Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 43: Thiên tài (3)




Nhiều năm như vậy, chỉ cần nàng bố thí một chút thì Hoàng Bắc Nguyệt cũng đã cảm động đến rơi nước mắt rồi. Quả nhiên, Hoàng Bắc Nguyệt nghe được lập tức nói: ” Ta làm sao có thể trách Nhị tỷ chứ? Nam Dực quốc người nào không biết Nhị tỷ là nhân tài kiệt xuất trong giới trẻ, không chỉ có danh thiên tài, hơn nữa dung mạo như thiên tiên, thân phận của nàng quả thật rất xứng với Thế tử.”

Tuyết di nương nghe nàng nói mà mắt sáng lên, chưa có lúc nào nàng lại cảm thấy tên rác rưởi này nói chuyện êm tai như lúc này.

Con gái của nàng đương nhiên là xứng với Thế tử, cho dù là Thái tử điện hạ cũng có thể! Chỉ là đáng tiếc, thân phận thứ nữ đã để Vận nhi mất đi bao nhiêu cơ hội tốt a!

” Tam tiểu thư, ngươi cũng biết tỷ tỷ ngươi thân phận là thứ nữ, làm sao có thể xứng với Thế tử đây?”

Chà chà, cũng biết khiêm tốn cơ đấy, quả thật là giả mù sa mưa mà.

Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng cười lạnh nhưng trên mặt lại hoàn toàn là vẻ thiên chân vô tà: ” Tuyết di sao lại nói vậy? Tuyết di ngài đoan trang hiền lương, lại thêm vào tài năng cùng vẻ đẹp của nhị tỷ, phụ thân sớm nên dìu ngươi lên làm chính thất a.”

Tuyết di nương trên mặt toát ra vẻ mừng rỡ như điên. Phế vật này quả nhiên rất dễ dụ, nhiều năm như vậy cũng không phí công nàng hao tổn tâm tư bày mưu nghĩ kế.

Nàng cực lực che dấu vẻ mừng rỡ, ngoài miệng lại kinh hoảng nói: ” Tam tiểu thư ngươi cũng đừng có trêu chọc Tuyết di nữa, ta làm sao dám tranh vị trí của Trưởng công chúa đây?”

Hừ, vị trí của Trưởng công chúa đương nhiên không thể cho ngươi được, bất quá để ngươi mơ mộng một chút vẫn là có thể.

” Mẫu thân đại nhân đã qua đời nhiều năm như vậy, trong nhà không thể không có chủ mẫu a.”

Nhiều năm như vậy, nha đầu rốt cục cũng chịu thua rồi!

Xem ra ngày hôm qua bị đả kích quá lớn đã làm cho giấc mộng của nàng tan vỡ. Nếu không thể gả vào phủ An quốc công thì nàng chỉ có thể đầu nhập vào dưới trướng của mình mà thôi.

Tuyết di nương phi thường đắc ý. Khoảng thời gian này vận may cứ liên tục đến với nàng a!

Chờ nàng trở thành chủ mẫu, Vận nhi trở thành dòng chính nữ của Trưởng công chúa phủ, Tiết Triệt kia chưa chắc bọn họ thèm để ý đến!

Trong lòng đắc ý nhưng trên mặt ả lại rầu rĩ nói:

” Chỉ tiếc phụ thân ngươi lại vô cùng chiều chuộng ả Cầm tiện nhân kia, hơn nữa nàng lại còn sinh được trưởng tử. E rằng không bao lâu sau phụ thân ngươi sẽ để ả làm chính thất phu nhân a.”

Tuyết di nương nói, làm bộ chùi chùi nước mắt.

” Ta và Nhị tỷ của ngươi ngược lại không sao, bị chút oan ức cũng không đáng là gì. Chỉ là Tam tiểu thư ngươi lại không có ai để dựa vào, Cầm tiện nhân kia lại thường xuyên ngược đãi ngươi, Tuyết di thấy vậy rất đau lòng a. Nếu nàng chưởng gia, cuộc sống sau này của ngươi phải làm sao bây giờ?”

Hoàng Bắc Nguyệt cau mày, ưu buồn suy tư một trận: ” Lúc trước Cầm di trong buổi cung yến cả gan câu dẫn phụ thân, Thái hậu lão nhân gia người đối với việc này hết sức bất mãn, bởi vậy nàng cũng không thích Cầm di nương. Nếu như phụ thân muốn đưa nàng lên làm chính thất, có thể Thái hậu sẽ không đồng ý.”

” Thái hậu quả nhiên không thích ả tiện nhân kia!” Tuyết di nương như là lĩnh ngộ được cái gì đó, vô cùng cao hứng!

Hoàng Bắc Nguyệt gật đầu: ” Trước kia phụ thân thu nàng vào phòng, Thái hậu biết được đã để Hoàng Thượng phạt phụ thân tiền bổng lộc một năm. ”

” Đúng, đúng vậy!” Tuyết di nương vui mừng nói. Chuyện này năm xưa vô cùng nổi tiếng, chỉ có điều nàng không dám nói ra mà thôi!

Cầm di nương là thứ nữ của phủ Thừa tướng, không có địa vị lại dám ở trong cung yến công khai dụ dỗ phò mã gia, bởi vậy mới khiến cho phò mã gia đem nàng thu vào trong phòng làm di nương. Chẳng qua hiện tại không có người nào dám nhắc tới chuyện đó!

Hoàng Bắc Nguyệt nhìn vẻ vui mừng trên mặt Tuyết di nương, trong lòng nàng biết ả sắp lọt vào cái bẫy nàng giăng ra rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.