Bản Tình Ca Buồn

Chương 18: Người đẹp rắn độc


Chương trước Chương tiếp

?Chương 18: Người đẹp rắn độc

?

?


Cuối c?ng t?i vẫn kh?ng thể t?m được Hạ Thất Lăng.

?

?Tất cả những g? đ? trải qua, t?i chỉ c? thể đứng ở một g?c nhỏ trong thể giới để gạt lệ n?i lời từ biệt, để rồi sau đ?, một m?nh ?m thầm trở về nh?.

?

?Về đến nh?, nghe n?i Hạ Thất Lăng đ? trở về, thế nhưng t?i kh?ng nh?n thấy anh ấy, suốt mấy ng?y liền. C? thể anh ấy đang căm hận t?i đến tận xương tủy. Mấy lần t?i t?m anh để n?i chuyện nhưng anh đều kh?ng cho t?i cơ hội. Một lần, mới nghe thấy tiếng anh vọng ra từ b?n trong, t?i liền tức tốc chạy l?n ph?ng anh, nhưng c?i m? t?i nh?n thấy chỉ l? c?nh cửa đen s? ngăn c?ch hai thế giới của ch?ng t?i.

?

?Tiếng đ?ng cửa sầm lại ngay trước mặt ấy khiến cho t?i mất đi dũng kh?. Mỗi lần t?i đều đứng b?n ngo?i cửa ph?ng của anh, giơ tay l?n định g? cửa nhưng rồi lại hạ tay xuống, cuối c?ng đ?nh lặng lẽ rời đi.

?

?Sau khi lấy lại được t?m trạng b?nh thường, t?i lại tiếp tục đến trường. Cho d? thế n?o trước khi dời khỏi th?nh phố n?y, t?i bắt buộc phải ho?n th?nh một phần cuộc đời m?nh, một phần quan trọng của cuộc đời.

?

??Hừ, cuối c?ng cũng chịu đến rồi sao??, đi đến cổng trường, b?n tai t?i bỗng vang l?n một giọng n?i quen thuộc, t?i ngoảnh đầu lại, quả nhi?n l? anh ấy ? Y T?ng Lạc! Nụ cười ki?u ngạo ấy vẫn lạnh l?ng như vậy, vẫn quyến rũ như vậy, vẫn rực rỡ dưới ?nh mặt trời như vậy? chỉ c? điều, giọng điệu dường như? thật yếu ớt!

?

?T?i c?i đầu, nh?n xuống đ?i gi?y vải dưới ch?n, im lặng kh?ng n?i.

?

??C?ng anh ta sống cuộc sống y?u đương, an nh?n ở b?n ngo?i chẳng phải l? rất tốt hay sao? Tại sao lại quay về? Anh ta đẹp trai khuynh nước khuynh th?nh, anh ta đa t?nh, anh ta n?ng bỏng, anh ta biết chiều chuộng con g?i, anh ta biết th? thầm những lời mật ngọt b?n tai! Em đi theo anh ta phi?u du ch?n trời g?c biển chẳng phải tốt lắm sao? C?n quay về l?m g???, hai tay đ?t t?i quần, khu?n mặt anh chẳng ch?t biểu cảm.

?

?Tr?i tim t?i từ từ trở n?n băng gi?. Những giọt nước mắt đ?ng gh?t kia lại lặng lẽ tu?n rơi.

?

??Cứ để cho anh ta dẫn em đi, vĩnh viễn tan biến mất trong thế giới của anh đi! Sao c?n quay về l?m g셔, đột nhi?n anh gầm l?n như một con sư tử bị thương.

?

??Bởi v? kh?ng nỡ bỏ lại anh!?, t?i nhắm mắt, cố n?n những giọt nước mắt v?o trong l?ng rồi lặng lẽ bỏ đi.

?

?Thế nhưng, v?o khoảnh khắc t?i đi ngang qua người anh, anh đ? vươn tay nắm lấy tay t?i, k?o t?i v?o l?ng, ho?n to?n kh?ng th?m để ? đến việc ch?ng t?i đang đứng trước s?n trường, bao quanh l? biết bao nhi?u ?nh mắt t? m? chăm ch? nh?n ch?ng t?i.

?

??An Thanh Đằng, em thật l? qu? đ?ng! Mười năm kh?ng gặp, em đ? trở th?nh một đứa trẻ hư! L?m cho anh phải bận t?m, l?m cho anh đau l?ng, l?m cho anh như mất hồn mất v?a!?, Y T?ng Lạc gh? v?o tai t?i, th? thầm bằng giọng n?i bi thương.

?

??Đ?ng vậy, An Thanh Đằng thật xấu xa? An Thanh Đằng l? kẻ xấu xa nhất tr?n đời n?y? v? vậy anh phải tr?nh xa c? ta ra, nếu kh?ng sẽ bị những c?i gai tr?n người c? ta đ?m bị thương đấy!?, t?i gục đầu tr?n vai anh, nước mắt rơi l? ch? kh?ng sao k?m lại được, ?Anh c? biết kh?ng? Em đ? l?m hại một người, rồi sau đ? l?n l?t bỏ chạy??

?

?Đ?ng vậy, trong cuộc h?nh tr?nh, t?i đ? l?m tổn thương Hạ Thất Lăng, để rồi sau đ? quay ngoắt người bỏ chạy. T?i ?ch kỉ như vậy, kh?ng c? tr?ch nhiệm như vậy đấy!

?

??V? vậy, xin anh h?y vứt bỏ An Thanh Đằng đi! C? ta chỉ l? một sợi d?y leo đầy gai nhọn, chỉ biết l?m tổn thương người kh?c! C? ta đ? hết thuốc chữa rồi, c? ta đ? xấu xa đến mức kh?ng thể cứu v?n nổi rồi!?

?

??Y?n t?m, anh sẽ l?m cho c? ấy thay đổi!?, Y T?ng Lạc nh?n t?i, ki?n nghị n?i, ?Biến c? ấy trở lại th?nh một đứa trẻ ngoan như mười năm trước đ?y!?

?

?

??C? thật l? l?m được kh?ng??

?

??Thật!?, n?i xong, anh liền h?n l?n tr?n t?i, h?n l?n những giọt nước mắt của t?i.

?

?Đ?ng l?c ấy, một chiếc xe hơi đỗ xịch trước mặt ch?ng t?i. Đ? l? một chiếc xe hơi m?u trắng, l? chiếc xe hơi cực k? bắt mắt v? sang trọng của Hạ Thất Lăng.

?

?Đ?ng v?o l?c t?i mở to mắt nh?n chăm chăm v?o chiếc xe hơi đ? qua vai của Y T?ng Lạc, cửa k?nh xe từ từ hạ xuống, một khu?n mặt lạnh l?ng xuất hiện, anh dữ dằn nh?n ch?ng t?i, kh?ng n?i nửa lời nhưng lại khiến cho t?i cảm thấy đau đớn như bị h?ng trăm con dao nhọn chọc v?o da thịt.

?

??T?n tỉnh nhau trước mặt đ?m đ?ng? Cậu sẽ phải trả gi? đắt cho sự v? li?m sỉ của m?nh!?, Hạ Thất Lăng n?m ra một c?u n?i đầy hằn học rồi ph?ng v?t đi, chỉ để lại một đ?m bụi m? mịt.

?

?Y T?ng Lạc nắm chặt tay t?i, lặng lẽ nh?n theo chiếc xe hơi đang biến mất dần trước mắt ch?ng t?i.

?

?Kh?ng ngờ sau lần du lịch ấy lại ch?nh l? l?c tr?i tim của t?i v? Y T?ng Lạc tiến gần nhau hơn. Lẽ n?o? đ?y l? ? trời? T?i v? anh ấy, từ đầu đến cuối đều đi tr?n hai đường thẳng song song kh?ng c? điểm giao nhau, c? cố gắng thế n?o cũng chỉ c? thể trơ mắt nh?n nhau, nh?n b?ng d?ng của người kia tan biến ở tận c?ng thế giới.

?

??Y?n t?m, đ? c? anh ở đ?y rồi!?, Y T?ng Lạc nắm chặt lấy tay t?i, ?nh mắt lạnh lẽo nhưng v? c?ng ki?n định, ?Nhất định anh sẽ t?m lại một An Thanh Đằng ngoan ngo?n v? đ?ng y?u trước kia!?

?

?C? thể kh?ng? T?i c? thể quay lại như trước kia được kh?ng? Kh?ng thể n?o, Lạc Lạc ạ, ch?ng ta đ? kh?ng thể n?o l?m như vậy được nữa rồi! Bởi v?, em đ? d?ng t?m hồn của m?nh cho đức Phật rồi!

?

?Rồi từ đ?, em sẽ một m?nh đơn độc đi hết phần đời c?n lại của m?nh. Cho d? c? gặp nhiều ch?ng gai, cho d? c? phải sống đầu đường x? chợ? em cũng vẫn sẽ mỉm cười?

?

?Sau n?y, anh sẽ hiểu ra tất cả!

?

?

?

?
***

?

?

??Lăng Nhi, con th?ch Li?u Vi Nhi ???, t?i v? t?nh nghe được tiếng mẹ của Hạ Thất Lăng đang hỏi anh ta.

?

??Kh?ng th?ch!?, Hạ Thất Lăng cụt lủn đ?p.

?

??Nghe n?i trước đ?y con theo đuổi n? dữ lắm m???, mẹ anh ta nghi?ng đầu, tỏ vẻ rất h?o hứng. Thật l? hiếm c?, h?m nay b? ấy lại c? thời gian hỏi chuyện đời sống t?nh cảm của cậu con trai.

?

??Con trai mẹ cần phải tốn c?ng sức theo đuổi người kh?c thế sao? Những đứa theo đuổi con xếp h?ng d?i từ trường về đến nh? cơ đấy!?, anh ta hai tay đ?t t?i quần, khu?n mặt kh?ng ch?t biểu cảm, dứt lời liền đi thẳng v?o nh?.

?

??Chủ nhật ch?ng ta hẹn hai bố con c? ấy ra ngo?i ăn cơm, con nhớ ăn mặc nghi?m chỉnh!?, mẹ của Hạ Thất Lăng n?i với theo.

?

??C?i g???, Hạ Thất Lăng vừa đặt ch?n l?n đại sảnh, nghe thấy vậy liền nh?u m?y kinh ngạc: ?Đừng mong con tham gia!?, Hạ Thất Lăng lạnh l?ng bu?ng một c?u rồi đi thẳng v?o trong nh?.

?

??Lăng Nhi!?, mẹ của Hạ Thất Lăng định lớn tiếng mắng mỏ, thế nhưng cậu con trai đ? đi thẳng m? kh?ng th?m ngoảnh đầu lại. B? cũng đ?nh thở d?i ngao ng?n.

?

?Một người phụ nữ lu?n gi?nh thắng lợi tr?n thương trường, vậy m? cũng đ?nh phải khoanh tay bất lực trước cậu con trai ngang ngược.

?

?Những chuyện m? anh ta kh?ng th?ch l?m th? kh?ng ai c? thể bắt ?p được, bao gồm cả b? ấy, mẹ của anh ta.

?

?Hai nh? Li?u, Hạ dạo n?y c? vẻ qua lại rất th?n mật, hơn nữa lại c? ? t?c th?nh cho đ?i kim đồng ngọc nữ: Li?u Vi Nhi v? Hạ Thất Lăng. Bởi v? hai tập đo?n t?i ch?nh n?y muốn bắt tay chiếm giữ c?ng nhiều cổ phần tr?n thị trường ?u Mỹ.

?

?Tuy nhi?n, một Hạ Thất Lăng xưa nay lu?n tự l?m theo ? m?nh sẽ trở th?nh vật hi sinh cho cuộc h?n nh?n mang t?nh ch?nh trị n?y ư? Kh?ng biết nữa? Chẳng ai c? thể đo?n được t?m tư của anh ta, hơn nữa m?nh ng?y c?ng c?ch xa khỏi thế giới của anh ta rồi. C? thể trong tương lai kh?ng xa, t?i sẽ biến mất triệt để trước mặt anh ta, biến mất kh?ng để lại ch?t dấu vết?

?

?

?***

?

?

?Chủ nhật, l?m xong hết việc nh? l? t?i lập tức ra ngo?i.

?

?Kh?ng muốn nh?n thấy Hạ Thất Lăng ăn mặc đẹp đẽ c?ng ăn cơm với gia đ?nh Li?u Vi Nhi, cũng kh?ng muốn phải bối rối khi chạm mặt anh ta ở nh? nếu như anh ta kh?ng đi dự tiệc.

?

?V? vậy, tốt nhất t?i vẫn n?n tr?nh xa anh ta ra th? hơn.

?

?Tr?n đường phố, những d?ng người đi lại nườm nượp, những chiếc xe hơi biển hiệu kh?c nhau chạy như bay tr?n đường phố. Cảnh vật đ?u đ?u cũng tr?n đầy sức sống, tất cả mọi thứ đều rất tươi đẹp!

?

?Thế nhưng, t?i cảm thấy m?nh thật c? đơn! Vật v? để trưởng th?nh, vật v? để chống chọi với cuộc đời, nhưng đến b?y giờ vẫn hai b?n tay trắng. Ngay cả đến m?i hương quen thuộc của Hạ Thất Lăng cũng đang từ từ tan biến mất.

?

?Th?nh phố n?y đ? khắc ghi k? ức, những nụ cười hồn nhi?n nhất tuổi ấu thơ của t?i. N? ng?y một to lớn v? cao đẹp hơn nhưng lại ng?y c?ng mờ mịt hơn trước mắt t?i.

?

?R? r?ng t?i sẽ bị xua đuổi? bởi v? t?i kh?ng c? gia đ?nh, một gia đ?nh đ?ng nghĩa thuộc về bản th?n t?i.

?

?Trong thế giời bao la n?y, đ?u mới l? nơi dung th?n của t?i? Đứng tr?n ng? tư đường phố, t?i m?ng lung nh?n ra xung quanh?

?

??Sao, nghĩ kh?ng ra chứ g???, đột nhi?n sau lưng t?i vang l?n một giọng n?i ch?i tai. Ngoảnh đầu lại nh?n, h?a ra đ? ch?nh l? người m? t?i kh?ng muốn gặp nhất, Li?u Vi Nhi.

?

?H?m nay, c? ấy mặc một chiếc v?y m?u trắng cao cổ, tr?ng c? thật mảnh mai nhưng lại tr?n đầy sức sống, thuần khiết v? hoạt b?t, tr?n tay c? l? một chiếc t?i bằng da c? gắn đ? qu?, dưới ch?n l? một đ?i gi?y cao g?t m?u trắng rất hợp mốt. C? ấy giống như một b?ng hoa sen trắng mọc l?n từ mặt nước, m?t mẻ v? thanh tao, khiến cho ai nh?n thấy cũng bị m? hoặc. Nếu như kh?ng phải đ? từng c? kh?c mắc với c? ấy, t?i nghĩ c? lẽ t?i sẽ n?i ra những lời khen ngợi tự đ?y l?ng, thế nhưng b?y giờ t?i? tuyệt đối kh?ng thể! Những kh?c mắc trong l?ng ch?ng t?i qu? lớn, lớn đến mức ngay cả việc phải gặp mặt nhau cũng khiến cho đ?i b?n cảm thấy kh? thở, kh? thở đến mức ngạt thở m? chết.

?

?Cơn gi? nhẹ thổi bay t? v?y t?i, nhẹ nh?ng lướt qua tr?n t?i, m?i t?c t?i. T?i hoang mang nh?n c? ấy, rồi lập tức quay người định bỏ đi.

?

?Khoảng c?ch qu? lớn khiến cho t?i kh?ng thể mở miệng n?i chuyện. Trước mặt c? ấy, t?i kh?ng thể cất nổi giọng n?i, d? chỉ nửa lời.

?

??Nếu như muốn chết, th? h?y lao ra đường ngay đi, kh?ng ai c? thể cứu c? được đ?u! Đừng tưởng c? thể d?ng c?ch n?y để đoạt lấy sự đồng t?nh của Thất Lăng, để đổi lấy t?nh y?u của anh ấy! N?i cho c? biết, anh ấy l? của t?i, đời n?y kiếp n?y anh ấy chỉ thuộc về một m?nh t?i, Li?u Vi Nhi n?y m? th?i!?, những c?nh hoa điệp v?ng thi nhau rơi xu?ng dưới ch?n t?i, mang theo m?u v?ng của ?nh s?ng v? sự bi thảm. Từ đằng sau vang l?n giọng n?i cay nghiệp của Li?u Vi Nhi, nhưng t?i kh?ng hề quay đầu lại. So đo với loại con g?i lu?n cho m?nh l? đ?ng như vậy thật kh?ng đ?ng!

?

?Xinh đẹp như vậy m? n?i năng lại độc ?c kh?ng tưởng tượng nổi! Đ?ng l? chỉ được mỗi lớp vỏ bọc b?n ngo?i!

?

??Sao, kh?ng d?m mở miệng n?i chuyện với t?i ?? Biết ngay m?, c? đ? d?ng c?i th?i độ im l?m ấy để quyến rũ Thất Lăng, đ?ng l? đồ mặt d?y!?, t?i kh?ng th?m đếm xỉa đến c? ta, vậy m? c? ta vẫn kh?ng chịu bu?ng tha, vẫn ra sức m? chửi bới.

?

??Đồ mặt d?y! Chẳng kh?c g? b? mẹ đ? chết của c?, sinh ra tr?n đời chỉ c? biết quyến rũ đ?n ?ng m? th?i!?

?

?Nghe c? ta n?i vậy, t?i lập tức quay người lại, tiến đến trước mặt c? ta v? cho c? ta hai c?i bạt tai như trời gi?ng: ?C? c? thể sỉ nhục t?i nhưng tuyệt đối kh?ng được sỉ nhục mẹ t?i! Tuyệt đối kh?ng thể!?, t?i nh?n c? ta, ?nh mắt giận dữ.

?

?Mẹ t?i l? người mẹ vĩ đại nhất tr?n đời n?y! B? chờ đợi t?nh y?u, rơi nước mắt v? t?nh y?u v? chết cho t?nh y?u? giống như n?ng ti?n c? dưới biển s?u, cả cuộc đời chỉ mải m? th?u dệt ra c?u chuyện cổ t?ch tuyệt vọng v? bi thương ấy. T?i kh?ng cho ph?p bất k? ai được sỉ nhục t?m hồn cao qu? của b?! Bất k? ai cũng kh?ng được ph?p!

?

?Li?u Vi Nhi lấy tay ?m mặt, đ?i mắt đỏ vằn v? tức giận, l?ng ng?ng kh?ng biết l?m thế n?o. R? r?ng c? ta đang bối rối v? trước nay chưa từng nh?n thấy t?i tức giận đến vậy.

?

?C? ta trợn mắt, nghiến chặt răng, dường như đang định h? miệng chửi mắng t?i. Nhưng đột nhi?n ?nh mắt như tr?ng xuống, đ?ng thương như một đứa trẻ bị người ta bắt nạt, nước mắt bắt đầu tu?n rơi. Điệu bộ đ?ng thương khiến cho t?i động l?ng trắc ẩn.

?

??Xin lỗi, t?i kh?ng cố ?? mặc d? n?i như vậy sẽ khiến cho c? rất đau l?ng, nhưng t?i kh?ng thể kh?ng n?i. Thất Lăng anh ấy xưa nay chưa từng y?u c?, sao c? cứ cố ? b?m lấy anh ấy thế? Người m? anh ấy th?ch l? t?i! V? vậy xin c? h?y bu?ng tay ra đi! Như vậy sẽ tốt cho tất cả mọi người? Tiếp tục đeo b?m sẽ khiến cho c? c?ng đau khổ th?m th?i!?

?

?C?i g?? C? ta đang n?i c?i qu?i quỷ g? thế nhỉ? R? l? k? quặc! Dường như c? g? đ? bất ổn? t?i đưa mắt nh?n theo ?nh mắt của Li?u Vi Nhi, chầm chậm quay đầu lại. Sau đ?, c?i m? t?i chạm phải? l? ?nh mắt ki?u ngạo v? sắc lạnh.

?

?L? mẹ của Hạ Thất Lăng! L?c n?y, b? ta đang ngồi tr?n chiếc xe hơi sang trọng m?u đen, ?nh mắt chằm chằm nh?n v?o t?i qua cửa k?nh ? t?.

?

?Li?u Vi Nhi quả l? một c? g?i gh? gớm! Sau khi bị Hạ Thất Lăng l?m cho tổn thương, c? ta đ? nghĩ ra ? tưởng sử dụng con ?t chủ b?i, tức l? mẹ của Hạ Thất Lăng để xoay chuyển t?nh thế.

?

?Bị Li?u Vi Nhi giăng bẫy, t?i kh?ng biết n?i g?, chỉ c?i đầu chờ đợi những lời sỉ nhục v? mắng chửi chuẩn bị gi?ng xuống.

?

?Thế nhưng, mẹ của Hạ Thất Lăng kh?ng n?i g?, chỉ chằm chằm nh?n t?i hồi l?u, sau đ? n?i: ?Vi Nhi, l?n xe đi ch?u!?

?

?Li?u Vi Nhi lườm t?i một c?i, sau đ? l?n xe, tay vẫn bưng mặt ra vẻ đ?ng thương lắm. Hừ, thật l? biết giả vờ!

?

?T?i nheo mắt nh?n theo b?ng d?ng của chiếc xe hơi đang khuất dần.

?

?Mẹ ơi, con mệt mỏi qu?, thực sự mệt mỏi lắm rồi?

?

?Sau một ng?y lang thang ở tr?n đường, t?i l? tấm th?n mệt mỏi, đau nhức về nh?.

?

?Hạ Thất Lăng kh?ng c? ở nh?, kh?ng biết c? phải anh ta đ? đi ăn tiệc với bố con Li?u Vi Nhi rồi hay l? đ? ra ngo?i tr?u hoa ghẹo nguyệt? Ai d?, nghĩ nhiều thế để l?m g?? Anh ta sống chết c? li?n quan g? đến m?nh? D? sao th? t?i cũng sẽ phải l? người tan biến ho?n to?n trong cuộc đời của anh ta.

?

?Trở về ph?ng, t?i nằm b? ra b?n, nhẹ nh?ng đưa mắt nh?n l?n bầu trời cao xanh thẳm, nghĩ ngợi rất nhiều chuyện: về thời thơ ấu tươi đẹp của t?i, về c?y ng? đồng m? ch?ng t?i đi qua mỗi lần đi theo anh ta, về c?nh đồng hoa cải v?ng rực rỡ m? ch?ng t?i đ? đạp xe qua?

?

??nh mặt trời năm đ?, thật rạng rỡ.

?

?Thế nhưng, hai ch?ng t?i đ? xa c?ch lắm rồi, kh?ng thể n?o quay lại với qu? khứ được nữa.

?

??Thanh Đằng, phu nh?n về rồi, c?n dẫn theo kh?ch qu? nữa, mau ra ngo?i l?m việc đi!?, th?m Lan vội v? chạy v?o ph?ng gọi t?i.

?

??V?ng ạ, ch?u ra ngay đ?y!?, t?i chỉnh lại quần ?o rồi vội v? chạy ra.

?

?Ra đến b?n ngo?i, t?i mới ph?t hiện ra ?kh?ch qu?? kh?ng ai kh?c ch?nh l? Li?u Vi Nhi! Ăn một bữa cơm c?n chưa đủ, lại c?n muốn đến nh? người ta tiếp tục bồi dưỡng t?nh cảm hay sao? Hừ!

?

??Th?m Lan, Lăng Nhi c? ở tr?n lầu kh?ng??, mẹ của Hạ Thất Lăng đặt t?i s?ch ở tr?n ghế s? pha v? l?n tiếng hỏi th?m Lan.

?

???, thiếu gia đ? ra ngo?i từ sớm rồi, đến giờ vẫn chưa thấy quay lại ạ!?, th?m Lan đ?p.

?

?Ra ngo?i từ sớm? Điều đ? cho thấy anh ta đ? kh?ng đi dự tiệc! Đột nhi?n một niềm vui nho nhỏ như d?ng l?n trong l?ng t?i, t?i l?m sao thế nhỉ? C? thể l? do nghĩ tới sự thất vọng tr?n khu?n mặt của Li?u Vi Nhi đ? khiến cho t?i vui như vậy! Hừ, nhất định l? như vậy rồi!

?

?Mẹ của Hạ Thất Lăng khẽ gật đầu rồi quay sang hỏi Li?u Vi Nhi: ?Ch?u muốn uống g?? C? ph? nh?!?

?

??V?ng ạ!?, Li?u Vi Nhi gật đầu, sau đ? cười xảo quyệt: ?Ch?u muốn uống Blue Mountain, đ? l? loại ch?u vẫn thường uống!?

?

?Mẹ của Hạ Thất Lăng nh?n Li?u Vi Nhi hồi l?u rồi n?i: ?Kh?ng tồi, c? khẩu vị đấy! Quả l? xứng danh c?ng ch?a của tập đo?n t?i ch?nh! Nh? ta mới mang từ Mỹ về loại Blue Mountain nguy?n chất, ch?u uống thử xem??

?

??V?ng ạ? cảm ơn d?! Ch?u biết chắc chắn nh? d? sẽ c? loại c? ph? cao cấp n?y m?!?, Li?u Vi Nhi thật l? kh?o nịnh, khiến cho một người phụ nữ mặt m?y l?c n?o cũng nghi?m trang bỗng bật cười th?ch th?.

?

??Thanh Đằng, mau đi pha c? ph?!?, mẹ của Hạ Thất Lăng n?i.

?

??V?ng ạ!?, t?i gật đầu đ?p.

?

?Hừ, đương nhi?n Blue Mountain ch?nh l? c? ph? thượng hạng rồi!

?

?Blue Mountain vốn l? t?n một ngọn n?i nổi tiếng, l? đỉnh n?i cao nhất c?ch mặt nước biển hơn một ngh?n m?t, nằm ở ph?a đ?ng h?n đảo Jamaica. Ngọn n?i n?y được bao quanh bởi biển Caribe, mỗi ng?y thời tiết nắng ấm, mặt trời sẽ chiếu thẳng xuống mặt biển xanh ngắt khiến cho tr?n đỉnh n?i sẽ phản xạ ra ?nh s?ng m?u xanh của nước biển, v? vậy m? n? được đặt cho c?i t?n n?y. Ngọn n?i n?y nằm trong khu vực trồng c? ph?, c? đất đai ph? nhi?u, kh?ng kh? trong l?nh, kh?ng bị ? nhiễm, kh? hậu ẩm ướt, quanh năm c? mưa v? sương m?. Ch?nh kiểu kh? hậu n?y đ? mang đến cho con người một loại c? ph? Blue Mountain nổi tiếng tr?n thế giới của Jamaica. Loại c? ph? n?y hội tụ tất cả những ưa điểm của c?c loại c? ph? thượng hạng, kh?ng chỉ c? m?i vị nồng n?n m? c?n l? sự kết hợp ho?n hảo giữa ba vị: ngọt, chua, đắng? v? vậy n? ho?n to?n kh?ng mang vị đắng, lại c? vị chua ph? hợp. Bởi v? sản lượng c? ph? n?y cực thấp n?n gi? trị của n? v? c?ng đắt đỏ.

?

?C? ph? Blue Mountain c? m?i vị tao nh? v? c?ng quyến rũ, n? l? sự h?a quyện h?i h?a giữa vị ngọt, vị chua v? vị đắng, th?m v?o đ? l? m?i hương nồng n?n khiến cho n? trở th?nh đam m? của biết bao nhi?u người. C? ph? từ từ tr?i v?o cổ họng vị đắng sẽ chuyển dần th?nh vị ngọt, l?m cho người ta uống m? kh?ng ch?n, uống hết rồi m? dư vị vẫn c?n phảng phất.

?

?Đương nhi?n, c? ph? Blue Mountain nguy?n chất chắc chắn v? c?ng qu? gi?, người b?nh thường kh?ng thể mua nổi.

?

?Mới lần đầu ti?n đ? bắt t?i đi pha c? ph? thượng hạng cho c? ta uống, t?i thật kh?ng cam t?m! Tuy nhi?n, kh?ng ai d?m l?m tr?i lệnh của phu nh?n, v? vậy t?i đ?nh phải ngoan ngo?n đi pha v? bưng l?n.

?

?Một ch?t ngưỡng mộ, một ch?t đố kị, Li?u Vi Nhi r? r?ng l? rất kh?o l?o trong việc cư xử với phu nh?n. L?c b? c? ph? l?n, t?i nh?n thấy mẹ của Hạ Thất Lăng đang cười rất tươi với Li?u Vi Nhi. Ở nh? họ Hạ đ? bao nhi?u năm, nụ cười tươi tắn n?y của b? ấy t?i hiếm khi được nh?n thấy.

?

??C? ph? đ? pha xong rồi ạ!?, t?i bưng khay đựng c? ph? đến c?i b?n d?i trước mặt họ, sau đ?, cẩn thận b? l?n đưa cho từng người.

?

??Ờ, c?m ơn! Cứ để t?i tự l?m!?, khi t?i chuẩn bị đặt cốc c? ph? xuống trước mặt, Li?u Vi Nhi liền th? tay ra đỡ lấy: ??? n?ng qu?!?, Li?u Vi Nhi k?u l?n.

?

?Trời ơi, c?i cốc bị đổ, tay của Li?u Vi Nhi bị bỏng rồi! Nhưng m? ban n?y? l? c? ấy th? tay ra cố t?nh hất đổ c?i cốc đấy chứ! Nhưng từ ph?a phu nh?n nh?n sang r? r?ng l? do t?i l?m đổ.

?

??An Thanh Đằng, c? l?m c?i g? thế hả? C?c người mau mang thuốc bỏng l?n đ?y cho t?i!?, b? ta tr?ch m?c t?i bằng giọng đanh th?p rồi quay lại qu?t mấy người gi?p việc đằng sau.

?

??Hu hu??, Li?u Vi Nhi bịt chặt lấy c?i tay đ? đỏ lựng l?n như m?ng lợn, nước mắt l? ch?: ?Thanh Đằng, t?i biết c? th?ch Thất Lăng, c? sợ t?i cướp mất anh ấy n?n mới cố t?nh đối xử với t?i như vậy đ?ng kh?ng? Buổi s?ng c? đ? đ?nh t?i hai bạt tai rồi, lẽ n?o c?n chưa đủ? Rốt cuộc phải l?m thế n?o mới khiến c? kh?ng c?n th? hận??, vừa n?i nước mắt c? ta vừa tu?n rơi.

?

?Khu?n mặt xinh đẹp như b?ng hoa sen trắng của c? ta tr?ng thật l? ai o?n, khiến cho người kh?c phải thương cảm. L?c n?y, cho d? c? kh?ng phải l? lỗi của t?i th? t?i cũng bị c? ta b?i nhọ rồi.

?

??An Thanh Đằng, c? thật l? qu? đ?ng! Nh? họ Hạ c? một người gi?p việc độc ?c như c? thật l? đ?ng xấu hổ!?, phu nh?n trợn mắt nh?n t?i, giọng n?i nghi?m khắc.

?

?T?i c?i đầu, để mặc cho b? ta mắng mỏ m? kh?ng th?m l?n tiếng bi?n luận cho m?nh. Bởi v?, n?i bất k? điều g? b?y giờ cũng chỉ l? dư thừa, ở đ?y ho?n to?n kh?ng c? cơ hội cho t?i được giải th?ch.

?

??Thiếu gia!?, đột nhi?n, c?i b?ng của Hạ Thất Lăng xuất hiện ở tr?n đại sảnh, những người đứng hai b?n liền cung k?nh c?i ch?o anh ta.

?

??Thất Lăng??, Li?u Vi Nhi nh?n Hạ Thất Lăng, khu?n mặt tỏ r? vẻ vui mừng. Thế nhưng, lập tức những giọt nước mắt của c? ta lại ứa ra.

?

?Lại tỏ vẻ đ?ng thương! Chi?u n?y của c? t?i biết r? qu? rồi!

?

?

??C? chuyện g? thế? Sao cả nh? lại loạn l?n thế n?y??, Hạ Thất Lăng đưa mắt nh?n xung quanh một lượt rồi l?n tiếng hỏi.

?

??Vi Nhi tiểu thư bị bỏng, l? do Thanh Đằng l?m đổ cốc??, c? gi?p việc lớn tuổi hơn t?i đang b?i thuốc cho Li?u Vi Nhi tranh l?n tiếng trước. Tr?n thế giới n?y, người kh?ng biết ph?n biệt trắng đen, phải tr?i thật nhiều như bọt x? ph?ng! Chỉ cần bạn c? th?n phận cao qu? th? nhất định sẽ c? kẻ tranh nhau đến nịnh bợ!

?

??Quốc c? quốc ph?p, gia c? gia quy! Phạm phải lỗi lớn như vậy, phải trừng trị th?ch đ?ng! Hai người c?c ngươi, l?i c? ta xuống tầng hầm! Kh?ng cho ăn cơm! Tối nay ở đ? rồi tự kiểm điểm bản th?n đi!?, phu nh?n ra lệnh cho hai người gi?p việc đứng b?n cạnh.

?

??Bị bỏng rồi sao? Sao lại bất cẩn thế? N?o, đến ph?ng anh đi, anh c? thuốc bỏng tốt lắm??, Li?u Vi Nhi c?n đang ng?y người kinh ngạc th? Hạ Thất Lăng đ? k?o tay c? ấy đi l?n lầu.

?

?Mặc d? kh?ng nh?n thấy biểu cảm của anh ta, nhưng t?i c? thể tưởng tượng ra, khu?n mặt trắng n?n, kh?i ng? ấy l?c n?y cực k? ấm ?p.

?

?Từ đầu đến cuối, anh ta đều kh?ng liếc nh?n t?i lấy một c?i. C? lẽ t?i thực sự đ? tiện đến kh?ng thể chịu nổi, thật sự thấp h?n như cỏ r?c. Trong khoảnh khắc bị tống v?o tầng hầm, kh?ng ai cho t?i lấy một c?i nh?n thương hại!

?

?

?Mẹ ơi, mẹ n?i xem, c? phải con sống qu? đau khổ hay kh?ng?

?

?T?i c?i đầu, m?m chặt m?i, cố gắng hết sức để c? thể mỉm cười. Thế nhưng, đ?i mắt t?i đang mờ dần, mờ dần?

?

?T?i quay người, l? bước xuống tầng hầm?

?

?Điều tiếp theo t?i phải đối mặt l? một đ?m rất d?i, rất d?i dưới tầng hầm lạnh buốt?

?

?Lần n?y, ch?ng ta thật sự xa c?ch rồi? bắt đầu từ gi?y ph?t em quay người bước đi! Kể từ l?c ấy, anh nằm y?n trong sự ấm ?p của m?nh, c?n em im l?m trong hố s?u lạnh gi?.

?

?Cho d? c? thịt n?t xương tan? cũng chẳng c?n quan hệ g? đến anh nữa.

?

?Xin anh đừng quay đầu lại, đừng thương hại em, đừng nhớ nhung đến em, c?ng kh?ng n?n v? em m? rơi lệ?

?

?Bởi v?, anh kh?ng xứng?




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...