Câu Chuyện Của Tiểu Ngân Và Tiểu Lam

Chương 1




A Lam ôm một khối tròn tròn cực lớn , ngạc nhiên mà nhìn địa phương trước mặt nguyên là một một nơi xa hoa tráng lệ hiện tại biến thành một mảnh phế tích cháy đen.

Này, đây là có chuyện gì xảy ra a?! Nhiệm vụ không phải nói chỉ cần đem khối đồ này đưa đến nơi đây cho người ta kí nhận là được sao? Hiện tại vòng vèo một hồi đột nhiên biến thành một đống đổ nát a?

Đi tới bên đường chỗ NPC bán bánh bao hỏi thăm tình huống:

” Vị đại thúc này, ngài có biết ở nơi này xảy ra chuyện gì a? Sao lại biến thành một đống hoang tàn như vậy? Ngả Tây Mạn lão gia vốn ở đây đâu?”

Vị đại thúc kia nhìn thiếu niên trước mặt từ trên xuống dưới thận trọng hỏi:

“Ngươi hỏi cái này để làm gì? Ngươi tìm hắn có việc gì?”

Nhìn trong mắt đại thúc viết rõ hai chữ đề phòng, A Lam đáp:

“Ta là vì ma pháp sư mang đồ tới, Ngả Tây Mạn lão gia hắn đã đặt mang đồ tới đây, ma pháp sư cho ta đưa đồ tới, phải để hắn đích thân kí nhận .”

“Nga, là như thế a…”

NPC đại thúc trong mắt buông xuống đề phòng.

“Đêm hôm trước có người tới nhà Ngả Tây Mạn lão gia hành hung, giết Ngả Tây Mạn lão gia còn thả một bó đuốc đốt nhà hắn thành thế này.

Thị vệ thủ thành bây giờ còn đang ở khắp nơi lục soát tội phạm đi,ai, kì thực theo ta đem nhà hắn hỏa thiêu thật đúng là tốt! Ai không biết Ngả Tây Mạn lão gia căn bản chính là một đại gian thương vô lương, không chỉ cấu kết quan phủ làm những chuyện thương thiên hại lý không có tính người ức hiếp bóc lột những dân thường chúng ta, người đều đã muốn sáu mươi còn không biết bớt phóng túng,đi khắp nơi cưỡng đoạt mỹ thiếu niên thiếu nữ tuổi nhỏ…”

NPC đại thúc ở một bên tiếp tục nước miếng tung bay, đại khái hiểu rõ tình hình A Lam không ôm hi vọng gì đành mở menu diễn đàn, một hồi tìm kiếm quả nhiên xuất hiện một bài post, là một người tên là ắc-quy, chính là thích khách vô tình kích mở một nhiệm vụ ẩn dấu, ám sát gian thương Ngả Tây Mạn, yêu cầu nhất định phải tại ngày hắn sinh nhật trước đem hắn giết chết, sau đó thả những thê thiếp nam sủng bị hắn cưỡng đoạt tới, sau cùng đốt nhà hắn. Nhiệm vụ này đòi hỏi phi thường hà khắc, nhiệm vụ này chỉ ở trước ngày sinh nhật hằng năm của Ngả Tây Mạn bảy ngày mới có thể bị kích khởi , chỉ dành cho một chức nghiệp, chẳng những người chơi phải là chức nghiệp thích khách , lại phải là cấp 60 trở lên,còn phải đơn thương độc mã mà hoàn thành nhiệm vụ, thật không biết hắn làm thế nào mà đứng vững trước một đoàn NPC hộ vệ cấp 50 của Ngả Tây Mạn gia kia .

Nhiệm vụ biến thái như vậy cũng có thể hoàn thành, xem ra lại là một người phản xạ thần kinh xuất sắc, trong trò chơi này người như vậy chính là BT a….

Đại khái nhìn qua quyển ghi chép ám sát dày đặc dài tới bốn trang, trong lòng ngầm cảm thán bản thân vận khí không tốt, nguyên vốn tưởng rằng mình gặp được vận cứt chó hiếm thấy, ngày đó vì thu thập thảo dược mà lạc đường, trong lúc vô ý xông vào nơi rừng rậm mê hoặc của một ma pháp sư thần bí,bị ma pháp sư sai bảo phải vệ sinh nhà hắn đủ ba ngày, mới kích hoạt nhiệm vụ đưa hàng hóa của Ngả Tây Mạn tới nhà hắn, ôm khối cao bằng nửa người này, mặt trên còn buộc một cái nơ bướm phấn hồng, thoạt nhìn chính là một quả trứng tròn ngu xuẩn, dưới mắt kì quái của mọi người ,trèo núi vượt sông trải qua biết bao tang thương a(không có biện pháp , khi mang theo quả trứng này không có cách nào ngồi phương tiện giao thông cũng không thể dùng quyển trục , chỉ có thể dùng hai cẳng .)thật vất vả mới đến được đây, lại bị người đoạt trước một bước….Hắn phát sầu mà nhìn quả trứng trong ngực, bây giờ nên làm thế nào mới tốt?

“….

Cho nên mới nói lão Thiên có mắt, người ác khắc bị quả báo! Tiểu tử , ngươi nói có đúng không?”

“A? Ân!” Lực chú ý của A Lam bị thanh âm trầm bổng bất thình lình câu hỏi của NPC đại thúc gọi trở về, không có nghẽ rõ hắn hỏi vấn đề gì chỉ là trả lời theo phản xạ.

“A, tiểu tử ngươi thật đúng là tri âm của ta a! Ta đã lâu lắm không cùng người nói chuyện phiếm thống khoái như thế này!” (A Lam: ta có trò chuyện với ngươi qua sao? Trên cơ bản, đều là ngươi một mình lẩm bẩm a? -_- “)

Ha hả, A Lam tiếp tục giữ nụ cười ngây ngô thuần lương.

“Nhìn ngươi và ta hợp nhau như thế ta sẽ đưa ngươi tiểu lễ vật đi.”

Đinh~ âm thanh dễ nghe của hệ thống vang lên, bồi đại thúc bán bánh bao thích bát quái nói chuyện phiếm nửa tiếng đồng hồ ,đạt được vật phẩm kỳ lạ – tiểu bao tử….

Gọi ra cột menu,bên trong xuất hiện một cái bánh bao kì quái, mặt trên đầy hoa văn màu phấn hồng….

Tên gọi: Tiểu bao tử thần kỳ

Tác dụng: HP+5 MP+5

Độ no bụng: +10

Công hiệu đặc biệt: ??

Vật phẩm đặc thù không thể giao dịch không thể vứt bỏ.

Này là cái gì a… thuộc tính rác rưởi như vậy, ngay cả một cái bánh bao cấp thấp cũng có ích hơn so với nó a…. -_-b

Lại còn không thể giao dịch không thể vứt bỏ ….(trong trò chơi này có rất nhiều nhiệm vụ liên quan đến vật phẩm đặc thù , chỉ khi nào khởi động nhiệm vụ mới đạt được,không thể giao dịch không thể bán, chỉ có thể đặt ở trong bao quần áo tốn không gian, như cái bánh bao nhỏ này , lại giống như cái khối tròn to lớn trên tay A Lam, muốn nó biến mất hắn chỉ có thể nghĩ cách hoàn thành nhiệm vụ….) vô tình khởi động nhiệm vụ ,trong bao quần áo của A Lam đã có một đống lai lịch bất minh như vậy,vật phẩm đặc thù công hiệu bất minh, quên đi, trước tiên vẫn là quăng vào bao quần áo đi, dù sao cũng đã mang nhiều thứ như vậy mang thêm một cái cũng không chết ai.

Cáo biệt NPC đại thúc, A Lam quyết định trước đến khu rừng mê hoặc chỗ ma pháp sư xem có thể đem nhiệm vụ giải trừ hay không. Không thể ôm quả trứng tròn này như vậy mãi , đến chỗ nào cũng khiến người chú mục. Vài ngày sau….

A Lam ôm quả trứng tròn to lớn trăm cay nghìn đắng mà đến trước phòng nhỏ của ma pháp sư, lần thứ N tự vui mừng cảm thán mình lúc trước đã cẩn thận , chú ý tới nhà ma pháp sư đúng là sẽ theo thời gian mà thay đổi vị trí, thừa dịp lúc tổng vệ sinh ở trên nóc nhà hắn tiện tay thả một tổ ong dẫn đường ,hiện tại mới có thể tìm tới nơi này. (trong tổ ong dẫn đường có 50 con ong dẫn đường, bất kể ở đâu đều có thể bay trở về chỗ đặt tổ ong, mỗi giờ đồng hồ tiêu hao một con ong, tiêu hao dần cho đến hết. Có thể thấy được đi đến nhà ma pháp sư có bao nhiêu khó khăn. Trước khi ong dẫn đường bị tiêu hao hết đều có thể thay đổi nơi đặt tổ ong , chính là một loại đạo cụ vô cùng thực tế,chuyên dùng cho mê cung cấm chế không thể sử dụng quyển trục.)

Nhìn con ong dẫn đường cuối cùng rốt cùng biến thành đốm sáng tiêu thất , A Lam đi tới trước cửa nhà ma pháp sư, làm chuyện đầu tiên không phải là gõ cửa mà là lấy ra một cái tổ ong đem dính chắc vào phía dưới bệ cửa sổ!

Cửa thư phòng tự động mở, A Lam liền đi vào,ma pháp sư một thân hắc bào đang nghiêng người dựa trên ghế dài nghỉ ngơi, khuôn mặt tái nhợt mà tuấn dật mang theo vết tích mệt mỏi rã rời. A Lam do dự không đành lòng đánh thức ma pháp sư đang ngủ say sưa, liền ngồi xuống ghế bên cạnh (đương nhiên là trên tay vẫn ôm quả trứng tròn to lớn kia…..)

Ai ngờ ngồi xuống chính là ngồi 4 tiếng…..Lúc chạng vạng khi ánh sáng ngũ sắc tản mát tiến vào gian thư phòng, ma pháp sư liền mở đôi mắt kim sắc của hắn, nho nhỏ mà ngáp một cái. Sương mù trong mắt cấp tốc chuyển thành ổn trọng đầy cơ trí.

“Ma pháp sư tiên sinh, nhĩ hảo a!” A Lam cùng ma pháp sư bắt chuyện.

Ma pháp sư mỉm cười mà nhìn hắn , trong mắt thần sắc so với ban đầu đã ấm áp hơn một chút. Nhìn quả trứng tròn trên tay hắn khẽ nhíu hàng mi đẹp đẽ:

“Nhiệm vụ không thành?”

“Ân…” A Lam nhấc tay nâng quả trứng, cười khổ nói: “Khi ta chạy tới thì Ngả Tây Mạn lão gia đã bị người giết….Vậy hiện tại cái này làm sao bây giờ?”

“Thế này đi….Hàng đã xuất ra, thứ lỗi không hồi lại được . Dù sao hắn cũng đã thanh toán tiền hàng hết rồi , quả trứng này cũng không phải chuyện của ta nữa. Hơn nữa quả trứng này đặt ra là muốn tự Ngả Tây Mạn lấy máu mới có khả năng ấp cho trứng nở, ta cũng bất lực .” Ma pháp sư vừa nói vừa lộ ra biểu hiện….chính là loại cười trên nỗi đau khổ của người khác.

“Cái, cái gì?! Ta đây làm sao bây giờ? Ta tổng không có khả năng cả đời đều ôm cái vật này đi? “ A Lam “xoát” một tiếng, kích động mà đứng lên, lại một cước giẫm lên đống sách trên mặt đất, cả người mất thăng bằng mà ngã về phía trước ——

“Ba” một cái, mũi đụng vào quả trứng cứng rắn, hai đạo máu mũi nhất thời chảy ra , trên đầu bay ra một con số hồng sắc “—15.”

“Ô…Đau!” A Lam hai tay bưng cái mũi ai ai kêu….Vừa rồi vì muốn cảm thụ được mỹ vị chân thật của nước sốt thịt bò mà đem độ chân thực điều chỉnh cao tới 100% , ăn xong liền quên điểu chỉnh trở về thực là thất sách….

Di, chờ một chút….Khó tin mà nhìn hai tay vừa mới bưng cái mũi —— theo phía trên quả trứng chảy xuống?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.