Bản Tình Ca Buồn

Chương 12: C


Chương trước Chương tiếp


?Chương 12: C?i b?ng của anh ấy thật lẻ loi!

?

?


D?m bắt nạt người kh?c như vậy, c?i t?n ?c quỷ Hạ Thất Lăng đ? thật đ?ng hận!

?

?Giờ nghỉ trưa h?m ấy, t?i kh?ng c?ng Hạ Thất Lăng l?n nh? ăn trưa như thường lệ, h?m nay t?i tự mang cơm trưa, hai phần, một phần cho t?i, một phần cho?

?

?Đi xuy?n qua h?nh lang, t?i nghe thấy tiếng reo th?ch th? của đ?m con g?i lớp b?n cạnh.

?

??N?y, nghe n?i h?m nay Hạ Thất Lăng dẫn em g?i của anh ấy đến lớp đấy!?

?

??Oa, thật sao? Bao nhi?u tuổi? Nghe n?i gia tộc nh? anh ấy nổi tiếng bởi sắc đẹp đấy!?

?

??Đ?ng vậy, em g?i anh ấy t?n l? Bối Nhi! Cực k? dễ thương! L?c n?y tớ nh?n thấy rồi, khu?n mặt tr?n mũm mĩm, da trắng hồng? Nh?n chỉ muốn bẹo cho mấy c?i!?

?

??Chứ c?n g? nữa, nếu chẳng phải Hạ Thất Lăng đột nhi?n xuất hiện th? c? lẽ m? con b? đ? đ? bị tớ bẹo sưng l?n rồi??

?

??i trời ơi, Hạ Thất Lăng dẫn Bối Nhi đến trường sao? Chẳng phải xưa nay anh ta kh?ng bao giờ dẫn con b? đến những chỗ dễ bị người kh?c ph?t hiện hay c? nguy cơ vỡ mất v?ng h?o quang của anh ta hay sao? Vậy m? b?y giờ anh ta lại l?i con b? đến đ?y! Thật l?? Anh ta l?m c?i g? cũng khiến cho người kh?c phải kinh ngạc, kh?ng thể tưởng tượng nổi!

?

?Th?i mặc kệ anh ta, t?i phải đi đưa cơm trưa trước đ?.

?

?H?m nay t?i l?m m?n cơm c? ri, chắc l? Y T?ng Lạc sẽ th?ch, bởi d? sao đ?y cũng l? m?n ăn t?i phải bỏ rất nhiều thời gian để l?m. T?i nghĩ anh ta chắc lại đang ngồi tr?n cửa tho?t hiểm ở ban c?ng t?a nh? thực nghiệm, v? thế t?i liền g?i hộp cơm trưa lại v? chạy về hướng đ?.

?

?T?i đi qua con đường nhỏ dẫn từ t?a nh? giảng đường sang t?a th? nghiệm nhưng lại đột nhi?n ph?t hiện Y T?ng Lạc đang nằm tr?n b?i cỏ đằng sau thư viện. Những c?y hoa tr? ở đ? đều cao đến nửa người, xanh um tươi tốt, những b?ng hoa tr? m?u trắng t? điểm tr?n những kh?m c?y xanh ng?t khiến cho nơi n?y trở th?nh khu phong cảnh tuyệt đẹp nhất trong trường.

?

?Nếu như kh?ng phải mỗi lần đi ngang qua t?i đều th?ch đứng lại ngắm nh?n những b?ng hoa tr? th? chắc chắn kh?ng thể ph?t hiện được c? một người đang nằm ph?a sau những l?m hoa tươi tốt kia.

?

??Hey??, t?i chạy qua, nhẹ nh?ng mỉm cười với anh.

?

?Nghe thấy c? tiếng gọi, Y T?ng Lạc lười biếng mở to đ?i mắt, ?nh s?ng mặt trời phản chiếu l?n khu?n mặt kh?i ng? của anh, thanh t? v? xinh đẹp như những b?ng hoa tr? trắng tinh kh?i kia.

?

??Sao em lại ở đ?y??, Y T?ng Lạc ngồi dậy, vươn vai.

?

??Em? em h?m nay c? l?m hai phần cơn trưa, v? vậy mang tới đ?y??, t?i c?i đầu, l? nh? n?i.

?

??Em đang nịnh nọt anh phải kh?ng??, Y T?ng Lạc nh?n t?i, giọng điệu lạnh l?ng hỏi.

?

?Mặt t?i đỏ lựng l?n v? bối rối v? xấu hổ. T?i cảm thấy trước mặt anh ấy, bản th?n t?i lu?n bị nh?n thấu tim gan.

?

??Quả nhi?n, để c? thể rời xa nh? họ Hạ, em c? thể từ bỏ l?ng tự t?n, kh?ng từ mọi thủ đoạn!?, Y T?ng Lạc nh?u m?y, khinh bỉ n?i.

?

?Khoảnh khắc ấy, t?i thật muốn đ?o ngay một c?i lỗ m? chui xuống, tốt nhất l? chết ngạt lu?n ở trong đ? để m?i m?i kh?ng nh?n thấy mặt trời.

?

??Anh vẫn lu?n đối xử như vậy với những người thật l?ng với m?nh sao??, t?i n?n chặt nước mắt trong l?ng, ng?y ng? nh?n anh, ?Anh kh?ng cảm k?ch khi người kh?c dậy từ s?ng sớm để chuẩn bị những thứ n?y cho anh th? th?i, xin anh đừng n?i những lời ?c ? đối với tấm l?ng tốt của người ta!?

?

?"Đ?y l?? em dậy từ sớm để l?m sao??, Y Tung Lạc nh?n t?i d? hỏi, khu?n mặt như ?nh l?n sự kinh ngạc v? vui mừng.

?

?Hai h?ng mi cụp xuống, t?i khẽ gật đầu.

?

??Thế? thế đ? l? m?n g? vậy??, khu?n mặt u ?m kia bỗng dần dần tươi s?ng hơn, mặc d? anh vẫn đ?t hai tay v?o t?i quần, mắt nh?n ph?a xa xăm, nhưng đầu ?c của anh dường như vẫn quanh quẩn quanh hộp cơm trưa tự tay t?i l?m.

?

??Đấy l? cơm c? ri??, t?i cắn chặt m?i, nhẹ nh?ng trả lời Y T?ng Lạc.

?

??C?i g?? Cơm c? ri ???, khu?n mặt đẹp trai tựa ?nh mặt trời kia bỗng chốc trở n?n kh?ng ch?t biểu cảm, ? An Thanh Đằng, anh sẽ kh?ng bao giờ ăn thứ m? em l?m đ?u!?

?

??Hả??, tại sao lại như vậy, trở mặt c?n nhanh hơn trở b?n tay nữa! C?i người đang ngồi trước mặt t?i kia rốt cuộc l? l?m sao thế nhỉ, vừa n?y r? r?ng c?n lộ r? vẻ vui mừng, thế m? b?y giờ tại sao lại?

?

??Anh đ? từng n?i rằng anh sẽ kh?ng bao giờ ăn thứ m? em nấu! Nhưng??, ?nh mắt Y T?ng Lạc đột nhi?n trở n?n tinh qu?i, anh ta gh? s?t v?o tai t?i, th? thầm: ?? nếu em chịu b?n cho anh ăn, th? anh sẽ c?n nhắc!?

?

?Giọng n?i nhẹ nh?ng của anh lướt qua g? m? t?i. Rồi anh nh?n thẳng v?o mặt t?i, mỉm cười.

?

??Trời??, t?i cảm thấy thực sự xấu hổ, vội v? c?i gằm mặt xuống đất, kh?ng d?m nh?n thẳng v?o mặt anh ta. L?c n?y, mặt t?i đ? đỏ lựng l?n chẳng kh?c g? m?ng con khỉ đ?t đỏ.

?

?Dưới sự th?c giục của anh ta, t?i liền mở hộp cơm ra, vừa nh?n v?o hộp cơm, vừa nh?n ng? xung quanh xem c? ai qua lại nh?n thấy kh?ng, cảm gi?c cứ như thể m?nh đang đi ăn trộm vậy! Thực ra, cũng c? thể n?i l? t?i đang đi ăn trộm, bởi trong trường Y?n Đằng, mỗi đứa con g?i đều ?m thầm tu?n thủ một nguy?n tắc bất th?nh văn, đ? l?: hai hotboy của trường l? của chung, kh?ng ai được ph?p b? mật quyến rũ, nịnh nọt hoặc độc chiếm một m?nh! V? vậy, xung quanh họ c? biết bao nhi?u c? g?i hung hăng như lang s?i nhưng n?o c? ai d?m x?ng v?o vồ lấy họ cho ri?ng m?nh đ?u? Trong khi đ?, với t?nh trạng hiện nay của t?i, đảm bảo rằng nếu bị ph?t hiện, đ?m con g?i của cả trường Y?n Đằng n?y sẽ nhảy xổ v?o ăn tươi nuốt sống t?i mất.

?

??N?y, em l?m sao thế hả??, thấy t?i cứ ngồi ng?y ra kh?ng động tĩnh g?, Y T?ng Lạc bắt đầu nổi c?u.

?

??Ha ha??, t?i nh?n anh ấy cười trừ.

?

??A!?. Anh ta t?m chặt lấy tay t?i, đưa th?a cơm tr?n tay t?i v?o miệng. Điều n?y l?m t?i v? c?ng ngạc nhi?n, nhưng c?ng ngạc nhi?n hơn l? Y T?ng Lạc cứ ngậm chặt lấy c?i th?a kh?ng chịu nhả ra, c?n b?n tay lại nắm chặt lấy c?i tay cầm th?a của t?i, v? c?n nh?y mắt cười nữa chứ.

?

??Thả, thả em ra!?, t?i nh?u m?y, d?ng ?nh mắt cầu xin nh?n anh. Cuối c?ng, Y T?ng Lạc mỉm cười, thả tay t?i ra.

?

??Oa? cơm c? ri thơm qu?!?, nhai miếng cơm trong miệng, anh nh?n l?n bầu trời xanh ngắt, ? Khiến cho anh c? cảm gi?c như đang ở trong t?nh y?u đầu??

?

??Đ?ng vậy, quả l? rất thơm! Ngay cả t?i ở đ?y cũng ngửi thấy m?i thơm!?, đột nhi?n, một giọng n?i sắc nhọn vang l?n từ ph?a sau ch?ng t?i.

?

?T?i quay đầu lại nh?n, thấy một lớn một nhỏ đang ngồi đối diện với ch?ng t?i, bọn họ? kh?ng phải ai kh?c, ch?nh l? Hạ Thất Lăng v? Bối Nhi.

?

?Hạ Thất Lăng đang ngồi uống nước ở hai c?i x? ngang tr?n s?n b?ng rổ gần đ?, c?n Bối Nhi đang ngồi tr?n lan can sắt xung quanh, ng?y thơ mỉm cười với t?i.

?

?Trời đất ơi, sao bọn họ lại xuất hiện ở đ?y cơ chứ? Chẳng nhẽ mọi việc vừa n?y họ đều nh?n thấy cả rồi?

?

??Chị Đằng??, t?i c?n đang ng?y ng? kh?ng biết phải l?m sao th? Bối Nhi đ? chạy đến b?n cạnh t?i, đương nhi?n, ph?a sau c?n c? Hạ Thất Lăng đi theo.

?

?Bối Nhi vừa chạy lại đ? t?m lấy vạt ?o đồng phục của t?i m? cười, nụ cười ng?y thơ. C?n Hạ Thất Lăng th? mặt m?y sa sầm, đ?i mắt dữ tợn nh?n chằm chằm v?o t?i. Nếu như ?nh mắt c? thể giết chết người th? t?i đ? sớm đến ?m t?o địa phủ ngồi chờ đến lượt rồi!

?

?Chỉ c? Y T?ng Lạc l? rất thản nhi?n. Anh ta nhếch m?i mỉm cười rồi nắm lấy tay t?i n?i: ?Thanh Đằng, ch?ng ta đi th?i!?

?

?T?i v?ng vằng tho?t khỏi b?n tay anh nhưng kh?ng được, Y T?ng Lạc đ? l?i t?i đi?

?

??An? Thanh? Đằng!?, Hạ Thất Lăng gọi giật, giọng n?i rất dửng dưng, kh?ng hề c? ch?t giận dữ hay o?n hận n?o. T?i ngoảnh đầu lại, nh?n thấy thần sắc của Hạ Thất Lăng rất tĩnh lặng, cốc nước trong tay hơi nghi?ng, nước từ b?n trong chảy t? t?ch ra ngo?i, nhỏ giọt l?n đ?i gi?y mới tinh của anh ta. Nước cam chảy đầy tr?n quần, tr?n gi?y của Hạ Thất Lăng.

?

?C?i t?n n?y, ai lại đi đổ hết cả nước cam l?n gi?y của m?nh thế kia?

?

??An Thanh Đằng, c? qua đ?y cho t?i!?, giọng n?i rất lạnh nhạt, thế nhưng chỉ c? t?i mới biết đ? ch?nh l? biểu hiện c? sức s?t thương mạnh nhất của anh ta, ?Lau sạch gi?y cho t?i!?

?

?T?i biết m?, mọi sự đều đ? được anh ta sắp đặt sẵn.

?

??Em c?n do dự c?i g?? Đi theo anh!?, Y T?ng Lạc bắt đầu k?o t?i đi.

?

??Nếu kh?ng nghe lời t?i, hậu quả ra sao tự c? biết rất r?!?, Hạ Thất Lăng nh?n chằm chằm v?o t?i, nhếch m?i khinh bỉ. Mặt m?y lạnh băng, anh ta n?m xuống đất một c?i khăn tay, khinh bỉ ra lệnh: ?Lau sạch gi?y cho t?i!?

?

?Như anh đ? n?i, t?i biết r? hậu quả sẽ ra sao nếu như t?i bỏ đi c?ng với Y T?ng Lạc. N?i một c?ch kh?c, anh ta sẽ đem chuyện đau khổ nhất của t?i xảy ra mười năm trước tuy?n bố cho mọi người c?ng biết. Anh ta đ? d?ng chi?u n?y để uy hiếp t?i suốt mười năm nay. V? vậy, t?i cố gắng hết sức r?t tay ra khỏi tay của Y T?ng Lạc, đi về ph?a Hạ Thất Lăng, nhặt chiếc khăn tay l?n, quỳ xuống dưới ch?n anh ta v? lau sạch những vết bẩn tr?n đ?i gi?y ấy như anh ta y?u cầu? Đ?y ch?nh l? số mệnh của t?i. Kiếp n?y t?i được sinh ra l? để cho anh ta thỏa th?ch ch? đạp.

?

?Kh?ng biết đ? mất bao l?u cuối c?ng t?i cũng lau xong đ?i gi?y cho anh ta. Mặc d? kh?ng thể sạch sẽ như trước được nhưng thế n?y đ? l? ổn lắm rồi, đ?i gi?y m?u trắng chỉ c?n s?t lại những đốm nho nhỏ m?u cam, những vệt nước cam đổ l?n quần cũng mờ dần, kh?ng c?n nhận ra dấu vết nữa.

?

?Lau xong, t?i đưa trả anh ta chiếc khăn tay, thế nhưng? anh ta cầm lấy rồi lại lập tức vứt xuống đất, sau đ? lạnh l?ng n?i: ?Mang n? về giặt sạch cho t?i!?

?

?T?i đ? mang tất cả sự tự t?n của m?nh, tất cả những g? m? t?i c? ra cho anh ta ch? đạp, anh ta c?n muốn g? nữa đ?y? Mặc d? nghĩ như vậy nhưng t?i vẫn ngoan ngo?n nhặt chiếc khăn l?n.

?

???!?, khi b?n tay t?i vừa chạm v?o chiếc khăn tay th? cơn đau ập đến từ tr?n mu b?n tay, th?n x?c nhỏ b? của t?i đ? bị ch?m v?o trong c?i b?ng vừa mới ập đến kia.

?

?Đ? l? đ?i gi?y m?u trắng, đ?i gi?y m?u trắng ấy đang t?n nhẫn giẫm l?n b?n tay t?i.

?

?T?i ngước đ?i mắt đau đớn của m?nh l?n, trước mắt t?i l? khu?n mặt lạnh tanh v? t?nh? ?nh nắng ấm ?p chiếu qua những t?n l? xanh, ?ng ?nh nhảy nh?t tr?n c?nh, dịu d?ng đến vậy, tươi đẹp đến vậy? Nhưng tr?i tim t?i, đang từ từ băng gi?.

?

?T?i th?ch một Hạ Thất Lăng đeo MP3 v?o tai t?i để t?i kh?ng nghe thấy tiếng anh ta h?n người kh?c, th?ch một Hạ Thất Lăng cọ cọ v?o mũi t?i v? th?n mật gọi t?i ?Đằng Nhi?, t?i th?ch một Hạ Thất Lăng ?m chặt t?i trong l?ng để cho t?i thỏa th?ch kh?c l?c? Tại sao, một Hạ Thất Lăng đơn thuần, trong s?ng như thi?n thần m? chỉ chớp mắt th?i t?i đ? kh?ng thể nắm bắt được nữa?

?

?Anh ta nắm lấy b?n tay đ? bị anh ta giẫm đến t?m bầm, chảy m?u, hung dữ n?i: ?An Thanh Đằng! C? nghe cho r? đ?y: đ?i b?n tay n?y của c? l? để hầu hạ bổn thiếu gia t?i đ?y! Nếu c? m? c?n d?m vượt qu? quyền hạn n?y với một thằng đ?n ?ng kh?c, vậy th?, t?i sẽ cho đ?i b?n tay c? kể từ đ?y g?y vụn!?

?

???, anh Lăng ơi! Đừng l?m như vậy, chị Đằng sẽ đau đấy!?, Bối Nhi bị cảnh tượng n?y l?m cho khiếp sợ, vội v?ng chạy đến muốn gỡ tay Hạ Thất Lăng để nắm lấy b?n tay t?i. Đ?ng tiếc l? con b? chưa kịp chạy đến nơi đ? bị một c?nh tay kh?c của Hạ Thất Lăng giữ lại ph?a sau lưng anh ta, kh?ng để cho n? nh?n thấy mọi việc đang diễn ra ở trước mắt.

?

??Anh Lăng, thả em ra! Thả em ra!?, t?i thấy con b? đang v?ng vằng, lắc đầu nguầy nguậy, gi?y giụa muốn tho?t ra khỏi b?n tay kia.

?

?Hạ Thất Lăng khinh bỉ nh?n t?i, cười nhạt một tiếng rồi vung tay t?i ra.

?

??Bối Nhi??, mặc kệ cảm gi?c đau đớn khi ng? ngửa ra đất do c? hất qu? mạnh của Hạ Thất Lăng, t?i vội v? b? dậy, b? đến trước mặt anh ta n?i: ?Anh thả Bối Nhi ra, anh khiến n? đau đấy!?

?

??Em c?n c? sức m? lo cho người kh?c sao? Em nh?n b?n tay của em đi!?, kh?ng biết từ l?c n?o Y T?ng Lạc đ? chạy đến b?n cạnh t?i. Anh lấy trong t?i ra một chiếc khăn mặt buộc v?o b?n tay đang chảy m?u của t?i, sau đ? ngoảnh đầu lại n?i với Hạ Thất Lăng: ?Sự t?n nhẫn của anh coi như h?m nay t?i đ? nh?n thấy tận mắt!?

?

?Hạ Thất Lăng kh?ng n?i g?, chỉ nhếch m?i cười, ngạo mạn, như chưa từng c? chuyện g? xảy ra. nguồn truyện truyenfull.vn

?

??Bối Nhi, anh trả Bối Nhi lại cho t?i!?, Y T?ng Lạc vừa băng vết thương cho t?i xong, t?i liền chạy về ph?a Hạ Thất Lăng đ?i lại Bối Nhi. L?c n?y chắc chắn con b? đ? hoảng sợ lắm, c? thể trước đ?y kh?ng dẫn con b? ra ngo?i chơi l? một việc l?m đ?ng đắn.

?

??Em lắm chuyện thế l?m g?? Đứa b? ấy ho?n to?n chẳng li?n quan g? đến em cả!?, Y T?ng Lạc nh?n t?i bực bội.

?

?Kh?ng c? li?n quan g? đến t?i? Đ?ng rồi, t?i đ? qu?n mất? Y T?ng Lạc ho?n to?n kh?ng biết g? về những chuyện xảy ra trong mười năm trước đ?y.

?

??Đứa b? đ? l? em g?i em??, Y T?ng Lạc nh?n t?i, chậm r?i hỏi.

?

?T?i lắc đầu, nước mắt đ? lăn d?i tr?n mặt.

?

??Vậy, th? n? l? em g?i của anh hả??, thấy t?i lắc đầu, Y T?ng Lạc liền quay sang hỏi Hạ Thất Lăng.

?

??Hừ, cậu biết l? kh?ng phải rồi c?n g?!?, Hạ Thất Lăng nhếch m?i, cười cao ngạo.

?

?Trong ph?t chốc, khu?n mặt của Y T?ng Lạc trở n?n trắng bệch, khu?n mặt thanh t? kia bỗng chốc chẳng c?n giọt m?u. Y T?ng Lạc th?n y?u của t?i, anh l? người th?ng minh, lần n?o anh cũng l? người th?ng minh! Anh xưa nay chưa bao giờ v? sự bối rối, v? sự đau đớn của t?i m? trở n?n ngu muội.

?

??N? ch?nh l? con ?t chủ b?i m? anh từng n?i!?, Y T?ng Lạc nh?n Hạ Thất Lăng, l? nh? n?i, tr?n khu?n mặt anh l?c n?y kh?ng nh?n ra bất k? một biểu cảm n?o.

?

?Hạ Thất Lăng kh?ng trả lời đ?ng hay sai m? chỉ cười ngạo mạn, cười rạng rỡ. Thế nhưng sự xấu xa đang bao tr?m lấy to?n th?n anh ta, ngay cả một cọng t?c m?u bạc ?ng ả cũng đang to?t l?n sự độc ?c.

?

??Cuối c?ng th? h?m nay anh cũng mang khoe con ?t chủ b?i ra trước mặt t?i rồi!?, Y T?ng Lạc lạnh nhạt n?i, thần sắc vẫn tĩnh lặng như vậy.

?

??Hừ!?, Hạ Thất Lăng nhếch m?i cười, rồi quay đầu lại nh?n Bối Nhi, ? Sao thế? Lại kh?c ?? Anh Lăng dẫn em đi mua thạch nh?!?

?

?Hạ Thất Lăng ?m Bối Nhi bỏ đi, b?ng hai người dần dần biến mất ở ph?a xa xa.

?

?Quay đầu lại, t?i nh?n Y T?ng Lạc đang ở sau lưng m?nh. Anh đứng y?n như tượng đ?, đ?i mắt u buồn hướng về ph?a xa.

?

??Lạc??, t?i lay lay c?nh tay Y T?ng Lạc, chợt giật m?nh cảm nhận được hơi thở băng đ? to?t ra từ tr?n người anh.

?

??B?y giờ, c?i t?i cần l? ?ở một m?nh!?, Y T?ng Lạc bỏ tay t?i ra rồi kh?ng ch?t do dự bỏ đi.

?

?B?ng d?ng của anh lạnh l?ng, ki?n quyết nhưng lại ?nh l?n sự c? độc, từ từ biến mất trong đ?i mắt nhạt nh?a lệ của t?i. Cho d? t?i c? t?nh cảm s?u đậm cũng chỉ c? thể ?m thầm nhắc đi nhắc lại: ?Xin lỗi anh, em kh?ng n?n giấu anh! Chỉ l? bởi v?, Bối Nhi đối với em m?i l? một vết thương nặng nề trong l?ng, một vết thương c?o r?ch t?m hồn em nhưng em lại kh?ng thể kh?ng bảo vệ n?. Cuộc đời của em cũng giống như một c?y d?y leo mọc tr?n mặt đất, cho d? c? nỗ lực ph?t triển nhưng cuối c?ng vẫn bị gi? mưa v?i dập, số phận của n? đ? bị an b?i chỉ c? thể b? l? dưới mặt đất! Giờ đ?y, hi vọng duy nhất của em đ? l?, mọi người c? thể sống hạnh ph?c hơn em!?

?

?Cho d?, c? bắt em phải từ bỏ thi?n sứ của m?nh lần thứ hai, em cũng chấp nhận.

?

?Cả buổi trưa h?m đ? t?i ở trong trạng th?i hoảng loạn, ngay cả khi trở về ph?ng học t?i cũng kh?ng thể ch? t?m nghe giảng, đầu ?c cứ ng?y ng?, đến khi bừng tỉnh th? cũng đ? đến giờ tan học.

?

?Suốt cả buổi chiều Hạ Thất Lăng cũng kh?ng n?i nửa c?u với t?i, vừa tan học l? anh ta đ? x?ch cặp đi ra khỏi lớp m? kh?ng n?i một lời, cũng chẳng th?m ch?o hỏi! C? lẽ như vậy lại hay, tr?nh được t?nh huống mặt đối mặt m? kh?ng biết n?i g?.

?

?T?i kh?ng về nh? ngay m? ?m cặp một m?nh lang thang trong trường học. Bất gi?c t?i lại đi l?n lối tho?t hiểm của t?a th? nghiệm, nơi m? Y T?ng Lạc vẫn thường ngồi. Khi nh?n thấy cảnh tượng lạnh lẽo nơi đ?y t?i mới ph?t hiện ra rằng m?nh đ? sớm nảy sinh cảm gi?c lưu luyến với nơi n?y. Hoặc cũng c? thể rất l?u rồi t?i đ? từng c? cảm gi?c lưu luyến ấy.

?

?Thường ng?y nơi đ?y ?t c? người qua lại, h?m nay kh?ng c? anh ở đ?y, mọi thứ c?ng trở n?n lạnh lẽo. Thế nhưng, mọi thứ ở đ?y đều c? mang hơi thở của anh. Trong tr? tưởng tượng, t?i bỗng nhi?n thấy một ho?ng tử t?c v?ng với khu?n mặt buồn b? v? giấc mộng tan vỡ xuất hiện, anh đang ngồi tr?n g?c tường ngắm nh?n bầu trời bao la, ?nh mắt c? đơn? T?i đặt cặp s?ch xuống đất, ngồi tựa v?o tường.

?

?Dường như sự c? độc, lẻ loi, hương thơm dịu d?ng từ người anh đều nằm trong v?ng tay t?i.

?

??Quả nhi?n em đang ở đ?y!?, đột nhi?n một giọng n?i vang l?n b?n tai t?i. Ch?nh bởi thứ ?m thanh đột ngột vang l?n ấy khiến cho c?c tế b?o to?n th?n t?i bỗng chốc chấn động.

?

???? v?ng?, t?i ngồi ngẩn ra đ?, kh?ng biết phải n?i g?.

?

??Đ?y l? địa b?n của anh, em l? c?i g? m? đ?i đến x?m chiếm??, Y T?ng Lạc nh?n t?i, khu?n mặt kh?ng ch?t biểu cảm.

?

??Hơ? ?? em xin lỗi, nếu như anh kh? chịu, em sẽ lập tức rời khỏi đ?y??, n?i xong, t?i liền nhặt cặp s?ch l?n chuẩn bị chạy đi.

?

?Kh?ng ngờ, anh nắm lấy c?nh tay t?i, k?o t?i lại: ?X?ng v?o l?nh địa của người ta rồi m? muốn tho?t dễ d?ng thế sao??, đ?i mắt anh ki?u ngạo nh?n v?o h?ng mi của t?i, ?nh mắt lạnh băng v? sắc sảo.

?

??Đặc biệt l? nơi n?y??, anh ấy nắm lấy b?n tay t?i, đặt v?o lồng ngực của m?nh: ?Tr?i tim?

?

??Ơ? em? em kh?ng cố ?! Hơn nữa em đ? xin lỗi anh rồi!?, t?i định rụt tay lại nhưng kh?ng sao l?m được.

?

??Nếu như xin lỗi l? xong th? tr?n thế giới n?y c?n cần đến cảnh s?t l?m g???, anh siết chặt lấy b?n tay t?i, lớn tiếng qu?t.

?

?Đau đớn? như tấm lụa m?u đỏ giăng đầy trong đ?i mắt m?u hổ ph?ch của anh. Nước mắt? như những chuỗi ngọc trai lăn d?i tr?n g? m? anh. Khoảnh khắc ấy tr?i tim t?i đau đớn. Thế nhưng ngo?i việc gi?p anh lau nước mắt, t?i kh?ng biết phải l?m thế n?o.

?

??Lạc Lạc, em đi trước đ?y!?, ở lại th?m l?c nữa t?i sợ bản th?n m?nh sẽ sụp đổ, sẽ kh?ng thể ngẩng đầu l?n l?m người trước mặt anh được nữa.

?

??Ở b?n cạnh anh th?m l?c nữa, chỉ một l?c nữa th?i!?, đ?ng v?o gi?y ph?t t?i xoay người định bỏ đi th? anh t?m lấy b?n tay t?i, b?n tay ấm ?p v? dịu d?ng khiến cho t?i cảm nhận được sự van xin xuất ph?t từ s?u thẳm tr?i tim anh, hơn nữa, giọng n?i ấy, giọng n?i như tắc nghẹn bởi nước mắt v? đớn đau?

?

?Mỗi ?nh mắt bi thương của anh đều khiến cho t?i kh?ng thể kiềm chế bản th?n m?nh.

?

?T?i c?i đầu, để mặc cho anh ấy k?o tay m?nh.

?

??nh trăng như d?ng suối m?u v?ng chảy tr?n khắp h?nh lang. Lạc Lạc ngồi ở b?n bậc thềm cửa tho?t hiểm, để t?i ngồi gọn trong l?ng anh, đ?i tay nhẹ nh?ng ?m lấy t?i.

?

?Anh v?i đầu trong m?i t?c của t?i, sau đ? y?n lặng nh?n ra m?n đ?m m?ng lung b?n ngo?i, kh?ng n?i một lời. t?i giống như một con b?p b? ngoan ngo?n, ch?m trong sự im lặng của anh, ngoan ngo?n ngồi ng?y ra trong l?ng anh.

?

?Chỉ c? điều, cho d? c? cố gắng thế n?o th? những giọt nước mắt vẫn cứ tr?o ra tr?n kh?e mi.

?

??Thanh Đằng, m?i t?c em thật thơm? Chỉ cần được lặng lẽ ?m em từ ph?a sau như thế n?y cũng đủ để khiến anh cảm động tr?o nước mắt??, Lạc Lạc nhẹ nh?ng th? thầm v?o tai t?i.

?

??Lạc Lạc, h?y vứt n? đi! H?y vứt bỏ con b?p b? cũ n?t kh?ng được ai y?u mến trong tay anh đi??, t?i nhẹ nh?ng n?i, trước mắt mọi thứ như đang nhạt nh?a, nhạt nh?a đến mức kh?ng ph?n biệt được đ?m ng?y nữa.

?

??nh trăng b?ng bạc phủ k?n người Y T?ng Lạc, tạo ra những v?ng h?o quang m?u bạc tuyệt đẹp tr?n người anh! L?c n?o cũng vậy, anh lu?n đẹp trai đến mức khiến người kh?c phải xao l?ng.

?

??An Thanh Đằng, anh hận em!?, một c?u n?i o?n hận đột ngột thoảng qua tai t?i.

?

?Một ch?ng trai vừa n?y h?y c?n rơi nước mắt v? t?i, giờ bỗng nhi?n trở th?nh một người o?n hận tất cả con người tr?n thế giới, đ?i mắt nh?a lệ trừng trừng nh?n t?i, c?i b?ng d?ng c? đơn ấy lại một lần nữa ch?m v?o trong m?n đ?m?

?

?Đ?m khuya, b?ng đen như bao tr?m l?n th?n h?nh mảnh mai của anh. C?nh tay t?i khẽ khua l?n, một cảm gi?c lạnh buốt, lạnh thấu v?o tận xương, lạnh đến mức c? thể bị đ?ng cứng lại.

?

??Lạc Lạc? Lạc Lạc??, cho d? c? gọi anh thế n?o đi nữa, anh cũng chẳng quay đầu lại.

?

?Cho d? c? thể nhớ lại anh ấy hay kh?ng, t?i cũng đ? quyết định, anh ch?nh l? người khiến cho t?i cảm thấy đau khổ nhất trong cuộc đời n?y. Xin lỗi anh, kiếp n?y em kh?ng thể trở th?nh duy nhất của bất k? ai, từ khi sinh ra cho đến l?c biến mất khỏi c?i đời, vận mệnh đ? an b?i, em? phải c? độc suốt kiếp.

?

?

?

?
***

?

?

?T?i lang thang tr?n phố rất l?u, m?i đến khuya mới trở về nh?.

?

?Vừa bước v?o cửa, th?m Lan đ? n?i: ?H?m nay h?nh như t?m trạng của thiếu gia rất kh?ng tốt, uống rượu say b?t mới về nh?! Th?m đ? mang canh giải rượu l?n cho cậu ấy uống rồi. Ch?u đi xem sao rồi dọn dẹp ph?ng thiếu gia cho sạch sẽ. Xem xem cậu ấy c? c?n g?y ồn ?o nữa kh?ng, nh?n tiện vệ sinh cho cậu ấy nh?!?

?

??V?ng ạ!?, t?i vội v?ng cởi gi?y, bỏ cặp s?ch xuống rồi đi về ph?ng của Hạ Thất Lăng.

?

?Vừa bước v?o ph?ng t?i đ? ngửi thấy m?i rượu nồng nặc. S?ch v? đĩa ở tr?n b?n nằm ngổn ngang tr?n mặt đất, chẳng kh?c g? vừa bị kẻ trộm đột nhập v?o nh? khua khoắng vậy. Hạ Thất Lăng nằm tr?n giường, ngực ?o phanh ra, để lộ l?n da m?u trắng b?c như tuyết, quyến rũ đến mức khiến cho người kh?c phải nhỏ d?i th?m thuồng, khu?n mặt đỏ t?a nhưng vẫn đẹp trai đến mức xi?u l?ng. Nếu t?i m? l? một con y?u r?u xanh th? anh ta chết chắc rồi!

?

?Mặc d? say rượu nhưng khu?n mặt của Hạ Thất Lăng vẫn ?nh l?n vẻ bi thương. T?i chợt thấy l?ng m?nh mềm yếu, vứt bỏ hết những g? anh ta đ? l?m đối với t?i ng?y h?m nay.

?

?T?i gi?p anh ta dọn dẹp đồ đạc, rồi bưng một chậu nước ấm đến lau người cho anh ta? tr?n người anh ta chỗ n?o cũng bẩn? c?i mặt trắng như trứng g? b?c cũng c? chỗ bị ? d?nh nhọ?. Thật kh?ng ngờ c?i kẻ cao qu? n?y cũng c? l?c mất mặt đến thế!

?

??Bối Nhi??, khi chiếc khăn mặt vừa chạm v?o mặt Hạ Thất Lăng, anh ta đột nhi?n chộp mạnh lấy tay t?i, xoa xoa v?o ngực r?n rỉ trong đau đớn: ?Đừng để cho c? ấy bỏ chạy c?ng kẻ kh?c??

?

?Hả? Chẳng phải con người n?y từ nhỏ đến lớn đều kh?ng bao giờ coi t?i ra g? sao? Tại sao b?y giờ lại?

?

?Hạ Thất Lăng ơi l? Hạ Thất Lăng, t?i phải l?m thế n?o mới c? thể hiểu được con người anh đ?y? Bỏ ra qu?ng thời gian cả đời t?i chăng? Qu? d?i! C?i m? mỗi người con g?i kh?ng thể chịu đựng được ch?nh l? sự chờ đợi! Tất cả những điều n?y, c? lẽ anh phải hiểu r? hơn ai hết?

?

?Lau người cho Hạ Thất Lăng xong xu?i, t?i liền ngồi ở b?n m?p giường, y?n lặng nh?n anh ta ch?m v?o giấc ngủ, y?n lặng nh?n anh ta siết chặt b?n tay t?i. Anh ta l? một đứa trẻ khiến cho nhiều người say m?, sống mũi cao, thẳng; đ?i m?i hồng mềm mại v? ki?u ngạo, một m?i t?c m?u bạc ?ng ả rủ xuống trước tr?n, cặp l?ng m?y m?u bạc mảnh dẻ, khu?n mặt trắng trẻo, đ?i mắt trong veo? c?ng khiến cho anh tr?ng giống như một thi?n thần trong s?ng.

?

?Một sinh vật đẹp như vậy ra đời th? cho d? c? l? thần th?nh cũng kh? tr?nh khỏi kh?ng xi?u l?ng. Tuy nhi?n, sinh vật n?y vốn kh?ng n?n được sinh ra! Kh?ng phải l? kh?ng n?n, n?i ch?nh x?c hơn l? anh ta đ?ng ra phải chết trong sự o?n hận khổng lồ trong căn ph?ng nh? họ Hạ n?y rồi.

?

?Quan niệm kế thừa truyền thống của nh? họ Hạ l?: mỗi đứa trẻ thế hệ sau ra đời phải l? con g?i, nếu kh?ng phải l? con g?i th? sẽ chết từ khi m? chưa th?nh h?nh ở trong bụng. Quy định bất th?nh văn n?y cũng được ?p đặt đối với nh? họ An ch?ng t?i.

?

?Bởi v? gia đ?nh ta sống trong nh? của họ! Đ?y l? lời của mẹ giải th?ch cho t?i. Tuy nhi?n, t?i biết sự thực kh?ng đơn giản như vậy, chắc chắn n? phải ẩn chứa một điều g? đ? b? ẩn, kh?ng c? ai biết mối o?n hận của hai nh? họ Hạ v? họ An.

?

?Ung dung hồi sinh sau khi mẹ anh ta đ? uống thuốc ra thai ch?nh l? điều quyết định anh ta sẽ l? một trường hợp đặc biệt, l? một sinh vật đẹp m? hồn trong thế giới con người.

?

?Bởi v? m?i t?c bạc bẩm sinh, bởi đ?i l?ng m?y bạc bẩm sinh của anh ta.

?

?Kể từ khi c?n nhỏ, anh ta cứ đi đến đ?u ở nơi đ? ph?t ra ?nh h?o quang! Người thiếu ni?n ấy, đẹp như hoa nở nhưng lại xấu xa như ?c quỷ. Anh ta ch?nh l? c?u đố m? trời cao d?ng để m? hoặc con người, khiến t?i lớn l?n b?n anh ta từ nhỏ nhưng kh?ng bao giờ c? thể đo?n biết được hết sự bi thương ẩn chứa trong nụ cười của anh ta.

?

?H?y ngủ ngon đi nh?, Thất Thất y?u qu? của t?i!

?

?T?i mỉm cười, nhẹ nh?ng h?n l?n vầng tr?n anh ta, sau đ? tắt đ?n, đ?ng cửa đi ra ngo?i.

?

??Chị Đằng??, một m?nh t?i bước đi lặng lẽ trong vườn hoa, đột nhi?n sau lưng vang l?n giọng n?i trong veo của Bối Nhi. C? b? chạy ?a đến b?n t?i.

?

??Muộn thế n?y rồi sao em c?n chưa đi ngủ??, t?i quỳ xuống b?n cạnh Bối Nhi, nắm lấy tay c? b? v? nhẹ nh?ng hỏi.

?

??Ư??, n? cong m?i l?n như ấm ức điều g? đ?, hai h?ng mi cụp xuống.

?

??Sao thế? Ai bắt nạt em ?? N?i cho chị Đằng xem n?o!?, t?i vuốt ve khu?n mặt bầu bĩnh của con b?.

?

??H?m nay anh Lăng đ?nh em! Trước nay anh ấy kh?ng bao giờ đ?nh em??, n?i xong n? nấc l?n, nước mắt lăn d?i tr?n m?.

?

??Tại sao anh ấy đ?nh em? Anh ấy ăn no kh?ng c? việc g? l?m ???, nh?n thấy những giọt nước mắt lăn tr?n m? Bối Nhi, cơn giận trong l?ng t?i tự nhi?n bốc l?n ng?n ngụt.

?

??Kh?ng phải đ?u, chị Đằng đừng n?i anh Lăng như vậy!?, Bối Nhi lay lay c?nh tay t?i giải th?ch, rồi lại cụp h?ng mi xuống, ?Đấy l? do Bối Nhi sai, Bối Nhi đ? n?i những điều kh?ng n?n n?i khiến cho anh Lăng tức giận??

?

??Những điều kh?ng n?n n?i? Em đ? n?i c?i g? khiến cho anh ta tức giận thế??, t?i t? m? hỏi.

?

??Trưa nay em nh?n thấy chị Đằng v? anh kia th?n mật ngồi tr?n thảm cỏ, thế n?n em đ? chạy đến cạnh anh Lăng v? n?i: anh Lăng ơi, c?i anh đang ngồi c?ng chị Đằng kia đẹp trai qu?! Chị Đằng của ch?ng ta lớn rồi, đ? bắt đầu biết theo đuổi trai đẹp rồi? Kết quả l? anh Lăng đ?nh em! Hu? hu??, n?i xong, con b? lại kh?c nấc l?n.

?

??Bối Nhi ngoan, Bối Nhi kh?ng kh?c n?o!?, t?i lấy tay ?o lau lau nước mắt, nước mũi cho con b?.

?

??Anh Lăng c?n n?i: c?i anh kia tr?ng chẳng kh?c n?o con gấu cho cả, hắn c? chỗ n?o đẹp trai cơ chứ? N?i mau, n?i anh Lăng đẹp trai, c?n thằng kia giống con gấu ch?!?, Bối Nhi giả vờ dữ tợn, bắt chước điệu bộ của Hạ Thất Lăng, sau đ? con b? lại kh?c: ?Em thấy anh đ? rất đẹp trai, nhưng anh Lăng cứ bắt em phải n?i anh ấy l? gấu ch?!?

?

?C?i t?n Hạ Thất Lăng n?y quả l? lắm chuyện! Lớn như vậy rồi m? để ? đến lời n?i của con n?t!

?

??Chị Đằng ơi, chị c? thể đừng mải m? theo đuổi người kh?c c? được kh?ng??, con b? buồn b? n?i: ? Chị cứ theo đuổi anh Lăng ấy! Nếu kh?ng anh ấy sẽ lại kh?ng vui đ?u!?

?

??Hả??, c?i con b? n?y sao m? tinh ranh thế kh?ng biết.

?

??Chị tin em đi, anh Lăng c?ng ng?y c?ng đẹp trai, đẹp trai hơn tất cả bọn con trai tr?n đời n?y!?, con b? nh?n t?i, trịnh trọng n?i.

?

??Ha? ha??, t?i xoa xoa đầu Bối Nhi, cười tươi, nụ cười thật l?ng xuất ph?t từ những lời n?i ng?y thơ của đứa trẻ.

?

??Bối Nhi ngoan, b?y giờ muộn rồi, em mau về ph?ng ngủ đi!?

?

??V?ng ạ!?, n? gật đầu, nhảy ch?n s?o về ph?ng ngủ. Rồi đột nhi?n Bối Nhi quay đầu lại n?i: ?Chị Đằng ơi, cho d? thế n?o em cũng t?n trọng quyết định của chị!?, n?i xong, con b? mỉm cười với t?i rồi biến mất sau c?nh cửa căn ph?ng sang trọng.

?

?T?i ng?y người kinh ngạc, những giọt nước mắt từ từ lăn d?i tr?n m?.

?

?Bối Nhi, anh Lăng trong tr?i tim em m?i m?i sẽ l? đẹp nhất! Thế nhưng, anh ấy kh?ng thể n?o chỉ thuộc về một người, anh ấy l? người của c?ng ch?ng! Anh ta l? ng?i sao s?ng ch?i trong l?ng mọi người!

?

?C? một số người chỉ c? thể đứng nh?n từ ph?a đằng xa. T?i c? thể đứng ở một g?c nhỏ ph?a xa, ?m thầm ngưỡng mộ anh ta, như vậy đ? l? qu? đủ!

?

?Bối Nhi, c?m ơn em đ? hiểu cho chị!

?

?

?Cuộc đời của t?i do anh ta cướp mất, c?n cuộc đời của anh ta cũng được an b?i để cho t?i cướp đi!

?

?Đến l?c đ?, c?i t?i mang đi cũng kh?ng phải chỉ c? m?nh t?i, m? c?n cả anh, cả Bối Nhi m? t?i y?u thương nhất!

?

?

?Sự o?n hận trong vườn hoa n?y ng?y c?ng đến gần, t?i kh?ng c?n lựa chọn n?o kh?c! Chỉ c? thể giẫm l?n quỹ đạo của số mệnh, viết ra những bản bi ca hết đời n?y đến đời kh?c?




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...