Cô gái bên cạnh Tiểu Hạ Mạt cất giọng nhẹ nhàng: "Tiểu nữ là Nha Nhĩ. Muội ấy là... Mã Hoa. Vương gia, Mã Hoa còn nhỏ, Nha Nhĩ cầu xin vương gia để muội ấy lại tận hiếu với phụ thân, Nha Nhĩ xin đi theo vương gia".
"Ôi!" Tiểu Hạ Mạt bất chợt kêu lên, Nha Nhĩ lườm cô bé. Cô bé cúi đầu, nước mắt rơi lã chã như những giọt châu.
"Nha Nhĩ? Hừ, một cái tên đẹp, đưa nàng ta đi!". Ánh mắt Lưu Giác quét tới những người Hạ đang run run quỳ trên đất, dõng dạc nói: "Bây giờ Ninh quốc và Hạ quốc đã trở thành một nhà, sau này các ngươi đều là con dân Ninh quốc. Các binh sĩ hãy trở về đội ngũ, do quân Ninh tiếp quản, những ngươi khác tự giải tán".
Mọi người thở phào, lục tục đứng lên, vội vàng giải tán, trong số đó, có một người trước khi rời đi mắt liếc Huyền Y một cái, Huyền Y hiểu ý chạy lại, lát sau đi đến nói nhỏ Lưu Giác: "Sở Nam đưa công chúa đi về phía nam".
Lưu Giác gật đầu. Minh Âm lập tức dẫn một đội Ô y kỵ đuổi theo.
Đêm, thanh lâu Tập Hoa trong Ỷ Long thành được trưng dụng làm nơi tập kết các cô gái quý tộc Hạ quốc chuẩn bị dâng tiến. Lưu Giác mở tiệc mừng công, lệnh cho các cô gái hầu rượu. Tướng sĩ Ninh quân khổ sở hơn nửa năm, cuối cùng đã có thể thư giãn, ai nấy phấn khởi ra mặt. Trước đó, Lưu Giác đã có lệnh không được đối xử thô lỗ, có thể vui đùa nhưng không được quá suồng sã. Có tướng sĩ bất mãn: "Nguyên soái nói vậy chẳng phải là cho chúng tôi nhìn mà không được ăn? Thế là ý gì?".
Thành Tư Duyệt cười: "Những cô gái này đều là quý tộc Hạ quốc, nếu các ngươi suồng sã thô lỗ, chẳng phải khiến lá ngọc cành vàng hoảng sợ hay sao? Vương gia muốn các ngươi để lại ấn tượng tốt cho họ, để có thể cưới được người đẹp về. Nếu muốn bừa bãi, Tập Hoa lâu này thiếu gì".