Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em Lần Nữa?

Chương 32: Suýt chết trong buổi diễn (2)




Trong phòng thử đồ..................

"Ê ! Gần tới vai diễn của mày rồi đấy !"- SUM nhắc nhở thằng bạn đang ngồi than trời thở đất đằng kia .

"Mày vui lắm à ?"- GIN lườm lườm thằng bạn .

"Không ! Tao mong có táo thối để mày................"- Hắn kéo dài

"CHẾT CHỨ GÌ !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!" - Cậu cắt ngang

"No ! Ngộ độc thực phẩm thôi ! Mày nghĩ oan cho tao quá !" - Hắn cầm khăn giả bộ lau nước mắt . Cậu té ghế tức sùi bọt mép .

VỤT.............................

Làn gió thổi ngang qua..........................

"GIN ! Mày cảm nhận thấy gì không ? " - Hắn đột nhiên nghiêm túc .

"Có ! Hình như là hắc khí ?" - Cậu cũng im lặng , cảnh giác .

"Trước khi đến đây , chắc lão già nhà mày có nói cho mày biết tới cuốn sách bi kịch nhỉ ?"- SUM lấy trong cặp một cái máy quét mini chức năng cao , công nghệ hiện đại .

"Có ! Hôm trước ba tao đi họp ở nhà lớn về nghe nói hiệp hội thợ săn hắc ám có dấu hiệu rối loạn , 1 thành viên hắc ám rút khỏi hiệp hội đó vì với lí do chống đối việc hủy diệt ánh sáng . Tao cần không biết tên đó là ai , vấn đề tên đó có âm mưu gì mà hình như tên đó cũng đang đi tìm loại cuốn sách bi kịch đó thì phải ? "

"Vậy khí lúc nãy chắc chắn là cuốn sách đó !"- Hắn xem kết quả phân tích , tuy khí phát ra ít nhưng chứa một ma lực cực mạnh .

"Sao mày biết !?"

"Haizzz ! Mày biết rồi cuốn sách đó đâu phải dạng tầm thường đâu ! Hôm qua nghe ông ba tao nói hết về cuốn sách đó xong , tao nghi là nó sẽ xuất hiện trong buổi diễn hôm nay rồi vì theo thông tin tao vừa mới xác nhận , thành phố chúng ta đang ở chỉ có mỗi trường chúng ta tổ chức lễ hội mà khứu giác cuốn sách này rất tinh ranh đương nhiên sẽ ngửi thấy đống con mồi béo mập trên sân khấu và dưới khán đài kia , không phải quá tiện lợi cho nó sao ?"

"Ừ nhỉ ! Quên nữa ! Phòng thay đồ nằm trong trường kín như vậy làm sao có gió !" - Cậu gãi đầu .

"Công nhận mày nhạy cảm thiệt !"- Cậu tiếp tục nhận xét .

"NHẠY CẢM CẢM CÁI ĐẦU CHA MÀY !!!!!!!!!!!!!!!!!!!! NHẠY BÉN ÔNG NỘI ƠI !!!!!!!!!!!!!!!BỘ MÀY CÓ PHẢI THỢ SĂN KHÔNG VẬY , GIN!!!!!!????"

..............................................................................

Trong phòng phát thanh..............

"ẮT XÌ!!!!!!!!!!!!!!!!"

Nó chú tâm đọc truyện bên micro phát thanh nhưng cái mũi bị hắt xì liên tục , mỗi lần hắt xì là lại cảm giác như có ai nói xấu sau lưng khiến nó rất khó chịu , bực tức . Khán giả dưới khán đài vừa ngồi xem kịch vừa lắng nghe đoạn văn được phát ra , đôi lúc có vài phần ngắt quãng làm họ cười khúch khích . DUNCAN lau mồ hôi hột , ánh mắt hướng về căn phòng ở trên cao . Anh ngồi dậy cất khăn lau sau đó tới chỗ ông đang nói chuyện , cười xin phép .

"Chú PHONG !"

Ông ngạc nhiên , người chồng nhíu mày nhìn chàng trai trẻ .

"Ủa ! DUNCAN Thiếu gia cũng tới xem kịch à ?"

"Dạ ! À mà thưa chú , chú có thể ra đây lúc được không ạ ? Cháu có việc !"

Ông hơi khó hiểu rồi đồng ý .

"À ! Anh chị cứ ngồi nói chuyện nhé tôi đi với thiếu gia có việc ạ !"

"Không sao ! Dù sao chúng tôi cũng phải đi ! Anh không cần khách sáo !"

Người chồng nâng người vợ dậy , lịch sự chào ông .

Ông gật đầu chào lại .

Chàng trai trẻ dẫn ông tới chỗ vắng vẻ , kết giới giăng đầy xung quanh .

"Cháu cảm nhận được một ma lực cực mạnh ở đây !"

"Tôi cũng vậy ! Chắc chắn là cuốn sách đó !"

"Làm sao đây ! Mặc dù nghi nhưng cháu vẫn không muốn nó xuất hiện , địa điểm này vốn không thể động thủ !" - Chàng trai trẻ cắn móng tay .

"Uầy ! Mồi ngon trước mắt thì làm sao nó không xuất hiện được chứ !" - Ông thở dài .

"Thôi chú cứ việc theo dõi động tĩnh ! Cháu lên phòng BLOODMIX cảnh báo !"

"Vâng !"

Chàng trai trẻ nhanh chóng đi giữa bậc cầu thang dài tối om . Càng đi anh càng thấy ớn lạnh , một luồng cảm xúc tiêu cực dâng trào trong cơ thể , anh nhận ra con đường phía trước dường như chẳng có điểm dừng .

"Chết tiệt ! Là thuật mê cung ! Thảo nào nãy giờ mình cứ ở cái cầu thang này mãi" - DUNCAN rủa thầm .

DUNCAN nhìn ngó một lượt . Quanh đây chả có ai mà loại thuật này chắc chắn không phải do con người cài , BLOODMIX thì càng không nói bởi vì cô ấy chả có lí do gì để sử dụng cả , vậy nghi vấn duy nhất chỉ có cuốn sách quái quỷ đó ! Đúng rồi ! Chỉ cố cuốn sách đó thôi ! Khùng điên sao tự nhiên cài bẫy , mình còn phải gặp BLOO...............Khoan ! Cài bẫy ! Cuốn sách hắc ám đã ở đây sao !? Trời đất ! Nguy rồi ! Phải báo cho cô ấy biết nếu không cô ấy sẽ bị cuốn sách điều khiển .

Sắc mặt DUNCAN tái nhợt , anh thần giao cách cảm cấp tốc với nó . Nó đang định lật phần tiếp theo trang câu truyện đột nhiên trong đầu vang lên giọng nói nam truyền đến .

BLOODMIX , cuốn sách bi kịch......... - Anh vừa mới hé miệng .

Ở đây rồi ! - Nó cướp lời .

Eh !? o.o - Anh ngạc nhiên .

Ngay trên tay tôi ! - Nó nói rõ hơn .

DUNCAN mắt A miệng O . Trễ rồi ư !?......ủa khoan ! Sao bị điều khiển mà vẫn nói chuyện được ?!

Yên tâm ! Không bị điều khiển ! - Nó hiểu được suy nghĩ anh ấy .

DUNCAN ngẩn người .

Chuyện là thế này . Khoảng 10' trước , nó tắt micro phát thanh để thay đổi lại phần nhạc nền . Bỗng nhiên , có một luồng hắc khí xộc tới , lan tràn nồng nặc xung quanh căn phòng . Nó nhíu mày vừa tính quay đầu thì tiếng gõ cửa vang lên , điều kinh ngạc hơn là cô giáo bước vào phòng nhưng với thần sắc vô hồn , không cảm xúc kiểu như bị điều khiển , sai khiến . Cô giáo càng đến gần , hắc khí càng mạnh , nó cảnh giác nhìn cuốn sách trên tay cô , tất cả hắc khí đều thoát ra từ cuốn sách đó . Ban đầu có chút hơi nghi ngờ , lúc sau nó xác định đây là loại vũ khí mà giới hắc ám đang truy lùng ráo riết tuy nhiên nếu nó nhớ chẳng lầm khi có ai phát hiện ra loại hắc khí này thì chúng sẽ biến mất chứ nhỉ ? Tại sao lại đặc kinh khủng thế ? Hình như muốn ám cả căn phòng .

Đầu óc còn đang chần chừ suy nghĩ . Nó cảm giác đau nhói phần vai , cô giáo bóp mạnh vai nó , đưa cuốn sách tới gần gương mặt . Bìa sách khô , úa vàng chuyển thành màu tím đậm , hoa văn nở rộ xung quanh , ở giữa hiện lên một đôi mắt trắng bệch rồi quay vòng vòng như xóay nước .

Cái vũ khí này tính điều khiển mình à ?......

Đùa sao ? Chị là cao thủ loại này đấy em ! Từ xưa toàn điều khiển người khác chứ chưa để người khác điều khiển mình bao giờ đâu !

Nó nhếch mép , cười thầm . Con ngươi tím biếc tối sầm , gương mặt vô hồn , lạnh lẽo -_- mà ngày nào nó chả vậy , giả vờ làm gì nữa . Cuốn sách dường như đắc ý khi bị mắc câu , ra lệnh cho cô giáo đưa mình tới chỗ nó rồi đi khỏi phòng . Nó có thể nghe thấy âm thanh va đập mặt sàn vang to sau cánh cửa đóng kín , cô giáo đã ngất xỉu !

Bây giờ làm sao ? Cuốn sách đã sử dụng thuật mê cung mà anh chả thấy điểm dừng đâu cả ! Anh càng đi thì không gian càng kéo dài - DUNCAN hỏi nó .

Có bị quay về điểm xuất phát không ?

Có ! Liên tục !

Anh có thấy điều gì bất thường không ?

Ừm ! Không ! Giống như lạc về chỗ cũ ! Bắt đầu lại điểm xuất phát !

Ý tôi không phải thế ! Khi quay về điểm xuất phát ! Anh có cảm thấy bất thường không ?

À ! Ừm .........hình như cảm giác mình giậm trúng cái thứ gì thì phải ?!

Có khả năng đó là kết giới chứ không phải thuật mê cung ! Anh mau giẫm mạnh thử xem ! - Nó suy ngẫm .

DUNCAN làm theo , bàn chân đạp mạnh .

RẦM !

CHOANG !

Sàn nhà nứt toạt như gương vỡ , tia sáng lan theo đường nứt chạy dọc thẳng dài . Kết giới đổ bể , không gian dần dần thay đổi , cửa phòng đập ngay vào mắt anh .

"Trời đất ! Nãy giờ con đứng trước ngay cái cửa phòng phát thanh sao !?" - DUNCAN méo miệng , nguyền rủa cuốn sách vạn lần .

Sao rồi !? - Nó hỏi .

OK ! Ngay sau cánh cửa phòng em !

Khoan hãy vô ! Theo dõi động tĩnh đã ! Anh có cảm thấy phần nhạc nền có gì lạ không ?

DUNCAN lắng nghe . Nhạc nền vẫn du dương nhẹ nhàng bình thường , âm điệu nhẹ bẫng như gió thoảng , thỉnh thoảng lên cao rồi thấp xuống khiến người ta tò mò , có chút tiếng thì thầm bên tai , có giọng con nít xen vô mỗi lúc một nhiều và .......................-_-lll ực ! Đúng là có vấn đề ! Đây là nhạc nhẹ hay nhạc nhẹ kiểu kinh dị vậy !?

Có ! Nhạc không bình thường ! - DUNCAN vuốt mồ hôi .

Còn nữa ! Xem biểu hiện của khán giả đi !

Sao em biết !?

Phòng phát thanh có cửa sổ to lát kính !

Anh bật công tắt hoa tai . Màn hình ảo xuất hiện , toàn bộ hình ảnh ở sân khấu đều được đặt hết ở đây !

Khán giả không hề có biểu hiện sợ hãi hay nhạc nền có vấn đề không ngược lại họ còn rất chăm chú xem , rất nhập tâm có điều sắc mặt bọn họ vô cùng hốc hác . Các nhân vật ở trên sân khấu thì y như anh nói , diễn một cách xuất thần . - BLOODMIX phân tích , nó đang cố gắng xem có điểm sơ hở nào không .

Mọi người bị hắc khí thôi miên rồi ! - Anh cau mày .

Nó chuẩn bị nói tiếp nhưng một tia nguy hiểm xẹt qua . Cận cảnh phù thủy đưa táo độc cho bạch tuyết , cỗ bất an dâng trào , nó quên béng cuốn sách còn ngay trên tay , không để ý hét to .

"Mau thông báo cho BLACK MOON ngay ! Qủa táo đó thật sự có độc !!!!!!!!!!!!!!!!!"

"HẢ!!!!! " - Anh giật mình .

BLACK MOON dưới sân khấu cũng nhận ra điểm bất thường , nhanh chóng giơ cước đập nát quả táo . Nước táo rơi ăn mòn sàn gỗ . Cậu hết hồn , vốn dĩ biết trước rồi , tính vứt quả táo đi ai dè..................................

"Cuốn sách thâu tóm toàn bộ những người quanh đây rồi !" - Cô lo lắng . Những người trên sàn diễn đột nhiên ngước nhìn cô , sau đó điên cuồng lao đến . Cậu biến mất đột ngột .

"BLACK MOON !!!!!!!!!CHẠY VÀO PHÒNG THAY ĐỒ !!!!!!!!!!!!!!" - Nhỏ thét to . Cô hơi do dự lúc , cấp tốc bỏ đi .

"Hóa ra ngươi không bị thôi miên !" - Âm giọng quỷ dị thoát ra .

Nó sững sờ rồi bình thản nhìn cuốn cuốn sách .

"Ta không phải con người !"

"Ngươi là thợ săn !"

"Câm mồm ! Ta là MA CÀ RỒNG thuần chủng !" - Nó mà là thư dơ bẩn đó à !?

"Ngươi là kẻ đầu tiên dám nói với ta như thế đấy ! Tuy nhiên hậu quả sẽ không hề nhẹ đâu !" - Cuốn sách phẫn nộ bật khỏi tay nó , lửa bốc cháy xung quanh .

"Hahahaha ! Xin lỗi ! Kẻ nào dám hỗn láo trước mặt ta như vậy ............... ta sẽ làm cho kẻ đó nhục tới mức con cháu đời sau của hắn không được an bình !"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.