Bản Tình Ca Buồn

Chương 7: Rồi đến một ng


Chương trước Chương tiếp

Chương 7: Rồi đến một ng?y em sẽ ra đi

Sau ng?y h?m ấy, t?i kh?ng gặp lại Y T?ng Lạc nữa.X?t cho c?ng th? ai c? đủ can đảm để m? gặp lại người một l?ng một dạ muốn đẩy m?nh v?o c?i hố s?u thăm thẳm, ai c?n d?m nhảy nh?t quanh anh ta, mỉm cười vui vẻ với anh ta?

T?i cố tr?nh n? anh ta tr?n con đường nhỏ đến trường, tr?nh n? anh ta ngay cả khi đi ăn cơm. N?i chung t?i kh?ng muốn nh?n thấy khu?n mặt đ? l?m cho t?i đau khổ ấy nữa! C? thể tr?nh được th? cố gắng m? tr?nh!

Nhưng kết quả của sự việc vẫn l?, bạn c?ng t?m c?ch n? tr?nh th? anh ta c?ng tiến đến s?t bạn hơn.

Ph?a sau lớp ch?ng t?i lại xuất hiện một ?nh mắt như ph?t ra lửa, những l?c trong lớp kh?ng c? ai lại c?ng cảm thấy r? rệt. T?i biết đ? ch?nh l? anh ta, nhưng kh?ng d?m quay đầu lại. Mỗi lần tan học, v?o ph?ng vệ sinh, t?i thường nh?n thấy b?ng d?ng của một người thanh ni?n t?c v?ng đang dựa v?o tường b?n ngo?i ph?ng vệ sinh. Nhưng mỗi khi ra khỏi ph?ng vệ sinh, t?i kh?ng nh?n trước nh?n sau m? chỉ cắm đầu cắm cổ đi thẳng, đi một mạch đến đầu h?nh lang rồi biến mất ở chỗ ng? rẽ.

T?i kh?ng hiểu tại sao người l?c ấy nhẫn t?m định hại t?i giờ lại nh?n t?i bằng ?nh mắt dịu d?ng, buồn b? v? tuyệt vọng đến vậy.

C? thể anh ấy cũng giống như Hạ Thất Lăng, sinh ra trong cuộc đời n?y đ? l? một c?u đố b? ẩn, một c?u đố m? cả đời n?y t?i kh?ng thể đo?n ra, một c?u đố m? ?ng trời đ? tạo ra để m? hoặc t?i.

T?i kh?ng c?n muốn c?ng Y T?ng Lạc đi t?m lại qu? khứ đ? mất, n?i đ?ng hơn l? kh?ng d?m! T?i sợ sẽ ph?t hiện ra bản th?n m?nh quả thật ?c độc như lời những người kia đ? n?i, sợ rằng bản th?n m?nh đ?ng l? một người bỉ ổi như vậy, sợ rằng m?nh sẽ bị ch?n v?i trong những lời mắng chửi của họ?.

Cứ như vậy suốt một th?ng liền, một cuộc sống kh?ng c? Y T?ng Lạc c? vẻ thực sự rất y?n b?nh, kh?ng c? phong ba, cũng kh?ng c? b?o t?p?

Cho đến một ng?y, t?i nghe thấy tin đồn về Y T?ng Lạc ở trong nh? vệ sinh.

?N?y, c?c cậu nghe g? chưa? Y T?ng Lạc sắp quay về Ph?p rồi!?

?Kh?ng phải chứ? Mới quay lại đ?y c? một năm! Anh ấy th?ch đất nước của th?p Eiffen thế sao? Sao c? thể thế được??

?Đừng như vậy m? Lạc Lạc y?u dấu, đừng đi m??hu hu?Sao anh ấy c? thể nhẫn t?m dứt ?o ra đi như vậy chứ??

?Lạc Lạc l? bầu trời của ch?ng ta, Lạc Lạc l? mặt trời, Lạc lạc l? vị thần bất diệt trong tr?i tim ch?ng ta! Nếu như b?y giờ anh ấy ra đi th? ch?ng ta biết quay quanh ai chứ?hu hu hu?? ba c? nữ sinh cứ thế ?m mặt m? kh?c nức nở.

Y T?ng Lạc sắp đi sao? Anh ấy thực sự muốn quay lại Ph?p? Nh?n thấy ba c? g?i ?m nhau kh?c l?c, trong l?ng t?i v? c?ng rối bời, đau đớn như bị dao đ?m.

Dường như như vậy c? nghĩa l?, t?i sẽ lại lần nữa mất đi?

Một ?m thanh vang vọng trong tận đ?y l?ng. Tại sao trong tim t?i lại vang vọng thứ ?m thanh n?y? Điều n?y thật k? quặc!

Y T?ng Lạc v? Hạ Thất Lăng c?ng l? những hotboy của trường Y?n Đằng, cả hai đều v? c?ng quyến rũ, kh?ng ai chịu k?m ai. Đến nay Y T?ng Lạc chuẩn bị ra đi, chắc chắn đ?y sẽ l? một chấn động lớn trong trường. Những c? g?i theo đuổi, những vệ tinh của Y T?ng Lạc chắc chắn sẽ kh?c l?c chết đi sống lại cho xem!

Anh ấy muốn đi Ph?p, đi Ph?p?Vậy chẳng phải anh ấy sẽ xa rời đất nước Trung Quốc sao?

Ng?y m?ng 7 th?ng 7 định mệnh của t?i đang gần kề, đang gần s?t ng?y sinh nhật lần thứ mười bảy của t?i?điều n?y c? nghĩa l?, c?nh cổng của nh? họ Hạ đang ng?y một kh?p lại với t?i.

T?i đứng tr?n cầu thang do dự rất l?u, cuối c?ng cũng đi đến quyết định l?n cửa tho?t hiểm tr?n tầng thượng t?m Y T?ng Lạc.

Anh ấy vẫn vậy, vẫn ngồi dựa lưng v?o tường, im lặng ngắm nh?n bầu trời, điếu thuốc l? tr?n tay nghi ng?t kh?i.

Hơn một th?ng kh?ng gặp, anh ấy vẫn quyến rũ như vậy, ?nh v?ng lấp l?nh tr?n m?i t?c vẫn đẹp như vậy. Chỉ c? điều, đ?i bờ mi lạnh l?ng ấy chứa đựng đ?i ch?t bi thương.

?nghe n?i anh chuẩn bị về Ph?p??, kh?ng v?ng vo, loanh quanh, t?i đi thẳng v?o vấn đề.

?Đằng Nhi m? t?i y?u thương nhất đ? quyết định bỏ rơi t?i thật rồi, Trung Quốc c?n g? đ?ng để t?i tiếc nuối nữa đ?u?? Anh cười nhạt: ?Nếu kh?ng phải nghe được tin n?y chắc chắn chẳng bao giờ em chịu đến t?m t?i nữa phải kh?ng??

?C? lẽ vậy!?, t?i nh?n l?n những đ?m m?y đang bồng bềnh tr?i, tr?n mặt kh?ng thể hiện qu? nhiều cảm x?c. ?Nhưng cuối c?ng th? em vẫn đến rồi đấy th?i!?

Y T?ng Lạc kh?ng n?i g?, ?nh mắt c?ng th?m bi thương

T?i dựa v?o lan can, ngồi xuống đối diện với Y T?ng Lạc, sau đ? thẳng thắn hỏi anh: ?Nh? anh gi?u c? như vậy, chắc l? c? rất nhiều người l?m phải kh?ng??

??..? anh nh?n t?i, một biểu cảm kh? hiểu tr?n khu?n mặt.

T?i vẫn kh?ng chịu bu?ng tha: ?Hơn nữa, nếu đi ra nước ngo?i th? đem theo một người gi?p việc biết r? th?i quen ăn uống, tập tục của nước m?nh c? lẽ sẽ tốt hơn!?

?Ừm??, Y T?ng Lạc đột nhi?n mỉm cười. ?An Thanh Đằng, đừng v?ng vo nữa, em muốn th?nh người gi?p việc anh sẽ mang ra nước ngo?i phải kh?ng??

Bị anh ấy nh?n thấu tim gan, mặt t?i bỗng chốc đỏ lựng l?n v? xấu hổ. t?i cắn chặt m?i, kh?ng d?m ngẩng đầu nh?n anh ấy.

?An Thanh Đằng, em muốn rời xa Trung Quốc như vậy sao? Kh?ng, n?i ch?nh x?c hơn l? em muốn rời xa nh? họ Hạ như vậy sao??, Y T?ng Lạc n?ng cằm t?i l?n, nh?n v?o mắt t?i v? hỏi.

Y T?ng Lạc đ?ng l? Y T?ng Lạc, m?i m?i vẫn cứ th?ng minh như vậy! Đ?y ch?nh l? l? do v? sao đứng trước mặt anh ấy t?i cảm thấy m?nh như kh?ng c? đất dung th?n.

T?i xoay người đi đến b?n cạnh lan can ngo?i ban c?ng, nh?n về ph?a xa xa, nơi c? c?y cổ thụ đang đung đưa trong l?n gi?. Cơn gi? nhẹ lướt qua tr?n, l?m tung bay m?i t?c t?i. Trước mắt t?i l?c n?y l? một khoảng trống mơ hồ.

?An Thanh Đằng, anh thật sự rất muốn biết, thứ g? trong nh? họ Hạ lại l?m cho em sợ h?i đến thế??, Y T?ng Lạc bước l?n trước, đứng song song với t?i, chỉ c? điều anh ấy cao hơn t?i đến hơn một c?i đầu.

?Em cũng rất muốn biết!?, t?i quay đầu lại mỉm cười với anh.

Anh cũng mỉm cười với t?i, một nụ cười gượng gạo: ??nh mắt của em c?ng ng?y c?ng ảm đảm, nhưng nụ cười của em lại ng?y c?ng tươi tắn!?

Trong gi?y ph?t ấy, bức tường ph?ng ngự trong l?ng t?i bỗng chốc đổ sập xuống. H?i, Y T?ng Lạc quả l? một người th?ng minh, một người hiểu t?i hơn ai hết.

T?i cũng chẳng c? c?ch n?o, ai bảo t?i l? đứa con g?i mới mười bảy tuổi nhưng đ? trải qua nhiều chuyện hơn bất k? người n?o kh?c gặp phải trong suốt cả cuộc đời chứ?

?Nếu em đi, Hạ Thất Lăng sẽ thế n?o??, anh nh?n ra xa xăm, giọng n?i điềm đạm nhưng kh?e m?i lại như ẩn chứa một nụ cười kh? hiểu.

?Em l? một c?u d?y leo kh?ng ngừng sinh trưởng, những nơi c? ?nh s?ng mặt trời đều l? nh? của em, em kh?ng thể dừng lại ở nguy?n một vị tr? để chờ đợi ai đ? cả cuộc đời?. Những lời n?i xuất ph?t từ tr?i tim n?y trước nay t?i chưa từng n?i với bất k? ai, vậy m? h?m nay t?i lại bộc bạch cho một người đ? khiến t?i tổn thương cực k? s?u sắc, kh?ng biết đ?y ch?nh l? sự may mắn hay nỗi bất hạnh của t?i nữa?

?An Thanh Đằng, em thay đổi rồi, thay đổi đến mức khiến cho anh cảm thấy xa lạ!?, anh nh?n v?o đ?i mắt đầy bi thương của t?i. ?H?a ra em chỉ coi t?i l? một c?i b?n đạp để rời xa nh? họ Hạ! Anh c?n tưởng rằng bản th?n m?nh may mắn hơn Hạ Thất Lăng?.?

?Anh biết đấy, em kh?ng c? người th?n th?ch?, t?i vẫn y?n lặng nh?n ra xa, nhưng những giọt nước mắt lại bắt đầu nặng nề tu?n rơi? ?thứ m? em c? thể nắm bắt được chỉ c? bản th?n m?nh m? th?i?.

Mười năm, qu?ng thời gian kh?ng d?i nhưng cũng chẳng ngắn, lại c? thể biến một c? b? hay cười trở th?nh một người đơn thuần như vậy, chỉ biết sống v? bản th?n m?nh?

?Anh rất t? m?, kh?ng biết l? c?i g? đ? khiến cho em ngoan ngo?n đi theo phục t?ng Hạ Thất Lăng, kh?ng bao giờ n?i chứ Kh?ng với anh ta như vậy??. Y T?ng Lạc vẫn chưa n?i hết c?u m? t?i đ? thấy to?n th?n m?nh run rẩy, su?t ch?t nữa th? kh?ng đứng vững, những ng?n tay phải b?m chắc v?o tường lan can mới c? thể đứng vững được.

Y T?ng Lạc như nhận ra điều đ?, anh mỉm cười nhẹ nh?ng n?i: ?L? bởi v? em lu?n l? một c? g?i ngoan ngo?n v? dịu d?ng!?

Như t?i đ? n?i, Y T?ng Lạc l? một ch?ng trai rất th?ng minh. Anh ấy b?y giờ đang th?ng minh đến mức khiến cho t?i hoảng sợ! Ở trước mặt anh ấy, t?i kh?ng thể giữ k?n được b? mật của bản th?n m?nh, dường như cho d? t?i c? n?p v?o một ng?c ng?ch n?o đ? anh ấy vẫn c? thể l?i được t?i ra bất cứ l?c n?o.

T?i cảm thấy lồng ngực đau tức, hơi thở trở n?n gấp g?p hơn, d?ng suy nghĩ phi?u du đến tận bệnh viện?

Theo kết quả kiểm tra cho thấy, An Thanh Đằng đ? mất đi sự trong trắng?c?i thứ trong suốt như thủy tinh ấy! Một người đ?n ?ng mặc ?o blouse trắng đứng trước mặt t?i tuy?n bố. Anh vốn dĩ phải l? một thi?n thần ?o trắng, thế nhưng l?c đ?, những lời n?i của anh ta chẳng kh?c g? những lời nguyền rủa của tử thần, đ? đẩy t?i v?o hố s?u địa ngục.

T?i cố nuốt nước mắt, siết chặt lấy tay anh ta m? lắc đầu! T?i d?ng ?nh mắt cầu xin nh?n anh ta, hi vọng anh ta sẽ n?i với t?i rằng tất cả những điều n?y đều kh?ng phải l? sự thực, kết quả kiểm tra l? sai lầm, t?i vẫn c?n nguy?n vẹn! Nhưng kh?ng, anh ta thở d?i, gạt tay t?i ra rồi quay người ngồi v?o b?n sắp xếp hồ sơ của m?nh.

?C? ở đ?y kh?c l?c với b?c sĩ th? c? thay đổi được g?? Đi th?i!?, Hạ Thất Lăng v?c t?i l?n vai đi ra khỏi bệnh viện.

?anh biết kh?ng, t?i vẫn c?n nhỏ như vậy??, t?i dựa tr?n vai anh ấy, nước mắt lăn d?i tr?n g? m?.

?Nhỏ th? đ? sao! D? sao th? những chuyện đ? xảy ra h?m nay sẽ vĩnh viễn kh?ng thể tẩy x?a được!?, anh ấy đặt t?i xuống một thảm cỏ xanh, hung h?n n?i.

Hạ Thất Lăng ngắm nh?n những ?ng m?y v?ng rực l?c ho?ng h?n, y?n lặng kh?ng n?i g?.

Rất l?u sau, Hạ Thất Lăng đến trước mặt t?i, h?ng hổ n?i: ?An Thanh Đằng, t?i cho c? biết, kể từ nay c? phải ngoan ngo?n nghe lời t?i, nếu kh?ng??, kh?e miệng Hạ Thất Lăng hiện l?n một nụ cười xấu xa, ??t?i sẽ c?ng bố chuyện n?y cho cả tất cả mọi người c?ng biết!?

Nh?n nụ cười lạ lẫm v? xấu xa ấy, t?i bất gi?c l?i dần, l?i dần về ph?a sau, l?i m?i cho đến khi đụng v?o một gốc c?y to, t?i mới chợt bưng mặt kh?c nức nở.

?Hạ Thất Lăng, t?i hận anh! T?i hận tất cả con người tr?n tr?i đất n?y! Tất cả thế giới n?y?? xem tại truyenfull.vn

?c? kh?ng cần hận, cũng kh?ng phải trốn tr?nh! Cho d? c? c? trốn tới ch?n trời g?c biển cũng v? ?ch. Kiếp n?y, t?i ch?nh l? vị thần ph?n quyết cuộc đời c?, h?y ngoan ngo?n l?m n? lệ cho t?i đi??

Tiếng cười đ?ng sợ của Hạ Thất Lăng vẫn như c?n vang vọng trong tai t?i.

Thế nhưng, v?o c?i thời khắc khi anh ta quay lưng bỏ đi, t?i lại nh?n thấy dưới m?i t?c m?u bạc, ?nh s?ng ph?t ra từ đ?i mắt trong trẻo ấy như đang dao động?

Bức m?n che của những chuyện xưa cũ vừa được mở ra, nước mắt đ? tu?n rơi l?m ướt đầm cả t? ?o.

T?i mỉm cười, để mặc cho cơn gi? thổi tung m?i t?c, để mặc cho gi? lau kh? những giọt nước mắt tr?n khu?n mặt, để mặc cho gi? ch?n v?i c?i qu? khứ đau buồn của t?i. Một Y T?ng Lạc th?ng minh giờ đ?y cũng phối hợp với t?i rất ăn ?.

C? lẽ, tất cả mọi thứ đều trở n?n nhạt nh?a c?ng với bước ch?n của thời gian.

Rất l?u sau, Y T?ng Lạc nắm chặt lấy vai t?i, nghi?ng đầu hỏi bằng giọng b?ng đ?a: ?An Thanh Đằng, c? phải nếu anh gi?p em ra đi th? mọi chuyện em đều sẽ nghe lời anh??

Ph?t chốc, khu?n mặt t?i trở n?n trắng bệch.

T?i c?n chưa kịp phản ứng g? th? Y T?ng Lạc đ? v?ng tay qua eo t?i, gh? s?t khu?n mặt kh?i ng? v?o t?i, đ?i m?i hồng mềm mại lướt nhẹ tr?n m?i t?i.

Nước mắt tr?o ra nơi kh?e mắt. T?i như một x?c chết kh?ng c?n sức phản kh?ng, để mặc cho anh ta ?m h?n.

V?i gi?y sau, Y T?ng Lạc ph?t hiện ra sự k? lạ của t?i. Anh n?ng cằm t?i l?n, nh?n v?o khu?n mặt v? hồn nhạt nh?a nước mắt.

?Anh xin lỗi!?, anh bu?ng t?i ra, buồn b? n?i.

?Tất cả mọi người tr?n thế giới n?y đều bắt nạt em, ngay cả anh cũng vậy??, tr?i tim t?i như đ? chết, chỉ c? đ?i mắt vẫn c?n long lanh những giọt lệ.

?Anh xin lỗi?Anh chỉ muốn xem đ?i m?i của em c? c?n ngọt ng?o, c? c?n l?m anh say đắm như xưa nữa kh?ng!?, Y T?ng Lạc c?i đầu, giống như một đứa trẻ ng?y thơ bị tổn thương vậy.

?Giờ anh đ? thử rồi đấy, đủ để biết rồi chứ??, t?i nh?n Y T?ng Lạc, giọng n?i b?nh thản, khu?n mặt kh?ng ch?t biểu cảm. ?Em biết, tật xấu lớn nhất của em ch?nh l? suy nghĩ viển v?ng! Kh?ng c? ai muốn g?nh l?n vai g?nh nặng cả đời từ một người kh?ng li?n quan! Những lời em vừa n?i cứ coi như l? n?i mơ đi!?, n?i dứt lời, t?i sải bước bỏ đi.

Thế nhưng, Y T?ng Lạc đ? t?m lấy c?nh tay t?i, giống như đ?m h?m đ? Hạ Thất Lăng đ? t?m chặt lấy tay t?i vậy.

?Đằng Nhi, khoảng thời gian 10 năm anh đ?nh mất em th?i kh?ng nhắc đến nữa?nhưng anh sẽ kh?ng bỏ mặc em một m?nh nữa đ?u!?. T?i c? thể nh?n thấy sự ki?n định tr?n khu?n mặt của anh khi n?i ra điều đ?.

T?i kh?ng n?i th?m điều g?, chỉ rụt tay lại v? nhanh ch?n biến mất dưới ch?n cầu thang.

Hạ Thất Lăng được vận mệnh an b?i l? con quỷ chắn ngang cuộc đời t?i, nhưng c?n anh th? sao? Rốt cuộc anh l? thi?n sứ hay l? ?c quỷ?

Tr?n đường quay về lớp học, t?i nh?n thấy Hạ Thất Lăng v? một nữ sinh, hoa kh?i của lớp b?n cạnh đang th?n mật b?n nhau dưới gốc c?y đa cổ thụ. Những c?nh c?y đu đưa trong gi?, hai c?i b?ng cứ quấn qu?t v?o nhau?

?Thất Lăng, anh thật l? hư đốn!?, c? g?i dang tay ?m cổ Hạ Thất Lăng nũng nịu.

?Đấy l? bởi v? y?u em qu? m?! Anh chỉ tức một nỗi kh?ng thể nuốt gọn em v?o bụng??, Hạ Thất Lăng ?u yếm bẹo m? c? g?i.

?Thật sao? Oa, Thất Lăng, em thấy hạnh ph?c qu?! Anh m?i m?i ở b?n em c? được kh?ng??, c? g?i nũng nịu cọ cọ mũi v?o đ?i m?i của Hạ Thất Lăng.

?Đương nhi?n l? được!?, Hạ Thất Lăng thản nhi?n đ?p.

?Oa, em cảm thấy hạnh ph?c đến chết mất!?, co g?i n?p m?nh v?o lồng ngực Hạ Thất Lăng.

H?i, lồng ngực anh ta ấm ?p như vậy, thế n?n mỗi thiếu nữ mơ mộng đều t?nh nguyện tan thịt n?t xương để một lần được ?m ấp bởi v?ng tay ấy.

T?i đứng tr?n con đường nhỏ, lạnh l?ng nh?n v?o cảnh tượng trước mắt.

Hạ Thất Lăng, b?y giờ anh h?y cố gắng m? khoa trương, cố gắng m? thể hiện trước mặt t?i đi, nếu kh?ng sau n?y sẽ kh?ng c?n c? cơ hội nữa đ?u.

Rồi sẽ c? một ng?y t?i ra đi!

Sẽ c? một ng?y, t?i sẽ đi tới một nơi m? anh kh?ng bao giờ t?m thấy được.




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...