Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 78: Thiên Ảnh Huyết Mị




Nàng không thể kìm được những giọt lệ tuôn rơi trong khóe mắt, cùng nỗi sầu thương nồng nàn tràn ngập trong tim. Hứa Khiết vội vàng lao theo hai cỗ khí tức của Thương Nguyệt và Ngạo Tuyết đã tiêu tán với thần sắc ảm đạm, nàng biết rõ rằng chúng đã biến mất tại Quỷ vực. Tại lúc này từng giọt tình nghĩa của những ngày tháng qua đã hóa thành ưu thương vô tận, tất cả được kìm nén trong tận đáy lòng.

Tại trên không một đạo hắc sắc nhân ảnh cao lớn bỗng xuất hiện trong làn ám quang biến động. Chỉ thấy một tên quỷ tướng khí tức âm u, trong tay cầm thanh long chiến đao vô thanh vô tức xuất hiện cản đường Hứa Khiết.

Vừa xuất hiện hắn đã quát: "Trong Quỷ Vương thành không cho phép bất kỳ sinh hồn nào tới quấy rối. Hãy lui ngay, đừng để bổn tướng quân phải ra tay ngăn cản". Quát xong, trường đao trong tay đưa ngang, một đạo lục sắc đao mang bắn vọt lên cao chém ngang người Hứa Khiết.

Thần sắc đại biến Hứa Khiết vội dằn những tình cảm xung động trong lòng xuống, chú mục nhìn đạo lục sắc đao mang. Sắc mặt biến đổi, nàng tức tốc dời xa bốn trượng cẩn thận quan sát quỷ tướng.

"Tên yêu nhân kia, ngươi tự xưng là tướng quân, chắc hẳn ngươi chính là Quỷ vực nhất phẩm đại tướng quân"

"Hê hê... ngươi đoán không sai, ta đây chính là Hắc Hà Gian tam vị nhất phẩm đại tướng quân bài danh đệ nhị, Quỷ đao tướng quân. Hiện tại, ta sẽ thu phục ngươi hê hê...".

Chiến đao liền vung cao, từng lớp sóng đen xoáy thẳng lên trời kèm theo tiếng kêu chói tai cuồn cuộn dâng lên. Lục quang loang loáng, một đạo quang mang dài mười trượng như sét đánh giữa trời quang nhằm đầu Hứa Khiết chém xuống. Quát nhẹ một tiếng, Hứa Khiết liền phát xuất chín đạo kiếm quang mang theo xích hồng quang hoa nhằm Quỷ đao tướng quân mà phát động tấn công. Lập tức chín đạo quang hoa từ chín hướng khác nhau hội tụ lại ở trung tâm, hình thành một cái lồng nhằm tên quỷ tướng quân mà chụp xuống.

Một tiếng "hừ" u ám cất lên, Quỷ đao nhãn thần giễu cợt nhìn Hứa Khiết, cây Thanh Long chiến đao trong tay liền tăng thêm ba phần lực đạo. Trên không trung hào quang chớp hiện, lục sắc hào quang cùng đạo quang tráo đỏ thẫm đã phát sinh xung đột, chỉ thấy vô số khí lưu phát ra mỹ lệ vô cùng như những đóa hoa kiều diễm phất phơ trước gió. Va chạm kịch liệt xảy ra khiến thân thể Hứa Khiết chấn động văng ra xa vài trượng, bất ngờ đã tránh khỏi một đao cực kỳ bá đạo.

Trong tiếng cười âm trầm, hắc ảnh Quỷ đao rung động tạo ra vô số thân ảnh bất ngờ bao vây nàng từ bốn phía. Thanh Long đao phát ra từng đạo lục quang dày đặc mang theo một lực lượng cương mãnh tung hoành cương thác. Âm sát chi khí rít lên hàm ẩn khí tức tà ác thôn phệ, hình thành một đạo kết giới thần bí vây khốn Hứa Khiết ở bên trong.

Một cỗ cừu hận mạnh mẽ dâng lên tràn ngập trong tim mang theo biết bao hồi ức về người sư tỉ Thương Nguyệt. Hứa Khiết lạnh lùng quan sát vô số quỷ ảnh ở bốn phía, hai mắt thanh lãnh bạo phát một đạo hàn mang. Toàn thân nàng đỉnh lập giữa không trung, bảo kiếm trên đầu cùng lúc tăng thêm công lực gia tốc xoay chuyển. Bầu trời đang u ám bỗng rực lên một con phượng hoàng huyết sắc hướng lên trời nhẹ kêu, hai cánh phát ra hỏa diễm mỹ lệ, dập dờn phía sau Hứa Khiết. Hai tay đột ngột thi triển, toàn thân nàng hồng quang luân chuyển hóa thành một cỗ hào quang gào thét xông tới Quỷ tướng quân.

Trong con mắt lục sắc của Quỷ Đao lóe lên một tia gian xảo, chiến đao trong tay trực chỉ Hứa Khiết. Chưởng tâm trên hai tay lại hiện ra hai đạo quỷ hỏa lấp lánh, nhanh chóng giao nhau trước ngực, ngay lập tức hai đạo quỷ hỏa này hóa thành một con quỷ long xoay chuyển. Quỷ long mang theo khí thế dữ dội uốn lượn quanh Thanh Long chiến đao, khiến nó điên cuồng chuyển động kèm theo một tiếng rít dị thường chấn động hồn phách. Chiến đao phát ra một tiếng kêu quỷ quái hung ác bắn thẳng tới nàng.

Giữa không trung hai đạo công thế dữ dội gặp nhau, những luồng cương khí bá đạo từ hai phía ma sát với tốc độ cao sản sinh ra một cỗ ma âm vô cùng tà dị có khả năng chấn hồn nhiếp phách. Rồi trong tiếng nổ rền trầm nặng, Quỷ Đao thần tình chấn động kêu lên một tiếng kinh ngạc, tách ra vài trượng để quan sát huyết phượng. Về phần Hứa Khiết, nàng rên nhẹ một tiếng, thân ảnh kiều mị bắn ra xa rồi chầm chậm rơi xuống. Những giọt máu bay tản mác trong không trung không biết mang bao nhiêu nỗi ưu thương và mất mát nhạt nhòa theo gió. Nàng lắc lư lùi lại vài bước rồi lập tức ổn định thân thể lạnh lùng nhìn lại Quỷ Đao. Đưa tay lau vệt máu nơi khóe miệng, nàng lãnh đạm nhìn địch nhân với trường kiếm đưa ngang trước ngực với thần tình bi phẫn hòa lẫn chút lạnh lẽo thâm trầm.

"Không ngờ ngươi có thể chống đỡ được đòn tấn công của ta, quả là không đơn giản, có vẻ như ở tu chân giới ngươi cũng được xem là cao thủ. Đáng tiếc ngươi đã đến Quỷ vực, lẽ ra ngươi không nên đến đây, càng không nên đến Hắc Hà Gian này, nơi đây ngoại trừ âm hồn vong linh không cho phép tồn tại sinh hồn. Bây giờ có hối hận cũng muộn rồi, hãy xuất tận bản lĩnh ra mà tranh lấy một con đường sống, để xem ngươi kiên trì được bao lâu, ha ha ha". Trong tiếng cười độc ác, Quỷ Đao lại phát động tấn công.

Công thế dữ dội kèm theo quỷ lệ âm khí thu hút dẹp tan mọi chướng ngại, điên cuồng xâm thực chân nguyên của Hứa Khiết, chỉ trong chốc lát nàng đã lâm vào tình trạng nguy kịch. Mặt mày nhợt nhạt nhưng trong lòng nàng không chút khiếp đảm chỉ đau buồn nhìn lại phía sau, nhãn thần gửi về nơi xa kia một lời chúc phúc. Nhưng tại sao trên mặt nàng lại mang theo một tia mất mát, có lẽ trong tim nàng cũng nuối tiếc cho giấc mộng của người thiếu nữ đã từ từ rời xa. Khẽ thở dài với trái tim tan vỡ, đáy mắt vụt qua một tia ưu sầu nhạt nhòa, trong giây phút này ánh mắt nóng bỏng đó thể hiện rõ tình cảm của nàng, giờ này nàng mới minh bạch rằng tại sao trong mắt sư tỷ nàng thường hàm chứa vẻ hạnh phúc.

Khi Thương Nguyệt và Ngạo Tuyết tới nơi thì Hứa Khiết đã như liễu yếu đung đưa trước gió, thân hình mang theo huyết sắc mỹ lệ nhẹ nhàng bay ra. Thấy vậy Thương Nguyệt hét lên một tiếng giận dữ, Khiếu Nguyệt thần kiếm mang theo quang hoa màu hoàng kim vô cùng mạnh mẽ, từ không trung biến hóa thành một cái đầu liệt hỏa phượng hoàng nuốt lấy Quỷ Đao. Bên cạnh Ngạo Tuyết vội đón lấy thân thể Hứa Khiết, lo lắng vì nàng lúc này khí tức đã gần cạn kiệt.

Hữu thủ Ngạo Tuyết áp lên đỉnh đầu, dùng chân nguyên của mình truyền vào thân thể Hứa Khiết gấp rút trị thương. Cố gắng mở mắt ra nhìn thấy Ngạo Tuyết, nhãn thần Hứa Khiết lộ ra một tia kinh hỉ, nhẹ giọng nói: "Là tỷ ư, còn sư tỷ của muội đâu, tỷ ấy không sao chứ. Rõ ràng mới đây muội cảm thấy khí tức hai người đều đã tiêu thất, tại sao bây giờ cả hai đều vô sự?" Cười nhẹ Ngạo Tuyết nói: "Muội hãy an tâm, Thương Nguyệt và tỷ đều bình an vô sự. Đúng lúc chúng ta sắp chết thì Lục Vân xuất hiện dùng nghị lực mạnh mẽ, cộng với chân nguyên thâm hậu đã cứu chúng ta ra khỏi bàn tay của Diêm Vương. Hiện giờ Thương Nguyệt đang báo thù cho muội, muội hãy cố gắng tĩnh tâm vận công điều tức cho tốt".

Quỷ Đao bị Thương Nguyệt đột ngột phát động công kích đã rơi vào tình cảnh hiểm nghèo khiến hắn không không ngừng gầm rống. Thân ảnh cấp tốc thoáng động, chân khí bên ngoài cơ thể biến động với tần suất hơn một nghìn lần hòng thoát khỏi đợt tấn công của Thương Nguyệt. Đáng tiếc lúc này trong lòng nàng tràn đầy nộ khí, xuất thủ với toàn lực không hề nương tay. Chỉ thấy giữa không trung huyết sắc phượng hoàng toàn thân quang hoa đại thịnh, liệt hỏa từ tâm trái đất đủ để thiêu cháy mọi âm hồn trên thế gian, điên cuồng luyện hóa hồn phách Quỷ Đao.

Nhẹ nhàng xuất hiện bên cạnh Ngạo Tuyết, Lục Vân nhìn ba nữ nhân trên mặt mang theo thần sắc lãnh đạm. Mục quang dời đi nhìn về phía xa, ở đó quang hoa lấp lánh, các sắc quang mang cường thịnh lúc lên lúc xuống, hiển nhiên cuộc chiến đang diễn ra vô cùng kịch liệt.

Đột nhiên tiếng thét uất nghẹn thảm thiết truyền lại, Quỷ Đao dưới sự công kích của Thương Nguyệt đã bị luyện hóa thành một làn khói xanh, hồn phi phách tán.

Thương Nguyệt vội dời thân đến bên Ngạo Tuyết, ánh mắt quan thiết nhìn sư muội trong đáy mắt chứa đầy âu lo.

Lục Vân lúc này mới lên tiếng: "Tốt rồi, hiện tại thời gian cấp bách, mấy người Vân Phong còn đang bị bao vây, chúng ta phải đến chỗ họ ngay. Đợi sau khi mọi người thoát hiểm rồi chúng ta hãy bàn đến các việc khác". Nói xong thân ảnh chớp động, nháy mắt đã ở giữa không trung dẫn đầu mọi người tiến về phía trước.

Khi bốn người về tới nơi thì tình hình đã trở nên nguy kịch, mấy chục quỷ binh dưới sự chỉ đạo của ba con quỷ mị và một tên quỷ tiên đang dùng toàn lực bao vây, công kích Vân Phong, Tử Dương cùng Phong Viễn Dương. Tử Dương chân nhân toàn thân lắc lư, quang hoa ảm đạm, khóe miệng rỉ máu đã bắt đầu lâm vào tuyệt cảnh. Lâm Vân Phong tóc tai tán loạn, mặt mày nhợt nhạt như xác chết, ánh mắt thần quang tản mác đang ra sức tránh né đòn tấn công của quỷ tiên. Duy chỉ có Phong Viễn Dương là khá hơn một chút, tuy nhiên chân nguyên cũng đã gần cạn kiệt đang cố gắng duy trì nhưng cũng chẳng biết được bao lâu.

"Mọi người hãy cố gắng duy trì thêm một lúc nữa, có chúng tôi tới cứu viện đây". Quay qua các nữ nhân Lục Vân nói: "Thương Nguyệt, muội hãy cùng huynh tấn công bọn quỷ mị. Còn Ngạo Tuyết bảo vệ Hứa Khiết, chuẩn bị tiếp ứng cho bọn họ". Trong tiếng quát lớn, toàn thân Lục Vân quang hoa bạo trướng, một cỗ khí tức hủy diệt lập tức tràn ngập cả bầu trời Quỷ Vương thành. Hét lên một tiếng, Như Ý Tâm Hồn kiếm lập tức bùng phát một đạo cường quang, liệt hỏa thần long được phóng xuất liền bay vút lên không, thân thể khổng lồ mang theo từng đợt liệt hỏa nóng bỏng bay lượn trên đầu mọi người.

Thương Nguyệt nhanh chóng hạ xuống cạnh Tử Dương chân nhân, thần kiếm xoay chuyển, kiếm mang dữ dội như xé rách không gian tiêu diệt gọn bốn tên quỷ binh trước mặt. Đỡ lấy thân thể của Tử Dương, Thương Nguyệt dụng lực đẩy lão tới sau lưng Ngạo Tuyết để nàng bảo vệ, còn mình vọt về phía Vân Phong.

Tử Dương chân nhân nhìn thấy Ngạo Tuyết rồi lại nghe giọng nói của Lục Vân, trên không mặt lão lúc này lộ ra một nụ cười vô cùng phấn chấn. Nhìn lên Lục Vân ở trên cao, chỉ thấy chàng đang giao thủ cùng tên quỷ tiên. Bên cạnh liệt hỏa long hồn há rộng miệng phun ra từng đợt liệt diễm cuồn cuộn quét ra tứ phía, tiếng gào thét không ngừng vang lên, vô số quỷ binh quỷ hồn đã bị long hồn thiêu thành tro bụi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Vân Phong và Phong Viễn Dương nghe thấy thanh âm của Lục Vân, nhìn thấy thân ảnh của Thương Nguyệt khiến hai người đang trong tuyệt cảnh được phùng sinh thì tinh thần được củng cố rất nhiều. Phong Viễn Dương lắc mình đến đỡ lấy thân thể hư nhược của Vân Phong từ từ hạ xuống cạnh Ngạo Tuyết, kinh hỉ quan sát sự chuyển động mau lẹ của Thương Nguyệt và Lục Vân. Tử Dương chân nhân không nói gì, hai cánh tay yếu đuối cố gắng nắm lấy tay hai người. Ba người sáu con mắt nhìn nhau, trong ánh mắt lấp lánh những giọt lệ vui sướng, họ không nói một lời mà chỉ im lặng quan sát với thần sắc tin tưởng.

Mục quang đảo nhìn tứ phía quan sát, nhãn thần Lục Vân đột ngột trở nên tàn khốc, thân ảnh tăng tốc xoay chuyển chuẩn bị phát động tấn công bằng ý niệm thần bí nhất. Mượn sự xoay chuyển để mọi người không có cơ hội nhìn ra sự khác lạ trong cơ thể, Lục Vân đột nhiên đẩy tần suất Ý Niệm Thần Ba lên hơn mười tám vạn lần chấn vỡ toàn bộ ba mươi sáu quỷ binh đứng xung quanh. Như Ý Tâm Hồn kiếm cũng bay ra tấn công, thân kiếm lấp lánh hồng quang yêu diễm ẩn tàng một cỗ huyết sát chi khí, phi tốc tiêu diệt chín quỷ binh và một quỷ mị.

Thương Nguyệt một mình nghênh tiếp hai con quỷ mị, hai bên chiến đấu vô cùng kịch liệt. Thần kiếm của nàng hào quang lóa mắt mang theo khí tức thần thánh khắc chế quỷ vật, ép buộc bọn quỷ mị phải kinh hoàng né tránh, gào thét liên miên.

Khi nàng tiêu diệt đến con quỷ mị thứ hai thì quỷ khí xung quanh đã trở nên mờ nhạt, mọi thanh âm lệ quỷ đều đã biến mất. Ở đàng xa thần kiếm của Lục Vân đang đè lên một đoàn quỷ khí hắc sắc, rất nhanh chóng đã luyện hóa tên quỷ tiên còn lại.

Thu hồi long hồn, Lục Vân quay về bên cạnh mọi người nhìn họ đầy quan tâm. Thấy ai cũng đều đã kiệt sức, Lục Vân khẽ nói: "Đi thôi, chúng ta hãy rời khỏi đây. Với tình thế hiện tại của chúng ta nếu tiếp tục thâm nhập sâu hơn vào Quỷ vực thì chẳng khác gì đi vào tử địa, chi bằng tìm một nơi nào đó nghỉ ngơi cho khỏe rồi trở lại sau, mọi người nghĩ sao?"

Dưới sự chỉ đạo của Lục Vân, mọi người nhẹ nhàng di chuyển xuyên qua tầng kết giới thần bí xung quanh Quỷ Vương thành ly khai nơi chết chóc này. Nhân lúc di chuyển, Tử Dương chân nhân bèn hỏi Lục Vân cùng hai thiếu nữ về sự tình đã xảy ra khi họ xâm nhập Quỷ Vương thành. Sau khi nghe Thương Nguyệt thuật lại sự tình, Lục Vân và bốn người không khỏi chấn động trong lòng.

Lục Vân yên lặng nhìn hai nàng, bề ngoài trầm tĩnh nhưng thực sự hành động của hai nàng đã làm cho trái tim chàng cảm động. Chàng không hối tiếc cũng không thể nào quên, nhưng e rằng cả đời này chàng cũng không đền đáp nổi mối chân tình đó.

Ngẩng nhìn trời cao, Lục Vân hồi tưởng lại cảm xúc khi sinh mệnh mình sắp kết thúc. Khi đó một tiếng nói nhẹ nhàng chất chứa biết bao say đắm nồng nàn, trong giây lát đã đánh thức con tim đang ngủ say, giúp chàng từ cõi địa ngục hồi sinh trở lại.

Khoảnh khắc khi thân thể Lục Vân rơi vào Tỏa Hồn Tỉnh, sắp bị bóng tối giam hãm mãi mãi, ánh mắt vẫn mang theo một tia nộ khí ngất trời cùng con tim quật cường của thiếu niên không cam chịu khuất phục. Trong Tỏa Hồn Tỉnh, Phân Hồn Cương mạnh mẽ không gì so sánh được, điên cuồng giằng xé thân thể Lục Vân. Luồng khí xoay chuyển đó kèm theo khí tức thôn phệ, phát xuất vô số tiếng cười lệ quỷ khủng bố, gặm nhấm tinh thần chàng thanh niên bất hạnh rơi vào cái miệng tham lam của nó.

Máu trong người bị Phân Hồn Cương hút ra ngoài hóa thành vô số tia huyết vụ.

Tay chân Lục Vân lúc này gần như tê liệt, thất khiếu chảy máu, cả người chìm trong màn huyết vụ của chính mình. Quỷ Vương chiến giáp trên người chàng không ngừng hấp thu máu tươi của chủ nhân, tỏa ra một cỗ hào quang huyết sắc nhàn nhạt mang theo vô số tia khí tức hắm ám. Bên ngoài thân thể Lục Vân lúc này hình thành một cái quang tráo mỏng manh, cực lực đối kháng với khí kình bá đạo của Phân Hồn Cương trong Tỏa Hồn Tỉnh.

Dưới sức hút mãnh liệt của Phân Hồn Cương máu Lục Vân không ngừng chảy ra ngoài làm cho chân nguyên toàn thân cạn kiệt mau chóng. Xung quanh chàng sóng đen cuồn cuộn, một cỗ ý niệm vô cùng mệt mỏi xuất hiện trong đầu cộng với vô số khí tức u ám vây bọc làm cho chàng cảm thấy bất lực, muốn buông xuôi tất cả phó mặc cho số phận. Nhưng cứ mỗi lần như vậy từ sâu thẳm trong tâm trí chàng lại xuất hiện một thanh âm kì quái không ngừng cổ vũ chàng, vậy giọng nói đó là gì? ngoài chuyện phỏng đoán chàng không biết gì hơn.

Thân thể Lục Vân không ngừng rơi sâu xuống cái giếng hắc ám. Như Ý Tâm Hồn kiếm bên cạnh tỏa ra một đạo hồng quang nhè nhẹ lấp lánh, thần kiếm như cảm giác được khí tức của chủ nhân ngày một suy yếu, không kiềm được phát ra tiếng rên nho nhỏ như muốn nói với chàng điều gì.

Không biết đã bao lâu, thân thể Lục Vân máu đã không còn chảy ra nữa, cơ hồ như đã cạn kiệt, toàn thân chàng lúc này hoàn toàn không một chút phản ứng chẳng khác gì người đã chết. Trong bóng tối mịt mùng chỉ thấy hào quang hắc ám lấp lánh của Quỷ Vương chiến giáp cùng Như Ý Tâm Hồn kiếm vẫn kiên trì bảo vệ chủ nhân.

Bên dưới Tỏa Hồn Tỉnh chợt xuất hiện một tia hồng quang kèm theo âm thanh lệ sát cổ quái, âm thanh vọng ra tứ phía xung quanh. Một nhóm huyết ảnh đột ngột hiện ra yên lặng chăm chú nhìn thân thể Lục Vân đang rơi xuống, từ cái miệng đầy máu của nó phát ra một tiếng cười khủng bố. Chỉ thấy toàn thân quái vật mang theo hồng quang huyết hồn, thân thể giống con người nhưng gương mặt dài như sói, có một lớp quang tráo bảo hộ bên ngoài. Cặp mắt quái vật nhấp nháy lấp lánh yêu mị phát ra hào quang tàn khốc sặc mùi huyết tanh. Trên đầu có một chiếc sừng màu đỏ thẫm, giữa hai chân mày là ma nhãn xích huyết tà dị mang đầy vẻ thần bí và cổ quái.

Huyết mang bành trướng, một cỗ kinh thiên sát khí chí tà chí sát điên cuồng cuốn lấy Lục Vân nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể như muốn nuốt chửng lấy chàng. Khi cơ thể Lục Vân đã sắp bị huyết ảnh tà dị nuốt mất, Quỷ Vương chiến giáp như cảm nhận được nguy hiểm liền tự động triển khai phòng ngự. Hào quang hắc sắc lóe lên toàn lực kéo thân thể Lục vân ra khỏi sức hút mạnh mẽ của quái vật. Chỉ tiếc dưới sát khí quá mạnh mẽ đó, sự cố gắng của nó cũng chỉ là lực bất tòng tâm.

Thấy chủ nhân gặp nguy, Như Ý Tâm Hồn kiếm phát ra một tiếng long ngâm hóa thành một dạo lưu quang mang theo khí thế mạnh mẽ, bất ngờ phát động tấn công huyết ảnh. Chỉ thấy huyết ảnh quái vật mắt trái tử quang, mắt phải hồng quang lấp lánh phát ra sát khí hung bạo nhìn thần kiếm đang lao đến. Hừ lạnh một tiếng, huyết ảnh di chuyển xuất hiện trước thần kiếm, xích huyết ma nhãn thẳng đứng trên trán xạ ra một đạo hồng quang nhằm Như Ý kiếm kích tới.

Thân kiếm chấn động văng ra sau ba trượng, sau đó quang hoa lại đại thịnh phóng tới huyết ảnh. Trong không trung giữa tiếng cười tà ác, huyết ảnh phân thân thành hàng ngàn quỷ ảnh huyễn thể đồng dạng. Hàng ngàn đạo huyết ảnh này hình thành một không gian phong bế thập phần cổ quái xung quanh thần kiếm, các đạo huyết mang điên cuồng công kích.

Thân kiếm rung động ngân vang, Như Ý kiếm dưới sự công kích dữ dội của huyết ảnh hàm chứa huyết sắc đã hãm nhập nguy hiểm, hào quang ảm đạm. Nhìn sang Lục Vân, ánh mắt quái vật lóe lên tia thèm khát. Cười lên đắc ý, huyết ảnh há miệng tạo ra một cỗ khí lưu kéo thân thể chàng vào. Như Ý kiếm thấy chủ nhân lâm nguy bất chấp nguy hiểm đại hiển thần uy, hóa thành một đạo lưu quang xạ thẳng vào miệng huyết ảnh.

Bị vuột mất con mồi do thần kiếm phá đám, huyết ảnh tức giận gào thét điên cuồng huy động xích huyết ma nhãn, hội tụ nên một quang trụ huyết sắc công kích thần kiếm Như Ý. Thanh kiếm ngân lên bắn về bên Lục Vân để bảo vệ, trên thân kiếm thần hồng quang đột hiện, Long hồn bị nhốt lâu nay được thần kiếm phóng xuất ra ngoài.

Tức thời hồng quang đại thịnh, Long hồn lẳng lặng quan sát đạo huyết ảnh, nhãn thần thoáng một tia cảnh giác. Trong lòng thầm so sánh với thứ quỷ bí to lớn hơn mình gấp nhiều lần mà không khỏi ghê sợ. Tựa hồ trên thân huyết ảnh đó chứa đựng huyết sát chi khí kinh hồn làm nó trở nên e dè, sợ hãi.

Tuy nhiên khi phát giác ra khí tức của Lục Vân ngày càng suy yếu, nó hiểu rằng một khi chàng chết thì nó sẽ vĩnh viễn bị giam hãm trong thần kiếm, lúc này chỉ có một lựa chọn duy nhất là liều mạng chiến đấu bảo vệ chàng.

Thần kiếm rung động ngân lên khe khẽ, một cỗ ý niệm thúc giục Long hồn tấn công xuất hiện trong tâm não của nó, đích thị là ý thức của thần kiếm. Long hồn liền gầm lên, theo đó long viêm nóng bỏng như lửa từ lòng đất cuốn lấy quái vật huyết ảnh. Nở nụ cười độc ác, huyết ảnh ma nhãn u ám lại xạ xuất một đạo quang trụ nghênh đón, hai cỗ lực lượng to lớn đối kháng phát ra tiếng nổ kinh hồn bên dưới Phân Hồn Cương. Yếu thế thân thể Long hồn chấn động, một cỗ sát khí xộc thẳng vào tâm não làm cho nó cực kỳ đau đớn. Kinh hãi, nó vội vàng né tránh và triển khai đánh du kích. Với linh khí thuần dương của mình Như Ý Tâm Hồn kiếm cũng phối hợp với Long hồn cùng khởi động tấn công toàn lực bảo vệ Lục Vân.

Trong lúc hôn mê ý thức Lục Vân ngày càng mờ mịt, chầm chậm phiêu lạc tới điểm tận cùng của hắc ám. Tại nơi xa xôi phía trước có vài âm thanh kêu gọi, thuyết phục chàng hãy tiến tới để được giải thoát. Chàng tăng tốc để tiến tới thì bỗng lại có một âm thanh khác vang lên từ nơi sâu thẳm trong tâm trí: "Lục Vân, không được đi về phía đó, nơi đó chính là địa ngục, mọi vong hồn lọt vào đó sẽ mãi mãi bị giam hãm. Chẳng phải ngươi còn rất nhiều việc chưa hoàn thành, ngươi đã quên rồi sao. Chẳng phải ngươi đã nói cuộc đời ngươi phải do chính mình định đoạt không chịu sự sắp đặt của vận mệnh đó sao?."

Yếu ớt quay đầu lại, Lục Vân trầm tư suy nghĩ về vấn đề mà giọng nói đó nêu ra:

"Ta để cuộc đời kết thúc như vậy sao?. Không! Lục Vân ta không thể dễ dàng từ bỏ, ta muốn chống lại thiên mệnh, đối địch cùng trời cao". Quyết tâm quay lại, Lục Vân bắt đầu tìm đường lui nhưng một cỗ lực lượng to lớn đã ngăn cản chàng rời đi, phải nỗ lực dị thường chàng mới có thể cất bước.

Lúc này Lục Vân mới phát hiện ra rằng, muốn chết thì quá dễ dàng mà muốn sống thì thực sự rất khó khăn. Lực lượng vô cùng lớn đó khiến chàng hoàn toàn kiệt sức, cố gắng chống chọi càng làm thân thể mệt mỏi, ý thức đã bắt đầu mơ hồ và bị kéo về hướng hắc ám vô biên.

Về phần Quỷ Vương chiến giáp và Long hồn, chúng lúc này đã bị hãm vào khốn cảnh, hào quang lu mờ dần. Huyết ảnh biến hóa thành hàng ngàn quỷ ảnh với tốc độ không gì sánh kịp, mang theo thiên địa chi khí, chí hung chí sát. Vững chắc vây khốn Long hồn và thần kiếm, từ từ ăn mòn năng lượng của chúng.

Trong tiếng kêu thảm thiết, thân thể Long hồn bất ngờ rung lên do yếu thế dưới huyết sắc chi khí của huyết ảnh khiến thần thức bị thương nặng, khí tức suy yếu. Đột nhiên Như Ý thần kiếm ngân lên truyền một cỗ ý thức kỳ dị vào ý thức Long hồn như tiến hành trao đổi. Chỉ thấy Long hồn nhìn huyết ảnh một cái, trong mắt thoáng chút lưỡng lự nhưng rồi cũng gật đầu chấp nhận yêu cầu của thần kiếm. Lại phát động tiến công, lần này Long hồn ẩn lấy bản thể hóa thành một thể năng lượng kỳ dị, tựa một đám vân vụ ẩn hiện khó mà nắm bắt. Thần kiếm bên cạnh bắt đầu công kích hướng chính diện, thu hút sự chú ý của huyết ảnh. Hai bên phối hợp nhịp nhàng, không ngờ đã phát sinh diệu dụng, huyết ảnh liên tục kêu lên vì không cách gì tiêu diệt được chúng. Những đòn công kích của huyết ảnh hoàn toàn vô hiệu đối với một thể hào quang kỳ dị của Long hồn làm hắn bắt đầu rơi vào thế bị động.

Quá tức giận, huyết ảnh thu lại hào quang quanh thân và hóa thành một đám huyết vân, nhanh chóng biến hóa nhằm Long hồn cùng thần kiếm mà phát động công kích. Chỉ thấy trong đạo huyết vân đó một xích huyết ma nhãn chói mắt xạ xuất huyết sắc hào quang hung lệ vô cùng, khiến cho Long hồn cùng thần kiếm phải toàn lực né tránh kêu lên thảm thiết.

Hồng vân đột hiện, nhẹ nhàng xuất hiện phía trên nhằm đầu Lục Vân lao xuống. Thần kiếm vội rít lên mang theo công thế mãnh liệt tấn công ngược lên, Long hồn cũng hóa thành một lớp huyết vụ bao vây huyết ảnh. Hai bên giao tranh điên cuồng tàn sát, tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang ra. Thì ra Long hồn dưới sự công kích của huyết ảnh phải kêu gào thống khổ, nhưng nó vẫn trụ vững khiến hai đạo hào quang vẫn quấn chặt lấy nhau không rời.

Với Long hồn trên không, Như Ý thần kiếm lúc này đột nhiên tự động xoay chuyển với tốc độ ngày càng nhanh. Cùng với sự tăng tốc một đạo hồng sắc hào quang cũng phóng ra, chỉ thấy tại nơi hắc ám này chợt xuất hiện một đạo quang trụ sáng ngời vây Long hồn và huyết ảnh vào trong.

Rống lên dữ dội, huyết ảnh quái vật đột nhiên phát xuất tiếng rống hung sát chi cực thể hiện sự giận dữ tột cùng. Cùng lúc tiếng kêu thảm thiết của Long hồn cũng vang lên, hiển nhiên sự công kích điên cuồng của huyết ảnh đã khiến nó thọ thương nghiêm trọng. Chịu đựng sự thống khổ vô cùng, Long hồn ngoan cường chống đỡ không chịu buông tha cho huyết ảnh, kéo cả hai nhắm thẳng vào huyết khẩu Như Ý Tâm Hồn kiếm mà bay vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.