Trọng Sinh Mang Theo Tiểu Tam Chạy Mạt Thế

Chương 38: Kết Cục




Tiêu Minh Hi dựa vào bên bờ suối, nhắm hai mắt, miệng vết thương ở bụng cũng đã kết vảy, nghe được tiếng bước chân phía sau, mở mắt, quay đầu nói với Khúc Du Nhiên "Du Nhiên, ta bây giờ thế nhưng có thể cảm nhận được đau đớn, hơn nữa máu ta cũng biến thành màu đỏ, ta nghi ngờ nước suối này có thể chữa khỏi virus tang thi."

Khúc Du Nhiên vội vàng đem Tiêu Minh Hi lôi kéo, vây quanh nàng lại sờ lại cười, vẻ mặt kinh hỉ "Vậy ngươi rốt cuộc có thể sinh sống bình thường, chờ trở về căn cứ, ta sẽ đem nước suối này đưa cho Ôn Dật Chi nhìn xem."

Khúc Du Nhiên lại ôm hôn một hồi lâu, mới nhớ sự tình bên ngoài còn chưa có giải quyết.Mới ra không gian, hơn mười ánh mắt kia, liền vây quanh lại đây, trong mắt mang ý xấu, nhưng là bọn họ có thể có biện pháp nào, trước mặt thực lực tuyệt đối, âm mưu quỷ kế đều là thùng rỗng kêu to.

Khúc Du Nhiên đi đến bên thi thể Trương Tiểu Lương, sờ sờ tóc của hắn, thở dài một tiếng, liền đem người bởi vì ân tình một bữa cơm mà mất đi tính mạng Trương Tiểu Lương thu vào không gian, chờ quay lại căn cứ lại đi an táng.

Lăng Tiêu quan tâm đi tới, nhìn lướt qua những người còn lại, những người đó càng thêm không dám làm động tác gì.

Mọi người thu hồi tâm tình, đi tới cái cửa đá đang mở ra kia, sau cửa đá là một cái cầu thang, tối tăm, không có ánh sáng, hai cái quân nhân còn sống mở ra đèn pin tùy thân, một đám người thật cẩn thận đi xuống dưới.

Cuối cầu thang có một cánh cửa, đẩy cửa ra có một ánh sáng mỏng manh, không đợi mọi người nhìn rõ, đèn trên đỉnh đầu liền bật, mọi người lúc này mới thấy rõ ánh sáng mỏng manh vừa rồi, là máy tính trong phòng phòng phát ra.

Trước máy tính còn ngồi một người, mọi người đi vào mới phát hiện hóa ra máy tính kia lại là một cái máy giám sát, giám thị tất cả mọi chỗ trong căn cứ này.

Giám sát, hai hành lang giống nhau như đúc ánh vào phía trước, nhưng tựa hồ lại không giống nhau, một cái đen như mực duỗi tay không thấy năm ngón, một cái pha lê vỡ vụn nước chảy lênh láng bị máu nhuộm thành sông Hồng, vô số thi thể chồng chất làm người thổn thức.

Mọi người còn chưa kịp nói cái gì, liền thấy người bên máy tính kia xoay người lại, là một cái lão nhân tầm năm chục tuổi, tóc bạc trắng gương mặt hiền từ, chính là lời nói ra lại làm người không rét mà run "Nha, các ngươi còn chưa có chết a." Tiếng lão nhân như là nghẹn từ trong cổ họng ra tới, khàn khàn lại khô khốc.

Lão nhân liền nhìn bọn họ cười khẩy nói "Đáng tiếc các ngươi cũng không có khả năng còn sống rời đi nơi này, kỳ thật thành phố A làm gì có cái kho lúa nào a."

Hóa ra căn cứ này chính là nơi khởi xướng tận thế, phòng thí nghiệm ban đầu chỉ là nghiên cứu về gen của nhân loại, về sau, có một ít người càng ngày càng không hài lòng dùng động vật làm thực nghiệm, bắt đầu mua phạm nhân bị tử hình trong ngục giam. Đến cuối cùng càng thêm không thể vãn hồi.

Thực nghiệm một đoạn thời gian, bắt đầu xuất hiện tang thi, có một nửa đề nghị ngưng hẳn thực nghiệm, mà lão nhân cầm đầu cự tuyệt, như thế phòng thí nghiệm liền chia làm hai phái, một phái tiếp tục chế tạo những cái quái vật đó, một phái bắt đầu nghiên cứu cách chữa khỏi tanh thi, chính là phòng thí nghiệm đang cân bằng bị lão nhân trộm thả ra virus đánh vỡ.

Lúc sau một đám người tới căn cứ càng làm trầm trọng thêm, lão nhân lấy Dương Lạc bắt đầu làm thực nghiệm, cái thân thể lôi hệ dị năng giả kia tố chất cực mạnh mẽ, tinh thần lại cực cường, lão nhân đem mãng xà tiến hóa cắn nuốt dị năng cấy vào trong cơ thể Dương Lạc, lại đem những cái tang thi đó thăng cấp lên để tăng thêm khống chế.

Thời điểm những người phái kia trong phòng thí nghiệm phản ứng lại đây, Dương Lạc đã sớm cầm đầu tang thi tấn công căn cứ, những cái nghiên cứu viên đó chạy ra phòng thí nghiệm nhưng không kịp ra khỏi thành, liền bị tang thi mạnh mẽ vây quanh.

Kỳ thật ngay từ đầu tang thi virus là thuốc để cải tạo gen người, những cái tinh thần lực mạnh mẽ sử dụng hoặc là tiếp xúc, liền sẽ cường hóa thân thể, tăng tuổi thọ, còn sẽ làm cho cơ thể phát sinh biến dị, do đó xuất hiện dị năng.

Đây là thực nghiệm kỳ thật có thể tính là thành công, chính là, những cái người có tinh thần lực mạnh mẽ cũng chỉ là số lượng cực nhỏ, từ khi bắt đầu xuất hiện tang thi đầu tiên, cái thực nghiệm này đã bị bắt dừng, chính là lão nhân này có một cái dã tâm cực lớn, hắn muốn khống chế những tang thi này, hắn muốn thống trị thế giới này.

Nếu không có gặp được Khúc Du Nhiên, hắn hẳn là sẽ thành công, chỉ có chờ tang thi ở thành phố A này cắn nuốt hết những người lui tới kho lúa đó, lại tiến hóa thêm một bước, hắn liền sẽ thành công.

Lão nhân vẫn luôn cười, nghẹn ngào mà khó nghe, hắn nói "Các ngươi thấy con sông kia sao, phía dưới rậm rạp, tất cả đều là tang thi hahaha." Vừa dứt lời, chỗ lão nhân cầm đầu bắt đầu nổ mạnh.

Khúc Du Nhiên không kịp phản ứng, cũng không rảnh lo người khác, vội vàng lôi kéo Tiêu Minh Hi cùng Lăng Tiêu bên cạnh tiến vào không gian, liền tính phản ứng nhanh như vậy, quần áo cùng tóc vẫn là bị ảnh hưởng, đốt trụi, cũng may đốt không nhiều lắm.

Ba người ở trong không gian chờ ba ngày mới đi ra, đập vào mắt chính là những bức tượng đổ nát, bốn phía còn rất nhiều tang thi vây quanh, ngửi được mùi người sống tang thi sau tiếp bước trước hướng về ba người Khúc Du Nhiên vây quanh lại.

Lăng Tiêu vội vàng gọi ra dây leo ngăn cản bước chân tang thi, một tảng lớn thủy mạc hỗn hợp lôi điện hướng về tang thi mở ra một con đường, Khúc Du Nhiên từ trong không gian lấy ra một chiếc xe việt dã màu đen lúc trước đã thu thập, ba người vội vã lái xe rời đi.

Cũng may con đường thành phố A đều đã khơi thông qua, trên đường tang thi muốn bổ nhào vào xe đều bị tầng tầng thủy mạc chắn rớt xuống, dọc theo đường đi, cũng coi như là hữu kinh vô hiểm.

Tới căn cứ đã là chuyện ba ngày sau, quan quân thủ vệ nhìn bọn họ khó có thể tin mở miệng nói "Một đội lúc trước trở về từ thành phố A nói các ngươi đều đã hi sinh."

Thì ra một đội người đi kho lúa kia, tới rồi mới phát hiện căn bản không có cái gì gọi là kho lúa, thời điểm muốn phản hồi căn cứ, dòng sông ven đường kia bò ra rất nhiều tang thi, rậm rạp, chết một nửa số người mới chạy ra tới, lúc đi được nửa đường, lại nghe được viện nghiên cứu truyền đến tiếng nổ thật lớn, cho rằng...

"Chỉ huy căn cứ nhìn thấy các người khẳng định sẽ rất cao hứng, các ngươi không biết a, căn cứ gần đây đã xảy ra thật nhiều chuyện." binh lính thực nhiệt tình, dọc theo đường đi ríu rít nói mãi không ngừng.

Một khắc nhìn đến Ôn Dật Chi kia Khúc Du Nhiên có điểm kinh ngạc, Ôn Dật Chi an vị ở thư phòng, nhìn văn kiện, thân hình so với lúc trước gầy ốm đơn bạc rất nhiều, nghe được tiếng cửa ngẩng đầu, quầng thâm mắt thật sâu trên mặt rõ ràng có thể thấy được.

"Các ngươi đã trở lại, A Kính nói các ngươi sẽ không có chuyện gì." Ôn Dật Chi tuy là đang cười, nhưng người sáng suốt đều biết hắn cười có bao nhiêu gượng ép.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Khúc Du Nhiên có chút nghi hoặc, trong khoảng thời gian này đã xảy ra cái gì làm Ôn Dật Chi biến thành bộ dạng hiện tại.

"A Kính đi rồi." Thời điểm nói ra những lời này Ôn Dật Chi muốn khóc, chính là hắn khóc không ra, cái loại tuyệt vọng vô lực phát tiết bao phủ toàn bộ phòng.

Khúc Du Nhiên không cách nào nói ra cái gì an ủi chỉ là từ trong không gian lấy ra bản báo cáo lúc trước dấu đi kia, lại lấy ra một cái chai chứa đầy nước suối không gian đưa cho Ôn Dật Chi trong miệng nói "Đây là báo cáo về thuốc giải độc tang thi của viện nghiên cứu kia, còn có chai nước này tựa hồ có thể trung hòa virus tang thi, nhưng là còn chưa có thực nghiệm qua, ngươi nén bi thương."

Ôn Dật Chi cầm ở trên tay, nhìn văn kiện kia lẩm bẩm tự nói "A Kính mà biết khẳng định sẽ thực vui vẻ."

Khúc Du Nhiên cũng nghĩ đến cái thiếu niên kia, rõ ràng tuổi còn trẻ lại già nua như vậy, cái người mang dị năng tranh chấp với trời kia, cái người thiếu niên lần lượt vì nhân loại tiên đoán mà đem chính mình dâng lên.

Lúc sau, Khúc Du Nhiên liền đứng dậy rời đi, để lại không gian cho Ôn Dật Chi.

Trở lại phòng khách mới phát hiện phòng khách không có người, Khúc Du Nhiên lên lầu, mới nhìn đến chỉ có một mình Khúc ba ba ở trong phòng, một khắc nhìn thấy Khúc Du Nhiên trở về, Khúc ba ba hốc mắt đều đỏ, run rẩy lôi kéo tay Khúc Du Nhiên "Trở về là tốt, trở về là tốt."

Ai có thể biết khuê nữ chính mình tâm tâm niệm niệm, cuối cùng tin tức truyền đến là không về được, nếu không phải chỉ huy căn cứ tới nói rất nhiều lần không có việc gì, chính mình thiếu chút nữa liền đi theo cô.

Khúc Du Nhiên ôm Khúc ba ba hỏi "Dật Hiên bọn họ đâu, còn có Hàn nãi nãi như thế nào lại không ở đây?"

Khúc ba ba muốn nói lại thôi, cuối cùng mới mở miệng "Hàn nãi nãi của ngươi đã đi."

Thì ra là chuyện phát sinh mấy ngày trước, lúc ấy phụ thân Hàn Dật Hiên mang theo vài người tới trong nhà, vừa vặn hôm đó Chu Ngọc cũng không có ở, trong nhà chỉ có ba người Hàn Dật Hiên, Khúc ba ba, Hàn nãi nãi.

Một đám người vừa tiến đến liền khắp nơi tìm kiếm, ăn ăn uống uống, Hàn Dật Hiên cùng Hàn nãi nãi tất nhiên là ngăn cản, nhưng là ngăn cản không được Hàn ba ba "Con trai phát đạt liền không chăm sóc lão ba ngươi có phải hay không" Nói xong liền xô đẩy, đẩy ngã Hàn nãi nãi, đầu đập đến góc bàn, máu chảy đầy đất.

Nhìn Hàn nãi nãi ngã xuống trên mặt đất, Hàn ba ba cũng không hoảng loạn trong miệng còn mắng "Đúng là lão bất tử."

Hàn Dật Hiên giận dữ, đột nhiên bạo phát dị năng thời gian, một đám người Hàn ba ba muốn chạy đi đã không còn kịp nữa, một đám người bị loạn thời gian cắn chết, lúc sau Hàn Dật Hiên cũng té xỉu.

Chờ đến Khúc ba ba xuống lầu, liền nhìn thấy Hàn Dật Hiên té xỉu, Hàn nãi nãi đã không còn dấu hiệu sinh mệnh, còn có thi thể la liệt đầy đất, Khúc ba ba cũng là sợ đến hoảng hồn, không có biện pháp gì, đành phải chờ Chu Ngọc trở về.

Chu Ngọc vừa đến nhà, nhìn đến một màn trước mắt liền lập tức chạy đi tìm đội phòng vệ căn cứ, đội phòng vệ nhìn nhà này là chỉ huy căn cứ cố ý chiếu cố, nhưng là vừa lúc gặp đại đội trưởng mới qua đời, cũng không dám phiền hắn, vội vàng kêu người thu thập thi thể đầy đất, chuyện này cũng liền đi qua.

Sau khi Hàn Dật Hiên có dị năng liền vẫn luôn đi theo Chu Ngọc ở bên ngoài chém gϊếŧ tang thi đổi lấy vật tư.

"Hiện tại bọn họ đều còn ở bên ngoài." Khúc ba ba nói.

Chờ đến trời tối, hai người mới về nhà, vào phòng nhìn thấy sofa ngồi ba người Khúc Du Nhiên, kinh hỉ vạn phần, Hàn Dật Hiên đi lên trước "Khúc tỷ tỷ, các ngươi đã trở lại, ta đã biết các ngươi sẽ không có việc gì."

Khúc Du Nhiên nhìn thiếu niên trước mắt trưởng thành thật nhanh, cười ôm lấy hắn "Còn có chúng ta đây." Hàn Dật Hiên lúc này mới nhịn không được khóc ra.

Nửa năm sau mạt thế, nghe nói căn cứ nghiên cứu phát minh ra thuốc giải độc tang thi, thuốc giải độc chỉ cần cùng thân thể tang thi tiếp xúc, là có thể thanh tẩy độc tố trong cơ thể, về sau, Z quốc bắt đầu mưa trên quy mô lớn.

Virus tang thi lại khôi phục, nhưng những cái động thực vật biến dị cũng càng thêm hung hãn theo, chính là, chuyện đó cùng Khúc Du Nhiên lại có quan hệ gì đâu, cô chỉ lo ôm kiều thê ở nhà chậm rãi dưỡng lão.

Mà ba người Lăng Tiêu Chu Ngọc Hàn Dật Hiên lại hợp thành một dị năng tiểu đội, bắt đầu ở bên ngoài chém gϊếŧ những cái động thực vật biến dị đó.

Nhân loại lại bắt đầu một cuộc kháng chiến mới.

Hoàn.

--- Hoàn rồi hoàn rồi :v . Thật ra là truyện này tình tiết hơi bị nhanh, nhưng mà mình dễ nản lắm nên mình chỉ dám làm truyện ngắn ngắn thôi.

Bộ đầu tiên mình làm cũng không được tốt lắm. Hy vọng bộ sau mọi người vẫn ủng hộ mình. :3


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.