Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 105: Cô cứ chán ghét anh như vậy sao?


Chương trước Chương tiếp

Editor: Tr? sữa tr? xanh

Trong l?ng Tần Ngu trầm xuống.

Trong giọng n?i thống khổ nhiễm nước mắt của Tần mẹ, "H?m nay trong tiệm đột nhi?n xuất hiện mấy người đ?n ?ng, n?i l? thu ph? bảo k?, muốn lấy mấy vạn, con n?i coi ch?ng ta chỉ l? l?m d/d/l;;q;d ăn vốn nhỏ, lợi nhuận quanh năm suốt th?ng cũng kh?ng được bao nhi?u tiền, mẹ v? cha con đi đ?u đưa cho bọn họ m?n tiền kia, ai ngờ, vừa nghe n?i kh?ng c? tiền, bọn họ kh?ng n?i hai lời liền đập ph? mọi thứ trong tiệm, một m?n cũng kh?ng c?n nguy?n vẹn, bọn họ c?n n?i, mấy ng?y nữa c?n đến nữa, Ngu nhi, con n?i phải l?m sao b?y giờ?"

Tần Ngu c? ch?t kh? tin: "Cửa h?ng mặt tiền đều c? văn bản điều lệnh thu? r? r?ng, tại sao đột nhi?n xuất hiện người thu bảo k? đ?y?"

Tần mẹ c? ch?t run, "Ngu nhi ?, những người kia thoạt nh?n kh?ng dễ chọc, mẹ nghe người ta n?i, bọn họ l? x? hội đen."

Trong l?ng Tần Ngu chấn động mạnh, x? hội đen sao? Cha mẹ đều l? người giữ khu?n ph?p, l?m sao sẽ tr?u chọc đến người trong hắc đạo? Huống chi, sao người trong hắc đạo lại v? duy?n v? cớ đối ph? người đ?ng ho?ng?

Tần mẹ nghẹn ng?o, "Ngu nhi, b?y giờ mẹ n?n l?m g? nha?"

Tần Ngu trầm mặc mấy gi?y, đột nhi?n nghĩ đến c?i g? đ?, "Mẹ, những người kia đ? l?m g? với hai người?"

"Mẹ v? cha con đều kh?ng c? việc g?, trước khi ph? tiệm, mấy người đ?n ?ng kia liền đuổi cha mẹ ra ngo?i."

Tần Ngu thở ph?o nhẹ nh?m.

Lấy lại b?nh tĩnh, nắm chặt điện thoại di động, "Trước ti?n mẹ kh?ng n?n gấp g?p, những chuyện n?y con sẽ xử l?, mẹ c?ng cha trốn đến địa phương an to?n trước, cửa h?ng tạm thời đ?ng cửa, nếu như những người kia lại đến, mẹ liền gọi điện thoại cho con, nhớ kỹ, nhất định phải kịp thời gọi điện thoại cho con, chuyện tiền nong, con sẽ nghĩ biện ph?p, mẹ c?ng cha kh?ng cần lo lắng, sẽ kh?ng c? chuyện g? ."

Tần mẹ vừa kh?c vừa n?i, "Con nghĩ biện ph?p, con c? thể c? biện ph?p n?o, hơn vạn nha, nếu kh?ng th?, Ngu nhi, ch?ng ta b?o cảnh s?t đi?"

Tần Ngu trầm mặc.

B?o cảnh s?t? Kh?ng được, nếu những người kia người l? của hắc đạo, tất nhi?n l? cực hung ?c giết người kh?ng chớp mắt, b?o cảnh s?t, chỉ sợ cảnh s?t c?n chưa bắt được bọn họ, ba mẹ đ? bị giết hại.

Tay Tần Ngu đều ph?t run, "Mẹ, kh?ng thể b?o cảnh s?t, nghe lời của con, kh?ng cần h?nh động thiếu suy nghĩ, giấu đi, con nhất định sẽ nghĩ biện ph?p kiếm tiền, d? sao, ở trong th?nh phố n?y con cũng biết kh?ng ?t người."

An ủi xong Tần mẹ c? liền c?p điện thoại.

Tần Ngu xụi lơ ở tr?n ghế sofa.

Nhiều tiền như vậy, c? biết đến nơi đ?u t?m, trong th?nh phố S n?y c? l?m g? c? bạn b?, khu? mật duy nhất cũng chỉ c? Cố Uyển Uyển, m? Cố Uyển Uyển cũng đ?u c? nhiều tiền như vậy, huống chi c? kh?ng c? c?ng việc, b?y giờ c?n phải nu?i Tần L?ng, c?n phải lo lắng cuộc sống mấy ng?y tiếp theo, c?ng kh?ng thể t?m nhiều tiền như vậy .

Trong l?ng t?nh to?n một hồi, chỉ c? nản l?ng tho?i ch?.

L?m sao b?y giờ?

B?n căn hộ n?y?

Căn hộ n?y l? của Hứa Giang Nam, cho d? anh c? chuyển t?n t?i sản cho c? chưa, c? c?n tư c?ch g? b?n căn hộ n?y, c? thiếu Hứa Giang Nam c?n ?t sao?

Huyệt th?i dương đau đớn, đưa tay nhấn nhấn, chỉ cảm thấy c?ng nhức đầu th?m

Thở d?i một hơi, chậm r?i nhắm mắt lại.

Cửa, chợt truyền đến một tr?ng tiếng g? cửa.

Tần Ngu kh?ng ki?n nhẫn mở mắt ra, ai lại đến v?o l?c n?y?

Nh?n chằm chằm c?nh cửa sững sờ trong chốc l?t, mới đứng dậy, k?o th?n thể mệt mỏi đi mở cửa.

Mở cửa, ở cửa, Hứa Văn h?o ph?ng mỉm cười với c?.

Tần Ngu kinh ngạc, sao Hứa Văn đến đ?y nữa, sợ run mấy gi?y, vẫn kh?ch s?o mời Hứa Văn v?o.

Hứa Văn kho?t tay với c?, "Tần tiểu thư, t?i kh?ng v?o đ?u, h?m nay t?i tới l? v? giao c?i n?y cho c?."

Tần Ngu tiếp nhận đồ vật trong tay c?, mở ra, l? thỏa thuận h?n nh?n l?c trước, b?n trong c?n kẹp theo một tờ chi phiếu mới tinh.

Trong đầu Tần Ngu l?e l?n lời n?i ng?y h?m qua của Tống Mạc, "T?i sẽ cho người đưa thỏa thuận trước h?n nh?n đến chỗ c? lần nữa, trong một ng?y, k? v?o n?, rồi đưa đến đ?y."

"Tần Ngu, sự ki?n nhẫn của t?i c? hạn, kh?ng cần lại khi?u chiến cực hạn của t?i, ngoan ngo?n k? t?n, t?i đ?p ứng c?, sẽ kh?ng l?m kh? ai nữa."

Đến thật l? nhanh.

Trầm mặc mấy gi?y, kh?e m?i k?o ra l?n đường cong tự giễu, như c? điều suy nghĩ r?t tờ chi phiếu kia ra đưa tới trong tay Hứa Văn, ?nh mắt đen l?y lẳng lặng nh?n c?, "Trợ l? Hứa, trở về n?i cho Tống tổng c?c người biết, t?i kh?ng cần chi phiếu của anh ấy, nhưng t?i c? một y?u cầu, chỉ cần anh ta l?m được y?u cầu của t?i, ta sẽ lập tức k? v?o thỏa thuận n?y rồi đưa đến."

―――

Một giấc ngủ c? ch?t d?i đằng đẵng, kh?ng biết sao, li?n tục c? ch?t hỗn loạn, cho đến khi tiếng chu?ng điện thoại di động vang dội khắp ph?ng ngủ, Tần Ngu mới c? ch?t gian nan mở mắt ra.

Đưa tay lười nh?c cầm một b?n di động.

"N?y, mẹ."

"Ngu nhi nha, xế chiều h?m nay những người đ?n ?ng kia lại tới." C?ch ống nghe di động, cũng kh?ng kh? nghe thấy giọng n?i mừng rỡ của Tần mẹ.

Đầu của Tần Ngu c?n hỗn độn một mảnh, nhất thời kh?ng c? nghe được, chỉ l? bị tin tức n?y kinh h?i một t?, "Vụt" một t? liền ngồi dậy, cau m?y lại, "Chuyện g? xảy ra vậy mẹ?"

Chẳng lẽ Tống Mạc kh?ng c? đ?p ứng y?u cầu của c?, kh?ng c? l? nha, n?y kh?ng khoa học.

Tần mẹ lộ ra tiếng cười truyền tới, "Con đừng k?ch động, con thử đo?n đi?"

Tần Ngu nh?u m?y, "C?n l?m thần b? nữa? Đến c?ng ph?t sinh chuyện g??"

Tần mẹ cởi mở cười n?i, "S?ng h?m nay đ?m người kia tới nh? n?i xin lỗi, c?n l?i theo một xe tải lớn, k?o ra rất nhiều đồ, đều l? đồ d?ng trong tiệm, hơn nữa c?n đều l? đồ mới, c? một t?n nh?n rất kh? ph?i, chắc l? thủ lĩnh n?i l? buổi s?ng kia một trận hiểu lầm, những vật n?y, coi như l? bọn họ bồi tội."

L?ng m?y Tần Ngu gi?n ra, "Vậy l? tốt rồi."

C?p điện thoại, kinh ngạc nh?n trần nh?, Tần Ngu to?t miệng nở nụ cười, chỉ l?, nước mắt lại theo kh?e mắt trượt xuống.

Tống Mạc ơi Tống Mạc, quả nhi?n l? bức c? kh?ng c? đường lui.

―――

Đường V?n Sơn biệt thự Lệ Thuỷ d/d/l[q[d.

Tần Ngu đứng ở trước cửa nh?n t?a nh? rất c? phong c?ch ho?ng thất Anh quốc cổ điển trước mắt, h?t s?u một hơi, lặng im mấy gi?y, run rẩy vươn tay, nhấn chu?ng cửa.

Rốt cục vẫn phải đi đến bước n?y.

C? cho rằng m?nh sẽ đi?n kh?ng kh?c l?c tức tưởi, nhưng khi c? đứng ở chỗ n?y, mới ph?t hiện, giờ khắc n?y, t?m của c? sớm đ? chết lặng kh?ng c? một tia phập phồng, đau nhức cũng tốt, khổ cũng được, c? đ? kh?ng cảm gi?c được, bởi v? tr?i tim giấu trong lồng ngực đ?, sớm đ? chết.

Bi thương đến chết t?m.

Những ng?y qua, đ? xảy ra nhiều chuyện như vậy, to?n bộ đ? trở n?n cảnh c?n người mất, c? quan hệ với Tống Mạc, c? mới nh?n r? r?ng r?nh mạch, từ trong miệng anh n?i ra ba chữ Hứa Giang Nam kia, c? cũng đ? tuyệt vọng với anh.

B?y giờ lại ph?t sinh chuyện n?y nữa, c? lại một lần nữa hiểu, c? đối với anh m? n?i, tựa như l? vật trong b?n tay, đưa tay liền c?, tựa như anh n?i, trong th?nh phố n?y kh?ng c? chuyện Tống Mạc anh kh?ng l?m được, chiếm được, kể cả c?.

Cho n?n, trốn đi đ? kh?ng c? bất cứ ? nghĩa g?, chỉ l?m nhiều người bị tổn thương hơn th?i, chỉ khi c? gả cho anh, mới c? thể l?m cho mọi chuyện dừng lại.

Một tiếng"C?m cụp", cửa từ từ mở ra.

L? v? Trương.

Tần Ngu khẽ vuốt cằm, đi v?o.

Ngước mắt, anh đang ngồi tr?n s? pha, hai ch?n ưu nh? bắt ch?o, ng?n tay thon d?i, cầm lấy một quyển s?ch, vẫn đang đọc s?ch, nghe được tiếng vang, ngước mắt, con mắt thon d?i đen nh?nh rơi v?o tr?n người của c?, một hồi l?u, để s?ch trong tay xuống, đ?y mắt lộ ra một cỗ vui vẻ.

Tần Ngu đứng tại chỗ nh?n anh v?i lần, ?nh mắt xa c?ch, b?nh tĩnh đi đến.

C?ch một khoảng c?ch ngắn, ngồi đối diện với Tống Mạc.

Kh?ng c? h?n huy?n, kh?ng c? ồn ?o, Tần Ngu lẳng lặng nh?n anh, chuyển đồ trong tay đến trước anh, "T?i đ? k?."

Tống Mạc liếc nh?n c? một c?i, tiếp nhận thỏa thuận, cũng kh?ng c? mở ra, tiện tay ph?ng đến một b?n, con mắt đen như mực rơi v?o tr?n mặt hơi t?i nhợt của c?, đ?y mắt lộ ra nhẹ nh?ng ?nh s?ng, bộ d?ng thoạt nh?n hết sức sung sướng, "Lần n?y c? hết sức th?ng minh."

Tần Ngu nh?n nhạt liếc anh một c?i, đưa tay nhấn nhấn th?i dương, đầu c? ch?t đau, mở miệng, nhưng cũng kh?ng lọt ra giọt nước mắt n?o, "L? Tống ti?n sinh dạy tốt."

Thủ đoạn li?n tiếp của anh, ?t nhiều g? cũng l?m cho c? sinh l?ng đề ph?ng, s?ng h?m nay, sau khi Tần mẹ gọi điện thoại tới n?i l? người trong hắc đạo đập ph? cửa h?ng, c? cũng đ? sinh ra ho?i nghi với Tống Mạc, l?c sau khi Tần mẹ n?i c?u kia "Mẹ v? cha con đều kh?ng c? việc g?, trước khi ph? tiệm, mấy người đ?n ?ng kia liền đuổi mẹ v? cha con đi ra ngo?i" l?m cho c? c?ng tin suy nghĩ của m?nh hơn, c?n ch?n ch?nh kết luận người sau m?n ch?nh l? Tống Mạc l? do một khắc kia Hứa Văn t?m tới tận cửa.

Trong nh? xảy ra chuyện ch?n trước ch?n sau liền tập k?ch đến tận nh?, trợ l? Tống Mạc liền đưa tới thỏa thuận, trong l?c đ? ph?t sinh nhiều tr?ng hợp như thế, chỉ c? thể l? t?c phong của Tống Mạc, từng bước ?p s?t.

Đương nhi?n, điểm trọng yếu nhất l?, ngoại trừ Tống Mạc, c? cũng nghĩ kh?ng ra c? người n?o sẽ vận dụng lực lượng hắc đạo để đối ph? một phụ nữ tay tr?i g? kh?ng chặt như c?.

Cho n?n, c? mới nhờ Hứa Văn chuyển lời tới Tống Mạc, chỉ cần anh đ?p ứng bu?ng tha người nh? của c?, c? liền k? t?n.

Bất qu?, ngược lại c? kh?ng c? đo?n được, người đ?n ?ng n?y lại sai người bồi thường to?n bộ đồ đạc bị đập ph?.

Tống Mạc nhướn m?y, kh?ng n?i.

Tần Ngu chỉ ngồi mấy gi?y, liền đứng dậy, đầu đau dữ dội, c? thực kh?ng c? t?m tư ở chỗ n?y n?i chuyện với người đ?n ?ng n?y, c? chỉ muốn trở về ngủ một giấc cho ngon.

Rủ xuống con mắt nh?n về ph?a anh, "Tống ti?n sinh, nếu như kh?ng c?n việc g?, t?i đi trước."

Tống ti?n sinh, sau khi k? thỏa thuận, c? vẫn gọi anh xa c?ch như vậy.

Tống Mạc lẳng lặng nh?n về ph?a c?, con ngươi quay v?ng, giữa l?ng m?y lộ ra mơ hồ kh?ng vui, c? cứ ch?n gh?t anh như vậy sao? Ch?n gh?t đến nỗi một khắc cũng kh?ng muốn ở lại?

Một hồi l?u, thu hồi ?nh mắt, ng?n tay khớp xương r? r?ng như c? như kh?ng khẽ chọc tr?n ghế s? pha, "Xin lỗi, c?n c? một ch?t chuyện, tạm thời c? vẫn kh?ng thể đi."

Tần Ngu hơi ngẩn ra, c?n c? chuyện g??

Ngo?i đầu nh?n lại, sắc mặt nghi hoặc nh?n về ph?a anh.

C? lẽ l? do ngo?i đầu nh?n lại sử dụng lực thật mạnh, chỉ cảm thấy huyệt th?i dương d//d;;l[qd nhảy dựng, đầu một trận đ?m nh?i, trong tầm mắt, ngũ quan anh tuấn như đao khắc của anh, thế nhưng bắt đầu mơ hồ, chỉ c?n lại một mảnh quang ảnh kỳ qu?i.

Th?n thể kh?ng y?n quơ quơ, một gi?y sau, trước mặt bỗng tối sầm, ng? xuống.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...