Tinh Ngự

Chương 693: Ngôn! Diêm! Ngôn!




Lăng Phong thở ra một hơi thật dài, niệm thức mi tâm quyển động, kiếm linh bốn phía hoàn toàn thu kiễm lại. Lúc này hắn mới cảm giác toàn thân suy yếu, nhịn không được lảo đảo một chút.

Điều tức thật sâu, hồi lâu mới khôi phục lại bình thường.

Đợi đến khi nhìn thấy một màn không thể tưởng tượng, những người vây xem Vũ Thần Phong đều kinh hãi không nói ra được một lời, nhất là những cường giả dự trữ của Vũ Thần Phong càng giương mắt nhìn.

Vậy mà có thể tiêu diệt một cụ phân thân Thần vương? Điên, thế giới này thực sự điên cuồng!

Mi đầu Lăng Phong hơi nhíu lại, nhất thời hắn cảm giác mạch suy nghĩ có chút phức tạp, từ hỗn nguyên đại linh trận thu được kinh hỉ ngoài ý muốn lại đến khi Thần Bắc Khiếu xuất hiện, bí mật Sang Sư, tất cả quá mức đột nhiên, quá mức nhiều, cho dù là thiên tư như hắn cũng có chút cảm giác không biết đầu đuôi ra sao.

- Tiểu Phong, ngươi có phải cảm giác ta giấu diếm ngươi rất nhiều?

Thân ảnh Sang Sư bay ra, nhìn Lăng Phong, biểu tình của hắn có chút do dự:

- Thậm chí, ngươi cảm thấy ta lợi dụng ngươi?

Lăng Phong ngẩng đầu, thật sâu nhìn Sang Sư, nụ cười ôn hòa chậm rãi hiện lên bên khóe miệng:

- Ta chỉ biết là, nếu không phải là ngài, hiện tại ta chỉ là một võ giả bình thường, không cần nói trở thành Thuật luyện sư tôn quý, cho dù là Thiên Hành Giả cũng không thể, đều là ân tình của ngài... Text được lấy tại Truyện FULL

Đừng lại chốc lát, Lăng Phong chân thành nói:

- Tuy rằng ta chưa bao giờ gọi ngài, thế nhưng ngài trong lòng ta vẫn là một vị sư tôn đáng tôn kính nhất.

Nghe được lời nói của Lăng Phong, biểu tình khẩn trương trên mặt Sang Sư giống như mây khói tan đi, thay vào đó là một mảnh vui mừng. Hắn ngửa mặt lên trời cười ha hả nói:

- Sang Sư ta quả nhiên không nhìn lầm người.

Cười cười, biểu tình của hắn vẫn mang theo vài phần bi thương.

Lăng Phong biết, hắn đang nghĩ đến thảm kịch tám sư huynh đệ tàn sát sư tôn, lòng có cảm thông, không hề quấy rầy hắn.

Hồi lâu, tâm tình Sang Sư mới dần dần bình phục lại, trông thấy Lăng Phong muốn nói lại thôi, ôn hòa nói:

- Ta biết trong lòng ngươi có rất nhiều câu hỏi, hỏi đi!

Lăng Phong dạ một tiếng, hỏi ra nan đề vẫn khiến hắn thắc mắc không thôi:

- Bát đại thần vương không ngừng tranh đấu với nhau, rốt cuộc là tranh cái gì?

- Ta đã sớm biết ngươi hỏi câu này!

Sang Sư đã có chuẩn bị, không chút ngoài dự đoán khi nghe câu hỏi này từ miệng Lăng Phong, hắn hồi đáp:

- Năm đó kỳ thực ta vẫn chưa hoàn toàn ngã xuống, hơn nữa sư tôn đã tìm hiểu được một bộ phận phong ấn hoặc giả nói huyền bí dung hợp với Kiền Thiên, trong khoảng khắc đã dung hợp tự thân với Kiền Thiên.

Nói tới đây, trong mắt Sang Sư hiện lên vẻ tưởng niệm và bi ai:

- Trái tim sư tôn lương thiện, thủy chung vẫn luôn nghĩ đến các cường giả theo mình đến đây bị khổ, cuối cùng cơ hội khoảnh khắc dung hợp, sư tôn đã nắm số phận phiến đại lục này trong tay, vì vậy người đã đưa ra quyết định gian nan nhất.

Lăng Phong chấn động, hắn nghĩ đến lời nói trước đây của Sang Sư, Kiền Thiên chính là "linh" của toàn bộ Kiền Thiên đại lục, tương đương với hồn phạch cả thế giới. Nếu như có thể dung hợp với nó, như vậy tương đương với việc nắm phiến thiên địa này trong tay.

- Hiện tại ngươi có Uẩn Hạp, hẳn là đã hiểu rõ ý nghĩa chân chính của cường giả đúng không?

Lăng Phong gật đầu, khi đã đến tầng cấp hiện tại của hắn, sợ trợ giúp của các cường giả bình thường khác đã không phải rất lớn, nhất là trong các cuộc chiến đấu lại càng như vậy. Thế nhưng bởi vì có sự tồn tại của thần khí cấp bậc Thần vương cùng với nguyên trận, có thể khiến lực lượng của nhiều cường giả liên hợp với nhau, sau đó bộc phát ra lực lượng vượt quá sức tưởng tượng.

Đồng thời, trải qua mấy năm nghiên cứu, Lăng Phong mơ hồ phát hiện Uẩn Hạp cũng có trợ giúp đối với tu luyện của bản thân. Mà các chủng tộc phụ thuộc khi tu luyện bên trong, từ trong minh minh truyền lại cảm ngộ thần diệu không gì sánh được, thúc đẩy tu vi bản thân tiến hóa cực nhanh.

- Tám người này đều muốn nâng cao tu vi thêm một tầng mới, thế nhưng đến cấp độ Thần vương, muốn thu được một chút tiến bộ đều là chuyện vô cùng không dễ dàng, bọn họ chỉ có tranh đoạt càng nhiều địa bàn, bồi dưỡng càng nhiều cường giả mới có thể khiến thần bí càng tiến hóa thêm một bước, theo đó khiến tu vi tiến bộ.

Biểu tình Sang Sư hiện lên vẻ tôn kính:

- Cho dù thấy bọn họ phản bội, vô cùng đau lòng, sư tôn cũng không muốn đệ tử của bản thân tàn sát lẫn nhau, vì vậy, khoảnh khắc cuối cùng sư tôn dung hợp, trực tiếp lấy đi toàn bộ thần lực trong thiên địa.

Lăng Phong chợt tỉnh, thảo nào hiện nay Thần Vẫn đại lục không còn tồn tại thần lực, dẫn tới việc đám cường giả này không dám tùy ý đột phá, thậm chí tu vi mỗi người tới điểm giới hạn đều phải bế quan, nguyên nhân chính là vì như vậy.

- Vậy tại sao cách mỗi một vạn năm đều phải tiến hành bạo phát mạch khoáng Thần thạch?

Mi tâm Sang Sư nhíu lại, cũng hiển lộ vài phần nghi hoặc.

- Về điểm này ta cũng có chút mê hoặc, năm đó sư tôn ngã xuống, tồn tại chẳng qua chỉ là một tia hồn phách, miễn cưỡng vượt qua năm tháng dài dằng dặc. Thế nhưng trải qua vài lần thần chiến bạo phát, theo ta đoán có lẽ là...

Nói đến đây, trong biểu tình của hắn xuất hiện một ít khủng hoảng.

Trong lòng Lăng Phong chấn động, một suy đoán không thể khắc chế được hiện lên, hắn nhẹ nhàng, làm như rất sợ chính mình tỉnh giấc:

- Kiền Thiên chưa chết?

Sang Sư cả kinh, nghe được câu hỏi của Lăng Phong, hắn khổ sáp gật đầu:

- Ngươi cũng đoán được? Tuy nói Kiền Thiên chính là "linh", thế nhưng trí tuệ bản thân không hề thấp, năm đó sư tôn cũng chỉ tìm được phương pháp miễn cương dung hợp với nó. Theo ta đoán, rất có thể nó chưa hoàn toàn tiêu biến, thậm chí có khả năng thần thạch xuất hiện vạn năm một lần là do nó chỉ huy.

Lăng Phong hít sâu một hơi, hắn loáng thoáng cảm thấy một bàn tay rất lớn che phủ hư không, âm mưu này đã điều khiển toàn bộ bát đại thần vương rơi vào cảnh chém giết điên cuồng, thủ bút không thể không nói quá lớn.

- Vậy đến tột cùng nó là cái gì?

- Ta cũng không biết!

Sang Sư cười khổ nói, tiện đà hắn trầm tư, lại nói tiếp:

- Bất quá, năm đó chúng ta mới tới phiến đại lục này đã phát hiện ra sự tình cổ quái.

Hắn không hề thu hút người nghe, mà vô thức nuốt một ngụm nước bọt, dùng thân phận linh thể của hắn hiện tại tự nhiên không phải phản ứng sinh lý, bởi vậy có thể thấy được nội tâm Sang Sư khiếp sợ như thế nào.

- Lúc đó trên phiến đại lục này tuy rằng không hiểu tu luyện, thế nhưng huyết nhục tinh khí lại tràn đầy tới phi thường, dựa theo đạo lý mà nói, dùng tinh lực tràn đầy của bọn họ, ít nhất sống được bảy tám trăm năm. Nhưng chúng ta phát hiện ra, trong thời gian tương đối ngắn sẽ xuất hiện một nhóm sinh linh vô cớ chết đi, mà sau khi chết, một thân huyết nhục tinh khí đều biến mất vô hình.

- Sau đó, thời điểm ta chiến đấu với Kiền Thiên, phát hiện ra khí tức trên người hắn phát ra so với những sinh linh này cực kỳ giống nhau, trước đó ta chỉ cho rằng hắn là khí linh của phiến đại lục này, có chút giống nhau cũng chỉ là chuyện bình thường, bây giờ nghĩ lại...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.