Âm Dương Luật Sư

Chương 36: Thủy Quỷ




Theo suy đoán của Lãnh Dương, vị quốc sư này nhận được ân sủng của Tần Thủy Hoàng, nói không chừng trong mộ của ông ta không chỉ có 8000 quỷ quân chôn cùng mà khẳng định còn có không ít quỷ hồn khác, để mọi người không bị quỷ hồn quấy rối, Lãnh Dương nói mọi người đeo lên sợi dây chuyền Quan Âm đã khai quang mà nàng đã đưa cho.


"Dây chuyền này thật sự hữu dụng hay sao?" Trong lòng Diệp Hàm còn có chút nghi ngờ, nhìn dây chuyền Quan Âm đeo trên cổ mà hỏi Lãnh Dương, tuy rằng cô đã nghe nói qua về việc tượng Phật khai quang có thể phòng ngừa quỷ hồn đến gần, nhưng cô vẫn cảm thấy không tin tưởng, lẽ nào chỉ cần một tượng Phật thì có thể ngăn cản được quỷ hồn? Thật sự thần kỳ như vậy sao?


"Cô cũng đừng nghi ngờ, vật này thật sự có tác dụng, khiến cho quỷ hồn không thể đến gần cô, chọc phá hay xâm chiếm lấy cơ thể cô....." Lãnh Dương thấy Diệp Hàm không quá tin tưởng vào năng lực của tượng Phật khai quang, nhịn không được muốn giảng cho Diệp Hàm nghe một bài, hảo hảo truyền thụ một chút kiến thức về quỷ thần cho kẻ vô thần này.


"Được được được, tôi tin lời cô nói là được, đừng quá kích động." Diệp Hàm thấy Lãnh Dương bắt đầu khoe khoang học thức của mình, nếu như điều nay cũng được gọi là học thức, cô mau chóng cắt ngang, cũng mượn cơ hội mà hạ thấp đối phương một phen, trong lòng cảm giác đặc biệt thoải mái. Thực ra biểu hiện của Lãnh Dương cũng không có kích động, không phải chỉ muốn phổ cập tri thức thôi sao? Thực sự là đủ oan uổng, trong nháy mắt Lãnh Dương cảm thấy không thể nói gì mà ngậm miệng lại. Tốt, hảo nữ nhân, tôi sẽ ghi nhớ việc này. Lãnh Dương xoay người, không có dự định để ý tới Diệp Hàm nữa.


"Mọi người lấy mắt kính tôi đã đưa đe vào, bên trong mộ quốc sư khẳng định có quỷ." Mặc dù bình thường không nhìn thấy vẫn tốt hơn, thế nhưng ở tình huống này, Lãnh Dương cảm thấy việc nhìn thấy những quỷ hồn kia tương đối an toàn hơn, ít nhất cũng biết được bọn chúng đang làm gì, có thể nảy sinh uy hiếp gì với bọn họ hay không.


Diệp Hàm và Triệu Lượng đeo mắt kính có thể nhìn thấy quỷ hồn âm giới mà Lãnh Dương cho vào, Cao Na không cần, bởi vì nàng cũng có một đôi mắt âm dương, không phải như vậy nàng cũng sẽ không nhìn thấy Cao Trát Lạp.


Bốn người sắp xếp một chút, bắt đầu bơi về phía trước, càng bơi về phía trước, Lãnh Dương càng thấy âm lãnh, trực giác nói cho nàng biết phía trước khẳng định không bình thường. Lãnh Dương dừng lại, đưa tay lấy ra súng lục đạn gỗ đào, toàn thân đề phòng.


Cao Na cũng cảm giác được sự âm lãnh kia, trong lòng cũng bắt đầu thấy bất an, nàng cũng cảm thấy phía trước khẳng định có thứ gì đó, hơn nữa còn là thứ thuộc về âm giới, không phải vậy thì sec không có cảm giác âm lãnh như thế.


Diệp Hàm và Triệu Lượng không có cảm giác gì, chẳng qua chỉ thấy càng tiến về phía trước thì càng có cảm giác mát mẻ, lại đột nhiên thấy Lãnh Dương dừng lại, lấy ra súng lục đạn gỗ đào, dùng toàn bộ tinh thần mà đề phòng, họ cũng mau chóng lấy ra súng lục đạn gỗ đào, nhìn tứ phía có chỗ nào khả nghi hay không. Bốn người nhưng thần lắng nghe động tĩnh xung quanh, mắt nhìn chằm chằm về phía trước, bốn người dừng lại toàn bộ động tác, bên trong động trong nháy mắt trở nên dị thường yên tĩnh, yên tĩnh đến mức khiến người khác cảm thấy quỷ dị.


"Dường như không có gì cả." Diệp Hàm bỗng nhiên nhẹ giọng nói. Thế nhưng cô tin tưởng Lãnh Dương tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ tiến vào trạng thái đề phòng, khẳng định là nhận ra được điều gì đó, chỉ là cô thật sự chưa thấy gì cả, thế nhưng cô cũng biết mình không thấy không có nghĩa là xung quanh bọn họ không cất giấu nguy hiểm.


"Chúng ta chậm rãi bơi về phía trước." Lãnh Dương tin tưởng trực giác của bản thân, nàng biết chắc rằng nguy hiểm đang ẩn núp ở chỗ không xa trước mặt.Bốn người bơi chậm lại, chậm rãi mà bơi về phía trước...không đúng! Lãnh Dương cảm thấy một luồng cảm giác âm trầm phả vào mặt, hơn nữa ngày càng gần hơn, cái cảm giác này giống như có một người đang vọt tới trước mặt bạn, hắn nhìn chằm chằm vào bạn, nhưng bạn lại không thể nhìn thấy đối phương, cảm giác đặc biệt không thoải mái.


Lãnh Dương khẳng định vật kia đang ở rất gần mình, nhưng trước mắt lại không thấy thứ gì, trong lòng cảm thấy kỳ quái, theo lý thuyết nếu như có thứ gì đó của âm giới ở ngay trước mặt mình thì mình không thể không thấy, trừ khi....


Lãnh Dương giật nảy cả mình, bởi vì bản thân chỉ lo để ý phía trên mặt nước mà lơ là đi dưới nước, không có bên trong tầm mắt của mình thì đương nhiên sẽ không nhìn thấy, Lãnh Dương vội vàng cúi đầu lặn vào trong nước, dùng đèn ở trên đầu soi về phía trước mà nhìn, kinh sợ đến mức hít mạnh một ngụm khí lạnh mà quên mất mình đang ở trong nước, không cẩn thận lập tức hút một ngụm nước vào trong miệng, nước tiến vào trong yết hầu thì liền bị sặc, nàng nhanh chóng ngoi lên khỏi mặt nước, không nhịn được ho sặc sụa.


Diệp Hàm ngay bên cạnh Lãnh Dương, nhanh chóng dùng một tay ôm lấy vai Lãnh Dương, một tay vỗ nhẹ lưng của nàng, giúp nàng thuận khí*, lông mày khẽ nhíu, trong lòng suy đoán lẽ nào cô ấy đã nhìn thấy gì ở trong nước? Nếu không thì làm sao lại phản ứng mạnh như vậy?


* Thuận khí: giúp không khí lưu thông, đại loại là giúp Lãnh Dương lấy lại hơi :))


"Triệu Lượng, anh xem thử xem." Diệp Hàm đang giúp Lãnh Dương thuận khí nên chỉ thị cho Triệu Lượng lặn xuống nước xem thử trong nước có cái gì.


Triệu Lượng gật đầu, lặn xuống...


Cao Na cũng cảm thấy kỳ quái, theo Triệu Lượng lặn xuống nước...


Hai người hầu như là cùng lúc lao lên khỏi mặt nước, Triệu Lượng kinh sợ đến mức đầu lưỡi thắt lại, ở dưới nước nói nửa ngày lại vẫn không thể nói ra được.


Cao Na thấy anh ta như vậy, nóng ruột giành nói: "Dưới nước có rất nhiều thủy quỷ."Cái gì? Diệp Hàm chấn kinh, thủy quỷ sao? Cái từ này cô đã từng thấy ở rất nhiều chỗ, nhưng cô không nghĩ tới có một ngày mình lại gặp phải.


Lúc này hơi thở của Lãnh Dương cũng đã chậm phục hồi, không nói hai lời, giơ tay đặt vào miệng, mạnh mẽ cắn, một dòng máu đỏ chảy ra ngoài, trong nháy mắt ngón tay liền đỏ tươi, một cái cắn này, Lãnh Dương cắn rất dứt khoát. Lãnh Dương nắm tay Diệp Hàm, viết vài chữ trong lòng bàn tay cô, nhưng cụ thể là chữ gì thì Diệp Hàm lại xem không hiểu, "Đây là cái gì?" Diệp Hàm không nhịn được hỏi, bởi vì cô không biết Lãnh Dương đang làm gì.


"Đuổi quỷ, có cái này thì bọn chúng sẽ không dám tiến lại gần." Thứ Lãnh Dương vẽ ở trong lòng bàn tay của Diệp Hàm là Thu Hồn Chú, quỷ hồn đặc biệt sợ loại bùa này, những quỷ hồn nào bị bùa chú này bắt được sẽ lập tức hôi phi yên diệt, vì vậy quỷ hồn khi nhìn thấy đều sẽ tránh thật xa.


Cao Na thấy Lãnh Dương vẽ bùa thì cũng nhanh chóng cắn ngón tay của mình, dùng máu vẽ lên một bùa chú trên bàn tay, loại bùa chú này cũng có tác dụng đuổi quỷ nhưng không phải là Thu Hồn Chú.


Lãnh Dương vẽ lên bàn tay Triệu Lượng một cái, sau đó ở trên tay mình cũng vẽ một cái. Một tay là Thu Hồn Chú ấn phù, một tay nắm súng lục đạn gỗ đào để phòng ngừa đám thủy quỷ kia tiến lại gần, thế nhưng bọn chúng ở dưới nước, bọn họ lại vẽ bùa chú trên mặt nước, tuy rằng đám thủy quỷ đó không dám đến gần, thê nhưng khó có thể nói được bọn chúng có thể ở dưới nước liều mình mà công kích bọn họ hay không. Đến lúc đó thì thật sự rất gay go, bởi vì máu gặp nước thì sẽ bị rửa đi, ấn phù cũng sẽ bị tẩy mất, Thu Hồn Chú sẽ mất đi hiệu lực, nàng phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp gì đó.


"Phải làm sao bây giờ?" Lãnh Dương hỏi Cao Na, bởi vì Cao Na là truyền nhân của đạo gia pháp thuật cao cường, hơn nữa lại là một cấm bà, chuyên môn là pháp thuật, có quan hệ với quỷ hồn, nàng đoán Cao Na sẽ có biện pháp để đối phó với loại thủy quỷ này, nói chung nàng cảm thấy mình dù có nghĩ ra cách nào để đối phó thì cũng không thể so với một người tai nghe mắt thấy như cô ấy, nàng không được chân truyền, chỉ là miễn cưỡng học được một ít Mao Sơn Thuật sơ sai.


"Phàm là quỷ thì đều sợ bùa chú, chúng ta có thể dùng bùa chú để bắt bọn chúng nhường ra một con đường." Cao Na cho rằng biện pháp để đối phó với quỷ hồn thì cũng chỉ có thể sử dụng bùa chú.Vừa rồi Diệp Hàm không thể lặn xuống nước để xem tình huống bên dưới, lúc này nghe được mọi người thương lượng đối sách, trong lòng hiếu kỳ, cũng muốn nhìn xem tình hình bên dưới đến cùng là như thế nào, cô liền nhanh chóng lặn xuống, chìm vào trong nước, đèn trên đầu soi về phía trước, khoảng cách 20-30 mét trong nước một mảnh sáng sủa, sự vật nhìn thấy phi thường rõ ràng, cũng chính bởi vì quá rõ ràng nên Diệp Hàm cũng không nhịn được mà trong lòng co rút lại một hồi, bởi vì cô nhìn thấy khoảng 10 mét phía trước chồng chất rất nhiều người, không phải, hẳn là quỷ hồn mới đúng, bọn chúng mặc một thân trang phục cổ đại, nam nữ tóc đều rất dài, bồng bềnh ở trong nước, mặt trắng bệch như tuyết, dày đặc đứng thành một đám, chặn hoàn toàn thủy lộ phía trước, không có nửa điểm khe hở, nhìn số lượng tuyệt đối hơn một nghìn.


Diệp Hàm nổi lên mặt nước, nhìn Lãnh Dương, "Nhân số của bọn chúng quá nhiều, muốn đi qua đúng là không dễ dàng."


"Không phải nhân số quá nhiều mà là quỷ số quá nhiều." Lãnh Dương rất bất đắc dĩ, thật ra nàng không phải cố tình bới móc ra chỗ sai cảu Diệp Hàm mà câu nói này lại càng giống như tự giễu, ý tứ nếu như những thứ kia đúng là người thì đoán chừng vẫn tốt hơn, bởi vì người thì hữu hình mà đám thủy quỷ kia lại là vô hình, ngoại trừ dùng công cụ, cơ thể của bọn họ không có cách nào đụng được chúng.


Nghĩ đến công cụ, Lãnh Dương bỗng nhiên nghĩ đến một công cụ dùng để bắt quỷ, mừng rỡ trong lòng, có lẽ thứ đó sẽ hữu dụng, vội vàng cởi một bên ba lô, kéo ba lô ra phía trước ngực, mở ra, đưa tay vào tìm loại công cụ mà nàng muốn, lục lọi một lúc, trên mặt nàng hiện ra vui mừng, rất nhanh lấy một cái túi bằng vải bố từ trong ba lô ra, túi vải bố đó bên ngoài có một ký hiệu màu đỏ, không biết là cái gì.


Lãnh Dương mở cái túi vải bố đang được gấp lại ra, mọi người mới thấy rõ ràng trên túi vẽ rất nhiều ký hiệu màu đỏ, Diệp Hàm và Triệu Lượng nhìn không hiểu được trên túi vẽ cái gì, nhưng cũng đoán được nó cùng với việc đuổi quỷ có liên quan.


"Túi bắt quỷ?" Cao Na cả kinh kêu lên thành tiếng, cái này nàng từng nghe sư phụ nói qua nhưng cũng chưa từng dùng bởi vì tuy nàng là cấm bà, có thể thông linh, thế nhưng số lần nàng tiếp xúc với quỷ hồn không nhiều, có thể nói không đến vài lần, vì ở trong thôn rất thái bình, thường ngày nàng chỉ đi theo sư phụ học một ít pháp thuật thông thường, nếu muốn thông linh thì bình thường cũng là do sư phụ làm, nàng chỉ là trợ thủ mà thôi, vì vậy lúc này nhìn thấy Lãnh Dương vậy mà lại lấy ra túi bắt quỷ, chẳng trách sư phụ nói cô gái này thật không đơn giản, giờ khắc này, địa vị của Lãnh Dương trong lòng nàng tăng lên rất nhiều, bởi vì nàng cảm thấy so với nàng thì Lãnh Dương lợi hại hơn rất nhiều, mà người nào lợi hại hơn mình thì nàng đều rất sùng kính.


"Đúng vậy." Lãnh Dương chỉ đáp một tiếng, sau đó không nói nữa, chỉ quay về phía bọn họ dùng khẩu hình mà truyền tin, bởi vì nàng sợ những thủy quỷ kia nghe được, ai biết được những thủy quỷ kia có thể nghe hiểu những gì thời đại này bọn họ nói hay không, lỡ như bọn họ hiểu được thì kế sách của nàng cũng sẽ không còn hữu hiệu nữa.Diệp Hàm và Triệu Lượng ở cảnh đội đã được huấn luyện qua khẩu ngữ, vì lẽ đó nhanh chóng hiểu rõ được ý tứ của Lãnh Dương, Cao Na tuy rằng không có trải qua huấn luyện chuyên môn thế nhưng nàng vẫn hiểu rõ được, bởi vì miệng của Lãnh Dương tận lực khuếch đại, như vậy rất dễ dàng hiểu được, lời Lãnh Dương nói chính là: Theo sát tôi, lợi dụng thời điểm bọn chúng kiêng kỵ, sợ hãi thứ này mà xông qua.


Mặc dù lời Lãnh Dương nói bọn họ hiểu không rõ hết được, thế nhưng thấy Lãnh Dương đang cầm túi bắt quỷ trên tay thì tựa hồ cũng hiểu rõ ý của nàng, tới tấp gật đầu với nàng.


Lãnh Dương làm thủ thế OK, sau đó hít một hơi thật sâu, lập tức lặn vào trong nước, bơi đến chỗ thủy quỷ tụ tập, dừng lại ở khoảng cách 5 mét, sau đó mở ra dây cột ở miệng túi, nắm chặt miệng túi nhắm về hướng thủy quỷ, trong miệng đọc khẩu quyết, cuối cùng một tiếng: "Lập tức tuân lệnh, thu!" Trong nháy mắt, túi bắt quỷ có kim quang lóe lên, cái túi đó phảng phất có sức hút, thủy quỷ cách Lãnh Dương tương đối gần rất nhanh bị hút vào trong túi, túi bắt quỷ đang dẹp trong nháy mắt phồng to lên, Lãnh Dương nhanh chóng siết dây cột miệng túi, nắm chặt túi bắt quỷ mà niêm phong lại, một ít thủy quỷ khác bị túi hút lại gần nhưng không bị hú vào trong túi, dồn dập đánh về phía Lãnh Dương, nhưng vì trước người Lãnh Dương có đeo tượng Phật đã khai quang, sau lưng tượng Phật lại có Bát Quái đồ, thủy quỷ ào ào xông về phía Lãnh Dương bị đánh văng ra, nhưng sau lưng Lãnh Dương lại có kẽ hở, có một ít thủy quỷ lại bị đánh văng ra phía sau, chúng nhanh chóng đi vòng ra phía sau Lãnh Dương, muốn tập kích Lãnh Dương từ sau lưng, trong nháy mắt, xung quanh Lãnh Dương đầy thủy quỷ, giương nanh múa vuốt muốn xông vào tấn công Lãnh Dương, nhưng lại có chút sợ hãi túi bắt quỷ đang nằm trên tay Lãnh Dương, thỉnh thoảng Lãnh Dương xoay người, Phật quang trước ngực tạm thời bức bọn chúng không dám nhằm vào Lãnh Dương mà đánh.


Lúc này ba người Diệp Hàm cũng chạy đến, Phật tượng ở trước ngực bọn họ làm cho thủy quỷ vây nhốt Lãnh Dương nhường ra một con đường, ba người bơi về phía Lãnh Dương hội hợp, bốn người quay lưng vào nhau làm thành một vòng, Lãnh Dương nhịn thở quá lâu nên lúc này đã có chút không nhịn được, liền dùng tay ra hiệu, xông lên mặt nước hít thở, ba người kia vẫn không dám xông lên mặt nước, bởi vì họ sợ họ vừa ra khỏi mặt nước thì phạm vi tác dụng của Phật quang cũng sẽ hướng lên phía trên, dưới chân bọn họ sẽ có không gian lớn để thủy quỷ tụ tập, mà dưới chân bọn họ vừa vặn lại là kẽ hở, đến lúc đó bị kéo lại thì sẽ rất phiền phức.Lãnh Dương nổi lên trên mặt nước hít thật mạnh vài cái, sau khi hô hấp trở nên thuận lợi, trong đầu bỗng nhiên lại nghĩ ra một kế, vừa nãy nàng dùng túi để bắt quỷ là do muốn dùng cái này để khiến cho thủy quỷ sợ hãi mà không dám mạo hiểm tấn công về phía bọn họ, số lượng bọn chúng nhiều như vậy, nếu như toàn bộ đều tấn công về phía họ thì nàng không biết tượng Phật khai quang mà mình đang đeo có còn công dụng hay không. Hiện tại, trong tâm của thủy quỷ có chút sợ bọn họ, tuy rằng muốn bắt họ làm người chết thay, thế nhưng cũng lại sợ bị hôi phi yên diệt, vì vậy giờ khắc này bọn họ vẫn không dám mạo hiểm mà công kích tới, nhân cơ hội này phải nhanh chóng chạy đi.


***


Tác giả có lời muốn nói: Gần đây khá bận rộn, không thể viết được nhiều ha!


Mọi người có thời gian đến đây dạo chơi là tốt rồi, ha hả!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.