Bạch Nhật Mộng Chi Tam Quốc

Chương 172: Kiếm Cùng Việc Hôn Nhân


Chương trước Chương tiếp

"Tốt rồi, ba vị không nên tranh cãi!" rốt cục Tôn Quyền không chịu nổi. Ba người các ngươi giằng co, dựa vào cái gì mà các ngươi lại dám đánh giá người Tôn gia chúng ta?

"Đúng vậy, có một số việc tranh giành cũng không thể tranh giành, thế nhưng, nếu như ba vị có gì không thoải mái, không bằng chúng ta ngày khác bàn lại, thế nào?" Trương Chiêu đánh mắt ra hiệu cho Tôn Quyền, nói.

"Đúng vậy, hôm nay mỗ cũng đôi chút mệt mỏi, muốn vào trong nghỉ ngơi, ba vị, bản Hầu cáo từ trước!" Nói xong, Tôn Quyền lập tức đứng lên, đi về phía phòng trong.

"Ngô Hầu chậm đã!" Đổng Chiêu đột nhiên lại lên tiếng nói.

"Hả? Công Nhân tiên sinh còn có chuyện gì?" Tôn Quyền không muốn thất lễ, lên tiếng hỏi.

"Trong tay Đổng Chiêu có một lễ vật, muốn mời Ngô Hầu chuyển giao cho một người!" Đổng Chiêu cười cười với Gia Cát Lượng cùng Lưu Diệp, nụ cười khiến cho hai người không hiểu, tâm trạng thầm trở nên căng thẳng.

"Lễ vật gì?" Tôn Quyền nghe nói như thế liền đứng lại. Hắn rất ngạc nhiên, nếu như Đổng Chiêu có lễ vật như đã nói, lẽ ra phải dâng lên trước tiên mới đúng, vì sao hiện tại mới nói? Chẳng lẽ Đổng Chiêu muốn dùng lễ vật này để lôi kéo mình, dùng cái này để chọc tức Gia Cát Lượng cùng Lưu Diệp hay sao? Xem ra quy cách của lễ vật này không thể thấp, xem ra mình cũng phải cẩn thận quan sát một chút.

"Ba ba ba!" Đổng Chiêu vỗ tay ba cái. Chỉ chốc lát sau, bên ngoài đã có người nâng một cái hộp gỗ thật dài đi vào, bước tới trình lên trước mặt Tôn Quyền, đặt ở trên án.

"Cái này là vật gì?" Tôn Quyền lại ngồi xuống, hắn cũng không giơ tay mở ra, hắn chỉ ngồi quan sát cái hộp, nhìn Đổng Chiêu hỏi.

"Sao Ngô Hầu không tự mình mở ra xem?" Đổng Chiêu mỉm cười nói.

". . ." Trầm mặc một hồi, Tôn Quyền đưa tay ra, mãnh mẽ mở ra, mở nắp hộp.

"Kiếm! ?"

"Ngô Hầu mời nhìn kỹ kiếm này!" Đổng Chiêu nói tiếp.

"Ừ!" ánh mắt Tôn Quyền chuyển dời đến trên thân kiếm, thế nhưng hắn lại không thể nhìn ra kiếm này có gì khác biệt, hắn chỉ cảm thấy kiếm này cùng không có gì khác biệt so với cổ kiếm, cho nên hắn lại nhìn về phía Đổng Chiêu, mà Đổng Chiêu lại mỉm cười.

"Xoẹt!" Nhìn thấy sắc mặt Đổng Chiêu, Tôn Quyền cảm thấy đôi chút phiền muộn, chẳng lẽ kiếm này thực có gì đó khác biệt? Thế nhưng xem đi xem lại vẫn không nhận ra điều khác lạ nào vì vậy, hắn rút thanh kiếm ra.
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...