Hào Môn Kiếp: Vợ Thế Tội Của Tổng Giám Đốc Satan

Chương 26: Ý nghĩ của anh




" Thân phận của bản thân tôi, chính tôi có quyền lựa chọn sao? " Thanh âm của Tịch Mạt hỏi rất nhẹ.

" Tất nhiên là không có! " Bùi Hạo Thần nhíu mày.

" Vậy tại sao anh còn muốn hỏi thêm chứ? " Tịch Mạt nói xong, hai mắt nhìn Diệu Tình, vẻ mặt của cô ấy mất tự nhiên dựa vào trong lòng Tiêu Lăng Phong như vậy cô cũng nhìn cô giống nhau!

" Hạo Thần! Tịch Mạt! Thân thể Tình nhi có chút không thoải mái cho nên chúng tôi về trước đây! " Tiêu Lăng Phong không cười lên đem Diệu Tình kéo ra ngoài.

" Chúng ta cũng đi thôi! " Bùi Hạo Thần đứng dậy kéo Tịch Mạt. Cô cùng Trình Diệu Tình đã gặp mặt như vậy chuyện sau này hẳn là sẽ thuận theo tự nhiên xảy ra đi! Tịch Mạt cuộc sống sau này sẽ thật phấn khích a!

Ban đêm Lăng Vân hiên luôn luôn yên tĩnh. Ở ngoài cửa sổ giống như là bể bơi ngoài trời không có gió thời điểm nó yên lặng giống như là một cái gương. Thật khác thường Bùi Hạo Thần không có Tịch Mạt về Lăng Vân hiên. Tịch Mạt ôm đầu gối ngồi dưới đất đèn trong phòng chút sáng trưng Tịch Mạt ngẩng đầu lên mặc dù bị ngọn đèn kích thích rơi lệ nhưng cô vẫn tham lam nhìn lên ngọn đèn giống như sợ ngọn đèn biến mất!

" Tịch Mạt! " Bùi Hạo Thần không có gõ cửa trực tiếp đi tới. Nhìn gian phòng không có giường Bùi Hạo Thần nhếch mép " Sao vậy? Đêm nay vẫn muốn ngủ ngồi sao? "

" Anh có chuyện gì sao? " Tịch Mạt đứng dậy. Tịch Mạt mặc áo ngủ màu trắng thắt lưng xinh đẹp xương quai xanh lộ ra * trong không khí Bùi Hạo Thần giơ tay lên chỉ lưng xẹt qua xương quai xanh Tịch Mạt, Tịch Mạt dựa vào vách tường không dám giãy dụa cô quay mặt qua chỗ khác.

" Tịch Mạt! Em thật thông minh a! " Bùi Hạo Thần khen hiểu ở thời điểm tôi càng là giãy dụa càng là dung túng.

" Anh không phải là thích sạch sẽ sao! Không phải luôn miệng nói tôi bẩn sao? Vì sao còn tới? "

" Tịch Mạt! Em làm cho tôi rất cảm động! " Bùi Hạo Thần cười " Em vẫn nhớ rõ tôi thích sạch sẽ! "

Trên mặt Tịch Mạt hiện lên một tia khinh thường.

" Tịch Mạt! Chúng ta đi gặp mặt Thẩm Kỳ Nhiên, em thấy thế nào? "

" Bùi Hạo Thần! " Tịch Mạt đột nhiên kích động gọi " Không cần lại đi tìm phiền phức cho Kỳ Nhiên! "

" Đây là cảnh cáo cũng là uy hiếp? " Bùi Hạo Thần hỏi " Tịch Mạt của tôi dù sao hắn cũng mối tình đầu của em sao em có thể không nhớ rõ sinh nhật của hắn! "

" Bùi Hạo Thần! Rốt cuộc anh muốn thế nào? "

" Đi tham dự tiệc sinh nhật Thẩm Kỳ Nhiên nhân tiện nói cho mọi người vợ Bùi Hạo Thần ta bình phục quay về! " Anh vuốt vuốt tóc Tịch Mạt. " Chuẩn bị thật tốt a! Không cần đến lúc đó thất lễ! " Anh khẽ vuốt tóc Tịch Mạt giống như đang an ủi một con vật.

" Bùi Hạo Thần! "

" Em không phải tò mò quan hệ Thẩm Kỳ Nhiên cùng Trình Diệu Tình sao! Vợ tốt của tôi là tôigiúp em tìm đáp án a! " Anh chế trụ đầu Tịch Mạt không có chút tình cảm nào ấn xuống một nụ hôn. " Dưỡng đủ tinh thần tôi cần vợ tôi phải xinh đẹp hơn người! "

" A! " Tịch Mạt cười vỗ vỗ tay " Anh là người đàn ông hào phóng nhất mà tôi từng thấy Hạo, Thần, ca, Bùi, Hạo, Thần " Tịch Mạt gọi từng một chữ " Nếu như anh không để bụng chuyện cũ vậy tôi còn để ý làm gì, tôi bảo đảm sẽ ăn mặc thật xinh đẹp tôi sẽ cho anh tự hào nhất bữa tiệc " Tịch Mạt nhẹ tay di động mà khoát lên trên vai Bùi Hạo Thần. " Thân ái! Anh là người đàn ông hào phóng nhất mà tôi từng thấy biết vì vợ mình mà bốn năm không có gặp người yêu trong lòng mình thật là nhớ cho nên an bài như vậy tôi thật sự cảm động! "

" Hiện tại liền cảm động? " Bùi Hạo Thần nhíu mày " Tôi sẽ làm cho em càng ngày càng thấy cảm động, tôi — bảo đảm".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.