Hạnh Phúc Thời Mạt Thế

Chương 35-36: 35: Tình Cảm Chị Em - 36: Nói Cho Người Nhà Một




35: Tình Cảm Chị Em



Vào ban đêm, một nhà ba người đều ở không gian tu luyện.

Cô cùng Khương Trí ôm nhau nằm trên giường lớn.Cô muốn đem ý nghĩ của mình nói cùng Khương Trí, lại không nói từ đâu.Đang lúc khó chịu, thì Khương Trí mở miệng.- Có phải có chuyện muốn nói với anh hay không?Khương Trí dùng cằm cọ cọ đỉnh đầu cô.- n.Cô ngẩng đầu nhìn Khương Trí, dùng sức gật gật đầu.- Vậy mau nói, không nói là anh ngủ a.Khương Trí híp mắt nói.- Chồng à, anh nói anh như thế nào lại anh minh thần võ như vậy! Anh tuấn tiêu sái như vậy! Khí độ bất phàm như vậy! Như vậy……Cô ở bên cạnh Khương Trí nịnh hót nói.- Nói trọng điểm.Khương Trí không kiên nhẫn.- Vì sao em lại yêu anh như vậy a.Cô lập tức dâng môi đỏ ra, hôn lên khuôn mặt Khương Trí một cái.Khương Trí nhếch khóe miệng, híp mắt nhìn cô, một bộ xấu xa.

A, quá mê người, không được, cô phải nhịn xuống, cô có chuyện rất quan trọng còn chưa nói đâu.- Em nói mẹ em như thế nào lại tinh mắt như vậy đâu, để em tìm anh, nói bộ dáng anh rất tốt, là người có thể dựa vào.

Nếu không……Cô đang nói hăng say, chợt không ý thức được mà lỡ miệng, Khương Trí liền cắm một câu.- Nếu không cái gì?Khương Trí lấy mắt hổ trừng mắt Khúc Nghệ.- Nếu không, nếu không chúng ta có thể hạnh phúc như vậy sao.Cô chạy nhanh nghĩ cách bổ cứu.- Anh nói mẹ em đối với chúng ta thật tốt a!- Không phải em nói mẹ em hướng về chị cả sao, ba em hướng về chị hai, không có ai thích em sao?Khương Trí bắt đầu bóc cô.- Ai nha, anh đừng nói bừa a, em là gái lỡ thì, ba mẹ em thích em nhất.

Anh xem ba mẹ em đối với em thật tốt a, thiếu tiền liền đưa tiền.

Chúng ta nếu là có chuyện gì, đem Hàm Hàm phó thác cho mẹ em, mẹ em nào có nói không được.

Chúng ta nói thiếu tiền mở cửa hàng, ba em lập tức lấy ra tiền dưỡng lão của mình a.Cô lôi kéo cánh tay hắn, vội vàng biện giải thay cha mẹ.- Vậy sao?Khương Trí nghe cô nói tốt cho ba mẹ, khuôn mặt từ nghiêm túc biến thành nhu hòa.- Đương nhiên.Cô rốt cuộc nhìn ra Khương Trí là đang ghẹo mình.- Khương Trí, anh quá xấu rồi.- Nói trọng điểm.Khương Trí thấy cô lại lạc đề, liền hô một tiếng.- Lão Khương, em muốn nói cho ba mẹ, chị cả, chị hai chuyện về mạt thế.

Anh nói em có thể nói cho mấy người Từ Từ chuyện mạt thế sắp tới, như thế nào lại không có dũng khí nói cùng người nhà a.

Họ cũng là người có thể tín nhiệm.Cô cẩn thận nhìn khuôn mặt Khương Trí, hy vọng có thể thông qua biểu tình của anh mà biết được suy nghĩ.

Nhưng là đạo hạnh của cô quá thấp, không nhìn ra tới.- Hơn nữa em cũng không phải muốn nói chuyện không gian ra, chỉ là cho bọn họ đan dược tẩy gân phạt tủy, lại cho mỗi nhà một cái nhẫn trữ vật hoặc là túi trữ vật.

anh có chịu không.Khúc Nghệ đáng thương hề hề hỏi Khương Trí, hy vọng anh đồng ý với biện pháp của cô.- Ai, nói em là óc heo đi, nên sớm nghĩ đến chuyện này chứ, đến lúc này mới nghĩ đến.Khương Trí yêu thương chỉ chỉ cái trán của vợ.- Vậy là anh đồng ý.Cô cao hứng.- Anh đã nói rồi, chỉ cần không nguy hại đến sự an toàn của em, những chuyện khác, em quyết định anh đều ủng hộ, chỉ cần em vui vẻ thì tốt rồi.Khương Trí lại nhắc lại lập trường nhất quán của mình.- Lão Khương, em yêu anh, thực yêu anh, quá yêu anh.- n, vậy phải hảo hảo biểu hiện, xem thử em yêu anh bao nhiêu.Trong không gian không có đêm, hai người ban ngày liền tuyên dâm.Ngày hôm sau, cô lấy máy phát điện năng lượng mặt trời từ trong nhẫn ra.

Một cái đặt ở trong nhà, một cái để Khương Trí lặng lẽ đưa đến nhà ba mẹ Khúc, còn lý do, chính của nhà mình.Nhà cô rốt cuộc lại mát lạnh sảng khoái.Tiếp theo, cô gọi điện thoại cho chị hai Khúc.

Cô muốn nói chuyện mạt thế cho mọi người trước.Một giờ sau, chị hai Khúc liền tới nhà cô.- Chi hai, mau vào, trong phòng mát mẻ.Sau khi cô mở cửa cho chị hai Khúc, liền thấy chị ấy đứng ở cửa, ngượng ngùng tiến vào, cô liền lôi kéo cô ấy vào cửa.- Nhà em có điện sao? Thật mát.Chị hai Khúc bị cô kéo đến sô pha ngồi xuống.- Uống nước đi, này là anh rể hai cho em trước kia.Cô lấy nước khoáng ướp lạnh từ trong tủ lạnh ra đưa cho cô ấy.Chị hai Khúc cũng không khách khí, cầm lấy chai nước khoáng uống liền một hơi hết hơn phân nửa bình:- Hôm nay thật nóng, lúc chị lái xe tới, cũng không dám mở cửa sổ, nhưng thật khát.Lúc sau, hai người không nói gì, cô cũng không biết nói như thế nào, phỏng chừng là chi hai cô ngượng ngùng nói.Cô không phải người thích quanh co, dứt khoát nói thẳng:- Chị hai, chị là chị ruột của em, những bất hòa kia cũng chẳng có nghĩa gì, em có chuyện liền hỏi, có việc liền nói.Co thấy chị hai Khúc gật đầu, liền nói:- Cô hai của anh rể thế nào?Chị hai Khúc thấy Khúc Nghệ chủ động nhắc tới chuyện này, liền cũng nói:- Còn có thể thế nào a, em cũng biết bà ta, lấy không cửa hàng rau dưa của hai đứa, tự mình làm bà chủ, liền dọn đến cửa hàng ở.- Vậy xem ra là đã giải cứu chị.Cô biết chị hai Khúc đặc biệt thấy phiền khi mẹ con bà ta ở nhà chị ấy.- Ha ~ ha ~, em nói đúng.

Hiện tại có chuyện gì cũng không tìm chị, có thể là biết tìm chị cũng không giải quyết được, bà ta có việc liền trực tiếp gọi điện thoại cho anh rể hai của em.

Hôm nay không phải vệ sinh không đủ tiêu chuẩn bị phạt, chính là người Cục Công Thương lại tới, làm anh rể hai của em phát phiền a!- Cửa hàng kia của bọn họ kiếm được tiền đi?Ở lúc chị hai Khúc nghỉ một hơi, Khúc Nghệ cũng xen mồm một câu.- Trước kia nghe anh rể hai của em nói một ít, hiện tại không biết, chị cũng không rõ chắp vá thế nào.Hiện tại chị hai Khúc vừa nghe đến tên mẹ con cô cô hai của chồng liền khó chịu trong lòng.- Chị hai, hôm nay em tìm chị tới chính là muốn nói với chị, nếu về sau chị còn nghĩ tới ngày lành, thì không thể tùy ý để anh rể hai dung túng bọn họ như vậy.

Bọn họ cần gì, bọn cứ lấy như vậy, về sau sẽ dưỡng thành thói quen.

Chị biết, có những người không thể dung túng, có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai.

Lúc này mẹ con bà ta coi trọng cửa hàng của em, em nể mặt chị cùng anh rể mới nhường cho bà ta, vậy lần sau thì sao, nếu bà ta coi trọng thứ gì trong nhà em, có phải bọn họ sẽ đi tìm chị cùng anh rể hay không, hai người có phải còn vì bà ta mà há miệng hay không a?Cô lôi kéo tay chị hai Khúc, nói ra suy nghĩ trong lòng cô cho chị ấy biết.- Chị hai, chị là chị ruột của em, em nói những lời này cũng không phải là có mục đích gì, em chính là sợ về sau hai người không thoát khỏi mẹ con bà ta được.- Chị biết, chị cùng anh rể em, còn có ba mẹ chồng chị đều nói qua, lừ lúc Vương Húc muốn lấy cửa hàng rau dưa của em, chị đã nói rõ ý tứ của chị với nhà họ Vương, chuyện một tiểu bối nên làm, chị có thể làm được, về sau nếu mẹ con bà ta lại có chuyện gì, cũng đừng tới tìm chị.Xem ra, trong chuyện này, chị hai Khúccũng không phải không tức giận.Chị hai Khúc lại thấp giọng nói với Khúc Nghệ:- Chị hai cảm thấy thực xin lỗi em, em cùng Khương Trí cực cực khổ khổ mở được một cửa hàng tốt, anh rể em lại vì người thân nhà bọn họ mà nói em nhường cửa hàng.Cô nghe chị hai Khúc nói như vậy, trong lòng thống khoái không ít.- CHị hai, không có gì là đúng hay không, em cùng Khương Trí khi đó cũng là muốn bán cửa hàng bán đi, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy, rồi lại lấy phương thức đó.- Phải không, lúc ấy anh rể em cũng là không có cách nào, ba chồng chị cũng nói đến chuyện chị cầm tiền, nói là chị cầm tiền nhà chồng đi trợ cấp nhà mẹ đẻ.

Anh rể em cũng nghĩ hai người đều có công tác, mở cửa hàng hay không cũng đều có thể sinh hoạt thực tốt, hắn có chút phú tế bần, hiện tại hắn hối hận đến xanh ruột.Chị hai Khúc giống như rất là cao hứng khi thấy anh rể hai chịu tội.- Lúc bọn họ ở nhà chị, liền sai bảo chị, hắn một chút cũng không để ý.

Khi đó, chị cũng nói chuyện cô hai VUơng, hắn liền không kiên nhẫn, nói ‘ đó là cô ruột của hắn, ở có mấy ngày, việc này cũng là việc em nên làm.Chị hai Khúc học giọng điệu nói chuyện của anh rể:- Hừ, hiện tại đến phiên hắn chịu tội, hắn cũng chịu không nổi đi, hắn như thế nào không nói đó là cô ruột của hắn a.

Còn nói chị chuyện này chuyện kia, nhìn xem hiện tại ai chuyện này chuyện kia.Cô nhìn chị hai Khúc nhị nói đến hưng phấn, biết chị ấy nghẹn sắp hỏng rồi, nên để chị ấy ph át tiết.- Hiện tại anh rể cũng biết bà ta có đức hạnh gì, chị cũng yên tâm, đây là lần cuối cùng giúp bà ta, về sau có chuyện gì, hắn cũng mặc kệ.

Em gái a, chị biết chuyện này là anh rể không đúng, nhưng lúc ấy chị cũng cảm thấy, nếu muốn đuổi mẹ con bà ta ra ngoài, thì nhất định phải có lý do, nếu không lấy tính cách ba bênh vực người mình còn không phân rõ tốt xấu của ba chồng, khẳng định mẹ con bà ta sẽ còn ở nhà chị luôn.

Vậy thì cuộc sống của chị sẽ luôn ở trong tình trạng nước sôi lửa bỏng.

Hơn nữa bà ta nói chúng ta là chị em ruột, chị có việc, không tìm em cùng chị cả, thì tìm ai, cho nên lúc anh rể em nói, muốn gọi điện thoại cho hai đứa, muốn nhượng cửa hàng rau dưa, chị mới không lên tiếng.Thế nào, nguyên lai là há mồm liền bởi vì ba người là chị em ruột, nếu không phải ruột thịt, bọn họ có lẽ còn không tiếc mở miệng đâu!- Lúc sau, mẹ còn gọi chị về mắng một trận, ba còn định động thủ đánh chị, thật là thiên vị.Còn có chuyện như vậy đâu? Ba mẹ Khúc như thế nào không nói a.- Được rồi, hôm nay đã nói hết với em, trong lòng chị liền thoải mái hơn.Chị hai Khúc nói xong, đem nửa nước khoáng dư lại uống, một ngụm lại một ngụm .- Chị thoải mái, em còn không có thoải mái đâu, đi, cùng em đi đến nhà mẹ.Cô không cho chị hai Khúc có cơ hội nói, liền túm tay lôi kéo đi tới nhà mẹ Khúc..


36: Nói Cho Người Nhà Một


Khi cô túm chị hai Khúc đến nhà ba mẹ Khúc, Khương Trí cũng đã gọi chị cả tới, ba mẹ Khương cũng ở đây.

Máy phát điện năng lượng mặt trời cũng đã được trang bị, điều hòa đã hoạt động bình thường, trong phòng mát mẻ hơn rất nhiều.Ba mẹ Khúc cùng chị cả Khúc vừa thấy tư thế này của Khúc Nghệ cùng chị hai Khúc, cho rằng hai người đánh nhau rồi, vội vàng đi tới muốn đem hai người tách ra, mẹ Khúc còn ồn ào nói:- Làm sao vậy.

Còn đánh nhau, nhìn hai đứa đi, người lớn không ra người lớn.

Đứa nhỏ đều có thể đi mua nước tương được rồi, còn đánh nhau.Khúc ba càng trực tiếp, vén tay áo, lộ cánh tay muốn giáo huấn chị hai Khúc:- Khúc Văn, con lại khi dễ em gái con đúng không.Chị hai Khúc nhìn ba mẹ Khúc như vậy, liền nói:- Con nói hai người bất công, hai người còn không thừa nhận, nhìn xem từ nhỏ đến lớn đều như vậy, có chuyện cái là khẳng định do con, không phải mắng con thì chính là muốn đánh con, cũng không hỏi xanh đỏ đen trắng.Cô ở bên cạnh trộm vui vẻ, loại cảm giác được ba mẹ thiên vị này thực tốt.Chị hai Khúc nhìn cô ở kia chỉ lo trộm vui vẻ, cũng không mở miệng giải thích cho cô ấy, liền lớn tiếng kêu:- Khúc Nghệ, em cười ngây ngô cái rắm, chạy nhanh giải thích cho ba mẹ đi.

Im lặng như thế còn là giáo viên nhân dân sao, tố chất gì a.

( chị hai Khúc cũng là giáo viên dạy máy tính ở cao trung.


)Cô thấy mọi người đều nhìn về phía mình, biểu tình trên mặt cũng nghiêm túc lại, nói với mọi người:- Ba mẹ, con cùng chị hai không đánh nhau, hơn nữa hôm nay con cùng Khương Trí họp mọi người tới đây mà có chuyện muốn nói.Lúc sau, hai người liền ngồi xuống sô pha, hôm nay chủ yếu là muốn nói rõ mọi chuyện cho người trong nhà, Khương Trí ở bên cạnh bổ sung.- Ba mẹ, hai người không kỳ quái sao, máy phát điện năng lượng mặt trời mà Khương Trí cho lắp cho mọi người là từ đâu tới?Cô quyết định dẫn từ cái này ra chính đề.Ba mẹ Khúc xác thật rất kỳ quái, máy phát điện năng lượng mặt trời mà Khương Trí vừa mới cho bọn họ, từ đâu tới, hiện tại thứ này ở D thị không mua được, cho dù là muốn mua thì cũng không có hàng.

Vừa rồi hai người có hỏi Khương Trí, Khương Trí cũng ấp úng, không nói ra nguyên nhân.- Hiện tại trên thị trường là không có bán, muốn mua cũng không có, thứ này kỳ thật là chúng con mua từ trước.

Bởi vì bọn con đã biết thời tiết sẽ nóng như vậy.- Làm sao mà em biết được, có tin tức bên trong sao?Chị cả mở miệng hỏi.

Có thể chuẩn bị vật tư trước tiên, kia khẳng định là phía trên có người a, có tin tức bên trong.- Không phải.Cô ngừng một chút, mắt nhìn Khương Trí, thấy anh gật gật đầu, cô lại tiếp tục nói:- Chúng con đã biết mạt thế sắp tới.Mẹ Khúc ngồi ở bên cạnh cô, vươn tay sờ sờ trán cô.- Không nóng a, nói mê sảng gì đâu!Cô lập tức muốn té xỉu trên sô pha, đây tuyệt đối là muốn trừng phạt cô, khi cô muốn nói thật ra, người khác lại cho rằng cô mê sảng.

Mệnh cô khổ quá mà.Khương Trí thấy cô ở trên sô pha giả chết, liền biết đây là biểu hiện chán nản, trong lòng anh thở dài, loại chính sự này chỉ có thể anh nói a.- Ba mẹ, chị cả, chị hai, tiểu nghệ nói là thật sự, là con dự cảm mạt thế đến.

Hai tháng trước, lúc con tan tầm, đang trên đường về nhà, nhìn thấy một lão nhân té xỉu trên mặt đất, bên cạnh không ai dám đi lên hỗ trợ.

Con là bác sĩ thấy vậy cũng không thể mặc kệ a, vì vậy liền đi nhìn, lão nhân bị một ít viết thương, con liền đem hắn về bệnh viện, trị liệu miễn phí cho hắn một chút.

Lúc ấy con cũng không đem chuyện này để ở trong lòng, ai biết sau này có một ngày vào lúc nửa đêm, lão nhân kia cư nhiên xuất hiện ở nhà con, làm con cùng tiểu nghệ sợ hãi.

Sau đó lão nhân kia nói cho chúng con biết, hắn là một người tu tiên, không cẩn thận bị thương mới té xỉu ở trên đường, là con hảo tâm cứu hắn, khiến cho hắn thoát khỏi ràng buộc của tâm cảnh trong tu tiên, nếu không liền sẽ ảnh hưởng việc tu luyện của hắn về sau.

Cho nên hắn mới tìm được nhà con, muốn trả ân tình.

Hắn cho chúng con một ít đồ vật, trước lúc hắn đi còn dùng ngón tay điểm vào trán con.

Vào lúc ban đêm, con liền có một giấc mơ, trong mơ đã thấy loại tình huống thời tiết này ở D thị.

Về sau thời tiết cũng sẽ không bình thường, nói đơn giản chính là mạt thế tới, cho nên con cùng tiểu nghệ liền chuẩn bị một ít vật tư trước tiên.Khương Trí tự biên một câu chuyện ngẫu nhiên gặp được, cứu trị một người tu tiên, hy vọng không bại lộ chuyện không gian, như có thể đem chuyện mạt thế cùng nhẫn trữ vật lộ ra, để mọi người có thể tin tưởng cùng tiếp thu.Chị hai Khúc nói:- Thật sự có người tu tiên sao?Chị cả Khúc cùng chị hai Khúc đều giống cô, là người đam mê tiểu thuyết, tuy rằng không hay xem tiểu thuyết tu tiên, nhưng đối với chuyện thật sự có người tu tiên, vẫn là ôm thái độ hoài nghi.Khương Trí cũng không giải thích, nhưng bàn tay vừa lật lấy từ trong nhẫn ra một chai nước khoáng, đưa cho chi hai Khúc, lúc sau lại lấy ra mấy chai nước khoáng phân cho mỗi người một lọ.Mọi người nhìn Khương Trí lấy từ hư không ra bình nước thứ nhất đã rất kinh ngạc, khiếp sợ, không thể tin tưởng, lại thấy Khương Trí lấy ra vài chai nước, liền chậm rãi biến thành chấn động, không thể không tin.Chị cả Khúc cùng chị hai Khúc đều tiến lên cẩn thận quan sát bàn tay Khương Trí, nói:- Là không gian, nhẫn trữ vật hay là túi Càn Khôn.Quả nhiên là mê truyện, một chút là có thể hỏi đến trọng điểm.- Là nhẫn trữ vật.Cô không tiếp tục giả chết ở trên sô pha , bò dậy khoe khoang cùng chị cả Khúc và chị hai Khúc.Cô lấy từ trong nhẫn ra chút dưa chuột cùng quả hồng.

Dưa chuột còn mang theo gai nhỏ, cầm đều bị đâm vào tay.

Quả hồng phấn hồng, mặt ngoài còn có một tầng sương.

Vừa thấy liền biết này đó đều là đồ ăn mới hái xuống.

Hiện tại loại thời tiết này, rau dưa trong đất không chết cũng là thiếu nước nghiêm trọng, siêu thị ở D thị bán đều là rau dưa héo rũ, tươi mới mọng nước như vậy thì thật không có.Chị cả Khúc thấy cô khoe khoang, câu đầu tiên chính là hỏi:- Nhẫn trữ vật có thể giữ tươi?Chị hai Khúc thấy cô khoe khoang, câu thứ nhất chính là hỏi:- Không chỉ có một cái nhẫn trữ vật?Cả hai câu đều nhằm về nhẫn trên tay cô, nhìn tập trung nhìn nhìn, rồi sờ sờ, muốn cảm nhận xúc cảm mang nhẫn một chút.

Vừa rồi Khương Trí lấy ra nước khoáng, hai người cũng ngượng ngùng cầm lấy tay Khương Trí xem, đến phiên Khúc Nghệ thì không có gì cố kỵ, cố gắng tìm ra dấu vết của chiếc nhẫn để lại trong tay cô.Thật không hổ là chị ruột, bắt được trọng điểm.- Đúng, nhẫn trữ vật thời gian cố định, nhận chủ xong có thể ẩn hình.Cô khoe khoang nói, ở trước mặt hai người chị gái còn điên cuồng xoa xoa bàn tay ngọc.Khúc ba lúc này đột nhiên mở miệng:- Chuyện này còn có ai biết.- Ba, tầm quan trọng của chuyện này, chúng con rất rõ ràng, lúc bắt đầu cũng không dám nói cho ai, chỉ dám trộm chứa đựng một ít vật tư.


Nhưng hiện tại thời tiết D thị như vậy, mạt thế bắt đầu rồi.

Mọi người cũng biết tính cách của tiểu nghệ, cô ấy không muốn nhìn thấy mọi người chịu khổ.

Cho nên chúng con mới quyết định đem chuyện này nói cho mọi người, để mọi người có chút chuẩn bị trước mạt thế.Khương Trí nhìn ba Khúc, khuôn mặt ngưng trọng nói.Mẹ Khúc không quản mọi người nói cái gì, bà nghe hiểu, đây là con rể út gặp được tiên nhân, một nhà con gái nhỏ có phúc nguyên.

Bà cầm lấy dưa chuột cùng quả hồng Khúc Nghệ mới lấy ra, đứng dậy đi phòng bếp, nói là phải đi làm cơm trưa cho mọi người.

mẹ Khương thấy mẹ Khúc đi phòng bếp, liền cũng đứng dậy đi theo.Vẫn là hai mẹ bình tĩnh a, gặp được chuyện thần kỳ như vậy, chuyện thứ nhất suy xét vẫn là ăn cơm..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.