Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 110: Này, em chết chắc rồi


Chương trước Chương tiếp

Editor: T?o đỏ phố n?i

Khu tiểu viện đều được bao phủ trong ?nh trăng mờ ảo, c? thể n?i đưa tay l?n kh?ng thấy được năm ng?n tay, Tần Ngu đi xuy?n qua m?n đ?m đi tới cửa, liếc mắt nh?n bốn ph?a một c?i, tất cả đều y?n tĩnh, chỉ c? v?i tiếng ch? sủa vang l?n, trong b?ng đ?m nghe c?ng r? r?ng hơn.

Cẩn thận thu hồi ?nh mắt, Tần Ngu mới đưa tay v?o trong t?i lấy ra một chiếc đ?n pin nho nhỏ bằng ng?n tay v? chiếc ch?a kho? mở c?nh cổng ch?nh.

Bật đ?n pin l?n, sau đ? đưa v?o ngậm trong miệng, cầm c?i ch?a kho? l?n mượn ?nh s?ng đ?n pin nhẹ nh?ng linh hoạt mở cửa ra.

Nhanh ch?ng tắt đ?n pin đi, t?t chiếc ch?a kho? ra, bỏ v?o trong t?i quần, nh?n bốn ph?a một lượt, rồi k?o cửa ch?nh ra, đủ để một th?n h?nh nho nhỏ lọt v?o giữa c?i khe, tay ch?n linh hoạt nhanh ch?ng đi v?o trong.

Mặc d? từ nhỏ c? kh?ng học giỏi, l?m c?i g? cũng kh?ng giỏi, ăn c?i g? cũng kh?ng thừa lại, nhưng c? cũng c? sự ki?u ngạo của m?nh, n?i v? dụ như c? c? tay ch?n v? c?ng ph?t triển, lại n?i v? dụ như, c? c? vũ kh? rất lợi hại khiến bạn b? c?ng trang lứa v? c?ng h?m mộ 36D. Taoo do le? qu?y dđono.

Trong tiểu viện kh?ng c? nhiều chỗ trống, kh?ng ?t chỗ đều để đồ vật lộn xộn, kh?ng cẩn thận sẽ đụng v?o, Tần Ngu cụp mắt xuống nh?n v? c?ng d? dặt, trong khi đ?, thỉnh thoảng c?n phải ng? xem trong tiểu viện c? h?nh ảnh n?o chợt đi qua kh?ng.

Cũng may, được ?ng trời chiếu cố, đoạn đường n?y kh?ng gặp bất trắc g?, chỉ một l?t sau, đ? đi tới trước cửa nh?.

Xuy?n thấu qua ?nh trăng mờ ảo, Tần Ngu mơ hồ c? thể nh?n thấy c?ch b?i tr? quen thuộc trong nh? m?nh, tất cả cũng giống như ng?y thường được sắp xếp đ?u v?o đấy, kh?ng c? điều g? kh?c thường.?

Dừng lại mấy gi?y, Tần Ngu h?t s?u một hơi, nhanh như con m?o, r?n ra r?n r?n k?o cửa ra.

Vừa mới k?o ra tạo th?nh một c?i khe nhỏ, th? c?nh cửa liền ph?t ra một tiếng k?u nhỏ: "K?t?" Tiếng động, trong kh?ng gian y?n tĩnh đến mức chỉ cần tiếng kim rơi xuống đất cũng nghe thấy, tiếng động n?y r? r?ng ph?t ra rất r? r?ng, chỉ trong chớp mắt n?y, Tần Ngu lo lắng tới mức tr?i tim cũng muốn rớt ra ngo?i.

Trong l?ng kh?ng khỏi nghĩ tới, nghề ăn trộm n?y đ?ng l? c? khả năng khảo nghiệm sức chịu đựng, c? đ? run như cầy sấy rồi. Taoo do le? qusdg?y dđono.

May mắn trong ph?ng kh?ng c? ph?t ra bất cứ tiếng động n?o, Tần Ngu vỗ vỗ ngực, thở ph?o một hơi, nh?n ch?n lẻn v?o trong nh?.

Đi thẳng v?o ph?ng ngủ của mẹ Tần ba Tần.

R? r?ng hai người ngủ rất s?u, ở tr?n chiếc giường ngủ trong ph?ng, ở ch?nh giữa mơ hồ c? thể nh?n thấy được hai b?ng d?ng đen th?i l?i, lọt v?o tai, l? tiếng ng?y vang dội.

Thấy bọn họ ngủ ngon như vậy, Tần Ngu y?n t?m rất nhiều, đưa tay ra lau mồ h?i chảy tr?n tr?n, l?ch người qua đi lại b?n cửa sổ, đi v?o s?t bờ tường.

Cẩn thận t?m mấy gi?y, mới nh?n thấy k?t sắt trong truyền thuyết, để trong g?c tối đen như mực, ph?t ra ?nh s?ng lạnh l?ng.

Trong l?ng Tần Ngu cảm thấy vui mừng, ngồi xổm xuống, sở m? để mở m? kho?.

C?n tưởng rằng sẽ rất kh? lấy, kh?ng ngờ được l?, cũng kh?ng cần ph? nhiều c?ng sức, một l?t sau đ? mở được k?t sắt.

Sau đ? "Cạch cạch" một tiếng, Tần Ngu mở k?t sắt ra, b?n trong để một đống c?c loại giấy tờ, sổ tiết kiệm, giấy chứng nhận bất động sản g? g? đ?, tất cả những giấy tờ quan trọng đều nh?t v?o trong đ?.

Tần Ngu lật tới lật lui một l?c l?u, mới lấy được cuốn sổ hộ khẩu từ trong đống giấy đ? ra. Dđienn damn leie quy?don.

Soi l?n trước ?nh trăng đ?nh gi? mấy gi?y, x?c nhận đ?ng l? hộ khẩu kh?ng sai, mới d? dặt nh?t v?o trong t?i quần.

Đang muốn đ?ng k?n k?t sắt lại, đột nhi?n nghe thấy hai người ở tr?n giường ph?a sau c? tiếng động, h?nh như trong chớp mắt đ?, Tần Ngu vội v?ng đ?ng c?i k?t sắt lại, nhanh ch?ng đứng dậy, chạy tới chiếc r?m ở b?n cửa sổ.

L? ba Tần, đứng l?n đi toilet, một bộ dạng mơ mơ m?ng m?ng, cũng kh?ng để ? tới Tần Ngu.

Tần Ngu đứng s?t v?o ch?n tường, to?n th?n to?t mồ h?i, bị hoảng sợ tới mức kh?ng d?m thở mạnh, ba Tần l? d?p đi thẳng v?o trong nh? vệ sinh, mới từ từ thở ra một hơi, mở to hai mắt ra, y?n lặng tự khen ch?nh m?nh vừa rồi rất cơ tr?.

Ba Tần đi vệ sinh xong trở lại rất nhanh, cắm đầu ng? l?n giường, trở m?nh, một lần nữa tiếng ng?y ngủ lại vang l?n.

Tần Ngu cẩn thận chờ trong gi?y l?t, l?c thấy trong ph?ng kh?ng c? động tĩnh g?, l?c n?y mới cầm lấy cuốn sổ hộ khẩu trong t?i quần, n?n thở, một lần nữa nh?n ch?n bước đi.

C? lẽ l? do đồ đ? ở trong tay, n?n trong l?ng đ? thả lỏng ra kh?ng ?t, l?c rời đi, sự ch? ? của Tần Ngu đ? ph?n t?n đi một ch?t, cho n?n kh?ng ch? ? tới b?nh hoa đặt cạnh b?n tr?. Dđienn damnxvsf leie quy?don.

Thẳng một cước đạp phải, một tiếng động ầm ầm vang l?n ở trong ph?ng, ba Tần nằm tr?n giường vẫn chưa ho?n to?n ngủ say giật m?nh một c?i, ngồi bật dậy từ tr?n giường, nh?n thấy một b?ng m?u đen ở b?n cạnh khay tr?, hơi ngẩn người ra, liền quyết định nhảy xuống giường một c?ch nhanh ch?ng.

Trong chớp mắt Tần Ngu bị hoảng loạn, theo bản năng bỏ chạy thục mạng.

Sau lưng truyền tới tiếng h?t giận dữ của ba Tần: "Đứng lại, t?n trộm kia!"

Tần Ngu bị h? dọa một trận, run lẩy bẩy, c?ng chạy nhanh ch?n hơn, cả người chạy qua kh?c ngoặt, chạy nhanh như bay ra khỏi ph?ng, lao ra khỏi cửa ch?nh, chạy thẳng tới chiếc xe Bentley m?u đen đang đợi ở ngo?i.

Khả năng quan s?t v? t?nh cảnh gi?c của Tống Mạc rất tốt kh?ng cần Tần Ngu phải n?i g?, dường như l? trong nh?y mắt Tần Ngu lao ra kia, ?nh mắt của anh chợt s?ng l?n, lập tức mở cửa xe ra.

Tần Ngu nhẹ nh?ng nhảy l?n xe, nhảy l?n xe xong, d?ng sức đ?ng cửa lại.

Tống Mạc chuyển tay l?i một c?i, nhanh ch?ng đạp ch?n ga, quay đầu một c?ch đẹp mắt, xe gầm r? l?n một tiếng sau đ? vội v? chạy đi.

Thể lực của Ba Tần d? sao cũng kh?ng thể so s?nh người trẻ tuổi được, chỉ thấy một b?ng người lo? l?n ở cửa ch?nh, sau đ? liền biến mất, trong tầm mắt thấy tr?n b?i đất trống ở c?ch đ? kh?ng xa, chỉ c?n lại một đ?m kh?i m?u trắng ở đu?i xe đang bốc l?n. SSdienng d?cvnlew quy9on.

Kh?n giọng chửi bới một tiếng, bất đắc dĩ lại quay trở về.

Tần Ngu ngồi ở trong xe, th?o khẩu trang xuống, một tay chống l?n tr?n cửa xe, thở ph? ph? từng ngụm từng ngụm một, trong ngực, tr?i tim đập th?nh thịch, bởi v? vận động kịch liệt n?n khu?n mặt trở n?n đỏ ửng l?n, tr?n c?i tr?n trơn b?ng, mồ h?i lạnh đang chảy xuống gương mặt.

Một tay của Tống Mạc nắm lấy tay l?i, nhanh ch?ng l?i xe đi, đ?i mắt đen nh?nh lại nh?n chằm chằm v?o người của Tần Ngu.

Cho đến khi l?i xe ra khỏi cổng th?n, xe mới tho?ng chạy chậm lại, h? hấp của tần Ngu cũng dần dần ổn định lại, tựa v?o lưng ghế, nghĩ lại chuyện mới xảy ra vừa rồi kh?ng khỏi run l?n như cầy sấy, Tần Ngu chỉ cảm thấy da đầu cũng trở n?n t? dại.

Nếu như bị bắt ngay tại tr?n, th? c? cũng đừng mong sống s?t.

Xe rẽ v?o một chỗ ngoặt đi v?o đại lộ, Tống Mạc khẽ liếc nh?n c? một c?i: "C? lấy được kh?ng?"

Tần Ngu trầm mặc mấy gi?y, mới từ từ lấy cuốn sổ hộ khẩu từ trong t?i ra, mở ra trước mặt anh.

Bốn mắt nh?n nhau, một l?t sau, hai người cong kh?e m?i, c?ng lộ ra nụ cười vui vẻ nhẹ nh?ng. SSdiecvcnng d?nlew quy9on.

―――

S?ng sớm ng?y thứ hai, ng?y mới vừa mới s?ng ra, điện thoại di động của Tần Ngu đ? r?o ầm l?n.

Tần Ngu cầm lấy, khẽ liếc nh?n qua m?n h?nh điện thoại di động, đưa tay l?n che mặt, r?n l?n một tiếng, rồi nhấn n?t nhận cuộc gọi.

Giọng n?i mẹ Tần tỏ ra v? c?ng gấp g?p truyền tới từ đầu b?n kia, "Con g?i ?, tối ng?y h?m qua, k?t sắt nh? m?nh bị người ta ăn trộm!"

Tần Ngu g?i g?i tr?n, im lặng lắng nghe, nhất thời cũng kh?ng biết n?n n?i như thế n?o.

Ở cửa truyền tới tiếng bước ch?n, Tần Ngu ngước mắt l?n nh?n, người đ?n ?ng mặc ?o sơ mi trắng quần đen đang đứng ở cửa, vẻ mặt thản nhi?n nh?n c?, "Sao c?n chưa xuống?"

Tần Ngu chỉ chỉ điện thoại di động ở b?n tai, nh?n về ph?a Tống Mạc l?m một động t?c xuỵt, Tống Mạc liền kh?ng n?i tiếp nữa, rảnh rỗi tựa người v?o cửa nh?n c?.

B?n kia đầu điện thoại rất nhanh đ? truyền tới giọng n?i lo lắng của mẹ Tần: "Con g?i, sao con lại kh?ng n?i g??"

Tần Ngu buồn ch?n ng?p một c?i, c? ch?t chột dạ hỏi: "Sao vậy ạ? Con vừa mới tỉnh ngủ n?n nghe kh?ng r?." Diễng đv?ng ele qui? don.

Ngoảnh đầu nh?n lại, th? nh?n thấy trong mắt của người đ?n ?ng h?m chứa một nụ cười thản nhi?n đang nh?n c?, dường như đang chờ xem c? bị mất mặt như thế n?o.

Hung dữ trợn mắt lườm người đ?n ?ng một c?i, quay lưng lại.

"Tối h?m qua k?t sắt nh? m?nh bị người ta trộm!" Giọng n?i của mẹ Tần rất c? kh? thế vượt n?i băng s?ng, Tần Ngu nghe thấy như vậy th? chột dạ.

Nắm th?nh quyền, cố l?m ra vẻ kinh ngạc n?i một c?u, "?i, c? chuyện g? xảy ra vậy ạ?"

"Con kh?ng biết đ?u, v?o canh ba tối h?m qua, n? v?o nh? m?nh ăn trộm, t?n ăn trộm kia chạy rất nhanh, ba của con ph?t hiện ra n?, nhưng m? chết sống cũng kh?ng chịu đuổi theo." Mẹ Tần giận dữ.

Tần Ngu nghe vậy c? ch?t buồn cười, nhưng vẫn nhịn được, n?n giọng lại hỏi một c?u: "Vậy l? để cho n? chạy mất ??"

"Chạy? L?m sao c? thể chạy được, mẹ của con cho tới b?y giờ vẫn chưa bao giờ chịu thiệt th?i lớn như vậy, d?m cạy k?t sắt nh? ch?ng ta, mẹ nhất định sẽ đi b?o cảnh s?t, khiến cho cả nh? n? nếm m?i lao t?." Mẹ Tần rất h?ng hồn tuy?n bố.?

Tần Ngu vừa nghe thấy như vậy, trong l?ng đ? sợ đến cho?ng v?ng.

B?o cảnh s?t? Chuyện n?y kh?ng khỏi l?m rầm rộ qu? đi...

Sững sờ mấy gi?y, mới giả vờ giả vịt hỏi một c?u, "Vậy n? ăn trộm những g? vậy ạ?"

"Thật ra cũng kh?ng mất c?i g?, chỉ l? kh?ng thấy sổ hộ khẩu nh? ch?ng ta đ?u." Trong giọng n?i của mẹ Tần cũng hiện ra vẻ kh? hiểu.

Tần Ngu: "Kh?ng đến mức như vậy chứ, đ?m h?m khuya khoắt x?ng v?o nh? người ta lại kh?ng trộm tiền, kh?ng trộm sổ tiết kiệm, m? lại trộm sổ hộ khẩu. Mẹ c?i n?y c? chắc l? sổ hộ khẩu nh? ch?ng ta bị n? trộm đi hay kh?ng, hay l? mẹ đ? để ở chỗ kh?c rồi?"

Đầu b?n kia điện thoại im lặng một l?c, giống như mẹ Tần đang nghi?m t?c xem x?t lại. Diễng đ?cng ele qui? dbcn.

Tần Ngu nh?n dịp thời cơ tới, v? c?ng cơ tr? bổ xung th?m: "Mẹ, c? phải l? t?n trộm kia sớm bị ba doạ cho sợ, c?i g? cũng chưa trộm được, sổ hộ khẩu nh? m?nh, căn bản vẫn ở trong k?t sắt, mẹ h?y t?m lại cho kỹ đi."

Mẹ Tần: "C? thể l? như vậy, để mẹ t?m lại lần nữa."

Tần Ngu tho?ng thở ph?o nhẹ nh?m, "Nếu như đồ của nh? m?nh kh?ng bị mất g?, mẹ cũng đừng b?o cảnh s?t."

Mẹ Tần tho?ng suy nghĩ một ch?t, bỗng nhi?n n?i ra một c?u, "C?i con nh?c n?y, kh?ng phải chứ, trước kia nếu xảy ra chuyện như vậy kh?ng phải con đều rất n?n n?ng c?n hơn cả mẹ hay sao? H?m nay c? chuyện g? xảy ra vậy, lại c?n n?i chuyện gi?p cho t?n ăn trộm kia."

Tần Ngu vừa nghe thấy lời n?y, trong l?ng hoảng hốt, th?i rồi, sắp bị lộ rồi sao.

Ổn định lại tinh thần, vội v?ng bổ xung: "Mẹ, mẹ đang nghĩ đi đ?u vậy, con chỉ cảm thấy nh? m?nh kh?ng mất g? m? đi b?o cảnh s?t, ngược lại cảnh s?t n?i m?nh l?m cản trở c?ng việc của bọn họ, l?ng ph? thời gian qu? b?u cũng đồng ch? cảnh s?t nh?n d?n th?i." điễnn d?n n?n qu?ndon.

Mẹ Tần đ?nh gi? rồi nghi hoặc gật đầu một c?i: "Điều n?y cũng đ?ng."

Tần Ngu: "Dạ, nếu đ? kh?ng c? chuyện g?, mẹ cũng đừng sốt ruột, n?i kh?ng chừng lại t?m thấy hộ khẩu ngay th?i, mẹ cứ t?m tiếp đi, b?n n?y con c?n c? ch?t chuyện, con c?p điện thoại đ?y."

C?p điện thoại, Tần Ngu quăng điện thoại l?n tr?n giường, thở d?i một c?i, ng? chổng v? nằm tr?n giường.

Bản th?n đang nh?n chằm chằm l?n trần nh? trống kh?ng đến ngẩn người, th? nghe thấy tiếng cười khẽ của người đ?n ?ng ở ngo?i cửa truyền v?o, "N?y, em chết chắc rồi."



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...