Tình Một Đêm Hoắc Thiếu Thích Cưng Chiều Vợ

Chương 1: 1: Cô Đã Làm Một Việc Mà Rất Nhiều Phụ Nữ Khác Không Dám Làm





Ánh ban mai dịu nhẹ chiếu vào tấm màn treo trước cửa sổ, quần áo lộn xộn vương vãi khắp sàn nhà, bầu không khí h0an ái, quyến rũ tràn ngập trong căn phòng rộng rãi và sang trọng.  Cảm giác bị đè ép nặng nề khiến Tô Cẩm Hoan cảm thấy ngột ngạt khó chịu, cô mơ màng vươn tay muốn đẩy thứ đó ra khỏi cơ thể mình.

Nhưng vừa muốn cử động thì cả người cô trào lên một cảm giác đau đớn, đặc biệt là vùng dưới thân, khiến cô phải rên lên:  "Ư...!đau quá”Tô Cẩm Hoan mơ mơ màng màng, chậm rãi mở hai con mắt của mình ra, thấy trên giường là một đống hỗn độn, quần áo vương vãi từ trên giường xuống sàn nhà, trong phòng tắm đang có tiếng nước chảy nhỏ giọt.

Nghe thấy tiếng nước chảy, cả người cô cả kinh, giật mình hoảng hốt, buộc cô phải cố nhớ lại chuyện gì đang xảy ra.  Tô Cẩm Hoan vội vàng vén chăn lên, cúi đầu nhìn chính mình tr@n truồng như nhộng.


Cô lấy tay che miệng, đôi mắt mị mị mê người lấp lánh kinh ngạc.

Những ký ức rời rạc hiện lên trong tâm trí cô.

Tối qua cô tham dự tiệc sinh nhật của một người bạn cùng lớp ở khách sạn và vô tình uống nhầm một cốc nước trái cây pha với rượu để ở trên bàn.

Vốn tửu lượng của cô không tốt, chỉ uống một chút rượu là say.

Cô định đi đến nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo, nhưng trong lúc đầu óc có chút mơ hồ, cô lại xông thẳng vào phòng của người khác, cô không dám nhớ lại cảnh cô lao vào vòng tay của người ta, chắc cô sẽ không bao giờ quên được sự ngu ngốc này của mình.  Tiếp sau đó, vết đỏ trên má to bằng lòng bàn tay của Tô Cẩm Hoan lập tức nhạt đi, cô say xỉn, bắt đầu cưỡng hôn anh ta, thậm chí còn xé quần áo của anh ta.  Nghĩ đến đây, trong lòng cô sợ hãi đến mức thốt lên trong vô thức “Chẳng lẽ là cô cưỡng gian hắn?”  Thật vô xỉ, thật mất mặt quá, ...!không ngờ bản thân cô lại quá mạnh mẽ, làm một chuyện mà rất nhiều phụ nữ không dám làm, “c**ng hi3p” một người đàn ông đến tròn hay bẹt cô cũng không biết, giả sử nếu người đàn ông đó là ông chú xấu xí, bụng phệ ...!thì chắc cô sẽ phải nhảy lầu tự sát mất.  Tô Cẩm Hoan sắc mặt xanh mét, vội vàng vén chăn lên, vừa định lật người xuống giường, mặc quần áo chạy trốn thì cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, một bóng người cao ráo, khí chất mạnh mẽ trong trẻo bước ra ngoài.  "A...!a..." Đột nhiên có người xuất hiện trước mặt khiến cô giật mình, cô cứ thế hét lên trong vô thức.

Thanh âm của tiếng hét làm chấn động tất cả, đến còi tàu còn phải thua cô.


Cả người cô vốn đau nhức yếu ớt, lại gặp phải tình huống này khiến Tô Cẩm Hoan thảm thiết ngã xuống đất.  Vì mặt đất trải thảm, nên khi ngã xuống cô không có làm sao, nhưng lại khiến cô mất mặt với trời, muốn đào một cái hố chôn mình.  Tô Cẩm Hoan nhanh chóng nhặt quần áo lên, che kín người, ngẩng đầu nhìn, nhất thời cảm thấy kinh ngạc, anh ta thật đẹp trai, vẻ ngoài điển trai của anh khiến người khác vừa nhìn đã đắm đuối, vẻ rắn rỏi ẩn chứa sức mạnh.

Dáng người săn chắc, cơ bụng 6 múi rõ ràng, đặc biệt là đôi mắt rất lạnh lùng và ác độc, sâu thẳm như một vực sâu lạnh lẽo, khiến người ta dần dần chìm vào trong đó và không thể thoát ra được.Thấy anh nhấc chân, Tô Cẩm Hoan lo lắng kêu lên: “Đừng tới đây.” Cô ôm quần áo vội vàng leo lên giường, trùm chăn kín lại, rồi nhanh chóng mặc bộ quần áo nhàu nhĩ vào.  Tô Cẩm Hoan chui ra khỏi chăn, nhìn sổ chi phiếu trong tay nam nhân, sửng sốt một chút, sau đó trong lòng nổi trận lôi đình, hắn coi cô là gái đi3m đi bán thân lấy tiền à?  Hoắc Liệt Trần khoát tay một cái, tấm chi phiếu trôi nổi trước mặt Tô Cẩm Hoan, cô nhìn thoáng qua, hóa ra là một trăm vạn, thật là một món hời.  Hắn lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa, rít một hơi, chậm rãi nhả khói thuốc ra, làn khói tản ra làm dịu đi vẻ sắc bén trên khuôn mặt hắn, trong rất tao nhã nhưng cũng khong kém bá đạo: “Xem ra tay nghề của cô quá kém, Vì cô làm ta vui vẻ cả đêm, nên đây chính là phần thưởng của cô."  Ánh mắt hắn quá mức sắc bén nhìn chằm chằm đánh giá tiểu nữ nhân đang giật mình trên giường, tóc dài xõa ngang vai, rối tung rối mù, khuôn mặt nhỏ nhắn không có bối rối.

Còn có một đôi mắt có nước (ý là hay khóc), hèn nhát, nhìn thế nào cũng giống như một tiểu gia hỏa vô tình sa vào cạm bẫy.  Đẹp đến mức khiến người ta muốn trêu đùa, trong lòng anh không khỏi thắt lại, ba mươi năm thủ thân như ngoc, yên lặng đọng nước, lần đầu tiên hắn bị chấn động cả một đêm.  Tô Cẩm Hoan nhìn thấy ánh mắt đáng sợ đang nhìn chằm chằm mình, cả người không khỏi run sợ.


Cô cảm thấy bản thân mình thật may mắn, trời đất phù hộ, khi trải qua một đêm điên loại cùng với ác ma này mà mình vẫn còn sống sót! Đang lơ đãng suy nghĩ, đột nhiên giọng nói lạnh lùng của hắn làm cô bừng tỉnh:  “Quá ít?” Thấy cô không cầm lấy tờ chi phiếu, anh ta khẽ nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia sắc bén.

Thiện ý mà anh ta vừa mới có được bởi vẻ ngoài của cô đã biến mất ngay lập tức.

Tô Cẩm Hoan cố gắng cắn đôi môi mọng nước lại rồi sờ s0ạng tìm chiếc ví của mình trong đống quần áo lộn xộn.  Người đàn ông nheo đôi mắt sâu, lạnh lùng nhìn cô, không biết cô muốn gì?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.