Thiếp Thân Đặc Công

Chương 68: Ý kiến của Lâm Thiên Tuyết




Bình Bar - quán bar nổi danh nhất thành phố Thiên Hải, lúc này đã đầy người, Bình bar nổi danh xa hoa cao quý, quán bar được trang trí đẹp mắt và hiện đại, hơn nữa DJ (mấy thèng quẹt đĩa đó) trong quán đều là người nổi tiếng, ngẫu nhiên còn có thể có một ít tiết mục ca hát xen giữa của các ca sĩ nhất nhì, đây cũng là nguyên nhân khiến cho Bình bar tiêu phí so với các quán bar thông thường cao hơn một ít.
Bởi vậy, đến Bình bar chơi phần lớn đều là quan chức hoặc là công tử nhà giàu của khu phố Thiên Hải.
Một chiếc xe thể thao Porche màu đỏ dừng lại trước mặt quán Bình bar, Phương Dật Thiên đi xuống xe, mở cửa xe bên trái buồng lái, Lâm Thiên Tuyết cao quý xinh đẹp như nàng công chúa nhẹ nhàng xuống xe, được Phương Dật Thiên hộ tống đi vào trong quán bar.
Thời điểm Lâm Thiên Tuyết đi vào quán bar, ánh mắt nam nhân trong quán nhất thời đều như ngừng lại trên người Lâm Thiên Tuyết, xác thực, cơ thể Lâm Thiên Tuyết đầy đặn, hấp dẫn khong thể che dấu vùng chữ V hấp dẫn dưới chiếc váy ngắn nóng bỏng, nhất loạt toàn bộ ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Lâm Thiên Tuyết, vẻ mặt đầy ham muốn.
Phương Dật Thiên theo sau Lâm Thiên Tuyết, tuyệt không cấp cho đám nam nhân kia một cơ hội tới gần, bất quá chính hắn cũng thực là vô sỉ tận dụng cơ hội, tự mình thưởng thức cặp mông tròn xoe của Lâm Thiên Tuyết, cùng với vòng eo nhỏ bé mềm mại của nàng, trông thật là ngon.
May mắn là trên đường đi Lâm Thiên Tuyết cũng không có quay đầu lại, nếu không vừa quay đầu lại nhìn mà thấy ánh mắt khinh bỉ của Phương Dật Thiên đang không ngừng nhìn chằm chằm phía sau thân thể nàng thì có thể tưởng tượng được, tính cách dữ dằn của đại tiểu thư nhất định sẽ bạo phát.
Lâm Thiên Tuyết hướng một gian ghế vip xa hoa tôn quý phía trong quán bar đi tới, khi ở trong xe trên đường đến đây nàng đã phone cho bạn của nàng, thông báo bao trọn gian lô ghế vip.
Đi tới này gian lô ghế vip, Lâm Thiên Tuyết tự mình mở cửa, đi vào, lô ghế này quả thực xa hoa, cũng rất lớn, có dàn karaoke, bên trong thiết kế một sàn nhảy, trên trần có đèn quay năm mầu nhấp nháy, nhìn qua rất là sành điệu!
Lâm Thiên Tuyết đi về lô ghế ở phía sau ngồi xuống sô pha, một cô gái trẻ tuổi lập tức đi tới, cười nói:
- Thiên Tuyết, cô lại tới.
Cô gái này mặc một bộ váy nâng ngực, dáng người thực không kém, khuôn mặt cũng rất xinh đẹp, bất quá trên thân thể của nàng tựa hồ có nhiều hơn một chút thành thục hồng trần, ít đi một chút tinh khiết.
- Hứa Thiến, cô tới sớm ha, như thế nào lại có nhiều người như vậy? Lâm Thiên Tuyết nhìn cô gái trước mặt, hỏi.
Hứa Thiến cười, nói:
- Có một vài bằng hữu của tôi mang thêm bạn đến, không có việc gì đâu, vui vẻ là được rồi. Di? Vị này là?
Hứa Thiến xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Phương Dật Thiên.
- À, hắn là bảo tiêu mà baba ta tìm cho tôi, không cần để ý đến hắn, coi hắn như không khí là được.
Lâm Thiên Tuyết thản nhiên nói.
Phương Dật Thiên hướng Hứa Thiến cười nhẹ, xem như chào hỏi, hắn chú ý thấy trên sopha đã có bốn nam ba nữ, thêm Hứa Thiến cùng Lâm Thiên Tuyết như vậy là bốn nam năm nữ. ( bd: tác giả học đếm , bốn nam năm nữ thì tha hồ mà sướng nhé )
Hứa Thiến lôi kéo Lâm Thiên Tuyết đi tới lô ghế trong, nhìn thấy Lâm Thiên Tuyết đến, bốn gã trẻ tuổi tựa hồ có chút xôn xao nho nhỏ.
- Thiển Tuyết, giới thiệu cho chị, Trần Khải cùng Hàn Lực chắc chị cũng đã biết sẽ không cần giới thiệu nữa còn hai bạn này phân biệt là Dương Tuấn và Vương Lôi.
Hứa Thiến đối với bốn nam tử tuổi trẻ kia giới thiệu xong xuôi, tiếp theo ánh mắt vừa chuyển, nói:
- Người bên cạnh tôi chính là Lâm Thiên Tuyết, vừa là một đại mỹ nữ lại là đại tài nữ à nha, ha ha…
- Chào Lâm tiểu thư!
Dương Tuấn đứng lên, lịch sự chào đón Lâm Thiên Tuyết, tiếp theo Vương Lôi cũng đứng lên đồng dạng chào đón, Lâm Thiên Tuyết khẽ mỉm cười, xem như trả lời.
Còn lại ba nàng kia nhân phân biệt là Lý Yến, Từ Nhã, Vương Tư Miểu, các nàng cùng Lâm Thiên Tuyết đều là đã quen biết nhau.
Ánh mắt Phương Dật Thiên dừng lại trên người Vương Tư Miểu nhiều hơn một chút, nữ nhân này làm cho người ta có ấn tượng đầu tiên chính là thực thanh nhã và yên tĩnh, có cảm giác như một loại chim nhỏ nép vào người, hé ra vẻ mặt điềm tĩnh, ôn nhu, nhìn thật là thư thái.
Cùng lúc đó, Phương Dật Thiên cảm ứng được ánh mắt bọn Trần Khải bốn người ngồi đối diện nhìn hắn một hồi, đây là điều không thể tránh khỏi, hắn cùng Lâm Thiên Tuyết đi đến đây, khó trách khiến cho bốn người này chú ý.
- Hứa Thiến, cô tựa hồ còn quên một vị kia chưa có giới thiệu? Trần Khải khẽ mỉm cười, nói.
Hứa Thiến ngẩn người, đảo mắt nhìn thấy, người ở bên cạnh chỗ Lâm Thiên Tuyết ngồi là Dật Thiên, liền cười duyên, nói:
- Anh chàng dễ nhìn này là Thiển Tuyết mang đến, để cho Thiển Tuyết tự giới thiệu đi.
Lâm Thiên Tuyết nghe vậy sau thản nhiên nói:
- Hắn chính là bảo tiêu của tôi, tên là Phương Dật Thiên.
- Oh! Trần Khải ý vị oh lên, chụm đầu ghé tai cùng người ngồi bên cạnh là Dương Tuấn thì thầm.
Trong đám công tử ở thành phố Thiên Hải thì Trần Khải cùng Dương Tuấn là hai người có danh tiếng cực vì vang dội, Trần Khải chính là con nhà giàu, có nhiều bất động sản ở Thiên Hải, ăn uống, công nghiệp giải trí, hắn chính là con trai của một gia đình giàu có, quán Bình bar này chính là một phần trong tập đoàn Trần thị trong nhà Trần Khải; còn Dương Tuấn lại là con một của thị trưởng thành phố Thiên Hải - Dương Hùng, thị trưởng Dương Hùng là người gốc sinh sống ở Thiên Hải, từng bước một lên tới vị trí thị trưởng, bởi vậy ở thành phố Thiên Hải, mối quan hệ của Dương Hùng tuyệt đối là rộng rãi và mạnh mẽ, đại bộ phận quan viên thành phố Thiên Hải đều là bộ hạ cũ của hắn, bởi vậy ngay cả bí thư Thị ủy đối với Dương Hùng cũng phải nhường nhịn ba phần.
Về phần Hàn Lực cùng Vương Lôi hai người thì một tên là con trai của lão trùm ô tô công nghiệp, một tên là con trai cục trưởng cục quy hoạch thành phố Thiên Hải.
Có thể nói, bốn người này đều có mặt mũi là con nhà giàu hoặc con cái nhà quan chức.
Trên bàn đã bày ra nhiều loại nước uống có cồn, mâm đựng snack trái cây và tương tụ (?), rượu đều là loại ngon, vang Pháp đỏ, rượu whisky tự nấu, hiên ni thi (chắc là Heniken), bia Tuyến , các mâm đựng trái cây đồ uống cũng được đưa lên.
Dương Tuấn tự mình rót nửa ly vang đỏ, đối với Lâm Thiên Tuyết ở xa nâng ly lên nói:
- Lâm tiểu thư, lần đầu gặp mặt, chén rượu tôi này mời cô.
- Cám ơn! Lâm Thiên Tuyết cầm lấy cốc bia trắng, đối với Dương Tuấn lễ phép cười, liền uống một ngụm.
Dương Tuấn nhìn khuôn mặt tươi cười trắng trẻo xinh xắn của Lâm Thiên Tuyết, trong ánh mắt toát ra một tia nghiền ngẫm, đem ly vang đỏ một ngụm uống hết.
Sau đó, Lâm Thiên Tuyết cùng Hứa Thiến, Vương Tư Miểu các nàng nói chuyện phiếm, mục đích chính của nàng chuyến này là cùng đám bạn nữ của nàng cùng nhau tâm sự, nên cũng không có tiếp nhận sự nhiệt tình của Dương Tuấn, càng không có chú ý tới ánh mắt của Dương Tuấn luôn luôn đảo quanh trên thân thể nàng.
Tất cả đều bị Phương Dật Thiên trông thấy, hắn chỉ lẳng lặng ngồi, tự rót tự uống, cảm thụ âm nhạc, khóe miệng toát ra một tia cười thản nhiên, hắn nhìn ra được Dương Tuấn ở phía đối diện đối với Thiên Tuyết có ý tứ, bất quá nếu có chủ ý muốn tán Lâm Thiên Tuyết thì có hay không phải qua cửa của hắn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.