Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 111: Tôi sẽ không ăn sạch cô


Chương trước Chương tiếp

Editor: Tr? sữa tr? xanh

Th?n thể Tần Ngu cứng đờ, lập tức trở m?nh đứng l?n.

Anh đổi tư thế, đứng thẳng tắp trước cửa, ?o sơ mi trắng quần t?y đen, b?ng d?ng cao lớn như một gốc c?y t?ng, một tay cắm v?o d/d/lqd trong t?i quần, một tay t?y ? rũ tại b?n người, ng?n giữa kẹp một điếu thuốc, y?n lặng đứng ở nơi đ?, vẻ lạnh nhạt tr?n khu?n mặt bạch hi, hết lần n?y tới lần kh?c lại mang theo nhuệ kh? bức người.

Trong nắng sớm, rơi giữa l?ng m?y anh v?i vết lốm đốm, lại cực kỳ đẹp mắt.

Trong l?ng Tần Ngu kh?ng nhảy dựng l?n, giữa ?nh mắt nh?n chăm ch? của anh, c? ch?t một ch?t ?t kh?ng được tự nhi?n.

Anh h?p mắt, đ?y mắt tựa hồ mang theo nụ cười thản nhi?n.

Chậm một ch?t...

Bị, bị thấy sạch?

Tần Ngu c?i đầu, nh?n bắp đ?i l?a thể b?n ngo?i đồ ngủ m?u trắng -- kh?ng c? g? kh?ng đ?ng nha? Chẳng lẽ l?c mới nằm xuống độ mạnh yếu qu? lớn kh?ng cẩn thận k?o vạt ?o l?n sao?

Tần Ngu c? ch?t thẹn qu? ho? giận trừng anh một c?i, tức giận, "Anh đi ra ngo?i trước đi, t?i thay xong quần ?o liền tiếp tục."

Anh nghe vậy khẽ nhướn m?y, h?t một hơi thuốc, xoay người, mới vừa đi được v?i bước, lại quay người lại, ? tứ s?u xa nh?n c? v?i lần, "Ồ, đ? qu?n nhắc nhở c? một ch?t, gấu con m?u hồng kh?ng th?ch hợp với c?."

L?c anh n?i, giọng n?i trầm thấp từ t?nh như một nhạc kh?c trầm bổng, Tần Ngu khẽ ngẩn ngơ, g? m? bạch hi ửng hồng.

Một gi?y sau cơ hồ l? mặt đỏ tới mang tai rống l?n với anh, "C?m miệng, lập tức ra khỏi ph?ng của t?i ngay!"

C? mặc c?i g? l? tự do của c?, c? kh?ng c? mặc cho anh xem, người đ?n ?ng n?y dựa v?o c?i g? d?m xoi m?i c?!

Anh cũng kh?ng buồn bực, nh?n nhạt liếc nh?n c? một c?i, phun ra một hơi kh?i trắng, khẽ cười một tiếng, đi xuống lầu.

Thấy b?ng d?ng của anh biến mất ở cửa, Tần Ngu đ?ng sầm cửa, trở v?o trong ph?ng, mở tủ quần ?o ra, chuẩn bị đổi quần ?o đi xuống ăn cơm, lại tho?ng nh?n tiểu động vật xếp ngay ngắn ở một g?c.

Thật... Kh?ng th?ch hợp sao?

―――

Tần Ngu mặc một c?i v?y d?i m?u c? ph? đi xuống lầu, Tống Mạc đang thanh thản ngồi trước b?n ăn, thấy c? xuống, gh? mắt nh?n.

Trong tầm mắt, người phụ nữ n?y r? r?ng đ? trải qua một phen tỉ mỉ chọn quần ?o, đồ trang sức trang nh?, vốn l? ngũ quan thanh t? c?ng xuất ch?ng, hiếm khi c? người c? thể h?a lẫn giữa thanh thuần c?ng quyến rũ ho?n mỹ như vậy, hai loại kh? chất n?y vừa vặn hiện ra to?n bộ tr?n người c?. C? c?n mang một đ?i gi?y đen, ch?n vốn mảnh khảnh, thoạt nh?n c?ng gầy thẳng tắp hơn, m? c? chậm r?i xuống, tr?n người lại lộ ra một hơi thở lịch sự tao nh?.

Đ?y mắt tối đen của anh l?e qua một đạo ?nh s?ng kh?ng thể nhận ra.

L?c ho?n hồn, Tần Ngu đ? ngồi xuống đối diện anh, m?i thơm trong người c? t?n ra trong kh?ng kh?, li?n tục quanh quẩn ở ch?p mũi anh, vẫy kh?ng đi.

Nhịn kh?ng được nh?n nhạt liếc c? một c?i.

Tần Ngu ph?t gi?c ?nh mắt của anh rơi v?o tr?n mặt của c?, lại kh?ng muốn ngẩng đầu đối diện với anh, nhớ tới vừa rồi anh ở trong ph?ng cười nhạo c?, trong l?ng liền cảm thấy kh? chịu.

Y?n lặng ăn xong bữa s?ng, hai người cầm hộ khẩu, đến Cục D?n Ch?nh.

Tần L?ng hấp tấp chạy tới, "Cho con đi với?"

Tống Mạc nh?n nhạt liếc b? một c?i, cự tuyệt thỉnh cầu của b?, "Ba v? mẹ của con đi nhận giấy h?n th? kh?ng cần con đứng ngo?i quan s?t."

Tần L?ng bẹp bẹp miệng, "Được rồi, con ở nh? chờ tin tức tốt của hai người."

Xe như một l?n kh?i biến mất trong biệt thự.

H?nh như h?m nay l? ng?y tốt, b?n trong Cục D?n Ch?nh kh?ng ?t người đang chen lấn.

Tống Mạc c?ng Tần Ngu một trước một sau đi tới, người đ?n ?ng gi?y t?y, vai phẳng, mặt m?y anh tuấn giống như đi ra từ bức họa, người phụ nữ phong th?i yểu điệu, th?n h?nh uyển chuyển, trang điểm nhẹ g? m? bạch hi phong t?nh vạn chủng, tổ hợp mỹ nam mỹ nữ liền hấp dẫn ?nh mắt của mọi người.

Tần Ngu c? ch?t kh?ng th?ch ứng, giương mắt nh?n anh, lại ph?t hiện vẻ mặt anh lạnh nhạt xa c?ch, mắt nh?n thẳng ph?a truớc, bước ch?n trầm ổn lại mạnh mẽ, phảng phất như trời sinh ch?nh l? ch?a tể cao cao tại thượng, vạn người ch? ?, l?m người ta ngưỡng mộ.

Anh như vậy, l? mẫu người c? lu?n mong muốn chung sống cả đời.

Tần Ngu nghĩ tới, trong l?ng than tiếc một hồi, cuộc sống như tr? đ?a, k?o hai người kh?ng thể n?o c? t?nh cảm v?o chặt nhau.

Bởi v? thất thần, thế n?n khi anh dừng lại cũng kh?ng biết, l?c đụng v?o c?i lưng rắn chắc của anh, mới xoa tr?n kh?ng vui nh?n anh.

Anh cũng xoay người rủ con mắt xuống nh?n c?.

Tần Ngu ngh?nh tiếp con mắt tối đen của anh, bấm ng?n tay t?nh to?n, chắc chắn anh sẽ kh?ng n?i lời g? tốt đẹp.

Quả nhi?n, mấy gi?y sau, liền nghe thấy anh nh?n nhạt l?n tiếng, "Về sau xin c? sử dụng tốt con mắt của m?nh, n? kh?ng chỉ l? để b?y tr?."

Tần Ngu hừ lạnh một tiếng, kh?ng th?m để??d/d/;lqd ?.

Ph?a trước ch?nh l? nh?n vi?n l?m thủ tục kết h?n, nh?n bộ d?ng hai người, l?ng t?ng cười một tiếng, "Xin lỗi hai vị, l?m thủ tục ly h?n th? mời qua b?n kia."

Anh bước l?n một bước, mặt kh?ng ch?t thay đổi nh?n chằm chằm nh?n vi?n l?m việc, "?, ch?ng t?i muốn l?m thủ tục kết h?n."

Nh?n vi?n l?m việc hơi ngẩn ra, hơi l?ng t?ng nhẹ nh?ng cười một tiếng, "Xin lấy ra giấy chứng nhận li?n quan."

―――

Hai người đi ra Cục D?n Ch?nh, một tay Tần Ngu để trong t?i quần, một tay cầm giấy chứng nhận kết h?n li?n kết vận mệnh hai người lại, nh?n đến thất thần.

Như vậy, đ? kết h?n rồi sao?

Như vậy, từ nay về sau, c? ch?nh l? người vợ tr?n danh nghĩa của anh?

Bất qu?...

Tần Ngu ngước mắt nh?n th?n h?nh cao lớn ph?a trước, nh?n thần th?i ki?u căng của anh, c? lẽ, chờ ng?y n?o đ? anh gặp được một người phụ nữ m?nh th?ch, tờ giấy chứng nhận n?y sẽ trở th?nh phế thải.

Cho n?n n?i, đời n?y, c? cũng kh?ng phải kh?ng c? thời gian tho?t th?n, nghĩ như vậy, cũng thoải m?i ra.

Ở ph?a sau lưng anh, nhảy nh?t đi xuống bậc thang.

Anh nghe một trận tiếng bước ch?n kh?ng quy luật, theo bản năng ngo?i đầu nh?n lại, liền thấy Tần Ngu đang c?i đầu, m?i t?c m?u đen như tơ lụa theo động t?c của c? đung đưa tới lui, m? tr?n khu?n mặt bạch hi của c?, khẽ lộ ra v?i rạng đỏ ửng, vẻ mặt kia, rất l? vui sướng.

Vốn l? mặt lạnh l?ng, cũng nhu h?a v?i phần, c?ch một khoảng c?ch, nh?n nhạt l?n tiếng, "Kết h?n với t?i c? cao hứng lắm sao?"

Tần Ngu hơi sững sờ, rất nhanh nở nụ cười, "Kh?ng c?."

Tống Mạc: "Vậy c? đang cười c?i g??"

Tần Ngu: "Oh, nghĩ tới mấy chuyện tốt th? cao hứng th?i."

Tống Mạc: "V? dụ như?"

Tần Ngu: "Như l? tương lai một ng?y kia ch?ng ta c? thể ly h?n."

"..." Tống Mạc kh?ng n?i g? th?m nữa, v?i tia nhu h?a tr?n mặt thu lại to?n bộ, mặt kh?ng ch?t thay đổi xoay người, "Oh, hy vọng l?c đ? c? c?n được như vậy."

Lời n?y c? ? g?, chẳng lẽ, l?c đ? c? đ? thương anh sao? Đến l?c đ? sẽ kh?ng chịu ly h?n sao?

Nghĩ như vậy, Tần Ngu cười nhạo một tiếng, đi đến xe.

Sao lại như vậy được? C? hận anh c?n kh?ng kịp.

―――

Đ?m thứ nhất hai người trở th?nh vợ chồng.

Ăn xong cơm tối, Tần Ngu đang muốn l?n lầu, lại bị anh gọi lại, "C? chuyện g? tối nay lại xử l?, hiện tại đến ph?ng t?i."

Đ?m t?n h?n, đến ph?ng của anh, c? phải l? c? ch?t bất ổn hay kh?ng?

Đang muốn n?i g?, đ? thấy anh dẫn đầu l?n lầu, lưu lại một b?ng lưng cao lớn.

Xem ra, kh?ng cho c? cơ hội phản kh?ng ch?t n?o.

Bất qu?, nghĩ đến trước đ?y anh đ? n?i kh?ng c? hứng th? với c?, trong l?ng Tần Ngu ngược lại b?nh thường trở lại kh?ng ?t, mặc d? anh ph?c hắc lại v? lương, cường thế vừa cay độc, bất qu? lại n?i lời giữ lời, chưa từng nuốt lời.

Suy nghĩ một ch?t, đi theo anh l?n lầu.

Anh kh?ng tập trung ngồi ở tr?n giường, trong ph?ng mở m?y sưởi, ?o kho?c của anh đ? cởi xuống, treo tr?n gi? ?o, chỉ mặc một ?o sơ mi trắng, ống tay ?o k?o l?n, lộ ra c?nh tay rắn chắc, thấy c? đứng ở cửa, nhẹ nh?ng n?ng tay, "Đến đ?y ngồi."

Tần Ngu dừng hai gi?y, đi tới, c?ch một khoảng, ngồi xuống đối diện anh.

Anh nh?n khoảng c?ch giữa hai người, hơi nh?u m?y, tựa như c? ch?t bất m?n, "T?i sẽ kh?ng ăn sạch c?, ngồi ở đ?y." Dứt lời, ng?n tay thon d?i vỗ vỗ vị tr? ở b?n người anh.

Ăn sạch c?...

Tần Ngu nghe ba chữ n?y, trong l?ng c? cảm gi?c kh?c thường, nhịn kh?ng được đỏ mặt, ngước mắt nh?n anh, lại ph?t hiện thần sắc anh thản nhi?n hết sức.

?ch, dường như, lại l? c? suy nghĩ nhiều.

Chần chờ một l?t, đứng dậy, ngồi qua.

Chỉ l?, khoảng c?ch n?y c? ch?t qu? phận, cơ hồ, c? vừa ngẩng đầu, liền c? thể ngửi được hơi thở m?t lạnh dễ ngửi của anh, m? anh chỉ khẽ hơi c?i th?n, m?i mỏng kia, đơn giản đặt l?n c?.

C? c? ch?t bất an c?i thấp đầu, chỉ cảm thấy ph?a dưới m?ng, kh?ng phải c?i giường mềm mại, m? l? một đống mảnh vụn thủy tinh, bất qu?, đối với hoảng loạn c?, ngược lại anh hết sức trấn định tự nhi?n.

Anh nh?n nhạt nh?n thẳng c?, cũng kh?ng n?i nhảm, trực tiếp n?i ngay v?o điểm ch?nh, "V? cuộc sống h?a hợp về sau, h?m nay ch?ng ta n?i ra ba điều kiện."

Tần Ngu kh?ng thể n?i kh?ng, kh?ng c?ch n?o nh?n thẳng tầm mắt của anh, nh?n chằm chằm chiếc giường gật đầu nhẹ.

Anh khẽ mỉm cười, "Tốt, b?y giờ t?i n?i về y?u cầu của t?i trước."

"Điều thứ nhất, như c? thấy, ch?ng ta sẽ kh?ng cử h?nh h?n lễ, cũng kh?ng c? chuyến du lịch trăng mật g?, hy vọng c? bỏ qua cho."

Tần Ngu hơi ngẩn ra, "? của anh l? ch?ng ta... Ẩn h?n?"

Anh rủ con mắt xuống suy nghĩ mấy gi?y, gật đầu, "C? thể n?i như vậy, t?m lại, quan hệ vợ chồng giữa t?i v? c?, chỉ c? người Tống gia mới biết, tuyệt đối kh?ng thể cho ngoại giới biết được."

"Oh, kh?ng th?nh vấn đề." Tần Ngu trả lời thập phần lưu lo?t.

? tứ của anh c? hiểu, b?y giờ x? nghiệp Tống thị đang đứng tr?n cao như mặt trời buổi trưa, kh? tr?nh khỏi sẽ c? dư luận b?n t?n, anh cũng kh?ng tr?nh d;d;l'q'd được mấy scandal đ?, nếu thương hiệu của x? nghiệp Tống thị bị khai hỏa, sẽ g?y ra rất nhiều chuyện phiền phức.

"Điều thứ hai, c? kh?ng được c? bất kỳ ? nghĩ kh?ng an phận với t?i."



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...