Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 55: Vùng đất tử linh (năm)




Một tiếng choang vang lên, một mặt chiếc hộp kim loại đổ xuống ầm ầm, cát bụi mịt mù. Trong hộp văng vẳng tiếng nước rột roạt, nhưng bên trong tối đen như mực, tuyệt không thấy bóng người.

Vincent khoanh tay nói: “Dùng lửa đun sôi nước có lẽ hơi mất thời gian, nhưng đối với ma pháp sư hệ thủy mà nói, ngưng tụ nước thành băng… là chuyện rất đơn giản”

Giọng y còn chưa tan, đã thấy một bóng người vội vàng lao bắn ra ngoài. Toàn thân gã sũng nước, nhỏ xuống tí tách, sức nặng của nước khiến chân trước gã vừa bước ra khỏi chiếc hộp, chân sau đã khuỵu xuống, chật vật quỳ trước mặt Hayden và George.

George dùng ma pháp hệ thổ tạo ra một chiếc hố lớn dưới người gã, sau đó không ngừng hất đất cát vào.

Vincent liếc George, búng tay, pháp sư vong linh kia lưng gập lại bị đưa lên trông như một con tôm được câu lên, sau đó bị quẳng sang một bên.

George thở phì phò nói: “Sao ngươi lại cứu gã?”

Vincent nói: “Tù binh của ta sống chết của gã đương nhiên do ta quyết định”

George cứng họng, nhưng rồi lập tức nói: “Chúng bắt Rebecca và Conrad!”

Ông trừng mắt hung tợn với pháp sư vong linh, nếu ánh mắt của ông có thể hóa thành cát, mộ phần của pháp sư vong linh kia nhất định sẽ sừng sững không thua trụ trời.

Vincent dửng dưng: “Rebecca và Conrad là ai?”

Hayden biết tính y việc không liên quan tui tui không bận tâm, vội nói: “Là ma pháp sư của công hội ma pháp thành Mael”

Vincent đích thật không bận tâm. Y lấy chân đá pháp sư vong linh kia, “Không muốn chết, mau đứng dậy”

Pháp sư vong linh kia chậm chạp ngồi dậy, hai mắt vô thức nhìn về phía chiếc hộp kim loại, lập tức hít vào một hơi khí lạnh. Nước trong hộp đã đông thành băng, có một pháp sư vong linh có lẽ cũng muốn chạy ra ngoài theo gã, nhưng mới chỉ kịp vươn tay ra, đầu và thân đã vĩnh viễn bị đóng băng trong khoảnh khắc sắp chạy ra đó.

Vincent nói với George: “Ma pháp sư hệ thổ?”

George cực kỳ bất mãn thái độ dửng dưng không hề giấu diếm của y, nói một cách thô lỗ: “Làm gì?”

“Chôn chúng”

George cười nhạo nói: “Ngươi còn sợ bọn chúng bị dã thú ăn thịt?”

Vincent nói: “Ta chỉ cảm thấy một chiếc hộp lớn như vậy chắn giữa đường rất chướng mắt”

George nói: “Vì sao ta phải nghe lời ngươi?”

Hayden ra hiệu bằng mắt với George. Lúc này George mới không cam tâm tình nguyện chôn chiếc hộp kim loại xuống đất.

Không nhìn thấy thảm trạng trước khi chết của đồng bạn ít nhiều xoa dịu tâm trạng hoảng loạn của gã pháp sư vong linh sống sót duy nhất. Gã đứng dậy, mắt nhìn lướt qua Vincent rất nhanh, nhưng lại dừng lại trên mặt Hayden, nói thất thanh: “Ngươi…”

Hayden nhướn mày, “Ngươi biết ta?”

Vincent trêu chọc nói: “Đây là lần đầu tiên ta gặp người hâm mộ giới tính nam của ngươi đấy”

Pháp sư vong linh đầu tiên nhìn hắn mờ mịt, rồi nhanh chóng lắc đầu: “Ngươi không phải”

Vincent nói: “Người ngươi biết không phải Hayden này?”

Ánh mắt Hayden nghiêm túc, nói: “Người ngươi gặp có phải khoảng bốn mươi tuổi, má trái có một vết sẹo rất mờ?”

Ánh mắt pháp sư vong linh lóe lên, “Ta nhìn nhầm”

Vincent vỗ vai gã nói: “Sẽ chết người”

Olivia nâng hỏa cầu đi đến, “Chúng ta cần cái đầu của vong linh pháp sư, có tay và chân hay không không quan trọng”

Khuôn mặt pháp sư vong linh trắng toát, nói: “Các ngươi muốn làm gì?”

Olivia hất hàm về phía Hayden, “Trước tiên trả lời câu hỏi”

Pháp sư vong linh nhìn quanh bốn phía, dường như đã nhận mệnh, nói líu ríu: “Priest muốn làm vu yêu. Người đó ở trong danh sách thí nghiệm của gã, hơn nữa còn sắp thành công”

Tim Hayden thắt lại, “Làm thành vu yêu? Ngươi nói, ông ấy đã chết?”

“Không”. Pháp sư vong linh nói, “Vu yêu khác vu thi. Vu yêu phải sống trải qua tôi luyện độc dược và lời nguyền. Người đó và đồng bạn của hắn là hai người duy nhất may mắn còn sống. Đối với pháp sư vong linh mà nói, đây là báu vật quý giá nhất”

Hayden nói lạnh lùng: “Priest ở đâu?”

Pháp sư vong linh nói: “Không biết. Gã vâng lệnh Tử thần tấn công thành Mael, nhưng tối qua đi rồi chưa thấy về”

Hayden nói: “Gã trông thế nào?”

“Da đen thui, mặc áo choàng pháp sư màu xanh lục…”

Hayden nhớ trước lúc đón “Monica” về, một trong số những cái xác nằm trên đất rõ ràng rất phù hợp với miêu tả của gã. “Ngươi biết nhà của gã ở đâu không?”

“Không biết”. Pháp sư vong linh trả lời cực nhanh.

Vincent mỉm cười nói: “Thực sự sẽ chết người”

Pháp sư vong linh nghiến răng nói: “Ta thực sự không biết. Pháp sư vong linh không tùy tiện nói ra nơi ở của mình cho kẻ khác”

Olivia nói: “Bọn họ tới đánh thành Mael, các ngươi tới làm gì?”

Pháp sư vong linh cúi đầu.

George đột nhiên dùng ma pháp trượng phang bừa gã một trận.

Nhóm người Hayden khoanh tay đứng nhìn.

Pháp sư vong linh đương hoảng loạn, thân thể cũng vốn yếu ớt, sao chịu nổi một trận đòn, chẳng mấy chốc nầm úp sấp trên đất, bộ dạng hấp hối sắp chết.

Hayden bắt lấy ma pháp trượng của George, kéo ông ta lại.

George chưa hết giận, lầm bầm: “Đối phó loại người này, động thủ là thực tế nhất!”

Vincent ngồi xổm xuống, vốc cát hất vào mặt pháp sư vong linh, “Chúng ta cần pháp sư vong linh, nhưng không nhất định là ngươi”

Pháp sư vong linh chầm chậm ngẩng đầu, nhận mệnh nói hổn hển: “Chúng ta, chúng ta cũng đến đánh thành Mael, chúng ta nghe nói, hai người nọ, đều tìm thấy ở trong thành. Cho nên muốn, thử, thử vận may”

“Thuận tiện xem có vơ vét được gì không”. Olivia từ trên cao nhìn xuống gã, “Ngươi thực sự không biết bọn họ ở đâu?”

Pháp sư vong linh im lặng một lúc mới nói: “Ở sâu bên trong Tây Côi Mạc, có một tòa thành tên là thành Dans, là nơi khục, nơi pháp sư vong linh chuyên dùng làm nơi giao dịch. Hai người nọ đã được đưa… đến đó”. Gã ngẩng đầu, dùng ánh mắt cầu xin nhìn Vincent, “Các ngươi muốn ta làm gì cũng được. Nhưng, ta van các ngươi, nếu gặp một nữ, nữ pháp sư tên là Dorothy, hãy tha cho cô ấy một con đường sống. Cô ấy chỉ muốn dùng bọn họ để trao đổi… trao đổi ít tiền”

Vincent nói: “Dorothy là tình nhân của ngươi?”

Pháp sư vong linh cười khổ nói: “Cô ấy là vợ của ta. Chúng ta vô tình tìm được hai người nọ, ta sợ, chúng ta cùng đi sẽ khiến các pháp sư vong linh khác nghi ngờ. Priest có hai người bạn rất mạnh, ta phải ở lại xóa tan nghi ngờ của bọn họ”

Hayden nói: “Sáng sớm hôm nay bất ngờ tập kích thành Mael là các ngươi?”

Pháp sư vong linh gật đầu, sau khi khai ra vợ mình, dường như gã chẳng thiết giấu diếm gì nữa.

Hayden nói: “Những người kia đâu?”

Pháp sư vong linh nói: “Chết hết rồi. Bọn họ không vượt qua nổi cửa đầu tiên”

Hayden nói: “Gồm cả hai ma pháp sư?”

Tai George dựng thẳng đứng, hai mắt nhìn chằm chặp gã.

Pháp sư vong linh chần chừ đáp: “Bọn họ bị làm thành vu thi rồi…”

“A!” Cát dưới chân pháp sư vong linh theo tiếng hét giận dữ của George bắt đầu xoáy tròn cuồn cuộn.

Vincent dùng ma pháp hệ phong dịch pháp sư vong linh ra chỗ khác.

“Vì sao ngươi cứu gã?!” George tức giận lao đến, lại bị Vincent tiện tay dùng gió ném xa hơn mười mét.

Hayden nói: “Mất đi bằng hữu là một chuyện khiến người đau khổ”

Vincent nói: “Ờ…”

“Không phải ta giết! Là bọn họ!” Pháp sư vong linh hoảng hốt giải thích nói, “Nhưng bọn họ đã chết, vậy hai vu thi kia cũng sẽ không còn”. Giọng gã hơi có vẻ tiếc nuối.

Vincent thấy George vẫn không buông tha đang phóng về, lại dùng gió đẩy ông ra xa hơn, “Câu hỏi tiếp theo rất quan trọng, liên quan tới tính mạng của ngươi”

Pháp sư vong linh trợn trừng mắt, “Ta đã trả lời câu hỏi mới nãy rồi”

Vincent nói: “Nãy là làm nóng. Câu hỏi kế tiếp mới có thể khẳng định giá trị tồn tại của ngươi”

“Câu hỏi gì?”

“Một người hao hết tinh thần lực đã hôn mê, còn có thể cứu được không?” Khi Vincent hỏi, hai mắt Olivia vẫn luôn quan sát nét mặt của pháp sư vong linh, muốn xem xét gã đang nói thật hay bịa chuyện để giữ cái mạng.

Pháp sư vong linh trầm tư một lúc nói: “Cái này, ta cũng không biết”

Giọng Vincent cất cao, “Không biết?”

Pháp sư vong linh nói: “Trên lý thuyết, chỉ cần người còn sống, tinh thần lực sẽ hồi phục dần. Nếu không thể, nhất định là vì tinh thần lực đã tiêu hao quá độ, tổn thương đến đầu hắn, cho nên, phải xem đầu hắn còn có thể cứu được không”

Olivia nói: “Nếu hắn đã được đóng băng thì sao?”

Pháp sư vong linh ngẩn ra nói: “Người có thể đóng băng được?” Gã thấy sắc mặt Olivia không tốt lành gì, lại nói, “Cái này, ít nhất phải nhìn qua người kia mới biết được có thể cứu được hay không”

Vincent cười hì hì nói: “Tốt nhất là có thể cứu, nếu không… Ngươi biết đấy”

Pháp sư vong linh bị uy hiếp sợ cứng đờ người.

Hayden lại hỏi: “Trừ các ngươi, còn ai đến tấn công thành Mael nữa?”

Cuối cùng cũng gặp một câu hỏi đơn giản, pháp sư vong linh thả lỏng nói: “Tạm thời không còn. Tử thần đặc biệt ra lệnh cho mình Priest, chúng ta là lén đi theo”

Hayden biết sự tình không đơn giản như vậy. Từ sau khi biết đến tồn tại của Hỏa thần, tồn tại của những vị thần trong truyền thuyết đã không còn là tưởng tượng hão huyền vô cớ nữa, bọn họ thực sự tồn tại, ở một góc loài người không nhìn thấy. Chỉ cần bọn họ sẵn lòng, bất cứ lúc nào họ cũng có thể trở về hiện diện trong tầm mắt loài người. Nếu Tử thần thực sự hạ lệnh tấn công thành Mael, như vậy, có lẽ sẽ nhanh chóng có nhóm tiếp theo.

Vincent và Olivia liếc nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Hayden. Mặc dù Hayden không nói rõ người nọ là ai, nhưng bọn họ hiển nhiên đều đoán được.

Olivia nói: “Ta muốn đưa gã về đế đô cứu Audis, ngươi có tính toán gì không?”

Hayden nói: “Ta muốn tới thành Dans”

Vincent nói: “Ciro cho phép ngươi sử dụng quân đội?”

Hayden nói: “Không, chỉ có ta và Hansen”

Vincent nhướn mày khó hiểu.

Hayden cười khổ nói: “Ta cũng không ngờ thành Cotter và thành Mael sẽ trở nên thế này”

Olivia cau mày nói: “Thành Cotter làm sao?”

“Chuyện rất dài. Chúng ta cứ về trước đã”. Hayden day day vùng giữa lông mày. Mặc dù ở trong lòng hắn hận không thể mọc thêm một đôi cánh lập tức bay đến thành Dans, nhưng “Monica” và Hansen còn đang ở thành Mael, những người khác còn đang chờ tin của hắn.

Trên đường về, Hayden đánh ngất George không ngừng rú rít, trong bầu không khí tương đối yên tĩnh kể lại vắn tắt những chuyện đã xảy ra ở thành Cotter và thành Mael.

Vincent cũng kể tóm tắt những gì y và Olivia trải qua.

Vincent tới Tây Côi Mạc để tìm kiếm pháp sư vong linh cứu Audis, nhưng sự việc không dễ dàng như họ tưởng. Mặc dù ngày trước Vincent đã từng tới đây, nhưng những năm gần đây, Tây Côi Mạc đã thay đổi rất nhiều. Những pháp sư vong linh trong trí nhớ của Vincent không phải đã chết thì là đã dọn nhà, cho nên bọn họ tìm kiếm thật lâu vẫn không có tin tức gì. Đồ dùng trong túi không gian đã gần cạn, bọn họ đành phải quay về, ai ngờ đánh bậy đánh bạ lại đụng trúng một pháp sư vong linh muốn thử dùng người sống làm vu yêu. Bọn họ vốn định bắt sống gã, nhưng nhanh chóng phát hiện gần đấy còn có các pháp sư vong linh khác ẩn nấp. Vì vậy, sau khi không cẩn thận giết mất pháp sư vong linh đứng ngoài sáng, bọn họ bắt đầu tìm kiếm nơi ẩn nấp của các pháp sư vong linh khác —— cũng chính là cảnh Hayden bắt gặp.

Hai bên trao đổi tin tức xong, thành Mael đã bất ngờ ở ngay trong tầm mắt.

——————————–

Mình ghét truyện ma pháp, tên thật khó chơi, xưng hô thật khó chọn, không phải cổ trang không phải hiện đại, lửng lửng lơ lơ, tuổi tác lập lờ… tiểu thư, tiên sinh, đại nhân, các hạ cái gì, tôi muốn gọi là Hayden-sama, Monica-chan, Hansen-kun, Rhodes-san (╯°□°)╯︵ ┻━┻

Bức xúc lâu rồi giờ mới thổ lộ nhân gặp cái từ Vincent các hạ rất là 囧 cũng như phải tìm tên cho ông bác pháp sư áo xanh, cho đến hiện tại nó là cái tên mình bất lực nhất, đành phải bịa ra tên Priest thật hoành làm sao…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.