Truyền Nhân Thiên Y

Chương 843




Chương 843

Khẽ ho nhẹ một tiếng, Lương Siêu lập tức ngẩng đầu lên rồi cười to, khinh thường nói: “Vạn Thú Tông? Rất mạnh sao? Vạn Thú Tông có thể so với Vũ Minh sao?”

“Vũ Minh?”

Sắc mặt Phương Lệ khẽ thay đổi, Lãng Ninh lập tức nhướng mày, hiện tại trong thế giới võ đạo Viêm Hạ, có lẽ không có môn phái nào dám vỗ ngực nói mình giỏi hơn Vũ Minh cả.

Nghi ngờ hỏi: “Ý cậu là gì? Đừng nói cậu là…”

“Anh đoán không sai, tôi là người của Vũ Minh.”

“Cậu nói cái gì? Cậu có chứng cớ gì không?”

Vút!

Lương Siêu ném ngọc bài hình rồng tượng trưng cho thân phận của mình đi, Lãng Ninh liền bắt lấy để xem, nhất thời vẻ mặt kinh hãi!

“Cái này, cái này là. . .”

“Chỉ huy phi tham mưu?!”

“Hừ, ông cũng biết xem hàng đó, vậy có đủ chứng minh thân phận của tôi không?”

Thấy Lãng Ninh không nói nên lời, lộ ra vẻ do dự, trong nội tâm Phương Lệ liền quýnh lên, anh ta không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy để giết Lương Siêu, lập tức nói: “Lãng đại nhân yên tâm!”

“Chỉ là một chỉ huy phi tham mưu, giết hắn thì sẽ bị giết sao, cùng lắm giết hắn liền trực tiếp trở về Vạn Thú Tông, tôi không tin Vũ Minh chỉ vì hắn mà quy trách nhiệm cho ngài.”

“Câm miệng!”

“Cậu biết cái gì mà nói!”

Lãng Ninh lập tức nói: “Phi tham mưu ngang hàng với trưởng lão cấp hai ở Vũ Minh! Địa vị so với Hình Phạt trưởng lão, cũng không tệ chút nào! Cậu cho rằng Vũ Minh có bắt tôi phải chịu trách nhiệm không!”

Nhất thời Phương Lệ sửng sốt, anh ta không thề biết phi tham mưu trưởng lợi hại như vậy!

Nhưng vẫn là không cam lòng, anh ta lại nói: “Lãng đại sư, Thiếu Tông Chủ…”

“Được rồi!”

Vẻ mặt Lãng Ninh khó chịu mà ngắt lời anh ta, lười nghe tiếng bíp bíp của anh ta, ném ngọc bài hình rồng trả lại cho Lương Siêu, sau đó phất tay ra hiệu cho hắn có thể đi, nhất quyết không tái phạm nữa.

Nhưng mà, Lương Siêu lại không muốn làm như vậy, thân hình lập tức lóe lên, lại một lần nữa hướng về phái Phương Lệ, hai cha con Phương Vân Sơn vội vàng xông lên, lại bị Lãng Ninh ngăn lại.

“Người trẻ tuổi, đừng quá phận.”

“Tha cho cậu một cái mạng, không có nghĩa là cậu có thể tùy ý làm hại cha con nhà họ Phương, Phương gia đối với Vạn Thú Tông vẫn rất hữu dụng.”

“Ngăn cản tôi sao? Tôi và ông cùng nhau giết chung một chỗ vậy!”

Trong chốc lát, toàn thân Lương Siêu tỏa ra ánh sáng lưu ly, Huyền khí tràn vào toàn thân, phát huy năng lực cận chiến của mình đến cực hạn.

Mà Lãng Ninh cũng không ra chiêu thẳng tay, chỉ đánh kéo dài thời gian.

Ông ta cảm thấy dựa theo tu vi Kim Đan hậu kỳ hùng hồn của mình thì chỉ cần kéo dài cũng có thể làm Lương Siêu kiệt sức, cuối cùng hh chỉ có thể tự chuốc nhục nhã mà rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.