Đặc Công Hàn Phi

Chương 116: Độc Sư Của Y Thánh Thành (1)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Y Thánh Thành?” Bạch Tử Linh nhíu mày, cái tên này đối với nàng mà nói là vô cùng xa lạ, chưa có ai nhắc với nàng về nó, kể cả Lạc Hàm, nhìn giọng điệu của hộ vệ Giáp thì đây hẳn là một thế lực nào đó trên giang hồ, nghe ra tựa hồ cũng không đơn giản?

Độc sư... là người sử dụng độc sao?

Nếu vậy vị độc sư này hẳn là biết về y thuật.

Thường thì những người giỏi độc thuật chắc chắn sẽ có hiểu biết về y thuật, không nhiều cũng ít, dù sao đó cũng là kiến thức cơ bản, muốn giỏi độc thuật thì đầu tiên phải giỏi y thuật trước đã, bởi vì bọn họ cũng không thể cứ chế độc dược mà không quan tâm đến giải dược, lỡ đâu không có thử nghiệm khiến bọn họ phải đích thân ra tay, nếu không chế được giải dược thì không phải là hi sinh vì nghệ thuật hay sao?

Một thế lực trên giang hồ lại giỏi về y và độc, nhưng đó lại không phải là Lạc Y Cung... xem ra Lạc Y Cung ẩn cư hơn mười năm đã hoàn toàn biến mất khỏi giang hồ rồi, ít nhất trước mắt Bạch Tử Linh đoán là như vậy, vậy thì con đường trấn hưng Lạc Y Cung cũng không dễ như trong dự kiến.

“Y Thánh Thành là tòa thành trì trung lập nằm ở biên giới Thành Thiên và Vũ Nguyệt, chỉ mới xuất hiện trong mười năm gần đây, trước đó không ai biết gì về nó, người ở nơi đó ai nấy đều giỏi độc thuật, tất nhiên y thuật cũng không kém.” Tựa hồ nhận thấy nghi hoặc của Bạch Tử Linh, Thương Hàn Phong tốt bụng giải thích. Mặc dù hắn đã cho người điều tra về nàng nhưng cũng giống như những lời nàng nói, thông tin trên giấy là thứ mà nàng muốn cho người khác nhìn thấy, mười phần thì chỉ tin được năm phần, cho nên đến bây giờ nàng vẫn là một ẩn số, chính là dựa vào thân thủ của nàng, hắn còn nghĩ nàng xuất thân từ môn phái nào đó nhưng xem bộ dạng mờ mịt của nàng khi nghe hộ vệ Giáp nhắc về Y Thánh Thành thì chắc hắn đã hiểu lầm.

Làm sao có người nào trên giang hồ mà không biết gì về Thiên Thành chứ? Cho dù không biết thì ít nhất cũng đã từng nghe danh, nhưng Bạch Tử Linh có vẻ như nàng một chút cũng không biết gì về thế lực này.

Bạch Tử Linh không hề cảm thấy ngạc nhiên trước lời nói của Thương Hàn Phong, bởi vì nàng sớm đã đoán được, bất quá Thương Hàn Phong cũng cung cấp cho nàng một manh mối không tồi, chính là thế lực gọi Y Thánh Thành này chỉ mới xuất hiện trong mười năm gần đây, điều này chứng tỏ sau khi Lạc Y Cung biến mất Y Thánh Thành mới xuất hiện, cũng không biết trong này có liên hệ gì với nhau không?

“Y Thánh Thành là thế lực thuộc giang hồ à?” Cả một tòa thành trì nằm ngay biên giới Thành Thiên và Vũ Nguyệt, lại không chịu sự cai quản của bất kì quốc gia nào, thế lực Thiên Thành có thể lớn đến mức nào chứ?

“Chỉ đúng một nửa.” Thương Hàn Phong lạnh nhạt đáp, nếu có người hỏi thế lực nào đang hô mưa gọi gió trên đại lục lúc này thì hắn nhất định không chút do dự trả lời đó là Y Thánh Thành.

Đại lục trải dài từ Đông sang Tây, Bắc vào Nam, thế lực bốn phương tám hướng đều mọc rễ khắp nơi, mỗi nơi đều có bá chủ của riêng mình, nhưng không có thế lực nào đấu lại một thế lực chỉ vừa mới xuất hiện không lâu như Y Thánh Thành, bởi vì đã là con người thì không thể tránh khỏi sinh lão bệnh tử, mặc kệ là bị bệnh gì thì bọn họ đều cần đến thuốc, cho dù không bị bệnh thì bọn họ vẫn cần đến thuốc. Năm đó sau khi bị Ma Giáo tàn sát, Lạc Y Cung gần như đã biến mất khỏi giang hồ, nhiều người tham gia trận chiến chống lại Ma Giáo vẫn còn lưu lại thương tích, Y Thánh Thành xuất hiện vào lúc bọn họ cần nhất, sau đó nhanh chóng phát triển như diều gặp gió cho đến ngày hôm nay vẫn không đổi.

“Có ý gì?”

“Y Thánh Thành làm việc cho cả triều đình cùng giang hồ, thế lực của bọn họ là trung lập.” Y Thánh Thành cũng giống như Lạc Y Cung, những người ở nơi đó không chỉ giỏi độc thuật mà y thuật cũng không hề thua kém, sau khi có người chữa được căn bệnh lâu năm của mình thì một truyền mười, mười truyền trăm khiến Y Thánh Thành nhanh chóng vang danh thiên hạ. Không chỉ làm ăn với các thế lực trong giang hồ mà bọn họ còn hợp tác với người trong triều đình, đặc biệt là người của hoàng thất, ở trong hoàng tộc không biết có bao nhiêu người bị bệnh kín không thể chữa khỏi đều chạy đi tìm Y Thánh Thành nhưng việc có chữa khỏi bệnh không Thương Hàn Phong không biết, chỉ biết hoàng thất Tứ quốc đều có mối liên hệ không tầm thường với người của Y Thánh Thành, nếu không chỉ trong vòng mười năm, Y Thánh Thành dù có phát triển đến mức nào cũng không thể như mặt trời ban trưa thế này được.

Quả nhiên...

Bạch Tử Linh nhướng này, nói như vậy thì Y Thánh Thành đúng là không đơn giản, triều đình và giang hồ thường không xen vào chuyện của nhau, vậy mà Y Thánh Thành này lại đi hợp tác với người của triều đình, Hộ bộ Thượng thư là chức quan quan trọng trong triều, bọn họ vẫn có cách để tiếp cận, như vậy người trong hoàng tộc chẳng phải cũng có qua lại với bọn họ hay sao? Đã qua lại với người của hoàng thất một nước Bạch Tử Linh không tin ba nước còn lại bọn họ sẽ bỏ qua, dù sao đây cũng là một vụ làm ăn lớn, không ai chê nhiều tiền cả, nếu như vậy thì thế lực bọn họ đúng là trải khắp bốn phương tám hướng còn gì?

Hộ vệ Giáp bên cạnh đổ mồ hôi lạnh, nữ tử này không biết đến từ nơi nào mà thế lực mạnh nhất trên giang hồ hiện nay như Y Thánh Thành mà cũng không biết, ngược lại là nam tử kia, chuyện gì cũng biết rõ, hai người này thật sự là đồng bọn của nhau sao?

“Quay lại vấn đề chính, vị độc sư mà ngươi nói hiện đang ở đâu?” Chuyện của Y Thánh Thành, mặc dù rất tò mò nhưng Bạch Tử Linh cũng không muốn hỏi Thương Hàn Phong quá nhiều, đặc biệt là ở trước mặt hộ vệ Giáp, tuy rằng đôi mắt hắn đã bị che đi nhưng tai hắn vẫn còn đó, còn nói nhiều sẽ càng tiết lộ nhiều thông tin, nàng không sợ đối phương biết được thân phận của nàng, nhưng còn Thương Hàn Phong... để người khác biết được thân phận của hắn thì phiền phức lắm. Vấn đề quan trọng chính là phải tìm ra phương thuốc giải rồi mang về cho Lạc Dư, lúc đầu bởi vì chưa có manh mối gì nên nàng bất đắc dĩ phải đi lòng vòng tìm những nơi Tử Sở có khả năng cất giấu thuốc giải, nhưng hiện tại nếu đã biết ai là người chế ra độc dược thì tốt rồi, trực tiếp đến tìm hắn chẳng phải tốt hơn sao?

“Ta... ta...” Hộ vệ Giáp ngập ngừng, rõ ràng hắn đang do dự, không biết có nên tiết lộ thông tin này với Bạch Tử Linh hay không. Tử Sở đã từng nói vị độc sư này làm người tính tình cổ quái, suốt ngày nhốt mình ở trong viện để nghiên cứu độc dược, không ai biết hắn lớn lên ra sao, ngoại trừ Tử Sở, cho dù là hộ vệ Giáp ngày ngày đi đưa cơm cho hắn đi chăng nữa thì cũng chỉ biết hắn là nam nhân, còn bộ dạng hắn tròn méo ra sao cũng không rõ.

Đúng như lời Bạch Tử Linh, hộ vệ Giáp không phải hộ vệ bình thường của Tử gia nhưng cũng không phải tử sĩ do Tử Sở huấn luyện, hắn bất quá chỉ là một kẻ may mắn, bởi vì một thân võ công cũng khá, lại biết cách ăn nói nên mới lọt vào mắt Tử Sở, được Tử Sở coi trọng. Công việc thường ngày của hắn là hầu hạ Tử Sở, không phải bảo vệ Tử Sở mà là hầu hạ hắn ăn uống ngủ nghỉ, Tử Sở làm rất nhiều chuyện trái với lương tâm nên hắn lúc nào cũng lo lắng có người ra tay với chính mình, tử sĩ núp trong bóng tối bảo vệ hắn còn không đủ, hắn còn muốn có hộ vệ bên người bảo vệ hắn, chỉ là khi Tử Sở gặp nguy hiểm thì có hàng trăm hàng ngàn hộ vệ Tử gia đứng ra bảo vệ nên hộ vệ Giáp chẳng cần ra tay, ngày thường chỉ hầu hạ Tử Sở cùng chạy vặt cho hắn.

Một gã sai vặt bình thường như hắn, lẽ ra đối với chuyện tử sĩ cùng Nhị Tam Thập độc gì đó không nên biết mới phải, thế nhưng hắn lại biết rất rõ, thậm chí so với tử sĩ bị trúng độc còn rõ ràng về độc tính của độc dược đó hơn, mọi chuyện hết thảy cũng là do duyên số, cũng bởi vì thân phận này của hắn, đi theo bên cạnh Tử Sở, được Tử Sở tin tưởng, có lần hắn từng đi đưa cơm đến cho vị độc sư ở Tây Viện kia, nhờ đó mới biết được những thông tin quan trọng thế này.

Vị độc sư đó là người rất khó thân cận, viện của hắn nếu không được hắn cho phép thì người khác tuyệt đối không được đi vào, bằng không trúng độc chết người hắn sẽ không chịu trách nhiệm. Trong Tây Viện có nuôi rất nhiều loại rắn độc, nhưng không phải nuôi trong lồng mà là được thả bò tự do trong viện khiến cả tòa viện như là hang rắn vậy, may mắn là Tây Viện vốn dĩ là khu vực cấm nên chuyện này không có bị làm đến mức ầm ĩ. Có một điều kỳ lạ là cho dù rắn độc bò đầy trong viện nhưng chúng cũng không nương theo tường hay cành cây mà bò ra ngoài, giống như tòa Tây Viện đó là cái lồng nhốt chúng vậy, hầu như những nha hoàn cùng gã sai vặt trong phủ đều không muốn điđưa cơm cho vị độc sư kia, cho nên công việc này mới rơi vào đầu hắn. Thật ra muốn vào được Tây Viện không phải không có cách, chỉ là bọn họ không biết phải làm thế nào, hắn có một thân võ công, tự nhiên là dễ dàng né tránh rắn độc trên đất, nhưng vẫn khó mà tránh được những con rắn độc đu trên cây, rốt cuộc khi bước vào nhà thì hắn đã bị cắn một phát, nếu không phải vị độc sư đó nhanh chóng cho hắn uống giải dược thì hắn sớm đã đi gặp ông bà, từ đó về sau hắn liền trở thành người đưa cơm chuyên chúc của độc sư ở Tây Viện.

Trong Tử gia người tiếp xúc gần với vị độc sư đó ngoại trừ hắn ra thì chỉ có Tử Sở, hộ vệ Giáp tuy làm việc cho Tử Sở nhưng vị độc sư đó cũng là ân nhân cứu mạng của hắn, hiện tại nữ tử trước mắt lại muốn hắn bán đứng ân nhân của mình, hắn làm không được, nhưng nếu không nói thì tính mạng của hắn sẽ gặp nguy hiểm, lựa chọn giữa ân nhân và mạng sống, hộ vệ Giáp thật sự có chút khó xử.

Ngay từ đầu Bạch Tử Linh xuất hiện, hộ vệ Giáp còn nghĩ rằng mục tiêu của nàng là Tử Sở, như vậy thì hắn không cần lo lắng, mặc dù hắn là người của Tử Sở nhưng cũng không phải là cánh tay phải của đối phương, có rất nhiều chuyện về đối phương hắn đều không biết, thứ hắn biết duy nhất chính là thói quen hàng ngày của Tử Sở, còn thông tin cơ mật Tử Sở vốn là một người đa nghi, cho dù là người bên gối hắn còn không tin tưởng huống chi hộ vệ Giáp chỉ là một gã sai vặt trong mắt hắn. Nếu Bạch Tử Linh muốn tìm hiểu thông tin về Tử Sở, hộ vệ Giáp sẽ chẳng có gì để nói, cho dù hắn có vì tính mạng của mình mà nói ra những chuyện không nên nói hắn cũng không sợ hai người này sẽ ra tay với Tử Sở, bởi vì mục đích của bọn họ ngay từ đầu vốn không phải Tử Sở, hắn chân trước vừa mới bắt được Tử Thất, chân sau lại có người đến tìm, hộ vệ Giáp không tin trên đời này lại có chuyện trùng hợp như vậy, hơn nữa bên người Tử Sở có nhiều hộ vệ bảo vệ như vậy, trong bóng tối lại ẩn núp nhiều tử sĩ, kỳ thực hắn cũng không quá lo lắng, vậy mà không ngờ mục đích của nữ tử này sau cùng lại là độc sư.

Đối với việc Bạch Tử Linh ép hắn uống độc dược, hộ vệ Giáp dù tức giận cũng không làm được gì, vốn có một vị độc sư tài giỏi ở trong Tử gia, cho dù Bạch Tử Linh lật lộng không cho hắn giải dược thì hắn vẫn có thể đi tìm vị độc sư kia để giải độc. Điều mà hắn lo sợ là độc này sẽ phát tát trong vòng một canh giờ, đến lúc đó lỡ như Bạch Tử Linh lại giở trò, điểm huyệt hắn ở đây thì hắn không thể đi trở về tìm độc sư được, đợi người phát hiện rồi đến tìm cũng không biết khi nào, cho nên hắn mới nói ra những chuyện mà hắn biết nhưng đối phương lại muốn tìm độc sư kia, điều này khiến hắn cảm thấy khó xử không thôi.

Độc sư là ân nhân của hắn, đã từng cứu mạng hắn, nhưng vào thời khắc sinh tử, sinh mạng của hắn bị người khác nắm trong tay, hơn nữa đối phương còn điểm huyệt của hắn khiến hắn không thể động đậy, bằng không hắn sớm đã quay người bỏ trốn, đi tìm độc sư giải


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.