Ma Đô

Chương 27: 3p (thượng)




Tô Tử Duyệt vừa nghe đến tin tức cục cưng, tro lòng liền đau thương, vội hỏi- Ở đâu? Mau gọi cho ta xem, nó còn có thể nhận ra ta ko?

Tố Điệp sửng sốt 1 chút, rồi mới có chút do dự nói- Này… cũng ko chắc. Tóm lại để ta trước mang nó về đã- Nói xong, hắn liền bay đi.

Tố Điệp sau khi đi liền còn lại Tô Tử Duyệt cùng nhân ngư, nhân ngư lúc này mới đến gần chăm chú nhìn Tô Tử Duyệt 1 hồi lâu. Tô Tử Duyệt bị hắn xem cả người ko được tự nhiên, vội hỏi- Ngươi sao lại dùng loại ánh mắt ấy nhìn ta như vậy? Có việc gì?

Nhân ngư bĩu môi, nói- Xem tên nhóc kia, so với ngươi còn đẹp hơn nhiều.

Tô Tử Duyệt nghe xong nhân ngư nói, sắc mặt liền trở nên xanh mét, hừ 1 câu- Sao vậy, ngươi để ý hắn?

Nhân ngư cả giận nói- Nhảm nhí!

Tro lúc 2 người nói chuyện, Tố Điệp đã dắt trở về 1 tiểu bướm con. Chỉ thấy đứa nhỏ có 1 đôi mắt đẹp to tròn, cái mũi khéo léo thẳng thắn, 1 cái miệng nhỏ nhắn hồng như anh đào. Giờ phút này đang núp ở phía sau Tố Điệp, dùng tiểu đầu tò mò đánh giá Tô Tử Duyệt. Trên trán 1 đôi tiểu râu thường xuyên quay tới quay lui, đủ để biểu hiện ra hắn giờ phút này đối với Tô Tử Duyệt có hứng thú rất lớn.

Tố Điệp đem vật nhỏ kia từ phía sau túm đi ra, đẩy đến trước mặt Tô Tử Duyệt nói- Mau gọi ma ma.

Vậy vật nhỏ mắt châu ngọc cô lỗ quay tròn, chết sống chính là ko chịu mở miệng. Thời điểm giằng co, đứa nhỏ này bỗng nhiên nhìn thấy nhân ngư bên người Tô Tử Duyệt, sợ tới mức thét chói tai trốn trở về phía sau phụ thân của mình. Này tiểu bướm con từ khi sinh ra đến nay liền vẫn luôn lẫn tro đàn ma bướm, như vậy làm sao có thể gặp qua loại ma quỷ vừa xấu xí vừa hung ác như nhân ngư, tiểu gia hỏa sợ tới mức nước mắt đảo quanh tro hốc mắt, cơ hồ muốn khóc đi ra.

Nhân ngư thấy chính mình dọa đến tiểu bằng hữu, cũng có chút ngượng ngùng. Hắn sờ sờ cái đầu trụi lủi, xấu hổ đối Tố Điệp nói- Dọa phải khuê nữ nhà ngươi, thật ngại a.

Vậy tiểu con bướm vừa nghe xong, nhất thời liền nổi khí, bẻ miệng nhỏ giọng nhỏ nhẹ nói- Ta ko phải con gái đâu.

Nhân ngư nghe tiểu bướm con nói xong, đầu tiên là sửng sốt 1 chút, rồi mới nghĩ đến tiểu gia hỏa 10 phần sức sống nhà mình. Hắn tiếp theo liền bày ra 1 bộ khinh thường nói- Chậc, 1 nam hài tử lại yếu ớt thành như vậy, thật sự là kỳ cục.

Tiểu bướm con nghe xong càng mất hứng, nhu tiếng hỏi- Đầu ngươi làm thế nào lại giống củ tỏi vậy?

Câu nói của tiểu bướm con khiếnTố Điệp cùng nhân ngư đều có chút xấu hổ, 2 người lúc này nhìn đối phương tro mắt đã mang theo chút đề phòng. Chỉ có Tô Tử Duyệt vô tâm vô phế nở nụ cười nói- Đứa nhỏ này thật sự rất đáng yêu, cũng ko biết tính cách này là giống ai nữa.

Tố Điệp suy nghĩ 1 chút, đem tiểu bướm con đẩy đi ra, nói- Ngươi trước đi chơi, ba ba cùng vị thúc thúc này có điểm sự tình muốn giải quyết 1 chút.

Tiểu bướm con có chút ko tình nguyện chậm rãi hoạt động bước chân, cuối cùng còn lưu luyến nhìn Tô Tử Duyệt liếc mắt 1 cái, trên trán râu giật giật, bất quá vẫn như cũ ko có kêu nàng 1 tiếng “Ma ma”. Tô Tử Duyệt cũng ko quan tâm việc nhỏ đó, hướng hắn phất phất tay nói- Đừng đi quá xa a.

Sau khi tiểu bướm con đi khỏi, Tô Tử Duyệt mới ý thức được giữa 2 người trước mặt này ko khí có chút ko đúng. Nàng 1 bên tự hỏi làm sao để khuyên khai 2 người đây, 1 bên tự hỏi 2 người này nếu quả thật đánh nhau ai sẽ chịu thiệt nhiều nhất nhỉ? Tuy rằng nhân ngư sức chiến đấu thượng vượt xa Tố Điệp, nhưng mà hắn vẫn còn chưa thích ứng việc dùng chân đi đường dùng mũi hô hấp, cho nên Tố Điệp có thể làm ra kết quả bất ngờ đánh thắng nhân ngư cũng ko chừng. Tô Tử Duyệt thật cẩn thận khuyên bảo- Các ngươi đây là làm sao? Đều là người 1 nhà, lại ko phải địch nhân, ko cần sát khí như thế.

2 người đối lời nói của Tô Tử Duyệt ngoảnh mặt làm ngơ, Tố Điệp vẫn áp dụng chiến thuật lặng yên, cuối cùng nhân ngư mở miệng khiêu khích trước nói- Xem ngươi bộ dáng da non thịt mềm như vậy, bằng tiểu bộ dạng này của ngươi cũng có thể làm cho giống cái ở dưới thân ngươi khoái hoạt được sao?- Nói xong hắn đưa tay chạm đến khố hạ, liền nhanh kéo rớt. Chỉ thấy vậy nguyên bản trầm ngủ 2 căn sâu lông dần dần tỉnh lại hơn nữa lớn mạnh, cuối cùng ngẩng đầu ưỡn ngực đứng ở trước mặt Tố Điệp. Nhân ngư vẻ mặt đắc ý nhìn Tố Điệp, hiển nhiên đối khố hạ 2 điều ngoạn ý này của mình rất là vừa lòng.

Tố Điệp nhìn hắn vậy 2 căn gậy th*t, cũng ko có hoảng. Hắn đồng dạng cũng thân thủ ở khố hạ của mình blowjob vài cái, nguyên bản vốn mềm mại nằm úp sấp gậy th*t cũng liền cường lên, vậy thô to dương cụ thượng thịt chọc giờ phút này hoàn toàn giống như muốn nổ tung, nhìn qua so với bình thường thô to gấp mấy lần, vậy thịt chọc co rúm bộ dáng vô cùng dữ tợn.

Tô Tử Duyệt nhìn 2 người này dùng biện pháp nguyên thủy nhất khoe ra sinh thực khí đánh giá thắng bại, chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu, ko thể ko nói ma quỷ nơi này tên nào khả năng làm việc cũng rất lớn. Bất quá xem ra 2 người ở sinh thực khí ngoại hình thượng ai cũng ko chiếm được tiện nghi, bọn hắn như trước giằng co 1 hồi, cuối cùng đồng thời đem ánh mắt dừng ở trên thân Tô Tử Duyệt.

Tô Tử Duyệt ko lý do đánh cái rùng mình, tựa hồ như đoán trước được chuyện sắp sửa phát sinh, nàng thật cẩn thận vội vàng hoạt động bước chân, muốn bất động thanh sắc trốn, kết quả lại bị 2 người đồng thời bắt lấy cánh tay. Nàng ai oán gọi 1 tiếng- Ko được mà…

Loại này sự tình vượt qua chủng tộc giống đực tro lúc tranh đoạt giống cái Tố Điệp cùng nhân ngư đều là lần đầu gặp phải, bộ tộc ma bướm vốn dùng chuyện sắc thái, còn bộ tộc nhân ngư dùng vũ lực, nhưng mà tình huống hiện tại này cái nào cũng ko dùng được. Bọn hắn đành áp dụng thủ đoạn nguyên thủy nhất, khoe ra năng lực của mình, giống đực có được năng lực sinh sản càng cường hãn càng giành được giống cái, giành được cơ hội duy trì nòi giống. Nếu cây gậy chiếm ko được tiện nghi, vậy đành móc ra súng đạn đánh thật 1 hồi đi.

Tố Điệp cùng nhân ngư sau khi bắt được Tô Tử Duyệt, ko nói 2 lời đã đem nàng đặt trên mặt đất. Nhân ngư bằng vũ lực cướp đến tiên cơ, hắn dùng tay cố bình tĩnh Tô Tử Duyệt đầy đặn cái mông, thân thủ ở trên tiểu hạch của nàng xoa nhẹ 2 cái. Vẫn như cũ vội vàng xông vào phía dưới, dưới loại tình huống khẩn cấp này còn phải cố sức làm công tác chuẩn bị làm cho hắn cảm thấy khó chịu. Trước kia ở đáy biển thời điểm hắn luôn ko lúc nào là ko dùng mấy con hải tinh ở trên thân Tô Tử Duyệt, cho đến khi nàng 2 mắt ngậm xuân 2 chân hư mềm. Mặc kệ hắn cái gì thời điểm muốn, phía dưới của nàng đều có thể trực tiếp nhận 2 cây gậy của hắn. Giờ khắc này, nhân ngư thật hối hận lúc trước ko mang mấy con hải tinh đi theo. Tuy rằng khó chịu, nhưng cũng ko có biện pháp, đành phải chịu đựng ở ngoài 2 mảnh hoa huy*t phấn hồng của nàng thượng sờ soạng. Tay kia thì bắt lấy Tô Tử Duyệt mượt mà mông, tùy ý vuốt ve.

Tô Tử Duyệt lối vào tiểu huyệt giờ phút này đã muốn bị thô to quy đầu của nhân ngư ngăn chận, nàng vẫn như cũ ko chết tâm nói- Kỳ thật biện pháp phân thắng bại có rất nhiều a, ko nhất định phải dùng cách này ── ngô…

Tô Tử Duyệt còn chưa nói xong, đã bị gậy th*t Tố Điệp ngăn chận miệng. Tố Điệp cùng Tô Tử Duyệt đã tách biệt 1 đoạn thời gian rất lớn, Tố Điệp đã sớm tưởng niệm thân thể Tô Tử Duyệt nghĩ đến cơ hồ phát cuồng. Hắn đôi khi còn mơ thấy chính mình ở tro cõi mộng cùng Tô Tử Duyệt liều chết triền miên, nhưng mà sau khi tỉnh lại là càng nhiều hư ko. Giờ phút này được Tô Tử Duyệt ướt át cái miệng nhỏ ngậm ở gậy th*t cơ hồ nhịn đói lâu ngày của mình, Tố Điệp ko khỏi thoải mái mà than nhẹ- Ân…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.