Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 60: Từng bước trầm luân


Chương trước Chương tiếp

Editor: T?o đỏ phố n?i

Dường như l? theo bản năng, muốn cuộn m?nh r?t lui, nhưng người đ?n ?ng lại n?i những lời ấm ?p v?o b?n tai c?, nhẹ nh?ng ch? x?t, giống như l? hướng dẫn vậy, "Ngoan ngo?n, bu?ng lỏng, l?m theo t?i."

Tr?n bức tường lạnh gi? như băng, th?n thể lại n?ng như lửa, cảm gi?c như giữa hai tầng băng v? lửa.

L?c mồ h?i đầm đ?a, người đ?n ?ng ?m c? v?o trong giường lớn, th?n thể đ? l?n tr?n. Die nd da nl e q uuydo n

Hơi thở đặc biệt thuộc về người đ?n ?ng rất dễ chịu, c? m?i thuốc l? nhẹ n?ng quanh quẩn b?n người c?, l?m cho nhiệt độ cơ thể c? kh?ng ngừng tăng cao, n?ng đến doạ người, theo sự hướng dẫn của anh, c? từng bước một theo kịp tiết tấu của anh, từ từ x?m nhập, mỗi một bước thăm d? đều tốt đẹp khiến cho kh?ng người n?o c? thể tự kiềm chế được.

Trong b?ng đ?m cứ như vậy quấn qu?t si m?, anh ta hết sức dịu d?ng, tuỳ ? rong ruổi trong cơ thể c?. dii@een*dyan(lee^qu.donnn)

Một lần lại một lần, cho đến khi kh?ng c?n sức lực nữa.

--- ---

Trong một khu d?n cư hạng sang.

Trong ph?ng kh?ng c? bật đ?n, b?n trong tối như mực, lộ ra hơi thở im lặng chết ch?c. Diễng đ?ng ele qui? don

L? Nhược nằm tr?n một c?i giường lớn, giống như một con c? sắp chết kh? v? thiếu nước, mấy sợi t?c rối quấn quanh ở cổ, hốc mắt đỏ hoe, nước mắt lăn d?i tr?n m?, từng giọt từng giọt rơi xuống giường thấm ướt một mảng gối.

Trong tay c? nắm thật chặt chiếc băng ghi h?nh, g?n xanh tr?n mu b?n tay nổi l?n c? thể thấy được lực nắm lớn như thế n?o, dường như muốn b?p n?t vật kia ở trong tay, trong đ?i mắt xinh đẹp hiện ra vẻ hận th? v? tuyệt vọng.

Ngo?i cửa đột nhi?n vang l?n tiếng g? cửa, "Cốc cốc cốc, cốc cốc cốc." Ban đ?m ở đ?y, c? vẻ đặc biệt quỷ dị.

L? Nhược vẫn b?nh thường như kh?ng nghe thấy, im hơi lặng tiếng nằm tr?n giường, kh?ng nh?c nh?ch, nhưng m? c? khẽ trợn to mắt l?n, b?n đứng cảm x?c nội t?m đang s?i tr?o của c?. Diễng đ?ng ele qui? don

Tiếng g? cửa trở n?n dồn dập hơn, giống như những hạt mưa li?n tục rơi tr?n c?nh cửa.

L? Nhược h?t một hơi thật s?u, b?n tay run rẩy lau nước mắt, chống người ngồi dậy khỏi giường, từng bước từng bước đi về ph?a cửa, vẻ mặt trở n?n kh?t m?u, trong b?ng tối khiến cho người ta phải hoảng sợ.

Cửa mở ra, to?n th?n người đ?n ?ng mang theo kh? lạnh v? m?i rượu đang đứng ở cửa, đ?i mắt đen nh?y mang theo vẻ sung sướng.

"Như thế n?o, kh?ng mời anh đi v?o sao?" Trong đ?m tối, người đ?n ?ng cười mở miệng n?i. Die^n dan & le^? quy/y do^nn

L? Nhược mặt kh?ng ch?t thay đổi nh?n khu?n mặt của người đ?n ?ng, nghi?ng người sang b?n, trong b?ng tối, người đ?n ?ng kh?ng thấy vẻ nguy hiểm trong mắt c?.

"Sao lại kh?ng bật đ?n l?n?" Thẩm Ngạn tự nhi?n đưa tay nhấn c?ng tắc bật đ?n l?n, trong nhất thời ?nh đ?n bừng s?ng l?n, lại c? ch?t ch?i mắt.

Ngồi xuống ghế sofa, trong l?ng tr?n đầy vui vẻ nh?n người phụ nữ, "Muộn như vậy t?m anh c? chuyện g??" Die^n dan & le^? quy/y do^nn

L? Nhược ngước mắt l?n, kh?e m?i đột nhi?n nhếch l?n, hiện ra một ch?t ? cười lạnh lẽo th? lương, "Anh n?i xem c? chuyện g? được?"

Niềm vui sướng đến bất chợt khiến cho đầu ?c Thẩm Ngạn bị u m?, anh ta kh?ng ph?t hiện sự kh?c thường của L? Nhược, đưa tay gối sau đầu, từ từ dựa người v?o sofa, vẻ mặt thong thả liếc mắt, "Anh đo?n, em đồng ? gả cho anh."

Đ?ng như lời n?i của Tống Mạc, L? Nhược nhất định sẽ t?m tới anh ta, cũng nhất định sẽ gả cho anh ra, anh ta từ đầu tới cuối đều rất tin tưởng.

Sắc mặt L? Nhược chợt trở n?n đ?ng sợ, khi nghe được ba chữ "Gả cho anh" trong chớp mắt giống như một người bị đi?n nh?o tới b?p chặt cổ của Thẩm Ngạn, nước mắt bất ngờ tu?n tr?o trong hốc mắt, tay của c? kh?ng ngừng siết chặt, giờ ph?t n?y, c? chỉ muốn giết chết anh ta th?i.

"Gả cho anh? Anh nghĩ rằng L? Nhược t?i sẽ gả cho người chỉ v? muốn đoạt được t?i m? năm lần bảy lượt sử dụng thủ đoạn hạ lưu sao!"



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...