Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 106: Anh muốn hôn người phụ nữ này


Chương trước Chương tiếp

Editor: T?o đỏ phố n?i

Tống Mạc ?m người phụ nữ v?o trong ngực ngồi tr?n ghế sofa, l?ng m?y nh?u lại.

Cả người của c? mềm mại dựa v?o người của anh, một ch?t sức lực cũng kh?ng c?, đ?i m?i kh?ng c?n t? huyết sắc n?o, anh khẽ c?i đầu, ngay lập tức c? thể cảm nhận được hơi thở n?ng rực của c?, mang theo nhiệt độ n?ng hổi, hơi n?ng phả v?o mặt của anh.

Chậm r?i đưa tay l?n đặt v?o tr?n tr?n của Tần Ngu, th? thấy tr?n của c? n?ng như lửa đốt. Die enda anl eequ uyd onn .

Trong l?ng chợt lướt qua một suy nghĩ, c? ấy ph?t sốt rồi.

Đ?i m?i mỏng mấp m?y, khu?n mặt lạnh nhạt của anh ngước l?n nh?n vẻ mặt đầy lo lắng của V? Trương, "Cầm thuốc hạ sốt v? nước tới ph?ng ngủ."

Dứt lời, liền bế ngang Tần Ngu, đi về ph?a ph?ng ngủ.

Động t?c rất dịu d?ng, đặt Tần Ngu xuống dưới giường, lấy chăn đắp k?n lại cho c?, sau đ? ngồi xuống b?n cạnh c?.

Chiếc giường rất lớn, th?n thể của người phụ nữ th? b? nhỏ, chỉ nằm hết một g?c nhỏ tr?n chiếc giường, cả người c? quấn chăn k?n lại, chỉ để lộ ra gương mặt nhỏ x?u như l?ng b?n tay, c? lẽ do đang bị ph?t sốt cho n?n khu?n mặt vốn trắng n?n b?y giờ đang đỏ ửng l?n, những sợi t?c rối xo? xuống ướt nhẹp, d?nh v?o b?n mặt của c?. C? ngủ cũng kh?ng được y?n ổn, đ?i l?ng mi d?i v? d?y như chiếc quạt nhỏ dường như đang khẽ run, nh?n c? như vậy, khiến cho người ta ph?t sinh cảm gi?c đau l?ng.

Tống Mạc lẳng lặng nh?n c?, nhất thời c? ch?t ngẩn người.

Nhịn kh?ng được, muốn đưa tay ra gi?p c? hạ nhiệt độ xuống.

Nhưng m?, tay vừa mới giơ l?n, c?nh cửa, đ? c? người đẩy ra.

Tống Mạc hơi ngẩn ra, nh?y mắt đ? b?nh tĩnh lại, hạ tay xuống mặt của Tần Ngu, nhẹ nh?ng vỗ vỗ, "N?y, mau tỉnh lại." Die enda anl eequ uydonn.

Tần Ngu nh?u m?y, chỉ cảm thấy c? người đang ngược đ?i m?nh, nhưng kh?ng thể n?o mở mắt ra được, một m?u đen tối k?o d?i v? tận, giống như l? c? v? số những x?c tua m?u đen, chặt chẽ n?u giữ lấy c?, mặc cho c? gi?y giụa như thế n?o đi chăng nữa, cũng kh?ng thể tho?t ra được, chỉ c? thể nằm ngủ m? man.

Mấy gi?y sau, nh?n hai mắt đang nhắm chặt lại của Tần Ngu, Tống Mạc ngước mắt nh?n V? Trương, "C? thể trực tiếp đổ thuốc v?o kh?ng?"

V? Trương lắc lắc đầu, c? ch?t bất đắc dĩ gọi một tiếng, "Thiếu gia."

Tống Mạc thu hồi ?nh mắt, nh?n Tần Ngu đang nằm tr?n giường kh?ng c? ch?t phản ứng n?o kia, l?ng m?y hơi nh?u lại, ?i, phụ nữ bị bệnh thực sự l? rất rắc rối.

"Thiếu gia, kỳ thật th? cậu c? thể truyền thuốc v?o gi?p cho Tần tiểu thư." Sau lưng, giọng n?i c? ch?t chần chừ của V? Trương vang l?n. C?ch n?y kh?ng phải l? c?ch tốt, nhưng cũng l? c?ch duy nhất.

"Gi?p như thế n?o?" Giọng n?i nghi hoặc của Tống Mạc vang l?n.

V? Trương im lặng mấy gi?y, "Trực tiếp d?ng miệng đ?t thuốc cho Tần tiểu thư.? Dđienn damn leie quy?don.

D?ng miệng? ? l? muốn anh phải h?n người phụ nữ n?y?

Tống Mạc như c? điều phải suy nghĩ nh?n chằm chằm l?n mặt của Tần Ngu, im lặng kh?ng l?n tiếng, giống như đang suy x?t xem n?n l?m thế n?o.

Mấy gi?y sau, anh khẽ l?n tiếng, "Vũ Trương, để nước v? thuốc ở đ?, b? đi ra ngo?i trước đi."

Trong l?ng V? Trương vui mừng, đ?p lại một tiếng, để hết đồ ở tr?n đầu giường, đi ra ngo?i, thuận tay đ?ng cửa ph?ng lại.

Trong ph?ng ho?n to?n y?n tĩnh, chỉ c?n lại hai người, Tống Mạc ngồi ở đầu giường, nh?n thuốc v? nước đặt ở tr?n giường, lại nh?n đ?i m?i đang h? mở của Tần Ngu, h?nh d?ng của đ?i m?i rất đẹp, hương vị rất tuyệt, nụ h?n lần trước, anh vẫn nhớ rất r?.

Đột nhi?n kh?ng hiểu sao c? ch?t cảm gi?c miệng đắng lưỡi c?.

Đơn giản l? một người phụ nữ th?i, cũng đơn giản chỉ l? việc h?n m?i th?i m?, tại sao anh lại c? cảm gi?c căng thẳng?

Nhếch m?i l?n, thả lỏng.

Đem thuốc hạ sốt của Tần Ngu bỏ v?o trong miệng, cầm ly nước l?n ngậm một hớp, một tay chống l?n tr?n giường, từ từ c?i đầu xuống.

M?i thơm của người phụ nữ gần trong gang tấc, khiến cho anh cảm thấy trong l?ng ngưa ngứa, c? một loại cảm gi?c thoải m?i kh?ng n?i n?n lời.

Cuối c?ng, đ?i m?i mỏng chậm r?i phủ l?n c?nh m?i của người phụ nữ, dể d?ng cạy mở h?m răng của người phụ nữ ra, đem nước thuốc truyền sang.

R? r?ng đ? c? thể ngồi dậy, nhưng c?nh m?i của người phụ nữ rất tuyệt, lại khiến cho anh c? ch?t ? loạn t?nh m?, dường như l? theo bản năng, sau một l?c m?n m? mới từ từ rời khỏi. Dđienn damn leie quy? don.

Ngồi dậy, nh?n c?nh m?i c? ch?t huyết sắc của người phụ nữa, tr?n c?nh m?i mỏng dường như vẫn c?n n?ng bỏng, khiến cho trong l?ng khẽ run l?n.

C? lẽ ph?t hiện ra trong miệng c? vị đắng, Tần Ngu nh?u m?y lại, tr?n mặt tho?ng lộ ra vẻ kh?ng vui, lại th?m đang bị ph?t sốt n?n khu?n mặt hơi đỏ l?n, vẻ kh?ng vui kia, cũng hiện ra đ?i ch?t đ?ng y?u.

Đ?i m?i mỏng của Tống Mạc khẽ mấp m?y m?i, trong đ?i mắt đen nh?y dường như c? ?nh lửa đang nhảy nh?t.

Rất l?u sau, cho đến khi trong đầu xẹt qua một khu?n mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ, mới chợt ho?n hồn lại, ?nh mắt mới b?nh tĩnh trở lại.

Đứng dậy, vẻ mặt, đ? trở n?n lạnh nhạt v? xa c?ch.

Xoay người đi ra ph?ng ngủ kh?ng hề dừng lại.

Đi xuống lầu, th? thấy b?ng d?ng của V? Trương, mới nhẹ nh?ng dặn d?: "V? Trương, l?n cởi hết quần ?o của c? ấy ra đi."

V? Trương gật đầu. Die~nn ddan le? Quy ido nn.

Tống Mạc liếc mắt xuống nh?n thời gian, lại ngẩng l?n nh?n V? Trương, "Nhớ nấu cơm nữa, tốt nhất l? l?m xong hết trước khi t?i về."

―――

Trước cổng nh? trẻ.

Đ? đến giờ tan học, trong một khoảng thời gian ngắn, c? v? số con n?t chen ch?c đi ra.

Tần L?ng đeo cặp s?ch đi ra, một bộ dạng giống như tiểu shota (shota l? từ d?ng để chỉ c?c nh?n vật nam c? ngoại h?nh giống b? trai mười hai, mười ba tuổi trở xuống), đi theo ph?a sau l? mấy c? b? xinh xắn.

Tới cổng trường b? dừng lại, kiễng ch?n l?n nghi?ng ng? trong đ?m người nh?n ra xa, nhưng kh?ng nh?n thấy chiếc xe đạp điện quen thuộc.

C? b? đứng b?n cạnh được mẹ b? đ?n đi, l?c gần về, đi lại gần chỗ của Tần L?ng để ch?o tạm biệt, Tần L?ng cũng kh?ng th?m để ? tới, tiếp tục t?m kiếm.

Đột nhi?n, ở trong đ?m người b? nh?n thấy một b?ng d?ng cao lớn vừa quen thuộc vừa xa lạ, ?nh mắt s?ng ngời, đ? l? ba của b? sao?

Tống Mạc cau m?y lại cẩn thận t?m kiếm, nhưng m?, trẻ con qu? nhiều, m? anh lại kh?ng t?m thấy b?ng d?ng nho nhỏ của Tần L?ng.

Đang chuẩn bị đi tới nh?n từng đứa một, th? bỗng nh?n thấy một b?ng d?ng nho nhỏ giống như vi?n ph?o nhỏ, đang đi thẳng tới chỗ anh, khu?n mặt trắng n?n, đ?i mắt đen trắng r? r?ng, kh?ng phải Tần L?ng th? c?n ai v?o đ?y?

Tr?n mặt hiện ra ? cười dịu d?ng. Die~nn ddan le? Quy idonn.

Trong nh?y mắt, Tần L?ng đ? dừng lại ở trước mặt anh, ngước khu?n mặt nhỏ nhắn l?n nh?n anh, trong mắt kh?ng che giấu được n?t vui vẻ nhảy nh?t, hớn hở gọi một tiếng: "Ba!"

Mặt m?y của Tống Mạc hiếm khi được gi?n ra như vậy, dắt tay của Tần L?ng: "Ừ, về nh? th?i."

"Về nh? của ba sao?" Thoạt nh?n Tần Ngu v? c?ng vui vẻ, đi đường đều kh?ng y?n, nhảy rồi lại nhảy.

"Ừ."

Đi v?i bước, đột nhi?n Tần L?ng dừng bước lại, quay đầu nh?n bốn ph?a, nhăn mũi lại: "Ồ, mẹ đ?u rồi?"

"Mẹ đang ở nh? đợi ch?ng ta trở về." Tống Mạc trả lời rất nhanh.

"Vậy l? từ nay về sao ch?ng ta sẽ ở chung một nh? sao?" Đ?i mắt Tần L?ng s?ng long lanh nh?n về ph?a Tống Mạc. SSdienng d?nlew quy9on.

Đ?i mắt đen nh?nh của Tống Mạc cũng ngưng tụ một tầng vui vẻ: "Đương nhi?n."

Tần L?ng hoan h? một tiếng, k?o tay Tống Mạc lại cọ x?t v?o.

Tống Mạc nhếch m?i, vuốt vuốt đầu Tần L?ng, một lớn một nhỏ đi về ph?a chiếc xe.

Dọc đường đi, Tần L?ng tỏ ra v? c?ng phấn chấn, hỏi những c?u hỏi v? c?ng s?u sắc.

"Ba, ba v? mẹ sẽ kết h?n với nhau sao?"

"Ba, ba v? mẹ sẽ ở chung một nh? chứ?"

"Ba, đ?m nay, con c? thể ngủ c?ng với ba mẹ kh?ng?"

Sau v? số c?u hỏi nhảm nh? của Tần L?ng, Tống Mạc bất đắc dĩ nh?n chằm chằm đ?i mắt đen của b? hỏi: "Con th?ch c?i g??"

Vấn đề được hỏi rất đột ngột, Tần L?ng r? r?ng chưa từng ngờ tới, sững sờ ra mấy gi?y, rồi nuốt lại vấn đề sắp hỏi ra khỏi miệng, suy nghĩ rất nghi?m t?c rồi mới ngẩng đầu l?n: "Bạch Cận Tịch." SSdie nng d?nlew quy9on.

Bạch Cận Tịch, si?u sao quốc tế, xưng danh l? nữ thần quốc d?n.

Một tay của Tống Mạc đặt tr?n tay lại, liếc mắt nh?n chằm chằm v?o khu?n mặt non nớt của Tần L?ng, con của anh, một b? trai bốn tuổi, lại đi th?ch một người phụ nữ hơn hai mươi tuổi, ồ, thật sự l? kh?ng giống người b?nh thường.

Một l?t sau thu hồi ?nh mắt lại, đưa điện thoại v?o trong tay của Tần L?ng: "B?y giờ con c? thể thoải m?i nh?n người phụ nữ m? con th?ch rồi."

"Ồ." Tần L?ng cầm lấy điện thoại di động, diễn vi?n nổi tiếng chuy?n đ?ng phim t?nh cảm Bạch Cận Tịch quen thuộc hiện ra, những vấn đề b? muốn hỏi, đ? bị b? quăng ra sau đầu.

Tống Mạc nh?n con trai của m?nh cuối c?ng cũng y?n tĩnh lại, h?i l?ng thu hồi ?nh mắt, nh?n về ph?a trước.

Mấy gi?y sau, lại thấy Tần L?ng nh?n anh chằm chằm kh?ng chớp mắt.

"L?m sao vậy?" Tống Mạc ngo?i đầu nh?n lại.

"Ba, c? phải ba kh?ng th?ch nghe con n?i chuyện kh?ng?" Tần L?ng nh?u m?y lại hỏi. Diễng đ?ng ele qui? don.

"Kh?ng c?, sao c? thể như vậy được." Tống Mạc hơi ngẩn người ra một ch?t, rồi b?nh tĩnh khẽ trả lời.

Tần L?ng vẫn đang định n?i g? nữa, nhưng Tống Mạc đ? mở miệng: "Ồ, ch?ng ta đ? tới rồi."

Tần L?ng lập tức nh?n ra b?n ngo?i cửa xe, trong tầm mắt của b? từ từ hiện l?n một to? nh? m?u trắng.

Tới cổng biệt thự, Tống Mạc xuống xe, đang muốn v?ng qua đầu xe để ?m Tần L?ng từ ghế phụ xuống, th? ph?t hiện ra Tần L?ng đ? ?m cặp s?ch tự m?nh nhảy xuống, hơn nữa c?n đi qua chỗ anh, rất tự nhi?n nắm lấy b?n tay to của anh, ngước đầu l?n mỉm cười nh?n anh, một bộ dạng hiểu chuyện v? c?ng đ?ng y?u.

Trong tim kh?ng hiểu sao cảm thấy nh?i l?n.

Tần L?ng trưởng th?nh qu? sớm, khiến cho lần đầu ti?n anh sinh ra cảm gi?c???y n?y v? bốn năm nay m?nh kh?ng quan t?m ng? ng?ng g? tới b?.

Đứa trẻ l? v? tội, từ năm anh mười tuổi kia, H? Cầm cũng ch?nh l? mẹ của anh đ? qua đời, từ l?c Tống Minh Dương cưới ?n Ninh về nh?, anh đ? hạ quyết t?m đời n?y m?nh nhất định sẽ l? một người cha tốt, ?t nhất, sẽ cho con của m?nh c? một gia đ?nh đầy đủ. Nhưng tới b?y giờ, đ? bốn năm rồi, anh đ? kh?ng ở b?n cạnh của Tần L?ng, c?ng kh?ng cho b? một gia đ?nh đầy đủ, đặt tay l?n ngực tự hỏi l?ng, anh nhất định kh?ng phải l? một người cha tốt.

Giờ ph?t n?y, đ?i mắt c?i xuống nh?n Tần L?ng, trong ?nh mắt đ? c? th?m ch?t dịu d?ng. Diễng đ?ng ele qui?don.

T?i xế l?i xe đi tới b?n cạnh gọi: "Thiếu gia."

L?c n?y Tống Mạc mới thu hồi ?nh mắt, khẽ mỉm cười, đưa chiếc ch?a kho? xe trong tay cho t?i xế.

T?i xế bị bộ dạng n?y của anh l?m cho kinh sợ, đ?ng vậy kinh sợ l? cảm gi?c của anh ta ngay l?c n?y, anh ta đ? tới nh? họ Tống nhiều năm như vậy, nhưng chưa bao giờ nh?n thấy Tống Mạc cười dịu d?ng như thế bao giờ, h?m nay chắc l? bị tr?ng t? rồi.

Sợ run mấy gi?y, rồi v? c?ng kh? chịu nhận lấy chiếc ch?a kho? từ Tống Mạc.

Tống Mạc dắt Tần L?ng đi v?o b?n trong nh?, V? Trương đ? sớm l?m xong cơm tối, thấy Tống Mạc dắt Tần L?ng v?o, khu?n mặt vui vẻ n?i: "Tiểu thiếu gia rất giống cậu." điễnn d?n n?n qu?ndon.

Tần L?ng nh?n nh?n Tống Mạc, rồi lại nh?n nh?n lại m?nh một ch?t, lớn l?n nh?n giống ba, vậy l? đang khen b? đẹp trai sao, n?t mặt trở n?n vui mừng, ngọt ng?o ch?o hỏi V? Trương: "Xin ch?o b?."

V? Trương thấy Tần L?ng ngoan ngo?n v? hiểu chuyện như vậy, khu?n mặt vui mừng đến nở hoa.

Căn biệt thự đ? vắng lặng v? lạnh lẽo một thời gian d?i, bởi v? c? sự xuất hiện của Tần Ngu v? Tần L?ng m? trở n?n ấm ?p.

Ba người ngồi trước b?n ăn ăn bữa tối, Tống Mạc ở b?n cạnh vừa gắp thức ăn gi?p Tần L?ng, vừa ngước mắt nh?n về ph?a V? Trương hỏi: "C? ấy vẫn chưa tỉnh lại sao?"

"Vẫn chưa, ngủ cũng đ? l?u rồi, cơm nước xong thiếu gia h?y l?n xem một ch?t xem sao."

"Ừ."

―――

Ăn cơm xong, sắp xếp cho Tần L?ng xong xu?i, Tống Mạc trở về ph?ng ngủ.

Trong ph?ng đen như mực, chỉ c? ?nh trăng s?ng b?n ngo?i cửa sổ, m?u v?ng nhạt xuy?n thấy qua lớp r?m cửa sổ chiếu v?o chiếc giường, Tần Ngu th? đang nằm tr?n giường, vẫn đang ngủ y?n giấc. điễnn d?n n?n qu?n don.

Khu?n mặt s?ng sủa xinh xắn, đ?i l?ng mi rất d?i khuất trong b?ng tối, chiếc mũi thanh t? t?n l?n khu?n mặt, c?nh m?i đầy đặn hơi nhếch l?n, giống như c?nh hoa anh đ?o chờ người ta h?i, cằm hơi nhọn bị chiếc chăn che khuất đi, chỉ lộ ra đường cong mềm mại, m?i t?c đem mềm như lụa, rơi t?n loạn b?n cạnh khu?n mặt, nh?n c? như vậy, rất b?nh thản v? xinh đẹp.?

Người đ?n ?ng đứng khoanh tay y?n lặng ngắm nh?n mấy gi?y, lại kh?ng nhịn được c? ch?t dao động trong l?ng.

Trong l?ng nhột nhột nhưng lại mềm mại, giống như c? một b?n tay đang chạm v?o.

Một l?t sau c?i người xuống, đưa tay ra phủ l?n c?i tr?n trơn b?ng của người phụ nữ.

Trong giấc mơ Tần Ngu cảm thấy tr?n tr?n c? một cảm gi?c rất thoải m?i, giống như c? một d?ng nước m?t lạnh chảy qua tr?n, trong l?ng c? thoải m?i thở d?i một c?i, từ từ mở mắt ra.

Hết



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...