xa. Do đ? ?n Tĩnh cứ lu?n thử kh?ng nhớ đến Đỗ Hiểu Phong, cố t?nh mang t?nh cảm 7 năm đ? n?n lại th?nh một vi?n đ? b? t?, vứt qua ph?a b?n kia thời gian. Khi tr? chuyện với người kh?c, cũng chỉ giả vờ xem đ? l? niềm si m? ng?y ng? của thời ni?n thiếu, nhoẽn m?i cười nhẹ, rồi cảm th?n hai tiếng phải chi đời người chỉ như l?c mới gặp.
Nhưng c? biết, r? r?ng kh?ng phải.
?n Tĩnh v? Đỗ Hiểu Phong mới chia tay năm ngo?i, họ bắt đầu quen nhau v?o năm lớp 11, l?c chia tay th? cũng đ? ra x? hội l?m việc 2 năm. Khi ?n Tĩnh đ?a rằng hay l? tranh thủ ng?y tổ chức Olympic đ?m cưới lu?n thể, Đỗ Hiểu Phong đ? th?ch người kh?c. Rất bất lực, rất t?n khốc, nhưng đ? vẫn l? việc m? biết bao người đ? từng trải qua, để đến khi t?m T? T? ra t?m sự, ?n Tĩnh thật sự kh?ng n?i được lời n?o nữa. Bao nhi?u t?nh từ tươi đẹp như đau buồn, x?t xa, ai o?n kết hợp lại với nhau, cũng chỉ để hiển thị một sự thật đơn giản: Đỗ Hiểu Phong kh?ng y?u c? nữa, anh đ? th?ch người kh?c, v? đ? đ? c?.
?n Tĩnh đ? gặp qua c? g?i đ?, kh?ng thể n?i l? rất xinh đẹp, nhưng rất dễ thương, rất hay cười, th?ch nhảy nh?t quanh Đỗ Hiểu Phong khi dạo phố c?ng anh, l?c th? ở b?n tr?i, l?c th? qua b?n phải. ?n Tĩnh đứng nh?n họ từ xa, nghĩ thầm, ồ, hiện giờ anh ấy th?ch kiểu con g?i như thế ?, sau đ? quay lưng rời khỏi.
C? nh?n thấy họ khi đứng nấp ở gần nh? Đỗ Hiểu Phong, ph?a ngo?i căn hộ c? một bụi hoa đinh hương, sau khi tốt nghiệp ra thu? nh?, Đỗ Hiểu Phong đ? nhắm ngay v?o nơi n?y, anh n?i m?i hương của đinh hương rất giống m?i hương của ?n Tĩnh, sống ở đ?y mỗi ng?y đi ngang qua bụi đinh hương n?y đểu c? thể nhớ đến c?.
Nhưng giờ đ?y, ?n Tĩnh đứng nấp ngay sau bụi đinh hương đ?, nhưng Đỗ Hiểu Phong lại kh?ng hề ph?t hiện ra c?. Anh chỉ nắm tay bạn g?i mới của m?nh, lấy ch?a kh?a ra, mở cửa nh?. M?c kh?a anh sử dụng vẫn c?n l? con CS cũ, l? của ?n Tĩnh mua tặng anh.
7 năm t?nh cảm kh?ng cho c? dễ d?ng bu?ng tay như vậy, l?c đ? T? T? ra chủ ? cho c?, mỗi ng?y đều l?n MSN gửi cho c? những b?i viết l?m thế n?o đ?nh bại kẻ thứ ba gi?nh lại bạn trai để c? tham khảo. Nhưng khi nh?n thấy những đau khổ kh?c nhau của người kh?c, ?n Tĩnh chỉ cảm thấy như ch?nh m?nh đ? trải qua, c?ng họ rơi v?i giọt lệ, rồi th? mắng theo ?Tiểu tam năm n?o cũng c?, gần đ?y đặc biệt nhiều.?
?n Tĩnh cũng rất muốn bảo vệ t?nh y?u của m?nh, nhưng khi nh?n thấy c? g?i đ?, c? đ? từ bỏ ? định. Bảo c? phải l?m thế n?o? Đội n?n lưỡi trai, mặc ?o thun m?u ch?i l?a, quần bảy ph?n, nhảy qua nhảy lại b?n cạnh Đỗ Hiểu Phong? L?m cho m?nh đ?ng thương một ch?t, lợi dụng lương t?m v? l?ng từ bi của Đỗ Hiểu Phon? Hay l? lấy l? do l?m lần cuối c?ng, sau đ? cố t?nh để cho c? g?i đ? nh?n thấy? Những thứ n?y kh?ng chừng sẽ c? hiệu quả đối với Đỗ Hiểu Phong, nhưng bản th?n ?n Tĩnh lại kh?ng chịu nổi.
Đỗ Hiểu Phong l? mối t?nh đầu của c?, c? đ? d?nh trọn tất cả những mộng ước tươi đẹp của m?nh v?o anh. Do đ?, c?i m? Đỗ Hiểu Phong ph? vỡ, kh?ng chỉ l? 7 năm quyến luyến của họ, m? c?n l? t?nh cảm ?m dịu trong tr?i tim c?, đ?y l? m?i m?i cũng kh?ng thể t?m lại được. Vốn dĩ ?n Tĩnh cảm thấy t?nh y?u đầu đời cũng giống như hạt thủy tinh vậy, bất kể sau n?y c? trải qua t?nh y?u như thế n?o, cũng vẫn sẽ ph?t ra luồng s?ng m?i kh?ng tắt lịm, nhưng giờ đ?y c? đ? biết, đ? chẳng qua l? giọt nước m? m?nh n?ng niu trong tay, hễ bu?ng lỏng một ch?t, th? sẽ kh?ng c?n nữa.
Hoặc giả ai ai cũng hưởng thụ t?nh y?u đầu đời, bất kể th?nh c?ng hay thất bại, bất kể trải qua nổi ngượng ng?ng ra sao, bất kể người đ? trở th?nh thế n?o, th? nhiều năm sau, vẫn sẽ mỉm cười khi nhắc lại, kh?ng thể n?o qu?n. T? T? ch?nh l? như thế, c? cứ th?ch n?i về Mạnh Ph?m, đ? cũng l? bạn học c?ng lớp của họ, l? một ch?ng trai rất thanh t?, rất y?n tĩnh, mối t?nh đầu của anh ch?nh l? T? T?, nhưng T? T? lại kh?ng đến với anh. L?c đ? T? T? th?ch một bạn nam đặc biệt vui t?nh, một tiền đạo của đội b?ng đ? trường, họ đặt biệt danh cho anh l? ?T?c cầu tiểu tướng?. truyện copy từ truyenfull.vn
?L?c đ? Mạnh Ph?m đ? rất nhiều lần hỏi ?n Tĩnh số điện thoại của m?nh, đ?ng kh?ng?? Đ?i mắt T? T? s?ng rỡ l?n khi nhắc đến đoạn n?y, mang theo sự nghịch ngợm vốn c? của c?, tr?ng vẫn như một tiểu c? nương mười mấy tuổi vậy.
?Phải đ?.? ?n Tĩnh lu?n rất phối hợp c?u hỏi của c?.
Mắt T? T? đầy t?nh cảm, n?t mặt m?n nguyện, c? cười n?i: ?Nhưng bạn ấy lại chưa gọi cho m?nh lần n?o hết, chỉ c? v?i lần, m?nh bắt m?y l?n nhưng đầu d?y b?n kia kh?ng n?i g? cả, nhất định l? bạn ấy. Mạnh Ph?m ch?nh l? thế, bạn ấy qu? mắc cỡ rồi, nếu kh?ng kh?ng chừng m?nh v? bạn ấy đ? quen nhau rồi! Haiz, thật ra rất nhiều bạn g?i kh?c trong lớp th?ch bạn ấy, phải kh?ng??
?Phải đ?.? ?n Tĩnh đ?p.
Đoạn đối thoại n?y đ? lặp lại rất nhiều lần rồi, ?n Tĩnh biết, tiếp theo đ?y T? T? sẽ bắt đầu kể chuyện của t?c cầu tiểu tướng, v? c? vẫn sẽ n?i th?m rất nhiều lần ?Phải đ?.?
V? đương nhi?n, T? T? cũng rất phối hợp ?n Tĩnh.
?Bạn ấy hạnh ph?c nhất rồi! Đỗ Hiểu Phong ch?nh l? mối t?nh đầu của bạn ấy! Mối t?nh đầu duy tr? cho đến b?y giờ, tuyệt đối l? một kỳ t?ch! Đ?ng kh?ng?? Mỗi lần T? T? đều phải tỏ vẻ ?chuyện kh? tin nhưng c? thật? như thế, những người xung quanh cũng nhất định sẽ phụ họa theo với n?t mặt ngưỡng mộ. Kết quả l? khi đến phi?n ?n Tĩnh n?i về mối t?nh đầu của m?nh, c? cũng chỉ c? thể n?i ?Phải đ?.
Nhưng ?n Tĩnh rất m?n nguyện, bấy l?u nay c? vẫn rất m?n nguyện với t?nh y?u đầu đời của m?nh. Người đầu ti?n m?nh th?ch, ch?nh l? người cuối c?ng của m?nh, mối t?nh ho?n mỹ như thế ngay cả bản th?n ?n Tĩnh cũng cảm thấy kh?ng thể tin, để rồi dần dần qu?n mất những vấn đề đ? sản sinh ở ph?a sau thời gian. V? thế, mặc d? c? cũng rất muốn n?i cho mọi người nghe về Đỗ Hiểu Phong, giống như T? T? đ? n?i về Mạnh Ph?m v? t?c cầu tiểu tướng, nhưng mỗi lần đều bị T? T? gi?nh trước gi?p c? d?ng v?i lời ngắn gọn t?m tắt hết truyện, song c? cũng vui vẻ phối hợp. Dẫu sao th? mối t?nh đầu của người kh?c đều chỉ c?n lại c?u chuyện, của c? lại l? sự thật vẫn đang tiếp diễn.
Giờ đ?y t?nh y?u đầu ti?n của c? cũng đ? trở th?nh c?u chuyện, nhưng m?i m?i c? cũng kh?ng kể cho bất kỳ ai nghe c?u chuyện n?y. Bởi v?, quen nhau đến độ tuổi kh?ng c?n n?n được gọi l? mối t?nh đầu nữa mới kết th?c, th? đ? kh?ng c?n l? c?u chuyện nữa, m? l? một tr? cười ngượng ng?ng.
Ngay trong l?c đang đắm ch?m trong những chua ch?t n?y th? T? T? đ? gọi đến. ??n Tĩnh, dậy rồi chứ? Đừng đổi ? nha! Đ? n?i l? đi đ?, bạn kh?ng đi những người kh?c nhất định sẽ lại n?i, n?i Đỗ Hiểu Phong bỏ bạn, bạn sụp đổ kh?ng đứng l?n lại được, kh?ng thể đối mặt với hắn nữa.?
?L?m g? c?, chỉ l? đang chọn quần ?o.? ?n Tĩnh ngồi dậy, t?m đại một c?i cớ.
?Vậy th? được! Mặc đẹp một ch?t! Lần trước tụi m?nh c? đến Yansha mua c?i v?y đ?, mặc c?i đ? đi!? T? T? tự ra chủ ?.
?Được, được.? ?n Tĩnh vừa cười vừa c?p m?y.
C? mở tủ quần ?o ra, kiếm chiếc v?y Ports đ?, kh? đắt đấy, những hai ng?n đồng, đ? l? chiếc v?y c? đ? cắn răng mua về khi mới chia tay. ?n Tĩnh mặc n? v?o, k?o d?y l?n, soi gương, bất gi?c bật cười. Phần eo đ? rộng đến hơn hai tấc, một năm nay c? đ? ốm đến vậy sao, quả nhi?n l? trong tương tư, ?o quần dần rộng.
?n Tĩnh cởi bỏ v?y ra, chọn cho m?nh một chiếc ?o c?nh dơi th?ng thường. Thật ra h?m nay cho d? c? c? biểu hiện ra như thế n?o th? cũng l? đang n?i dối m? th?i, những lời của T? T? mới l? sự thật: Đỗ Hiểu Phong bỏ c?, c? sụp đổ kh?ng đứng l?n lại đước, kh?ng thể đối mặt với anh.
?n Tĩnh c? hơi hối hận nhận lời T? T? để tỏ r? sức mạnh rồi.
2.
?n Tĩnh đến muộn một ch?t, chưa kịp bước v?o ph?ng ri?ng th? đ? bị T? T? ra đi toilet k?o lại.
?Bạn mặc như vậy sao?!? T? T? kinh ngạc k?o tay ?o của ?n Tĩnh l?n n?i.
?Sao vậy, cũng được m??? ?n Tĩnh bật cười đ?nh tay T? T? xuống.
?M?nh phục bạn lu?n rồi! Kiểu n?o cũng phải trang điểm một ch?t chứ!? T? T? tr?n mắt nh?n trần nh?.
?Giống người vợ bị ruồng bỏ?? ?n Tĩnh chỉ l? muốn n?i đ?a, nhưng tr?i tim lại bất gi?c thấy kh? chịu.
T? T? kh?ng nh?n ra được sắc mặt của ?n Tĩnh, c? th?nh thật gật đầu, rồi k?o ?n Tĩnh v?o nh? vệ sinh.
Bước tr?n h?nh lang chật hẹp, ma sai quỷ khiến thế n?o đ?, ?n Tĩnh chợt hỏi: ?Anh ấy đến chưa??
?Đến rồi.? T? T? mở cửa ph?ng vệ sinh nữ ra, quay đầu qua n?i: ?Y?n t?m, chỉ đi một m?nh, kh?ng c? gia quyến.?
?n Tĩnh thở ph? theo tiềm thức, nước đ? ngập đến cổ rồi c? mới biết, bản th?n kh?ng c? ki?n cường như m?nh đ? tưởng. Đau khổ rất gần, y?u đương qu? xa, khi c?n chưa chỉnh l? đ?ng ho?ng t?m trạng của m?nh, đ?ch thật l? gặp nhau chi bằng tưởng nhớ.
T? T? đưa t?i trang điểm cho ?n Tĩnh, nh?n c? vẽ l?ng mi một c?ch thong dong, T? T? n?i: ?Đỗ Hiểu Phong kh?ng thay đổi g? nhiều, vẫn như thế, nh?n thấy m?nh hắn c? hơi ngượng, l?c ch?o m?nh cũng kh?ng d?m ngẩng đầu l?n, hắn sợ m?nh mắng hắn.?
?Anh ấy kh?ng sợ.? ?n Tĩnh bặm bặm m?i rồi n?i, ?Sợ th? anh ấy đ? kh?ng đến.?
?Tại sao? Haiz, thoa th?m son b?ng v?o.? T? T? lấy c?y son b?ng hiệu Shu Uemura đưa cho ?n Tĩnh.
?T?nh nh?n cũ m? c? sức mạnh lớn như vậy th? l?m g? c?n l? t?nh nh?n cũ?? ?n Tĩnh n?i nhạt nhẽo.
?C?i đ? kh?c! Bạn l? mối t?nh đầu của hắn m?!? T? T? kh?ng chịu thua m? n?i.
?Mối t?nh đầu của tụi m?nh, đại kh?i l? đ? kết th?c v?o năm 17 tuổi rồi.? ?n Tĩnh xoay nắp son lại, nh?n nh?n hiệu Shu Uemura, c? cười n?i: ?Bắt đầu từ khi n?o m? bạn d?ng mỹ phẩm cao cấp thế n?y thế??
?H?m qua.? T? T? chớp chớp mắt n?i, ?Họp nh?m bạn b? l? nhất định phải bỏ vốn th?i, ăn diện của nữ sinh lớp ch?ng ta h?m nay gộp lại, tuyệt đối đủ mua một chiếc Polo!?
?Xe ph?i nữ?? ?n Tĩnh bật cười.
?Đ?ng, nhưng m? bạn th셔 T? T? xem x?t ?n Tĩnh từ đầu đến ch?n, ?Chỉ đủ cống hiến c?i tay l?i.?
?n Tĩnh nh?o T? T? một c?i, hai người bật cười, nắm tay nhau c?ng ra ngo?i.
?H?m nay c? lẽ Mạnh Ph?m cũng sẽ đến!? T? T? n?i với vẻ mơ mộng.
??, h?nh như từ sau khi tốt nghiệp th? kh?ng gặp lại bạn ấy nữa, bạn ấy đang l?m g? vậy?? ?n Tĩnh n?i m? t?m đ? kh?ng c?n ở nguy?n vị nữa, đ? ng?y c?ng đến gần căn ph?ng đ?, c? lại bắt đầu thấp thỏm rồi.
?L?m trong ph?ng tạp ch? đ?! Bạn qu?n rồi sao? Lần trước họp mặt c? n?i rồi m?, m?nh c?n cố t?nh mua một quyển tạp ch? của họ để xem nữa!? T? T? kinh ngạc trước mức độ mau qu?n của ?n Tĩnh, ?C? một b?i du k? của bạn ấy viết, giới thiệu về đảo Nam ?, cậu c?n khen văn phong của bạn ấy m?!?
??, phải.? ?n Tĩnh ngơ ng?c nh?n nấm cửa tr?n xoe, họ đ? đi đến trước cửa ph?ng, ?n Tĩnh cảm thấy nhịp tim của m?nh r? r?ng đến kh?ng thể che giấu.
?H?m nay bạn ấy m? c? đến, m?nh sẽ hỏi bạn ấy đảo Nam ? chơi c? vui kh?ng, nhất định l? bạn ấy sẽ giật m?nh, kh?ng ngờ l? m?nh sẽ đọc b?i viết của bạn ấy!? T? T? vừa n?i vừa mở cửa ra.
Ngay trong gi?y ph?t cửa ph?ng h? mở, ?n Tĩnh cảm thấy cảnh tượng trước mắt như một thước phim quay chậm trong phim điện ảnh. Kh?c với ?nh đ?n v?ng ngo?i h?nh lang, b?n trong ?nh s?ng rực rỡ, chiếu rọi ra ngo?i, thậm ch? khiến c? kh?ng thể kh?ng nh?u mắt lại. Tiếng cười n?i đồng loạt ?a ra, quả thật l? rất đ?ng người, chiếc b?n tr?n lớn ở giữa ph?ng đ? chật k?n, những gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ. Song ch?nh trong quần người n?y, dẫu cho ?n Tĩnh kh?ng hề muốn, nhưng c? vẫn đ? nh?n thấy Đỗ Hiểu Phong đầu ti?n.
C? lẽ Đỗ Hiểu Phong đ? nh?n thấy c?, cũng c? lẽ l? kh?ng. Thời gian ?nh mắt họ giao nhau qu? ngắn, đến mức kh?ng c?ch n?o x?c định, họ c? thật sự c? một gi?y ph?t cỏn con n?o l? nh?n về nhau chưa.
Bạn b? rất nhiệt t?nh ch?o hỏi ?n Tĩnh, c? cười đ?p lại mọi người, lớp trưởng sắp xếp cho th?m chỗ ngồi. Đa phần mọi người c? mặt đều biết họ đ? chia tay, n?n cũng kh?ng c?n ?p ?n Tĩnh v? Đỗ Hiểu Phong phải ngồi cạnh nhau như l?c trước nữa, ?n Tĩnh đi ngang qua Đỗ Hiểu Phong, ngồi b?n cạnh T? T?, giữa họ, c?ch nhau ba người.
??n Tĩnh chẳng thay đổi ch?t n?o cả!? C?c bạn nữ ch? ch?e n?i với nhau.
?Vậy ??? ?n Tĩnh cười nhạt nhẽo. Lời n?i như thế kh?ng thể n?i r? c? phải đang khen hay kh?ng, c? lẽ l? n?i c? tr?ng c? vẻ c?n nhỏ, vẫn như l?c c?n đi học, nhưng con g?i đ? hai mươi mấy tuổi, thế n?o cũng phải xinh đẹp hơn chăng?
?Đỗ Hiểu Phong th? đ? đẹp trai hơn đấy!?
Đỗ Hiểu Phong cười, ?n Tĩnh n?ng ly tr? l?n, rất tự nhi?n, nhưng tr?i tim lại c? hơi run l?n.
Quả nhi?n, c? kh?ng thay đổi, nhưng anh đ? thay đổi rồi. Người bước ra sớm hơn, lu?n lu?n thoải m?i hơn.
Lớp trưởng đi qua một g?c nghe điện thoại, sau đ? trở về chỗ ngồi v? n?i: ?Ti?u Lỗi c?n đang tr?n đường đến, n? n?i sẽ tới muộn, bảo ch?ng ta đừng đợi n? ăn nữa, l?t nữa sẽ gặp ch?ng ta ở b?n KTV.?
?Vậy c?n Mạnh Ph?m?? ?n Tĩnh hỏi, c? biết T? T? nhất định rất muốn nghe tin tức về Mạnh Ph?m, nhưng bản th?n lại kh?ng d?m hỏi.
?Chắc l? cũng đến, m?nh kh?ng li?n lạc được với bạn ấy, bảo Ti?u Lỗi b?o tin rồi.? Lớp trưởng n?i. T? T? nh?n ?n Tĩnh một c?i với ? cảm k?ch, nhưng c? c?n chưa kịp thu lại thần sắc vui mừng của m?nh th? đ? bị điểm danh rồi.
?M?nh nhớ ban đầu Mạnh Phảm th?ch T? T? đ?ng kh?ng!? Mọi người ph? l?n cười, g? m? T? T? ửng hồng: ?Đừng c? n?i bậy!?
?L?m g? c? n?i bậy! Mối t?nh đầu của Mạnh Ph?m ch?nh l? bạn! L?c đ? cậu ấy suốt ng?y xin m?nh sắp xếp cho hai người trực nhật chung!?
Lớp ph? vệ sinh đứng ra chứng minh, khi T? T? v? Mạnh Ph?m trực nhật, ?n Tĩnh sẽ ngồi trong lớp học đợi họ. Giờ đ?y c? c?n c? thể thấp tho?ng nhớ ra cảnh tượng l?c đ?, ho?ng h?n rọi v?o ph?ng học một m?u v?ng mơ ảo, r?m cửa bị gi? thổi phất phơ, đại kh?i l? v? c? hơi mắc cỡ, Mạnh Ph?m v? T? T? đứng ở hai đầu của bảng đen, lau bảng một c?ch rất kh?ng tự nhi?n. Động t?c của hai người rất chậm, vừa lau vừa từ từ đến ần nhau. C? nhiều l?c, v? qu? ch? t?m v?o động t?c của đối phương m? họ bất cẩn l?m rơi hộp phấn, cả hai vội v?ng nhặt l?n, ?n Tĩnh thấy thế b?n ngồi cười l?n.
Mọi người c?ng chọc nhiều hơn, T? T? ứng ph? kh?ng lại, nhưng đằng sau ?nh mắt xấu hổ kia lại tỏa ra một ? cười ấm ?p, d?u dịu. ?n Tĩnh c? hơi ngưỡng mộ T? T?.
?T? T?, sao cậu lại th?ch t?n đ? banh lớp 2 thế? Mạnh Ph?m chờ cậu cả 2 năm trời đ?!?
?M?nh đ?u c? biết bạn ấy th?ch m?nh?.? T? T? ậm ừ n?i.
?Sao lại kh?ng biết! Cả lớp đều biết Mạnh Ph?m th?ch bạn!?
?Bạn ấy đ?u c? n?i với m?nh đ?u!? T? T? biện minh.
?Mạnh Ph?m qu? trầm lặng rồi! Tiếc thật, nếu kh?ng hai bạn th?nh một cặp th? hay biết mấy!?
?Th? đ?! Lời cho t?n lớp 2 kia rồi!?
?Sao lớp ch?ng ta lại chẳng c? đ?i n?o th?nh hết vậy!?
?C? m?! Chẳng phải Đỗ Hiểu Phong v? ?n Tĩnh đều l? mối t?nh đầu sao!?
Mỗi người một c?u đột nhi?n phun ra một lời l?m tiếng n?i im bặt, mọi ?nh nh?n đều lũ lượt quay sang Đỗ Hiểu Phong v? ?n Tĩnh. Đỗ Hiểu Phong n?t mặt như đang trầm tư, c?n ?n Tĩnh th? lần n?y c? thật sự kh?ng biết phải lấy g? để che giấu rồi.
Song ngay trong l?c ?n Tĩnh v? đầu bứt t?c suy nghĩ l?m c?ch n?o để tho?t khỏi t?nh cảnh ngượng ng?ng n?y th? Đỗ Hiểu Phong đ? l?n tiếng, anh hớp một ngụm tr?, khi đặt ly xuống đ? v? t?nh va v?o mảnh kiếng xoay tr?n b?n, ph?t ra một ?m thanh nhỏ.
?Kh?ng phải.? Đỗ Hiểu Phong từ tốn n?i, ?Mối t?nh đầu của m?nh kh?ng phải ?n Tĩnh.?
3.
?Đ?u phải bắt buộc l? hai người quen nhau lu?n th? mới được gọi l? mối t?nh đầu, y?u thầm cũng t?nh vậy! H?m nay m?nh xin thẳng thắn, l?c học qu?n sự m?nh đ? l?n th?ch Lưu H?n Nhi?n! Vốn dĩ định b?y tỏ rồi, kết quả lại bị t?n Ti?u Lỗi gi?nh trước một bước! Đấy, cuối c?ng n? cũng đ?u th?nh c?ng, c?n l?m cản trở m?nh, n?i kh?ng chừng b?y giờ cũng kh?ng biết l? ai với ai ấy chứ!? Đỗ Hiểu Phong cười n?i như đang đ?a.
Mặt của Lưu H?n Nhi?n lập tức ửng đỏ, nh?m con trai bắt đầu ồ l?n, bắt hai người cụng ly cho bằng được. Đỗ Hiểu Phong cũng kh?ng e d?, n?ng ly l?n tới trước mặt Lưu H?n Nhi?n, Lưu H?n Nhi?n đ?n lấy ly, ng?n tay của hai người bất cẩn chạm v?o nhau, cả nh?m lại ph? l?n cười.
?n Tĩnh cũng cười c?ng mọi người, phảng phất những g? đang xảy ra trước mặt kh?ng hề li?n quan đến m?nh. Song ph?a s?u trong đ?i mắt của c? lại kh?ng che giấu được nỗi tuyệt vọng băng lạnh, h?a ra người lui ra chậm hơn sẽ phải bị trọng thương, h?a ra n?t thắt bao năm nay chỉ l? t?m bệnh của một m?nh c?, h?a ra c? kh?ng c? tư c?ch o?n tr?ch, h?a ra, c? căn bản kh?ng phải l? mối t?nh đầu của anh.
?n Tĩnh chưa hề hỏi Đỗ Hiểu Phong về vấn đề t?nh y?u đầu ti?n, c? chỉ biết Đỗ Hiểu Phong chưa từng c? bạn g?i, c? l? người đầu ti?n của anh, anh cũng l? người đầu ti?n của c?. C? lẽ ch?nh v? c?i chữ ?đầu ti?n? đặc biệt v? mới mẻ n?y, khiến cho ?n Tĩnh tin rằng họ l? mối t?nh đầu của nhau.
Đỗ Hiểu Phong l?c xưa kh?ng hề từ tốn như ng?y h?m nay, anh chỉ l? một thiếu ni?n nghịch ngợm th?ch chơi b?ng rỗ, anh ngồi ở ph?a sau ?n Tĩnh, cố t?nh g?c ch?n l?n ghế của c?, ra vẻ rất bảnh bao, n?i chuyện kh?ng hề kh?ch kh?: ?Qu?n mang s?ch Văn Học rồi, xem chung đi.?
?n Tĩnh nh?u m?y, tỏ vẻ kh?ng th?ch, c? cầm s?ch quay ra sau. Họ ngồi nghi?ng người, nằm d?i tr?n b?n c?ng xem một quyển s?ch, tr?ng như rất kh?ng h?i l?ng như thế, nhưng thật chất trong l?ng đều đang thầm vui mừng.
Khi đọc đến một c?u trong b?i thơ ?H? Đường Nguyệt Sắc?: ?Vu thị y?u đồng viện nữ, đ?ng ch?u t?m hứa.? (dịch nghĩa: thế l? ch?ng trai tuấn t? v? c? g?i xinh đẹp, đ? c?ng nhau hẹn ước tr?n chiếc b? du ngoạn) Hai người đều phụt cười, t?n thật của T? T? ch?nh l? T? Viện, c? liền quay đầu ra sau lườm họ, c?c bạn trong lớp thấy họ cười, cũng đều bật cười theo. ?n Tĩnh v? Đỗ Hiểu Phong nh?n nhau một c?i, nụ cười thấm đượm tr?n ?nh mắt kh?e mi, đ? tiết lộ b? mật trong l?ng họ, cảm gi?c th?ch nhau của thời ni?n thiếu, chẳng qua l? bạn nh?n t?i một c?i, t?i nh?n bạn một c?i m? th?i.
C?i chuyện th?ch nhau n?y, khi chưa x?c định th? đo?n, đo?n được ch?n mười phần rồi th? lại c? hơi trốn tr?nh. Trong lớp học, tr?n cầu thang, trong s?n trường, họ v? số lần nh?n nhau như thế, ?n Tĩnh bắt đầu kh?ng d?m đối chọi với Đỗ Hiểu Phong như một đ?i oan gia giống trước đ?y nữa, nhiều lần đi ngang qua nhau, họ đều hoang mang nh?n sang nơi kh?c, đến khi đối phương đ? khuất ở sau lưng rồi th? lại len l?n t?m cơ hội quay đầu lại nh?n.
Sau đ?, vẫn l? Đỗ Hiểu Phong mở lời trước. Đ? l? một buổi s?ng của m?a hạ, cả hai c?ng dựng xe, c? tiếng ve k?u tr?n gốc h?e gi?, chốc chốc ?n Tĩnh lại ngẩng đầu l?n nh?n, kh?ng phải v? sức hấp dẫn của tiếng ve qu? lớn, m? v? ?nh nh?n của Đỗ Hiểu Phong khiến c? hơi khẩn trương. Khu vực để xe với đ?ng đ?c người qua lại l?m Đỗ Hiểu Phong nhễ nhại mồ h?i, anh cứ kh?ng ngừng nh?n đồng hồ, sợ lỡ mất thời cơ m? anh đ? kh? khăn thu xếp.
Xe đ? dần đầy, ?n Tĩnh đ? đeo cặp l?n, nhưng t?n mập của lớp kế b?n vẫn đang lề mề b?p kh?a xe, Đỗ Hiểu Phong thật muốn đ? n? một c?i. Nh?n ?n Tĩnh sắp đi về lớp học, anh lấy hết dũng kh? k?o k?o d?y đeo bao l? của c?, hớp hơi, n?i một c?ch lưu manh: ?N?y, cậu đợi l?t đ?!?
?L?m g??? ?n Tĩnh quay lại hỏi.
???? Đỗ Hiểu Phong ngừng lại một l?c, quay ra sau nh?n, khi đ? x?c định t?n mập đ? kh?ng thể n?o nghe thấy, anh mới hạ thấp giọng n?i, ??n Tĩnh, bạn th?ch m?nh kh?ng? M?nh c? hơi th?ch bạn.?
Mặt trời ng?y h? như đột nhi?n tăng nhiệt, ?n Tĩnh cảm thấy g? m? của m?nh n?ng l?n, c? bặm m?i, đờ đẫn đứng nh?n Đỗ Hiểu Phong, trong l?ng nửa vui, nửa giận.
Th?ch th? th?ch, c?i g? gọi l? hơi th?ch chứ?
?Bạn n?i g? đi chứ!? Mặt của Đỗ Hiểu Phong đ? đỏ ch?n cả rồi, r? r?ng trong mắt to?n l? hy vọng, nhưng lời n?i tu?n ra lại l? c?i kiểu thẹn qu? h?a giận thế n?y.
?Tớ?.?
?n Tĩnh chỉ mới n?i được một chữ th? đ? bị ?m thanh brằng brằng che lấp. Hai người c?ng quay đầu lại nh?n, t?n mập đ? nh?n họ với n?t mặt ngượng ng?ng, chiếc xe đạp của n? đ? l?m ng? hết nguy?n một d?y xe m? họ đ? cực c?ng sắp xếp trước đ?.
?M?y l?m c?i g? vậy!? Đỗ Hiểu Phong s?i s?ng sục.
?Th?i bỏ đi bỏ đi.? ?n Tĩnh bỏ cặp xuống, đi về ph?a đ?.
Đỗ Hiểu Phong lại nghe lời một c?ch thất thường, anh đi theo ?n Tĩnh, c?ng c? dựng lại d?y xe bị ng?.
?N?, l?c n?y bạn n?i g??? Đỗ Hiểu Phong kh?ng k?m được l?ng, lại hỏi.
?n Tĩnh ng?m nga c?u h?t ?Kh?ng y?u nhiều như vậy, chỉ y?u một ch?t ch?t?, c? lắc đầu n?i: ?Đ?u c? g? đ?u.?
?G? m? kh?ng c? g?! Rốt cục bạn c? th?ch m?nh kh?ng??
?n Tĩnh vẫn chỉ ng?m nga c?u h?t đ?, nh?n n?t mặt n?n n?ng khờ khạo của Đỗ Hiểu Phong, c? kh?ng nhịn được, bật cười rồi.
*
*
*
Bước ra qu?n ăn, cả nh?m người n?o nhiệt đi đến chỗ tiếp theo, họ trực tiếp đến KTV. ?n Tĩnh thật sự kh?ng muốn đi tiếp nữa, nhưng T? T? sống chết cũng k?o c? ở lại.
?M?nh đ? c?ng bạn chống đỡ Đỗ Hiểu Phong, thế n?o bạn cũng phải chờ Mạnh Ph?m chung với m?nh!? T? T? cắn răng n?i.
?n Tĩnh kh?ng c?n c?ch n?o kh?c, c? gật đầu, tiện thể nhắc nhở: ?Đừng trợn nữa, l?ng mi giả sắp rớt xuống rồi k?a.?
Đỗ Hiểu Phong của h?m nay, đ? kh?ng c?n sự non nớt của l?c trước nữa. Kh?c dạo nhạc quen thuộc mang qu? khứ của thiếu ni?n xuy?n qua kh?ng gian đến với thực tại, ?n Tĩnh xoa xoa th?i dương, chẳng biết l? ai lại bấm ngay b?i h?t xưa như tr?i đất n?y.
? ?Chỉ y?u một ch?t ch?t?, Đỗ Hiểu Phong v? Lưu H?n Nhi?n song ca đi!? Nh?m con trai vẫn chưa chịu bỏ qua tr? đ?a l?c n?y, nh?n họ bị mọi người đẩy ra ph?a trước m?n h?nh, ?n Tĩnh l?ng nh?n sang hướng kh?c. Cũng đ?u c? g?, chỉ l? h?t một b?i th?i. ?n Tĩnh đ?ch thật đ? nghĩ như thế, song, khi điệu nhạc ?Kh?ng y?u nhiều như vậy, chỉ y?u một ch?t ch?t? vang l?n, c? thật sự kh?ng chống chịu được nữa. Gương mặt của Vu Khải Hiền trong m?n h?nh dần dần lu mờ, biết bao nhi?u b?i t?nh ca song ca, tại sao cứ phải l? b?i n?y chứ?
T? T? k?o tay ?n Tĩnh lại khi c? định đứng l?n: ?Đừng đi, b?y giờ m? đi tức l? bạn thua, trước đ? đều sẽ ph? c?ng v? ?ch.?
?M?nh muốn đi vệ sinh.? ?n Tĩnh n?n nước mắt lại, miễn cưỡng mỉm cười n?i.
?Nhịn một l?t đi, gấp vậy sao?? T? T? kh?ng mấy tin lời ?n Tĩnh.
?Thật, đau bụng.?
Tim cũng đau.
?n Tĩnh đứng l?n, d?ng tư th?i m? c? tự cho l? nho nh? nhất, rời khỏi ph?ng một c?ch tả tơi.
Đứng trong ph?ng vệ sinh, ?n Tĩnh muốn d?ng nước rửa mặt, nhưng khi nh?n lớp trang điểm nhạt nhưng đắt đỏ tr?n mặt m?nh từ trong gương, c? đ?nh bất lực ngẩng cao đầu.
Nghe n?i chỉ cần d?ng sức mở to mắt th? nước mắt sẽ c? thể kh?ng rơi ra, thế l? ?n Tĩnh đ? trưng mắt nh?n chằm chằm ngọn đ?n tr?n trần. C? duy tr? tư thế n?y mười ph?t, nước mắt quả nhi?n kh?ng rơi xuống, d?ng nước đắng ch?t đ? đ? th?ng qua xoang mũi, chảy ngược v?o tim.
Tuy rất kh?ng c? ch? kh?, nhưng c? đ?ch thật đ? kh?ng k?m n?n được nổi đau, lời của Đỗ Hiểu Phong đ? đẩy lại hết tất cả những qu? khứ m? c? tr?n trọng. ?n Tĩnh đau cho c? g?i đứng ở đầu b?n kia của thời gian, c? g?i mười s?u tuổi với nụ cười tươi tắn trong khu vực đậu xe năm xưa.
Đỗ Hiểu Phong, Đỗ Hiểu Phong? tiếng gọi với tất cả hơi thở của qu? khứ, cuối c?ng chỉ biến th?nh một tiếng thở d?i. ?n Tĩnh h?t h?t mũi, khi đ? x?c định gương mặt m?nh kh?ng c? dấu t?ch của bi thương, c? mới từ từ mở cửa ra ngo?i.
Tuy nhi?n ngay khi vừa bước ra th? c? đ? khựng lại, Đỗ Hiểu Phong đang đứng ở trước cửa ph?ng trang điểm, tr?ng như đang đợi c?. Nh?n thấy ?n Tĩnh, Đỗ Hiểu Phong ch? ? xem đ?i mắt của c?, đến khi c? ngước l?n nh?n anh, anh lại c?i đầu lẩn tr?nh.
T?m trạng m? mới trước đ? ?n Tĩnh đ? nỗ lực b?nh phục lại thế l? bị c?i nh?n n?y l?m ti?u hao mất một nửa, hai người đứng đối mặt nhau, kh?ng ai động đậy.
?Anh?? Đỗ Hiểu Phong tiến l?n một bước, c?n chưa kịp n?i g? th? chu?ng điện thoại đ? rung l?n.
Giọng h?t d?nh chữ của Ch?u Kiệt Lu?n ng?n vang khắp kh?ng gian nhỏ b?, Đỗ Hiểu Phong sững người một l?c, anh bắt m?y.
Nh?n kh?ng kh? hư v? trước mặt m?nh, ?n Tĩnh đo?n, l?c n?y, anh ấy chỉ đứng c?ch m?nh khoảng 10cm.
?Al?, ừm? đang h?t.? Đỗ Hiểu Phong quay người qua, hạ thấp giọng n?i, ?n Tĩnh nh?n b?ng lưng của anh, tr?i tim đang đập th?nh thịch tho?ng chốc đ? lạnh xuống.
L? c? g?i đ?.
?Kh?ng về, chắc phải 10 giờ, em đừng đợi anh nữa? anh biết? kh?ng c?. anh n?i kh?ng c? l? kh?ng c? nghĩ vẩn vơ g? chứ? ừm ngoan? bye bye.?
Đỗ Hiểu Phong c?p m?y, ?n Tĩnh kh?ng chờ anh quay lại th? đ? đi về ph?ng trước.
?N?y! ?n Tĩnh!? Đỗ Hiểu Phong vội đuổi theo c?.
?n Tĩnh kh?ng quay đầu lại, c? kh?ng thể quay đầu lại, nếu nh?n thấy anh, tất cả nỗ lực của h?m nay sẽ trở th?nh c?ng c?c.
Đứng trước sự thật Đỗ Hiểu Phong kh?ng y?u c?, c? vẫn sẽ rơi lệ.
Khi đi đến trước ph?ng karaoke, ?n Tĩnh nh?n thấy Ti?u Lỗi mới đến. Để tr?nh khỏi người ở đằng sau, c? vội bước tới bắt chuyện: ?Ti?u Lỗi! Mọi người đều đang đợi bạn đ?!?
?Xin lỗi! C?ng ty c? ch?t việc!? Ti?u Lỗi cười n?i, anh nh?n thấy Đỗ Hiểu Phong ở ph?a sau ?n Tĩnh, bước tới vỗ vai đối phương: ?Hiểu Phong, m?y cũng đến ?? L?u rồi kh?ng gặp đ?!? Đỗ Hiểu Phong gật đầu, như l? vừa trở ra từ ph?ng vệ sinh vậy, tự nhi?n v? c?ng.
?Mau v?o trong đi!? ?n Tĩnh vừa đẩy cửa ra vừa n?i, ?? phải, Mạnh Ph?m đ?u? Sao kh?ng đến chung với bạn??
Ti?u Lỗi dừng ch?n, đứng lặng trước cửa ph?ng.
T? T? đang ngồi ở b?n trong, tr?ng thấy Ti?u Lỗi xuất hiện trước cửa ph?ng, ?nh mắt lập tức s?ng l?n tia nh?n hy vọng. C? hơi nghi?ng đầu qua, nh?n ra ph?a sau Ti?u Lỗi, tr?ng mong nh?n thấy thiếu ni?n ?o trắng trong k? ức của c?. Thế nhưng, c? kh?ng nh?n thấy Mạnh Ph?m, chỉ nh?n thấy sắc mặt t?i xanh đột ngột của ?n Tĩnh.
?Mạnh Ph?m?. đ? qua đời mấy h?m trước rồi.?