Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Chương 14: Ngươi tới ta đi




Mặc dù biết mấy phi tần này đối với thái độ của mình hôm nay sẽ cảm thấy kỳ lạ, nhưng A Uyển cũng không để ý tới biểu tình các nàng là gì, bất luận là phản ứng gì lẽ nào ngay lúc này lại có thể đem A Uyển nuốt trọn hay sao?

Mọi người dời bước tới tiểu đình nghỉ mát, nhóm cung nhân hầu hạ sớm chờ đem nước trà bánh ngọt chuẩn bị xong, trên mặt ghế đá cũng đã trải nệm êm, mọi người liền theo thứ tự vào ngồi.

Lâm quý tần một bộ dáng chủ nhân, chỉ vào cung nữ phấn trang bên người cầm trong tay ấm trà tinh xảo, cấp các vị đang ngồi châm trà. A Uyển mắt lạnh nhìn diễn xuất này, cũng không biết Lâm quý tần có ý tứ gì, nhưng mà Lâm quý tần cũng không làm cho A Uyển thất vọng, rất nhanh A Uyển liền biết nàng ta có ý gì.

”Uyển quý nhân nhìn hương vị trà Đô Quân mao tiêm* này như thế nào? Đây là hôm qua mới đưa đến trong cung của Bổn cung, liền muốn lấy ra thỉnh các vị muội muội nếm thử chút đấy.” Đô Quân mao tiêm là phần lệ của quý tần, phân vị của những người đang ngồi so với Lâm quý tần thấp hơn chút, phần lệ này cũng không có, đây là ý tứ khoe khoang ư?

*Đô Quân mao tiêm: Là một trong mười đại danh trà của Trung Quốc, xuất xứ từ Đô Quân – Quý Châu.

Một câu hỏi, trong đầu A Uyển liền vòng vèo được mấy khúc. Nhớ rõ Tả tiệp dư là đích nữ thừa tướng tới, chỉ là không biết sao phân vị tiến cung so với Lâm quý tần lúc này là nữ nhi Các Đại học sĩ lại thấp hơn, hai người không ngờ lại có thể đi tới đồng nhất? Nội tình trong đó A Uyển cảm thấy khá kỳ quái.

Khi uống trà liền hơi nghiêng nghiêng đầu liếc mắt nhìn Tả tiệp dư một cái, quả nhiên Tả tiệp dư tuy là không hiện trên mặt, nhưng vẫn bị A Uyển bắt được trong ánh mắt rất nhanh lóe lên một chút không thoải mái.

Chỉ là nhìn Lâm quý tần cũng không có dáng vẻ phát hiện ra, vẫn như cũ chờ A Uyển trả lời. Mặc dù đã biết Lâm quý tần này dùng trà để biểu lộ rõ thân phận của mình là có ý gì, nhưng A Uyển cũng không muốn đè xuống quyền thuật của nàng ta.

Chỉ là trà ngon thôi, vẫn là phải thưởng thức thật tốt. Sau khi tinh tế nếm thử một phen, A Uyển nhân tiện nói: ”Nước trà Đô Quân mao tiêm trong veo, mùi thơm bay lại ngọt, tất nhiên là tốt,” Còn không đợi Lâm quý tần lộ ra biểu tình kiêu ngạo, lời nói của A Uyển liền xoay chuyển: ”Chỉ là, Đô Quân mao tiêm này dù ngon, như so với trà Lư Sơn vân vụ* cũng có chỗ hơi thua kém. Quý tần nương nương nhưng là cảm thấy?”

*Trà Lư Sơn vân vụ: một loại trà nổi tiếng được trồng ở trên núi Lư Sơn (Giang Tây, Trung Quốc)

Trà Lư Sơn vân vụ là một trong những loại trà mà Hoàng thượng yêu thích nhất, Lư Sơn vân vụ mọc lên tốt tất nhiên là đưa đến nơi của hoàng thượng. A Uyển nói như vậy, mọi người há lại không cảm nhận được ý tứ sủng ái nở rộ của A Uyển, rối rít liếc mắt.

A Uyển khăng khăng giống như không phát hiện loại ánh mắt của mọi người, vừa đổ thêm dầu vào lửa nói: ”Chỗ tỳ thiếp còn có chút trà Lư Sơn vân vụ Hoàng thượng cấp cho, không bằng đợi lát nữa tỳ thiếp liền để cho người cấp tặng quý tần nương nương nếm thử chút?”

A Uyển cố ý dùng từ ”Cấp” mà không phải là ban phần thưởng, biểu lộ rõ ràng mình hiện giờ vẫn có vài phần được sủng ái, dù sao Lư Sơn vân vụ này cũng không phải ai muốn Hoàng thượng liền thưởng cho người đó.

Lập tức sắc mặt Lâm quý tần nhìn không được tốt, lại vẫn cười như cũ nói: ”Uyển muội muội nói đùa, trà Lư Sơn vân vụ này chỗ bổn cung còn một ít, mặc dù so ra kém Hoàng thượng ban cho, nhưng bổn cung cũng biết đủ.” Đây là đang ám dụ A Uyển lòng tham không đủ?

Xưng hô đối với A Uyển biến thành Uyển muội muội, nhưng vẫn là một bộ không ăn bồ đào nói bồ đào chua, A Uyển cũng cảm thấy cách gọi muội muội này rất không được tự nhiên, vốn không quen còn đùa cái gì mà tỷ muội tình thâm chứ?

Đối với người đến không mang theo thiện chí A Uyển lại càng không có ý chầm chậm kiên nhẫn, trong lời nói một kích phải trúng là tốt nhất: ”Quý tần nương nương nói đùa, Hoàng thượng đem trà này thưởng cho tỳ thiếp, tỳ thiếp tất nhiên là tự biết đủ ấy chứ.”

Lâm quý tần ngài ngược lại thấy đủ, nhưng Hoàng thượng cũng sẽ không đem lá trà này thưởng cho người nha. Trong lời nói của A Uyển lộ ra dáng vẻ ngọt ngào liền khiến Lâm quý tần nghẹn họng, mà Tả tiệp dư ở một bên cũng không kìm nén được nói: ”Uyển quý nhân khó có được trà ngon hãy thưởng thức cho tốt, trà mới hàng năm đều có, còn lo chúng tỷ muội không có để uống sao?”

Ý trong lời nói tất nhiên là A Uyển hiểu, không hổ là mặt trận thống nhất. Không nhanh không chậm nhấp một ngụm trà thơm, A Uyển mới mở miệng nói: ”Đa tạ tiệp dư tỷ tỷ nhắc nhở, đâu để ý gì mà trà mới trà cũ, muội muội đây là khó có được trà tốt để uống tất nhiên là nên tinh tế thưởng thức.” Mặc dù là sủng ái không lâu dài nhưng dù sao cũng từng có sủng ái, hiện tại chẳng phải nên tận hưởng thức thật tốt sao?

Trương vinh hoa kia cũng cười nhìn A Uyển: ”Lư Sơn vân vụ tuy rằng không nhiều lắm, Uyển quý nhân còn muốn tỷ muội trong cung thưởng thức thực sự rất tốt.” Nói gần nói xa cũng là nói A Uyển độc bá Hoàng thượng không thả, không cho người ngoài một chén canh.

Tội danh này A Uyển nhưng đảm đương không nổi, tuy rằng bộ dáng Hoàng thượng lúc này biểu hiện rất yêu thích A Uyển, nhưng kỳ thật A Uyển cũng biết chẳng qua là mới mẻ nhất thời mà thôi, chỉ là mới mẻ cũng có kỳ hạn bảo đảm chất lượng mới mẻ, A Uyển có thể bắt được chắc chắn sẽ không đẩy tới trong ngực người khác.

A Uyển cũng làm bộ dáng coi như không biết thâm ý: ”Hà vinh hoa đừng lo, Hoàng thượng hôm qua còn nói, nếu tỳ thiếp cảm thấy trà Lư Sơn vân vụ này uống ngon, liền cho tỳ thiếp chút đâu, cũng đủ phần để chia cho tỷ muội trong cung.” sủng ái ở trên người nào là của người đó, không phục cứ tới cướp cũng được.

Ba vị này đều làm khó dễ, mà vị Hà vinh hoa thoạt nhìn ôn nhu yếu ớt ẫn là bộ dáng thật sự phẩm trà, tựa như cục diện ngươi tới ta đi trước mắt hoàn toàn không ảnh hưởng đến nàng, dáng vẻ dù nhìn thấy cũng không có gì muốn nói.

Lâm quý tần nhìn bộ dạng A Uyển rất không vừa mắt, giọng điệu nói chuyện cũng trở nên chua: ”Uyển muội muội thật đúng là tâm khoan dung đấy, trà ngon này nha, nên phối hợp với dụng cụ pha trà ngon, không biết Uyển quý nhân có bộ trà cụ gì tốt không? Nếu là không có nha, bổn cung nhưng lại có mấy bộ tốt đấy.”

”Ha ha, đa tạ ý tốt của quý tần nương nương, Hoàng thượng khi đem lá trà cho tỳ thiếp tất nhiên là còn đưa cho mấy bộ dụng cụ pha trà ngon, vẫn có thể luân phiên sử dụng một ít ngày, nếu thật sự không còn, tỷ thiếp chỉ có thể mặt dày thỉnh hoàng thượng… cho tỳ thiếp thêm chút nữa là được. Quý tần nương nương cũng không cần lo lắng.” Ngươi châm chọc ta xuất thân thấp hèn, ta liền nói gần nói xa đều kèm theo mấy câu nói của hoàng đế đáp lời ngươi, A Uyển chính là tỏ vẻ ngươi không làm khó dễ được ta.

Không thể không nói, ở trong cung này rất dễ nhân cơ hội cáo mượn oai hùm, đặc biệt còn là mượn mặt mũi hoàng thượng. A Uyển không khỏi cảm thán một thế hệ sủng phi phong hoa tuyệt đại vì sao có thể ngang ngược? Còn không phải chính là Hoàng thượng nguyện ý sủng ái, nguyện ý cấp cho sủng phi chỗ dựa sao?

Tuy nói tại trong cung quyền thế và vân vân đáng tin cậy nhiều hơn, nhưng miệt mài theo đuổi vùng lên dù sao cũng không sánh bằng nắm thật chắc sủng ái nhất thời của hoàng thượng. Nhìn A Uyển hành sự như vậy, chẳng phải là Hoàng thượng đã nhiều ngày nay cưng chiều khiến cho mọi người kiêng kỵ không dám tùy tiện ra tay sao?

Bất quá A Uyển hiện giờ tuy ỷ vào thế, nhưng cũng biết khống chế mức độ, trong lời nói đều đến điểm dừng, phần còn lại liền mặc cho phát huy trí tưởng tượng.

Nhưng mà từ đầu tới cuối Hà vinh hoa kia chưa từng mở miệng, chỉ là ăn điểm tâm, uống trà. Chẳng qua là điểm tâm bình thường của ngự thiện phòng, bộ dáng nàng ăn thật sự như là đang thưởng thức mỹ vị nhân gian.

Tả tiệp dư nhân tiện nói: ”Hà muội muội thưởng thức trà thật sự là để tâm mà, sao lại không nói lời nào?” Nghĩ rằng phải kéo Hà vinh hoa này vào chiến cuộc, người càng nhiều thì sức càng lớn nha.

Mà Hà vinh hoa nghe thế mỉm cười, liền buông xuống chén trà nhỏ trong tay: ”Muội muội nhìn các tỷ tỷ cùng Uyển muội muội trò chuyện với nhau vui vẻ, đâu có chỗ nào xen miệng vào được chứ. Nhưng Đô Quân mao tiêm này thật sự vô cùng ngon, Uyển muội muội nói xem?” Thoạt nhìn quả thật là dáng vẻ không có ở trong tình huống.

”Hà vinh hoa nói thế nào thì chính là thế đấy.” Trong lòng A Uyển cũng không dám khinh thường Hà vinh hoa này, nếu không phải là thật sự khờ dại vô hại, thì chính là tâm cơ thật sự thâm trầm.

Trà cũng đã thưởng thức, nói chuyện cũng đã hàn huyên xong, mọi người lại ngươi tới ta đi một phen tự thoại nữa, thời gian cũng không còn sớm. Mà mấy vị phi tần cũng chưa chiếm được tiện nghi gì từ trên người A Uyển, bất luận các nàng nói điều gì, A Uyển đều là một bộ dáng vẻ Hoàng thượng chính là sủng ái ta, ngươi không phục thì cắn ta đi nha làm người ta tức giận.

Dù vậy, bởi vì A Uyển cũng còn vài phần được sủng ái, mấy vị này cũng chưa dùng thân phận đè ép làm gì A Uyển.

Đại thái giám Kinh Hồng điện Tiểu Lộ Tử vội vã đi tới ngự hoa viên, ngay trước mặt các vị phi tần liền báo cho A Uyển biết đêm nay Hoàng thượng vẫn như cũ lật bài tử của A Uyển, thỉnh A Uyển quay về tẩm cung chuẩn bị thị tẩm. Nói thật trong lòng A Uyển thấy thật may mắn đêm nay Hoàng thượng lại lật bài tử của nàng, như vậy những lời A Uyển nói trước đó chẳng phải là vẫn có sức khiến người khác kinh sợ? Hoàng thượng ngài thật sự là thần trợ giúp đó.

A Uyển tất nhiên là đáp lời, tiện bề cáo từ mấy vị trong đình. Mà vị Lâm quý tần kia lại từ từ nói: ”Tất nhiên là chuyện hầu hạ Hoàng thượng rất quan trọng, chỉ là lúc đầu khi cùng ở một viện, mắt bổn cung nhưng vụng về, không nhìn ra A Uyển muội muội lại có vận may thế chứ.”

Một câu không đau không ngứa mang theo hương vị đố kỵ, A Uyển liền cũng nhẹ nhàng bâng quơ: ”Vận may này tỳ thiếp cũng không dám so với các tỷ tỷ, mà tỳ thiếp xin cáo lui.” Mấy vị mặc dù nghiến răng cũng không dám làm gì A Uyển, chỉ có thể trơ mắt nhìn theo A Uyển tự mình dẫn theo nhóm cung nhân rút lui.

Trên đường quay trở về, A Uyển tất nhiên là khen Tiểu Lộ Tử thật tốt một phen. Ngay trước mặt mấy vị phi tần mà bẩm báo A Uyển, tuy chiêu này có hơi chút ghen tị nhưng có thể tính là giúp A Uyển tìm được cách thoát ly khỏi chiến trường, A Uyển đã sớm không còn kiên nhẫn cùng mấy vị này nói chuyện. Các nàng sức chiến đấu hơi thấp, A Uyển chỉ coi như là luyện tay một chút thôi.

Tiểu Lộ Tử tất nhiên là vui mừng rạo rực hai thỏi vàng thật to, tại đây làm thuộc hạ của Uyển quý nhân, làm ít tiền nhiều, cũng không cần làm chuyện gì gây nguy hiểm tới bản thân, Tiểu Lộ Tử cảm thấy có thể tính là hết khổ.

Nhưng cung nữ Bạch Lộ lại nói với A Uyển: ”Chủ tử, ngài nói chuyện như vậy không để cho mấy vị chủ tử khác thể diện, chỉ sợ là…”

A Uyển cũng biết Bạch Lộ lo lắng điều gì, bất quá là sợ A Uyển nói chuyện đắc tội vị nào đi, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng a. A Uyển tự tiến cung thì chưa bao giờ bắt đầu dự định tại trong cung này kết giao tỷ muội tri tâm gì cả, nói lời này ra chắc cười đến rụng răng, chẳng qua là bảo trì sơ giao thôi.

Nhưng A Uyển dù sao cũng không có bàn tay vàng gì, khi tiến cung cũng không thể tự dự đoán được tình trạng hiện giờ. Nhìn dáng vẻ Hoàng thượng liên tục duy trì lật bài tử của nàng, A Uyển cũng đã nhanh chóng trở thành kẻ thù chung của các nữ nhân hậu cung rồi. Vốn A Uyển không hay qua lại với nhóm phi tần hậu cung, hiện tại cho dù là đắc tội với ai, tình trạng này còn có thể tồi tệ đến mức nào?

”Không cần lo lắng cho ta, chỉ là ngươi trở về cảnh cáo nhóm cung nhân hầu hạ hành sự cần phải cẩn thận một chút mới được, trong cung này không biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm Kinh Hồng điện muốn nắm lấy sai lầm đây.” A Uyển cũng không phải tự mình lo nghĩ, những người này tạm thời không lay động được nàng, có lẽ cũng chỉ có thể hạ thủ trên người cung nhân.

A Uyển cũng không cảm thấy mình không che chở nổi người của mình, chỉ là tự người đó cũng phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, như vậy đến lúc cần che chở chẳng phải là nắm chắc sức mạnh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.