Bản Tình Ca Buồn

Chương 17: Chuyến du lịch tuyệt vời


Chương trước Chương tiếp

Chương 17: Chuyến du lịch tuyệt vời

?

?




?Thanh Đằng, thiếu gia cho gọi c? l?n ph?ng!?, t?i đang lau s?n nh? th? đột nhi?n th?m Lan cất tiếng gọi.

?

??V?ng ạ!?, t?i ng?y người nh?n xuống nền nh? đ? sạch b?ng hồi l?u rồi tạm g?c c?ng việc của m?nh lại, đi về hướng căn ph?ng của Hạ Thất Lăng.

?

??Thiếu gia c? g? cần dặn d? ạ??, t?i đến b?n cạnh, khom lưng xuống k?nh cẩn hỏi Hạ Thất Lăng.

?

??T?i phải đi Mỹ!?, anh ta nh?n ra ngo?i cửa sổ, thản nhi?n cứ như thể kh?ng phải đang n?i chuyện của m?nh. Thế nhưng, chuyện n?y đối với t?i m? n?i chẳng kh?c g? như s?t đ?nh ngang tai.

?

??V?ng? như? như vậy chẳng phải l? rất tốt sao??, ấp ?ng hồi l?u t?i mới thốt ra được một c?u.

?

??Ừ, tốt!? c? c? biết kh?ng, những c? g?i ngoại quốc ấy ai nấy đều rất mỡ m?ng, rất xinh đẹp!?, t?i đứng trước mặt anh ta, khu?n mặt tĩnh lặng như mặt hồ, ?Những c? g?i ấy c? bộ ngực đồ sộ ấy rất th?ch hợp với những c?ng tử đ?o hoa như anh!?

?

??Thế nhưng t?i th?ch những c? g?i phương đ?ng! Những c? g?i phương đ?ng c? bộ ngực nhỏ!?, t?i vừa n?i dứt lời, anh ta đ? hung h?n lao đến, t?m lấy cổ ?o t?i v? g?o l?n, hơi thở đi?n cuồng của anh ta khiến cho t?i hoảng loạn, ?Giống như c? vậy??

?

??Hơ??, hơi thở đi?n cuồng ấy phả v?o mặt khiến cho t?i cảm thấy như nghẹn thở, ?Thiếu gia, xin chớ nổi giận! Thả t?i ra trước đ?, c? được kh?ng? T?i chỉ l? một người gi?p việc thấp h?n, những lời t?i n?i anh c? thể bỏ ngo?i tai m?!?

?

??Hừ??, anh ta cười như mếu, từ từ thả tay ra, ?T?i ho?n to?n kh?ng muốn đi Mỹ, đ? chẳng qua l? bọn họ tự nguyện đi m? th?i!?

?

??Thiếu gia??, đ?i bờ mi của anh như đ? mất đi thần th?i h?ng ng?y. Bỗng nhi?n t?i cảm thấy bối rối kh?ng biết phải l?m sao.

?

??An Thanh Đằng, chẳng phải c? muốn ra đi sao? T?i sẽ dẫn c? đi!?, đột nhi?n Hạ Thất Lăng quay người lại, nắm chặt lấy hai vai t?i v? n?i, ?Ch?ng ta c?ng bỏ trốn nh?!?

?

??Kh?ng? kh?ng phải vậy chứ? Thiếu gia, anh đừng đ?a nữa! Đừng g?y chuyện nữa c? được kh?ng???, ban đầu t?i tưởng anh ta cố t?nh tr?u chọc t?i, thế nhưng anh ta nhanh ch?ng sắp xếp đồ đạc v? l?i t?i xềnh xệch ra ngo?i.

?

?Trong l?c t?i c?n đang mơ mơ hồ hồ, anh ta đ? k?o t?i ra tận bến t?u hỏa. V? khi t?i c?n chưa biết chuyện g? đang xảy ra th? anh ta đ? đẩy t?i l?n t?u hỏa rồi. Chỉ chớp mắt, th?nh phố nơi ch?ng t?i đ? sinh sống suốt mười bảy năm đ? l?i dần lại sau h?ng c?y v? từ từ biến mất kh?ng ch?t dấu t?ch.

?

??Ch?ng ta? cứ thế n?y m? đi sao??, ngồi y?n được một l?c, t?i nhẹ nh?ng giật giật ?o của Hạ Thất Lăng.

?

??Ừ?, Hạ Thất Lăng chắm ch? quan s?t cảnh vật lướt qua ngo?i cửa sổ, lạnh nhạt trả lời. Nh?n v?o khu?n mặt kh?ng ch?t t? vết của anh, t?i kh?ng nh?n thấy một ch?t lưu luyến n?o với những chặng đường đ? qua.

?

?Lẽ n?o anh ta nhẫn t?m bỏ lại Bối Nhi, bỏ lại cả gia tộc quyền thế v? gi?u sang, bỏ lại danh vọng trong ng?i trường quyền qu?? để dẫn t?i đi đến tận ch?n trời? T?i cũng kh?ng biết nữa.

?

?Anh ta giống như một c?u đố b? ẩn m? t?i m?i m?i kh?ng thể n?o đo?n ra được.

?

??An Thanh Đằng, t?i buồn ngủ rồi, c?n c? th? sao? Tr?ng mắt c? sưng h?p l?n k?a, mắt hai m? cũng th?nh một m? rồi! C? cũng ngủ một l?t đi!?. Kh?ng để t?i kịp phản ứng, Hạ Thất Lăng đ? mở rộng ?o kho?t của m?nh ra v? k?o t?i v?o l?ng.

?

?Tr?i tim của anh ấy vẫn đập nhịp nh?ng như vậy, thế nhưng tr?i tim t?i, h?nh như đ? bị lỡ mất nửa nhịp. M?i hương nhẹ nh?ng thuộc về anh x?ng l?n mũi t?i, m?i hương ấy giống như m?i hương của hoa cỏ trong sương sớm, khiến cho tr?i tim t?i kh?ng sao tĩnh lặng được.

?

?Chẳng bao l?u, đ?i h?ng mi kh?p lại đ? kh?ng c?n động đậy, chắc chắn anh ta đ? ch?m v?o giấc mộng. Ai d?, d? sao cũng đến nước n?y rồi th? cứ mặc kệ vậy, được đến đ?u hay đến đ?! T?i cẩn thận điều chỉnh lại tư thế của m?nh, nằm y?n trong ngực anh v? nhẹ nh?ng ch?m v?o giấc ngủ.

?

?Kh?ng hiểu l? do anh ta mệt thật hay l?m sao m? t?i tỉnh lại mấy lần vẫn kh?ng thấy anh ta c? ch?t động tĩnh g?. H?i, khu?n mặt anh ấy vẫn trắng trẻo như vậy, vẫn đẹp đẽ đến vậy, cho d? c? những l?c khu?n mắt ấy to?t l?n sự xấu xa, nhưng kh?ng thể phủ nhận rằng khu?n mắt ấy đ? khắc s?u v?o trong t?m tr? t?i. T?i hơi ngẩng đầu l?n, nhẹ nh?ng thổi v?o đ?i bờ mi d?i, mềm mại như những c?nh liễu rủ b?n mặt hồ, lay động trong cơn gi?.

?

?T?i l?n thổi v?o h?ng mi ấy rất l?u m? kh?ng bị anh ph?t hiện. Cuối c?ng, dường như đ? ngủ đủ rồi n?n h?ng mi ấy bắt đầu động đậy, mi mắt từ từ h? ra. T?i chợt hoảng hốt, nhắm chặt mắt lại giả vờ ngủ. H?nh như anh ta kh?ng hề ph?t gi?c những h?nh động xấu xa của t?i, thấy t?i c?n ngủ, anh liền lấy tay cọ cọ v?o sống mũi t?i. Chỉ c? điều, v?ng tay anh như siết chặt hơn.

?

?Cuối c?ng, ch?ng t?i xuống xe ở một th?nh phố nhỏ, sau đ? anh ta lập tức l?i t?i đi khắp nơi. Lần đầu ti?n đến đ?y, tất cả mọi thứ trong th?nh phố n?y thật l? lạ lẫm, lạ lẫm đến đ?ng sợ, nhưng nơi đ?u cũng chứa đựng sự mới mẻ, đ?u đ?u cũng tr?n đầy sức sống. Những khu phố bu?n b?n sầm uất, những con đường thoảng hương hoa? Đ?u đ?u cũng thấy những cảnh tượng tr?n đầy sức sống?

?

??An Thanh Đằng, lần đầu ti?n đặt ch?n l?n một v?ng đất lạ, c? sợ kh?ng??, sau khi ?tuần tra? một v?ng xung quanh th?nh phố. Hạ Thất Lăng ngoảnh đầu lại hỏi t?i.

?

?T?i mỉm cười với anh, lắc đầu nguầy nguậy: ?Kh?ng sợ! Bởi v? t?i tin rằng Thất Thất y?u qu? của t?i v? c?ng mạnh mẽ!?

?

?Hạ Thất Lăng ban đầu c?n tỏ ra bất ngờ, nhưng sau đ? lập tức ngoảnh mặt đi, cố n?n nụ cười đắc ch?: ?Ừm, coi như c? c? con mắt đấy!?

?

?Sau khi ra ngo?i, kh?ng kh? giữa ch?ng t?i ng?y c?ng trở n?n thoải m?i, ho?n to?n kh?ng giống như trước, nặng nề khiến cho cả hai phải nghẹt thở. C? thể khi ở nh?, sự t?n bạo của anh ấy qu? lớn, c?n nỗi o?n hận trong l?ng t?i lại qu? s?u?

?

??B?y giờ ch?ng ta sẽ đi đ?u??, t?i nắm lấy vạt ?o của Hạ Thất Lăng, t? m? hỏi.

?

??Đ? đến th?nh phố xinh đẹp n?y th? đương nhi?n phải đi thăm quan phong cảnh rồi!?, anh gh? v?o tai t?i th? thầm.

?

?Sau đ?, ch?ng t?i đến một cửa h?ng cho thu? xe đạp, thu? hai c?i xe đạp v? bắt đầu xuất ph?t. Kh?ng kh? trong th?nh phố n?y thật trong l?nh. Ch?ng t?i đạp xe qua rất nhiều con đường, h?t thở kh?ng kh? trong l?nh, th?ch th? ngắm nh?n phong cảnh m? kh?ng biết mệt.

?

?C? cảm gi?c như ch?ng t?i lại trở về với thời thơ ấu, Hạ Thất Lăng đi trước, t?i theo ph?a sau. Ch?ng t?i đạp xe đi h?ng gi?, ngắm nh?n hoa cỏ tr?n những c?nh đồng ruộng m?nh m?ng, người chạy người đuổi, v? c?ng vui vẻ? Mỗi lần t?i bị rớt lại ph?a sau, anh ấy sẽ đứng dưới một gốc c?y n?o đ? đợi t?i nghiến răng xe đạp đuổi theo, nh?n thấy t?i liền mỉm cười, nụ cười ch?n th?nh v? ngọt ng?o. Kh?ng biết từ bao giờ anh ấy đ? kh?ng c?n chờ đợi c? b? chạy ph?a sau v? lu?n miệng gọi anh? chỉ mải miết chạy, mải miết tiến về ph?a trước. Bước ch?n của anh ng?y c?ng nhanh, c?i b?ng của anh ng?y c?ng xa dần, hương thơm dịu d?ng tr?n người anh ng?y một nhạt nh?a? để rồi cuối c?ng, ngay cả c?i b?ng cũng tan biến mất?

?

?Ch?ng t?i đi qua những con đường rợp b?ng c?y, đạp xe v?ng quanh những c?i hồ nhỏ, đi thăm đồng hoa cải rực rỡ? Chẳng kh?c g? năm xưa, t?i tụt lại ph?a sau Hạ Thất Lăng, c?i b?ng của anh ng?y c?ng xa t?i hơn. Anh ấy thả hồn tr?n con đường ngập tr?n ?nh nắng mặt trời, khoảng c?ch ng?y c?ng xa hơn?

?

???, cứu t?i với!?, đầu xe t?i vừa bị lệch sang một b?n, cả người cả xe lao xuống một c?i ruộng hoang b?n đường, ?O?i? đau qu? hu hu??

?

??An Thanh Đằng, sao thế? Sao t?i vừa kh?ng để mắt đến l? c? đ? rớt xuống b?n rồi hả??, Hạ Thất Lăng vứt xe sang b?n đường, nhảy xuống ruộng, ?C? sao kh?ng? Bị thương ở chỗ n?o??

?

??Ch?n? ch?n t?i đau qu?, kh?ng biết c? bị thương ở trong xương kh?ng nữa!?, t?i ?m lấy ch?n r?n rỉ, nước mắt ứa ra l?c n?o kh?ng hay.

?

??Đ?ng đời, ai bảo kh?ng chịu cẩn thận g? cả! Để t?i xem n?o! N?y, đừng c? kh?c nữa, c? m? kh?c sẽ khiến cho t?i l?ng ng?ng ch?n tay, đầu ?c rối bời??, Hạ Thất Lăng vừa kiểm tra ch?n t?i vừa qu?t t?i.

?

??Hu? hu??, hiếm khi nh?n thấy c?i kẻ m?u lạnh kia lu?n ch?n lu?n tay v? người kh?c, thế n?n t?i lại c?ng kh?c to hơn.

?

??N?y c?i con a đầu kia, c? kh?c đủ chưa hả! Th?i n?o, th?i n?o??, thấy qu?t t?i chẳng c? t?c dụng g?, Hạ Thất Lăng đ?nh phải r?t khăn giấy từ trong t?i ra đưa cho t?i rồi vội v?ng bế t?i l?n tr?n đường. ?C?n đau kh?ng? Đ?ng đời, t?i chọn đ?ng chọn t?y thế n?o lại rồi lại dẫn c? đi chơi cho phiền phức cơ chứ? B?y giờ ở c?i chỗ khỉ ho c? g?y n?y, biết đi đ?u t?m nơi băng b? cho c? đ?y??. Mặc d? anh ta kh?ng tiếc lời mắng mỏ nhưng t?m trạng lại sốt ruột như kiến b? tr?n chảo n?ng, vừa kiểm tra vết thương của t?i, vừa đưa mắt nh?n quanh xem c? người qua đường n?o kh?ng.

?

??Ha ha? nh?n c?i bộ dạng sốt ruột của anh k?a!?, cuối c?ng nhịn kh?ng nổi nữa, t?i bật cười khanh kh?ch.

?

??N?y, c? cười g? m? như ma thế hả? Đau qu? h?a đi?n rồi ???, khu?n mặt Hạ Thất Lăng ?nh l?n vẻ nghi hoặc, t?t mạnh v?o mặt t?i.

?

?T?i đứng bật dậy nhảy nh?t tung tăng trước mặt anh: ?Thất Thất, anh bị lừa rồi!?, tay ?m chặt lấy bụng, to?n th?n rung l?n v? cười.

?

??C? C?i con a đầu kh?ng biết trời cao đấy d?y g? cả! D?m lừa gạt bổn thiếu gia ?, ch?n sống rồi phải kh?ng??, anh hất h?m, lấy tay g? v?o đầu t?i cho đỡ tức. T?i đ?nh phải thuận theo ? anh ta, giả vờ ng? lăn ra đất, nhưng thật ra trong l?ng t?i vẫn đang cười thầm.

?

??An Thanh Đằng??, đột nhi?n kh?ng thấy động tĩnh g? nữa, t?i liền ngẩng đầu l?n, nh?n thấy một khu?n mặt thanh t?, tinh kh?i đến m? hồn, ?T?i tưởng rằng, nụ cười hồn nhi?n của c? đ? mất từ mười năm trước rồi. Thế nhưng h?m nay t?i đ? nh?n thấy?, n?i dứt lời, anh bỗng mỉm cười nh?n t?i, một nụ cười chất chứa cả bi thương.

?

?T?i từ từ thu lại nụ cười, hướng mắt về ph?a c?nh đồng hoa cải rộng m?nh m?ng, chậm r?i noi: ?Thất Thất, anh đi nhanh qu?! Anh từ từ thả tay của em ra, chỉ mải m? tiến về ph?a trước, bất kể ng?y đ?m. Anh đ? đi qu? xa trong thế giới của em, cho d? c? cố gắng thế n?o em cũng kh?ng sao đuổi kịp bước ch?n anh. Anh c? biết kh?ng? Từ nhỏ đến lớn, việc em phải l?m nhiều nhất ch?nh l? đứng nh?n những đ?m bụi m? mịt, đứng ở ph?a sau anh, buồn b? thở d?i. Thế nhưng h?m nay, em rất vui, thật đấy! Trong tiếng r?n rỉ đau khổ của em, anh đ? ?m thầm đến trước mặt em tự l?c n?o!?, t?i mỉm cười với Hạ Thất Lăng, thế nhưng cười m?i, cười m?i, khu?n mặt của người ngồi trước mặt t?i bỗng mờ dần. Bỗng nhi?n, một v?ng tay lớn dang ra, ?m lấy t?i v?o l?ng?

?

?H?nh tr?nh của ch?ng t?i kh?ng v? chuyện n?y m? dừng lại. Trở lại th?nh phố, ch?ng t?i tiếp tục mua v? v? l?n đường. Tr?n t?u hỏa, Hạ Thất Lăng để t?i dựa v?o ngực anh, mở rộng ?o kho?c của m?nh cho t?i n?p v?o trong rồi nghi?ng đầu ch?m v?o giấc ngủ. Suốt chặng đường đi anh ấy kh?ng n?i g? cả, chỉ gục đầu ngủ ngon l?nh. C?n t?i, v? kh?ng c? việc g? kh?c n?n đ?nh ngủ c?ng với anh.

?

?Trạm dừng ch?n thứ hai của ch?ng t?i l? một huyện nhỏ. Đ? kh?ng phải l? một trạm dừng ch?n m? ch?ng t?i đ? dự định từ trước, chỉ l? đ?ng l?c đến đ? th? Hạ Thất Lăng tỉnh giấc, thế l? anh ta liền dắt t?i nhảy xuống xe.

?

?Trời đ? tối rồi, ch?ng t?i t?m một nh? nghỉ nho nhỏ ở trong huyện. Vốn dĩ Hạ Thất Lăng muốn v?o nghỉ ngơi trong một kh?ch sạn lớn nhất ở đ?y, nhưng khi phải đăng k? ph?ng, bỗng nhi?n anh ta thay đổi chủ kiến, mặt m?y sa sầm l?i t?i ra khỏi đ?.

?

?Ch?ng t?i v?o nghỉ ở một nh? nghỉ cũng kh? sạch sẽ, v? chỉ c?n lại một ph?ng n?n ch?ng t?i đ?nh phải ở chung. Nh?n Hạ Thất Lăng y?n lặng nằm ngủ b?n cạnh t?i thực sự hi vọng đ?m b?nh y?n n?y m?i m?i kh?ng qua đi. Nhưng t?i kh?ng tr?nh khỏi ch?m v?o sự trầm tư. Rốt cuộc Hạ Thất Lăng l? người như thế n?o? Tại sao sống chung với anh ta bao nhi?u năm nay, t?i vẫn kh?ng sao hiểu thấm t?m tư của anh! Kh?ng biết l? do t?i ngu ngốc hay l? do anh ấy biến h?a kh?n lường, kh? nắm bắt như một c?u đố? Cả đ?m nay? t?i ho?n to?n mất ngủ!

?

?

?***

?

?

?Ng?y h?m sau, t?i ngủ tới tận trưa, c? thể tỉnh dậy được l? nhờ Hạ Thất Lăng. T?i b? ra khỏi giường, ăn s?ng xong, Hạ Thất Lăng n?i sẽ dẫn t?i đến một nơi, điệu bộ c? vẻ b? mật, hỏi đi đ?u, anh ta tuyệt nhi?n kh?ng n?i.

?

?Đi hết những c?nh đồng lầy lội, những con đường gồ ghề bao quanh bởi n?i cao, ch?ng t?i đến với một sườn dốc trắng x?a.

?

??Oa, ở đ?y đẹp qu?! Chỗ n?y cũng thấy hoa bồ c?ng anh!?, t?i reo l?n th?ch th?, chạy về hướng c? những hạt bồ c?ng anh đang phất phơ bay lượn. Lần đầu ti?n, t?i chạy nhảy vui vẻ v? h?o hứng như vậy.

?

??Oa??, đắm m?nh trong ?nh mặt trời, t?i xoay tr?n như đang m?a. Chuyến du lịch n?y sẽ khắc s?u v?o t?m tr? t?i? suốt cuộc đời?, ?Thất Thất, c?m ơn anh đ? dẫn em đến một nơi tuyệt đẹp như thế n?y!?, t?i quay đầu lại, mỉm cười với Hạ Thất Lăng.

?

??Đừng kh?ch s?o!?, anh nhoẻn miệng cười, ?n? đẹp l? bởi v? c? sự tự do ở nơi đ?y đang nảy mầm, sinh trưởng? v? đang nhảy m?a? c? đ?ng kh?ng??

?

?Một hạt giống bồ c?ng anh m?u trắng mềm mại rơi v?o l?ng b?n tay t?i, t?i n?ng b?n tay l?n v? khẽ thổi v?o n?, cho n? bay l?n v? đi t?m một v?ng đất ph? nhi?u. ??, Thất Thất ơi, anh biết kh?ng? Thật sự kh? m? tưởng tượng nổi l? h?m nay em c? thể thoải m?i chạy nhảy tr?n c?nh đồng của những hạt giống tự do n?y. Lần đầu ti?n em c? thể cảm nhận được, sự tự do trong suốt v? dễ vỡ kia lại c? thể thực sự chạm tay v?o?.

?

??Quả nhi?n, kh?t vọng trong s?u thẳm tr?i tim em ch?nh l? thứ n?y, tự do, một sự tự do c?ch xa em nhất!?, Hạ Thất Lăng đưa mắt nh?n về ph?a c?nh đồng m?u trắng rộng lớn, tr?n khu?n mặt kh?ng ch?t biểu cảm, ?Đằng Nhi, em l? con hạc giấy trong tay anh, bay cao bay xa như thế n?o đều do anh quyết định! Anh c? thể chặt đứt sợi d?y tr?i buộc em, nhưng em phải bay lượn ở những nơi anh nh?n thấy, c? được kh?ng??, anh nh?n s?u v?o mắt t?i, ?nh mắt ch?n th?nh, giọng n?i tha thiết, kh?ng hề lạnh l?ng như thường ng?y. Thế n?y l?m sao t?i c? thể nhẫn t?m từ chối anh? Thế nhưng, tr?i tim t?i trước nay lu?n bị tr?i chặt ở một nơi xa, kh?ng ai c? thể thay đổi được.

?

??Trong tay anh c? biết bao nhi?u l? hạc giấy tuyệt đẹp, em chỉ l? một con hạc giấy xấu x? nhất v? thấp h?n nhất m? th?i!?, t?i x?e tay ra, lại một lần nữa thổi bay một hạt giống bồ c?ng anh. Chỉ c? điều, lần n?y t?i d?ng to?n bộ sức lực để thổi n? bay đi, bay đến một nơi thật xa, thật xa! ?H?y để n? theo gi? bay đi, theo gi? tan biến, đ? ch?nh l? một ?n huệ lớn nhất đối với một cuộc đời b?nh thường?.

?

??Anh kh?ng cho ph?p!?, đột nhi?n t?i nghe thấy anh h?t l?n giận dữ: ?Tin anh đi, tr?n thế giới n?y, chỉ c? anh mới c? thể cho em một bầu trời bao la để cho em tự do bay lượn??

?

?Thất Thất, em cũng rất muốn tin tưởng anh, thật đấy! Thế nhưng, anh lại l? một c?u đố m? ?ng trời d?ng để m? hoặc con người, một c?u đố b? ẩn v? kh? đo?n. Khi đ?i tay anh dang rộng, đ? ch?nh l? bầu trời cao bao la của thế giới n?y, nhưng cũng c? thể l? địa ngục trần gian đ?ng sợ nhất của con người.

?

??Kh?ng, đ? kh?ng phải thứ em cần!?, t?i lắc đầu, kh?ng ngừng l?i lại ph?a sau, ?Giấc mơ của em l? đặt ch?n l?n quỹ đạo bay của bồ c?ng anh, tự do chạy nhảy!?

?

??N?i cho em biết, anh mới l? giấc mơ suốt đời của em!?, anh tiến lại gần, n?ng cằm t?i l?n, ki?u ngạo n?i. Trong khoảnh khắc ấy, t?i thấy đ?i m?i anh kề s?t v?o m?i t?i. Trong l?c giẫy giụa, t?i lại nh?n thấy nụ cười đầy t? kh? kia: ?Sau n?y em sẽ ph?t hiện ra anh ch?nh l? b?u vật của em! L? m?n b?u vật m? em vất vả t?m kiếm suốt đời n?y!?, n?i xong, anh lạnh l?ng thả t?i ra.

?

?C?i con người n?y quả l? ki?u ngạo nhất trần đời, cứ l?m như m?nh l? nh? ti?n tri đại t?i ấy! ? ch? của t?i chẳng dễ g? bị đạp đổ như vậy đ?u? Thế nhưng tại sao, tr?i tim t?i lại cảm thấy thật bất an?

?

?Ng?y thứ ba, t?i bị Hạ Thất Lăng gọi dậy từ s?ng sớm, kh?ng hiểu l? do c? t?m trạng tốt hay đang cao hứng anh ta lại ph? lệ dậy sớm dẫn t?i đi khắp nơi. T?i mang theo giấc mộng dang dở đ?m qua, mơ m?ng đi theo anh, kh?ng ph?n biệt r? đ?ng t?y nam bắc, chỉ biết ng?y ng? đi theo người dẫn đường trước mặt m?nh?

?

?Khi t?i thực sự tỉnh giấc, ph?t hiện ra m?nh đ? ở tr?n chiếc t?u lượn trong c?ng vi?n, như một người đi?n chợt bừng tỉnh, việc đầu ti?n t?i l?m l? h?t l?n. V?o khoảnh khắc nh?n xuống mọi thứ ở b?n dưới, đầu ?c t?i ho?n to?n trống rỗng. Cơn ?c mộng khủng khiếp nhất của đời người ch?nh l? tỉnh dậy thấy m?nh đang đi về ph?a địa ngục.

?

??C?i x?c kh?ng hồn kia, đ?y l? m?n qu? anh tặng em ng?y h?m nay! Cũng được lắm chứ hả??, mắt t?i như hoa l?n, c?i đầu của Hạ Thất Lăng như đang lắc lư trước mặt t?i. Nụ cười tr?n miệng h? nở, nụ cười chứa đầy ta kh?.

?

?Xuống khỏi chiếc t?u lượn, t?i cố gắng h?t thở thật s?u để lấy lại b?nh tĩnh, hai mắt như trắng d? ra, t?i c?i đầu kh?ng n?i được nửa lời.

?

?Tiếp đ? anh ta dẫn t?i đến khu vườn thực vật, ngắm nh?n những lo?i hoa đang đua nhau khoe sắc, rồi đến c?ng vi?n ch?o thuyền ngắm mặt hồ, đến khu giải tr? chơi c?c tr? chơi điện tử, chơi n?m ti?u? N?i ra thật xấu hổ, Hạ Thất Lăng phi ti?u b?ch ph?t b?ch tr?ng, thắng được cả một quả b?ng rổ, c?n t?i n?m cả ng?y m? chẳng tr?ng được một c?i.

?

?Chiều tối, phần lớn c?c khu vui chơi ở đ?y ch?ng t?i đều đ? đi qua. Cho đến giờ đ?y l? lần đầu ti?n t?i đến chơi ở c?c khu vui chơi. Mặc d? người đi b?n cạnh l? một con quỷ sa tăng nhưng t?i vẫn cảm thấy rất vui vẻ, rất h?i l?ng. Thật đấy! T?i giống như một người bị nhốt trong ph?ng tối hết ng?y n?y qua ng?y kh?c, thế rồi c? một ng?y, chủ nh?n bỗng nhi?n mở toang cửa sổ, cho t?i th? b?n tay ra ngo?i, cảm nhận những tia nắng mặt trời đang nhảy nh?t trong l?ng b?n tay. Khoảnh khắc ấy, tr?i tim t?i, ho?n to?n m?n nguyện.

?

??N?y, cho em!?, t?i đang đứng ng?y người ra ở khu thương mại th? đột nhi?n Hạ Thất Lăng đến b?n, ch?a ra một c?y kem trước mặt t?i.

?

??Ơ? c?m ơn anh! Anh cũng biết l? em th?ch vị dưa v?ng ?, thật l? hiếm c? đấy!?, t?i đưa tay đ?n lấy c?y kem trong tay anh, mỉm cười th?ch th?.

?

??Hừ??, anh liếm c?y kem tr?n tay, sau đ? lạnh l?ng n?i: ?Thực ra em v? anh c?ng th?ch ăn kem vị d?u t?y. Chỉ c? điều, em kh?ng chịu thừa nhận c?ng th?ch một thứ g? đ? như anh, n?n đ? miễn cưỡng ?p buộc bản th?n m?nh th?ch vị dưa v?ng! Anh n?i c? đ?ng kh?ng??

?

?Nghe xong c?u n?y, t?i đột nhi?n cảm thấy hoang mang, giật l?i ra sau mấy bước, su?t ch?t nữa ng? ngửa ra đất.

?

??An Thanh Đằng, c?ng th?ch một thứ như anh khiến em cảm thấy kh? chịu lắm sao? Hừ??, anh cười nhạt, sải bước về ph?a trước.

?

?Hai h?ng nước mắt lăn d?i tr?n g? m?, t?i từng nghĩ rằng tr?n đời n?y, người hiểu t?i nhất ch?nh l? Lạc Lạc, n?o ngờ, người nh?n thấu tim gan t?i nhất lại ch?nh l? Hạ Thất Lăng! Chỉ c? điều, anh ấy lu?n lặng lẽ đứng ph?a sau, chưa bao giờ từng n?i ra. T?i cũng rất muốn chung thủy với những g? m? m?nh y?u th?ch, thế nhưng anh ấy mạnh mẽ, to lớn đến như vậy, chẳng mất ch?t sức n?o cũng dễ d?ng ph? hủy những thứ nghịch mắt xung quanh anh. T?i l? người m? cả đời n?y anh ấy ch?n gh?t v? ch? bai nhiều nhất, những thứ m? ch?ng t?i c?ng th?ch, lần n?o anh ấy cũng kh?ng ch?t n?o do dự hủy hoại n?

?

?Ch?nh v? vậy t?i mới lựa chọn c?ch phản bội, lựa chọn c?ch l?m ngược lại?

?

?V?i ng?y sau đ?, ng?y n?o Hạ Thất Lăng cũng ở trong ph?ng ngủ, ngủ l? cả ng?y lẫn đ?m. Kh?ng c? người dẫn đi, giữa một nơi ho?n to?n xa lạ, t?i cũng kh?ng d?m tự ? chạy lung tung. K? lạ l?, cứ mỗi lần đến giờ ăn cơm, anh ấy lại chui ra khỏi chăn mặc ?o kho?c v?o v? ra ngo?i, sau đ? x?ch một hộp cơm mang về, đ?i m?i vẫn c?n b?ng nhẫy.

?

??N?y, ăn c?i n?y đi!?, anh nhướn m?y ki?u ngạo, sau đ? đưa hộp cơm ra trước mặt t?i, ?An Thanh Đằng, h?y ngoan ngo?n một ch?t, nếu kh?ng anh sẽ tiếp tục cay nghiệt với em!?

?

?T?i c?i đầu kh?ng n?i g?, chỉ lặng lẽ ăn cơm, b?y giờ t?i ăn nhiều hơn bất cứ l?c n?o. Chớp mắt m? t?i đ? ăn hết sạch cả hộp cơm đầy.

?

??Trong l?c anh ngủ h?y cẩn thận suy nghĩ xem l?m thế n?o để lấy l?ng anh nghe chưa? N?i kh?ng chừng tối nay anh lại hứng l?n cho em đi ăn uống thoải m?i th? sao!?, Hạ Thất Lăng cười đắc ch?, sau đ? lại quay lưng về ph?a t?i tiếp tục ngủ.

?

?Từ s?ng tới tối chỉ biết c? ngủ! Thế nhưng, ngủ nhiều như vậy m? sao trạng th?i tinh thần của anh chẳng c? ch?t chuyển biến tốt n?o nhỉ? Thậm ch? ng?y c?ng tồi tệ hơn? Hừ, m?nh chẳng th?m quan t?m đến c?i t?n xấu xa đ?, cả ng?y chỉ biết nghĩ c?ch l?m khổ t?i! Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, thực ra cơm anh ta mua cho t?i cũng đ?u đến nỗi tệ, ba thịt một rau, Mặc d? kh?ng thể bằng so với l?c ở nh?, nhưng ra khỏi nh? ai d?m đ?i hỏi qu? nhiều? C? thể ăn no bụng đ? l? ?n huệ m? trời ban cho rồi. T?i cầm điện thoại l?n, mấy lần định bấm v?o ph?m mở m?y nhưng đều bị một b?n tay v? h?nh n?o đ? giữ lại. Ngẩng đầu l?n, nh?n thấy đ?i bờ mi m?u bạc lạnh l?ng kia l? t?i lại ngoan ngo?n tắt m?y rồi cất điện thoại đi.

?


?

?***

?

?

?Tối đến, t?i đi ngủ rất sớm, thế nhưng c?i t?n Hạ Thất Lăng kia tự nhi?n lại b? dậy. T?i ?m lấy chăn, nh?n anh ấy đứng dưới gương chải chuốt, cẩn thận chỉnh sửa từng lọn t?c, từng c?i khuy ?o, từng c?i khuy?n tai? Sau đ?, anh đến b?n giường, g? nhẹ v?o tr?n t?i rồi cầm điện thoại ra ngo?i.

?

??Anh định đi đ?u??, kh?ng thể im lặng th?m được nữa, t?i liền bật dậy gọi anh.

?

??Kh?ng phải em ngủ sao? Sao tỉnh nhanh thế??, anh đứng ng?y ra, h?nh như bị tiếng gọi của t?i l?m cho giật m?nh.

?

??Muộn thế n?y rồi, anh c?n định đi đ?u? Anh định bỏ em lại đ?y một m?nh để đi đ?ng kh?ng??

?

??Kh?ng phải! Chỉ l? anh kh?ng ngủ được n?n định ra ngo?i đi dạo một ch?t th?i!?

?

??Đi dạo c? cần phải ăn mặc đẹp thế kia kh?ng??

?

??Anh th?ch thế!?

?

??N?y, anh đừng đi, cho em đi với!?, n?i xong, t?i vội v?ng xỏ gi?y, mặc ?o kho?c v?o.

?

?H?nh như đ?ng l? ra ngo?i đi dạo! Cả buổi tối anh chỉ đ?t tay v?o t?i, lang thang tr?n đường. Đi dạo th? cần g? phải ăn mặc đẹp thế kia, nửa đ?m rồi c?n ai th?m nh?n nữa chứ?

?

?Đột nhi?n, anh dừng lại b?n một c?u lạc bộ t?n l? ?Đ?m ấm c?ng?. Tấm biển đề t?n c?u lạc bộ nhấp nh?y đ?n, tỏa ra thứ ?nh s?ng bắt mắt. Đột nhi?n, tất cả dường như đ? r? r?ng, trong c?i quang cảnh m? hồn n?y, t?i trở n?n dư thừa, thực sự dư thừa.

?

??Em c? muốn v?o trong với anh kh?ng??, anh quay người lại nh?n t?i.

?

?T?i mỉm cười đ?p: ?Kh?ng cần đ?u, anh v?o đi! Em sẽ ở b?n ngo?i ngoan ngo?n chờ anh, sẽ kh?ng chạy lung tung!?, n?i xong, t?i liền ngồi xuống bậc thềm của c?u lạc bộ. Đ?y l? một th?nh phố kh?ng c? ng?y đ?m. Tr?n đường phố, người qua người lại tấp nập, ai nấy đều đi c? đ?i c? cặp, s?t vai b?n nhau. T?i ngồi lặng lẽ b?n ngo?i cửa c?u lạc bộ, lắng nghe tiếng bước ch?n anh đang biến mất dần. Trong gi?y ph?t ấy, hai h?ng nước mắt lướt qua g? m?, rơi xuống mặt đất lạnh gi?. Thất Thất của t?i, sau s?u ng?y đi b?n cạnh t?i lại lần nữa bỏ lại t?i rồi. C? lẽ lần đi chơi n?y, kh?ng phải l? anh ấy l?m khổ t?i, m? l? t?i l?m khổ anh ấy! Những c? g?i trong đ? c? thể tạo cho anh những niềm vui v? tận, những ấm ?p tột c?ng, c?n t?i? chỉ c? thể khiến cho anh c?ng cảm thấy c? đơn?

?

?Đ?m? c?ng ng?y c?ng khuya, sương? c?ng ng?y c?ng d?y, c?nh cửa đằng sau lưng t?i người ra người v?o kh?ng ngớt, nhưng vẫn kh?ng thấy sự xuất hiện của anh. T?i ?m chặt đầu gối m? vẫn cảm thấy lạnh như trước.

?

??Em g?i ?, sao lại ở đ?y một m?nh thế??, một đ?m người cưỡi m? t? xuất hiện trước mặt t?i, trong kh?ng kh? l?c ấy nồng nặc m?i rượu v? m?i xăng xe. Nh?n bộ dạng chắc l? d?n đua xe nửa đ?m ra ngo?i l?m c?n, t?n n?o t?n nấy mặt m?y bặm trợn, chẳng kh?c g? du c?n.

?

??Con b? n?y nh?n cũng kh? đấy!?, t?n thủ lĩnh tay cầm chai rượu tu ực một ngụm, mắt nh?n t?i ngấu nghiếm, h? miềng cười ha hả để lộ h?m răng đen s? kinh tởm, ?Ở đ?y lạnh lắm, để anh sưởi ấm cho em nh?!?

?

?Tiếng cười gh? tởm của đ?m người ấy vang l?n khiến cho t?i to?t mồ h?i lạnh.

?

?Chưa bao giờ gặp phải t?nh huống như thế n?y n?n t?i v? c?ng hoảng loạn, hai tay chống xuống nền đất, kh?ng ngừng l? m?ng l?i ra xa bọn họ.

?

??Ha ha, đại ca, anh l?m con b? sợ rồi đấy! Anh cần phải nhẹ nh?ng một ch?t mới được!?, n?i dứt lời, tr?ng cười như ph?o rang của ch?ng lại vang l?n.

?

?T?n thủ lĩnh c? h?m răng đen kia giơ tay l?n, ra hiệu cho đ?m đ?n em im lặng rồi nhảy xuống khỏi xe m? t?, từ từ lại gần t?i, nhấc chiếc cằm t?i l?n n?i: ?Xinh đẹp như thế n?y m? để chết c?ng ở đ?y th? thật đ?ng tiếc! Đi theo anh nh? c? em!?

?

??Xin ?ng h?y bỏ tay ra! T?i phải ngồi đ?y đợi Thất Thất của t?i, h?y thả t?i ra!?, t?i bị người đ?n ?ng ấy l?i đi, c? v?ng vẫn thế n?o cũng kh?ng tho?t ra được.

?

??Người đ?n ?ng của c? em kh?ng cần c? em nữa rồi, tốt nhất cứ ngoan ngo?n đi theo bọn anh đi! Nếu hầu hạ tốt, anh đ?y sẽ kh?ng phụ bạc c? em đ?u!?, n?i dứt lời, anh ta thổi ph? v?o mặt t?i, nụ cười d?m đ?ng hiện ra tr?n khu?n mặt.

?

??L?n xe đi!?

?

??Kh?ng! T?i kh?ng l?n xe của ?ng đ?u!?, t?i gi?y giụa định bỏ chạy, nhưng những m?ng vuốt của ?ng ta đ? kẹp chặt lấy t?i từ l?c n?o kh?ng hay.

?

??Nếu c? em đ? ương ngạnh như vậy, thế th? để anh đ?y bế l?n xe vậy!?, anh ta dang c?nh ta dơ bẩn ?m chặt lấy eo t?i.

?

???? cứu t?i với!?, bọn họ nhiều người như vậy, ngo?i việc k?u g?o t?i kh?ng biết phải l?m sao.

?

??Tiết kiệm sức lực đi c? em, được đại ca đ?y để mắt l? ph?c mấy đời đấy! Ha ha??, tiếng cười đ?a đắc ch? của bọn ch?ng lại vang l?n b?n tai t?i.

?

??C? g?i của tao m? m?y cũng d?m động v?o ?? Bốp, bốp!?, đột nhi?n, chỉ nghe thấy tiếng gi? lướt qua. T?n đại ca l?c ấy đang định ?m t?i l?n xe đột nhi?n ng? lăn ra đất.

?

??Thất Thất! Cuối c?ng anh cũng ra rồi! Ban n?y??, t?i chạy lại n?p ph?a sau anh, hoảng loạn n?i kh?ng ra lời, chỉ c? nước mắt vẫn thi nhau tu?n rơi.

?

??Đằng Nhi, kh?ng sao rồi, cứ để anh!?, anh n?ng mặt t?i l?n, nhẹ nh?ng lau sạch nước mắt cho t?i.

?

??Thằng nh?i ranh n?y l? ai? L?m ăn ở khu vực n?o đấy??, t?n đại ca kia lồm cồm b? dậy, lấy tay lau vết m?u tr?n m?p, quay lại hỏi đ?m đ?n em ở ph?a sau.

?

??Chưa từng thấy hắn bao giờ! Chắc l? thằng nh?i ranh chui ra từ x? xỉnh n?o đ? đ?y m?! N?y thằng nh?c kia, đừng tưởng nhuộm t?c m?u trắng l? c? thể ra đ?y ph? trương nha m?y! N?i cho m?y biết, ch?ng tao mới l? thủ lĩnh khu vực n?y! Biết điều th? mau quỳ xuống xin lỗi đại ca đi! Nếu kh?ng th? m?y kh?ng c?n c?i mạng m? về nữa đ?u!?, đ?m c?n đồ ở ph?a sau bắt đầu la h?t ph? trương.

?

?Hạ Thất Lăng thần sắc ung dung, chỉ mỉm cười: ?Kh?ng để cho tao về ?? Ch?ng m?y c? bản lĩnh ấy kh?ng??

?

??M?y??, đ?m c?n đồ nghiến răng k?n kẹt v? tức giận, ?Anh em đ?u, x?ng l?n, kh?ng băm vằm được thằng n?y ra l?m trăm mảnh ch?ng ta thề kh?ng l?m người!?

?

?Hạ Thất Lăng mặt kh?ng biến sắc, kh?ng ch?t hoang mang, chỉ lặng lẽ nắm chặt lấy tay t?i, k?o ra ph?a sau lưng anh.

?

??Khoan đ?!?, t?n thủ lĩnh cuối c?ng cũng chịu l?n tiếng. Hắn rẽ đ?m đ?ng, đến trước mặt ch?ng t?i: ?Quả l? gan dạ! Tao phục m?y đấy! Nhưng muốn bỏ đi trước mặt tao th? phải xem m?y c? c?i bản lĩnh ấy kh?ng đ?!?

?

??Hừ, xin cứ chỉ gi?o!?, Hạ Thất Lăng vẫn mỉm cười ki?u ngạo trước t?n thủ lĩnh lang s?i kia.

?

??Được lắm!?. T?n thủ lĩnh dẫn ch?ng t?i đến một b?i đậu xe nhỏ ở gần đ?.

?

??H?m nay tao với m?y sẽ thi đấu ở đ?y!?

?

??Tr?n những c?i xe ? t? n?y sao??, Hạ Thất Lăng nh?n những chiếc xe ? t? nằm ngay ngắn trong b?i đỗ xe.

?

??Đ?ng vậy! Sao, sợ rồi chứ g???, t?n thủ lĩnh nhướn m?y mỉa mai.

?

??Kh?ng hề, chỉ l? như vậy th? qu? đơn giản!?, Hạ Thất Lăng quay lại đưa mắt nh?n xung quanh.

?

?C?u n?i n?y khiến cho đ?m c?n đồ tức đi?n l?n, nếu như kh?ng phải n?i sẽ thi đấu từ trước th? c? lẽ ch?ng đ? lao đến đ?nh Hạ Thất Lăng rồi.

?

??Quả nhi?n tao đ? kh?ng chọn sai đối thủ! Nếu như m?y thắng, tao sẽ để cho m?y tự do, nếu như m?y thua??, hắn nh?n Hạ Thất Lăng, rồi chuyển ?nh mắt về ph?a t?i.

?

??Nếu như thua th? t?y m?y xử l?! Bao gồm cả? người con g?i của tao!?, Hạ Thất Lăng ?m chặt lấy vai t?i, ki?u ngạo n?i.

?

??Hay lắm! Rất thẳng thắn!?, n?i dứt lời, t?n thủ lĩnh kia n?m c?i mũ bảo hiểm cho Hạ Thất Lăng.

?

??Thất Thất, đừng m?! Anh ho?n to?n kh?ng biết đi xe m?y, l?m sao c? thể đua xe? Hơn nữa bọn ch?ng??, t?i t?m chặt lấy tay của Hạ Thất Lăng, lo lắng kh?ng y?n.

?

?Hạ Thất Lăng nh?u m?y nh?n đ?m c?n đồ, sau đ? mỉm cười với t?i: ?Y?n t?m, anh nhất định sẽ dẫn em rời khỏi đ?y kh?ng mất một cọng t?c! Hạ Thất Lăng n?y l? ai chứ? Thiếu ni?n thi?n t?i đấy!?, n?i xong, anh ngồi l?n một chiếc m? t? đ? chuẩn bị sẵn, trước khi đội mũ bảo hiểm v?o, anh ngoảnh đầu lại nh?n t?i: ?Bỏ Y T?ng Lạc sang một b?n, h?y đi t?m hiểu kĩ hơn về Thất Thất của em đi! Anh ta c?n rất nhiều điều khiến em phải h? reo, kh?m phục đấy! L? do em kh?ng biết đến m? th?i!?

?

??Thất Thất??, t?i chạy về ph?a anh, nước mắt lại tu?n rơi.

?

??Em ngoan ngo?n đứng y?n đấy, đợi anh về!?, n?i xong, anh đội mũ bảo hiểm v?o, ph?ng vọt xe đến vạch xuất ph?t.

?

?H?ng ? t? đậu ở hai b?n b?i đậu xe d?i gần hai trăm m?t. Ph?ng m? t? đi tr?n n?c những chiếc xe hơi san s?t nối đu?i nhau l? cực k? nguy hiểm, chỉ hơi bất cẩn một ch?t l? c? thể tử vong hoặc ng? bị thương, t?n tật suốt đời. Điều bất ngờ ch?nh l? Hạ Thất Lăng biết đua xe, hơn nữa lại rất giỏi, kh?ng thua k?m g? so với t?n thủ lĩnh đ?m c?n đồ. Những người đứng quan s?t ai nấy đều h? hốc mồm kinh ngạc, mắt d?n chặt v?o hai tay đua sừng sỏ. Trong khoảng 125 m?t đường đua đầu ti?n kh?ng c? vấn đề g?, nhưng đến 25 m?t đua cuối, đột nhi?n c? một chiếc xe hơi l?i đi, khiến cho Hạ Thất Lăng bắt buộc phải b?p phanh gấp. Nh?n cơ hội đ?, t?n thủ lĩnh đ? ph?ng vọt l?n trước, vượt qua anh.

?

?Đ?ng v?o khoảnh khắc sinh tử ấy, Hạ Thất Lăng đ?nh giở chi?u b?i cuối c?ng. Anh l?i xe t?t lại ph?a sau, rồi đạp cần số, bay vọt về ph?a đ?ch.

?

?T?i bịt chặt mắt lại kh?ng d?m nh?n cảnh tượng ấy. T?i kh?ng biết liệu Hạ Thất Lăng c? thể thay đổi cục diện, c? thể bay đến đ?ch m? kh?ng bị ng? kh?ng?

?

?M?i cho đến khi giọng n?i của Hạ Thất Lăng vang l?n: ?N?y, nh?n đi, b?nh xe trước của t?i chạm đến đ?ch trước anh nh?!?

?

?L?c ấy, t?i mới biết rằng ch?ng t?i mới chiến thắng.

?

??Ch?c mừng, cậu đ? chiến thắng!?, người đ?n ?ng đ? th?o mũ bảo hiểm ra, ?Cậu l? đối thủ mạnh nhất m? t?i từng gặp đấy!?

?

??Thất Thất, anh kh?ng sao chứ??, t?i lao đến trước mặt Hạ Thất Lăng, vội v? hỏi.

?

??Kh?ng sao!?, anh mỉm cười nh?n t?i: ?Lẽ n?o em qu?n rồi? Thất Thất của em l? dũng m?nh nhất!?

?

?T?i gật gật đầu, nụ cười h?n hoan tr?n m?i. Thế nhưng vừa chạm phải ?nh mắt ki?u ngạo của anh, nụ cười của t?i từ từ thu lại. Sự dũng m?nh của anh ấy, khiến cho t?i cảm thấy h?n hoan, nhưng cũng khiến cho t?i cảm thấy sợ h?i. T?i kh?ng biết được chỉ một gi?y sau th?i Hạ Thất Lăng dũng m?nh ấy c? thể hủy hoại c?i g?? C?n t?i, trong tay c?n c? thứ g? để cho anh hủy hoại?

?

??Chịu đ?nh cược th? phải chịu thua, c?c người đi đi!?, t?n thủ lĩnh n?i với ch?ng t?i.

?

??Đại ca, ch?ng ta kh?ng thể thả bọn ch?ng ra! Như vậy sau n?y ch?ng ta l?m sao l?m ăn ở đ?y được nữa??, đ?m đ?n em ph?a sau nghiến răng tức tối, kh?ng muốn thả ch?ng t?i đi.

?

??Đừng n?i nữa! L?m người phải giữ chữ t?n!?, t?n thủ lĩnh kho?t tay ra lệnh cho đ?m đ?n em. Thủ lĩnh đ?ng l? thủ lĩnh, rất c? phong th?i của kẻ cầm đầu.

?

?

?***

?

?

?R?t ra b?i học lần trước, tối đến t?i kh?ng c?ng Hạ Thất Lăng ra ngo?i nữa, chuyện của anh ta t?i cũng kh?ng hỏi nhiều. Tuy nhi?n, ở trong căn ph?ng kh?ng c? anh, t?i thấy thật trống trải, kh?ng c? cảm gi?c an to?n. V? vậy t?i cứ ngồi ng?y ra ở b?n cửa sổ, chờ đợi anh quay về.

?

??H?a ra anh ở đ?y ?? L?m bọn em t?m hết hơi!?, kh? khăn lắm mới chờ được đến khi Hạ Thất Lăng xuất hiện ở cửa hiệu xa xa, n?o ngờ bỗng nhi?n c? một đ?m con g?i từ đ?u lao ra, v?y chặt lấy anh. Đ?m con g?i ấy đ?u c? khoảng bốn, năm người, ai nấy ăn mặc, chải chuốt rất cầu k?, nh?n c? vẻ l? người của v?ng n?y. T?i đứng ng?y người ở tr?n cửa sổ tầng hai, nh?n r? r?ng tất cả mọi thứ ở b?n dưới.

?

??T?m t?i c? việc g? kh?ng??, kh?e m?i nhếch l?n để lộ nụ cười ki?u ngạo, anh chậm r?i hỏi.

?

??Anh c? biết kh?ng? Bọn em t?m anh vất vả lắm đấy!?, bọn họ dồn Hạ Thất Lăng v?o tường, c? người n?ng cằm anh l?n, nh?n chăm chăm v?o mặt anh. C? người đưa tay sờ soạng cơ thể anh. Một c? g?i t?c uốn xoăn đứng ph?a trước lấy tay miết l?n m? v? cằm anh.

?

??H?ng cao cấp đấy! Quả kh?ng hổ danh l? người đ?n ?ng đ? lọt v?o mắt xanh của chị cả!?

?

??Đ?ng thế! Chị cả ch?ng t?i sau khi gặp anh suốt ng?y cơm nước chẳng m?ng, đ?m ng?y nhớ nhung!?

?

?Đ?m con g?i ấy dứt lời liền đưa mắt nh?n c? g?i t?c uốn xoăn kia, rồi đồng loạt cười ầm l?n. Xem ra c? g?i t?c xoăn ch?nh l? người chị cả m? họ n?i đến.

?

??Thế n?o? Thế th? tội của t?i lớn lắm đấy nhỉ!?, anh nh?n bọn họ, nụ cười ki?u ngạo.

?

??Chứ c?n sao, anh c? biết phải l?m thế n?o để giải quyết nỗi nhớ của chị cả ch?ng t?i chưa??, đ?m con g?i ấy ki?n tục h? reo. Bất đắc dĩ, c? g?i t?c xoăn liền lừ mắt ra hiệu cho bọn họ im lặng.

?

?Hạ Thất Lăng đưa mắt nh?n một lượt rồi bước l?n ph?a trước, gh? v?o tai c? g?i t?c xoăn th? thầm: ?Để cảm ơn sự y?u mến của em, anh sẽ tạm g?c mọi c?ng việc! Đ?m nay? sẽ phục vụ em chu đ?o!?

?

?L?c ấy, c? g?i t?c xoăn tỏ ra ngại ng?ng, nhưng lập tức lấy lại sự b?nh tĩnh, xua tay cho đ?m đ?n em ph?a sau giải t?n.

?

?Sau khi bọn họ bỏ đi, c? g?i t?c xoăn dẫn Hạ Thất Lăng đến gần một chiếc xe hơi ở gần nh? nghỉ. Tiếp đ?, cả chiếc xe hơi bắt đầu lắc lư?

?

?Thế giới của t?i như tối sầm lại. Ở c?i g?c đường tối tăm kia, c? hai ngọn đuốc đang b?ng ch?y, ch?y rất dữ dội, ch?y hết m?nh.

?

?Tại sao anh đi đến đ?u l? ở đ? ong bướm v?y quanh? Tại sao anh đi đến đ?u cũng c? người đẹp theo b?m? Tại sao anh đi đến đ?u cũng c? thể trắng trợn tr?u hoa ghẹo nguyệt trước mặt t?i như vậy? Hạ Thất Lăng ơi l? Hạ Thất Lăng, anh đ?ng l? một mầm họa trong nh?n gian?

?

??An Thanh Đằng, anh về rồi đ?y! N?y, l?m g? m? kh?ng bật đ?n l?n thế??, Hạ Thất Lăng vừa bước v?o cửa đ? lớn tiếng chất vấn: ?Trong ph?ng tối om om, em ngồi l? l? ở đấy để dọa cho người kh?c sợ chết khiếp ???, sau khi bật hết đ?n trong ph?ng, nh?n thấy t?i ngồi ng?y ở tr?n giường, anh ta lại lớn tiếng qu?t mắng.

?

??Đ?u c?, em bắt buộc phải học c?ch một m?nh m? mẫm, sau n?y khi kh?ng c? anh cũng sẽ kh?ng bị ng? th? thảm nữa! Chẳng phải thế sao??, t?i mỉm cười, chớp mắt nh?n anh ta.

?

??An Thanh Đằng, em sao vậy? Kh?ng phải l? đ?i qu? đấy chứ??, Hạ Thất Lăng đến b?n cạnh, đặt tay l?n tr?n t?i.

?

?T?i m?m chặt m?i, lắc đầu với anh ta: ?Em rất khỏe! Chỉ hơi buồn ngủ th?i! Em đi ngủ trước! Ch?c ngủ ngon!?

?

??N?y, đừng ngủ vội! Dậy đi!?, t?i vừa nằm xuống anh ta đ? l?i t?i dậy, ?Thấy em mấy h?m nay ngoan ngo?n, anh sẽ tặng cho em một m?n qu???

?

??Hả, qu? g???

?

???, c?i n?y!?, vừa n?i anh vừa l?i trong t?i ra một c?i t?i thơm m?u xanh, viền đỏ h?nh tr?i tim.

?

??Sao đột nhi?n lại tặng cho em c?i n?y? Oa, tr?n đ? c?n c? th?u h?nh hoa bồ c?ng anh nữa n?y, dễ thương qu?!?

?

??Anh biết l? em sẽ th?ch m?! Đừng vui mừng vội, xem ở ph?a sau n? đi!?

?

??Trời ơi, đầu l?u ?? Anh c? ? g? hả? Nguyền rủa em ???

?

??Kh?ng phải! N? l? vị thần hộ vệ mạnh mẽ nhất, n? sẽ gi?p anh tr?ng coi em!?

?

?C?i g?? Đ?y l? chuyện hoang tưởng. Tr?i tim t?i lu?n hướng về bầu trời v? tận nơi ch?n trời, kh?ng ai c? thể giữ nổi t?i đ?u!

?

?Những hạt giống bồ c?ng anh tr?n h?nh tr?nh kh?ng c? đường về ấy mới ch?nh l? những nữ thần tự do đ?ng được t?n k?nh!

?

?Dang rộng đ?i tay, mang theo niềm tin thuần khiết, theo gi? bay đến một nơi kh?ng c? sự nguyền rủa độc ?c.

?

??N?i cho em biết, anh sẽ kh?ng bu?ng tay ra, em m?i m?i kh?ng thể chạy tho?t!?, Hạ Thất Lăng gh? v?o tai t?i, th? thầm: ?Anh sẽ b?m lấy em suốt kiếp n?y! C?n cả kiếp sau, kiếp sau nữa??

?

?T?i ngoảnh đầu lại, nh?n thấy bộ dạng ngang ngược của anh m? kh?ng biết n?i c?i g?. Cuối c?ng, t?i cất t?i thơm đi rồi n?i: ?Em ngủ trước đ?y, em buồn ngủ lắm rồi!?

?

?Hạ Thất Lăng, kh?ng ai c? thể giữ em được. T?m hồn của em, đang kh?c l?c v? sự tự do.

?

?Hừ, đ?m nay, ngọn lửa ch?y b?ng ấy đ? khiến cho t?i hạ quyết t?m n?y.

?

?

?Ng?y h?m sau, t?i dậy từ rất sớm, nhẹ nh?ng đ?nh răng rửa mặt, nhẹ nh?ng mặc quần ?o rồi đeo cặp s?ch l?n vai ra khỏi cửa.

?

?Buổi s?ng, kh?ng kh? ở th?nh phố n?y thật trong l?nh, đ?u đ?u cũng thấy hoa cỏ v? chim mu?ng. Xung quanh, c? những cụ gi? đ? thức dậy tập thể dục, những người g?nh h?ng rong, những người đ? từ sớm đến bến chờ xe? t?i ngoảnh đầu lại, nh?n về nh? nghỉ ngơi ch?ng t?i đ? c?ng ở. Sau đ?, nắm chặt lấy quai sặp, t?i sải bước.

?

??An Thanh Đằng!?, mới đi được v?i bước th? một giọng n?i quen thuộc sau lưng vang l?n. T?i kh?ng quay đầu lại, nhưng vẫn dừng bước.

?

??Em muốn đi đ?u??, giọng n?i đanh th?p của anh vang l?n từ ph?a sau.

?

??T?i muốn rời khỏi đ?y!?, t?i kh?ng ngoảnh đầu lại, lạnh l?ng đ?p.

?

??C? lại đi t?m Y T?ng Lạc c? phải kh?ng??, anh ta tiến l?n trước, t?m lấy tay t?i rồi qu?t l?n, ?C? đ?ng l? đồ đ? tiện, đồ mặt d?y! Người ta mới mắt nhắm mắt mở liếc c? một c?i m? c? đ? vội v? chạy theo người ta, s? v?o l?ng người ta rồi?

?

??Đ?ng vậy, t?i đ?ng l? đ? tiện như vậy đấy! Thế th? đ? sao??, t?i ngẩng đầu, nh?n thẳng v?o mắt anh ta, một h?nh động xưa nay chưa từng c?, đ? cũng l? một sự quyết đo?n chưa từng c? xưa nay. N?i xong, t?i gạt tay anh ta ra, dứt kho?t bỏ đi.

?

?Thế nhưng, anh ta t?m chặt lấy tay t?i từ ph?a sau. Anh kh?ng cất l?n lời, nhưng cảm x?c rất r? rệt, t?i biết anh đ? dồn hết sức lực để nắm lấy tay t?i, cố gắng hết m?nh để cứu v?n một tr?i tim đ? hạ quyết t?m dứt kho?t.

?

??Bỏ tay!?, giọng n?i của t?i trầm đục, ẩn chứa một cơn thịnh nộ. Anh vẫn nắm chặt lấy tay t?i, khu?n mặt b?nh thản, chỉ c? c?nh tay l? siết chặt, kh?ng ch?t bu?ng lơi.

?

??Bỏ tay ra! Những ng?y ở b?n cạnh anh t?i đ? chịu đủ lắm rồi!?, quyền lực của anh ta, sự bất lực của t?i, khiến những giọt lệ ph?t chốc t? t?ch rơi, ?Hạ Thất Lăng, anh thật l? gh? gớm! Từ nhỏ đến lớn, anh lu?n vần v? t?i trong l?ng b?n tay, t?t v?o mặt t?i một c?i, rồi lại thưởng cho t?i một quả t?o ngọt. Cứ như vậy, t?i cứ m? qu?ng y?u thương anh, coi anh như thần th?nh? Đến tận h?m nay, t?i mới hiểu ra rằng: anh ch?nh l? ?c quỷ! Vừa ấm ?p lại vừa t?n nhẫn với t?i, vừa bảo vệ lại vừa gi?y v? t?i, l?c th? bảo vệ t?i như bảo vệ b?u vật, khi th? ch? đạp t?i như cỏ r?c, l?c th? nhấc t?i l?n l?ng b?n tay, khi lại đạp t?i rơi xuống tận địa ngục? Anh nhiều thủ đoạn như vậy, thất thường như vậy, khiến cho người kh?c kh? nắm bắt như vậy? ở b?n cạnh anh, t?i chỉ c? thể tan n?t con tim m? th?i!?

?

??C? l? người của t?i, v? thế, tr?ch nhiệm của c? l? sống v? t?i, chết cũng v? t?i. Kh?ng được ph?p nửa lời o?n th?n!?, anh ta lạnh l?ng n?i.

?

??Hừ, anh qu? ư tự cao tự đại!?, t?i cười nhạt, gh? v?o tai anh th? thầm: ?N?i cho anh biết, t?i kh?ng phải l? một người an phận, kh?ng phải l? một người đơn thuần, c?ng kh?ng phải l? bị người ta ức hiếp v? vẫn mỉm cười ngốc nghếch! Anh l? người nắm giữ vạn vật, t?i chỉ l? một con b?p b? trong tay anh, nhưng đừng qu?n, con b?p b? ấy bất k? l?c n?o cũng c? thể th? ra những chiếc kim tẩm độc. Anh muốn t?i sống v? anh, chết cũng v? anh? Anh c? xứng kh?ng? Ở b?n cạnh anh, d? chỉ một gi?y t?i cũng kh?ng chịu nổi! B?y giờ t?i chỉ muốn t?m Lạc Lạc của t?i, người m? tr?i tim t?i lu?n hướng tới?, n?i dứt lời, t?i nh?n anh ta cười khinh bỉ.

?

?Hạ Thất Lăng nh?n t?i, khu?n mặt vẫn b?nh lặng như vậy, nhưng tr?n đ?i m? trắng ngần kia? l? nước mắt? nước mắt thi nhau tu?n rơi.

?

?T?i kh?ng hề động l?ng, gạt tay anh ta ra, bỏ đi một mạch. Nhưng, v?o khoảnh khắc l?c t?i quay người lại, đ?i mắt t?i như chợt mơ hồ, một m?u trắng m?nh m?ng, kh?ng nh?n r? bất k? thứ g?!

?

?Tr?i tim c? đau đớn thế n?o t?i cũng kh?ng dừng bước, t?i sợ kh?ng thể kiểm so?t nổi t?nh cảm của m?nh. V? vậy chỉ c? thể bước đi để xoa dịu những d?ng suy nghĩ đau thương.

?

?Đi đến chỗ rẽ cuối đường, bỗng nhi?n một chiếc xe hơi m?u đen đột ngột dừng lại trước mặt t?i, l? một chiếc Volkswagen quen thuộc. Khi cửa xe mở ra, v?o khoảnh khắc m? người phụ nữ cao qu? v? người đ?n ?ng lưng g? c?ng xuất hiện, mọi thứ đều đ? s?ng tỏ.

?

?Người phụ nữ cao qu? kia kh?ng ai kh?c ch?nh l? mẹ của Hạ Thất Lăng! To?n th?n b? mặc đồ đen, một chiếc khăn l?ng th? vắt ngang vai. B? ngẩng đầu ki?u ngạo, phong th?i đoan trang, chẳng kh?c g? một nữ ho?ng Anh cao qu? v? tao nh? ng?y xưa.

?

?Cởi bỏ đ?i găng tay bằng da, b? từ từ tiến lại ph?a t?i, ?Bốp? Bốp?, khi t?i c?n chưa hiểu chuyện g? đang diễn ra th? đột nhi?n hai c?i bạt tai trời gi?ng xuống mặt t?i.

?

??Phu nh?n??, t?i ?m mặt, kh?ng biết phải l?m sao.

?

??Con trai ta kh?ng ăn kh?ng uống để đi nu?i một kẻ vong ?n bội nghĩa như c?!?, b? ta nh?n t?i, khu?n mặt đầy phẫn nộ.

?

??C?i g???, t?i bị b? ấy đ?nh cho đến hồ đồ rồi, kh?ng hiểu đang xảy ra chuyện g? nữa.

?

??Thiếu gia, cậu ấy??, l?c n?y, ch? Minh mới đi đến b?n cạnh, ?ng ta nh?n t?i, chậm r?i n?i: ?Thiếu gia đ? mấy ng?y nay kh?ng ăn rồi!?

?

??Kh?ng ăn cơm??, chuyện n?y l? sao, sao m? c?ng n?i c?ng kh?ng hiểu thế n?y?

?

??Ừ, l? v? kh?ng c? tiền! Ngay sau h?m hai người bỏ đi, to?n bộ thẻ t?n dụng của thiếu gia đ? bị phu nh?n phong tỏa hết. V? vậy thiếu gia đ?nh phải dồn hai suất th?nh một, chỉ mua cơm cho c?, c?n bản th?n m?nh th? chịu đ?i!?

?

?Nghe đến đ?y, nước mắt t?i tu?n rơi? C?i đồ đ?ng gh?t ấy, sao lại ngốc thế cơ chứ? L?c anh ta định ở trong kh?ch sạn sang trọng nhưng rồi lại quay ngoắt người bỏ đi, đ?ng nhẽ ra t?i phải biết chứ, thế m? t?i lại ngốc nghếch kh?ng hề biết g?! R? r?ng bị đ?i vậy m? vẫn khoe khoang ăn ngon n?y nọ trước mặt t?i, r? r?ng quan t?m đến t?i nhưng vẫn tỏ ra ki?u ngạo, n?i phải h?nh hạ t?i. Hu hu? chẳng tr?ch anh ta ngủ mấy ng?y mấy đ?m liền, chẳng tr?ch tinh thần anh ta ng?y c?ng tồi tệ?

?

?B?y giờ mới ph?t hiện ra rằng bản th?n m?nh qu? l? độc ?c, cướp đoạt tất cả của anh ta, vậy m? vẫn trơ mặt hưởng thụ!

?

??Về sau, thiếu gia kh?ng thể kh?ng đến c?u lạc bộ nữ l?m bồi b?n!, ch? Minh thở d?i tiếp tục n?i.

?

??C?i g?? Anh ta nửa đ?m chạy đến c?u lạc bộ? l? để l?m bồi b?n cho người ta sao? Sao c?c người lại biết được??, t?i kinh ngạc như muốn ngất đi.

?

??Tất cả đều l? sự thật! Thế lực của nh? họ Hạ h?ng mạnh như vậy, c? chuyện g? m? kh?ng biết??, ch? Minh nh?n t?i thở d?i.

?

??Hừ! Lăng Nhi của ta từ b? đến lớn chưa từng phải chịu ấm ức, vậy m? c?ng c? ra ngo?i lại bị đ?m con g?i lẳng lơ ức hiếp? C?i con tiện nh?n như c?, c? bản lĩnh l?i k?o n? ra ngo?i sao kh?ng c? bản lĩnh chăm s?c n? cho tốt??, mẹ của Hạ Thất Lăng tiếp tục mắng nhiếc t?i, ?Một An Thanh Đằng như c? c? t?i c?n g? m? lại khiến cho Lăng Nhi của t?i suy sụp thế kia??

?

?T?i kh?ng phản b?c, lặng lẽ lau sạch nước mắt, lập tức quay người, chạy như đi?n cuồng?

?

?

?

?
***

?

?

??Xin hỏi, người thanh ni?n ở c?ng với t?i đi đ?u rồi??, trở lại nh? nghỉ nơi ch?ng t?i ở, t?i kh?ng t?m được người t?n l? Hạ Thất Lăng, những thứ quen thuộc đ? kh?ng c?n, v? vậy t?i vội v?ng chạy xuống quầy lễ t?n hỏi.

?

??Cậu thanh ni?n t?c m?u bạc chứ g?? Anh ta vừa thu dọn đồ đạc đi rồi!?, nữ nh?n vi?n lễ t?n trả lời.

?

?T?i vội v?ng chạy ra khỏi nh? nghỉ, ngay cả một c?u c?m ơn cũng kh?ng kịp n?i, hi vọng rằng những bước ch?n ấy kh?ng c?ch t?i qu? xa. Nhưng b?n ngo?i đường c? biết bao nhi?u ngả, l?m sao t?i biết được anh ấy sẽ đi theo hướng n?o?

?

??Chị cả, mặt chị l?m sao thế??, sau lưng t?i vang l?n giọng n?i kh? quen, h?nh như l? đ?m con g?i ng?y h?m qua đ? v?y lấy Hạ Thất Lăng. Ngoảnh đầu lại nh?n, quả nhi?n l? bọn họ! Điều l?m t?i ngạc nhi?n đ? l?, người được bọn họ gọi l? chị cả, tức l? c? g?i t?c xoăn h?m trước, khu?n mặt bị sưng ph? tr?ng như c?i mặt lợn.

?

??Hu? hu? C?n kh?ng phải l? tại c?i thằng ranh h?m qua sao? Sau khi dẫn n? l?n xe, n? liền t?m lấy tao m? n?i: Bổn thiếu gia đ?y lại l? đồ chơi tr?n đường cho c? chọc ghẹo ?? Cứ nằm mơ đi, con đ?n b? ngu ngốc! Sau đ?, n? liền cho tao mấy đấm!?, c? g?i t?c xoăn sụt s?i kể lể.

?

??C?i g?? C?i t?n tiểu tử ấy lại d?m khoa trương như thế sao? N? ch?n sống rồi chắc??

?

?Sau đ? bọn họ n?i c?i g? t?i kh?ng nghe r?, t?i chỉ biết, h?a ra tối qua, giữa anh ấy v? c? g?i t?c xoăn n?y kh?ng hề xảy ra chuyện g?, kh?ng hề c? chuyện g? xảy ra! Vậy m? t?i đ? n?i ra những lời lẽ t?n nhẫn như vậy với anh.

?

?B?y giờ c? n?i g? cũng v? dụng, t?m được anh ấy mới c? thể b? đắp những sai lầm của t?i!

?

?

?T?i nhấc ch?n l?n, chạy như đi?n cuồng trong biển người đ?ng đ?c? thế nhưng, kh?ng t?m thấy b?ng d?ng của anh, ngay cả một ch?t hơi thở của anh nơi n?y cũng kh?ng thấy? Dường như anh ấy đ? biến mất, đ? tan biến thật rồi!

?

?

?Hạ Thất Lăng, anh l? đồ quỷ sa tăng đ?ng gh?t, anh chạy đi đ?u rồi? Tại sao em mới ngoảnh mặt đi m? anh đ? biến mất kh?ng c?n ch?t dấu vết n?o nữa thế? Những người xa lạ đi ngang qua em, người qua người lại, chỉ c? một m?nh em bần thần đứng đ?y, mơ hồ?

?

?L?m sao b?y giờ? Trong biển người m?nh m?ng n?y, biết t?m đ?u đ?i c?nh m?u đen của anh?

?

?

?Chuyến đi của ch?ng ta, l? một bữa tiệc thịnh soạn của t?m hồn. Thế nhưng, đ? lại l? một h?nh tr?nh d?i?

?

?Một kết cục đẹp nhất? đ? tan biến như bọt x? ph?ng trước mắt t?i.




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...