Chỉ Nam Phản Công của Nam Phụ Phản Diện

Chương 3: Chuyện trẻ ngoan tuyệt đối không được hóng!


Chương trước Chương tiếp

?Ta họ Ti?u, t?n l? Long Vũ. L? Nhị sư huynh của muội.?

Ti?u Long Vũ.

Trong l?ng t?i y?n lặng nhẩm lại t?n của anh ta, chỉ cảm thấy m?nh sắp kh?ng chịu nổi rồi.

?Anh. . . . . . Anh t?n l? Tiểu Long Nữ? ? !?

L?ng mi anh ta run lẩy bẩy, n?ng tay l?n nh?o mặt t?i th?nh đủ loại h?nh.? Tiểu Long Nữ g? chứ. . . . . . Đọc t?n ta như thế, muội rất vui sao?!?

T?i sắp bị anh ta nặn th?nh mặt heo rồi, n?i cũng kh?ng n?i r? được.

?Ầu heo! Ầu heo! Ốn iếp! Ngưu manh! U?ng a! ! Lam lữ thụ thụ bất th?n! !?

Người đ?n ?ng t?n Ti?u Long Vũ n?y đột nhi?n ngừng lại, đăm chi?u liếc nh?n ngực t?i, cười nhạo một tiếng.

?Nam nữ thụ thụ bất th?n? Sau n?y ch?ng ta sẽ l? sư huynh muội, l?m g? m? xa lạ vậy.? Giọng n?i của anh ta đột nhi?n trở n?n thật dịu d?ng, ?Hơn nữa, muội như thế n?y, cho d? nửa đ?m c? tr?o l?n giường ta, ?m lấy ta từ sau lưng, ta cũng kh?ng ph?n biệt được người ph?a sau l? nam hay nữ đ?u. . . . . .?

C?i g? cũng c? thể nhịn nhưng c?i n?y th? kh?ng.

C? một lời b?i h?t rất hay: anh c? thể kh?ng y?u t?i, nhưng kh?ng được sỉ nhục t?i!

T?i h?t một hơi thật s?u, mở nắp b?nh xịt ti?u ph?ng s?i. Nhưng ng?n tay của anh ta lại đặt l?n gan b?n tay t?i, nhấn nhẹ một c?i l? đ? h?a giải được sức lực của t?i. V? thế b?nh xịt ph?ng s?i trong chớp mắt đ? rơi v?o trong tay ?o rộng của anh ta, biến mất h?t.

T?i đần ra mấy gi?y, sau đ? nắm tay đấm v?o mặt anh ta. Anh ta quay đầu đi, nhẹ nh?ng linh hoạt tr?nh được. T?i giận dữ, d?ng hết sức lực của cả cơ thể, nắm tay đấm l?n ngực anh ta như mưa.

B?n tai lại bỗng nhi?n n?ng l?n, c? thể nghe thấy rất r? hơi thở của đ?n ?ng mang theo một ch?t mập mờ: ?C? thể phiền muội đừng sờ ngực ta nữa được kh?ng? Muốn s?m sỡ ta th? cũng đừng l?m ở đ?y.?

Động t?c khua tay đ?ng khinh của t?i bỗng dừng lại, da g? từ xương quai xanh chạy thẳng ra sau lưng, tay run rẩy kh?ng biết để v?o đ?u. Người ph?a trước bỗng bật cười, bu?ng t?i ra.

?Chờ đến khi tốc độ với sức lực ra chi?u của muội mạnh gấp mười lần b?y giờ th? hẵng đến đ?nh ta.?

T?i xấu hổ v? giận dữ kh?ng chịu nổi, nhưng trong lại l?ng t?nh to?n nếu dựa v?o vũ lực để thắng th? quả thật rất xa vời. T?i vội v?ng nhảy ra ph?a sau hai ba m?t, nghi?m t?c chất vấn: ?Ti?u Long Vũ! Chỗ n?y l? đạo trường! Nếu vừa rồi t?i kh?ng v?o th? huynh định l?m g?? !?

Anh ta phủi tay ?o đứng l?n, thoải m?i n?i: ?Trời trong m?t mẻ, gi? nhẹ ấm ?p dễ chịu, muội n?i ta định l?m g?? Đương nhi?n l?. . . . . . Chuyện b? ngoan tuyệt đối kh?ng được h?ng.?

T?i kh?ng n?i được g?, da mặt người đ?n ?ng n?y c?n d?y hơn cả tường th?nh. Thật ra điều t?i lo lắng ch?nh l?. . . . . . Chuyện h?m nay của anh ta bị t?i nh?n thấy, liệu c? để lại b?ng ma t?m l? kh?ng? Liệu từ b?y giờ c? th?ch phụ nữ nữa kh?ng? Liệu sau n?y c? bị đ?a giỡn v?o ti?́t mục cu?́i năm kh?ng? Liệu Lực Ho?nh v? V?n Địch trước kia c? thật sự l? người y?u kh?ng?

[1] L? V?n Địch l? Người t?nh đồng t?nh tin đồn của Vương Lực Ho?nh. V?o đ?m 31/12/2012 vừa qua, trong chương tr?nh ?m nhạc ch?o mừng năm mới 2013, L? V?n Địch lại chọn ca kh?c L? rụng về cội, vừa đ?nh đ?n vừa h?t. Điều đ?ng ch? ? l? đến đoạn giang tấu (Variation), tr?n m?n ảnh xuất hiện một số h?nh ảnh của L? V?n Địch, trong đ? c? một tấm anh chụp chung với Vương Lực Ho?nh. Ngay l?c ấy, kh?n giả đang xem trực tiếp đ? h? h?t thật to v? chỉ v?i ph?t sau, tr?n mạng tr?n ngập th?ng tin Vương Lực Ho?nh v? L? V?n Địch l? ?một cặp?, cho rằng L? rụng về cội l? ?kh?c t?nh ca? của họ.

Kh?ng phải l? t?i nghĩ nhiều đấy chứ. . . . . .

T?i suy nghĩ thật kỹ một phen, n?i to: ?Nhị sư huynh, huynh y?n t?m! Muội tuyệt đối sẽ kh?ng n?i với ai chuyện h?m nay huynh ?m một c? g?i trong ph?ng kh?ng đ?ng cửa đ?u!?

T?i n?i chắc như đinh đ?ng cột, ngụ ? ch?nh l?: Nếu sau n?y anh d?m g?y kh? dễ cho t?i, t?i sẽ lan truyền chuyện anh đ?a giỡn m? hoặc con g?i ra!

Nhưng anh lại l?m như kh?ng nghe thấy t?i n?i, cười cười, ngoắc ngắc ng?n tay với t?i: ?Tiểu sư muội, muội tới đ?y.?

Đ?y l?. . . . . . Muốn mua chuộc t?i hả?

Hừ hừ. T?i ngẩng cao đầu, chắp tay sau lưng đi tới.

Lại thấy anh ta đột nhi?n c?i xuống, ?m lấy cổ t?i, xấu xa thấp giọng cười n?i: ?Gọi muội tới th? muội tới thật ???

Một gi?y sau, t?i liền cảm thấy m?i m?nh n?ng l?n. Anh ta h?n t?i.

T?i khiếp sợ, cả người cứng lại, qua v?i gi?y mới bỗng nhi?n nhớ ra l? phải phản kh?ng. Nhưng anh ta đ? chặt g?y t?i, lực giữ cực chuẩn, khiến t?i ho?n to?n kh?ng thể động đậy được. T?i theo bản năng cắn chặt răng lại, anh ta cũng chỉ c? thể liếm tr?n m?i t?i. Anh ta h?n rất vội, rất vội, giống như hai người sắp phải vội v?ng chia xa.

Anh ta vừa bu?ng tay, liền đổi lấy một tiếng h?t ch?i tai v? mấy c?i bạt tai của t?i.

?Lưu manh! ! Sao huynh cắn muội! ! !?

T?i lấy tay ?o cố gắng ch?i miệng, ch?i sắp tr?c da đến nơi rồi. T?i cảm thấy lục phủ ngũ tạng của m?nh sắp khạc ra cả rồi, trong đầu chỉ nghĩ đến c? g?i ở trong l?ng anh ta l?c n?y.

?Vừa rồi c? xảy ra chuyện g? sao?? Anh ta ?m b?n m? bị đ?nh, kh?ng hề c? ? muốn nhận lỗi mổ bụng tạ tội, m? lại ra vẻ vừa kinh ngạc vừa buồn cười, ?Sư huynh chẳng nhớ g? hết!?

?Huynh. . . . . . Huynh Huynh Huynh. . . . . .?

?Tiểu sư muội, h?m nay muội kh?ng đến ph?ng ta, kh?ng thấy g? kh?ng n?n thấy, cũng kh?ng. . . . . . Bị ta cắn. Muội n?i xem c? đ?ng kh?ng??

Mặt t?i lập tức t?i đi.

Rất l?u sau, t?i mới nghiến răng nghiến lợi gật đầu: ?Kh?ng. . . . . . Sai. . . . . .?

Anh ta cười, lộ ra hai h?ng răng trắng, lại chậm r?i giơ tay l?n, nhưng lại kh?ng nh?o mặt t?i nữa. Đầu ng?n tay hơi lạnh của anh ta lướt qua mặt t?i, giống như một cơn gi? nhẹ.

?Ngoan lắm.?

Đ?i mắt anh ta b?nh tĩnh như nước, nh?n t?i. Vẻ mặt ngả ngớn hờ hững l?c trước đ? biến mất, dường như ?nh mặt trời trong s?n cũng h?a tan trong đ?i mắt đầy ? cười của anh ta.

M? t?i lại nắm chặt hai quả đấm k?n kẹt.

Khốn kiếp.

Mối th? của ch?ng t?i bắt đầu từ đ?y.

????

T?i đi theo Ti?u Long Vũ đến điện Dục Đức, trong l?ng muốn ch?m anh ta th?nh từng mảnh từng mảnh, n?m xuống biển cho c? mập.

Kh?ng, c? mập ăn thức ăn kh?ng sạch nhất định sẽ ti?u chảy . . . . . .

Đang nghĩ hăng say, người ph?a trước đột nhi?n dừng lại. Đầu t?i đập v?o lưng anh ta, l?i về sau một bước. Ngẩng đầu l?n mới thấy h?a ra l? Tra Ch? Cực v? một c? g?i đang đứng ở h?nh lang gấp kh?c.

?Dương c? nương, ta qu?n mất c? kh?ng quen nơi n?y. Ta đang định tới đ?n c?.? Anh ta cười cười tỏ vẻ hối lỗi, ?nh mắt ?n h?a, ?May l? đ? c? Ti?u sư đệ đi c?ng, ta cũng kh?ng phải lo g? nữa.?

T?i cảm động nh?n anh ta. So với c?i t?n lưu manh Ti?u Long Vũ kia, h?nh tượng Tra Ch? Cực trong l?ng t?i hiện giờ v? c?ng rực rỡ, l?e s?ng lấp l?nh.

Lại nghe thấy anh ta ho một tiếng, chỉ v?o c? g?i b?n cạnh n?i: ?Vị n?y l? Ngụy sư tỷ của c?, Ngụy Ba Như.?

Bị k?ch th?ch li?n tục, t?i đ? trở n?n chết lặng rồi. L? vi s?ng, m?y ?p tr?i c?y, ng?y mai lại th?m c?i tủ lạnh th? đủ ba m?n đồ hồi m?n cần thiết nhỉ. . . . . .

C? g?i kia chỉ khoảng mười bảy mười t?m tuổi, mặc ?o trắng, mặt tr?i xoan, mắt hạnh, rất xinh đẹp. C? ấy cẩn thận nh?n t?i từ tr?n xuống dưới một lượt, cuối c?ng n?i: ?L?c ngủ th? kh?ng nh?n ra, giờ tỉnh mới thấy khu?n mặt n?y nh?n cũng kh? vui tươi.?

Thần kinh t?i chắc chắn n?n mới chịu đựng được sự thử th?ch n?y.

T?i đi theo ba vị sư huynh sư tỷ v?o điện Dục Đức, liền thấy một người đ?n ?ng kim quang lấp l?nh uy vũ h?ng tr?ng đang ngồi tr?n chủ tọa. T?i nhanh ch?ng c?i đầu, sợ m?nh chọc giận ?ng ấy.

Dập đầu, d?ng tr? xong, t?i mới nơm nớp lo sợ ngẩng đầu l?n, l?n đưa mắt nh?n người đ?n ?ng cao cao tại thượng kia.

Nh?n tho?ng qua, t?i lập tức ng?y dại.

Cho d? t?i tin Tra Ch? Cực l? đoạn tụ, Ti?u Long Vũ l? người tốt, Tiểu Cường lớp b?n cạnh cũng thầm mến t?i từ l?u. . . . . . Chỉ sợ t?i cũng kh?ng d?m tin người trước mắt n?y lại thật sự l? cao thủ đứng đầu vang danh khắp giới, được người người ngợi khen trong truyền thuyết cổ đại ? L?m Thi?n Nam.

Nh?n c?i mũi n?y, kh?ng sai, nh?n đ?i mắt s?ng ngời c? thần kia, kh?ng sai, nh?n d?ng người cường tr?ng n?y, kh?ng sai. . . . . .

Giống hệt bức họa t?i đ? từng lạy.

Trong l?ng t?i kinh h?i, d?ng tốc độ đủ để tạo ra t?n ảnh l?i ra sau ba bước lớn. May l? ph?ng n?y rất to, nếu t?i ở trong căn nh? hiện đại th? c? khi đụng v?o tường rồi cũng n?n.

Tra Ch? Cực sửng sốt.?Dương sư muội, muội l?m sao vậy??

T?i vội c?i đầu xuống, lắp bắp n?i: ?Kh?ng. . . . . . Muội. . . . . . Muội l? bị sư tổ, kh?ng, l? bị kh? thế mạnh mẽ tung ho?nh tứ hải, uy chấn khắp nơi, bễ nghễ thi?n hạ của sư phụ l?m cho x?c động. . . . . .?

Ch?n m?y anh ta nh?u lại, r? r?ng l? kh?ng hiểu t?i n?i g?. Đ?ng l?c n?y sư tổ lại n?i:

?Kh?ng tồi, kh?ng tồi, quả l? đứa trẻ thật th?.?

T?i vội v? tiến l?n c?i đầu quỳ xuống.

Tổ sư lại n?i: ?Qu?ch nhi, nh?n quần ?o h?m con ngất xỉu, tr?n người c?n c? miếng bạc ph?t s?ng. . . . . . Con l? người nước kh?c sao??

T?i đang lo giải th?ch việc n?y thế n?o, giờ sư tổ n?i như vậy, đương nhi?n t?i vội v?ng gật đầu. Thật ra nếu phải bịa chuyện, t?i vẫn rất tự tin v?o kỹ thuật diễn xuất v? c?ng kỳ diệu của bản th?n. Mười lăm năm qua, c?u n?i t?i d?y c?ng luyện tập thuần thục nhất ch?nh l? ?Mẹ ơi con thật sự biết lỗi rồi?.

?Vi sư đ? từng gặp người ngoại quốc, vẻ ngo?i kh?c hẳn ch?ng ta.? Sư tổ dường như nhớ lại chuyện cũ, ?Vi sư kh?ng th?ch mấy người man di lắm l?ng đấy lắm, lại c?ng kh?ng muốn nhận một thằng mũi l? l?m học tr?. Con kh?ng giống ch?ng, tốt lắm, tốt lắm.?

T?i xấu hổ cười mấy c?i.

?Qu?ch nhi, n?i cho vi sư nghe về v?ng đất của c?c con đi.?

Sư tổ đưa mắt nh?n về nơi xa:

?N?i bắt đầu từ chỗ ?Trong sa mạc Mahler hoang vắng mờ mịt xinh đẹp, c? một đ?m Thảo N? M? đi. . . . . .?

?. . . . . .?

?. . . . . .?

?. . . . . .?

?. . . . . .?

???? đường ph?n c?ch????

T?i ở đạo trường Kế M?n đ? năm ng?y rồi.

Tuy ở kh?ng l?u, nhưng cũng đủ để t?i biết rất nhiều thứ ?sau ?nh đ?n s?n khấu?.

V? dụ như c? thể n?i sư phụ thật sự l? vua nhạt nhẽo, chỉ cần mở miệng th? chắc chắn to?n trường lặng im. Nhưng ?ng ấy l? ?ng ch? cực phẩm dịu d?ng lễ ph?p, chu đ?o th?n thiện, th?ch nấu ăn, bề ngo?i nghi?m t?c oai h?ng nhưng thật ra lại cất giấu một t?m hồn đầy t? m?, th?ch khi?u chiến với những chuyện lạ.

V? dụ như Tra Ch? Cực c? vẻ nho nh? điềm đạm lại th?ch h?t l?c giặt quần ?o, hơn nữa c?n c? thể biến một b?i ca nhẹ nh?ng th?nh vũ kh? giết người khiến người nghe sống kh?ng bằng chết.

V? như Ngụy Ba Như thầm mến Tra Ch? Cực. . . . . . Kh?ng, đ? kh?ng phải thầm mến nữa rồi. Cả đạo trường người kh?ng biết chuyện n?y chắc chỉ c? con m?o ở cửa kia.

N?i đến con m?o kia, n? vốn kh?ng c? t?n, b?nh thường mọi người hay gọi n? l? ?Meo meo? hoặc l? ?Qua đ?y ăn cơm?. Sau khi t?i đến đ?y, nh?n v?o đ?i mắt mờ mịt cất giấu nỗi u buồn của n?, trong nỗi u buồn lại mang theo sự sắc b?n, rồi cả ng?y buồn b? ỉu x?u nằm tr?n mặt đất, n?n t?i đặt t?n cho n? l? ?Voldemort? .

T?i giải th?ch rằng đ? l? t?n của một anh h?ng uy vũ ở qu? t?i. Sư phụ n?i tốt lắm, rất hợp với phong c?ch kh? ph?ch đạo trường Hải Nạp B?ch Xuy?n của ch?ng t?i.

T?i cảm thấy, sức sống của Voldemort kh?c hẳn với những con m?o b?nh thường c? một phần do sư phụ, t?i, sư huynh v? sư tỷ. V? dụ, sư phụ thường xuy?n t?m huyết d?ng tr?o, ba giờ s?ng k?o n? ra ngo?i chạy như đi?n; Tra Ch? Cực thường xuy?n n?m n? ra bờ s?ng để n? đi bắt c?; m? Ngụy Ba Như th? lại th?ch vật ngửa n? ra để n? tiếp lấy cột nước c? ấy phun từ tr?n xuống. . . . . .

Voldemort bị d?y v? như ch?, cả ng?y nằm bẹp một chỗ kh?ng dậy nổi, c?n th?ch ăn cỏ giống d?. Cuối c?ng trời xanh cũng kh?ng phụ l?ng m?o, để n? nhổ bật rễ c?y vạn tuế đường k?nh hơn 20 cm của sư phụ trong tiền viện ra. . . . . . ( mọi người: đ?y l? m?o sao. . . . . . )

Haizzz.

So với họ, t?i quả thực l? một thiếu nữ tươi tắn nhưng ưu thương, y?n tĩnh nhưng xinh đẹp, tốt bụng nhưng s?u sắc. . . . . .

R? r?ng l? một con heo ng?y n?o cũng ăn uống sinh hoạt giống một lũ g?.

Nhưng m? n?i đi cũng phải n?i lại, từ sau h?m b?i sư t?i kh?ng hề gặp lại Ti?u Long Vũ. Kh?ng biết anh ta chạy đến chỗ n?o rồi. Sư phụ cũng kh?ng thấy xuất hiện.

Hừ. Cả ng?y thần thần b? b?, quả nhi?n kh?ng phải l? loại người tốt l?nh g?.

Chắc l? khoảng mười một giờ đ?m h?m đ?, t?i mất ngủ, nho?i người ra cửa sổ ngắm sao, c? ch?t nhớ nh?. Cả đạo trường chắc chỉ c? mỗi m?nh t?i vẫn c?n thức. T?i đang thấy ch?n, đột nhi?n nghe được trong viện c? tiếng vang kỳ lạ rất nhỏ.

Trong viện n?y chỉ c? hai gian ph?ng ở hai b?n, theo thứ tự l? t?i v? Ti?u Long Vũ. Ti?u Long Vũ mấy h?m nay cũng kh?ng ở đ?y, chẳng lẽ l?. . . . . .

C? trộm?!

T?i đột nhi?n hăng h?i, mắt mở to như chu?ng đồng, tiện tay lấy c?i gương đồng tr?n thư ?n, nhẹ ch?n nhẹ tay mở cửa đi ra ngo?i.

Ngộ nhỡ l? người kh?ng tốt, vậy th?. . . . . . Kẻ đ? sẽ ăn một nh?t gương của t?i! =_,=v

C?n chưa đi được mấy bước, đột nhi?n một c?i b?ng l?e loẹt xuất hiện trước mặt t?i. ?o ngo?i đỏ như lửa, những người kh?c mặc v?o chỉ thấy tục tĩu, nhưng ở tr?n người anh ta lại mang vẻ phong lưu tao nh?.

H?a ra đại ma đầu Ti?u Long Vũ mất t?ch s?u ng?y đ? trở lại.

T?i kinh h?i, nh?y mắt cả người đ? sẵn s?ng trong t?nh trạng b?o động, t?c sắp dựng đứng hết l?n rồi.

T?i v? Ti?u Long Vũ giằng co căng thẳng ( thật ra l? kh? thế của anh ta ho?n to?n ?p đảo t?i. . . . . . ), tuy t?i kh?ng biết v? c?ng, nhưng dựa v?o tu vi nhiều năm (đọc tiểu thuyết v? hiệp với xem phim đ?nh nhau) n?n vẫn hiểu đạo l? ?kẻ n?o n?ng vội kẻ đấy chết trước? khi cao thủ quyết đấu.

Địch kh?ng động, ta kh?ng động.

Chỉ thấy kh?e m?i Ti?u Long Vũ nhếch l?n cười nh?n t?i, nh?n đến khi l?ng t?i hoảng hốt mới chậm r?i n?i: ?A, tiểu sư muội. Khuya thế n?y rồi. . . . . . Đang chờ ta sao??

Địch động rồi. . . . . . T?i n?n l?m g? b?y giờ?

A. Giả ngốc, chớp mắt to hỏi: ?Đại ca, huynh l? ai?? (x)

Ọee. . . . . . C? lẽ t?i sẽ bị anh ta h?nh hạ tra tấn biến th?i đủ kiểu đến khi t?i thừa nhận ?Muội sai rồi, muội kh?ng mất tr? nhớ, chỉ đang giả vờ ngoan ngo?n th?i? . . . . . .

B. Giả vờ cười ng?y ng?: ?Ha ha, Nhị sư huynh. Muộn vậy mới về ?, c?n kh?ng nhanh đi ngủ đi? Cẩn thận c? nếp nhăn đấy!? (x)

Kh?ng giống phong c?ch của t?i, anh ta chắc chắn sẽ cảm thấy t?i đang la liếm l?m quen với anh ta.

C. Kh?ng n?i g?, trực tiếp x?ng l?n đ?nh người (x)!

Đi một ng?y đ?ng học một s?ng kh?n, c?i bụng hai ng?y trước bị anh ta đ? đến b?y giờ vẫn c?n hơi đau đau, t?i tuyệt đối sẽ kh?ng để anh ta tấn c?ng v?o người m?nh, th? nhảy lầu hoặc bị xe t?ng c?n hơn lấy th?n l?m bao c?t!

D. Địch động, ta vẫn bất động. . . . . . (?)

Tốt lắm, chọn c?ch n?y đi. D? sao cũng kh?ng c?n c?ch n?o kh?c nữa rồi. . . . . .

V? thế, tay t?i cầm gương, tiếp tục khoan dung m? lạnh l?ng ngạo nghễ nh?n anh ta.

Ti?u Long Vũ nh?n d?ng vẻ cao qu? lạnh l?ng của t?i, ?nh mắt tối lại. R? r?ng anh ta đang kh? chịu. T?i cảm thấy bất thường, vội v?ng l?i về ph?a sau, chạm phải vết thương dưới xương sườn, lập tức kh?n giọng k?u đau.

Anh ta nh?u m?y.?Bị thương ???

T?i tức giận n?ng một ng?n tay l?n run run rẩy rẩy chỉ v?o bụng: ?Huynh đừng c? n?i với muội l? huynh qu?n rồi! Mấy h?m trước huynh đạp cho muội một ph?t!!?

?A.? Anh ta như vừa mới nhớ ra, giọng n?i vừa dịu d?ng vừa lo lắng, ?Nếu kh?ng th?. . . . . . Để sư huynh xoa cho muội nh???

?Kh?ng cần! Muội tự xoa!? T?i chạy ra xa hơn.

Ti?u Long Vũ đuổi theo mấy bước. ?Phạt ấy ?, phải ra tay mạnh một ch?t, khỏi để đến l?c vết thương l?nh muội lại qu?n mất. Xem muội c? d?m nh?n linh tinh nữa kh?ng.? Anh ta n?i một c?u hai nghĩa, giọng c?ng dịu d?ng hơn, vươn tay ra sờ eo t?i, ?C? muốn sư huynh ?n tập cho muội kh?ng??

. . . . . . ? anh ta l? sao?! Bị thương cũng kh?ng phải l? lỗi của t?i! C?u n?y của anh ta chẳng kh?c g? người bị cướp b?o cảnh s?t lại bị cảnh s?t chỉ tr?ch ?Anh bị cướp cũng l? v? nh?n phẩm của anh qu? k?m?!

T?i tức giận trợn mắt nh?n anh ta. Ti?u Long Vũ đột nhi?n dừng tay, nh?n t?i, sửng sốt mấy gi?y, khu?n mặt c?n trắng hơn T?o Th?o bỗng h?a th?nh Quan C?ng, sau đấy th? th?nh Trương Phi. . . . . . Kh?ng ổn, anh ta giận rồi.

Chỉ nghe thấy anh ta nghiến răng nghiến lợi qu?t: ?C?i vẻ mặt cải trắng ngon th? heo mới bu lại n?y của muội l? sao! !?

Dứt lời anh ta đột nhi?n vung tay ?o, xoay người trở về ph?ng. Trong b?ng đ?m, tay ?o nhẹ nh?ng tung bay như một con bươm bướm dưới ?nh trăng.

T?i ng?y người tại chỗ mấy ph?t. Nghĩ lại, hẳn l? anh ta đang rất giận, sợ trong l?c kh?ng khống chế được cơn giận lại thẳng tay giết chết t?i n?n mới phải đi trước.

Đ?ng l? thật ?m hiểm, thật biến th?i!

T?i đang mắng thầm, đột nhi?n cảm thấy c? một ?nh mắt vừa sắc b?n vừa u buồn nh?n t?i chăm ch?. Quay đầu lại thấy l? Voldemort. Trong l?ng t?i tức giận đến luống cuống, hung dữ h?t to với n?: ?Nh?n g?! Nh?n nữa tao thịt m?y lu?n giờ!?

Voldemort sợ tới mức đi lảo đảo, hốt ha hốt hoảng trốn lu?n.

Nh?n b?ng Voldemort chạy trối chết, t?i thầm củng cố lại niềm tin v?o bản th?n: thề sẽ chiến đấu đến chết với ma đầu cực phẩm kia. Cho d? anh ta l? một ngọn n?i to đồ sộ sừng sững đi chăng nữa, t?i cũng muốn leo l?n đỉnh n?i cao hiểm trở đ?, khắc hai chữ v?ng lấp l?nh thật to tr?n v?ch n?i đen??

L?m chứng!

. . . . . . Kh?ng đ?ng, phải l? ?Dương Qu?ch?!


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...