Thời gian trôi qua nhanh chóng, phảng phất mới chỉ chớp mắt một cái , liền đã trôi qua hơn hai tháng.
Giờ phút này, bụng Cố Duy Nhất, cũng bắt đầu dần dần lộ rõ.
Mặc dù bụng Cố Duy Nhất dần dần nhô lên, chính là, người lại gầy.
Mặc dù, đã rời khỏi hoàng cung, rời khỏi nam nhân kia, thế nhưng, cho dù Cố Duy Nhất không muốn nghĩ đi nghĩ lại, thì ở trong đầu nàng, luôn sẽ không kìm hãm được mà nghĩ đến nam nhân đã làm thương tổn nàng kia.
Đã trải qua thời gian dài như vậy, không biết, Độc Cô Ngạo Phong hắn hiện tại như thế nào, là đang tìm kiếm nàng, hay là đã từ bỏ việc tìm nàng ! ?
Chính là, cho dù như thế nào, hắn đã mặc kệ chuyện của nàng chăng! ?
Dù sao, Độc Cô Ngạo Phong chỉ là một mực coi nàng trở thành là thế thân của người khác thôi, nam nhân như vậy, nàng cần gì phải lại đi nghĩ tiếp đây! ?
Nghĩ tới đây, Cố Duy Nhất không khỏi thở một hơi thật dài.
Cúi đầu quan sát phía dưới.
Giờ phút này, chỗ nàng đang ngồi, chính là một cái đình ngắm cảnh ở giữa sườn núi.
Từ vị trí này, đủ để thấy toàn bộ quang cảnh tà giáo.
Nghĩ đến, chỗ này, phảng phất như một tiểu quốc, bên trong không ít người, ước chừng có hơn ba nghìn người.