Bộ Bộ Sinh Liên

Chương 193: Ăn miếng trả miếng


Chương trước Chương tiếp

Dương Hạo nghe Mục Thanh Tuyền nói mấy câu, không chịu nổi nữa, hắn lập tức ra chỗ xe, đi thẳng đến tri phủ nha môn, lại lệnh cho Bích Túc, Mục Vũ chia nhau đi tìm các quan, hẹn đến gặp mặt ở tri phủ nha môn. Dương Hạo ngồi xe đến tri phủ nha môn, phủi sạch quần áo, thay quan bào, đi thẳng đến đại đường. Nhóm người phụ tá tri phủ là Phạm Tư Kỳ và Bôi Bằng Vũ lúc này cũng đã nghe được tin mà đến.

Dương Hạo thấy các quan chưa đến, liền hỏi phụ tá tri phủ: "Nghe nói họ hàng của Mộc đoàn luyện sứ tìm nơi nương tựa trên thảo nguyên? Dân số khoảng bao nhiêu, giờ bố trí ra sao?"

Bôi Bằng Vũ vội nói: "Đúng vậy đại nhân, họ hàng của Mộc đoàn luyện sứ đã nghe tin mà đến nương tựa, ước tính có khoảng 1322 lều, 5446 người, trong đó phụ nữ, trẻ em và người già đã bố trí ở sau cốc, đào hầm trú ẩn, xây dựng lều lán cho bọn họ ở, tộc người đó mang theo rất nhiều trâu dê ngựa, để tiện cho chăn thả, người già chăn thả ở ngoài bãi cỏ cách cốc hơn mười dặm, xây dựng lều trại chăn thả ở đó".

Lô Lĩnh cốc nói là một cốc, đó là vì ngoài phía trước có lối ra, thì xung quanh đều là dãy núi bao quanh. Sơn cốc này uốn lượn theo từng khúc, thế núi kéo dài về phía sau, nó không phải là một con đường thẳng tắp. Chỗ rộng nhất trong sơn cốc là mười lăm, mười sáu dặm, chỗ hẹp nhất chỉ có năm sáu dặm, qua tri phủ nha môn của Dương Hạo, đi về phía hậu viện, còn có một khoảng không rộng lớn, phải đi ra gần hai mươi dặm, mặt đất mới từ từ bị bó hẹp, mất đi dãy núi trùng điệp.

Theo sự bố trí của Dương Hạo, sau khi mấy vạn dân đăng khí chải vuốt sợi, theo khu hành chính ở trong thôn mà phân biệt hoạch định khu rồi bố trí, từng thôn trang và chợ nhỏ trong sơn cốc được mở ra vô số, kéo dài về phía sau. Không gian mở ra khi vừa mới vào cốc là chi phủ nha môn, bên trái bên phải của tri phủ nha môn dựa vào núi, xây nhà ở cho các quan cấp dưới. Hai bên phía trước cốc, một bên kinh doanh và chỗ ăn chơi như nhà trọ bình dân, hiệu buôn, quán rượu. Tòa nhà hầm gần hai bên cửa cốc được đào thông với nhau, là hầm binh ẩn nấp.

Sự bố trí của Bôi Bằng Vũ, theo tập quán sinh sống của tộc người Lý Quang Sầm, đều đưa đàn bà trẻ em người già vào trong cốc làm công thương, hoặc làm nghề nông, sự sắp xếp đó là hợp lý. Dương Hạo gật đầu nói:

"Bố trí như vậy là rất tốt, cho dù là Khiết Đan hay là các tộc người khác, có nhiều tộc người rất phức tạp, theo tập quán của dân chúng mà đưa ra các điều lệ quản lý khác nhau, ví dụ như xây Nam viện, Bắc viện để phân biệt người Hán và người Khiết Đan. Ở với nhau một thời gian thì chắc chắn sẽ xảy ra xung đột, việc này…mất khá nhiều thời gian".

Bôi Bằng Vũ vâng vâng dạ dạ, Dương Hạo lại bỏ một khoảng thời gian để tìm hiểu thêm tình hình dân chúng từ phía bọn họ. Những quan văn võ như Trình Đức Huyền, Lý Quang Sầm, Kha Trấn Ác đều đã lần lượt đến, Dương Hạo ngồi vào vị trí của mình, sau đó mời bọn họ ngồi xuống, rồi mới hỏi tình hình gần đây có sự xung đột với các bộ lạc khác.

Hóa ra, những ngày Dương Hạo không có mặt, việc làm ăn buôn bán của dân chúng Lô Lĩnh Châu và Đảng Hạng Thất Thị rất tấp nập. Phần nhiều dân chúng tạm thời chưa có công ăn việc làm đã cùng nhau vào núi săn thú, hái quả dại, để bán hoặc phơi phóng cất giữ, những động vật mà săn bắt được ướp muối cẩn thận rồi cất, dùng lông thú làm áo lông chuẩn bị cho mùa đông gía lạnh. Cách săn bắt này có tác dụng rất tốt, dân chúng có việc làm, nỗi lo âu trước đây của dân chúng giờ cũng đã mất.
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...