Hoàng Dật nhìn chằm chằm bên trong khối kim loại, cả người không nhúc nhích, dường như là bị hóa đá!
Không ai biết, Hoàng Dật rốt cục thấy được hình ảnh như thế nào!
"Anh thấy cái gì?" Độc Cô Lãnh Tàng thấy biểu tình kinh ngạc của Hoàng Dật, không khỏi hỏi.
Hoàng Dật quay đầu nhìn hắn một chút, ngăn chặn chấn động trong lòng, hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Anh có cảm thấy hay không, khối kim loại nhìn qua có chút giống một cái gì đó?"
Độc Cô Lãnh Tàng nhíu mày hồi tưởng một chút, khối kim loại cỡ bàn tay, hình dạng đại thể hình tròn, vật tương đồng với thứ như vậy có rất nhiều, hắn trong lúc nhất thời không biết suy đoán như thế nào, không khỏi lắc đầu: "Đoán không ra, anh cảm thấy khối kim loại này giống cái gì?"
Hoàng Dật chậm rãi phun ra hai chữ: "Bào thai."
"Cái gì?" Độc Cô Lãnh Tàng sửng sốt, không thể tưởng tượng được: "Bào thai?! Bào thai sao có thể là kim loại?"
Hoàng Dật nhìn chằm chằm khối kim loại trong núi trái tim, trầm giọng nói: "Tôi cũng không thể tin được, nhưng tôi vừa rồi thấy, nhưng lại không thể không khiến cho tôi làm ra loại suy đoán này."
"Anh thấy cái gì?" Độc Cô Lãnh Tàng hiếu kỳ hỏi thăm.
"Tôi thấy được một mặt người." Hoàng Dật quỷ dị nói, "Khuôn mặt ấy còn cười với tôi."