Lời Chúc Phúc Của Odin

Quyển 1 - Chương 18: Cây thế giới




Theo đúng quy trình, ở vòng thi thứ hai, các nữ thần vượt qua vòng trước bắt đầu tuyển dũng sĩ cho mình. Các dũng sĩ sẽ so tài võ nghệ với những người bảo vệ cây thế giới, sau đó những người bảo vệ sẽ để cho gấp đôi số dũng sĩ lên cây, để các nữ thần chọn cho mình một người hợp tác thích hợp nhất. Mỗi dũng sĩ chỉ có hai cơ hội lựa chọn, nếu bị nữ thần từ chối đến lần thứ hai thì sẽ bị loại. Cũng tương tự như thế, nếu nữ thần nào không có dũng sĩ theo đuổi, hoặc từ chối tất cả những người theo đuổi, vậy vị nữ thần đó cũng chỉ đành ngậm ngùi dừng lại ở vòng hai.

Cành to nhất của cây thế giới có thể trụ vững được khi có đến ba đứa như tôi ngồi lên ấy chứ, vì vậy tôi ngồi trên cành thấy rất an toàn. Thế nhưng chỉ một lúc sau tôi đã bị cuốn vào một cuộc so sánh với vị mỹ nữ tóc vàng đối diện. May là không lâu sau, có một gã trai khổng lồ còn rất trẻ đã quỳ xuống trước mặt Shia, nhìn cô nàng bằng ánh mắt chân thành tha thiết nhất.

“Tôi không biết nói tiếng của Người khổng lồ”, Shia xua xua tay.

Chàng trai khổng lồ kia vẫn không bỏ cuộc, nói với cô nàng mấy câu gì đó mà đến tôi cũng chẳng hiểu được.

“Tôi không nói được tiếng của Người - khổng - lồ, hiểu không?”, Shia kéo dài giọng, sau đó chỉ lên trên ngọn cây, rồi vẽ một đường cong trong không khí: “Tôi muốn ăn quả - táo - vàng, tôi muốn làm nữ - thần, hiểu không!!!”. Lời vừa dứt, một ánh mắt đầy thù hận như sóng điện bị cô nàng lia sang chỗ tôi.

Tôi nghiêng người, tránh được dòng điện vô hình ấy, sau đó hất mặt lên, ném cho cô nàng một luồng sóng điện y chang. Shia chỉ giơ tay vẩy một cái đã đánh bay luồng điện của tôi, sau đó xoay mặt nhanh như chớp, mỉm cười với một gã Thần tộc Vanir: “A, xin lỗi, tôi đã hẹn với anh trai là sẽ đi cùng nhau mất rồi”.

Shia, cậu lôi đâu ra một ông anh trai thế?

“Nhưng nếu đi cùng anh trai thì không thể lấy được táo vàng, những người tham gia cuộc thi này nhất định phải có tình yêu”, gã Thần tộc kia hôn lên tay cô nàng: “Tiểu thư Shia, ta ngưỡng mộ em đã rất lâu rồi…”.

Tôi còn đang cảm khái rằng “anh chàng này đẹp trai quá trời”, thì đã có người quỳ xuống trước mặt tôi. Tôi quay đầu lại, đang định nói “anh đi tìm người khác đi”, lại bị người kia dọa cho một trận.

“Hãy đi với ta.”

Thái độ của hắn ta rất lạnh lùng, nhưng giọng nói cực êm tai, hơn nữa trong mắt lại bùng cháy thứ ham muốn độc chiếm người khác. Bình thường, con gái khó mà chống cự được loại đàn ông như thế, hơn nữa, hắn ta cực kỳ đẹp trai, sở hữu mái tóc dài màu tím nhạt, cùng chiếc mũi cao, thẳng…

Vừa nhìn đến đó thôi, tôi đã suýt ngã lộn cổ từ trên cây xuống.

“Không cần, không cần.”

Tôi vừa mới mở miệng, hắn đã kinh ngạc nhìn tôi: “Tiểu thư, cô đang nói giỡn với tôi sao?”.

“Đi đi, đi đi.”

Tôi cố hết sức kiềm chế ham muốn của bản thân, cố ngăn mình đừng lôi thứ gì đó từ trong túi ra mà ném chết hắn. Nhưng hắn vẫn không tin sự thật bày ra trước mắt, tiếp tục nói: “Dù có muốn từ chối, cũng không cần thiết phải giả dạng đám chó Vanir như thế”. Sau đó hắn đứng lên, trong chớp mắt di chuyển tới trước mặt một cô gái tộc Aesir khác.

Hắn đi rồi, tôi vẫn chưa hoàn hồn, lấy tay ôm ngực, sau đó lại phải đối mặt với một gã Aesir có mái tóc màu lam: “Cô đi một mình sao?”.

Shia nhìn tôi, thở dài bất đắc dĩ, sau đó đưa tay cho “ông anh trai” Teese của cô nàng nắm, nghêng ngang đi mất.

“Tôi là Thần tộc Vanir.”

Hắn ta nhíu mày, cũng nhanh chóng bỏ đi.

Tiếp sau đó là một gã Người lùn, thêm một gã Thần tộc Aesir, một gã Khổng lồ, cuối cùng mới thấy một anh chàng Thần tộc Vanir: “Xin thứ lỗi cho sự mạo muội của tôi, phải chăng tiểu thư là Thần tộc Vanir?”.

Vừa nhìn thấy nụ cười tủm tỉm rất quen thuộc của tộc Vanir, tôi cảm động đến độ nước mắt chảy ròng ròng:

“Phải, đương nhiên phải rồi.”

“Quả nhiên, vẻ ngoài của tiểu thư thật đặc biệt, nhưng chỉ cần nhìn tư thế ngồi và thần thái của em, thêm cả gương mặt dịu dàng kia nữa, liếc mắt là ta có thể nhận ra em chính là thục nữ của bộ lạc mình. Không biết ta có vinh hạnh được trở thành dũng sĩ của em không?”

“… Thật ngại quá, tôi đang chờ một người bạn.”

Hắn vừa đi khỏi, một gã tộc Aesir đã lao tới, dùng thứ ngôn ngữ chỉ nghe thôi đã thấy mất cảm tình mà nói với tôi: “Vừa nãy cô cười cợt gì với gã Vanir kia? Bán đứng bộ tộc như thế, không biết xấu hổ à?”.

“Tôi có phải tộc Aesir…”

Lời nói chưa dứt, một khối cầu lửa cực kỳ quen thuộc đã giáng xuống từ trời cao. Gã Aesir kia bị đánh rớt xuống gốc cây.

“Xin lỗi Ena, vừa nãy ta bị Freyja với Hoder chặn lại”, Loki xuất hiện trước mặt, nắm lấy tay tôi: “Gã vừa nãy không làm gì em chứ?”.

“Bọn họ cũng tới đây?”

“Hôm nay ngay cả Shujin cũng tới”, mặt Loki nhăn lại: “Nhưng hình như chúng chỉ đi ngang qua đây chứ không phải tới tham gia thi đấu”.

Nói thế thì nam nhân tóc đen ban nãy không phải Hoder thì chính là Shujin. Nhịp thở của Loki hơi gấp, tôi nhìn hắn một lượt từ trên xuống dưới. Hắn lau mồ hôi trên trán, ngạc nhiên nhìn tôi: “Em sao thế?”.

“Anh không bị thương chứ?”

“Hôm nay không thấy Thor đâu, hai người kia còn chưa đủ làm món tráng miệng cho ta.”

“Đúng là Hỏa thần đại nhân, thật lợi hại.” Tôi híp mắt lại gần hắn, dang tay ra: “Hỏa thần đại nhân, bế tôi lên cây nào”.

Loki bật cười, lập tức bế bổng tôi lên.

Mấy vòng thi sau có hơi bất thường một chút. Bởi vì sau khi lên thêm một tầng cây nữa, các vị nữ thần không thể chạm chân xuống đất, càng không thể lơ lửng bước trên không hay di chuyển tức thời. Nói cách khác, ôm cũng được mà cõng cũng được, những dũng sĩ phải cố gắng kiên trì, đưa các vị nữ thần lên tới đỉnh của cây thế giới.

Đột nhiên, một bóng người lóe lên, xuất hiện ở chỗ cách chúng tôi không xa.

Hắn chính là Thor đang dùng ma pháp nâng một cô gái cực kỳ xinh đẹp của tộc Aesir. Hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn chúng tôi: “Hôm nay ta tới đây tham gia thi đấu, không đánh với các ngươi”. Nói xong, hắn liền bay vọt lên phía trước, men theo cầu thang bộ bằng gỗ.

“Lần trước, lúc kéo cả đám người vây đánh ta, hắn dương dương tự đắc lắm cơ mà, sao bây giờ lại nhũn như con chi chi thế?”, Loki nở nụ cười xấu xa: “Đã thế, đợi đến lúc thi xong ta nhất định phải vờn hắn một trận ra trò”.

“Hình như hắn dùng ma pháp để ôm nữ thần lên cây… Vậy cũng được hả?”

“Đương nhiên là được.”

“Vậy sao anh không dùng?”

“Không muốn dùng.”

“Chẳng phải thể lực của ma đạo sư rất có vấn đề sao?”

“Ta trước tiên là Hỏa thần, kế đó mới là ma đạo sư. Thể lực của ta rất tốt, bất kể là phương diện nào”, Loki hơi cúi đầu, dịu dàng thì thầm bên tai tôi: “… Phương diện nào cũng thế”.

“Phương diện nào cũng thế? Ví dụ thử coi?”

“Đợi lúc về nhà sẽ làm mẫu cho em xem.”

“Được”, tôi ôm lấy cổ Loki, ngả người dựa lên vai hắn, “Chúng ta đi thôi”.

Trong một hốc lớn nằm lưng chừng trên cây thế giới, nhóm nữ thần – dũng sĩ đầu tiên đang đợi sẵn, đa phần các nữ thần đều được các dũng sĩ cõng trên lưng. Dường như chỉ có mấy dũng sĩ Khổng lồ là đang bế mấy nữ thần Tinh linh hoặc Người lùn, thêm cả tôi và Loki nữa.

Teese đang cõng Shia. Hai tay Shia vòng qua, ôm chặt lấy cổ hắn, đúng chuẩn bộ dạng một cô gái nhỏ e thẹn dịu dàng. Gương mặt hai người kề sát nhau, nói được vài câu lại thơm đối phương một cái. Tôi rất hiếu kỳ, không biết Thor nhìn thấy màn này sẽ nghĩ gì. Tôi vô thức nhìn xung quanh tìm một vòng, nhưng chẳng thấy bóng dáng hắn đâu.

“Ena, lát nữa mà có thua chị đây thì cũng đừng ngoác mồm ra khóc nhé”, Shia lại bắt đầu khiêu khích tôi.

“Hai đứa ranh các cậu, một mình tớ đủ sức cho đo ván rồi.”

“Xì, có Hỏa thần chống lưng thì giỏi lắm đấy à? Giết chết không tha!”, Shia nói xong, lại hôn Teese một cái thật mặn nồng.

“Ai nói với cậu là tớ dựa hơi Loki? Một mình chị Ena đây đủ đánh văng cả hai người rồi…”

Nhưng Shia chẳng thèm để ý tới tôi, nói với Teese bằng cái giọng ngọt như đường: “Chúng mình là đôi tình nhân vô cùng ăn ý, chứ đâu có giống hai đứa ranh con trong thời kỳ ám muội, quanh co vòng vèo, lôi lôi kéo kéo kia, anh yêu nhỉ?”.

Tôi nghe cô nàng nói thế mà đỏ bừng mặt, chẳng dám ngẩng đầu lên nhìn Loki nữa. “Nói lăng nhăng cái gì đấy, chị đây ám muội bao giờ, tuyệt đối không ám muội…”

“Theo lời cậu nói, thì hai người các cậu chính là tình nhân rồi? Là tình nhân thì hôn nhau một cái cho chị xem nào.”

Những người xung quanh đều nhìn chúng tôi, tôi bắt đầu cuống cả lên. Ngay lập tức, Loki nâng cằm tôi lên định hôn một cái.

“Không được, bao nhiêu người thế này, không được.”

“Hôn nhẹ một cái thôi, không sao đâu.”

Nhìn vào mắt Loki, tim tôi lại bắt đầu đập loạn cả lên. Còn chưa kịp đáp lời, hắn đã nghiêng đầu, cúi xuống, nhẹ nhàng chạm bờ môi tôi. Trong khoảnh khắc, trái tim tôi như muốn lao ra khỏi lồng ngực.

“Oa, tớ quên mất là hai người đã… Là tớ sai lầm, hai người được đấy!” Tôi bị Shia nói cho không còn mặt mũi nào mà nhìn đời nữa, vùi mặt vào lòng Loki nhất quyết không chịu ngẩng đầu lên. Vậy mà Shia vẫn cứ oang oang bên cạnh. Tôi không khỏi thở dài cảm khái, cô nàng này đúng là chỉ ở trước mặt Teese mới có thể lộ bản chất đến độ này.

Đúng lúc ấy, phía sau đột ngột truyền đến âm thanh nũng nịu của một cô gái tộc Aesir: “Chồng ơi, anh cứ nhìn chằm chằm con bé tộc Vanir kia làm gì thế?”.

“Đâu có”, là giọng của Thor.

Tôi, Loki và cả Shia đều không kìm được mà đổ dồn ánh mắt về phía phát ra tiếng nói: Thor đang dùng ma pháp, bế một cô gái Aesir có màu tóc giống hệt như hắn lên. Cô gái kia ăn mặt vô cùng gợi cảm, nhưng gương mặt thì non choẹt, còn trẻ hơn cả Shia nữa. Cô ta không chỉ có gương mặt xinh đẹp ngọt ngào, đường cong lả lướt tinh tế, mà vóc người cũng khá cao. Đôi mắt cô nàng to tròn, không dài hẹp như mắt của Thần tộc Aesir, hình như là hỗn huyết của tộc Aesir và Người khổng lồ.

Cô ta hoàn toàn chẳng đếm xỉa gì đến ánh nhìn của chúng tôi: “Mấy nữ nhân tộc Vanir cứ thích khoe khoang cái mái tóc vàng tầm thường dung tục, màu môi rẻ tiền cộng với thân hình thô cứng, còn thích nhập nhằng không rõ với tất cả đám đàn ông theo đuổi mình, thật là không thể hiểu nổi. Chồng à, không biết mấy cô nàng não ngắn đó đang nghĩ cái gì nhỉ?”.

Gương mặt Shia vốn đã trắng bóc, lúc này hoàn toàn không có tí sắc hồng nào. Nhưng Thor dường như không phát hiện có người đang nhìn mình, hắn quay đầu nhìn sang chỗ khác: “Ta không biết”.

Thì ra Thor đã kết hôn, cũng không ngờ Shia sẽ tới chỗ này. Bên hông của vợ hắn có một túi đựng ống nghiệm, hẳn cô nàng là một phục ma quan. Cô nàng dám nói mấy câu ngông cuồng như thế, tôi cũng có thể lờ mờ đoán được, dưới sự bảo vệ của ông chồng là người đứng đầu đám thần quan Bóng tối ở Asgard, cô nàng đã giết được không ít Thần tộc Vanir, nói không chừng còn chưa bị đánh bại lần nào.

Shia bình thường tuyệt đối không chịu được khi bị người ta nói thế. Vậy mà lúc này cô nàng ngây ra như phỗng, chắc chắn là vì câu “chồng ơi” nũng nịu của vị mỹ nữ hỗn huyết kia.

“Chồng ơi, sao chồng cứ nhìn con bé xấu xí tộc Vanir kia làm gì?” Cô nàng khẽ đẩy Thor, “Người như cô ta ra đường chỗ nào chả gặp”.

Lúc này, khóe mắt Shia đã bắt đầu hoe đỏ. Cô ấy ôm chặt cổ Teese, vùi đầu giữa hai cánh tay. Bấy giờ Teese mới để ý thấy sự tình có gì không ổn, vội vã hỏi: “Shia, em làm sao thế?”.

“Anh ném tôi đến chỗ bọn họ đi”, tôi ngẩng đầu nói với Loki.

“Em định làm gì?”

“Chỉ cần chân không chạm đất, người không di chuyển thì vẫn đúng nội quy. Cấm anh xoay người lại, tự tôi lo được.”

“Được”, Loki nghe lời tôi, “Em nhớ cẩn thận, đừng di chuyển”.

Tôi lơ lửng trước mặt hai người kia, nhìn xuống cô vợ của Thor: “Cô em, thử nói lại mấy câu vừa nãy xem nào”.

Cô ta nghiêng đầu nhìn tôi: “Chị à, sao chị lại nói tiếng của tộc Vanir”.

“Bởi vì chị đây tới từ Vanaheim…”, tôi mỉm cười, nhéo má cô ta: “Cô bé, sau này làm việc gì cũng nên kiềm chế một chút. Chồng của cô em lại thích mấy cô nàng xinh đẹp có mái tóc vàng giá rẻ mà cô em vừa chê bai đấy, còn năm lần bảy lượt mò tới nhà của người ta cơ. Chị đây bị chồng em làm phiền sắp điên lên rồi đấy… Em nói xem, sao ông chồng yêu quý của em chẳng thèm nhìn xem người ta đã có bạn trai chưa mà cứ liều chết xông lên quấn lấy là thế nào?”.

Cô vợ của Thor rít lên một tiếng, tất cả mọi người trong hốc cây đều quay lại nhìn chúng tôi. Cô nàng vừa hoảng sợ vừa tủi thân, gào lên: “Chồng ơi, trò này em không chơi nữa, giúp em giết cô ta! Thả em xuống!”.

“Jarnsaxa[1], đừng…”

[1] Trong thần thoại Bắc u, ngoài nữ thần Sif xinh đẹp, Thor còn yêu một cô gái Khổng lồ tên là Jarnsaxa và có với cô một đứa con tên là Magni.

Thor chưa nói hết câu, cô nàng đã giãy giụa nhảy xuống đất, giơ một cái ống nghiệm lên cao: “Cả con điếm tóc vàng kia, thêm cả gã đàn ông của nó nữa, em đều muốn giết! Chồng phải giúp em! Em phải dùng máu để rửa đất Alfheim này…”.

Đúng lúc này, Loki quay người lại, mỉm cười với cô ta: “Ta chính là người đàn ông của cô ấy. Ngươi muốn giết ta?”.

Tất cả mọi thứ như ngưng lại, kể cả cánh tay của Jarnsaxa.

Được lắm, Loki, anh lại đoạt đất diễn của tôi rồi.

Một lúc lâu sau, Jarnsaxa mới thu tay lại, thì thầm với Thor câu gì đó. Thor gật đầu. Jarnsaxa nói thêm câu nữa nhưng lại quên hạ giọng xuống: “Chúng ta không đánh lại hắn ta sao?”. Thor nhìn cô ta, im lặng không nói gì.

Jarnsaxa nắm chặt hai tay, cực kỳ không cam lòng, nhìn tôi đầy căm tức, hừ một tiếng, sau đó bỏ ra ngoài.

“Cô em, nhớ hỏi ông chồng quý hóa của cô xem có chuyện ban nãy chị nói không nhé!”, tôi nói với theo, nhưng hai người đó đã đi xa lắm rồi.

“Ena, thế là được rồi.” Loki lại ôm lấy tôi, giống như đang dỗ trẻ: “Nghe lời ta, hôm nay cứ chơi cho thỏa thích đi, đừng gây chuyện với người khác”.

“Anh còn không biết ngượng mà nói chuyện này với tôi”, tôi nghiến răng nghiến lợi: “Vừa nãy đã bảo anh đừng có xen vào cơ mà, sao không nghe lời tôi?”.

“Ta cũng chỉ lo lắng cho em thôi, ban nãy bọn họ thực sự muốn ra tay.”

“Anh nghĩ tôi không đối phó được con ranh ấy à?”

“Đối phó được, đương nhiên đối phó được. Đến ta còn chẳng phải đối thủ của em, hai người bọn họ sao làm khó em được, cứ coi như ta sai rồi, được không?”

“Vốn dĩ là lỗi của anh mà.”

Vừa dứt lời, một nữ Tinh linh khoác trên mình bộ váy màu xanh lá xuất hiện, nói: “Mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng. Một phút sau chúng ta sẽ bắt đầu thi trả lời câu hỏi, nhóm các vị có tất cả mười đôi nữ thần – dũng sĩ. Đôi nào trả lời được mười câu hỏi thì có thể lên tầng tiếp theo, đôi nào trả lời sai ba câu liên tiếp sẽ bị loại.”

“Đợi lát nữa, thả cho Shia lên trước nhé?” Tôi nhìn Shia nãy giờ im lặng suốt, mắt đỏ ngầu, thêm cả Teese vẫn đang bất lực trong việc an ủi: “Tôi lo cho cô ấy quá”.

“Ừm.”

Một phút sau.

“Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi, câu thứ nhất”, giọng nói của Tinh linh mặc váy màu xanh lá quẩn quanh trong hốc cây trống trải: “Trước cuộc chiến hoàng hôn của chư thần, vị Thần tộc Vanir được phái tới Asgard, rồi sau đó gián tiếp gây nên chiến tranh là ai?”.

“Gullveig”, Loki lập tức trả lời.

“Loki”, tôi kéo tay hắn.

“Suỵt… Để lát nữa nói sau.”

“Câu thứ hai, điện Anh Linh còn được gọi là gì?”

“Cung điện Vahalla”, Loki và một gã Thần tộc Aesir cùng lúc trả lời.

“Câu thứ ba, cây thế giới là loại cây gì?”

“Cây tần bì[2].”

[2] Tần bì: Tên tiếng Anh là Ash, tên khoa học là Fraxinus, là một loại cây mọc rất nhiều ở vùng Bắc Mỹ và Đông u, có vân gỗ cực đẹp và màu gỗ rất dịu nhẹ.



“Không hổ là Loki điện hạ”, Tinh linh mỉm cười, nói: “Câu thứ mười, vị Thần tộc đầu tiên nuôi dưỡng cự kình Ginnungagap thành phương tiện giao thông là ai?”.

Chẳng ai giành nữa, tất cả đều chờ Loki trả lời, nhưng Loki không nói lời nào. Lúc này, Teese lên tiếng: “Mimir”.

Sau đó Loki vẫn im lặng, nhưng đám người trong hốc cây thì lại bắt đầu xì xầm to nhỏ. Tất cả mọi người đều nhỏ giọng thảo luận về đáp án, mãi đến năm phút sau, Shia và Teese được phép lên tầng trên, Loki mới giành trả lời câu hỏi cuối cùng, ôm tôi theo sau bọn họ.

Loki đứng ở cửa hốc cây trên cùng, buông tôi xuống, nghiêm túc nói: “Cửa này khó qua nhất. Lát nữa em đừng vội trả lời câu hỏi của giám khảo bên trong, cũng đừng chạy lung tung, đã hiểu chưa?”.

“Biết rồi”, tôi gật đầu.

Cuối cùng đã tới được đây rồi.

Nhưng chẳng bao lâu sau, cánh cửa gỗ khổng lồ trước mặt chúng tôi bị đá văng ra. Teese nổi giận đùng đùng đi ra, Shia nối gót ngay phía sau, vừa lau nước mắt vừa nghẹn ngào: “Teese, anh đừng đi, nghe em giải thích…”

Teese đã hoàn toàn coi tôi với Loki là người vô hình. Hắn ta quay lưng về phía Shia, hít sâu một hơi: “Em và Thor có quan hệ gì?”.

“Em và hắn ta không có chuyện gì cả, em không thích hắn.”

Lông mày của Teese nhíu lại với nhau, chân khẽ di chuyển, nhưng hắn vẫn cắn răng nhảy xuống khỏi cây thế giới, bước nhẹ hai bước giữa không trung, lại tiếp tục nhảy xuống, cuối cùng, hoàn toàn biến mất giữa biển sương mù dày đặc.

Tôi ôm ngực hít một hơi thật sâu. Loki nắm tay tôi, bước vào trong.

Bên trong có một thiếu niên mái tóc màu bạc trông vô cùng quái dị. Cậu ta cười với Loki: “Đã lâu không gặp, đại nhân Lando”.

Loki chỉ hờ hững đáp lời: “Mani, lát nữa người hát xong, cho dù kết quả thế nào thì cũng phải để chúng ta qua cửa, hiểu chưa?”.

Thực ra trước kia không có vòng kiểm tra này, nhưng vì mấy năm gần đây, càng ngày càng xuất hiện nhiều tổ hợp Người lùn và Người khổng lồ lợi dụng lẫn nhau, thế nên các Tinh linh đành phải nhờ Mani cất cao giọng hát để kiểm tra tình yêu giữa nữ thần và dũng sĩ. Nói cách khác, vị dũng sĩ mà nữ thần chọn không chỉ cần cường tráng khỏe mạnh, tài trí hơn người, bọn họ còn phải dùng tình yêu chân thành để thoát được sự mê hoặc của giọng hát Mani, mới có tư cách tiếp tục thi đấu.

“Ta đúng là chẳng hiểu nổi ngươi. Ôm theo một người đàn bà không yêu mình tới đây, có ý nghĩa gì chứ? Không phải ngươi thực sự thèm thuồng quả táo vàng chúng ta ăn đến mòn răng ngày xưa đấy chứ?”

Loki ôm lấy tôi, nhẹ giọng nói: “Lát nữa ta sẽ đánh thức em”.

“Loki…”, tôi ngẩng đầu nhìn hắn, khóe mắt ươn ướt: “… Anh biết lát nữa tôi sẽ gặp ảo giác?”.

“Hắn không phải mới ngu một, hai ngày, quen dần đi là vừa”, Mani nhún vai: “Hỏa thần đại nhân, nếu thả ngươi cửa này thì ta sẽ được gì?”.

“Ta sẽ giữ lại cho ngươi cái mạng .”

Mani đưa tay lên xoa cổ, nuốt nước bọt, sau đó hắn còn nói thêm cái gì nữa, nhưng tôi không có tâm trí đâu mà quan tâm.

“Chờ chút.”

Tôi kéo tay áo của Loki, đột nhiên không còn chút tự tin nào cả, trong đầu đầy rẫy hình ảnh Shia khóc đuổi theo Teese ban nãy. Thực ra, lúc đầu tôi rủ Loki tới dự lễ Nữ thần là muốn cho hắn một bất ngờ lớn, để hắn biết rằng tôi sẽ không bị Mani mê hoặc. Thế nhưng…

“Nếu như, tôi chỉ nói nếu như thôi nhé, nếu tôi gặp phải ảo giác”, tôi nắm chặt tay hắn, cố lấy dũng khí nói một hơi, “có phải anh sẽ không thèm để ý đến tôi nữa? Rồi lễ Đính hôn tháng sau của chúng ta cũng sẽ bị hủy luôn?”.

Loki chỉ đăm đăm nhìn tôi, vô cùng kinh ngạc, chẳng nói câu nào.

“Loki, Loki”, tôi lắc tay hắn, lại quay đầu nhìn về phía Mani, “Loki làm sao thế?”.

Cái miệng của Mani đóng mở liên tục, nhưng tôi chẳng nghe được hắn nói gì.

Một lúc lâu sau, Loki mới nhỏ giọng nói với tôi: “… Mani vẫn đang hát”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.