Linh Kiếm Ma Đế - Ma Linh Song Tu

Chương 48: Cảm giác rối ren




Tô Dịch cơ thể đã dừng run rẫy, ánh mắt hướng về phía trước nhìn lại.

Hình ảnh mà nàng luôn mong muốn xuất hiện.

Lúc này nàng đang nghĩ bản thân đang mơ tưởng, nàng chỉ muốn giấc mơ này kéo dài mãi mãi đừng để nàng đối mặt với sự thật tàn nhẫn kia.

Ngay sau đó nàng cảm nhận đôi mắt nàng đã đẫm lệ, hình ảnh kia bị nước mắt làm cho nhòa đi, cơ thể vô lực ngã xuống thiếp đi lúc nào không hay.

Vương Lăng giải quyết gọn gàng cả đám người khiến những nữ tù nhân kia nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ, ao ước được một nam nhân mạnh mẽ như vậy che chở, nhưng mấy nàng biết bản thân đã là tàn hoa bại liễu không có tư cách gì có quan hệ tới hắn.

Vương Lăng cũng không biết ý nghĩ của đám nữ nhân kia. Hắn tiến bước đến gần người Tô Dịch lấy ra trường bào phủ kín người nàng, bàn tay vuốt ve mặt nàng lau đi những giọt nước mắt kia, hắn nhẹ nhàng đem linh lực tinh thuần của bản thân sưởi ấm người nàng.

Tô Dịch cảm nhận hơi ấm tràn vào người yên lặng cảm thụ. Hai tay nàng vòng qua cổ Vương Lăng ôm chặt sợ hắn rời đi. Vương Lăng thương tiếc để nàng tùy tiện ôm lấy.

Qua một khoảng thời gian Tô Dịch ánh mắt hé mở, hiện lên trước mắt nàng là khuôn mặt Vương Lăng khuôn mặt cười ấm áp nhìn nàng khến nàng nước mắt lại chảy ra, nàng hôm này khóc nhiều nhất kể từ khi ý thức được, hai tay nàng run run đặt lên hai má Vương Lăng, cảm nhận được hơi ấm của hắn.

Nàng mừng rỡ ôm chầm lấy hắn, mặt áp vào ngực hắn khóc thút thít. Dù nàng thông minh nhưng vẫn không tin được điều bản thân nàng muốn lại xảy ra.

Hắn cảm nhận nữ nhân này quá cuồng ôm, hắn cũng tùy ý để nàng ôm thêm lúc nữa dù sao nàng cũng phải trải qua cú sốc vừa rồi.

Vương Lăng suy nghĩ hiện này hắn cần đề cao thực lực hơn nữa, nếu hắn không cường đại ai sẽ thay hắn bảo vệ nữ nhân cơ chứ. Tô Dịch lúc này mới ý thức bản thân không có mảnh vải che thân chỉ có áo khoác ngoài của Vương Lăng.

Nàng cất đi chiếc trường bào kia, hắn cũng không có để ý đến việc này. Sau đó nàng nhìn hắn ánh mắt kiều diễm:

-Có thể quay lưng cho ta thay đồ không.

-Không vần đề gì.

Vương lăng vui mừng thoát khỏi ma trảo của nàng, hắn đến gần đám nữ nhân bị gồng xích kia, đem kiếm chém đứt từng cái gồng xích.

Đem một số đan dược phân phát, tiện thể xem xét từng vết thương gây ra giúp chữa trị. Cả đám nữ nhân cảm kích nhìn hắn, giờ đây hảo cảo đối với Vương Lăng đạt cực điểm.

Hoàn thành xong việc phóng thích những nữ nhân kia, hắn nhìn các nàng hỏi:

-Hiện giờ các nàng có ý định gì không.

-Bọn ta giờ đây được công tử cứu giúp, thậm chí không ngại tốn sức giúp chúng nữ chữa trị. Từ giờ bọn ta đã trở thành người của công tử. Nếu công tử không chê có thể thu nhận bọn ta, dù làm trâu làm ngựa cũng mau báo đáp.

-Cái này không cần. Chỉ là ta cần xây dựng lực lượng của mình nếu các ngươi muốn có thể gia nhập. Nếu vậy thì hãy gọi ta là thiếu chủ.

Cả đám người 2 mắt nhìn nhau, đều gật đầu đồng thời quỳ xuống hướng Vương Lăng:

-Chúng thuộc hạ tham kiến thiếu chủ.

-Ừm. Tốt. Từ giờ các ngươi tên gọi là Hồng Miên Sát. Chỉ nhận mệnh lệnh của ta hiểu không.

-Vâng.

-Được rồi từ giờ ngươi sẽ là thủ lĩnh Hồng Miên Sát. Ngươi tên là gì.

Vương Lăng nhìn nữ nhân khuôn mặt xinh đẹp lớn tuổi nhất, người trực tiếp trả lời câu hỏi của Vương Lăng. Nàng

nhìn Vương lăng dõng dạc trả lời:

-Thuộc hạ là Thanh Loan.

-Ừm. Thanh Loan, ngươi nhớ rõ chỉ thực hiện nhiệm vụ do ta đề ra, còn trước tiên cần nâng cao thực lực ta sẽ giúp các ngươi. Từ giờ ta sẽ gọi ngươi là Hồng Miên để dễ dàng làm nhiệm vụ ta giao.

-Hồng Miên đã hiểu.

-Được rồi các ngươi nghỉ ngơi đi.

Vương Lăng vui vẻ rời đi đến bên Tô Dịch, hắn giờ đây vừa thu phục được 7 nữ nhân đều là trên dung linh cảnh giới, tuy không quá cao nhưng có tiến đề thì dễ dàng giải quyết vấn đề cảnh giới.

Tô Dịch nhìn đám người nói chuyện cũng đại khái đóan ra việc gì.

Nàng cũng không bận tâm, dù sao dạng nam nhân có tham vọng như vậy nàng càng thêm thích. Vương Lăng thấy Tô Dịch nhìn hắn chằm chằm cũng xấu hổ kho han, Tô Dịch ý thức được hành động bản thân không quá bối rối mà nhìn thẳng Vương Lăng:

-Ngươi có biết ta lo lắng cho ngươi lắm không.

-Vì sao?

-Ngươi biết rồi còn hỏi. Không phải là vì thanh ma kiếm kia sao.

-Vì nó thôi sao. Vậy mà ta cứ tưởng.

-Tưởng gì?

-Tưởng nàng nhớ ta đêm không ăn ngày không ngủ nhớ đến hình bóng ta. Vì muốn bên cạnh ta mà phải kiếm cớ thế a.

-Xì. Ai thèm nhớ ngươi, không phải tại ngươi thì ta đã không bị như thế này.

-Ấy thế mà hồi nãy nàng còn ôm chặt ta không buông cơ đấy.

-Cái đó. Ta.. ta…

Tô Dịch muốn nói gì đó nhưng lại bất động âm thanh. Vương Lăng cũng không muốn làm khó nàng nữa đành phải đổi đề tài:

-Ta cứu nàng. Giờ có phải đem thuốc giải giao ra rồi hay không.

-Cái gì thuốc giải. Chẳng lẽ ngươi cứu ta vì muốn thuốc giải thôi sao.

-Thế nàng nghĩ ta vì cái gì cứu nàng.

-Ngươi. Như vậy thì đừng hòng ta trao giải dược.

-Tại sao? Ta rõ ràng cứu ngươi mà thế nào lại làm ơn mắc oán.

-Tên ngốc.

Tô Dịch hậm hực nói nhỏ, nàng thực sự không bận tâm nếu Vương Lăng muốn thuốc giải thế nhưng có lẽ Vương Lăng lại không hiểu lòng nữ nhân này.

Hắn chỉ nghĩ Tô Dịch thông minh sẽ hiểu lợi ích của việc đem hắn đang bị nàng nắm giữ trong tay, tròng lòng hắn lại buồn phiền, bực tức.

-Không nói việc này nữa. Việc tìm kiếm trứng Bạch Mao Ưng cũng nên chấm dứt rồi.

Nói rồi tiểu hắc xuất hiện trước mặt Tô Dịch làm nàng thập phần chấn động, không ngờ khổ công bao lâu cuố cùng trứng yêu thú lại nằm trong tay Vương Lăng mà xem tình hình lại là biến dị từ trong trứng.

Nàng cũng không còn có tâm tư tranh giành ma thú mà lại thêm phần say mê đánh giá Vương Lăng. Vương Lăng nhìn nàng cuối cùng đưa ra quyết định.

-Ngươi bây giờ một mình quá nguy hiểm, thôi thì ngươi đi chung với ta đợi đến khi nào có thế liên lạc với người của ngươi đi.

-Ngươi lo lắng cho ta sao.

-Dĩ nhiên. Ngươi đang nắm giữ sinh mệnh ta sao ta bỏ rơi ngươi đậy.

-Vậy rất tốt. Ta sẽ lợi dụng triệt để mối quan hệ này.

Vương Lăng hậm hực nhìn Tô Dịch, nàng thì cười nhìn hắn. Ngay sau đó cả đoàn người mem theo sườn núi về lại Bạch Nguyệt trấn.

Vương Lăng lần này mục tiêu trước tiên của hắn là thu phục đám thổ phỉ ở đây lấy lòng nhân dân trong trấn.

Muốn thế hắn cần gây ra xung đột giữa quan triều đình cùng người dân, có Tô Dịch bên cạnh hắn nghĩ sẽ để nàng thay hắn bày kế dù sao cả hai đang trong mối quan hệ hợp tác lâu dài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.