Chỉ Nam Phản Công của Nam Phụ Phản Diện

Chương 2: Anh tên là tiểu long nữ?!


Chương trước Chương tiếp

Tiếng chu?ng b?o thức của t?i vang l?n hoa lệ m? ch?i tai.

? Trong sa mạc Mahler hoang vắng mờ mịt xinh đẹp, c? một đ?m Thảo N? M?, bọn ch?ng hoạt b?t th?ng minh, bọn ch?ng nghịch ngợm lanh lợi. Bọn ch?ng tự do tự tại sống trong sa mạc, bọn ch?ng ki?n cường vượt qua ho?n cảnh gian khổ. . . . .?

Tra Ch? Cực: ?. . . . . .?

T?i n?ng tay che mặt.

H?nh tượng của t?i trước mặt trai đẹp. . . . . . sụp đổ mất rồi. . . . . .

Anh ta kh? khăn n?i: ?Hai ng?y nay, s?ng sớm mỗi ng?y c?i tấm thẻ n?y đều sẽ k?u, m? đ? k?u l? sẽ k?u hơn một canh giờ. . . . . . Ch?ng t?i kh?ng c? c?ch n?o kh?c, qu? ồn ?o, lại kh?ng thể đập n?n. . . . . . Chỉ c? thể đ?o hố ch?n ở sau viện. Xin lỗi c? nương.?

T?i nh?n di động, quả nhi?n tr?n m?n h?nh c? đất. Lại nh?n anh ta, quả nhi?n v? c?ng tiều tụy, ph?a dưới mắt c? hai quầng th?m thật to.

T?i vội v? đoạt lại di động từ trong tay anh ta, hốt ha hốt hoảng tắt chu?ng b?o. Lại nghe anh ta đột nhi?n hỏi: ?Thảo N? M? l? c?i g???

T?i bị anh ta hỏi cứng lại. H?a ra anh đẹp trai l? người nguy?n thủy. Lập tức chỉnh đốn lại suy nghĩ, k?o anh ta ngồi xuống b?n cạnh b?n, thao thao bất tuyệt n?i.

?N?i đến Thảo N? M? kh?ng thể kh?ng nhắc tới. . . . . .?

T?i n?i một hơi nửa giờ, Tra Ch? Cực bị t?i dọa đến sửng sốt, bất chợt gật đầu thật mạnh. T?i n?i miệng kh? lưỡi kh?, r?t cho m?nh ch?n nước.

Chỉ nghe anh ta th?ng hiểu đạo l? n?i: ?Cho n?n n?i, Thảo N? M? l? một loại sinh vật rất h?i h?a??

T?i phun nước trong miệng, vỗ vỗ vai anh ta.?Kh?ng sai, c? ngộ t?nh!?

Tra Ch? Cực hơi ngại ng?ng, cười cười.

T?i lại c?i đầu nghịch di động, định gửi tin nhắn cho t?i mẹ n?i với b? l? t?i vẫn ổn, đạo trường cũng tốt lắm, hơn nữa con rể của b? kh?ng chừng đ? xuất hiện rồi.

Đ? thấy tr?n m?n h?nh hiện l?n mấy chữ ?Kh?ng c? mạng? ch?i lọi.

T?i đứng l?n đi đến trước cửa sổ, cầm di động quơ quơ, lắc lắc.?T?n hiệu chỗ mấy người kh?ng tốt. . . . . . T?i thấy b?n ngo?i cửa lớn thật kh? thế, sao ph?a sau lại vẫn l? ph?ng cũ, b?i tr? cũng qu? cổ, c?n lớn như vậy, khu n?y chắc phải hơn mười vạn b?nh ấy nhỉ. . . . . . T?n hiệu c?n kh?ng c?. . . . . .?

Tra Ch? Cực đỡ tr?n: ?C? nương, xin đừng n?i những lời t?i nghe kh?ng hiểu nữa. . . . . . C?n c?, c? thể thỉnh gi?o phương danh??

??, t?i t?n Dương Qu?ch. Dương trong Dương Qu?, Qu?ch trong Qu?ch Tĩnh.?

T?i lượn qua lượn lại trước cửa sổ một l?c l?u, di động vẫn kh?ng c? t?n hiệu. T?i nhụt ch? rồi.

?Dương Qu? v? Qu?ch Tĩnh l? ai??

Kh?e miệng t?i run rẩy, t?m lấy hai vai của anh ta lắc lắc: ?. . . . . . Anh l? người tập v? cơ m?! Sao lại kh?ng biết Dương Qu? Qu?ch Tĩnh? Anh bạn ? anh lớn l?n thế n?o vậy? Anh c? tuổi thơ kh?ng thế? ! !?

N?i xong, t?i im lặng.

Bởi v? t?i đột nhi?n c? một ? nghĩ hoang đường v? c?ng.

Kh?ng biết l? vi s?ng, m?y ?p tr?i c?y, kh?ng biết Dương Qu?, Qu?ch Tĩnh, Thảo N? M?, bảo di động t?n l? tấm thẻ ph?t s?ng, lại kh?ng c? t?n hiệu. . . . . .

Trong l?ng t?i l?e l?n một dự cảm xấu.

T?i ?m hi vọng cuối c?ng, run rẩy t?m lấy tay Tra Ch? Cực bị lắc đến cho?ng v?ng đầu ?c: ?Xin hỏi, b?y giờ l? năm n?o??

M?y ?p tr?i c?y đỏ mặt, vội r?t tay ra.

Sau đ?, anh ta n?i cho t?i.

???? Đường ph?n c?ch ????

T?i cảm thấy m?nh sắp kh?c.

Thật đấy.

C? ai ph?t hiện m?nh ngủ một giấc lại quay về thời đại kh?ng đ?n điện kh?ng di động c?n chưa c? bồn cầu tự hoại mấy trăm năm trước lại c? thể b?nh tĩnh được cơ chứ! ! !

M? t?i l? Dương Qu?ch. Dương Qu?ch tương lai v? nghệ cao cường, h?nh tẩu giang hồ, c?ng danh ch?i l?a.

T?i nhanh ch?ng b?nh tĩnh lại.

Tra Ch? Cực r? r?ng cũng kh?ng phải người thường, c? thể giả vờ như kh?ng thấy h?nh vi cổ qu?i c?ng cảm x?c thay đổi li?n xo?nh xoạch trong năm ph?t đồng hồ của t?i. Chỉ n?i khi sư phụ cứu t?i về ph?t hiện t?i cốt c?ch thanh kỳ, tư chất tốt, l? t?i năng đ?ng được bồi dưỡng, quyết định thu t?i l?m đồ đệ.

Khi đ? t?i c?n l? thiếu nữ ngốc nghếch lại hồn nhi?n, chỉ cảm thấy m?nh quả nhi?n l? kỳ t?i v? học. Hơn nữa Tra Ch? Cực n?i t?i l? đệ tử trực hệ của sư phụ, xếp thứ tư. T?i cảm thấy cực kỳ vinh quang.

Sau n?y t?i mới biết được, đạo trường Kế M?n l?c đ? tổng cộng chỉ c? bốn đệ tử, hơn nữa sư phụ mang theo t?m trạng ?cảm k?ch trời xanh? ?p t?i v?o sư m?n chỉ v? trấn ?p đ?a hoa duy nhất ? Ngụy Ba Như.

Nhưng đ?y đều l? chuyện sau n?y.

Tra Ch? Cực n?i, sư phụ xuất m?n mua đồ ăn, ng?y mai sẽ tiếp kiến t?i, rồi sẽ tiến h?nh nghi thức b?i sư.

S?ng h?m sau, t?i rửa mặt chải đầu xong định đi b?i kiến sư phụ anh ta. Tra Ch? Cực bảo t?i thức dậy phải đến điện Dục Đức, lại qu?n t?i vốn kh?ng biết đường. Tại nơi nh? cao cửa rộng đi tới đi lui t?m kh?ng thấy phương hướng.

T?i l?ng v?ng dạo quanh, từ một c?i s?n xuy?n đến một c?i s?n kh?c, l?ng n?ng như lửa đốt. Nhỡ sư phụ thấy t?i đến trễ, kh?ng cần t?i nữa th? l?m sao b?y giờ? Tra Ch? Cực n?i, sư phụ l? cao nh?n nổi tiếng nhất thời đại n?y, v? nghệ cao cường t?i đức c? thể khiến c?t bay đ? chạy trời đất m? mịt, bỏ lỡ cơ hội n?y sẽ kh?ng c? lần sau!

T?i bước đi như bay, trong l?ng tiếp d?ng th?nh ngữ loạn t?ng ph?o, cho đến khi đi qua một g?c cửa đột nhi?n cảm thấy c? ch?t kh?ng ổn.

Cửa h? mở, b?n trong nhưng lại truyền đến tiếng cười duy?n v? r?n rỉ của phụ nữ.

Trong l?ng t?i c? một vạn con th? hoang chạy qua. Ai m? thiếu đạo đức vậy! Ban ng?y ban mặt chim chuột m? c?n kh?ng đ?ng cửa! L?m người phải c? da c? mặt, người v? sỉ như vậy giống như đọc truyện kh?ng like kh?ng b?nh luận, sớm hay muộn g? cũng trung ni?n h?i đầu, mua m? ăn liền kh?ng c? g?i gia vị! !

Nghĩ đến đ?y, t?i sớm đ? qu?n b?ng chuyện b?i sư, ?m t?m trạng đầy căm phẫn cần c? hiếu học tặc lưỡi tiến đến cạnh cửa nh?n v?o trong.

Chỉ thấy trong ph?ng l? một người người đ?n ?ng, mặc một c?i ?o kho?c lo? loẹt. Trong l?ng anh ta ?m một c? g?i gợi cảm ?o tụt xuống một nửa, anh ta đang h?n v?o cổ c? ấy.

Người đ?n ?ng mặt m?y như họa, c?n đẹp hơn cả c? g?i kia. Nh?n d?ng người căng đầy, g? m? ho?n mỹ . . . . . . T?i theo bản năng h? to miệng, m?u to?n th?n vọt tới đỉnh đầu.

Lại nghe c? g?i run rẩy, hờn dỗi n?i: ?Gia thật xấu, thiếp, thiếp. . . . . . ngại m?.?

Tiếng n?i ướt ?t khiến cả người t?i run l?n.

?Phi lễ chớ nh?n, phi lễ chớ nh?n, phi lễ chớ nh?n. . . . . .? Trong miệng t?i niệm niệm nhẩm nhẩm, luống cuống tay ch?n định rời đi.

Nhưng kh?ng đợi t?i bước được nửa bước, trước mắt đ? xuất hiện một b?ng người nhanh như gi?. Ngay sau đ?, t?i bụng đau x?t, giống như vi?n đạn ph?o bay ra cửa, đập bộp xuống đất.

Hu hu. Một đạp n?y thật ?c độc.

Xương sườn của t?i nhất định đ? g?y rồi.

T?i quay mặt nh?n v?o trong viện, trong l?ng ?gi? cuộn m?y tu?n? lửa giận như đốt.

T?n d? gi? chết tiệt, d?m đ? t?i?!!

T?i v?ng vẫy đứng l?n, lấy từ trong l?ng ra ra thần kh? t?y th?n mẹ t?i chuẩn bị cho t?i . . . . .bột hạt ti?u ngừa s?i.

Kh?ng diệt được hắn cũng phun m? mắt ch? của hắn!!

T?i b?y ra tư thế xung phong, định ph? cửa v?o b?o th?, lại thấy người đ?n ?ng kia chậm r?i từ trong nh? đi ra. Anh ta đi đến trước mặt t?i, từ tr?n cao nh?n xuống t?i, ?nh mắt lạnh như băng.

Ch?n t?i mềm nhũn lại ngồi phịch xuống.

Chỉ thấy anh ta mặc ?o tơ mỏng sặc sỡ, cổ ?o c?n rộng mở lộ ra da thịt trước ngực như bạch ngọc.

Trong đ?nh viện rợp b?ng c?y, ?nh s?ng xuy?n qua t?n c?y rậm rạp mang theo những hạt bụi mịn quay cuồng bao phủ tr?n người anh ta. Tựa như giọt sương tr?n đ?a hồng đỏ như lửa, chiếu rọi l?n gương mặt như băng tuyết của anh ta.

T?i nuốt một ngụm nước bọt.

Ho?n to?n tr?i ngược với vẻ ?n nhuận như ngọc của Tra Ch? Cực, anh ta thanh nh? tuấn t? đầy sức sống, đ?i mắt phượng hẹp d?i xếch l?n, l?ng l?nh như v? tinh t?.

Đ?y l? lần đầu ti?n t?i thực sự nh?n thấy Ti?u Long Vũ.

S?ng sớm, trong đ?nh, quần ?o sặc sỡ, d?ng vẻ ti?u s?i.

Nếu thật sự phải h?nh dung, cũng chỉ c? t?m chữ n?y ?Tao nh? thanh mỹ, si?u ph?m tuyệt tục? (Thấy t?i c? văn h?a kh?ng? C? hay kh?ng??)

Nếu b?nh thường tr?ng thấy một người đ?n ?ng tuyệt sắc nhường n?y t?i nhất định sẽ si m? ng?y người ngay. Nhưng b?y giờ người n?y lại đang nh?n t?i với ?nh mắt sắc b?n như kiếm, t?i đ?nh miễn cưỡng đ? n?n ch?t t?m xu?n nho nhỏ đang loạn nhịp xuống.

Đ?y l? ?nh mắt giết người.

T?i ngồi tr?n mặt đất ngẩng đầu nh?n anh ta, đột nhi?n cảm thấy trong l?ng run rẩy sợ h?i.

?C? l? ai??

T?i l? ai?

T?i lắp bắp n?i: ?T?i . . . . . t?i l? đệ tử h?m nay muốn gia nhập sư m?n. . . .?

Nhưng một gi?y sau cổ t?i đ? bị b?n tay l?nh lẽo của anh ta siết chặt. Một tay anh ta b?p chặt cổ t?i, một tay nhấc t?i từ tr?n mặt đất đứng l?n.

?N?i.? Ng?n tay của anh ta siết thật chặt, giọng n?i lạnh lẽo như băng: ?C? rốt cuộc l? ai? V?o đ?y bằng c?ch n?o??

T?i kh? tin nh?n anh ta, hai ch?n đạp loạn trong kh?ng trung, cổ bị siết mức kh?ng n?i được từ n?o.

T?n d? gi? n?y muốn b?p chết tươi t?i sao?

Ở b?n bờ sinh tử, đầu ?c t?i lại bắt đầu nghĩ về cuộc sống thăng trầm đầy ch?ng gai của m?nh trong mười lăm năm qua.

Hậu nh?n đời sau khi nhắc đến t?i sẽ n?i: ?Ng?y xưa, c? một vị mỹ nữ t?n l? Dương Qu?ch từ nhỏ đ? l? một k? t?i v? học. Mấy trăm năm trước c? một cao thủ v? học nổi danh nhất thi?n hạ muốn thu n?ng l?m đồ đệ, dốc l?ng đ?o tạo. . . . Đ?ng tiếc n?ng c?n chưa kịp b?i người ấy l?m sư phụ th? đ? bị giết người diệt khẩu v? c?i tội nh?n l?n một t?n d? gi? đang đ?a giỡn phụ nữ.?

Thật bi tr?ng biết bao! Chan chứa đầy ch? kh? bi thương chưa l?m được việc lớn đ? hy sinh. Nhưng v? sao nghe lại đ?ng khinh đến như vậy. . . .

Ngay l?c nghĩ tới đ?y người kia đột nhi?n lại bu?ng lỏng tay ra. T?i lập tức ng? xuống đất với tư thế ch? đớp b?n. T?i đi?n cuồng ho khan, vươn tay sờ c?i cổ vừa bị b?p của m?nh, tr?n đ? nhất định l? c? vết m?u tụ rồi.

Lại thấy anh ta ngồi xổm xuống, tay nắm lấy quai h?m của t?i xoay tr?i xoay phải giống như đang kiểm ta một loại h?ng h?a n?o đ? vậy.

Một l?t sau anh ta mới lười biếng mở miệng: ?A. Ta nhớ rồi. Muội ch?nh l? nha đầu mới tới m? Tra sư huynh nhắc đến? T?n g? ấy nhỉ??

Một tay anh ta g? nhẹ v?o đầu m?nh, ng?n tay trắng n?n thật xứng với c?i tr?n như ngọc, đ?ng l? kiều diễm kh?ng n?i n?n lời.

T?i đang ngẩn người lại đột nhi?n cảm thấy trời đất quay cuồng. Anh ta k?o t?i l?n, nhưng lần n?y th? mập mờ hơn, l? ?m v?o trong l?ng, ngực d?n ngực.

M?i t?c d?i như th?c nước của anh ta nửa che trước ngực, trong đ?i mắt hẹp d?i kia tr?n đầy ? cười.

T?i chỉ cảm thấy long trời lở đất.

T?i bị anh ta ?m chặt v?o l?ng. Tuy kh?ng phải tim ?p v?o tim nhưng vẫn c? thể nghe thấy r? r?ng tiếng tim đập mạnh mẽ kia.

Th?nh thịch, th?nh thịch.

Quả thực c?n vang hơn tiếng chi?ng tr?ng Tra Ch? Cực d?ng để gọi t?i dậy s?ng nay.

?Ta họ Ti?u, t?n Long Vũ. L? nhị sư huynh của muội.?

Ti?u Long Vũ.

T?i lặng lẽ nhẩm thầm t?n anh ta trong l?ng, chỉ cảm thấy m?nh sắp kh?ng chịu nổi rồi.

?Anh . . . . Anh t?n Tiểu Long Nữ????



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...