Ảnh Đế Hiền Thê

Chương 8: Nhà họ Tô




MAC

Sau đó, Khang Trọng và Tần Tịch Nhiên luôn nói về chuyện công việc, Đào Vũ Kha đã đưa lịch làm việc của Tần Tịch Nhiên cho Khang Trọng, Khang Trọng xác định cùng thương lượng với Tần Tịch Nhiên một hồi, sau đó lấy ra hai kịch bản đã chuẩn bị tốt đặt trước mặt Tần Tịch Nhiên.

“Tô tổng tự mình chọn ra cho cậu, nếu cậu thích có thể cân nhắc xem.” Khang Trọng khá tò mò với hai kịch bản này, dù sao trước tới nay Tô Nhan Y chưa bao giờ để ý tới mấy vụ như vậy, cũng không biết cô lấy kịch bản ở đâu ra.

Hai kịch bản này tất nhiên chính là phần thưởng của chức năng tài nguyên trong hệ thống vợ hiền, Tô Nhan Y cũng không keo kiệt trực tiếp đưa cho Tần Tịch Nhiên, không biết có phải trùng hợp hay không, nam chính trong hai kịch bản này giống như dựa theo Tần Tịch Nhiên để viết ra, thật sự rất thích hợp với vai diễn của anh.

Tần Tịch Nhiên cũng không khách khí, anh không suy nghĩ nhiều như Khang Trọng, mỗi ngày anh đều được nhìn thấy một đống lớn kịch bản.

“Tôi sẽ lấy về nghiêm túc xem.” Nếu là Tô Nhan Y chọn, đương nhiên anh sẽ không cự tuyệt.

Sau khi tạm biệt với Tần Tịch Nhiên, Khang Trọng đi đến phòng tổng giám đốc, Tô Nhan Y gọi anh ta vào trực tiếp hỏi: “Anh ấy cười không?”

Khang Trọng luôn là người phản ứng nhanh nhạy nhưng khi nghe Tô Nhan Y hỏi vậy vẫn làm anh ta sửng sốt một lát, không quá xác định hỏi: “Ngài hỏi Tần tiên sinh sao? Hình như là không cười.”

Hình tượng bên ngoài của Tần Tịch Nhiên vẫn luôn là lạnh lùng, chỉ ngẫu nhiên nhếch mép cũng khiến một đám fans hét chói tai, đủ thấy được nụ cười của Tần Tịch Nhiên quý giá đến chừng nào. Lúc nãy hai người nói chuyện trừ bỏ ban đầu cậu ta có kinh ngạc và nghi ngờ thì về sau chính là mặt không có biểu tình gì, nhưng như vậy lại thấy giống với Tô Nhan Y, đều là hai khuôn mặt than lãnh khốc khiến người khác có áp lực.

“Vì sao lại không cười?” Tô Nhan Y vô cùng hoang mang, cô vì Tần Tịch Nhiên làm những việc này, vậy mà một nụ cười anh cũng không có?

Lúc này Khang Trọng bị hỏi có chút cạn lời, vì sao không cười? Anh ta biết thế quái nào được chứ.

“Anh ấy không cao hứng sao? Hay không thích kịch bản?” Tô Nhan Y tiếp tục hỏi, trên khuôn mặt thể hiện rõ sự nghi hoặc.

“Tần tiên sinh nói đưa kịch bản về xem.” Khang Trọng thật sự hết chỗ nói, ánh mắt cổ quái nhìn Tô Nhan Y, Tô tổng muốn lấy lòng Tần tiên sinh? Sao phải làm như vậy? Chẳng lẽ tình cảm hai người biến hóa? Khang Trọng không biết trong cuộc hôn nhân của hai người là một vụ giao dịch nhưng đôi lúc khi gặp cả hai ở cạnh nhau không khí giữa cả hai không lạnh lùng thì cũng xa cách nên anh ta ngầm hiểu quan hệ hôn nhân của họ không giống với vợ chồng bình thường, nhưng giờ xem ra mọi thứ có chút khác biệt.

Tô Nhan Y gật đầu, thầm than bản thân quá mức sốt ruột, sau khi Tần Tịch Nhiên đọc xong kịch bản chắc sẽ cười.

Nói Khang Trọng đi, Tô Nhan Y trò chuyện cùng hệ thống.

“001, nếu Tần Tịch Nhiên cười ở nơi tôi không biết thì có xem như tôi hoàn thành nhiệm vụ không?”

【 Chủ nhân, nếu Tần tiên sinh cười vì ngài sẽ tính là hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ tự động thêm điểm tích phân cho ngài 】 001 cuối cùng cũng có cơ hội nói chuyện, hình chiếu hiện lên lập tức xuất hiện ở trước mặt Tô Nhan Y, biến ảo thành bộ dáng một cô bé đang nhảy nhót trông rất vui vẻ.

Tô Nhan Y nhìn cô bé bụ bẫm đáng yêu mặc bộ váy công chúa trước mắt, nhịn không được muốn xoa bóp, cô vươn tay ra cứ nghĩ sẽ xuyên qua hình chiếu ảo nhưng không ngờ lại thực sự chạm trúng.

“Tôi có thể sờ được nhóc?” Tô Nhan Y kinh ngạc hỏi.

【 Có thể nha, chủ nhân có thể dùng giọng nói thao tác hệ thống, cũng có thể dùng động tác tay điều khiển hệ thống, chủ nhân, ngài xoa xoa đầu ta đi, thực thích. 】đỉnh đầu 001 cọ cọ vào tay Tô Nhan Y, bộ dáng bán manh.

Tô Nhan Y thuận tay vuốt hai cái, cảm giác không tồi, lại xoa thêm vài cái nữa, 001 cười càng thêm vui vẻ, thật đúng như một đứa trẻ con.

Buổi chiều, Tô Nhan Y trở về nhà chính Tô gia.

Nhà họ Tô là dòng họ lớn truyền thừa đã mấy trăm năm, có thể nói là gốc rễ thâm hậu, nhưng huyết mạch nhà họ Tô vẫn luôn không thịnh vượng, đặc biệt là huyết mạch dòng chính, chỉ có ông nội, cha, mẹ và anh trai, à, đúng rồi, đương nhiên còn có cả chị dâu rắp tâm hại người kia nữa!

Nghĩ đến chị dâu Vương Chỉ Nhu cũng chính là chị ruột của Vương Chỉ Lâm, sắc mặt của Tô Nhan Y trở nên không tốt. Cô nhất định sẽ tìm cách đuổi người đàn bà kia ra khỏi nhà họ Tô.

Tô Nhan Y trở về nhà là muốn nhìn người thân một chút, lúc thành người thực vật, ông nội, ba, mẹ và anh trai đau khổ cô đều nhìn thấy được, hiện tại sống lại một đời, đây cũng chính là thân nhân mà cô để tâm nhất.

Chỉ là khi cô quay về nhà mọi người đều không có ở đây, chỉ có người hầu bận rộn qua lại, thấy cô trở về thì hơi kỳ lạ.

“Hoan nghênh tiểu thư về nhà.” Lão quản gia Phương ra tiếp đón Tô Nhan Y, ánh mắt mang theo nghi hoặc, lúc ông nhìn ra phía bên ngoài không thấy có ai nữa thì khá thất vọng.

Tô Nhan Y biết bác Phương đang nhìn cái gì, còn không phải nghĩ Tần Tịch Nhiên có về cùng cô hay không sao, tính ra nhà họ Tô đúng là một gia tộc kỳ lạ, quyền lực của gia tộc rõ ràng thiên về trong tối, phần lớn làm ăn giao dịch không thể đưa ra ngoài sáng, nhưng gia tộc chỉ có ba nội quy, điều sau so với điều trước càng kỳ lạ hơn.

Cũng chỉ vì một trong số nội quy đó mới có khế ước hôn nhân của Tô Nhan Y và Tần Tịch Nhiên, quy định thành viên trong gia tộc chỉ có kết hôn xong mới có thể độc lập, mới có thể lựa chọn con đường của chính bản thân, bằng không sẽ chịu sự khống chế của dòng họ, cũng giống như cái gọi là trước thành gia sau lập nghiệp vậy.

Mà người Tô gia luôn chú ý đến thân nhân cùng bạn bè, bác quản gia Phương nhìn Tô Nhan Y lớn lên, mỗi lần thấy cô trở về đều mong muốn Tần Tịch Nhiên đi cùng, nhưng trừ khi thật sự cần thiết thì Tô Nhan Y rất hiếm khi đi chung với Tần Tịch Nhiên khiến ông có phần thất vọng.

“Bác Phương, tối nay tôi dùng bữa ở nhà, nếu mấy người ông nội trở về thì báo cho tôi biết.”

“Được.”

Tô Nhan Y trở về phòng của mình liền bắt đầu tự hỏi chuyện tình của nhà họ Tô, nhà họ Tô truyền thừa trăm năm, các loại ngành nghề đều có liên quan nhưng sản nghiệp chủ yếu vẫn là tình báo buôn bán và thuê công ty, hơn nữa hai sản nghiệp này còn liên kết hỗ trợ với nhau, đã trở thành một thế lực quốc tế không thể xem thường, chỉ là có rất ít người biết người sau lưng thao túng là nhà họ Tô mà thôi.

Ông nội Tô đã sớm về hưu nhưng không chịu ngồi yên, bí mật tổ chức một căn cứ đào tạo các thành viên ở vùng ngoại thành.

Ba Tô hiện đang là chủ của Tô gia, mặt ngoài kinh doanh sản xuất các nghành nghề về khách sạn, nhưng thực tế lại là người phụ trách tổ chức tình báo. Mà anh trai Tô mặt ngoài là làm việc ở công ty gia đình mình nhưng thật tế lại là người phụ trách thuê công ty, luôn bận rộn ở khắp nơi trên thế giới.

Còn mẹ Tô cũng là người rất bận rộn, bởi vì bà là nữ doanh nhân vô cùng có danh tiếng trong thành phố A, chủ yếu kinh doanh về mảng địa ốc và hệ thống truyền thông. Giải trí Ánh Sáng Ngọc của Tô Nhan Y từng là sản nghiệp của bà, sau khi cô trưởng thành mới làm quà sinh nhật tặng cho Tô Nhan Y. Chẳng qua lúc ấy quy mô giải trí Ánh Sáng Ngọc rất nhỏ, hiện giờ có trình độ phát triển lớn như này đều là công lao của Tô Nhan Y.

------ lời nói ngoài lề ------
【 tiểu kịch trường 】
Ảnh đế: Lão bà, bọn họ nói anh quá lạnh như là tủ lạnh vậy, em nói xem hai người chúng ta ở bên nhau sẽ như là cái gì?
Vợ hiền: Tủ lạnh mở hai cánh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.