Tổng Giám Đốc Đừng Chạy: Ông Xã, Ngoan Để Em Yêu Anh

Chương 3: 'Sóng gió' trước khi đi học




Chiếc xe BMW chạy trên đường hướng Trần gia mà tới , trong xe ba Trần phụ trách lái xe còn cô và mẹ Trần thì ngồi ở sau cùng nhau nói chuyện . 

.     Mẹ Trần nắm lấy tay cô , nghiêm túc nói : " Có phải con thích thằng nhóc Thiên Phong phải không ? " 

.     Cô nhìn dáng vẻ nghiêm túc của mẹ mình , đành phải thừa nhận mà gật đầu , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên . 

.    Mẹ Trần thấy cô thừa nhận thì khẽ thở dài , thật ra bà rất vừa ý thằng nhóc Thiên Phong đó , nhưng bà luôn đặt tâm ý của con mình lên hàng đầu , lúc trước thấy cô miễn nhắc đến thèn nhóc kia là nghiến răng nghiến lợi nên bà cũng không hi vọng gì nhiều , nhưng bây giờ thấy con mình thừa nhận thích thằng nhóc đó thì bà cũng bớt lo phần nào , vì bà biết thằng nhóc đó cái gì cũng tốt hết chỉ sợ khí thế của thằng nhóc đó con gái mình chịu không nổi thôi còn nữa tâm ý thằng nhóc đó có thích con gái mình không nữa : " Nếu con đã thích thằng nhóc đó nhưng mẹ chỉ lo thằng nhóc đó không thích con thôi . Đến lúc đó người đau lòng cũng chỉ có con thôi " 

.      Sau cô không hiểu nổi lo lắng của mẹ mình chứ , tuy biết kiếp trước anh yêu cô nhưng cô kiếp này sống lại cũng chưa hiểu tâm ý của anh dành cho cô thế nào nữa : " Dạ , con sẽ cố gắng để cho Phong yêu con " 

.      Mắt mẹ Trần hiện lên tia sáng quỷ dị , haha bà có cách thử lòng thằng nhóc Thiên Phong này rồi , bà tà tà nói : " Đến lúc sinh nhật con mẹ sẽ chuẩn bị bất ngờ cho con " 

.     Cô như con như nai tơ chớp mắt to tròn hỏi : " Mẹ có thể bật mí chút xíu cho con không ? " cô rất tò mò nha .

.     Bà nhìn cô đầy bí hiểm , nở nụ cười có thể nói là yêu dã nhất mà nói : " Không được , đến lúc đó con tự nhiên biết thôi " 

.     Nhìn mẹ mình cười đến không có ý tốt như thế , tại sao cô bỗng cảm thấy lạnh sóng lưng như vậy nhỉ ? Cảm giác như đang bị mẹ mình tính kế là như thế nào đây a ? , nhưng rất nhanh loại bỏ suy nghĩ này , mẹ cô luôn nâng cô như nâng trứng , hứng như hứng hoa làm sao tính kế cô được . Xoay qua biễu môi vờ giận dỗi : " Mẹ kibo , không chơi với mẹ nữa " 

Mẹ Trần nghe cô nói thế giả vờ ưu thương nói : " Ài... Mẹ tính dẫn con đi mua sắm đồ thế mà con lại giận , vậy khỏi mua sắm nữa " Sau đó lại như lẩm bẩm : " Shop An An hình như mới ra loại váy cùng giày mới thì phải ? " 

.    Cô nghe thế vội nhảy dựng lên , làm nũng cười hề hề nói : " Con nào có giận mẹ đâu , nào chúng ta đi mua váy với giày thôi " 

.    Mẹ cô buồn cười điểm trán cô : " Con đó , như con nít mới lớn vậy " trong mắt toàn sự yêu thương , cưng chiều .

.    Cô nghịch ngợm le lưỡi một cái , cọ cọ vào lòng cảm thụ sự ấm áp của bà : " Mẹ con yêu mẹ nhiều lắm " 

.    Mẹ Trần dịu dàng xoa tóc cô , đầy ôn nhu nói : " Mẹ cũng yêu con nhiều lắm , bảo bối của mẹ " 

.   " Còn ai yêu tôi ? " 

.   2 mẹ con đang tình cảm thì một giọng nói truyền xuống , đồng lọt nhìn lên thì thấy sắc mặt ba Trần đầy bất mãn nhìn 2 mẹ con , ngước lên thì thấy còn đèn đỏ liển hiểu .

.   Mẹ Trần liếc ba Trần một cái : " Ây nha , ông xã vậy mà ghen tị sao ? " 

.   Cô nghe thế phụ họa theo : " Đúng là ba ghen tị với 2 mẹ con mình đó " 

.   Ba Trần nhìn 2 mẹ con 1 tung 1 hứng thì bất đắc dĩ , giả vờ ưu thương nói : " Ầy ... Già rồi , ai mà thương yêu mình nữa " 

.   2 mẹ con bị bộ dáng ưu thương của ba Trần chọc cười , mẹ Trần trách cứ nói : " Ông này , có tuổi rồi còn bày ra bộ dáng tiểu tức phụ cho ai coi ? Xấu chết " 

.  Còn cô thì cười hề hề nói : " Đâu có , con yêu ba nhất nhất luôn " 

.   Ba Trần đang định cũng bà xã và con mình nói chuyện thêm chút nữa thì thấy đèn xanh rồi đành phải xoay qua tập trung lái xe . Còn 2 mẹ con thì trò chuyện đến vui vẻ . Khung cảnh trong xe một nhà ba người đầy hài hòa .  

.    Không mấy chốc đã đến biệt thự Trần gia , đứng trước cổng lớn nhìn ngôi nhà kiếp trước mình nhớ mong mà khẽ thở dài , nói là biệt thự thật ra chỉ có 2 lầu thôi , vì mẹ cô thích hoa hồng nên 2 bên đường đi vào nhà đều là hoa hồng do chính tay bà chăm sóc , còn kế bên là một sân cỏ được ba cô thường xuyên cắt tỉa trên đó còn có cái xích đu mà cô thích ngồi nhất , còn phía sau nhà có 1 cái hồ bơi không lớn lắm . Nhớ kiếp trước cô rời bỏ nơi này hết 10 năm đến khi ba cô mất thì mẹ cô cũng buồn tuổi mà đi theo ba cô để lại toàn bộ tài sản cho cô . Nhưng cô cũng không ở biệt thự này mà nghe theo lời ' chị em tốt ' mà ở cùng với cô ta . Nghĩ đến đây cô lại nở nụ cười tự giễu . 

.     Mẹ Trần đứng kế bên quan sát cô nãy giờ nên đều thu hết những cảm xúc của cô vào mắt , không biết con gái bị gì mà thành thế này thật làm bà đau lòng , đưa tay nắm lấy tay cô thành công kéo cô ra khỏi suy nghĩ của mình : " Con đang nghĩ gì vậy ? Con có chuyện gì giấu ba mẹ sao ? " 

.    Cô biết nãy giờ mình thất thần nên mẹ cô đã nghi ngờ bèn lắc đầu nói : " Không có , ở trong bệnh viện mấy ngày nên khi về nhà thấy nhớ thôi " 

.    Mẹ Trần biết cô nói dối nhưng không vạch trần chỉ giả bộ như đã biết mà gật đầu . 

.    Ba Trần dẹp đồ trong nhà xong thì đi ra nhìn 2 mẹ con đứng thì tiến đến ôm bà xã cùng con mình nói : " 2 mẹ con đứng đây làm gì ? Nào vào nhà thôi " 

.    Mẹ Trần đẩy nhẹ Ba Trần ra , khuôn mặt ửng hồng : " Ông này , đàng hoàng chút đi " Nói xong chạy vội vào nhà .

.    Ba Trần nhìn mẹ Trần mắc cỡ thì cười ha hả xoay qua nhìn cô : " Con vào nhà đi , ở ngoài gió lạnh lắm " 

.    Cô nhìn ba mẹ mình tuy đã có tuổi nhưng vẫn sắt son không nhịn được hạnh phúc , nhẹ nhàng gật đầu : " Vâng ạ " rồi cất bước theo ba Trần vào nhà .

.    Nhà của cô trang trí khá đơn giản chỉ treo vài bức tranh gia đình cùng hoa trang trí thôi , cũng không mướn người giúp việc toàn bộ do mẹ cô làm hết , điều có 2 gian chính : Đi vào cửa là tới phòng khách , cách vách là phòng bếp , kế bên là cầu thang để đi lên lầu , cuối cùng là nhà vệ sinh . Còn ở trên lầu thì chỉ gồm 3 phòng ngủ , phòng ngủ của khách ở cuối dãy , phòng của cô ở tránh giữa , đầu tiên là gian phòng của ba mẹ cô . 

.    Mẹ Trần nhìn con gái mình lại lâm vào trạng thái của chính mình thì nhíu mi , chỉ nghĩ là hôm nay con gái mình mệt rồi bèn dục : " Con hôm nay mệt rồi lên phòng nghỉ ngơi đi " 

.    Cô nghe thế cũng ngoan ngoãn gật đầu , lếch xác đi lên lầu , tiến vào phòng tránh giữa của mình mà mở cửa ra rồi đi vào , thả mình lên giừơng cô bèn quan sát nơi ở của mình từ nhỏ đến lớn , phòng của cô màu chủ đạo là màu xanh nước biển , giừơng cô được đặt cách bàn học một chút nhưng lại được đặt gần sát bên tủ đồ của cô , bàn học tuy hơi xa giừơng nhưng lại được đặt gần cửa sổ có thể ngắm cảnh bên ngoài . Còn nhà vệ sinh thì mỗi phòng đều có hết .

.    Cô đứng dậy đi đến mở tủ đồ ra , nhìn tủ đồ toàn váy cùng giày màu trắng mà không nhịn được hắc tuyết đầy mặt cũng mai là ngày mai cô cùng mẹ sẽ đến shop quần áo mua đồ , quả thật kiếp trước cô rất thích giày cùng với váy nhưng sau khi 20 tuổi lại không thích nữa , chỉ thích mặc áo sơmi cùng quần dài thôi nhưng lại bị ' chị em tốt ' thổi gió bên tay nói cô mặc hở hang rất đẹp , thế là cô nghe theo cô ta mặc đồ hở hang chỗ nên che thì để hở , rồi bị cô ta xúi dục ăn chơi trác táng nên cha cô mới tức giận đến mức thổ huyết lên cơn đau tim , mẹ cô thì khóc đến khô nước mắt . Nghĩ đến đây cảm thấy mình thật bất hiếu , kiếp này sẽ không lập lại như thế một lần nào nữa , cô xin thề . 

.    Cô cầm váy ngủ màu trắng đi vào nhà vệ sinh mà tắm rửa , nhìn khuôn mặt thiếu nữ non nớt cùng thân thể chưa phát triển hoàn toàn làm cô nhớ nhung cặp ngực cở E của mình biết bao . 

.    Sau khi tắm xong cô thấy nhẹ nhõm hẵng lên , sấy khô tóc rồi nằm ườn trên giừơng , cơn buồn ngủ ập tới , cô ngáp dài một cái rồi tắt đèn đi ngủ . Trong mơ cô thấy cô cùng anh nắm tay nhau tiến vào lễ đường dưới sự chúc phúc của mọi người và cùng yêu nhau đế trọn một kiếp người ....

.    Buổi sáng :

.    'King koong' Anh đứng trước nhà Cô bấm chuông trên tay cầm một bộ y phục nữ sinh .

.    Mẹ Trần đi ra mở cửa nhìn thấy anh thì cười nói : " Nhóc Thiên Phong đấy à , vào đi con , con đến tìm Ân Nhi sao ? Nó chưa thức " sau đó bà bổ sung thêm một câu : " Ấy chết , bác chưa làm đồ ăn sáng nữa phiền con lên phòng kêu nó giùm bác nhé " 

.    Anh tiến vào nghe mẹ Trần nói thế thì lễ phép gật đầu : " Dạ không phiền đâu bác " Nói xong anh đi lên lầu . 

.    Mẹ Trần cười cười đi lủi xuống phòng bếp chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô lẫn luôn phần anh .

.    Anh đứng trước cửa phòng , lúng túng một hồi mới gõ cửa nhưng lại không ai trả lời bèn mở cửa thì thấy cửa không khóa nên mở cửa tiến vào luôn , nhìn một màn trước mắt anh trực tiếp đỏ bừng mặt cùng nơi nào đó đang như con mãnh thú muốn thoát khỏi nhà giam .

.   Cô có thói quen đá chăn nên chăn đã bị cô đá sang 1 góc từ khi nào rồi , cô lại không thích mặc áo lót nên bộ ngực sữa cùng nhũ hoa chưa trưởng thành của thiếu nữ như ẩn như hiện trước mặt anh , cô chỉ mặc váy ngủ tới đùi nên quần lót màu trắng như ấn như hiện theo từng động tác của cô thêm cặp chân trắng nõn mịn màng như da em bé làm người ta nhịn không được muốn vuốt ve một phen làm cho máu huyết trong người anh sôi sục , anh cũng chỉ là mới ở độ tuổi trưởng thành thôi , cô quyến rũ như vậy quả thật là đòn trí mạng chết người , ở dưới hạ thân có nguy cơ chào cờ . 

.    Anh nhịn xuống dục vọng , vội ho khan 2 tiếng gọi cô : " Ân Nhi , dậy đi học , hôm nay là buổi lễ khai giảng đấy " Thấy cô không phản ứng thì tiến lên tính lay cô dậy nhưng chưa kịp phản ứng thì đã bị cô kéo xuống giừơng , vì không muốn tạo sức nặng cho cô nên ngã sang một bên rồi bị lại bị cô ôm lấy , 2 tay cô ôm chặt cổ anh chân thon của cô lại để lên người anh , bộ ngực no đủ cách lớp áo ngủ mỏng manh như có như không cọ cọ vào người anh làm cho toàn thân anh cứng đờ , dục vọng mới vừa đè xuống lại bị cô khơi màu trỗi dậy , nơi nào đó dưới hạ thân đang kêu gào mãnh liệt .

.      Anh nhìn khuôn mặt cô gần trong gang tấc , mắt lại rơi ngay đôi môi phấn nộn mê người như mời anh cắn mút , anh khó khăn nuốt một ngụm nước miếng , cảm thấy miệng đắng lưỡi khô , bây giờ tâm trí của anh chỉ muốn đôi môi của cô gái nhỏ trước mặt thôi . Đến khi anh kịp phản ứng thì môi anh đã dán lên môi mền mại của cô , xúc cảm vừa mền mại vừa ngọt ngào làm anh muốn đòi hỏi thêm , trực tiếp tách đôi môi nhỏ nhắn của cô ra luồn lưỡi mình vào nhẹ nhàng mút lấy chất ngọt trong miệng cô , sau đó lại thấy không đủ mà công thành chiếm , đưa tay ôm lấy sau lưng cô làm cho cô dán chặt vào người anh , lưỡi anh càng quét trong khoang miệng nhỏ nhắn của cô , đến khi thấy cô thiếu dưỡng khí thì mới luyến tiếc buông ra đôi môi mê người ấy . 

.     Nhận thấy cô gái trong ngực nhúc nhích anh bèn luống cuống không biết thế nào thì lại nhìn thấy ánh mắt ngơ ngác như nai con của cô , anh vội tính buông ra nhưng bị cô kéo lại . 

. " Phong , anh thật thơm " 

.    ' Thơm ?? ' thân thể anh cứng đờ nhìn cô gái nhỏ đang cọ cọ vào lòng mình , không nỡ đẩy ra chỉ có thể bắt đắc dĩ nói : " Ân Nhi , em mau thay đồ đi học đi , trễ giờ rồi đó " 

.     Cô như không nghe thấy , sờ sờ môi sưng đỏ vì bị anh hôn của mình : " Phong , môi em hình như bị sưng rồi " 

.     Anh chột dạ , đỏ mặt xoay đi , lắp bắp nói : " À ... Ừm ... Do .... Kiến cắn " 

.     Cô vô tội chớp chớp mắt : " Vậy anh là kiến à ? " 

.     Anh nhìn cô sống lưng cứng đờ , cuối cùng là bối rối : " Anh ... anh xin lỗi " 

.    Thật ra cô nghe được đoạn đối thoại của anh và mẹ Trần rồi nên khi anh lên phòng cô cố tình để cửa không khóa còn giả bộ tướng mình ngủ xấu mà đá chăn qua một bên nữa , mục đích chờ anh lọt vào bẫy mà cô giăng sẵn thôi . Cô ra vẻ giận dỗi : " Hừ , anh hôn em lỡ có bầu thì làm sao ? " Haha , cô muốn anh phải từ từ vào bẫy của cô . 

.    Anh n+1 cứng đờ người , khóe miệng giựt giựt ' bầu ???? ' , tuy anh mới vị thành niên nhưng không ngốc đến mức nói hôn môi mà có bầu đâu , anh khẽ gõ trán cô một cái : " Đồ ngốc , em học ở đâu ra vậy , hôn môi không có bầu được đâu " Hừ , ai dám dạy cô như thế ?? Đây rõ ràng là dạy hư trẻ con .

.    Cô chớp chớp mắt vẻ mặt đầy ngây thơ vô tội : " Mẹ em nói , trừ ba em ra đừng cho giống đực đụng vào sẽ mang bầu đó " 

.    Anh nghe thế hắc tuyến đầy mặt , đây rõ ràng là muốn giấu cô trong nhà mà , nhưng ngẫm lại cũng hay như thế cô sẽ không cùng người khác thân cận được , nghĩ nghĩ bèn nói : " Chỉ có anh là ngoại lệ " 

.    Cô phượng mâu lấp lánh nhìn anh : " Như vậy em sẽ được hôn môi với Phong nhỉ ? Môi của Phong thật ngọt , ăn rất ngon nha " 

.    Anh nghe thế thì sửng sốt , mắt lại rơi vào đôi môi đang đóng mở của cô , bất giác nhớ lại mùi vị hồi nãy , ừm , vị vừa ngọt vừa mền quả nhiên không tệ . Ma xui quỷ khiến anh vậy mà gật đầu . Anh nào biết cái gật đầu này của anh trực tiếp anh bị con hồ ly đội lốp nai tơ cho vào bẫy , muốn thoát cũng không không thoát được hoặc có lẽ anh không muốn thoát . Một cái bẫy tình yêu ngọt ngào,.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.