Phong Ngự

Quyển 1 - Chương 40: Truyền Công hộ pháp




"Ngươi thua rồi !"

Câu nói thoáng nghe qua hết sức bình thường nhưng phảng phất như tảng đá nặng nghìn cân vậy, nó hung hăng nện tới nện lui trong tâm thần gã, nhất thời khiến sắc mặt gã trở nên khó coi không gì sánh được. Từ đầu đến giờ, thật sự gã không hiểu ra tại sao Phong Nhược lại làm được như thế. Song gã cũng rõ ràng một điều, nếu đây là trận quyết đấu sinh tử, thì với hai cước liên hoàn vừa rồi sẽ không được nhẹ nhàng như thế, mà đáng lý ra đã trực tiếp đá vỡ tan tành thủ cấp gã rồi.

Lam Lăng vốn đang đứng xem náo nhiệt ở trong hàng ngũ đám đệ tử Thiên Cơ Viện, lúc này nàng mới hồi phục lại tinh thần rồi ngước ánh mắt nhìn về phía Phong Nhược, vẻ khinh thường trước kia ở trong lòng lập tức bay biến đi mất, mà thay thế thành nổi sợ hãi pha lẫn chút khâm phục. Ai có thể nghĩ đến chuyện đệ tử trọng tâm đời thứ ba vốn có thực lực không tầm thường thế này, lại tự nhiên thua trận vì không chống đỡ nổi ngay cả một chiêu liên hoàn như thế !

Thế nhưng tên Ninh Viễn đang đứng ở bậc thang trên cao kia chỉ biến đổi sắc mặt một chút, sau đó liền cười ha hả từng bước đi xuống. Gã đến trước mặt Lam Lăng trông bộ dáng hết sức ưu nhã lập tức chìa ra viên Chỉ Huyết đan, lúc này mới vỗ tay hoan nghênh khen ngợi: "Trận tỷ thí này quả nhiên đặc sắc, xem ra Thiên Cơ Viện chúng ta lại sắp xuất hiện thêm một đệ tử thiên tài nữa rồi ! Lam sư muội, gần đây sư huynh đang định chuẩn bị luyện chế Hoạt Lạc đan, không biết sư muội có cảm thấy hứng thú không ? Nếu hai người chúng ta tận lực hợp tác, nói không chừng tỷ lệ luyện chế thành công sẽ tăng lên rất nhiều"

Ninh Viễn vừa mới thốt ra câu này, nhất thời hoàn toàn thu hút sức chú ý của mọi người xung quanh, ngay cả Phong Nhược cũng nhịn không được mà sắc mặt thay đổi liên tục !

Hoạt Lạc đan chính là loại linh đan cao cấp để khôi phục pháp lực, hiển nhiên tính trân quý vượt xa Chỉ Huyết đan, theo giá thị trường dù có mười viên Chỉ Huyết đan cũng khó lòng đổi được một viên Hoạt Lạc đan. Bởi vì cho dù có thụ thương đi nữa ai cũng có thể miễn cưỡng tiếp tục chiến đấu, nhưng ngược lại nếu không còn pháp lực thì chẳng khác nào cừu non đang chờ làm thịt vậy. Chỉ cần suy nghĩ một chút, chẳng hạn như tên Nghiêm mập kia có thể xuất ra loại hỏa cầu cỡ đó, một khi không còn bị hạn chế về pháp lực nữa thì trở nên đáng sợ đến dường nào !

Song từ trước đến nay Hoạt Lạc đan rất khó luyện chế, ngay cả đám đệ tử Trúc Cơ đời thứ hai cũng không dám chắc. Mà hiện tại, nếu Ninh Viễn có thể luyện chế thành công Hoạt Lạc đan thì địa vị của hắn trong đám đệ tử đời hai chắc chắn sẽ tăng lên rất cao !

"Có lẽ không cần đâu, ta còn có việc khác, cáo từ !" Thế nhưng Lam Lăng lại không cho Ninh Viễn chút cơ hội, nàng thấy thế liền tùy tiện ứng phó một hai câu rồi xoay người ném Chỉ Huyết đan sang cho Phong Nhược, đồng thời nghiêm sắc cảnh cáo: "Phong Nhược, nếu ngươi còn dám gây rối nữa ta lập tức báo cho giám luật hộ pháp của Thiên Cơ Viện, lúc đó hình phạt ngươi nhận lấy ắt hẳn sẽ diện bích nửa năm đấy !"

Nói xong, Lam Lăng liền giải phong ấn ngân sắc đại điêu, rồi tự nhiên rời đi giữa trận cuồng phong !

Về phần Ninh Viễn, tuy rằng bị cự tuyệt nhưng nét mặt gã chẳng có vẻ gì là tức giận, chỉ thoáng nhìn theo bóng lưng của Lam Lăng rồi lộ ra dáng vẻ tươi cười, ý vị sâu xa.

Cho đến khi thân ảnh Lam Lăng hoàn toàn biến mất, lúc này Ninh Viễn mới xoay người mang theo đám người trở lại Thiên Cơ Đại Điện, song lúc đi ngang qua Phong Nhược, gã bỗng nhiên lướt nhìn qua đôi giày xanh sẫm trên chân hắn, rồi cười cười tựa như không mà nói một câu.

"Lăng Vân Chiến Ngoa tăng tốc độ ! Ha hả, Phong Nhược ngươi quả nhiên khiến ta rất bất ngờ, song nếu chỉ dựa vào thứ này mà mưu lợi thì chưa chắc sau này thực sự hữu dụng đâu !"

Phong Nhược không thèm trả lời, còn Ninh Viễn cũng chẳng tiếp tục nói thêm điều gì mà trực tiếp bước qua.

"Xem ra, vừa rồi mình lại đắc tội với một nhân vật lợi hại nữa rồi !" Phong Nhược chỉ mỉm cười không cho là đúng, hắn trực tiếp cất Chỉ Huyết đan trong tay vào thắt lưng trữ vật, rồi cũng theo sau tiến vào Thiên Cơ đại điện.

Kỳ thực, Phong Nhược cũng rõ ràng lời nói vừa rồi của Ninh Viễn, chính là trong trận chiến vừa rồi hắn chỉ biết dựa vào tốc độ mưu lợi, nếu tình huống đối mặt trực diện thì cho dù hai người cỡ Phong Ngự cũng không phải là đối thủ của tên Vi Đà kia. Giả như phát sinh xung đột chính thức, chỉ cần có người đứng bên cạnh thi triển thêm phát thuật tấn công từ xa thì chắc chắn hắn không cách nào diễn lại được trò cũ nữa !

"Pháp thuật ! Mới chính là then chốt !"

Phong Nhược thầm nghĩ trong thâm tâm, hôm nay hắn đã trở thành đệ tử Thanh Vân Tông, như vậy chỉ cần tăng cường tu vi lên tới Luyện Khí trung kỳ thì sẽ có tư cách tu tập một loại pháp thuật cơ bản ! Còn nếu may mắn hơn nữa khi có khả năng tiến vào Trúc Cơ kỳ, lúc đó hắn sẽ có tư cách tu tập thêm Ngự Kiếm thuật, chính là thủ đoạn công kích mạnh bạo nhất của tu sĩ !

"Không am hiểu Ngự Kiếm thuật, thì chưa phải là tu sĩ chân chính ! Mà hiện tại mục tiêu đầu tiên của hắn là tiến cấp lên Luyện Khí trung kỳ, rồi sau đó mới tìm cách cố gắng xông vào Trúc Cơ kỳ !"

Hít sâu một hơi, Phong Nhược không để ý tới ánh mắt của mọi người, mà chậm rãi bước vào bên trong Thiên Cơ đại điện. Trước đây, hắn cũng từng nhiều lần phỏng đoán ra cảnh tượng trong đại điện, nhưng rõ ràng hắn chưa bao tận mắt chứng kiến cụ thể như thế này !

Hôm nay, trong đại điện dường như rộng lớn hơn rất nhiều so với sức tưởng tượng của Phong Nhược. Trước tiên đập ngay vào mắt, chính là ở giữa đại điện có chín chín tám mốt cây cột chạm khắc rồng bay thật lớn, chúng không chỉ có chức năng làm cột chống đỡ mà đồng thời cũng chính là mắt trận của cả tòa đại điện, nếu không mang theo tấm lệnh bài chứng minh thân phận mà ngang nhiên tiến vào chắc chắn sẽ bị lực lượng cực mạnh bắn ngược trở ra.

Ở xung quanh bốn phía của Thiên Cơ đại điện còn có một trăm lẻ tám gian tĩnh thất riêng biệt, trong đó có ba mươi sáu gian dùng để luyện khí, đồng thời cũng có ba mươi sáu gian dùng để chế tác phù triện, luyện đan có mười tám gian, và trận pháp cũng có mười tám gian.

Những gian tĩnh thất này đều có thể tùy ý sử dụng, rất nhiều tiện nghi bên trong đều không tệ, tỷ như mỗi một gian tĩnh thất dùng luyện khí đều có một chiếc đỉnh luyện khí cấp thấp, còn tĩnh thất luyện đan thì có các loại dược đỉnh cấp thấp để sẳn ở đó.

Trừ phạm vi một trăm lẻ tám gian tĩnh thất này ra, ở ngay trung tâm Thiên Cơ đại điện vẫn rộng rãi như thường, một loạt bồ đoàn được bày ngay ngắn thẳng tắp. Nơi đây, cứ cách một quảng thời gian thì Truyền Công hộ pháp sẽ đến giảng giải cho đệ tử Thiên Cơ Viện các loại tu tiên thuật phụ trợ.

Đương nhiên, những đệ tử trọng tâm như Lam Lăng thì không cần đến chỗ này, bởi vì bọn họ đều có tư cách trực tiếp bái đệ tử đời thứ hai làm sư phụ, tỷ như sư tôn của Lam Lăng chính là Viện trưởng Thiên Cơ viện Diệp Hoằng.

Lúc này, số đệ tử Thiên Cơ viện bên trong Thiên Cơ đại điện cũng không có bao nhiêu, chỉ khoảng chừng hơn mười người mà thôi, bọn họ vừa thấy Phong Nhược tiến vào đều không hẹn mà cùng cúi đầu né tránh. Bởi vì ai nấy cũng đều rõ ràng, Phong Nhược tuy rằng lợi hại nhưng hắn đã đắc tội với Ninh Viễn, thì thế nào đi nữa thời gian sau này e rằng hắn khó được thoải mái.

Phong Nhược cũng phảng phất như không để ý đến ai cả, hắn tiến thẳng vào trong góc rồi tìm một chỗ bồ đoàn chưa có người ngồi, sau đó lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu lẳng lặng chờ đợi, hiện tại còn chưa đến giờ mẹo, nên đành phải đợi Truyền Công hộ pháp vậy.

Theo Phong Nhược được biết, Truyền Công hộ pháp Thanh Vân Tông có cả thảy hai người, vì cả hai người bọn họ đều không còn chút hy vọng nào trùng kích vào Kim Đan kỳ, nên thọ nguyên không thể bằng những đệ tử đời thứ nhất, cũng vì lý do đó nên bọn họ mới đảm trách nhiệm vụ chỉ dạy đám đệ tử đời thứ ba này.

Tuy nhiên Truyền Công hộ pháp xuất hiện ở đây với mục đích truyền thụ pháp thuật cũng hoàn toàn không tuân theo quy luật nào cả, hầu hết đều phụ thuộc vào tâm tình của bọn họ, thậm chí khi nào họ xuất hiện cũng rất khó đoán ra.

Thế nhưng chuyện như thế xem ra khá bình thường trong tu tiên giới, bởi vì tu tiên thuật phụ trợ vốn không thuộc yêu cầu quan trọng nhất, hầu hết phần lớn đệ tử chỉ tự chọn lấy một loại pháp thuật duy nhất, sau đó tự tiến hành tu tập, khi nào gặp phải vấn đề nan giải mới thỉnh giáo Truyền Công hộ pháp.

Đúng là vận khí Phong Nhược cũng không tệ lắm, hắn mới chờ được hơn khắc thì xuất hiện một huyền y lão giả trông có vẻ tuổi già sức yếu đang cưỡi một con thanh ngọc tiên hạc nhẹ nhàng bay đến !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.